Lực lượng Bát Bộ Thiên Long cùng ngưng cùng tụ, cùng lóe cùng nổ. Tiếng thần minh ma gào phật tụng như bài thánh ca chết chóc. Trong phút chốc thế giới bị ánh sáng màu xám tràn ngập hơi thở chết chóc bao phủ. Đây là Bát Bộ Thiên Long chi áo nghĩa, lực lượng của luyện ngục. Khi bùng nổ thì thời gian tĩnh lặng, lực lượng tĩnh mịch bùng nổ trong tĩnh lặng.
Trung Ương lão tổ sử dụng vô biên vô hạn vô cùng vô tận nhân linh lôi điện vào lúc này đều khựng lại, như từng khúc gỗ mục hay sương khói tan biến. Trung Ương lão tổ bị Trần Lạc vận dụng lực lượng Bát Bộ Thiên Long luyện ngục hù hết hồn, vội vàng thi triển đại thần thông thủ đoạn bảo vệ mình mới tránh cho bị thương. Dù vậy Trung Ương lão tổ khẽ rên, liên tục thụt lùi.
Trung Ương lão tổ còn như thế, càng đừng nói đến người khác.
Trung Ương lão tổ nhờ vào căn nguyên thế giới thi triển chung cực thẩm phán bị Bát Bộ Thiên Long áo nghĩa đại luyện ngục bao phủ thì chung cực thẩm phán tan biến. Căn nguyên thế giới cũng bị bao phủ vặn vẹo mơ hồ. Vân Đoan thái tử bị lực lượng tràn ngập tĩnh mịch bao bọc, miệng mũi gã trào máu.
Vân Phi Dương không tốt hơn bao nhiêu, gã sử dụng lực lượng sinh mệnh nhân tyôn bao la nhưng gặp luyện ngục tử vong của Trần Lạc thì chỉ một giây đã bị nuốt sạch. Bản thân Vân Phi Dương bị thương máu thịt rách toạc, nếu gã không thành tựu nhân tôn chi thể chứa sinh mệnh vô tận thì đã chết tại chỗ.
Khi Bát Bộ Thiên Long gầm rống...
Khi tĩnh mịch bao phủ... Người thống trị Trung Ương với Mạc Thiên Cổ dẫn đầu, Trung Ương nhân kiệt với Kim Đô, Liễu Truyền Thiên dẫn đầu, hoàng tộc Vân Đoan với Đại Thế Tử, đại hoàng tử dẫn đầu không kịp rên một tiếng cơ thể và linh hồn đã thành tro bụi, không chút báo trước, không chừa một hạt bụi, chết sạch sẽ.
Đã chết.
Cứ thế chết đi.
hoàng tộc Vân Đoan được gọi là cùng tồn tại với thế giới đã chết.
Trung Ương nhân kiệt được gọi là bất tử bất diệt đã chết.
Các người thống trị chấp chưởng Trung Ương học phủ đã chết.
Lúc trước Vân Đoan thái tử xóa sổ Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân Không giờ bị thương nặng. Vân Phi Dương lúc trước xóa sổ Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà bị thương da thịt rách nát. Trung Ương lão tổ nhận Nhân Thư chi linh ôn dưỡng, lại được tộc nhân Bàn Cổ chỉ điểm hoảng sợ nhìn.
Tiểu Tùng Lâm linh giới.
Lãnh Cốc kinh ngạc nhìn. Đây không phải lần đầu tiên Lãnh Cốc bị lực lượng khủng bố của Trần Lạc hù sợ, đã qua bao nhiêu lần thì chính gã cũng không nhớ được. Lãnh Cốc cho rằng đã thói quen sự khủng bố, biến thái của Trần Lạc, nhưng mãi đến lúc này gã mới nhận ra thật khó thói quen. Trần Lạc biến thái lần lượt khiêu chiến, kích thích giới hạn chịu đựng của Lãnh Cốc. Dù sức chịu đựng sớm chết lặng vẫn không chịu nổi lực lượng khủng bố chí cường kỳ dị phá vỡ mọi hiểu biết, làm người ta khó tin, khó chấp nhận của Trần Lạc.
Thế giới không còn là thế giới ban đầu, lúc trước đánh nhau làm thế giới hoang tàn giờ bị Bát Bộ Thiên Long của Trần Lạc bao phủ khắp nơi tràn ngập hơi thở chết chóc, làm người ta nghi ngờ đây là trần gian hay địa ngục?
Trên không trung.
Trần Lạc đứng lặng, tóc dài bay rối trong gió, áo lam bay phần phật, khuôn mặt đẹp trai không giận mà uy, đôi mắt một đen một trắng như trời như trăng. Trần Lạc đứng yên như phật như ma, trong ma có ma, trong phật có phật, một nửa như ma một nửa là phật, không ai biết là phật hay ma.
Vân Đoan thái tử không còn là người thống trị chúa tể thế giới nữa, gã kinh hoàng, tóc tai rối xù, quần áo tả tơi đứng phía chân trời. Vân Đoan thái tử che ngực, mặt xanh mét, đôi mắt tràn ngập sợ hãi.
Vân Phi Dương không còn dáng dấp ung dung bình tĩnh, đứng đầu Trung Ương nhân kiệt. Vân Phi Dương đầu bù tóc rối, một cánh tay bị cắt nát chỉ còn bả vai, khuôn mặt máu thịt rách toạc mơ hồ hiện vẻ kinh khủng.
Chỉ có Trung Ương lão tổ bề ngoài lành lặn, nhưng chỉ vẻn vnẹ là bề ngoài. Trung Ương lão tổ không bị thương, nhưng lão chẳng còn bộ dáng tiên phong đạo cốt như khi vừa xuất hiện. Trông Trung Ương lão tổ giống lão già bị hù sợ, phất trần đã trụi lũi, cán gậy gỗ nứt vỡ.
Trung Ương lão tổ nhìn Bát Bộ Thiên Long bao phủ thế giới, đôi mắt đục ngầu tràn ngập kinh hoàng, như không dám tin thanh niên áo lam có được lực lượng khủng bố đến thế. Đặc biệt lúc Trung Ương lão tổ ánh mắt giao nhau với đôi mắt trắng đen rõ ràng kia làm sâu trong lòng lão trồi lên nỗi sợ.
Trần Lạc lạnh lùng quát:
- Lão già, lăn qua đây chịu chết!
Bát Bộ Thiên Long tràn ngập tĩnh mịch nhanh chóng bao phủ Trung Ương lão tổ, các ánh sáng đen từ bốn phương tám hướng phô thiên cái địa đổ ập xuống.
Trung Ương lão tổ sợ trắng mặt, hai tay bắt ấn, ánh sáng trắng nở rộ quanh thân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trung Ương lão tổ lao ra khỏi Bát Bộ Thiên Long bao phủ nhưng lão rên rỉ hộc máu.
- Nghiệt chướng! Hôm nay lão tổ sẽ bầm thây ngươi ra!
Trung Ương lão tổ huơ đôi tay ngưng tụ ánh sáng chói măst bắn thẳng lên trên, ánh sáng thứ hai, ba, bốn chiếu đầy trời. Trung Ương lão tổ như một vầng mặt trời hoặc như nguồn blực lượng phát ra lực lượng mênh mông ầm ầm khuếch tán bốn phía, như sóng biển tràn ngập toàn thế giới.
- Nghiệt chướng, hãy mở mắt nhìn lão tổ thiên nhân hợp nhất!
Giờ phút này, lực lượng của Trung Ương lão tổ tràn ngập toàn thế giới, lão như hòa cùng với trời, như ông trời.
- Vậy ngươi cũng thử lão tử thiên nhân hợp nhất đi!
Trần Lạc lắc người biến thành mặt trời đen, hắn như nguồn lực lượng, lực lượng tĩnh mịch tựa núi lửa phun trào, như sóng thần gầm rống. Lực lượng hắc ám cuồng bạo, hủy diệt, tĩnh lặng trong khoảnh khắc tràn ngập toàn thế giới.
Khi lực lượng nhân linh của Trung Ương lão tổ và lực lượng hắc ám tĩnh lặng của Trần Lạc va chạm, nhân linh mênh mông vô biên, như vô cùng vô tận, giống như nguồn suối sinh mệnh.
Lực lượng của Trần Lạc thì cũng mênh mông vô biên, vô cùng vô tận,tụ tập tám nguyên tội đại biểu cho hủy diệt, cuồng bạo, tĩnh lặng, các lực lượng nguyên tội cực đoan.
Một đại biểu sinh mệnh, một thì đại biểu tử vong, hai lực lượng đỉnh cao va chạm, cả thế giới run rẩy.
Răng rắc! Răng rắc!
Trên bầu trời nứt nẻ như pha lê tan vỡ.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Trung Ương lão tổ bị chấn miệng mũi chảy máu, quần áo rách rưới. Trung Ương lão tổ xoe tròn đôi mắt khó tin hãi hùng nhìn. Trung Ương lão tổ không thể tưởng tượng nổi, không nghĩ ra Trần Lạc làm sao hiểu chiêu thiên nhân hợp nhất?
Trung Ương lão tổ nhớ rõ đại thần thông thiên nhân hợp nhất chỉ khi thành tựu thân sinh mệnh mới có thể hợp nhất với trời. Trần Lạc không phải thân sinh mệnh, hắn thậm chí không có lực lượng nhân linh, vậy hắn làm sao thi triển ra đại thần thông thủ đoạn thiên nhân hợp nhất được?
Trung Ương lão tổ ngơ ngác nhìn, nhìn Trần Lạc đăm đăm, càng nhìn càng kinh hoàng. Bởi vì Trung Ương lão tổ cảm ứng hai vầng sáng một đen một trắng lấp lánh quanh thân Trần Lạc. Một loại là lực lượng Bát Bộ Thiên Long tràn ngập tĩnh mịch, một loại khác là lực lượng nhân linh tràn đầy hơi thở sự sống.
Trung Ương lão tổ sử dụng vô biên vô hạn vô cùng vô tận nhân linh lôi điện vào lúc này đều khựng lại, như từng khúc gỗ mục hay sương khói tan biến. Trung Ương lão tổ bị Trần Lạc vận dụng lực lượng Bát Bộ Thiên Long luyện ngục hù hết hồn, vội vàng thi triển đại thần thông thủ đoạn bảo vệ mình mới tránh cho bị thương. Dù vậy Trung Ương lão tổ khẽ rên, liên tục thụt lùi.
Trung Ương lão tổ còn như thế, càng đừng nói đến người khác.
Trung Ương lão tổ nhờ vào căn nguyên thế giới thi triển chung cực thẩm phán bị Bát Bộ Thiên Long áo nghĩa đại luyện ngục bao phủ thì chung cực thẩm phán tan biến. Căn nguyên thế giới cũng bị bao phủ vặn vẹo mơ hồ. Vân Đoan thái tử bị lực lượng tràn ngập tĩnh mịch bao bọc, miệng mũi gã trào máu.
Vân Phi Dương không tốt hơn bao nhiêu, gã sử dụng lực lượng sinh mệnh nhân tyôn bao la nhưng gặp luyện ngục tử vong của Trần Lạc thì chỉ một giây đã bị nuốt sạch. Bản thân Vân Phi Dương bị thương máu thịt rách toạc, nếu gã không thành tựu nhân tôn chi thể chứa sinh mệnh vô tận thì đã chết tại chỗ.
Khi Bát Bộ Thiên Long gầm rống...
Khi tĩnh mịch bao phủ... Người thống trị Trung Ương với Mạc Thiên Cổ dẫn đầu, Trung Ương nhân kiệt với Kim Đô, Liễu Truyền Thiên dẫn đầu, hoàng tộc Vân Đoan với Đại Thế Tử, đại hoàng tử dẫn đầu không kịp rên một tiếng cơ thể và linh hồn đã thành tro bụi, không chút báo trước, không chừa một hạt bụi, chết sạch sẽ.
Đã chết.
Cứ thế chết đi.
hoàng tộc Vân Đoan được gọi là cùng tồn tại với thế giới đã chết.
Trung Ương nhân kiệt được gọi là bất tử bất diệt đã chết.
Các người thống trị chấp chưởng Trung Ương học phủ đã chết.
Lúc trước Vân Đoan thái tử xóa sổ Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân Không giờ bị thương nặng. Vân Phi Dương lúc trước xóa sổ Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà bị thương da thịt rách nát. Trung Ương lão tổ nhận Nhân Thư chi linh ôn dưỡng, lại được tộc nhân Bàn Cổ chỉ điểm hoảng sợ nhìn.
Tiểu Tùng Lâm linh giới.
Lãnh Cốc kinh ngạc nhìn. Đây không phải lần đầu tiên Lãnh Cốc bị lực lượng khủng bố của Trần Lạc hù sợ, đã qua bao nhiêu lần thì chính gã cũng không nhớ được. Lãnh Cốc cho rằng đã thói quen sự khủng bố, biến thái của Trần Lạc, nhưng mãi đến lúc này gã mới nhận ra thật khó thói quen. Trần Lạc biến thái lần lượt khiêu chiến, kích thích giới hạn chịu đựng của Lãnh Cốc. Dù sức chịu đựng sớm chết lặng vẫn không chịu nổi lực lượng khủng bố chí cường kỳ dị phá vỡ mọi hiểu biết, làm người ta khó tin, khó chấp nhận của Trần Lạc.
Thế giới không còn là thế giới ban đầu, lúc trước đánh nhau làm thế giới hoang tàn giờ bị Bát Bộ Thiên Long của Trần Lạc bao phủ khắp nơi tràn ngập hơi thở chết chóc, làm người ta nghi ngờ đây là trần gian hay địa ngục?
Trên không trung.
Trần Lạc đứng lặng, tóc dài bay rối trong gió, áo lam bay phần phật, khuôn mặt đẹp trai không giận mà uy, đôi mắt một đen một trắng như trời như trăng. Trần Lạc đứng yên như phật như ma, trong ma có ma, trong phật có phật, một nửa như ma một nửa là phật, không ai biết là phật hay ma.
Vân Đoan thái tử không còn là người thống trị chúa tể thế giới nữa, gã kinh hoàng, tóc tai rối xù, quần áo tả tơi đứng phía chân trời. Vân Đoan thái tử che ngực, mặt xanh mét, đôi mắt tràn ngập sợ hãi.
Vân Phi Dương không còn dáng dấp ung dung bình tĩnh, đứng đầu Trung Ương nhân kiệt. Vân Phi Dương đầu bù tóc rối, một cánh tay bị cắt nát chỉ còn bả vai, khuôn mặt máu thịt rách toạc mơ hồ hiện vẻ kinh khủng.
Chỉ có Trung Ương lão tổ bề ngoài lành lặn, nhưng chỉ vẻn vnẹ là bề ngoài. Trung Ương lão tổ không bị thương, nhưng lão chẳng còn bộ dáng tiên phong đạo cốt như khi vừa xuất hiện. Trông Trung Ương lão tổ giống lão già bị hù sợ, phất trần đã trụi lũi, cán gậy gỗ nứt vỡ.
Trung Ương lão tổ nhìn Bát Bộ Thiên Long bao phủ thế giới, đôi mắt đục ngầu tràn ngập kinh hoàng, như không dám tin thanh niên áo lam có được lực lượng khủng bố đến thế. Đặc biệt lúc Trung Ương lão tổ ánh mắt giao nhau với đôi mắt trắng đen rõ ràng kia làm sâu trong lòng lão trồi lên nỗi sợ.
Trần Lạc lạnh lùng quát:
- Lão già, lăn qua đây chịu chết!
Bát Bộ Thiên Long tràn ngập tĩnh mịch nhanh chóng bao phủ Trung Ương lão tổ, các ánh sáng đen từ bốn phương tám hướng phô thiên cái địa đổ ập xuống.
Trung Ương lão tổ sợ trắng mặt, hai tay bắt ấn, ánh sáng trắng nở rộ quanh thân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trung Ương lão tổ lao ra khỏi Bát Bộ Thiên Long bao phủ nhưng lão rên rỉ hộc máu.
- Nghiệt chướng! Hôm nay lão tổ sẽ bầm thây ngươi ra!
Trung Ương lão tổ huơ đôi tay ngưng tụ ánh sáng chói măst bắn thẳng lên trên, ánh sáng thứ hai, ba, bốn chiếu đầy trời. Trung Ương lão tổ như một vầng mặt trời hoặc như nguồn blực lượng phát ra lực lượng mênh mông ầm ầm khuếch tán bốn phía, như sóng biển tràn ngập toàn thế giới.
- Nghiệt chướng, hãy mở mắt nhìn lão tổ thiên nhân hợp nhất!
Giờ phút này, lực lượng của Trung Ương lão tổ tràn ngập toàn thế giới, lão như hòa cùng với trời, như ông trời.
- Vậy ngươi cũng thử lão tử thiên nhân hợp nhất đi!
Trần Lạc lắc người biến thành mặt trời đen, hắn như nguồn lực lượng, lực lượng tĩnh mịch tựa núi lửa phun trào, như sóng thần gầm rống. Lực lượng hắc ám cuồng bạo, hủy diệt, tĩnh lặng trong khoảnh khắc tràn ngập toàn thế giới.
Khi lực lượng nhân linh của Trung Ương lão tổ và lực lượng hắc ám tĩnh lặng của Trần Lạc va chạm, nhân linh mênh mông vô biên, như vô cùng vô tận, giống như nguồn suối sinh mệnh.
Lực lượng của Trần Lạc thì cũng mênh mông vô biên, vô cùng vô tận,tụ tập tám nguyên tội đại biểu cho hủy diệt, cuồng bạo, tĩnh lặng, các lực lượng nguyên tội cực đoan.
Một đại biểu sinh mệnh, một thì đại biểu tử vong, hai lực lượng đỉnh cao va chạm, cả thế giới run rẩy.
Răng rắc! Răng rắc!
Trên bầu trời nứt nẻ như pha lê tan vỡ.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Trung Ương lão tổ bị chấn miệng mũi chảy máu, quần áo rách rưới. Trung Ương lão tổ xoe tròn đôi mắt khó tin hãi hùng nhìn. Trung Ương lão tổ không thể tưởng tượng nổi, không nghĩ ra Trần Lạc làm sao hiểu chiêu thiên nhân hợp nhất?
Trung Ương lão tổ nhớ rõ đại thần thông thiên nhân hợp nhất chỉ khi thành tựu thân sinh mệnh mới có thể hợp nhất với trời. Trần Lạc không phải thân sinh mệnh, hắn thậm chí không có lực lượng nhân linh, vậy hắn làm sao thi triển ra đại thần thông thủ đoạn thiên nhân hợp nhất được?
Trung Ương lão tổ ngơ ngác nhìn, nhìn Trần Lạc đăm đăm, càng nhìn càng kinh hoàng. Bởi vì Trung Ương lão tổ cảm ứng hai vầng sáng một đen một trắng lấp lánh quanh thân Trần Lạc. Một loại là lực lượng Bát Bộ Thiên Long tràn ngập tĩnh mịch, một loại khác là lực lượng nhân linh tràn đầy hơi thở sự sống.
/1351
|