Rốt cục cũng đến đại trạch (nơi ở) của Tề gia, Diệp Thiên Túng không khỏi trợn mắt há mồm. Thật sự là quá kinh người! Nàng biết Tề gia là một trong tứ đại gia tộc Thánh Thiên, nhưng nàng vạn vạn không nghĩ tới thực lực Tề gia cư nhiên lại kinh khủng như thế! Đại trạch Tề gia trước mắt rõ ràng chính là một tòa thành trì mô hình nhỏ! Nhưng theo lờ Tề Thiên Ngạo, nơi này chẳng qua là để mọi người trong gia tộc tập trung lại! Đứng ở trước đại môn Tề gia như pháo đài cổ kính màu đen, Diệp Thiên Túng mới ý thức được lực lượng của mình nhỏ bé không đáng kể cỡ nào. Tứ đại gia tộc Thánh Thiên đã kinh khủng như thế, như vậy muốn áp đảo Thánh môn cùng Thánh Thiên vương triều, sức mạnh phải khổng lồ cỡ nào a!Lúc này, đại môn màu đen từ từ mở ra, một lão giả mặc cẩm bào màu đen đi ra, lão giả kia mặc dù râu tóc bạc trắng, nhưng sinh lực lại cực kỳ khỏe mạnh, bước đi như bay. Khiến cho nàng kinh ngạc chính là, nàng căn bản không cảm giác được kiếm khí dao động trên người lão giả, lão giả này hẳn là một tuyệt đỉnh cao thủ! Thiên Túng lập tức đưa ra phán đoán.“Nhị thiếu gia, ngài đã trở lại!” Lão giả kia trong nháy mắt đã đến bên cạnh hai người, vẻ mặt kích động nhìn Tề Thiên Ngạo.“Dương thúc, ta đã trở về, cha ta có ở nhà không?” Lúc Tề Thiên Ngạo nói những lời này rõ ràng trong lời nói mang theo một tia thận trọng.“Có, nhị thiếu gia, người nên cẩn thận, lần này người ở Ngọc Ma Lâm tự tiện rời khỏi đội ngũ, cần phải hảo hảobáo cáo với gia chủ một phen.” Dương thúc vừa dặn dò thiếu gia, vừa nhìn về phía Diệp Thiên Túng ở bên cạnh. Trong nháy mắt tiếp xúc với Thiên Túng, con ngươi cau lại, đáy mắt thoáng qua một tia khó có thể tin. Dương thúc không xác định hỏi: “Nhị thiếu gia, vị này là?”Diệp Thiên Túng không bỏ qua một tia biến hóa nào trong mắt Dương lão giả, nàng biết có lẽ đối phương đã nhìn ra lai lịch của nàng. Nhưng vẫn như cũ bất động thanh sắc. Chỉ nghe Tề Thiên Ngạo nói: “Nàng là ai, sau này Dương thúc tự nhiên sẽ biết, hiện tại, ta muốn cùng Thiên Túng đi gặp cha trước!”Dương thúc không nói gì nữa, tuyệt đối làm một tên gia nô trung thành, hắn tuyệt sẽ không làm trái với lời của thiếu gia.Dưới sự hướng dẫn của Dương thúc, hai người đi qua ngoại viện hoa mỹ tinh sảo, lại vòng qua vô số hành lang. Cuối cùng tới một mảnh Thạch Lâm, mảnh Thạch Lâm rậm rạp này là do đá hoa cực kỳ cứng rắn tạo thành, hơn nữa mỗi khối nham thạch tạo hình kỳ lạ, cũng không phải là vật thưởng thức bình thường. Quả nhiên, Dương thúc sau một cái lắc mình liền tiến vào Thạch Lâm, Tề Thiên Ngạo cùng Thiên Túng theo sát phía sau. Sau khi tiến vào, nàng mới giật mình phát hiện Thạch Lâm này cư nhiên lại là một mê cung khổng lồ. Bên trong đều là cơ quan ngầm. Nàng trong lòng thầm thở dài: không trách được đại trạch Tề gia tựa như một tòa thành, nguyên lai bên trong còn có khoảng không riêng!Sau khi ra khỏi Thạch Lâm, mấy người mới xem như đi tới trung tâm Tề gia. Diệp Thiên Túng vốn cho rằng phong cảnh phía ngoài đã đẹp không sao tả xiết, nhưng bây giờ mới phát hiện, bên trong mới thật sự là tiên cảnh nhân gian, biệt viện lầu các, kỳ hoa dị thảo, cái gì cần có đều có. Hơn nữa nàng rõ ràng cảm thấy trong không gian nơi này bao hàm nhiều nguyên tố linh khí so với bên ngoài còn nồng đậm hơn gấp mấy lần. Thật sự là một nơi tu luyện tốt a!Ba người lại xuyên qua vài tòa biệt viện, cuối cùng đi tới trước một thư phòng. Dương thúc đột nhiên nhanh chóng hướng Tề Thiên Ngạo khẽ khom người, vội vã lui xuống. Mới đầu, nàng còn tưởng rằng hắn không có tư cách tiến vào cùng Tề Thiên Ngạo, mới đi nhanh chóng như vậy.Nhưng biểu hiện kế tiếp của Tề Thiên Ngạo khiến cho nàng bỏ đi loại nhận thức này. Chỉ thấy Tề Thiên Ngạo ở trước cửa đi qua đi lại, vẻ mặt rõ ràng sợ sệt, chẳng lẽ cha hắn sẽ ăn thịt người, cư nhiên khiến cho kẻ luôn luôn cao ngạo như Tề Thiên Ngạo bị hù thành cái bộ dáng này?Thời điểm nàng nghi ngờ không hiểu thì một bình hoa từ trong nhà bay ra, mang theo xu thế phá không, tốc độ nhanh kinh người, Tề Thiên Ngạo căn bản không né tránh kịp, liền bị bình hoa đập một cái. Tốc độ của bình hoa kia thật nhanh, mặc dù nó đem Tề Thiên Ngạo đập ngã trên đất, nhưng cũng không hề chảy máu, bất quá trên gương mặt tuấn tú của Tề Thiên Ngạo xuất hiện thêm một vết bầm. Thủ pháp khống chế lực độ nhường này thực khiến nàng kinh hãi không thôi.Lúc này, một thanh âm chấn nhiếp lòng người truyền ra.“Tiểu tử ngươi, rốt cục cũng chịu trở lại, còn không mau cút vào cho ta. Lại còn dám mang người ngoài tới chỗ này! Hừ, người phía ngoài đã tới nơi này cũng vào luôn đi!”Tề Thiên Ngạo cố sức từ dưới đất bò dậy, lẩm bẩm nói: “Tử lão đầu, cũng không biết chừa cho ta chút mặt mũi!” Tựa hồ cảm thấy có chút mất thể diện trước mặt Diệp Thiên Túng, trên mặt Tề Thiên Ngạo nổi lên một tia ngượng ngùng, nhưng hắn vẫn sống chết nắm tay Thiên Túng, đi vào.Từ lúc bắt đầu bình hoa đột nhiên tập kích, Diệp Thiên Túng cảm thấy cha Tề Thiên ngạo nhất định là một người trung niên tính khí nóng nảy. Nhưng đến khi nhìn thấy Tề Thiên Minh thì nàng mới chính thức rung động!Tề Thiên Minh, nhìn qua bất quá ba mươi tuổi, thân hình to lớn cao ngất, tựa như một tòa núi cao nguy nga. Trên khuôn mặt kiên nghị kia có một vết sẹo kéo dài, không chút nào ảnh hưởng đến sự anh tuấn, ngược lại tăng thêm vẻ kiên nghị, thành thục độc hữu của nam nhân. Một thân áo choàng màu đỏ cực kỳ chói mắt, trương dương khí phách. Chỉ từ hình tượng của hắn mà xem, có thể biết, vị gia chủ Tề gia này quả thực là dị thường nóng nảy!“Cha, ta. . . . . .” Tề Thiên Ngạo vốn muốn đánh phủ đầu đem chân tướng giải thích một phen, miễn đi một bữa quần ẩu. Nhưng hắn lại phát hiện cha hắn căn bản một chút cũng không để ý đến hắn. Kể từ hai người vừa bước vào, tầm mắt Tề Thiên Minh liền chăm chú nhìn Diệp Thiên Túng, vẻ mặt kia giống như là chó đói gặp được thịt xương, con ngươi kích động thiếu chút nữa là rớt ra ngoài. (Tử Hoa: Tề ca hỗn quá đi so sánh cha mình với chó. . . thật sự là . . . đến kẻ ngang tàng như anh ta còn không dám)“Ngươi còn nhỏ tuổi như vậy lại có tu luyện thiên phú cao như thế, nhất định là người của Ám Ma Tộc! Ngươi là ai? Tên gọi là gì?” Tề Thiên Minh nhịp tim bất ổn hỏi.“Ta là Diệp Thiên Túng.” Diệp Thiên Túng thấy Tề Thiên Minh cùng Diệp Thanh Vân giống nhau như đúc, biểu tình giống nhau đến bảy tám phần. Nàng không khỏi ở trong lòng âm thầm cảm thán: lão mẹ mị lực thật đúng là lớn!“Họ Diệp? Ngươi là nữ nhi của Mục Tiêm Tuyết cùng Diệp Phong đúng không?” Thanh âm của Tề Thiên Minh rõ ràng run rẩy.Diệp Thiên Túng âm thầm kinh hãi, nghe nàng họ Diệp liền phỏng đoán ra thân thế của nàng, xem ra hắn và lão mẹ quan hệ tuyệt không bình thường. Nhưng, nếu đã tới Tề gia, nàng cũng không muốn giấu giếm thân phận của nàng, nàng cực kỳ dứt khoát trả lời: “Đúng.”“Khí chất của ngươi quả nhiên giống mẹ ngươi như đúc, lãnh diễm xuất trần. Ngươi bây giờ nhất định là dùng dịch dung đan đi?” Tề Thiên Minh tuy là câu hỏi, nhưng cũng cực kỳ khẳng định.“Làm sao ngươi biết?” Lần này Diệp Thiên Túng thật sự kinh ngạc.“Ta và mẫu thân ngươi, có thể nói là thanh mai trúc mã, từ nhỏ liền kết bái huynh muội, độc môn bí truyền dịch dung đan của nàng ta làm sao không biết. Vả lại mẹ ngươi tuyệt mỹ khuynh thành, phụ thân ngươi kinh tài tuyệt diễm, thân là người của Ám Ma Tộc, ngươi như thế nào lại lớn lên bình thường! Chẳng qua là. . . . . . Ta không có bản lĩnh, không bảo vệ được nàng. . . . . .” Tề Thiên Minh nói đến đây đã có chút nghẹn ngào, có thể thấy được tráng hán thiết cốt này đối với chuyện Mục Tiêm Tuyết để ý thật sâu đậm.“Tề thúc thúc. . . . . .” Nhìn trung niên nam tử tinh thần chán nản, Diệp Thiên Túng cũng rất cảm động.“Đừng gọi ta Tề thúc thúc, ta là đại ca của mẹ con, thời điểm con còn chưa ra đời ta đã dự định vị trí cha nuôi này, con phải gọi ta là cha nuôi!” Nói xong, vẻ mặt Tề Thiên Minh kích động nhìn Diệp Thiên Túng, vẻ mặt kia tràn đầy mong đợi khiến nàng một hồi ác hàn. (Tử Hoa: ặc Thiên Túng tỷ có sức hút thật kinh người)Diệp Thiên Túng lúng túng nói: “Cái đó, ta đã có cha nuôi rồi, hắn là thành chủ Thanh Vân Thành Diệp Thanh Vân.”“Cái gì?” Nghe thế, Tề Thiên Minh lập tức tức sùi bọt mép, toàn thân bốc lửa, tâm tình chuyển biến thật nhanh. “Lại là Diệp lão nhị tên khốn kia, mấy năm không thấy, cư nhiên vừa tới đã cùng ta giành nữ nhi! Tiểu tử thúi, ngươi lăn lại đây cho ta, nói một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Dám thiếu một chữ, không tin ta cạo sạch một lớp da ngươi!”Tề Thiên Ngạo bị coi thường đã lâu chỉ đành phải đem nguyên nhân hậu quả nói hết một lượt.Nghe xong, Tề Thiên Minh ngược lại an tĩnh hơn, rất là phúc hắc cười, nói: “Hừ, Diệp lão nhị lão thất phu kia muốn độc chiếm Tiểu Thiên Túng, Lão Tử mới không thể để cho hắn được như ý!” Nói xong, Tề Thiên Minh triển khai một nụ cười hắn tự cho là rất ôn nhu nói với Thiên Túng: “Tiểu Thiên Túng, nữ nhi của Tiểu Tuyết cũng chính là nữ nhi của ta! Bắt đầu từ hôm nay, con chính là nữ nhicủa Tề Thiên Minh ta, Tề gia Tứ tiểu thư! Con yên tâm, thù, ta sẽ giúp con báo, chúng ta là người một nhà sớm muộn gì cũng phải dọn dẹp hang ổ bọn Thánh môn! Hiện tại con có thể gọi ta là cha đi?”Nghe lời này, Diệp Thiên Túng giờ phút này nội tâm cũng thật sự có vài tia hảo cảm đối với người cha tính tình nóng nảy này. Dù sao nhận thức nhiều cha đối với mình có rất nhiều chỗ tốt, cũng không cố kỵ nữa, chân thành kêu lên: “Cha!”Một tiếng ‘cha’ này nhưng lại đưa Tề Thiên Minh lên tận chín tầng mây, chỉ kém nhảy lên hoa tay múa chân. Nhưng người cha tính tình nóng nảy chính là tính tình nóng nảy, chuyển mặt một cái, khuôn mặt Tề Thiên Minh liền trầm xuống: “Đều tại ngươi tiểu tử ngu ngốc, nếu sớm một chútmang Tiểu Thiên Túng tới đây cũng sẽ không tiện nghi cho tên Diệp lão nhị kia.”Diệp Thiên Túng nhìn Tề Thiên Minh lại muốn ném đồ, vội vàng nói: “Phụ thân, về sau không cho ngươi dùng loại thái độ này nói chuyện với Thiên Ngạo ca ca!““Ách. . . . . . Hảo! Hảo!” Tề Thiên Minh liên tiếp tán thưởng, trong lòng lại ủy khuất không dứt, dường như mỗi lần mình đều là sinh khí mắng một trận khoái trá miệng lưỡi, nhiều nhất là ném cái bình hoa, nào có đánh thật? Cư nhiên bị nói, thật sự là hình tượng kham ưu!Bên này Tề Thiên Minh buồn bực không thôi, bên kia Tề Thiên Ngạo có thể nói là thần thanh khí sảng, vẻ mặt sung sướng hát mừng.Lúc này, một thanh âm cực kỳ trong suốt vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của ba người.”Cha! Nhị ca!”
/113
|