Lỡ như không phải thời gian loạn lưu chớp mắt trôi mà là yên lặng thì sao? Hoặc thời gian loạn lưu chảy chậm? Vậy Trần Lạc đốt cháy tinh thần lực chẳng phải là lỗ to?
Thế nên sau khi Trần Lạc bị truyền tống vào không lỗ mãng đốt cháy tinh thần lực ngay, hắn lấy ra linh thức điên cuồng cảm ứng. Trần Lạc không biết mình đang ở đâu, xung quanh tối đen như mực. Trần Lạc thả linh thức ra nhưng không cảm ứng được gì, tất cả trống rỗng, như đứng trong không trung. Không, hư không còn có gió, các loại linh khí, các loại hơi thở nhưng chỗ này không một cái gì.
Thời gian trôi qua sao?
Không biết.
Bởi vì Trần Lạc hoàn toàn không cảm ứng được. Trần Lạc chỉ có thể cảm giác cơ thể mình, suy nghĩ nếu thời gian trôi nhanh hơn thế giới bình thường thì thân thể hắn sẽ dần già nua. Trần Lạc vừa cảm ứng vừa vận chuyển tinh thần lực, chực chờ có gì không ổn sẽ đốt cháy tinh thần lực ngay, gia cố trận pháp cho mình.
Không biết qua bao lâu, Trần Lạc thật sự không biết. Cơ thể Trần Lạc không có dấu hiệu già nua. Trần Lạc lại chờ đợi giây lát, vẫn không có phát hiện gì, trái tim treo cao rớt xuống. Chỉ cần thời gian không trôi nhanh hoặc đảo ngược là tốt rồi, thời gian yên lặng hay chậm rãi trôi thì có đồ ngu mới rối rắm vấn đề đó. Thời gian yên lặng không tốt sao? Không cần lo lắng tự nhiên chết già, cô độc gì đó thì bây giờ Trần Lạc không có tâm tình suy nghĩ.
Hiện tại Trần Lạc chỉ quan tâm vấn đề mình ở đâu, làm sao ra ngoài.
Trần Lạc bỗng thấy choáng váng mới nhận ra nơi này không có không khí, hắn gia cố tiểu sinh mệnh thanh tân trận cho mình, trận pháp này dùng để bổ sung không khí.
Trần Lạc phát ra linh thích ẩn thận cảm ứng.
Không có, không một thứ gì, bao gồm thiên địa.
Trần Lạc đi tới trước như đạp trong không trung, làm người rởn tóc gáy sợ rớt xuống thâm uyên. Trần Lạc vừa đi vừa cảm ứng, rất là hoang vắng.
- Chẳng lẽ mình rơi vào không gian loạn lưu?
Trần Lạc có thấy khá nhiều ghi chép về không gian loạn lau. Nghe nói nhiều người rơi vào không gian loạn lưu sẽ mãi mãi lạc trong đó. Có người chết đói, có người tinh thần tan vỡ chết, cô độc chết. Nghĩ lại cũng đúng, trong không gian loạn lưu chẳng có gì, không chết đói mới lạ, như không đói chết thì tinh thần sẽ chịu không nổi mà tan vỡ.
Thật ra Trần Lạc nghe sư phụ nói, cũng đọc nhiều bút ký biết không gian là một loại trận pháp, không phải người bày ra mà là thiên địa diễn sinh. Vài quyển bút ký ghi nếu muốn ra khỏi không gian loạn lưu chỉ có một cách duy nhất là phá giải nó. Tuy Trần Lạc giỏi đạo phá giảin hưng dù sao đây là không gian, không phải trận pháp bình thường. Kết cấu không gian huyền diệu hơn trận pháp nhiều, với tạo nghệ lĩnh vực trận pháp của Trần Lạc hiện tại chưa đến đẳng cấp phá giải không gian.
- Nếu không phải mỗi môn có chuyên nghiệp riêng, nếu lúc trước Trần Lạc tập trung vào trận pháp không gian thì có lẽ sẽ phá giải được thứ này.
Có lẽ Trần Lạc không phải người say mê trận pháp nhất thế giới nhưng là người giỏi nhiều loại trận pháp nhất. Trận sư bình thường chỉ tập tung vào một loại, có lẽ là trận pháp gia cố, trận pháp công kích, trận pháp thủ hộ, trận pháp sinh hoạt, trận pháp không gian, trận pháp truyền tống vân vân. Bởi vì một loại đại biểu cho một lĩnh vực huyền bí, suốt đời chưa chắc hiểu rõ.
Trần Lạc thì khác, hắn rất tham lam, các chủng loại, hễ là trận pháp thì hắn sẽ học tập. Không chút khoa trương khi nào Trần Lạc hiểu hết các loại trận pháp trong thế giới, không những hiểu mà còn giỏi.
Trần Lạc giỏi trận pháp không gian, thuộc về truyền tống trận hệ liệt không gian, trận pháp thuấn di, khi bày ra nhanh nhẹn quen tay. Nhưng giỏi thì giỏi, Trần Lạc cách khoảng cách giỏi phá giải một không gian rất xa. Dù sao không gian là đỉnh cao lĩnh vực kim tự tháp, trận sư toàn thế giới đừng nói phá giải, không bao nhiêu người hiểu kết cấu không gian.
Vô tận hắc ám, vô tận tĩnh lặng, vô tận hư không.
Đổi lại người khác có lẽ đã sợ teo tim, dù không thì cũng thấy run.
Nhưng Trần Lạc thì không, lá gan hắn luôn rất to. Trần Lạc không bình tĩnh vì nhờ gan to, hắn quanh năm phá trận khắp nơi, không chỉ phá một số trận tháp, thủ hộ trận mà còn có vài trận pháp cổ xưa. Đầu năm nay trong các trận pháp đó đầy rẫy cạm bây,x hoàn cảnh nguy hiểm hơn hiện tại nhiều. Không có không khí là cấu tạo cạm bẫy dơn giản, nhiều cái đầy rẫy nguyên tố đủ loại độc, hít một hơi là chết ngay.
Lúc phá trận trận pháp có đầy đủ tài nguyên, dù sao tinh thần lực của hắn có hạn, chỉ dựa vào trận pháp gia cốd không thể chống quá lâu. Nhiều lúc Trần Lạc cần dùng tài nguyên bày trận pháp thủ hộ. Nhưng bây giờ không có cái gì, Trần Lạc không có tài nguyên. Trần Lạc gia cố một tiểu sinh mệnh thanh tân trận, tuy thứ này không tiêu hao nhiều tinh thần lực nhưng không chịu nổi thời gian dài. Tinh thần lực sẽ bị tiêu hao hết, lúc đó Trần Lạc làm sao đây? Không bị chết đói cũng sẽ chết ngộp.
May mắn bây giờ linh hồn của Trần Lạc đủ mạnh, đến ba mươi sáu biên độ sóng. Cộng hưởng chấn phúc khủng bố kiểu đó hấp thu linh khí rất biến thái, minh tưởng cũng yêu nghiệt, dư sức hồi phục cung ứng sinh mệnh thanh tân trận.
Trần Lạc đi ang thang, ngẫu minh tưởng một đoạn thời gian, giữ cho tinh thần lực luôn ở chín mươi phần trăm để đối phó tình huống đặc biệt. Trần Lạc cảm ứng phía trước có chút tinh thần dao động. Đúng vậy, là tinh thần dao động, dù rất nhỏ nhưng linh thức mẫn cảm của Trần Lạc đã phát hiện được. Trần Lạc kích động oc giò chạy tới trước, không biết hắn chạy bao lâu, bóng tối trước mặt có chút đốm sáng lập lòe như trời sao trong đêm, rậm rạp khắp nơi.
Gần, cuối cùng Trần Lạc cũng thấy rõ ràng, đó không phải đốm sáng mà là phù văn, phù văn có khắp nơi, nhiều không đếm xuể. Phù văn lơ lửng trong hư không hắc ám.
Trần Lạc quét mắt qua, phân biệt ra những phù văn này là phù văn hệ liệt không gian.
Là ai?
Niềm vui trong đời người là đêm động phòng hoa chúc, tha hương gặp bạn cố tri.
Giờ phút này, tâm tình của Trần Lạc mãnh liệt hơn tha hương gặp bạn cố tri rất nhiều. Trần Lạc điên cuồng chạy nhanh, hét to có ai không? Không người đáp lại Trần Lạc, khắp nơi là phù văn, số lượng nhiều làm người líu lưỡi. Phù văn như sao đầy trời. Trần Lạc tìm kiếm, luôn giữ tiết tấu hít thở để tính thời gian. Trần Lạc tìm lâu cỡ một ngày nhưng không thấy bóng người hắn vừa tìm vừa quan sát những phù văn không gian. Trần Lạc càng quan sát càng nghi ngờ, sợ hãi, kinh thán.
Những phù văn không phải dùng để bày trận hay ngưng tụ phù ấn mà tổ thành các đoạn công thức huyền diệu.
- Giỏi, có người phân giải kết cấu không gian này.
Công thức là một loại lý luận trận pháp, những trận sư suốt ngày ru rú trong nhà vì nghiên cứu nó. Tuy Trần Lạc thuộc phe thực tiễn nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu công thức, ngươi cho rằng mấy năm qua hắn ghé thăm các đại trận pháp để làm gì? Ngươi cho rằng những bút ký ghi chép linh hồn? Đúng vậy, công thức, tất cả là công thức.
Thế nên sau khi Trần Lạc bị truyền tống vào không lỗ mãng đốt cháy tinh thần lực ngay, hắn lấy ra linh thức điên cuồng cảm ứng. Trần Lạc không biết mình đang ở đâu, xung quanh tối đen như mực. Trần Lạc thả linh thức ra nhưng không cảm ứng được gì, tất cả trống rỗng, như đứng trong không trung. Không, hư không còn có gió, các loại linh khí, các loại hơi thở nhưng chỗ này không một cái gì.
Thời gian trôi qua sao?
Không biết.
Bởi vì Trần Lạc hoàn toàn không cảm ứng được. Trần Lạc chỉ có thể cảm giác cơ thể mình, suy nghĩ nếu thời gian trôi nhanh hơn thế giới bình thường thì thân thể hắn sẽ dần già nua. Trần Lạc vừa cảm ứng vừa vận chuyển tinh thần lực, chực chờ có gì không ổn sẽ đốt cháy tinh thần lực ngay, gia cố trận pháp cho mình.
Không biết qua bao lâu, Trần Lạc thật sự không biết. Cơ thể Trần Lạc không có dấu hiệu già nua. Trần Lạc lại chờ đợi giây lát, vẫn không có phát hiện gì, trái tim treo cao rớt xuống. Chỉ cần thời gian không trôi nhanh hoặc đảo ngược là tốt rồi, thời gian yên lặng hay chậm rãi trôi thì có đồ ngu mới rối rắm vấn đề đó. Thời gian yên lặng không tốt sao? Không cần lo lắng tự nhiên chết già, cô độc gì đó thì bây giờ Trần Lạc không có tâm tình suy nghĩ.
Hiện tại Trần Lạc chỉ quan tâm vấn đề mình ở đâu, làm sao ra ngoài.
Trần Lạc bỗng thấy choáng váng mới nhận ra nơi này không có không khí, hắn gia cố tiểu sinh mệnh thanh tân trận cho mình, trận pháp này dùng để bổ sung không khí.
Trần Lạc phát ra linh thích ẩn thận cảm ứng.
Không có, không một thứ gì, bao gồm thiên địa.
Trần Lạc đi tới trước như đạp trong không trung, làm người rởn tóc gáy sợ rớt xuống thâm uyên. Trần Lạc vừa đi vừa cảm ứng, rất là hoang vắng.
- Chẳng lẽ mình rơi vào không gian loạn lưu?
Trần Lạc có thấy khá nhiều ghi chép về không gian loạn lau. Nghe nói nhiều người rơi vào không gian loạn lưu sẽ mãi mãi lạc trong đó. Có người chết đói, có người tinh thần tan vỡ chết, cô độc chết. Nghĩ lại cũng đúng, trong không gian loạn lưu chẳng có gì, không chết đói mới lạ, như không đói chết thì tinh thần sẽ chịu không nổi mà tan vỡ.
Thật ra Trần Lạc nghe sư phụ nói, cũng đọc nhiều bút ký biết không gian là một loại trận pháp, không phải người bày ra mà là thiên địa diễn sinh. Vài quyển bút ký ghi nếu muốn ra khỏi không gian loạn lưu chỉ có một cách duy nhất là phá giải nó. Tuy Trần Lạc giỏi đạo phá giảin hưng dù sao đây là không gian, không phải trận pháp bình thường. Kết cấu không gian huyền diệu hơn trận pháp nhiều, với tạo nghệ lĩnh vực trận pháp của Trần Lạc hiện tại chưa đến đẳng cấp phá giải không gian.
- Nếu không phải mỗi môn có chuyên nghiệp riêng, nếu lúc trước Trần Lạc tập trung vào trận pháp không gian thì có lẽ sẽ phá giải được thứ này.
Có lẽ Trần Lạc không phải người say mê trận pháp nhất thế giới nhưng là người giỏi nhiều loại trận pháp nhất. Trận sư bình thường chỉ tập tung vào một loại, có lẽ là trận pháp gia cố, trận pháp công kích, trận pháp thủ hộ, trận pháp sinh hoạt, trận pháp không gian, trận pháp truyền tống vân vân. Bởi vì một loại đại biểu cho một lĩnh vực huyền bí, suốt đời chưa chắc hiểu rõ.
Trần Lạc thì khác, hắn rất tham lam, các chủng loại, hễ là trận pháp thì hắn sẽ học tập. Không chút khoa trương khi nào Trần Lạc hiểu hết các loại trận pháp trong thế giới, không những hiểu mà còn giỏi.
Trần Lạc giỏi trận pháp không gian, thuộc về truyền tống trận hệ liệt không gian, trận pháp thuấn di, khi bày ra nhanh nhẹn quen tay. Nhưng giỏi thì giỏi, Trần Lạc cách khoảng cách giỏi phá giải một không gian rất xa. Dù sao không gian là đỉnh cao lĩnh vực kim tự tháp, trận sư toàn thế giới đừng nói phá giải, không bao nhiêu người hiểu kết cấu không gian.
Vô tận hắc ám, vô tận tĩnh lặng, vô tận hư không.
Đổi lại người khác có lẽ đã sợ teo tim, dù không thì cũng thấy run.
Nhưng Trần Lạc thì không, lá gan hắn luôn rất to. Trần Lạc không bình tĩnh vì nhờ gan to, hắn quanh năm phá trận khắp nơi, không chỉ phá một số trận tháp, thủ hộ trận mà còn có vài trận pháp cổ xưa. Đầu năm nay trong các trận pháp đó đầy rẫy cạm bây,x hoàn cảnh nguy hiểm hơn hiện tại nhiều. Không có không khí là cấu tạo cạm bẫy dơn giản, nhiều cái đầy rẫy nguyên tố đủ loại độc, hít một hơi là chết ngay.
Lúc phá trận trận pháp có đầy đủ tài nguyên, dù sao tinh thần lực của hắn có hạn, chỉ dựa vào trận pháp gia cốd không thể chống quá lâu. Nhiều lúc Trần Lạc cần dùng tài nguyên bày trận pháp thủ hộ. Nhưng bây giờ không có cái gì, Trần Lạc không có tài nguyên. Trần Lạc gia cố một tiểu sinh mệnh thanh tân trận, tuy thứ này không tiêu hao nhiều tinh thần lực nhưng không chịu nổi thời gian dài. Tinh thần lực sẽ bị tiêu hao hết, lúc đó Trần Lạc làm sao đây? Không bị chết đói cũng sẽ chết ngộp.
May mắn bây giờ linh hồn của Trần Lạc đủ mạnh, đến ba mươi sáu biên độ sóng. Cộng hưởng chấn phúc khủng bố kiểu đó hấp thu linh khí rất biến thái, minh tưởng cũng yêu nghiệt, dư sức hồi phục cung ứng sinh mệnh thanh tân trận.
Trần Lạc đi ang thang, ngẫu minh tưởng một đoạn thời gian, giữ cho tinh thần lực luôn ở chín mươi phần trăm để đối phó tình huống đặc biệt. Trần Lạc cảm ứng phía trước có chút tinh thần dao động. Đúng vậy, là tinh thần dao động, dù rất nhỏ nhưng linh thức mẫn cảm của Trần Lạc đã phát hiện được. Trần Lạc kích động oc giò chạy tới trước, không biết hắn chạy bao lâu, bóng tối trước mặt có chút đốm sáng lập lòe như trời sao trong đêm, rậm rạp khắp nơi.
Gần, cuối cùng Trần Lạc cũng thấy rõ ràng, đó không phải đốm sáng mà là phù văn, phù văn có khắp nơi, nhiều không đếm xuể. Phù văn lơ lửng trong hư không hắc ám.
Trần Lạc quét mắt qua, phân biệt ra những phù văn này là phù văn hệ liệt không gian.
Là ai?
Niềm vui trong đời người là đêm động phòng hoa chúc, tha hương gặp bạn cố tri.
Giờ phút này, tâm tình của Trần Lạc mãnh liệt hơn tha hương gặp bạn cố tri rất nhiều. Trần Lạc điên cuồng chạy nhanh, hét to có ai không? Không người đáp lại Trần Lạc, khắp nơi là phù văn, số lượng nhiều làm người líu lưỡi. Phù văn như sao đầy trời. Trần Lạc tìm kiếm, luôn giữ tiết tấu hít thở để tính thời gian. Trần Lạc tìm lâu cỡ một ngày nhưng không thấy bóng người hắn vừa tìm vừa quan sát những phù văn không gian. Trần Lạc càng quan sát càng nghi ngờ, sợ hãi, kinh thán.
Những phù văn không phải dùng để bày trận hay ngưng tụ phù ấn mà tổ thành các đoạn công thức huyền diệu.
- Giỏi, có người phân giải kết cấu không gian này.
Công thức là một loại lý luận trận pháp, những trận sư suốt ngày ru rú trong nhà vì nghiên cứu nó. Tuy Trần Lạc thuộc phe thực tiễn nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu công thức, ngươi cho rằng mấy năm qua hắn ghé thăm các đại trận pháp để làm gì? Ngươi cho rằng những bút ký ghi chép linh hồn? Đúng vậy, công thức, tất cả là công thức.
/1351
|