Trần Lạc thắc mắc hỏi:
- Tên này lần trước bị ta đánh khá nặng, sao mới nửa tháng đã đến? Ngó bộ dạng đã lành vết thương?
- Đại nhân vật học phủ ra tay, bị thương nặng mấy cũng lành ngay trong thời gian ngắn.
Vương tử điện hạ đứng sau lưng Trần Lạc lên tiếng:
- Xem ra học phủ ký thác kỳ vọng với ngươi rất cao, các đại nhân vật không tiếc dùng thuật đại thần thông trị thương cho Quý Trường Diệu, kéo hắn chiến đấu với ngươi. Hãy nhìn ánh mắt tức giận của Quý Trường Diệu xem, hận không thể lăng tì ngươi ra. Học phủ dùng thủ đoạn cao minh thật, huyết mạch lang tộc càng tức giận thì càng điên cuồng, ngươi hãy cẩn thận.
- Phải không?
Trần Lạc ngồi xuống đât, sờ cằm, chợt cảm nhận có ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn mình. Trần Lạc giương mắt nhìn, thấy Mạc Khinh Sầu áo trắng như tuyết, tóc bạc như tơ, lãnh diễm khiếp người đứng ở vị trí của nàng nhìn hắn trân trân.
- Lạc gia, ngươi đã làm chuyện gì chọc giận Mạc Khinh Sầu? Ánh mắt nàng nhìn ngươi ẩn chứa sát cơ mãnh liệt. Giữa các ngươi có thù hằn sâu đậm gì vậy? Chắc không đơn giản là lúc cuộc thi đấu nhập học ngươi đánh nàng rơi xuống đi.
- Ngươi đoán xem.
- Ta đoán?
Tần Phấn mỉm cười, lắc đầu nhìn Mạc Khinh Sầu.
Vương tử điện hạ nói:
- Có câu này ta không biết có nên nói hay không, nếu có thể hòa giải với nàng thì hãy hòa giải đi.
- Ta cũng muốn làm thế.
Lúc cuộc thi đấu nhập học Trần Lạc dùng kim lôi trận uy hiếp, Mạc Khinh Sầu thà chết quyết tống hắn vào hố đen. Từ khi đó Trần Lạc đã biết không có khả năng hòa giải.
- Bối cảnh của Mạc Khinh Sầu không đơn giản, sau lưng nàng có một nữ nhân rất cường đại.
- Nữ nhân rất cường đại?
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Mạnh đến đâu?
- Nói theo cách của ngươi là sao đây . . . À, giết ta đơn giản như giết heo giết chó.
- Siêu vậy?
Tuy Trần Lạc không rõ ràng thực lực của Tần Phấn nhưng nếu nữ nhân đó giết vương tử điện hạ đơn giản như giết heo giết chó thì chắc chắn rất lợi hại.
- Vậy nên ngươi hãy cẩn thận.
Lão nhân đứng trên đài trọng tài đọc xong quy tắc, chính giữa đấu trường thí luyện chợt mọc lên lôi đài cao hai thước. Trên lôi đài dựng lên cột thủy tinh đường kính nửa thước, dài một thước, nghe nói trong cột thủy tinh phong ấn lệnh bài tự do. Trần Lạc không biết cột thủy tinh là cái gì, hắn không nhìn ra được. Không biết cột thủy tinh là thứ gì thì làm sao mở phong ấn? Trong quy tắc thí luyện không cho phép sử dụng trận pháp, vậy mở phong ấn bằng cách nào?
- Thứ này là gì?
Vương tử điện hạ lắc đầu, nhíu mày nói:
- Không biết, chưa từng thấy thứ này.
Một tiếng chuông trang nghiêm, túc mục vang lên, bên trên đấu trường thí luyện xuất hiện một mặt kính, thủy kính phản chiếu một chùm sáng. Chùm sáng xoay tròn quanh một trăm thí sinh, cuối cùng ánh sáng ngừng ở người nào thì kẻ đó là Học Phân tháp. Một vòng, hai vòng, ba vòng . . . Chùm sáng xoay tròn trên đấu trường thí luyện bảy, tám vòng thì tốc độ chậm dần, nhích từ từ trên các vị trí. Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Cương Trường Thủy, Vị Tiểu Yêu. Ngay khi mọi người suy đoán thì chùm sáng ngừng, bao phủ trên một đệ tử.
Trên đài trọng tài vang giọng lão nhân rõ to:
- Chúc mừng đệ tử tứ giai cột thủy tinh trở thành lôi chủ trận thứ nhất.
Nhiều người nghe lão trọng tài tuyên bố kiềm không được muốn ôm bụng cười. Huynh đệ bị chọn sợ mặt xanh mét mà các ngươi còn chúc mừng. Vương Liên Đao là đệ tử tứ giai xếp hạng bảy mươi chín, gã nghĩ tới nghĩ lui không ngờ mình xui xẻo như vậy. Lôi chủ trận đầu đã chọn trúng gã, giờ làm sao? Thủ lôi? Nói đùa, hơn một trăm thí sinh toàn là cao thủ hàng đầu trong vu sư cao cấp Bốn đại viện. Từ bỏ sao? Vương Liên Đao không cam lòng, vì khi được chọn làm lôi chủ nếu từ bỏ ý nghĩa bị loại.
Trong mười vạn cặp mắt nhìn chằm chằm, Vương Liên Đao bước lên lôi đài, đến bên cột thủy tinh. Người Vương Liên Đao phát ánh sáng, gã bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình muốn mở cột thủy tinh ra. Mọi người còn chưa hiểu ra sao thì cột thủy tinh nhấp nháy ánh sáng, bùm một tiếng Vương Liên Đao văng ra ngoài đụng vào bát phương thiên hạ phòng ngự trận mới té xuống dất. Người Vương Liên Đao đẫm máu, đã xỉu.
Thấy hình ảnh này toàn trường xôn xao.
cột thủy tinh có . . . Có uy lực phản phệ? Nhìn vết thương của Vương Liên Đao thì uy lực phản phệ siêu khủng bố. Vốn bị chọn làm lôi chủ đối phó người khác vừa phải mở cột thủy tinh đã vô cùng khó khăn, bây giờ cột thủy tinh còn ẩn chứa lực lượng phản phệ thì mở gì được?
Vương Liên Đao xỉu, đã mất sức chiến đấu nên bị loại.
Chùm sáng giữa hư không lại xoay tròn, rất nhanh lôi chủ thứ hai được chọn, người bị chọn từ bỏ ngay. Mọi người thông cảm cho lôi chủ đó. Nếu không thì làm sao? Bắt chước Vương Liên Đao thử xem có mở ra cột thủy tinh được không? Cột thủy tinh ẩn chứa lực lượng phản phệ! Vương Liên Đao bị chấn người đẫm máu, không đơn giản là vết thương nhẹ, dù Trung Ương học phủ phụ trách chữa trị cũng sẽ chịu nỗi đau dữ dội.
Lôi chủ thứ nhất bị xỉu, loại.
Lôi chủ thứ hai bỏ cuộc, loại.
Chùm sáng lại bắt đầu xoay tròn lựa chọn sử lôi chủ thứ ba. Mọi người âm thầm cầu nguyện đừng bao giờ chọn trúng mình. Trần Lạc cũng lầm bầm, vì hắn không biết nên mở cột thủy tinh đó thế nào, hắn điều tra đến bây giờ vẫn không có manh mối gì.
Trần Lạc nhìn chùm sáng xoay tròn trên đầu, hỏi:
- Ta nói này lão tần, nếu ngươi bị chọn trúng thì làm sao?
Vương tử điện hạ đáp ngay:
- Không biết.
Tần Phấn cũng không có manh mối gì.
Vương tử điện hạ nhìn chùm sáng chậm từ từ, giọng điệu phức tạp:
- Xem ra ta tạm thời an toàn, chùm sáng đã chuyển tới phía xác ngươi. Ngươi hãy tự cầu nguyện đi.
Vị trí của Trần Lạc nằm ở vòng thứ sáu, trong vòng này có mười người, Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh cũng trong số đó. Mắt nhìn chùm sáng xoay tròn đến vòng thứ sáu thì di chuyển từ từ gần từng thí sinh, người trong chín vòng khác thở phào. Mười người trong vòng thứ sáu biểu tình cực kỳ khó xem. Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh, hai trên kiêu ngạo, vênh váo cũng kiềm không được lộ vẻ mặt căng thẳng.
Không chỉ bọn họ căng thẳng, Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần cũng lo toát mồ hôi. Ai đều biết Nghịch Lang Gia bên phe Gia Cát Thiên Biên, Lệ Vô Danh là phe Tịch Nhược Trần. Dù là ai trong Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh bị chọn làm lôi chủ, nếu không ngoài ý muốn tuyệt đối chết chắc. Vậy là Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần sẽ thiếu phụ tá đắc lực, đến lúc tranh giành giảm thấp khả năng thủ lôi đài.
May mắn chùm sáng bỏ qua Nghịch Lang Gia, trái tim treo cao rơi xuống ngực gã. Lệ Vô Danh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, quyết định nghe theo mệnh trời.
Lúc này không gian tĩnh lặng.
Chùm sáng cũng bỏ qua Lệ Vô Danh, gã thở phào, Tịch Nhược Trần thở ra. Mọi cặp mắt nhìn chằm chằm vào Ôn Anh Tài và Trần Lạc, bởi vì trong vòng sáu chỉ còn lại hai người bọn họ.
Sắp đến lượt mình, nói Trần Lạc không căng thẳng là không đúng.
- Tên này lần trước bị ta đánh khá nặng, sao mới nửa tháng đã đến? Ngó bộ dạng đã lành vết thương?
- Đại nhân vật học phủ ra tay, bị thương nặng mấy cũng lành ngay trong thời gian ngắn.
Vương tử điện hạ đứng sau lưng Trần Lạc lên tiếng:
- Xem ra học phủ ký thác kỳ vọng với ngươi rất cao, các đại nhân vật không tiếc dùng thuật đại thần thông trị thương cho Quý Trường Diệu, kéo hắn chiến đấu với ngươi. Hãy nhìn ánh mắt tức giận của Quý Trường Diệu xem, hận không thể lăng tì ngươi ra. Học phủ dùng thủ đoạn cao minh thật, huyết mạch lang tộc càng tức giận thì càng điên cuồng, ngươi hãy cẩn thận.
- Phải không?
Trần Lạc ngồi xuống đât, sờ cằm, chợt cảm nhận có ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn mình. Trần Lạc giương mắt nhìn, thấy Mạc Khinh Sầu áo trắng như tuyết, tóc bạc như tơ, lãnh diễm khiếp người đứng ở vị trí của nàng nhìn hắn trân trân.
- Lạc gia, ngươi đã làm chuyện gì chọc giận Mạc Khinh Sầu? Ánh mắt nàng nhìn ngươi ẩn chứa sát cơ mãnh liệt. Giữa các ngươi có thù hằn sâu đậm gì vậy? Chắc không đơn giản là lúc cuộc thi đấu nhập học ngươi đánh nàng rơi xuống đi.
- Ngươi đoán xem.
- Ta đoán?
Tần Phấn mỉm cười, lắc đầu nhìn Mạc Khinh Sầu.
Vương tử điện hạ nói:
- Có câu này ta không biết có nên nói hay không, nếu có thể hòa giải với nàng thì hãy hòa giải đi.
- Ta cũng muốn làm thế.
Lúc cuộc thi đấu nhập học Trần Lạc dùng kim lôi trận uy hiếp, Mạc Khinh Sầu thà chết quyết tống hắn vào hố đen. Từ khi đó Trần Lạc đã biết không có khả năng hòa giải.
- Bối cảnh của Mạc Khinh Sầu không đơn giản, sau lưng nàng có một nữ nhân rất cường đại.
- Nữ nhân rất cường đại?
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Mạnh đến đâu?
- Nói theo cách của ngươi là sao đây . . . À, giết ta đơn giản như giết heo giết chó.
- Siêu vậy?
Tuy Trần Lạc không rõ ràng thực lực của Tần Phấn nhưng nếu nữ nhân đó giết vương tử điện hạ đơn giản như giết heo giết chó thì chắc chắn rất lợi hại.
- Vậy nên ngươi hãy cẩn thận.
Lão nhân đứng trên đài trọng tài đọc xong quy tắc, chính giữa đấu trường thí luyện chợt mọc lên lôi đài cao hai thước. Trên lôi đài dựng lên cột thủy tinh đường kính nửa thước, dài một thước, nghe nói trong cột thủy tinh phong ấn lệnh bài tự do. Trần Lạc không biết cột thủy tinh là cái gì, hắn không nhìn ra được. Không biết cột thủy tinh là thứ gì thì làm sao mở phong ấn? Trong quy tắc thí luyện không cho phép sử dụng trận pháp, vậy mở phong ấn bằng cách nào?
- Thứ này là gì?
Vương tử điện hạ lắc đầu, nhíu mày nói:
- Không biết, chưa từng thấy thứ này.
Một tiếng chuông trang nghiêm, túc mục vang lên, bên trên đấu trường thí luyện xuất hiện một mặt kính, thủy kính phản chiếu một chùm sáng. Chùm sáng xoay tròn quanh một trăm thí sinh, cuối cùng ánh sáng ngừng ở người nào thì kẻ đó là Học Phân tháp. Một vòng, hai vòng, ba vòng . . . Chùm sáng xoay tròn trên đấu trường thí luyện bảy, tám vòng thì tốc độ chậm dần, nhích từ từ trên các vị trí. Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Cương Trường Thủy, Vị Tiểu Yêu. Ngay khi mọi người suy đoán thì chùm sáng ngừng, bao phủ trên một đệ tử.
Trên đài trọng tài vang giọng lão nhân rõ to:
- Chúc mừng đệ tử tứ giai cột thủy tinh trở thành lôi chủ trận thứ nhất.
Nhiều người nghe lão trọng tài tuyên bố kiềm không được muốn ôm bụng cười. Huynh đệ bị chọn sợ mặt xanh mét mà các ngươi còn chúc mừng. Vương Liên Đao là đệ tử tứ giai xếp hạng bảy mươi chín, gã nghĩ tới nghĩ lui không ngờ mình xui xẻo như vậy. Lôi chủ trận đầu đã chọn trúng gã, giờ làm sao? Thủ lôi? Nói đùa, hơn một trăm thí sinh toàn là cao thủ hàng đầu trong vu sư cao cấp Bốn đại viện. Từ bỏ sao? Vương Liên Đao không cam lòng, vì khi được chọn làm lôi chủ nếu từ bỏ ý nghĩa bị loại.
Trong mười vạn cặp mắt nhìn chằm chằm, Vương Liên Đao bước lên lôi đài, đến bên cột thủy tinh. Người Vương Liên Đao phát ánh sáng, gã bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình muốn mở cột thủy tinh ra. Mọi người còn chưa hiểu ra sao thì cột thủy tinh nhấp nháy ánh sáng, bùm một tiếng Vương Liên Đao văng ra ngoài đụng vào bát phương thiên hạ phòng ngự trận mới té xuống dất. Người Vương Liên Đao đẫm máu, đã xỉu.
Thấy hình ảnh này toàn trường xôn xao.
cột thủy tinh có . . . Có uy lực phản phệ? Nhìn vết thương của Vương Liên Đao thì uy lực phản phệ siêu khủng bố. Vốn bị chọn làm lôi chủ đối phó người khác vừa phải mở cột thủy tinh đã vô cùng khó khăn, bây giờ cột thủy tinh còn ẩn chứa lực lượng phản phệ thì mở gì được?
Vương Liên Đao xỉu, đã mất sức chiến đấu nên bị loại.
Chùm sáng giữa hư không lại xoay tròn, rất nhanh lôi chủ thứ hai được chọn, người bị chọn từ bỏ ngay. Mọi người thông cảm cho lôi chủ đó. Nếu không thì làm sao? Bắt chước Vương Liên Đao thử xem có mở ra cột thủy tinh được không? Cột thủy tinh ẩn chứa lực lượng phản phệ! Vương Liên Đao bị chấn người đẫm máu, không đơn giản là vết thương nhẹ, dù Trung Ương học phủ phụ trách chữa trị cũng sẽ chịu nỗi đau dữ dội.
Lôi chủ thứ nhất bị xỉu, loại.
Lôi chủ thứ hai bỏ cuộc, loại.
Chùm sáng lại bắt đầu xoay tròn lựa chọn sử lôi chủ thứ ba. Mọi người âm thầm cầu nguyện đừng bao giờ chọn trúng mình. Trần Lạc cũng lầm bầm, vì hắn không biết nên mở cột thủy tinh đó thế nào, hắn điều tra đến bây giờ vẫn không có manh mối gì.
Trần Lạc nhìn chùm sáng xoay tròn trên đầu, hỏi:
- Ta nói này lão tần, nếu ngươi bị chọn trúng thì làm sao?
Vương tử điện hạ đáp ngay:
- Không biết.
Tần Phấn cũng không có manh mối gì.
Vương tử điện hạ nhìn chùm sáng chậm từ từ, giọng điệu phức tạp:
- Xem ra ta tạm thời an toàn, chùm sáng đã chuyển tới phía xác ngươi. Ngươi hãy tự cầu nguyện đi.
Vị trí của Trần Lạc nằm ở vòng thứ sáu, trong vòng này có mười người, Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh cũng trong số đó. Mắt nhìn chùm sáng xoay tròn đến vòng thứ sáu thì di chuyển từ từ gần từng thí sinh, người trong chín vòng khác thở phào. Mười người trong vòng thứ sáu biểu tình cực kỳ khó xem. Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh, hai trên kiêu ngạo, vênh váo cũng kiềm không được lộ vẻ mặt căng thẳng.
Không chỉ bọn họ căng thẳng, Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần cũng lo toát mồ hôi. Ai đều biết Nghịch Lang Gia bên phe Gia Cát Thiên Biên, Lệ Vô Danh là phe Tịch Nhược Trần. Dù là ai trong Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh bị chọn làm lôi chủ, nếu không ngoài ý muốn tuyệt đối chết chắc. Vậy là Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần sẽ thiếu phụ tá đắc lực, đến lúc tranh giành giảm thấp khả năng thủ lôi đài.
May mắn chùm sáng bỏ qua Nghịch Lang Gia, trái tim treo cao rơi xuống ngực gã. Lệ Vô Danh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, quyết định nghe theo mệnh trời.
Lúc này không gian tĩnh lặng.
Chùm sáng cũng bỏ qua Lệ Vô Danh, gã thở phào, Tịch Nhược Trần thở ra. Mọi cặp mắt nhìn chằm chằm vào Ôn Anh Tài và Trần Lạc, bởi vì trong vòng sáu chỉ còn lại hai người bọn họ.
Sắp đến lượt mình, nói Trần Lạc không căng thẳng là không đúng.
/1351
|