- Bởi vậy ngươi đừng mơ xa quá, trước tiên tu luyện xong quyển thượng đẫ. Nếu ngươi có thể tu luyện quyển thượng giai đoạn viên mãn thì các đại nhân vật học phủ tuyệt đối sẽ tự tay đưa quyển hạ cho ngươi. Các đại nhân vật đó rất mong chờ sẽ xuấ thiện kỳ tài thứ tư tu luyện Vạn Diệu chi môn đến viên mãn.
Trần Lạc ngẫm nghĩ, ra vẻ đã hiểu:
- Tốt.
- Cố lên đi học đệ, tỷ tỷ ủng hộ ngươi. Nếu . . . Tỷ tỷ nói là nếu, nếu vài chục năm sau ngươi tu luyện xong quyển thượng, tương lai khi biên soạn quyển thượng có thể viết tên của tỷ tỷ vào không? Cũng không uổng tỷ tỷ vừa rồi bỏ thời gian nói nhảm với ngươi, đúng không?
Trần Lạc bị tính cách tinh nghịch của Vị Tiểu Yêu chọc cười, bảo:
- Tốt, nếu như ta tu luyện thành, tương lai biên soạn Vạn Diệu chi môn nhất định sẽ viết tên nàng rồi.
- Một lời đã hứa!
Vị Tiểu Yêu vỗ tay, Trần Lạc làm theo, cười rời đi.
Diệp học tỷ nhìn Vị Tiểu Yêu, lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Tiểu Yêu, chỗ này là Linh Quyết tháp, ngươi đừng quậy phá.
- Ta quậy cái gì? Người ta đang đầu tư dài kỳ, lỡ như tên này siêu may mắn thật sự tu luyện xong quyển thượng thì ta sẽ ngã vào vòng tay hắn ngay. Trời ơi, sau này chỉ tính biên soạn quyển thượng đã có tiền xài không hết.
- Hy vọng quá xa vời, dù hắn giống Bát trưởng lão có kỳ tài ngút trời tu luyện xong quyển thượng cũng cỡ trăm tuổi, khi ấy ngươi cũng cỡ tuổi đó. Ngươi có lao vào thì người ta cũng không cần lão bà bà nhà ngươi.
- Ngươi mới là lão bà bà, nếu ta có thể sống đến một trăm tuổi nhất định không phải lão bà bà.
- Không muốn trở thành lão bà bà rất đơn giản, tu đến cảnh giới thứ năm, ngưng tụ xác linh thân là sẽ mãi mãi thanh xuân.
- Cảnh giới thứ năm sao, thật xa xôi.
Vị Tiểu Yêu mơ mộng, hai tay siết chặt, nàng thề:
- Vì trẻ mãi không già, Vị Tiểu Yêu ta quyết tu đến cảnh giới thứ năm, ngưng tụ xác linh thân!
- Trong số người tu vu chúng ta mười người có năm dừng bước ở cảnh giới thứ ba, mười người có ba ngừng bước ở cảnh giới thứ bốn, chỉ vài người bước vào cảnh giới thứ năm được.
- Hừ hừ, ta chính là số ít đó.
- Nếu vậy thì sau này buổi tối đừng đi du nhạc viên chờ tên đó nữa.
- Không được, tên khốn tự xưng Thiên vương Lão Tử làm cô nãi nãi mất hết mặt mũi, ta nhất nhất định phải tìm ra hắn tính sổ. Diệp Tử tỷ không biết đâu, anh đầu Lạc Anh chê cười ta, nha đầu đó dám . . . Dám nói ta là hồ ly thối, tự dâng lên nhưng người ta hai lần không cần. Ui da da, tức chết mất!
Diệp Thiển Tâm đoan trang hào phóng nghe Vị Tiểu Yêu gào la thì cười tươi như hoa.
- Àn này, sao Diệp Tử tỷ cũng cười ta?
Vị Tiểu Yêu dùng chiêu sát thủ gãi ngứa Diệp Thiển Tâm.
Diệp Thiển Tâm giơ tay đầu hàng:
- Được rồi được rồi, ta không cười ngươi. Nhưng cái tên Thiên vương Lão Tử đó biến thái như vậy dù ngươi đợi hắn đến thì làm được gì?
- Ta thừa nhận ta không phải đối thủ của tên khốn kiếp kia, có lẽ hắn rất lợi hại, nhưng . . . Hừ hừ, ta đã thông báo với các tỷ muội Vinh Diệu đoàn chúng ta, tên đó dám lộ mặt là sẽ cho hắn biết mùi. Hắn biến thái sai? Có biến thái cỡ nào cũng không địch nổi Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn chúng ta!
- Có lẽ trong thời gian ngắn hắn sẽ không lộ mặt, sau khi chuyện này đồn ra một số cao thủ ẩn cư đều xuất hiện tìm hắn . . .
- Không cần biết, ta phải canh tên này. Dám biến ta thành trò cười, ta nhất định cũng sẽ làm hắn thành trò hề.
Thường nói tu luyện Vạn Diệu chi môn quyển thượng có hai lạch trời khó vượt qua. Thứ nhất là tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp đến giai đoạn viên mãn, thứ này không phải tu vi của ngươi cao là sẽ tu luyện mau, đây là vấn đề ngộ tính. Người có ngộ tính cao, tham ngộ hiểu thì tu luyện nhanh siêu tốc. Ngược lại người ngộ tính tệ, dù tu vi của ngươi cao đến đâu, không tham ngộ thấu chỉ có thể từ từ lần mò, tu luyện từng chút một, quen tay hay việc. Một ngày không được thì hai ngày, hai ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì một trăm ngày, rồi sẽ có ngày ngộ đạo, tham ngộ được.
Lạch trời thứ hai là sau khi tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp đến giai đoạn viên mãn thì dung hợp làm một, diễn hóa nó. Cái này càng thử thách ngộ tính cá nhân.
Trần Lạc tham ngộ Vạn Diệu chi môn quyển thượng xong cảm thấy không có gì khó, cũng không cảm thấy có chỗ nào khó hiểu. Trần Lạc bắt đầu tu luyện linh quyết huyền cấp. Trần Lạc khá may mắn, điểm thương tiệt sát chỉ, Sư Hống Khiếu, Đại Hải Vô Lượng, Kim Xà Triền Ti Thủ, bốn bộ linh quyết đều thuộc tám mươi mốt bộ linh quyết, chỉ cần tu luyện thêm bảy mươi bảy bộ khác là được.
Vì thuê mỗi quyển linh quyết trong Linh Quyết tháp đều cần tiền thế chấp, mức phí tính ngày nên hôm đầu Trần Lạc chỉ thuê ba bộ linh quyết huyền cấp là 'Phá thiên diệu thủ', 'Xuyên nhật tiễn', 'Tứ phương động'. Trần Lạc tham ngộ hết ba bộ rồi bắt tay vào tu luyện.
Từ khi ký kết khế ước vô danh trí tuệ Trần Lạc mở rộng, ngộ tính tăng vọt, thậm chí đến trình độ khủng bố. Nhờ thế nên Trần Lạc cầm ba bộ linh quyết huyền cấp 'Phá thiên diệu thủ', 'Xuyên nhật tiễn', 'Tứ phương động' dễ tham ngộ thấu, không tốn sức, cực kỳ dễ dàng. Cảm giác như đọc cuốn sách bình thường, đọc xong liền hiểu.
Nếu đã tham ngộ thấu thì chỉ còn việc tu luyện. Thứ này yêu cầu nghiêm ngặt về tiết tấu cộng hưởng linh hồn, biên độ sóng lớn nhỏ, khống chế linh lực. Cộng hưởng linh hồn, biên độ sóng không thành vấn đề, vì Trần Lạc ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên, thứ này khi vạn chuyển như mặt trời mọc lên, linh lực tựa ánh nắng chiếu rọi. Vì lý do này mà Trần Lạc không dám đánh nhau với ai, sợ lỡ tay giết người.
Lúc trước trong du nhạc viên Trần Lạc từng thử cự môn linh luân, tuy thứ này dễ nắm giữ hơn Đại Nhật linh nguyên một chút nhưng dao động quá lớn, sau khi vận chuyển làm đất rung rinh. Trần Lạc muốn nhân dịp tu luyện linh quyết sẵn nắm giữ điều khiển Đại Nhật linh nguyên luôn.
Vì khó khống chế nên tiến trinể của Trần Lạc rất chậm, hắn cũng không vội va.x Trần Lạc không cần ăn cơm, ngủ, linh hồn siêu cường đại không thấy mệt, cứ tu luyện từ từ.
Sáng sớm hôm sau, Trần Lạc định đi Tàng Thư tháp đọc sách tiếp thì La Phù chạy cái vèo đến.
Biểu tình La Phù sốt ruột nói:
- Trần Lạc, ngày hôm qua ngươi đánh nhau trong Tàng Thư tháp phải không?
Trần Lạc nhướng mày, gật đầu.
- Còn đánh chỉ đạo viên của Tàng Thư tháp, đó còn là trung cấp luyện bảo sư?
- Có chuyện gì?
- Chuyện gì cái gì, ngươi chọc họa lớn rồi!
La Phù đứng trước cửa trợn to mắt, sốt ruột nói:
- Bây giờ đám rùa Chấp Pháp đường đang tới bắt ngươi . . .
Chấp Pháp đường là cơ cấu chấp pháp của Trung Ương học phủ, chấp pháp viên do đệ tử cao giai đảm nhiệm. Trần Lạc đọc quy tắc Tàng Thư tháp nên biết kết quả việc đánh nhau, nghe La Phù báo tin hắn không mấy bất ngờ.
Trần Lạc hỏi:
- Bọn họ ở đâu?
- Trước cửa viện chúng ta.
Trần Lạc gật đầu, cất bước đi tới.
Trần Lạc ngẫm nghĩ, ra vẻ đã hiểu:
- Tốt.
- Cố lên đi học đệ, tỷ tỷ ủng hộ ngươi. Nếu . . . Tỷ tỷ nói là nếu, nếu vài chục năm sau ngươi tu luyện xong quyển thượng, tương lai khi biên soạn quyển thượng có thể viết tên của tỷ tỷ vào không? Cũng không uổng tỷ tỷ vừa rồi bỏ thời gian nói nhảm với ngươi, đúng không?
Trần Lạc bị tính cách tinh nghịch của Vị Tiểu Yêu chọc cười, bảo:
- Tốt, nếu như ta tu luyện thành, tương lai biên soạn Vạn Diệu chi môn nhất định sẽ viết tên nàng rồi.
- Một lời đã hứa!
Vị Tiểu Yêu vỗ tay, Trần Lạc làm theo, cười rời đi.
Diệp học tỷ nhìn Vị Tiểu Yêu, lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Tiểu Yêu, chỗ này là Linh Quyết tháp, ngươi đừng quậy phá.
- Ta quậy cái gì? Người ta đang đầu tư dài kỳ, lỡ như tên này siêu may mắn thật sự tu luyện xong quyển thượng thì ta sẽ ngã vào vòng tay hắn ngay. Trời ơi, sau này chỉ tính biên soạn quyển thượng đã có tiền xài không hết.
- Hy vọng quá xa vời, dù hắn giống Bát trưởng lão có kỳ tài ngút trời tu luyện xong quyển thượng cũng cỡ trăm tuổi, khi ấy ngươi cũng cỡ tuổi đó. Ngươi có lao vào thì người ta cũng không cần lão bà bà nhà ngươi.
- Ngươi mới là lão bà bà, nếu ta có thể sống đến một trăm tuổi nhất định không phải lão bà bà.
- Không muốn trở thành lão bà bà rất đơn giản, tu đến cảnh giới thứ năm, ngưng tụ xác linh thân là sẽ mãi mãi thanh xuân.
- Cảnh giới thứ năm sao, thật xa xôi.
Vị Tiểu Yêu mơ mộng, hai tay siết chặt, nàng thề:
- Vì trẻ mãi không già, Vị Tiểu Yêu ta quyết tu đến cảnh giới thứ năm, ngưng tụ xác linh thân!
- Trong số người tu vu chúng ta mười người có năm dừng bước ở cảnh giới thứ ba, mười người có ba ngừng bước ở cảnh giới thứ bốn, chỉ vài người bước vào cảnh giới thứ năm được.
- Hừ hừ, ta chính là số ít đó.
- Nếu vậy thì sau này buổi tối đừng đi du nhạc viên chờ tên đó nữa.
- Không được, tên khốn tự xưng Thiên vương Lão Tử làm cô nãi nãi mất hết mặt mũi, ta nhất nhất định phải tìm ra hắn tính sổ. Diệp Tử tỷ không biết đâu, anh đầu Lạc Anh chê cười ta, nha đầu đó dám . . . Dám nói ta là hồ ly thối, tự dâng lên nhưng người ta hai lần không cần. Ui da da, tức chết mất!
Diệp Thiển Tâm đoan trang hào phóng nghe Vị Tiểu Yêu gào la thì cười tươi như hoa.
- Àn này, sao Diệp Tử tỷ cũng cười ta?
Vị Tiểu Yêu dùng chiêu sát thủ gãi ngứa Diệp Thiển Tâm.
Diệp Thiển Tâm giơ tay đầu hàng:
- Được rồi được rồi, ta không cười ngươi. Nhưng cái tên Thiên vương Lão Tử đó biến thái như vậy dù ngươi đợi hắn đến thì làm được gì?
- Ta thừa nhận ta không phải đối thủ của tên khốn kiếp kia, có lẽ hắn rất lợi hại, nhưng . . . Hừ hừ, ta đã thông báo với các tỷ muội Vinh Diệu đoàn chúng ta, tên đó dám lộ mặt là sẽ cho hắn biết mùi. Hắn biến thái sai? Có biến thái cỡ nào cũng không địch nổi Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn chúng ta!
- Có lẽ trong thời gian ngắn hắn sẽ không lộ mặt, sau khi chuyện này đồn ra một số cao thủ ẩn cư đều xuất hiện tìm hắn . . .
- Không cần biết, ta phải canh tên này. Dám biến ta thành trò cười, ta nhất định cũng sẽ làm hắn thành trò hề.
Thường nói tu luyện Vạn Diệu chi môn quyển thượng có hai lạch trời khó vượt qua. Thứ nhất là tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp đến giai đoạn viên mãn, thứ này không phải tu vi của ngươi cao là sẽ tu luyện mau, đây là vấn đề ngộ tính. Người có ngộ tính cao, tham ngộ hiểu thì tu luyện nhanh siêu tốc. Ngược lại người ngộ tính tệ, dù tu vi của ngươi cao đến đâu, không tham ngộ thấu chỉ có thể từ từ lần mò, tu luyện từng chút một, quen tay hay việc. Một ngày không được thì hai ngày, hai ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì một trăm ngày, rồi sẽ có ngày ngộ đạo, tham ngộ được.
Lạch trời thứ hai là sau khi tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp đến giai đoạn viên mãn thì dung hợp làm một, diễn hóa nó. Cái này càng thử thách ngộ tính cá nhân.
Trần Lạc tham ngộ Vạn Diệu chi môn quyển thượng xong cảm thấy không có gì khó, cũng không cảm thấy có chỗ nào khó hiểu. Trần Lạc bắt đầu tu luyện linh quyết huyền cấp. Trần Lạc khá may mắn, điểm thương tiệt sát chỉ, Sư Hống Khiếu, Đại Hải Vô Lượng, Kim Xà Triền Ti Thủ, bốn bộ linh quyết đều thuộc tám mươi mốt bộ linh quyết, chỉ cần tu luyện thêm bảy mươi bảy bộ khác là được.
Vì thuê mỗi quyển linh quyết trong Linh Quyết tháp đều cần tiền thế chấp, mức phí tính ngày nên hôm đầu Trần Lạc chỉ thuê ba bộ linh quyết huyền cấp là 'Phá thiên diệu thủ', 'Xuyên nhật tiễn', 'Tứ phương động'. Trần Lạc tham ngộ hết ba bộ rồi bắt tay vào tu luyện.
Từ khi ký kết khế ước vô danh trí tuệ Trần Lạc mở rộng, ngộ tính tăng vọt, thậm chí đến trình độ khủng bố. Nhờ thế nên Trần Lạc cầm ba bộ linh quyết huyền cấp 'Phá thiên diệu thủ', 'Xuyên nhật tiễn', 'Tứ phương động' dễ tham ngộ thấu, không tốn sức, cực kỳ dễ dàng. Cảm giác như đọc cuốn sách bình thường, đọc xong liền hiểu.
Nếu đã tham ngộ thấu thì chỉ còn việc tu luyện. Thứ này yêu cầu nghiêm ngặt về tiết tấu cộng hưởng linh hồn, biên độ sóng lớn nhỏ, khống chế linh lực. Cộng hưởng linh hồn, biên độ sóng không thành vấn đề, vì Trần Lạc ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên, thứ này khi vạn chuyển như mặt trời mọc lên, linh lực tựa ánh nắng chiếu rọi. Vì lý do này mà Trần Lạc không dám đánh nhau với ai, sợ lỡ tay giết người.
Lúc trước trong du nhạc viên Trần Lạc từng thử cự môn linh luân, tuy thứ này dễ nắm giữ hơn Đại Nhật linh nguyên một chút nhưng dao động quá lớn, sau khi vận chuyển làm đất rung rinh. Trần Lạc muốn nhân dịp tu luyện linh quyết sẵn nắm giữ điều khiển Đại Nhật linh nguyên luôn.
Vì khó khống chế nên tiến trinể của Trần Lạc rất chậm, hắn cũng không vội va.x Trần Lạc không cần ăn cơm, ngủ, linh hồn siêu cường đại không thấy mệt, cứ tu luyện từ từ.
Sáng sớm hôm sau, Trần Lạc định đi Tàng Thư tháp đọc sách tiếp thì La Phù chạy cái vèo đến.
Biểu tình La Phù sốt ruột nói:
- Trần Lạc, ngày hôm qua ngươi đánh nhau trong Tàng Thư tháp phải không?
Trần Lạc nhướng mày, gật đầu.
- Còn đánh chỉ đạo viên của Tàng Thư tháp, đó còn là trung cấp luyện bảo sư?
- Có chuyện gì?
- Chuyện gì cái gì, ngươi chọc họa lớn rồi!
La Phù đứng trước cửa trợn to mắt, sốt ruột nói:
- Bây giờ đám rùa Chấp Pháp đường đang tới bắt ngươi . . .
Chấp Pháp đường là cơ cấu chấp pháp của Trung Ương học phủ, chấp pháp viên do đệ tử cao giai đảm nhiệm. Trần Lạc đọc quy tắc Tàng Thư tháp nên biết kết quả việc đánh nhau, nghe La Phù báo tin hắn không mấy bất ngờ.
Trần Lạc hỏi:
- Bọn họ ở đâu?
- Trước cửa viện chúng ta.
Trần Lạc gật đầu, cất bước đi tới.
/1351
|