Thua, Đặng Dương thua, Hà Càn Diệu cũng thua. Đặng Dương bị Gia Cát Thiên Biên đánh bại, Tịch Nhược Trần đánh gục Hà Càn Diệu.
Mặt Đặng Dương xám xịt nằm sấp dưới đất, cơ thể bị ba mươi sáu trận pháp cường đại trấn áp. Ba mươi sáu trận pháp như núi cao đè người Đặng Dương run bần bật, không đứng dậy nổi, không ngẩng đầu lên được.
Hà Càn Diệu bị Tịch Nhược Trần dùng trận pháp đánh đến quần áo rách rưới, đầu xù tóc rối, người bốc khói như bị xé đánh. Hà Càn Diệu nằm dưới đất, khóe môi chảy máu.
Điều này... Làm sao có thể!
Đám người vốn cho rằng Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên nhúng tay vào lĩnh vực trận pháp dù cùng minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần nhưng tinh thần lực, tạo nghệ trận pháp không quá cường đại. Dù sao con người thời gian có hạn, tu luyện vu pháp giỏi như vậy lấy đâu ra thời gian nghiên cứu trận pháp? Huống chi tạo nghệ tinh thần là tích lũy theo năm tháng.
Mọi người không ngờ là Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần không chỉ mịnh tưởng ra trạng thái đại tinh thần mà tinh thần lực, tạo nghệ trận pháp cũng mạnh mẽ đến vậy, cường đại tới mức Đặng Dương, Hà Càn Diệu trong mười thủ tịch không phải đối thủ của hai người.
Thế này quá khoa trương đi!
Sao ông trời cưng yêu bọn họ như thế? Vu pháp, trận pháp đều cường đại, khiến người không chấp nhận được. Nhiều người nhận ra sau đại tái đấu trận này Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần sẽ thành siêu sao vu pháp, trận pháp song tuyệt chạm tay có thể bỏng trong thiên hạ hiện nay.
Đặng Dương, Hà Càn Diệu thì sau này danh tiếng, giá trị sẽ rớt xuống, danh dự tuột xuống đáy cốc, rất có thể mất ghế thủ tịch. Điều này khiến người ta thổn thức không thôi, ngươi nói xem đang yên lành không cùng nhau đối phó phái hệ lang thang mà đi chặn đường Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên làm gì? Kết quả là chẳng những không làm gì được người ta cuối cùng thua thảm, cõng tiếng xấu lòng dạ hẹp hòi, thật sự không đáng, nhưng cũng đáng tội.
Tịch Nhược Trần hờ hững nhìn Hà Càn Diệu té dưới đất, nói:
- Bây giờ ngươi đã biết tạo nghệ trận pháp của ta bao nhiêu rồi?
Hà Càn Diệu mất sức chiến đấu, tinh thần tan vỡ, hoảng sợ nhìn Tịch Nhược Trần, không nói nên lời.
Tịch Nhược Trần trực tiếp xông Dịch tháp.
Gia Cát Thiên Biên không có đuổi tận giết tuyệt, chẳng những rút trận pháp về còn chủ động bày trận pháp sinh mệnh chữa trị cho Đặng Dương. Gia Cát Thiên Biên tiếp tục xông Dịch tháp.
Tầng bốn mươi hai, hai thủ tịch Đan Hà Đông, Thu Niệm đấu với sáu Tiêu Du Tử kỳ lạ. Tuy hai thủ tịch có thực lực cường đại nhưng muốn xử lý sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ trong Dịch tháp tràn đầy cạm bẫy không dễ dàng. Bởi vì sáu Tiêu Du Tử đều là cao thủ đặt bẫy, bọn họ không bày trận pháp công kích mà toàn là cạm bẫy, mỗi trận pháp đều vậy. Đan Hà Đông, Thu Niệm lỡ rơi vào trong thì như đi trên đường rải đầy đinh, nửa bước khó đi.
Mắt nhìn cạm bẫy tầng bốn mươi hai sắp bị hai thủ tịch Thu Niệm, Đan Hà Đông giải quyết hết, sáu người tự xưng Tiêu Du Tử dần hao hết linh lực không chống nổi nữa. Lúc này Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên xông vào. Thu Niệm, Đan Hà Đông thấy khó chịu.
Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên đánh bại Đặng Dương, Hà Càn Diệu làm danh dự mười thủ tịch bị hao tổn, Thu Niệm, Đan Hà Đông cũng chịu liên lụy.
Bây giờ Đan Hà Đông, Thu Niệm sắp giải quyết xong sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ nhưng Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên lộ mặt ngay lúc này chắc khác nào chia thành quả chiến thắng của hai người.
Khiến Đan Hà Đông, Thu Niệm bực mình nhất là cố tình lúc này sáu Tiêu Du Tử tự nhảy ra khỏi Dịch tháp.
Người ngoài nhìn tình cảnh này cho rằng sáu người tự xưng Tiêu Du Tử sợ Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên nên không dám đánh, chạy trốn. Quả nhiên, không qua bao lâu, bên ngoài có người xì xầm bàn tán. Đan Hà Đông, Thu Niệm tức điên lên.
Rõ ràng là tinh thần sáu người tự xưng Tiêu Du Tử không chống nổi nữa mới bỏ chạy, tại sao cuối cùng công lao tính trên người Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên?
Đan Hà Đông, Thu Niệm rất bực tức nhưng làm sao bây giờ? Giải thích sao?
làm sao Thu Niệm, Đan Hà Đông giải thích chuyện như vậy? Sợ là càng bôi càng đen, không chừng cuối cùng người ta sẽ nói hai thủ tịch là tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi tranh danh đoạt lợi. Vì vậy Thu Niệm, Đan Hà Đông ráng nhịn, nếu không làm sao đây? Khiêu chiến với Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên sao? Ngay cả Đặng Dương, Hà Càn Diệu còn thua hai người đó.
Nói thật là Đan Hà Đông, Thu Niệm không có tự tin, lá gan khiêu chiến với Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên.
Sáu người tự xưng Tiêu Du Tử đáp xuống đất.
Tên mập tự xưng Tiêu Du Tử ngẩng đầu, hét to một tiếng:
- Hiên Viên tiểu thư, chúng ta có thể làm chỉ được bấy nhiêu, còn lại chỉ dựa vào chính nàng. Phải xông lên tầng cao nhất, giành một hơi cho phái hệ lang thang chúng ta!
Trong hư không truyền đến giọng Hiên Viên Đồng hư ảo:
- Đa tạ các ngươi.
Tuy chỉ có bốn chữ nhưng mọi người nghe ra chất chứa sự cảm ơn chân thành.
Sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ nói cười với nhau. Tuy cuối bọn họ không chống dến phút cuối cùng mà chạy trốn nhưng phái hệ lang thang không một ai trách móc gì. Có nhiều người vỗ tay cho sáu Tiêu Du Tử giả.
Trong lòng mọi người biết công lao của sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ lớn cỡ nào. Chỉ dựa vào sáu người đã đánh hơn ba mươi thiên tài ý niệm tiểu tinh thần của phái hệ chính tông ra Dịch tháp, nhờ cạm bẫy trận pháp sáu người bày ra mới chặn được mười thủ tịch lâu như vậy. Không chỉ tiêu hao tinh thần lực của mười thủ tịch còn giành thời gian cho Hiên Viên Đồng.
Rất nhanh phái hệ lang thang nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, bởi vì nguên Dịch tháp bị trận sư phái hệ chính tông chiếm lĩnh, một số trận sư lang thang xông vào không có hy vọng gì. Trong Dịch tháp bây giờ chỉ còn một mình Hiên Viên Đồng là trận sư lang thang.
Tuy nói trước mắt Hiên Viên Đồng đã xông lên tầng sáu mươi nhưng sau lưng nàng là Phương Thiếu Khanh được gọi là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần, một trận pháp đánh gục Tiếu Tinh Hoa đã lên tầng năm mươi ba. Tốc độ chạy nước rút của Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên cũng rất nhanh, đã lên tầng năm mươi mốt, vẫn đang tăng tốc.
Đường Tuấn kẹt lại ở tầng bốn mươi chín. Vân Vụ công tử Đường Tuấn xâm nhập tầng thứ năm mươi nhưng không chống được bao lâu thì rụt trở về, bởi vì gã không ứng đối được trận pháp tầng năm mươi.
Đan Hà Đông, Thu Niệm xông vào, hai người cũng không trận pháp tầng năm mươi, không chống được bao lâu đã bước xuống.
Mọi người chứng kiến không biết nên nói cái gì. Mười thủ tịch có năm người vào tháp. Đặng Dương, Hà Càn Diệu bị Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần đánh bại. Đan Hà Đông, Thu Niệm, Đường Tuấn thì bị kẹt ở tầng thứ bốn mươi chín không lên được.
Đây là thủ tịch mười trận tháp thế giới tiếng tăm lừng lẫy sao?
Mặt Đặng Dương xám xịt nằm sấp dưới đất, cơ thể bị ba mươi sáu trận pháp cường đại trấn áp. Ba mươi sáu trận pháp như núi cao đè người Đặng Dương run bần bật, không đứng dậy nổi, không ngẩng đầu lên được.
Hà Càn Diệu bị Tịch Nhược Trần dùng trận pháp đánh đến quần áo rách rưới, đầu xù tóc rối, người bốc khói như bị xé đánh. Hà Càn Diệu nằm dưới đất, khóe môi chảy máu.
Điều này... Làm sao có thể!
Đám người vốn cho rằng Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên nhúng tay vào lĩnh vực trận pháp dù cùng minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần nhưng tinh thần lực, tạo nghệ trận pháp không quá cường đại. Dù sao con người thời gian có hạn, tu luyện vu pháp giỏi như vậy lấy đâu ra thời gian nghiên cứu trận pháp? Huống chi tạo nghệ tinh thần là tích lũy theo năm tháng.
Mọi người không ngờ là Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần không chỉ mịnh tưởng ra trạng thái đại tinh thần mà tinh thần lực, tạo nghệ trận pháp cũng mạnh mẽ đến vậy, cường đại tới mức Đặng Dương, Hà Càn Diệu trong mười thủ tịch không phải đối thủ của hai người.
Thế này quá khoa trương đi!
Sao ông trời cưng yêu bọn họ như thế? Vu pháp, trận pháp đều cường đại, khiến người không chấp nhận được. Nhiều người nhận ra sau đại tái đấu trận này Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần sẽ thành siêu sao vu pháp, trận pháp song tuyệt chạm tay có thể bỏng trong thiên hạ hiện nay.
Đặng Dương, Hà Càn Diệu thì sau này danh tiếng, giá trị sẽ rớt xuống, danh dự tuột xuống đáy cốc, rất có thể mất ghế thủ tịch. Điều này khiến người ta thổn thức không thôi, ngươi nói xem đang yên lành không cùng nhau đối phó phái hệ lang thang mà đi chặn đường Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên làm gì? Kết quả là chẳng những không làm gì được người ta cuối cùng thua thảm, cõng tiếng xấu lòng dạ hẹp hòi, thật sự không đáng, nhưng cũng đáng tội.
Tịch Nhược Trần hờ hững nhìn Hà Càn Diệu té dưới đất, nói:
- Bây giờ ngươi đã biết tạo nghệ trận pháp của ta bao nhiêu rồi?
Hà Càn Diệu mất sức chiến đấu, tinh thần tan vỡ, hoảng sợ nhìn Tịch Nhược Trần, không nói nên lời.
Tịch Nhược Trần trực tiếp xông Dịch tháp.
Gia Cát Thiên Biên không có đuổi tận giết tuyệt, chẳng những rút trận pháp về còn chủ động bày trận pháp sinh mệnh chữa trị cho Đặng Dương. Gia Cát Thiên Biên tiếp tục xông Dịch tháp.
Tầng bốn mươi hai, hai thủ tịch Đan Hà Đông, Thu Niệm đấu với sáu Tiêu Du Tử kỳ lạ. Tuy hai thủ tịch có thực lực cường đại nhưng muốn xử lý sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ trong Dịch tháp tràn đầy cạm bẫy không dễ dàng. Bởi vì sáu Tiêu Du Tử đều là cao thủ đặt bẫy, bọn họ không bày trận pháp công kích mà toàn là cạm bẫy, mỗi trận pháp đều vậy. Đan Hà Đông, Thu Niệm lỡ rơi vào trong thì như đi trên đường rải đầy đinh, nửa bước khó đi.
Mắt nhìn cạm bẫy tầng bốn mươi hai sắp bị hai thủ tịch Thu Niệm, Đan Hà Đông giải quyết hết, sáu người tự xưng Tiêu Du Tử dần hao hết linh lực không chống nổi nữa. Lúc này Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên xông vào. Thu Niệm, Đan Hà Đông thấy khó chịu.
Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên đánh bại Đặng Dương, Hà Càn Diệu làm danh dự mười thủ tịch bị hao tổn, Thu Niệm, Đan Hà Đông cũng chịu liên lụy.
Bây giờ Đan Hà Đông, Thu Niệm sắp giải quyết xong sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ nhưng Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên lộ mặt ngay lúc này chắc khác nào chia thành quả chiến thắng của hai người.
Khiến Đan Hà Đông, Thu Niệm bực mình nhất là cố tình lúc này sáu Tiêu Du Tử tự nhảy ra khỏi Dịch tháp.
Người ngoài nhìn tình cảnh này cho rằng sáu người tự xưng Tiêu Du Tử sợ Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên nên không dám đánh, chạy trốn. Quả nhiên, không qua bao lâu, bên ngoài có người xì xầm bàn tán. Đan Hà Đông, Thu Niệm tức điên lên.
Rõ ràng là tinh thần sáu người tự xưng Tiêu Du Tử không chống nổi nữa mới bỏ chạy, tại sao cuối cùng công lao tính trên người Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên?
Đan Hà Đông, Thu Niệm rất bực tức nhưng làm sao bây giờ? Giải thích sao?
làm sao Thu Niệm, Đan Hà Đông giải thích chuyện như vậy? Sợ là càng bôi càng đen, không chừng cuối cùng người ta sẽ nói hai thủ tịch là tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi tranh danh đoạt lợi. Vì vậy Thu Niệm, Đan Hà Đông ráng nhịn, nếu không làm sao đây? Khiêu chiến với Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên sao? Ngay cả Đặng Dương, Hà Càn Diệu còn thua hai người đó.
Nói thật là Đan Hà Đông, Thu Niệm không có tự tin, lá gan khiêu chiến với Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên.
Sáu người tự xưng Tiêu Du Tử đáp xuống đất.
Tên mập tự xưng Tiêu Du Tử ngẩng đầu, hét to một tiếng:
- Hiên Viên tiểu thư, chúng ta có thể làm chỉ được bấy nhiêu, còn lại chỉ dựa vào chính nàng. Phải xông lên tầng cao nhất, giành một hơi cho phái hệ lang thang chúng ta!
Trong hư không truyền đến giọng Hiên Viên Đồng hư ảo:
- Đa tạ các ngươi.
Tuy chỉ có bốn chữ nhưng mọi người nghe ra chất chứa sự cảm ơn chân thành.
Sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ nói cười với nhau. Tuy cuối bọn họ không chống dến phút cuối cùng mà chạy trốn nhưng phái hệ lang thang không một ai trách móc gì. Có nhiều người vỗ tay cho sáu Tiêu Du Tử giả.
Trong lòng mọi người biết công lao của sáu người tự xưng Tiêu Du Tử: Tên mập, chú lùn, người gù, người mù, người què, nữ nhân lẳng lơ lớn cỡ nào. Chỉ dựa vào sáu người đã đánh hơn ba mươi thiên tài ý niệm tiểu tinh thần của phái hệ chính tông ra Dịch tháp, nhờ cạm bẫy trận pháp sáu người bày ra mới chặn được mười thủ tịch lâu như vậy. Không chỉ tiêu hao tinh thần lực của mười thủ tịch còn giành thời gian cho Hiên Viên Đồng.
Rất nhanh phái hệ lang thang nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, bởi vì nguên Dịch tháp bị trận sư phái hệ chính tông chiếm lĩnh, một số trận sư lang thang xông vào không có hy vọng gì. Trong Dịch tháp bây giờ chỉ còn một mình Hiên Viên Đồng là trận sư lang thang.
Tuy nói trước mắt Hiên Viên Đồng đã xông lên tầng sáu mươi nhưng sau lưng nàng là Phương Thiếu Khanh được gọi là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần, một trận pháp đánh gục Tiếu Tinh Hoa đã lên tầng năm mươi ba. Tốc độ chạy nước rút của Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên cũng rất nhanh, đã lên tầng năm mươi mốt, vẫn đang tăng tốc.
Đường Tuấn kẹt lại ở tầng bốn mươi chín. Vân Vụ công tử Đường Tuấn xâm nhập tầng thứ năm mươi nhưng không chống được bao lâu thì rụt trở về, bởi vì gã không ứng đối được trận pháp tầng năm mươi.
Đan Hà Đông, Thu Niệm xông vào, hai người cũng không trận pháp tầng năm mươi, không chống được bao lâu đã bước xuống.
Mọi người chứng kiến không biết nên nói cái gì. Mười thủ tịch có năm người vào tháp. Đặng Dương, Hà Càn Diệu bị Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần đánh bại. Đan Hà Đông, Thu Niệm, Đường Tuấn thì bị kẹt ở tầng thứ bốn mươi chín không lên được.
Đây là thủ tịch mười trận tháp thế giới tiếng tăm lừng lẫy sao?
/1351
|