Mọi người nhìn Phương Thiếu Khanh được gọi là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần bị tiếng hét một chữ của Tiêu Du Tử chấn mất sức chiến đấu. Đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần? Không, có lẽ trước kia Phương Thiếu Khanh đúng là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần, vì Tiêu Du Tử chưa xuất hiện.
Vừa rồi mọi người chính mắt thấy Tiêu Du Tử làm sao dùng ý niệm cường đại giây lát dẫn đến thiên nhiên sấm dậy nổ vang, ý niệm của Phương Thiếu Khanh là rác rưởi trước mặt hắn.
Không được, đều không được. Tịch Nhược Trần không được, Phương Thiếu Khanh cũng không thể.
Lúc này có tuyết từ trên trời rơi xuống.
Tuyết rất lớn, từng bông tuyết rơi ẩn chứa nhiều trận pháp huyền ảo.
Tuyết lất phất, Vân Phi Dương.
Người ra tay chính là Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương đứng đó, nhìn Tiêu Du Tử chằm chằm, hoảng sợ, tức giận. Hai tay Vân Phi Dương vung lên, tuyết bay điên cuồng ngưng diễn trận pháp, liên tục bay tới trước.
Nơi đây Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương là chúa tể, gã chúa tể tuyết rơi. Bông tuyết rơi xuống, trận pháp ngưng diễn, các trận pháp chồng chéo giao nhau nhiều cỡ mấy trăm cái.
Trong khoảnh khắc tuyết rơi chồng chất như núi, mấy trăm trận pháp vận chuyển bên trong. Giữa các trận pháp lôi kéo, gắn kết, luân phiên nhau. Người thấy rộng biết nhiều nhận ra đây là một loại trận cục.
Trận cục tức là thủ đoạn đấu trận cực kỳ thâm ảo trong lĩnh vực trận pháp. Điểm mạnh của đấu trận là do nhiều trận pháp đặc biệt cấu thành, như một trận pháp tiểu thế giới, uy lực siêu khủng bố. Từng vòng gắn kết nhau, từng khâu từng khâu,d dã rơi vào trận cục là như rơi vào vực sâu, chờ đợi ngươi sẽ là trận pháp vô cùng tận công kích.
Bởi vì trận cục quá phức tạp, huyền ảo, trận sư bình thường khó thể nắm giữ, cái này yêu cầu tạo nghệ rất khắt khe. Một số đại trận sư đều không có tư cách chạm vào lĩnh vực này, nên biết dù là 'Thiên lôi địa hỏa' trận cục đơn giản nhất cũng cần một trăm lẻ tám loại trận pháp khác nhau cấu thành.
Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương chỉ là một trận sư cao cấp nhưng gã có thể bày ra trận cục cường đại, còn là 'Băng sương luyện ngục' có uy lực rất mạnh. Người ta kinh thán Vân Phi Dương không uổng được gọi là trận sư mạnh nhất trong mười thủ tịch, dựa vào trạng thái đại tinh thần băng tuyết của mình bày ra trận cục có uy lực khủng bố như 'Băng sương luyện ngục'.
- Tiêu Du Tử, ngươi rát mạnh, mạnh đến khó tin. Nhưng ta muốn nhìn xem ngươi làm sao phá băng sương luyện ngục trận cục của ta.
Tuyết rơi đầy trời, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn tú tràn ngập kiêu ngạo. Dù Tiêu Du Tử rất mạnh nhưng Vân Phi Dương vẫn không sợ, không phục.
Tiêu Du Tử xì cười:
- Băng sương luyện ngục trận cục? Thứ rác rưởi này cũng xứng gọi là trận cục?
Tiêu Du Tử ngông cuồng, khinh thường nói:
- Chỉ là rác rưởi mà ngươi bày ra có trăm ngàn chỗ hở, không cần phá giải, gia chỉ dùng trận pháp đủ đập nát nó.
Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương tức giận quát:
- Tiêu Du Tử, ngươi đừng vội cuồng ngạo!
Vân Phi Dương tức điên thúc giục tinh thần lực, hai cánh tay vung. Băng sương luyện ngục trận cục khởi động theo Vân Phi Dương điều khiển.
- Ngươi còn chưa thấy lúc gia cuồng!
Tiêu Du Tử cuồng cười hét lên:
- Mở to mắt chó của ngươi nhìn đây!
Tiêu Du Tử dứt lời, hai vai run, lắc người một cái. Phù văn rậm rạp ngưng diễn ra nhiều không đếm xuể. Trận tượng Thái Cực âm dương chín mươi chín thước trong không trung nổi sâm chớp ầm ầm, mưa như trút nước, đây là cơn mưa tầm tã nhất mọi người từng thấy. Giọt mưa to cỡ nắm tay, mỗi giọt như một trận pháp nguyên tố cường đại.
Rào rào rào rào!
Mưa như trút nước, trong khoảnh khắc ngàn vạn trận pháp không đếm hết giáng xuống. Từng trận pháp từng trận pháp nối kết với nhau thành một chuỗi, như sao băng mưa tên bảy gãy nghiền nát đâm băng sương luyện ngục trận cục của Vân Phi Dương thủng lỗ chỗ. Băng sương luyện ngục trận cục như trái banh da thủng nhiều nơi.
Người chứng kiến cảnh tượng này thấy sởn gia ốc, linh hồn kinh hoàng.
Như Tiêu Du Tử nói, hắn tật sự dùng các loại trận pháp nguyên tố rậm rạp không dứt đập nát băng sương luyện ngục trận cục của Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương, đập không còn mảnh vụn. Trạng thái đại tinh thần thiên tuyết của Vân Phi Dương tan tác.
tinh thần hải của Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương bị tổn thương, miệng mũi gã trào máu té dưới đất không nhúc nhích.
Thua, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương được gọi là đệ nhất nhân mười thủ tịch đã thua. Thiên tuyết thiên trận mà Vân Phi Dương tự hào nhất đã thua đại bạo vũ lưu tinh thiên vạn trận pháp của Tiêu Du Tử.
Thiên tuyết của Vân Phi Dương không đấu lại mưa to của Tiêu Du Tử, vạn trận của gã không đấu lại ngàn vạn trận của Tiêu Du Tử. Không cùng một đẳng cấp, không cùng cấp bậc.
Trong phút chốc một tiếng rồng ngâm bá đạo vang lên, mọi người đưa mắt nhìn qua. Một thanh niên tuấn tú đứng trong không trung, thanh niên cực kỳ đẹp trai, mặc áo trắn, ngọc thụ lâm phong đứng đó như vị vua quân lâm thiên hạ, khiến người tôn sùng.
Là gã, rồng trong cõi người, Gia Cát Thiên Biên.
Gia Cát Thiên Biên đứng đó, trên đầu là trạng thái đại tinh thần Thái Cực.
Trạng thái Thái Cực có thể nói là huyền diệu nhất trong trạng thái đại tinh thần. Cái gì trạng thái đại tinh thần vân vụ, tinh thần, thậm chí chí trạng thái thiên tuyết của Vân Phi Dương cũng không bằng trạng thái đại tinh thần Thái Cực.
Gia Cát Thiên Biên có thể minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực nói lên gã lĩnh ngộ hư vọng minh tưởng đại pháp sâu sắc đến mức người thường khó thể tưởng tượng. Thân hình Gia Cát Thiên Biên như có như không, như ẩn như hiện, trông hư vô mờ mịt tùy thời sẽ biến mất.
- Ngươi tiến bộ khá nhanh, chẳng những minh tưởng trạng thái đại tinh thần Thái Cực vô cùng huyền diệu mà cơ thể cũng sắp dung nhập hư vọng minh tưởng đại pháp. Có vẻ ngươi rất cố gắng trong thời gian này.
Tiêu Du Tử cười nhìn Gia Cát Thiên Biên, tùy ý trò chuyện như bằng hữu thân thiết. Lời của Tiêu Du Tử làm Gia Cát Thiên Biên cứng người, gã nhìn hắn chằm chằm đã bắt giữ được một manh mối.
Nhưng khuôn mặt bình thường của Tiêu Du Tử không có gì, càng xem càng thấy miệng mũi hắn mơ hồ, càng không nhớ rõ. Dường như khi nhắm mắt lại mở ra sẽ không nhớ khuôn mặt của Tiêu Du Tử.
- A? Ngươi là ai?
Đoán?
Gia Cát Thiên Biên không đoán được, cũng không nghĩ ra.
Tiêu Du Tử mỉm cười nói:
- Ra tay đi, để gia nhìn xem ngươi tiến bộ lớn cỡ nào, nhìn xem tạo nghệ trận pháp của ngươi có bao nhiêu!
Trong Thiên Khải quảng trường, một số lão trận sư thâm niên thấy rộng biết nhiều nhìn ra thực lực của Gia Cát Thiên Biên trong lĩnh vực trận pháp mạnh hơn mười thủ tịch rất nhiều.
Dù sao Gia Cát Thiên Biên minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực, loại trạng thái này gọi là huyền diệu nhất trạng thái đại tinh thần cũng không quá đáng.
Vừa rồi mọi người chính mắt thấy Tiêu Du Tử làm sao dùng ý niệm cường đại giây lát dẫn đến thiên nhiên sấm dậy nổ vang, ý niệm của Phương Thiếu Khanh là rác rưởi trước mặt hắn.
Không được, đều không được. Tịch Nhược Trần không được, Phương Thiếu Khanh cũng không thể.
Lúc này có tuyết từ trên trời rơi xuống.
Tuyết rất lớn, từng bông tuyết rơi ẩn chứa nhiều trận pháp huyền ảo.
Tuyết lất phất, Vân Phi Dương.
Người ra tay chính là Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương đứng đó, nhìn Tiêu Du Tử chằm chằm, hoảng sợ, tức giận. Hai tay Vân Phi Dương vung lên, tuyết bay điên cuồng ngưng diễn trận pháp, liên tục bay tới trước.
Nơi đây Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương là chúa tể, gã chúa tể tuyết rơi. Bông tuyết rơi xuống, trận pháp ngưng diễn, các trận pháp chồng chéo giao nhau nhiều cỡ mấy trăm cái.
Trong khoảnh khắc tuyết rơi chồng chất như núi, mấy trăm trận pháp vận chuyển bên trong. Giữa các trận pháp lôi kéo, gắn kết, luân phiên nhau. Người thấy rộng biết nhiều nhận ra đây là một loại trận cục.
Trận cục tức là thủ đoạn đấu trận cực kỳ thâm ảo trong lĩnh vực trận pháp. Điểm mạnh của đấu trận là do nhiều trận pháp đặc biệt cấu thành, như một trận pháp tiểu thế giới, uy lực siêu khủng bố. Từng vòng gắn kết nhau, từng khâu từng khâu,d dã rơi vào trận cục là như rơi vào vực sâu, chờ đợi ngươi sẽ là trận pháp vô cùng tận công kích.
Bởi vì trận cục quá phức tạp, huyền ảo, trận sư bình thường khó thể nắm giữ, cái này yêu cầu tạo nghệ rất khắt khe. Một số đại trận sư đều không có tư cách chạm vào lĩnh vực này, nên biết dù là 'Thiên lôi địa hỏa' trận cục đơn giản nhất cũng cần một trăm lẻ tám loại trận pháp khác nhau cấu thành.
Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương chỉ là một trận sư cao cấp nhưng gã có thể bày ra trận cục cường đại, còn là 'Băng sương luyện ngục' có uy lực rất mạnh. Người ta kinh thán Vân Phi Dương không uổng được gọi là trận sư mạnh nhất trong mười thủ tịch, dựa vào trạng thái đại tinh thần băng tuyết của mình bày ra trận cục có uy lực khủng bố như 'Băng sương luyện ngục'.
- Tiêu Du Tử, ngươi rát mạnh, mạnh đến khó tin. Nhưng ta muốn nhìn xem ngươi làm sao phá băng sương luyện ngục trận cục của ta.
Tuyết rơi đầy trời, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn tú tràn ngập kiêu ngạo. Dù Tiêu Du Tử rất mạnh nhưng Vân Phi Dương vẫn không sợ, không phục.
Tiêu Du Tử xì cười:
- Băng sương luyện ngục trận cục? Thứ rác rưởi này cũng xứng gọi là trận cục?
Tiêu Du Tử ngông cuồng, khinh thường nói:
- Chỉ là rác rưởi mà ngươi bày ra có trăm ngàn chỗ hở, không cần phá giải, gia chỉ dùng trận pháp đủ đập nát nó.
Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương tức giận quát:
- Tiêu Du Tử, ngươi đừng vội cuồng ngạo!
Vân Phi Dương tức điên thúc giục tinh thần lực, hai cánh tay vung. Băng sương luyện ngục trận cục khởi động theo Vân Phi Dương điều khiển.
- Ngươi còn chưa thấy lúc gia cuồng!
Tiêu Du Tử cuồng cười hét lên:
- Mở to mắt chó của ngươi nhìn đây!
Tiêu Du Tử dứt lời, hai vai run, lắc người một cái. Phù văn rậm rạp ngưng diễn ra nhiều không đếm xuể. Trận tượng Thái Cực âm dương chín mươi chín thước trong không trung nổi sâm chớp ầm ầm, mưa như trút nước, đây là cơn mưa tầm tã nhất mọi người từng thấy. Giọt mưa to cỡ nắm tay, mỗi giọt như một trận pháp nguyên tố cường đại.
Rào rào rào rào!
Mưa như trút nước, trong khoảnh khắc ngàn vạn trận pháp không đếm hết giáng xuống. Từng trận pháp từng trận pháp nối kết với nhau thành một chuỗi, như sao băng mưa tên bảy gãy nghiền nát đâm băng sương luyện ngục trận cục của Vân Phi Dương thủng lỗ chỗ. Băng sương luyện ngục trận cục như trái banh da thủng nhiều nơi.
Người chứng kiến cảnh tượng này thấy sởn gia ốc, linh hồn kinh hoàng.
Như Tiêu Du Tử nói, hắn tật sự dùng các loại trận pháp nguyên tố rậm rạp không dứt đập nát băng sương luyện ngục trận cục của Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương, đập không còn mảnh vụn. Trạng thái đại tinh thần thiên tuyết của Vân Phi Dương tan tác.
tinh thần hải của Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương bị tổn thương, miệng mũi gã trào máu té dưới đất không nhúc nhích.
Thua, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương được gọi là đệ nhất nhân mười thủ tịch đã thua. Thiên tuyết thiên trận mà Vân Phi Dương tự hào nhất đã thua đại bạo vũ lưu tinh thiên vạn trận pháp của Tiêu Du Tử.
Thiên tuyết của Vân Phi Dương không đấu lại mưa to của Tiêu Du Tử, vạn trận của gã không đấu lại ngàn vạn trận của Tiêu Du Tử. Không cùng một đẳng cấp, không cùng cấp bậc.
Trong phút chốc một tiếng rồng ngâm bá đạo vang lên, mọi người đưa mắt nhìn qua. Một thanh niên tuấn tú đứng trong không trung, thanh niên cực kỳ đẹp trai, mặc áo trắn, ngọc thụ lâm phong đứng đó như vị vua quân lâm thiên hạ, khiến người tôn sùng.
Là gã, rồng trong cõi người, Gia Cát Thiên Biên.
Gia Cát Thiên Biên đứng đó, trên đầu là trạng thái đại tinh thần Thái Cực.
Trạng thái Thái Cực có thể nói là huyền diệu nhất trong trạng thái đại tinh thần. Cái gì trạng thái đại tinh thần vân vụ, tinh thần, thậm chí chí trạng thái thiên tuyết của Vân Phi Dương cũng không bằng trạng thái đại tinh thần Thái Cực.
Gia Cát Thiên Biên có thể minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực nói lên gã lĩnh ngộ hư vọng minh tưởng đại pháp sâu sắc đến mức người thường khó thể tưởng tượng. Thân hình Gia Cát Thiên Biên như có như không, như ẩn như hiện, trông hư vô mờ mịt tùy thời sẽ biến mất.
- Ngươi tiến bộ khá nhanh, chẳng những minh tưởng trạng thái đại tinh thần Thái Cực vô cùng huyền diệu mà cơ thể cũng sắp dung nhập hư vọng minh tưởng đại pháp. Có vẻ ngươi rất cố gắng trong thời gian này.
Tiêu Du Tử cười nhìn Gia Cát Thiên Biên, tùy ý trò chuyện như bằng hữu thân thiết. Lời của Tiêu Du Tử làm Gia Cát Thiên Biên cứng người, gã nhìn hắn chằm chằm đã bắt giữ được một manh mối.
Nhưng khuôn mặt bình thường của Tiêu Du Tử không có gì, càng xem càng thấy miệng mũi hắn mơ hồ, càng không nhớ rõ. Dường như khi nhắm mắt lại mở ra sẽ không nhớ khuôn mặt của Tiêu Du Tử.
- A? Ngươi là ai?
Đoán?
Gia Cát Thiên Biên không đoán được, cũng không nghĩ ra.
Tiêu Du Tử mỉm cười nói:
- Ra tay đi, để gia nhìn xem ngươi tiến bộ lớn cỡ nào, nhìn xem tạo nghệ trận pháp của ngươi có bao nhiêu!
Trong Thiên Khải quảng trường, một số lão trận sư thâm niên thấy rộng biết nhiều nhìn ra thực lực của Gia Cát Thiên Biên trong lĩnh vực trận pháp mạnh hơn mười thủ tịch rất nhiều.
Dù sao Gia Cát Thiên Biên minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần Thái Cực, loại trạng thái này gọi là huyền diệu nhất trạng thái đại tinh thần cũng không quá đáng.
/1351
|