Vương tử điện hạ suy tư giây lát, khóe môi cong lên:
- Nhưng cuộc thi đấu lần này sẽ cực kỳ đặc sắc. Học phủ ở phía sau giúp đỡ, cuộc thi tranh bá tứ giai sẽ là quần anh tụ tập. Nếu không phải thân phận của ta không thích hợp thì ta rất muốn tham gia một lần, đấu một trận với đám siêu biến thái này.
Tầng thứ chín tháp hình phạt hắc ám mà tĩnh lặng, tiếng tụng kinh khổ thiền liên tục vang lên, tịnh hóa xua tan giận dữ, nóng nảy trong lòng. Mỗi cách một canh giờ là hình phạt trận pháp trong tầng thứ chín lại vận chuyển, khi đó nghiệp hỏa hình sẽ giáng xuống đốt cháy linh hồn tội nghiệt, làm người ta đau không muốn sống.
Trần Lạc ngồi khoanh chân trong góc, sống lưng thẳng tắp, hai tay bắt ấn kỳ lạ đặt ở bụng, như tĩnh tọa nhưng có điều khác. Bởi vì hai tay Trần Lạc bắt ấn rất giống phật thiền, lạ là hai tháng qua đi hắn càng có vẻ dịu dàng, yếu đuối hơn, hoặc nói đúng ra là chỉ có nhu không yếu.
Trước kia nếu Trần Lạc không đánh nhau thì bề ngoài yếu đuối, bây giờ không còn cái yếu mà nhu hòa, dịu dàng như nước.
Có lẽ vì mấy ngày nay Trần Lạc tu luyện tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy. Sau khi ngộ được pháp chi nguyên, diệu chi nguyên thì Trần Lạc trở nên rảnh rỗi, hắn nhớ lúc trước đánh sướng tay, lòng nóng nảy như con thú bị nhốt trong lòng. Trần Lạc không biết tại sao sẽ như vậy, thật sự không nghĩ ra. Trần Lạc chợt nhớ Mỹ U U tặng một bộ tâm pháp tu luyện tâm cảnh, là loại giúp nỗi lòng bình tĩnh. Trần Lạc tham ngộ, bị tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy hấp dẫn, sau khi tu luyện nó cảm thấy Thượng Thiện Nhược Thủy thật là kỳ diệu.
Trần Lạc tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy hơn một tháng, hắn được ích lợi không nhỏ. Tuy Trần Lạc không thể làm đến lòng tĩnh như nước nhưng cũnggần như vậy, tâm tình bình tĩnh hơn, cảm ngộ được nhiều thứ, mắt thấy đồ vật càng tỉ mỉ. Xung quanh có gió thổi cỏ lay nào đều không thoát khỏi đôi tia Trần Lạc. Càng làm Trần Lạc kinh ngạc là từ sau khi tu luyện tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy, hắn phát hiện nắm giữ Đại Nhật linh nguyên cực kỳ bá đạo chặt chẽ hơn.
- Không tranh, xử mọi người chi sở ác, đây là khiêm hạ chi đức cũng. Cố giang hải có thể làm vua trăm cốc, kỳ thiện hạ chi, tức là vau trăm cốc. Thiên hạ yếu mềm như nước, người công kiên khó thể thắng, đây là nhu đức cũng. Có nhu thắng cương, nhược thắng cường. Vì không có nên có thể vào vô, từ đó biết không cần nói, vô cùng ích lợi.
Đôi mắt sâu thẳm mở ra, dịu dàng như nước, khóe môi mỉm cười.
Trần Lạc nhỏ giọng nói:
- Trí thiện hoàn mỹ, hải nạp trăm xuyên, thủy tẩm bổ vạn vật đức hạnh, nó khiến vạn vật được ích lợi, không mâu thuẫn, xung đột với vạn vật, là thiện tính dịu như nước nhất thiên hạ.
- Lấy nhu thắng cương, thì ra là vậy.
Trần Lạc bật cười, lắc đầu nói:
- Lúc trước ta quá ngốc, chỉ nghĩ làm sao khống chế Đại Nhật linh nguyên nhưng không nghĩ đến lấy nhu thắng cương. Sau khi tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy lòng ta như nước, có thể chứa trăm xuyên. Tuy Đại Nhật linh nguyên bá đạo nhưng chỉ cần ta thuận theo cái bá đạo của nó là hoàn mỹ điều khiển, thật diệu, rất diệu. Trời đất bao la, lòng ta lớn nhấdt. Lòng mới là chúa tể thật sự, sau này ta phải tu tâm mỗi ngày mới được.
Trần Lạc nhắm mắt lại tiến vào linh hải của mình.
Trong linh hải vẫn là trắng đen giao nhau, như quang minh và hắc ám dung hợp thành hỗn độn.
Đại Nhật linh nguyên màu đỏ thẫm bá đạo treo cao, thật giống như vầng mặt trời. Gần đó là Thái Âm linh nguyên màu vàng nhạt nhu hòa, vầng trăng càng đầy, không như trăng non mà là trăng tròn, rất đẹp. Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên chậm rãi xoay tròn, tỏa sáng như con cự thú thao thiết, rất hung tàn, tùy thời cắn nuốt vạn vật.
Trần Lạc biết đó là công pháp Thôn Thiên Phệ Địa. Lúc trước ở cảnh giới thứ hai Trần Lạc tu luyện một bộ công pháp Hỏa Giao Kình dựng dục ra một con long linh hỏa diễm, bây giờ tu luyện kỳ công như Thôn Thiên Phệ Địa hy vọng đừng sinh ra thứ gì, nếu không thì Trần Lạc không chịu nổi.
Giữa hư không linh hải, bốn linh luân to lớn chậm rãi xoay tròn, mỗi một chuyển ảnh hưởng thiên địa chấn động ầm ầm.
Bây giờ Trần Lạc đã mở bốn linh luân, lúc trước hắn có đọc trong sách biết linh hải càng đặc biệt thì càng khó mở ra linh luân. Căn cứ linh hải của Trần Lạc thì rất khó mở ra linh luân, nhưng tình huống này không xảy ra. Lúc Trần Lạc mở linh luân hầu như không tốn chút sức nào, nhẹ nhàng mở được nó.
Trần Lạc luôn lấy làm khó hiểu, hắn đoán chuyện này liên quan đến sương hỗn độn trong linh hải. Trần Lạc không biết đây là cái g, nhưng dám chắc đây là một loại tức, loại tức siêu cường đại. Vì từ sau khi mở linh hải Trần Lạc chưa từng hấp thu linh khí gì, nhưng Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên tăng trưởng siêu nhanh. Trần Lạc còn cảm ứng được núi lửa biến dị, long linh hỏa diễm không ngừng hút vào tức trong linh hải, tốc độ trưởng thành rất kinh người. Tạm thời Trần Lạc không cảm ứng được long linh hỏa diễm, không rõ ràng tình huống nhưng núi lửa biến dị đã trưởng thành ngọn núi hùng vĩ chiếm nửa mặt đất, nó vẫn đang tăng trưởng chóng mặt.
Trần Lạc đưa mắt nhìn sơn mạch đỏ thẫm liên miên do dứt. Trước kia có một miệng núi lửa nhưng giờ đã không thấy đâu, những chất lỏng dung nham không tràn ra mà từ núi cao thẩm thấu ra ngoài, siêu đáng sợ.
Trần Lạc cứ cảm giác núi lửa ẩn giấu cái gì, mỗi khi hắn điều tra là núi lặng im như chết. Khi Trần Lạc ngừng điều tra, núi lửa lại hấp thu hơi thở hỗn độn, phát ra nhiều dung nham.
Trần Lạc đã quen thấy mấy thứ lạ lùng trong linh hải của mình, điều duy nhất hắn có thể làm là nhìn, không còn gì khác. Nếu không thì làm sao giờ? Mở ra một linh hải kỳ lạ hiếm hoi thế này Trần Lạc nên làm sao? Hủy nó? Trần Lạc tự nhận mình không có khả năng đó. Đừng nói đến linh hải, Trần Lạc chịu bó tay với con long linh hỏa diễm kia, sơn mạch biến dị.
Rộng mở lòng một chút, chuyện chỉ có thế.
Binh đến thì tướng ngăn, nước đến thì đất chặn, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, mặc kệ nó.
Huống chi bây giờ Trần Lạc tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy, hắn đã tìm ra cách chúa tể linh hải của mình, đó là khiến tâm tình tĩnh lặng. Chỉ cần lòng tĩnh như nước thì khống chế linh hải của mình không quá khó.
Thời gian trôi qua từng ngày, mỗi ngày Trần Lạc trừ tu luyện ra đa phần dùng để tu Thượng Thiện Nhược Thủy. Càng tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy lòng Trần Lạc càng tĩnh, tâm tĩnh thì khí chất của hắn càng dịu dàng.
Trần Lạc tu luyện trong tháp hình phạt không để ý đến chuyện bên ngoài, không biết rằng cuộc thi đấu đến càng gần, các đệ tử thiên tài khá nổi tiếng lần lượt xuất quan. Không thể không nói gần đây Trung Ương học phủ rất náo nhiệt, đặc biệt là Trung Ương Thử Luyện tháp. Tòa tháp này tượng trưng cho thực lực, là nơi kiểm tra sức mạnh bản thân chính xác nhất, con đường nổi tiếng nhanh nhất. Mỗi đệ tử cách một đoạn thời gian sẽ xông Trung Ương Thử Luyện tháp một lần.
- Nhưng cuộc thi đấu lần này sẽ cực kỳ đặc sắc. Học phủ ở phía sau giúp đỡ, cuộc thi tranh bá tứ giai sẽ là quần anh tụ tập. Nếu không phải thân phận của ta không thích hợp thì ta rất muốn tham gia một lần, đấu một trận với đám siêu biến thái này.
Tầng thứ chín tháp hình phạt hắc ám mà tĩnh lặng, tiếng tụng kinh khổ thiền liên tục vang lên, tịnh hóa xua tan giận dữ, nóng nảy trong lòng. Mỗi cách một canh giờ là hình phạt trận pháp trong tầng thứ chín lại vận chuyển, khi đó nghiệp hỏa hình sẽ giáng xuống đốt cháy linh hồn tội nghiệt, làm người ta đau không muốn sống.
Trần Lạc ngồi khoanh chân trong góc, sống lưng thẳng tắp, hai tay bắt ấn kỳ lạ đặt ở bụng, như tĩnh tọa nhưng có điều khác. Bởi vì hai tay Trần Lạc bắt ấn rất giống phật thiền, lạ là hai tháng qua đi hắn càng có vẻ dịu dàng, yếu đuối hơn, hoặc nói đúng ra là chỉ có nhu không yếu.
Trước kia nếu Trần Lạc không đánh nhau thì bề ngoài yếu đuối, bây giờ không còn cái yếu mà nhu hòa, dịu dàng như nước.
Có lẽ vì mấy ngày nay Trần Lạc tu luyện tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy. Sau khi ngộ được pháp chi nguyên, diệu chi nguyên thì Trần Lạc trở nên rảnh rỗi, hắn nhớ lúc trước đánh sướng tay, lòng nóng nảy như con thú bị nhốt trong lòng. Trần Lạc không biết tại sao sẽ như vậy, thật sự không nghĩ ra. Trần Lạc chợt nhớ Mỹ U U tặng một bộ tâm pháp tu luyện tâm cảnh, là loại giúp nỗi lòng bình tĩnh. Trần Lạc tham ngộ, bị tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy hấp dẫn, sau khi tu luyện nó cảm thấy Thượng Thiện Nhược Thủy thật là kỳ diệu.
Trần Lạc tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy hơn một tháng, hắn được ích lợi không nhỏ. Tuy Trần Lạc không thể làm đến lòng tĩnh như nước nhưng cũnggần như vậy, tâm tình bình tĩnh hơn, cảm ngộ được nhiều thứ, mắt thấy đồ vật càng tỉ mỉ. Xung quanh có gió thổi cỏ lay nào đều không thoát khỏi đôi tia Trần Lạc. Càng làm Trần Lạc kinh ngạc là từ sau khi tu luyện tâm pháp Thượng Thiện Nhược Thủy, hắn phát hiện nắm giữ Đại Nhật linh nguyên cực kỳ bá đạo chặt chẽ hơn.
- Không tranh, xử mọi người chi sở ác, đây là khiêm hạ chi đức cũng. Cố giang hải có thể làm vua trăm cốc, kỳ thiện hạ chi, tức là vau trăm cốc. Thiên hạ yếu mềm như nước, người công kiên khó thể thắng, đây là nhu đức cũng. Có nhu thắng cương, nhược thắng cường. Vì không có nên có thể vào vô, từ đó biết không cần nói, vô cùng ích lợi.
Đôi mắt sâu thẳm mở ra, dịu dàng như nước, khóe môi mỉm cười.
Trần Lạc nhỏ giọng nói:
- Trí thiện hoàn mỹ, hải nạp trăm xuyên, thủy tẩm bổ vạn vật đức hạnh, nó khiến vạn vật được ích lợi, không mâu thuẫn, xung đột với vạn vật, là thiện tính dịu như nước nhất thiên hạ.
- Lấy nhu thắng cương, thì ra là vậy.
Trần Lạc bật cười, lắc đầu nói:
- Lúc trước ta quá ngốc, chỉ nghĩ làm sao khống chế Đại Nhật linh nguyên nhưng không nghĩ đến lấy nhu thắng cương. Sau khi tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy lòng ta như nước, có thể chứa trăm xuyên. Tuy Đại Nhật linh nguyên bá đạo nhưng chỉ cần ta thuận theo cái bá đạo của nó là hoàn mỹ điều khiển, thật diệu, rất diệu. Trời đất bao la, lòng ta lớn nhấdt. Lòng mới là chúa tể thật sự, sau này ta phải tu tâm mỗi ngày mới được.
Trần Lạc nhắm mắt lại tiến vào linh hải của mình.
Trong linh hải vẫn là trắng đen giao nhau, như quang minh và hắc ám dung hợp thành hỗn độn.
Đại Nhật linh nguyên màu đỏ thẫm bá đạo treo cao, thật giống như vầng mặt trời. Gần đó là Thái Âm linh nguyên màu vàng nhạt nhu hòa, vầng trăng càng đầy, không như trăng non mà là trăng tròn, rất đẹp. Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên chậm rãi xoay tròn, tỏa sáng như con cự thú thao thiết, rất hung tàn, tùy thời cắn nuốt vạn vật.
Trần Lạc biết đó là công pháp Thôn Thiên Phệ Địa. Lúc trước ở cảnh giới thứ hai Trần Lạc tu luyện một bộ công pháp Hỏa Giao Kình dựng dục ra một con long linh hỏa diễm, bây giờ tu luyện kỳ công như Thôn Thiên Phệ Địa hy vọng đừng sinh ra thứ gì, nếu không thì Trần Lạc không chịu nổi.
Giữa hư không linh hải, bốn linh luân to lớn chậm rãi xoay tròn, mỗi một chuyển ảnh hưởng thiên địa chấn động ầm ầm.
Bây giờ Trần Lạc đã mở bốn linh luân, lúc trước hắn có đọc trong sách biết linh hải càng đặc biệt thì càng khó mở ra linh luân. Căn cứ linh hải của Trần Lạc thì rất khó mở ra linh luân, nhưng tình huống này không xảy ra. Lúc Trần Lạc mở linh luân hầu như không tốn chút sức nào, nhẹ nhàng mở được nó.
Trần Lạc luôn lấy làm khó hiểu, hắn đoán chuyện này liên quan đến sương hỗn độn trong linh hải. Trần Lạc không biết đây là cái g, nhưng dám chắc đây là một loại tức, loại tức siêu cường đại. Vì từ sau khi mở linh hải Trần Lạc chưa từng hấp thu linh khí gì, nhưng Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên tăng trưởng siêu nhanh. Trần Lạc còn cảm ứng được núi lửa biến dị, long linh hỏa diễm không ngừng hút vào tức trong linh hải, tốc độ trưởng thành rất kinh người. Tạm thời Trần Lạc không cảm ứng được long linh hỏa diễm, không rõ ràng tình huống nhưng núi lửa biến dị đã trưởng thành ngọn núi hùng vĩ chiếm nửa mặt đất, nó vẫn đang tăng trưởng chóng mặt.
Trần Lạc đưa mắt nhìn sơn mạch đỏ thẫm liên miên do dứt. Trước kia có một miệng núi lửa nhưng giờ đã không thấy đâu, những chất lỏng dung nham không tràn ra mà từ núi cao thẩm thấu ra ngoài, siêu đáng sợ.
Trần Lạc cứ cảm giác núi lửa ẩn giấu cái gì, mỗi khi hắn điều tra là núi lặng im như chết. Khi Trần Lạc ngừng điều tra, núi lửa lại hấp thu hơi thở hỗn độn, phát ra nhiều dung nham.
Trần Lạc đã quen thấy mấy thứ lạ lùng trong linh hải của mình, điều duy nhất hắn có thể làm là nhìn, không còn gì khác. Nếu không thì làm sao giờ? Mở ra một linh hải kỳ lạ hiếm hoi thế này Trần Lạc nên làm sao? Hủy nó? Trần Lạc tự nhận mình không có khả năng đó. Đừng nói đến linh hải, Trần Lạc chịu bó tay với con long linh hỏa diễm kia, sơn mạch biến dị.
Rộng mở lòng một chút, chuyện chỉ có thế.
Binh đến thì tướng ngăn, nước đến thì đất chặn, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, mặc kệ nó.
Huống chi bây giờ Trần Lạc tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy, hắn đã tìm ra cách chúa tể linh hải của mình, đó là khiến tâm tình tĩnh lặng. Chỉ cần lòng tĩnh như nước thì khống chế linh hải của mình không quá khó.
Thời gian trôi qua từng ngày, mỗi ngày Trần Lạc trừ tu luyện ra đa phần dùng để tu Thượng Thiện Nhược Thủy. Càng tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy lòng Trần Lạc càng tĩnh, tâm tĩnh thì khí chất của hắn càng dịu dàng.
Trần Lạc tu luyện trong tháp hình phạt không để ý đến chuyện bên ngoài, không biết rằng cuộc thi đấu đến càng gần, các đệ tử thiên tài khá nổi tiếng lần lượt xuất quan. Không thể không nói gần đây Trung Ương học phủ rất náo nhiệt, đặc biệt là Trung Ương Thử Luyện tháp. Tòa tháp này tượng trưng cho thực lực, là nơi kiểm tra sức mạnh bản thân chính xác nhất, con đường nổi tiếng nhanh nhất. Mỗi đệ tử cách một đoạn thời gian sẽ xông Trung Ương Thử Luyện tháp một lần.
/1351
|