Trần Lạc mơ hồ, lạc lối, càng lĩnh ngộ càng hoang mang, mờ mịt. Ngộ đến cuối cùng Trần Lạc không phân rõ cái gì là thiện, cái gì là ác, cái gì là sinh, cái gì là tử. Trần Lạc cảm thấy thiện chính là ác, sinh tức là tử, chưa từng phân biệt về bản chất.
Có đúng vậy không?
Có lẽ.
Không biết qua bao lâu, Trần Lạc mở mắt ra, giang hai tay, xòe năm ngón. Lòng bàn tay Trần Lạc tỏa sáng, tay trái phát ra lực lượng nguyên thủy nguồn sinh mệnh, tay phải phát ra lực lượng nguyên tội nguồn tử vong. Trần Lạc huơ hai tay, đôi tay chắp vào nhau. Thần kỳ là lực lượng nguyên thủy và nguyên tội dung hợp thành một, dung hợp hoàn mỹ vô khuyết, tuy hai mà một, như hồn nhiên thiên thành.
Trong đầu Trần Lạc chợt vang lên giọng của Hư Vọng chi linh:
– Tiểu tử, ngươi giỏi lắm, không ngờ chỉ dựa vào nguyên thủy, nguyên tội đã ngộ ra hỗn độn. Cô nãi nãi nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa.
Trần Lạc nhướng mày hỏi:
– Đây chính là lực lượng hỗn độn sao?
– Lực lượng hỗn độn? Mơ đi, của ngươi cùng lắm là hình dạng hỗn độn ban đầu, chứa chút hơi thở hỗn độn, còn chưa đến trình độ hậu thiên hỗn độn, tuy nhiên…
Hư Vọng chi linh đổi giọng bổ sung thêm:
– Nhưng thiếu niên thế này đã rất giỏi. Hiện tại ngươi có thể hoàn mỹ dung hợp nguyên thủy, nguyên tội, ngưng diễn ra lực lượng hỗn độn, tuy không phải loại tinh thuần nhưng dư sức quét ngang vô tận hải.
– Khoa trương vậy sao?
– Xì, thiếu niên, ngươi không tin bản thân chẳng lẽ không tin cô nãi nãi? Đừng quên cô nãi nãi là ai, là tồn tại lợi hại nhất trong hoàn vũ, ha ha ha ha ha ha!
– Ngươi cười cái gì?
Tiếng cười của Hư Vọng chi linh hơi bị khùng, chứa chút cảm xúc vui sướng khi người gặp họa.
– Ngươi cười hớn hở cái gì?
– Ngốc, cô nãi nãi không cười ngươi, cô nãi nãi đang cười Nữ Oa.
– Chuyện này liên quan gì Nữ Oa?
– Ha ha ha ha ha ha! Đến bây giờ ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ngày xưa Nữ Oa lĩnh ngộ ra nguyên thủy từ trong đại hỗn độn, ngươi cho rằng Nữ Oa chỉ lĩnh ngộ nguyên thủy sao? Thiếu niên, cho ngươi biết, lúc trước Nữ Oa không chỉ lĩnh ngộ nguyên thủy còn lĩnh ngộ ra nguyên tội. Nhưng Nữ Oa cảm ứng nguyên tội ẩn chứa tử vong, cho nên Nữ Oa truyền dạy nguyên thủy cho Nhân Tổ mà nàng tạo ra, phong ấn nguyên tội lại.
– Cái này có gì buồn cười?
– Thiếu niên, cô nãi nãi còn chưa nói hết. Sợ là Nữ Oa không ngờ cách biệt ức vạn năm ngươi từ Nhân Thư ngộ ra nguyên thủy, Nữ Oa càng không tưởng tượng được ngươi vừa ngộ ra nguyên thủy vừa thành tựu nguyên tội, ha ha ha ha ha ha! Nữ Oa càng không ngờ tiểu tử nhà ngươi dung hợp nguyên thủy và nguyên tội lại, ha ha ha ha ha ha!
– Thế này có gì đáng cười sao?
– Thiếu niên, ngươi thì biết gì! Ngươi có biết tại sao Nữ Oa chỉ truyền căn nguyên nguyên thủy cho những Nhân Tổ mà không truyền căn nguyên nguyên tội không?
– Vớ vẩn, nghĩ bằng ngón chân cũng biết, nguyên tội là căn nguyên của tất cả tội ác, Nữ Oa truyền dạy căn nguyên nguyên tội cho những Nhân Tổ một tay Nữ Oa sáng tạo chẳng phải là hại bọn họ sao?
Hư Vọng chi linh nói:
– Thiếu niên, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Nữ Oa không truyền dạy căn nguyên nguyên tội cho những Nhân Tổ không chỉ vì lo sợ sẽ hại bọn họ.
– Nữ Oa biết nếu truyền dạy nguyên thủy và nguyên tội thì đá Nhân Tổ này mạnh vượt sức tưởng tượng của Nữ Oa. Nếu không ngươi nghĩ tại sao Nữ Oa phong ấn nguyên tội đi? Nữ Oa sợ điều này.
– Thiếu niên, ngươi hãy nghĩ lại xem, lúc trước Nữ Oa sáng tạo những Nhân Tổ chỉ tu ra căn nguyên nguyên thủy suy bị thần ma diệt, bây giờ ngươi tu không chỉ nguyên thủy còn có nguyên tội, cho thêm thời gian, đợi khi ngươi hoàn mỹ dung hợp cả hai là sẽ thành tựu hậu thiên hỗn độn, đến lúc đó… Ha ha ha, sự nghiệp diệt thế của chúng ta lo gì không thành công?
Trần Lạc nhìn Hư Vọng chi linh tâm lý diệt thế phát cuồng mất trí gần như biến thái của Hư Vọng chi linh, hắn không biết nên nói cái gì:
– …
Trần Lạc nói:
– Lý tưởng tốt đẹp nhưng hiện thực tàn khốc. Tạm không nói hậu thiên hỗn độn gì đó, hiện tại ta chỉ là Hành Giả nho nhỏ. Ngươi có biết làm sao nhảy ra nhân chi pháp tắc không?
– Nhảy ra nhân chi pháp tắc? Dễ dàng, chết rồi biến thành hồn ma là sẽ nhảy ra nhân chi pháp tắc.
– Chết tiệt, vậy cũng được?
– Nhảm, đương nhiên có thể. Nhưng biến thành hồn ma rồi mặc dù thoát khỏi nhân chi pháp tắc lại rơi vào pháp tắc khác.
– Pháp tắc gì?
– Pháp tắc địa ngục, chỗ đó toàn bắt nhốt cô hồn dã quỷ. Tình nhân cũ của ngươi là chúa tể địa ngục, nếu ngươi biến thành hồn ma cũng không sợ cô đơn.
– Từ khi nào ngươi học thói lải nhải lảm nhảm? Rốt cuộc có cách gì nhảy ra nhân chi pháp tắc không?
– Vớ vẩn, tất nhiên là có.
– Nếu là cách biến thành hồn ma này nọ thì thôi ngươi khỏi nói.
– Thiếu niên, ngươi từng nghe nói Nữ Oa Bi chưa?
– Nữ Oa Bi? Không.
– Vậy ngươi có từng nghe một câu?
– Câu gì?
– Nhân bảng vương tọa anh hùng danh, dưới Nữ Oa Bi cầu siêu thoát, trên cầu Nại Hà không đường về, khổ hải vô biên quay đầu là bờ, đường âm dương hỏi sinh tử, trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng, ngũ sắc bao phủ đoạt nhân linh, đăng nhân phong thụ thẩm phán, cử tổ đỉnh tịnh hóa thân, từ đấy không còn nhân pháp nhân.
– Ý nghĩa là gì?
Hư Vọng chi linh nói:
– Thiếu niên, ngươi không phiêu bạt trong vô tận hải nên không biết ảo diệu trong câu này, mới rồi ngươi hỏi ta có cách gì nhảy ra nhân chi pháp tắc không? Đây là cách duy nhất.
– Muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc tất nhiên có cách. Đầu tiên phải vấn đỉnh vương tọa, leo lên nhân bảng, xông anh hùng danh mới có tư cách nhảy ra nhân chi pháp tắc. Nhớ kỹ, đây mới chỉ là giành được tư cách.
– Sau khi có được tư cách thì cần thành khẩn cầu nguyện dưới Nữ Oa Bi cầu được siêu thoát, đây xem như một loại chuộc tội. Làm người, nếu các ngươi muốn được siêu thoát thì phải chuộc tội trước Nhân mẫu Nữ Oa.
– Đây mới chỉ là bước đầu tiên, chuộc tội xong bước lên cầu Nại Hà. Một khi bước lên cầu Nại Hà tương đương bước lên con đường không lối về, không thể quay đầu lại. Hoặc chết hoặc siêu thoát, không có lựa chọn thứ ba.
– Bước lên cầu Nại Hà phải vượt khổ hải, khổ hải đó là đau khổ cả đời của ngươi, chỉ có người trải qua mới biết cực khổ trong đó. Nghe nói người định nhảy ra nhân chi pháp tắc có một nửa vùi xác trong khổ hải. Cái gọi là khổ hải vô biên quay đầu là bờ chỉ là câu mỉa mai.
– Độ qua khổ hải là đường âm dương, một con đường sinh tử, nghe nói một nửa người chết trên đường này.
– Dù ngươi qua được đường âm dương thì phải vào cửa tạo hóa. Cái gọi là trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng ý chỉ qua khổ hải, đi hết đường âm dương chất chứa tâm trạng. Tạo hóa, cái gì là tạo hóa? Nói thẳng ra là vạn may. Trước thứ hư vô mờ mịt như vận may có ai không bàng hoàng?
– Vào cửa tạo hóa sẽ bị ngũ sắc cướp nhân linh, nếu ngươi muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc vậy phải giao nhân linh ra.
Có đúng vậy không?
Có lẽ.
Không biết qua bao lâu, Trần Lạc mở mắt ra, giang hai tay, xòe năm ngón. Lòng bàn tay Trần Lạc tỏa sáng, tay trái phát ra lực lượng nguyên thủy nguồn sinh mệnh, tay phải phát ra lực lượng nguyên tội nguồn tử vong. Trần Lạc huơ hai tay, đôi tay chắp vào nhau. Thần kỳ là lực lượng nguyên thủy và nguyên tội dung hợp thành một, dung hợp hoàn mỹ vô khuyết, tuy hai mà một, như hồn nhiên thiên thành.
Trong đầu Trần Lạc chợt vang lên giọng của Hư Vọng chi linh:
– Tiểu tử, ngươi giỏi lắm, không ngờ chỉ dựa vào nguyên thủy, nguyên tội đã ngộ ra hỗn độn. Cô nãi nãi nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa.
Trần Lạc nhướng mày hỏi:
– Đây chính là lực lượng hỗn độn sao?
– Lực lượng hỗn độn? Mơ đi, của ngươi cùng lắm là hình dạng hỗn độn ban đầu, chứa chút hơi thở hỗn độn, còn chưa đến trình độ hậu thiên hỗn độn, tuy nhiên…
Hư Vọng chi linh đổi giọng bổ sung thêm:
– Nhưng thiếu niên thế này đã rất giỏi. Hiện tại ngươi có thể hoàn mỹ dung hợp nguyên thủy, nguyên tội, ngưng diễn ra lực lượng hỗn độn, tuy không phải loại tinh thuần nhưng dư sức quét ngang vô tận hải.
– Khoa trương vậy sao?
– Xì, thiếu niên, ngươi không tin bản thân chẳng lẽ không tin cô nãi nãi? Đừng quên cô nãi nãi là ai, là tồn tại lợi hại nhất trong hoàn vũ, ha ha ha ha ha ha!
– Ngươi cười cái gì?
Tiếng cười của Hư Vọng chi linh hơi bị khùng, chứa chút cảm xúc vui sướng khi người gặp họa.
– Ngươi cười hớn hở cái gì?
– Ngốc, cô nãi nãi không cười ngươi, cô nãi nãi đang cười Nữ Oa.
– Chuyện này liên quan gì Nữ Oa?
– Ha ha ha ha ha ha! Đến bây giờ ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ngày xưa Nữ Oa lĩnh ngộ ra nguyên thủy từ trong đại hỗn độn, ngươi cho rằng Nữ Oa chỉ lĩnh ngộ nguyên thủy sao? Thiếu niên, cho ngươi biết, lúc trước Nữ Oa không chỉ lĩnh ngộ nguyên thủy còn lĩnh ngộ ra nguyên tội. Nhưng Nữ Oa cảm ứng nguyên tội ẩn chứa tử vong, cho nên Nữ Oa truyền dạy nguyên thủy cho Nhân Tổ mà nàng tạo ra, phong ấn nguyên tội lại.
– Cái này có gì buồn cười?
– Thiếu niên, cô nãi nãi còn chưa nói hết. Sợ là Nữ Oa không ngờ cách biệt ức vạn năm ngươi từ Nhân Thư ngộ ra nguyên thủy, Nữ Oa càng không tưởng tượng được ngươi vừa ngộ ra nguyên thủy vừa thành tựu nguyên tội, ha ha ha ha ha ha! Nữ Oa càng không ngờ tiểu tử nhà ngươi dung hợp nguyên thủy và nguyên tội lại, ha ha ha ha ha ha!
– Thế này có gì đáng cười sao?
– Thiếu niên, ngươi thì biết gì! Ngươi có biết tại sao Nữ Oa chỉ truyền căn nguyên nguyên thủy cho những Nhân Tổ mà không truyền căn nguyên nguyên tội không?
– Vớ vẩn, nghĩ bằng ngón chân cũng biết, nguyên tội là căn nguyên của tất cả tội ác, Nữ Oa truyền dạy căn nguyên nguyên tội cho những Nhân Tổ một tay Nữ Oa sáng tạo chẳng phải là hại bọn họ sao?
Hư Vọng chi linh nói:
– Thiếu niên, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Nữ Oa không truyền dạy căn nguyên nguyên tội cho những Nhân Tổ không chỉ vì lo sợ sẽ hại bọn họ.
– Nữ Oa biết nếu truyền dạy nguyên thủy và nguyên tội thì đá Nhân Tổ này mạnh vượt sức tưởng tượng của Nữ Oa. Nếu không ngươi nghĩ tại sao Nữ Oa phong ấn nguyên tội đi? Nữ Oa sợ điều này.
– Thiếu niên, ngươi hãy nghĩ lại xem, lúc trước Nữ Oa sáng tạo những Nhân Tổ chỉ tu ra căn nguyên nguyên thủy suy bị thần ma diệt, bây giờ ngươi tu không chỉ nguyên thủy còn có nguyên tội, cho thêm thời gian, đợi khi ngươi hoàn mỹ dung hợp cả hai là sẽ thành tựu hậu thiên hỗn độn, đến lúc đó… Ha ha ha, sự nghiệp diệt thế của chúng ta lo gì không thành công?
Trần Lạc nhìn Hư Vọng chi linh tâm lý diệt thế phát cuồng mất trí gần như biến thái của Hư Vọng chi linh, hắn không biết nên nói cái gì:
– …
Trần Lạc nói:
– Lý tưởng tốt đẹp nhưng hiện thực tàn khốc. Tạm không nói hậu thiên hỗn độn gì đó, hiện tại ta chỉ là Hành Giả nho nhỏ. Ngươi có biết làm sao nhảy ra nhân chi pháp tắc không?
– Nhảy ra nhân chi pháp tắc? Dễ dàng, chết rồi biến thành hồn ma là sẽ nhảy ra nhân chi pháp tắc.
– Chết tiệt, vậy cũng được?
– Nhảm, đương nhiên có thể. Nhưng biến thành hồn ma rồi mặc dù thoát khỏi nhân chi pháp tắc lại rơi vào pháp tắc khác.
– Pháp tắc gì?
– Pháp tắc địa ngục, chỗ đó toàn bắt nhốt cô hồn dã quỷ. Tình nhân cũ của ngươi là chúa tể địa ngục, nếu ngươi biến thành hồn ma cũng không sợ cô đơn.
– Từ khi nào ngươi học thói lải nhải lảm nhảm? Rốt cuộc có cách gì nhảy ra nhân chi pháp tắc không?
– Vớ vẩn, tất nhiên là có.
– Nếu là cách biến thành hồn ma này nọ thì thôi ngươi khỏi nói.
– Thiếu niên, ngươi từng nghe nói Nữ Oa Bi chưa?
– Nữ Oa Bi? Không.
– Vậy ngươi có từng nghe một câu?
– Câu gì?
– Nhân bảng vương tọa anh hùng danh, dưới Nữ Oa Bi cầu siêu thoát, trên cầu Nại Hà không đường về, khổ hải vô biên quay đầu là bờ, đường âm dương hỏi sinh tử, trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng, ngũ sắc bao phủ đoạt nhân linh, đăng nhân phong thụ thẩm phán, cử tổ đỉnh tịnh hóa thân, từ đấy không còn nhân pháp nhân.
– Ý nghĩa là gì?
Hư Vọng chi linh nói:
– Thiếu niên, ngươi không phiêu bạt trong vô tận hải nên không biết ảo diệu trong câu này, mới rồi ngươi hỏi ta có cách gì nhảy ra nhân chi pháp tắc không? Đây là cách duy nhất.
– Muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc tất nhiên có cách. Đầu tiên phải vấn đỉnh vương tọa, leo lên nhân bảng, xông anh hùng danh mới có tư cách nhảy ra nhân chi pháp tắc. Nhớ kỹ, đây mới chỉ là giành được tư cách.
– Sau khi có được tư cách thì cần thành khẩn cầu nguyện dưới Nữ Oa Bi cầu được siêu thoát, đây xem như một loại chuộc tội. Làm người, nếu các ngươi muốn được siêu thoát thì phải chuộc tội trước Nhân mẫu Nữ Oa.
– Đây mới chỉ là bước đầu tiên, chuộc tội xong bước lên cầu Nại Hà. Một khi bước lên cầu Nại Hà tương đương bước lên con đường không lối về, không thể quay đầu lại. Hoặc chết hoặc siêu thoát, không có lựa chọn thứ ba.
– Bước lên cầu Nại Hà phải vượt khổ hải, khổ hải đó là đau khổ cả đời của ngươi, chỉ có người trải qua mới biết cực khổ trong đó. Nghe nói người định nhảy ra nhân chi pháp tắc có một nửa vùi xác trong khổ hải. Cái gọi là khổ hải vô biên quay đầu là bờ chỉ là câu mỉa mai.
– Độ qua khổ hải là đường âm dương, một con đường sinh tử, nghe nói một nửa người chết trên đường này.
– Dù ngươi qua được đường âm dương thì phải vào cửa tạo hóa. Cái gọi là trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng ý chỉ qua khổ hải, đi hết đường âm dương chất chứa tâm trạng. Tạo hóa, cái gì là tạo hóa? Nói thẳng ra là vạn may. Trước thứ hư vô mờ mịt như vận may có ai không bàng hoàng?
– Vào cửa tạo hóa sẽ bị ngũ sắc cướp nhân linh, nếu ngươi muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc vậy phải giao nhân linh ra.
/1351
|