Không biết có phải vì long linh xuất hiện gây náo động lớn, nên thủ hộ long linh mới hiện ra không lâu thì bốn, năm hư không thú khổng lồ bay tới. Thể hình chúng nó siêu khổng lồ, nhìn không thấy cuối.
Trần Lạc phớt lờ hư không thú, tiếp tục miệng phun chân ngôn:
- Ứng dĩ Atula thân đắc độ giả, tức hiện Atula thân vị thuyết pháp.
Linh tướng khủng bố hủy thiên diệt địa xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Atula. Linh tướng khủng bố của Trần Lạc xuất hiện cùng với tiếng gầm đinh tai nhức óc. Trong phút chốc mấy chục con hư không thú từ bốn phương tám hướng lao đến, linh tướng khủng bố huơ tay gầm rống chém giết cùng đám hư không thú.
- Ứng dĩ Dạ Xoa thân đắc độ giả, tức hiện Dạ Xoa thân vị thuyết pháp.
Biến dị chi linh kinh thiên động địa xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Dạ Xoa.
- Ứng dĩ Già Lâu La thân đắc độ giả, tức hiện Già Lâu La thân vị thuyết pháp.
Đại Diêm La tinh thần chi hồn xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Khẩn Na La.
- Ứng dĩ Già Lâu La thân đắc độ giả, tức hiện Già Lâu La thân vị thuyết pháp.
Đại bằng kim sí điểu xuất hiện, đại biểu cho đại phật nguyên tội, cũng đại biểu cho bát bộ chi Già Lâu La.
- Ứng dĩ Càn Thát Bà thân đắc độ giả, tức hiện Càn Thát Bà thân vị thuyết pháp.
Bá thế chi linh xuất hiện, đại biểu cho tĩnh lặng, cũng đại biểu cho bát bộ chi Càn Thát Bà.
- Ứng dĩ Ma Hầu La Già thân đắc độ giả, tức hiện Ma Hầu La Già thân vị thuyết pháp.
Phân thân lỗ đen xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Ma Hầu La Già.
Đến đây thì Bát Bộ Thiên Long, lực lượng tám nguyên tội đều xuất hiện, hấp dẫn nhiều hư không thú đến hơn. Hư không thú rậm rạp cỡ mấy vạn con, rất kinh khủng. Trần Lạc không nhúc nhích, hắn càng như phật như ma, phật giống ma, ma giống phật, phật không là phật, ma không là ma, lại như một nửa phật một nửa ma, trong phật có ma, trong ma có phật, là phật hay ma không ai phân biệt được.
Hai tay Trần Lạc chắp vào nhau, tám nguyên tội Bát Bộ Thiên Long xoay tròn quanh thân hắn, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần giống như hợp thành một thể rồi bắt đầu mơ hồ. Tám nguyên tội càng xoay nhanh càng mơ hồ, mãi đến cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Bát Bộ Thiên Long biến mất, Trần Lạc cũng mất vách ngăn, mất bảo vệ. Ngàn vạn hư không thú chực chờ xung quanh lập tức lao vào hắn. Thân hình Trần Lạc so với hư không thú thậm chí không bằng một con kiến, mắt thấy hắn sắp bị đám hư không thú điên cuồng xé xác.
Đột nhiên.
Trần Lạc mở mắt ra, đôi mắt như trời trăng, như trắng đen, lại như phật ma, càng như hắc ám cùng quang minh.
Trần Lạc quát to:
- Áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, Luyện Ngục!
Vù vù vù vù vù!
Lực lượng Bát Bộ Thiên Long lấp lánh quanh thân Trần Lạc. Trong phút chốc phạn âm cùng ma gào hòa âm vang lên. Người Trần Lạc phát ra ánh sáng xám kỳ lạ, ánh nắng nở rộ, hơi thở chết cchó khổng lồ khuếch tán. Nơi đây bị ánh sáng xám bao phủ, hơi thở chết chóc tràn ngập. Ngàn vạn con hư không thú đứng lặng, như pho tượng. Tập thể hư không thú đau đớn gào rú. Có hư không thú nổ tung, có hư không thú bị nát bấy, có hư không thú thành đống xương trắng, có hư không thú biến thành xác khô, có hư không thú tự tấn công nhau, có hư không thú bỗng dưng siêu độ.
Trong tiếng phạn âm và ma gầm, hơi thở chết chóc kỳ lạ lan tràn, cảnh tượng nơi đây là địa ngục khủng bố.
Trần Lạc đứng trong đó, hắn tựa như tử thần nhìn mọi thứ xảy ra xung quanh. Trần Lạc lộ vẻ mặt vui mừng, sau đó là kinh hoàng.
Trần Lạc mừng vì năm năm qua luôn cố gắng tham ngộ áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, giờ khó khăn lắm mới tham ngộ ra một áo nghĩa, lòng vô cùng vui mừng.
Trần Lạc kinh hoàng vì áo nghĩa này vô cùng đáng sợ, rất đáng sợ. Chính Trần Lạc còn thấy run. Khi tu ra linh tướng khủng bố, Trần Lạc không thấy sợ, khi tu ra Đại Diêm La tinh thần chi hồn cũng không thấy gì. Dù khi Trần Lạc tu ra Bát Bộ Thiên Long cũng cảm xúc bình thường. Hiện tại ngộ ra áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, Trần Lạc thấy sợ, lần đầu tiên hắn sợ lực lượng của mình.
Bởi vì áo nghĩa luyện ngục Bát Bộ Thiên Long rất hung tàn, rất cường đại. Hung tàn làm Trần Lạc thấy kinh hoàng, cường đại làm hắn cảm thấy loại lực lượng đáng sợ này không nên tồn tại. Đặc biệt trong Bát Bộ Thiên Long tràn ngập hơi thở chết chóc làm Trần Lạc ngộp thở.
Trần Lạc nhìn ngàn vạn hư không thú bị hành hạ đến chết, hắn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nhưng khó bình ổn nỗi lòng hoảng loạn.
Trần Lạc nhỏ giọng nói:
- Bát Bộ Thiên Long. Áo nghĩa luyện ngục thật đáng sợ, nếu không đến lúc bất đắc dĩ tuyệt đối đừng dùng nó. Nếu sử dụng thứ này bản thân ta cũng không chịu nổi.
Trần Lạc đang cảm thán Bát Bộ Thiên Long áo nghĩa luyện ngục đáng sợ đột nhiên trong đầu vang lên thanh âm non nớt:
- Xì, tiểu tử này nhìn là biết chưa thấy quen mặt, mới ngộ ra một áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long đã la đáng sợ. Thiếu niên, ngươi dù gì là người thừa kế Hư Vọng chi thư, có thể cứng rắn lên chút được không?
Lòng Trần Lạc rung động, hắn biết thanh âm này đến từ Hư Vọng chi linh. Trần Lạc vào hư vọng không gian ngay.
Năm năm trước Trần Lạc gặp người truyền thừa Hư Vọng chi thư đời trước, biết nguyền rủa trên người rất có thể đều do sở hữu Hư Vọng chi thư mà ra, hắn rất muốn tìm Hư Vọng chi linh hỏi rõ ràng. Bất đắc dĩ khi ấy Trần Lạc kêu gọi cỡ nào Hư Vọng chi linh cũng không đáp lại, chẳng ngờ lúc này nó tự động chui ra.
Hư vọng không gian tự thành một giới, không có thiên địa, vô biên vô hạn. Hư Vọng chi thư bao la chiếm cả bầu trời. Một tiểu cô nương to cỡ nắm tay lơ lửng trên cao, nàng là Hư Vọng chi linh. Tiểu cô nương vẫn giống như trước kia, khuôn mặt non nớt treo đầy kiêu ngạo, ánh mắt khinh thường nhìn Trần Lạc.
- Ta cứ tưởng cô nương đã trốn đi.
- Trốn? Cô nãi nãi trốn làm chi? Thiếu niên, ánh mắt đó là sao? Dường như có gì trách móc cô nãi nãi?
- Đừng nói nhảm nhí nữa. Ta luôn cho rằng nguyền rủa đến từ kiếp trước, ai ngờ cuối cùng là do Hư Vọng chi thư. Cô nương không có gì để nói sao?
- Nguyền rủa gì? Kiếp trước gì? Thiếu niên, có gì hãy nói rõ ra cho cô nãi nãi, đừng nói lòng vòng nữa.
Trần Lạc không giấu diếm, kể lại chuyện gặp người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước. Hư Vọng chi linh nghe xong chẳng những không lộ vẻ mặt lời nói dối bị vạch trần, ngược lại càng thêm kiêu ngạo.
Hư Vọng chi linh nói:
- Cô nãi nãi còn tưởng là chuyện gì lớn, hóa ra là việc vặt vãnh này.
- Thiếu niên, cô nãi nãi sớm nói với ngươi sau khi Hư Vọng chi thư tái tạo thì cô nãi nãi cũng sẽ diễn sinh lại, không nhớ rõ nhiều chuyện trước kia. Lúc trước đầu óc cô nãi nãi hơi hỗn loạn, chưa trưởng thành, cho rằng tên kia là kiếp trước của ngươi.
- Còn về nguyền rủa gì đó, cái gì mà của ngươi hay của ta? Nếu ngươi đã là người thừa kế Hư Vọng chi thư thì giữa chúng ta đã tuy hai mà một, ta chính là ngươi, ngươi vẫn là ta, biết sao?
Trần Lạc chửi thề:
- Bàn nội nó!
Trần Lạc phớt lờ hư không thú, tiếp tục miệng phun chân ngôn:
- Ứng dĩ Atula thân đắc độ giả, tức hiện Atula thân vị thuyết pháp.
Linh tướng khủng bố hủy thiên diệt địa xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Atula. Linh tướng khủng bố của Trần Lạc xuất hiện cùng với tiếng gầm đinh tai nhức óc. Trong phút chốc mấy chục con hư không thú từ bốn phương tám hướng lao đến, linh tướng khủng bố huơ tay gầm rống chém giết cùng đám hư không thú.
- Ứng dĩ Dạ Xoa thân đắc độ giả, tức hiện Dạ Xoa thân vị thuyết pháp.
Biến dị chi linh kinh thiên động địa xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Dạ Xoa.
- Ứng dĩ Già Lâu La thân đắc độ giả, tức hiện Già Lâu La thân vị thuyết pháp.
Đại Diêm La tinh thần chi hồn xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Khẩn Na La.
- Ứng dĩ Già Lâu La thân đắc độ giả, tức hiện Già Lâu La thân vị thuyết pháp.
Đại bằng kim sí điểu xuất hiện, đại biểu cho đại phật nguyên tội, cũng đại biểu cho bát bộ chi Già Lâu La.
- Ứng dĩ Càn Thát Bà thân đắc độ giả, tức hiện Càn Thát Bà thân vị thuyết pháp.
Bá thế chi linh xuất hiện, đại biểu cho tĩnh lặng, cũng đại biểu cho bát bộ chi Càn Thát Bà.
- Ứng dĩ Ma Hầu La Già thân đắc độ giả, tức hiện Ma Hầu La Già thân vị thuyết pháp.
Phân thân lỗ đen xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Ma Hầu La Già.
Đến đây thì Bát Bộ Thiên Long, lực lượng tám nguyên tội đều xuất hiện, hấp dẫn nhiều hư không thú đến hơn. Hư không thú rậm rạp cỡ mấy vạn con, rất kinh khủng. Trần Lạc không nhúc nhích, hắn càng như phật như ma, phật giống ma, ma giống phật, phật không là phật, ma không là ma, lại như một nửa phật một nửa ma, trong phật có ma, trong ma có phật, là phật hay ma không ai phân biệt được.
Hai tay Trần Lạc chắp vào nhau, tám nguyên tội Bát Bộ Thiên Long xoay tròn quanh thân hắn, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần giống như hợp thành một thể rồi bắt đầu mơ hồ. Tám nguyên tội càng xoay nhanh càng mơ hồ, mãi đến cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Bát Bộ Thiên Long biến mất, Trần Lạc cũng mất vách ngăn, mất bảo vệ. Ngàn vạn hư không thú chực chờ xung quanh lập tức lao vào hắn. Thân hình Trần Lạc so với hư không thú thậm chí không bằng một con kiến, mắt thấy hắn sắp bị đám hư không thú điên cuồng xé xác.
Đột nhiên.
Trần Lạc mở mắt ra, đôi mắt như trời trăng, như trắng đen, lại như phật ma, càng như hắc ám cùng quang minh.
Trần Lạc quát to:
- Áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, Luyện Ngục!
Vù vù vù vù vù!
Lực lượng Bát Bộ Thiên Long lấp lánh quanh thân Trần Lạc. Trong phút chốc phạn âm cùng ma gào hòa âm vang lên. Người Trần Lạc phát ra ánh sáng xám kỳ lạ, ánh nắng nở rộ, hơi thở chết cchó khổng lồ khuếch tán. Nơi đây bị ánh sáng xám bao phủ, hơi thở chết chóc tràn ngập. Ngàn vạn con hư không thú đứng lặng, như pho tượng. Tập thể hư không thú đau đớn gào rú. Có hư không thú nổ tung, có hư không thú bị nát bấy, có hư không thú thành đống xương trắng, có hư không thú biến thành xác khô, có hư không thú tự tấn công nhau, có hư không thú bỗng dưng siêu độ.
Trong tiếng phạn âm và ma gầm, hơi thở chết chóc kỳ lạ lan tràn, cảnh tượng nơi đây là địa ngục khủng bố.
Trần Lạc đứng trong đó, hắn tựa như tử thần nhìn mọi thứ xảy ra xung quanh. Trần Lạc lộ vẻ mặt vui mừng, sau đó là kinh hoàng.
Trần Lạc mừng vì năm năm qua luôn cố gắng tham ngộ áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, giờ khó khăn lắm mới tham ngộ ra một áo nghĩa, lòng vô cùng vui mừng.
Trần Lạc kinh hoàng vì áo nghĩa này vô cùng đáng sợ, rất đáng sợ. Chính Trần Lạc còn thấy run. Khi tu ra linh tướng khủng bố, Trần Lạc không thấy sợ, khi tu ra Đại Diêm La tinh thần chi hồn cũng không thấy gì. Dù khi Trần Lạc tu ra Bát Bộ Thiên Long cũng cảm xúc bình thường. Hiện tại ngộ ra áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long, Trần Lạc thấy sợ, lần đầu tiên hắn sợ lực lượng của mình.
Bởi vì áo nghĩa luyện ngục Bát Bộ Thiên Long rất hung tàn, rất cường đại. Hung tàn làm Trần Lạc thấy kinh hoàng, cường đại làm hắn cảm thấy loại lực lượng đáng sợ này không nên tồn tại. Đặc biệt trong Bát Bộ Thiên Long tràn ngập hơi thở chết chóc làm Trần Lạc ngộp thở.
Trần Lạc nhìn ngàn vạn hư không thú bị hành hạ đến chết, hắn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nhưng khó bình ổn nỗi lòng hoảng loạn.
Trần Lạc nhỏ giọng nói:
- Bát Bộ Thiên Long. Áo nghĩa luyện ngục thật đáng sợ, nếu không đến lúc bất đắc dĩ tuyệt đối đừng dùng nó. Nếu sử dụng thứ này bản thân ta cũng không chịu nổi.
Trần Lạc đang cảm thán Bát Bộ Thiên Long áo nghĩa luyện ngục đáng sợ đột nhiên trong đầu vang lên thanh âm non nớt:
- Xì, tiểu tử này nhìn là biết chưa thấy quen mặt, mới ngộ ra một áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long đã la đáng sợ. Thiếu niên, ngươi dù gì là người thừa kế Hư Vọng chi thư, có thể cứng rắn lên chút được không?
Lòng Trần Lạc rung động, hắn biết thanh âm này đến từ Hư Vọng chi linh. Trần Lạc vào hư vọng không gian ngay.
Năm năm trước Trần Lạc gặp người truyền thừa Hư Vọng chi thư đời trước, biết nguyền rủa trên người rất có thể đều do sở hữu Hư Vọng chi thư mà ra, hắn rất muốn tìm Hư Vọng chi linh hỏi rõ ràng. Bất đắc dĩ khi ấy Trần Lạc kêu gọi cỡ nào Hư Vọng chi linh cũng không đáp lại, chẳng ngờ lúc này nó tự động chui ra.
Hư vọng không gian tự thành một giới, không có thiên địa, vô biên vô hạn. Hư Vọng chi thư bao la chiếm cả bầu trời. Một tiểu cô nương to cỡ nắm tay lơ lửng trên cao, nàng là Hư Vọng chi linh. Tiểu cô nương vẫn giống như trước kia, khuôn mặt non nớt treo đầy kiêu ngạo, ánh mắt khinh thường nhìn Trần Lạc.
- Ta cứ tưởng cô nương đã trốn đi.
- Trốn? Cô nãi nãi trốn làm chi? Thiếu niên, ánh mắt đó là sao? Dường như có gì trách móc cô nãi nãi?
- Đừng nói nhảm nhí nữa. Ta luôn cho rằng nguyền rủa đến từ kiếp trước, ai ngờ cuối cùng là do Hư Vọng chi thư. Cô nương không có gì để nói sao?
- Nguyền rủa gì? Kiếp trước gì? Thiếu niên, có gì hãy nói rõ ra cho cô nãi nãi, đừng nói lòng vòng nữa.
Trần Lạc không giấu diếm, kể lại chuyện gặp người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước. Hư Vọng chi linh nghe xong chẳng những không lộ vẻ mặt lời nói dối bị vạch trần, ngược lại càng thêm kiêu ngạo.
Hư Vọng chi linh nói:
- Cô nãi nãi còn tưởng là chuyện gì lớn, hóa ra là việc vặt vãnh này.
- Thiếu niên, cô nãi nãi sớm nói với ngươi sau khi Hư Vọng chi thư tái tạo thì cô nãi nãi cũng sẽ diễn sinh lại, không nhớ rõ nhiều chuyện trước kia. Lúc trước đầu óc cô nãi nãi hơi hỗn loạn, chưa trưởng thành, cho rằng tên kia là kiếp trước của ngươi.
- Còn về nguyền rủa gì đó, cái gì mà của ngươi hay của ta? Nếu ngươi đã là người thừa kế Hư Vọng chi thư thì giữa chúng ta đã tuy hai mà một, ta chính là ngươi, ngươi vẫn là ta, biết sao?
Trần Lạc chửi thề:
- Bàn nội nó!
/1351
|