Thiên Tống

Chương 91: Lập hiến

/219


Âu Dương canh ba mới trở lại nha môn, không nghĩ tới Lưu Huệ Lan và Hoàn Nhan Lan đã đợi thật lâu. Lưu Huệ Lan nói:

" Đại nhân, đã lâu không gặp."

" Đúng vậy, đã lâu không gặp. Triển Minh đối với ngươi có tốt không?"

"... Tốt lắm."

Lưu Huệ Lan nhỏ giọng trả lời một câu:

" Cô nương này không chịu nổi, vẫn một mực muốn đi ra ngoài. Ta lại không hiểu nàng nói cái gì, chỉ có thể mang nàng tới chỗ này."

Âu Dương nhìn Hoàn Nhan Lan đổi một thân Tống phục, y trang màu lam nhạt khiến Hoàn Nhan Lan giống như một đóa hoa lan, lại thêm ưỡn ngực ngẩng đầu, so với các cô gái Tống luôn hơi thấp đầu có sự khác biệt, một bên nội liễm mà không thu lại, tư sắc thích hợp thu hút ánh nhìn của mọi người. Âu Dương không khỏi nhìn nhiều hai mắt:

" Huệ Lan, ta ngày mai muốn lên kinh, nói thật, ta cũng không hiểu nàng muốn làm gì. Nếu không ta phái người đến bến tàu kia tìm Thẩm Mị?"

" Thời gian này người ta hẳn là đã nghỉ ngơi."

Âu Dương bất đắc dĩ nói với Hoàn Nhan Lan:

" Ngươi cùng nàng trở về có được hay không? Mấy ngày nữa sẽ đưa ngươi lên thuyền trở về Kim quốc được không?"

" Được!"

Hoàn Nhan Lan dùng Hán ngữ trả lời.

Âu Dương thực sự kinh ngạc, lại hỏi:

" Ngươi là ngu ngốc có được không?"

" Được!"

Âu Dương cười to, Lưu Huệ Lan che miệng cười nói:

" Đại nhân, ngươi thật là xấu xa."

" Ngươi dẫn về đi. Ta phái người đưa các ngươi đi về, mấy ngày này phải làm phiền ngươi rồi."

" Đại nhân sao lại nói vậy."

...

Âu Dương vốn định một mình lên kinh, Triển Minh nhưng lại lo lắng bây giờ gió nổi mây phun, lại thêm có tên trộm Tống Giang này, vì vậy cùng nhau làm bạn lên kinh. Trên đường đi Triển Minh cũng cảm giác mình đa tâm quá rồi, thiên hạ này vẫn còn rất thái bình. Dương Bình cách kinh thành không xa, chỉ hai ngày cưỡi ngựa mà thôi.

Vào kinh thành, vẫn giống như cũ, nhìn không ra nơi này đã từng xảy ra phong ba soán vị. Trên đường ngẫu nhiên gặp các tiểu thương đang rao hò. Hoàng cung thông đạo cũng giống như vậy bị bọn tiểu thương chiếm lĩnh một phần nhỏ. Đến trước hoàng cung, Âu Dương giao thánh chỉ ra, lập tức có cấm quân đi vào thông báo.

Ước chừng qua nửa canh giờ, một thái giám ra ngoài, Âu Dương vừa thấy là người quen, Cửu công công. Cửu công công thấy Âu Dương liền nói:

" Âu đại nhân, Hoàng thượng mời ngài đến ngự hoa viên."

" Triển Minh, ngươi trước tìm chỗ ở lại đi."

"Dạ!"

...

Một thân cung phục hoa lệ, bốn cung nữ theo hầu bên cạnh, Hoàng đế đang ở trong ngự hoa viên tản bộ. Cửu công công sau khi đi đến bên cạnh nói:

" Bệ hạ, Âu Dương tri huyện Dương Bình đã đến."

" Ừ, các ngươi đều đi xuống đi."

"Dạ!"

Triệu Ngọc xoay người thấy Âu Dươngm Âu Dương kéo y phục, kéo tay áo, kéo quần, lôi kéo nửa phút, Triệu Ngọc nhịn không được cười lên một tiếng nói:

" Thôi, không muốn quỳ thì cũng không cần quỳ, giả vờ giả vịt làm gì. Qua bên kia đình ngồi đi."

" Tạ ơn Hoàng thượng!"

Âu Dương nói:

" Không biết Hoàng thượng gọi ta..."

" Ngươi có thể xưng thần hoặc là vi thần, gọi trẫm là bệ hạ."

" Dạ, không biết bệ hạ gọi vi thần..."

" Đương nhiên là chuyện phiền não."

Hoàng đế thở dài. Nàng nhìn ra được cũng cảm giác được, bọn triều thần đều khinh nàng còn trẻ, đắc vị bất chính. Mà nàng vốn là đáp ứng đề bạt một đám cựu thần, nhận lấy sự phản đối mãnh liệt của các đại thần. Còn có bởi vì Mã Hán và Trương Huyền Minh không có công danh. Các đại thần cũng cực lực phản đối bọn họ vào triều đình. Tóm lại là một câu nói, nàng có binh quyền nhưng không có hoàng quyền, trong triều một người thân cận cũng không có. Chủ yếu nhất là, các đại thần toàn nói để tổ chế, chẳng hạn như thần tử có ba đời bị lưu đày không được làm quan, chẳng hạn như thái tổ đã nói không phải là sĩ tử khoa cử thì không được đề quan. Lại thêm bây giờ nàng hoàng quyền không yên, uy vọng không cao, cho nên khó mà làm được gì. Mà đúng lúc này nàng nhớ tới mình vốn dĩ có một thân tín khoa cử, đó chính là Âu Dương. Nói thân tín thì có chút quá mức, nhưng cuối cùng vẫn là người phe mình.

"Lên các?"

Âu Dương sau khi ngẫm lại nói:

" Bệ hạ, đây không phải cách giải quyết! Hơn nữa một mình ta... Một mình vi thần, cũng đấu không lại những lão côn trùng lăn lộn quan trường mấy mươi năm này, lại thêm ta thần... vi thần không hiểu quy củ của triều đình, không làm gì được những lão côn trùng này."

" Lão côn trùng? Ha ha!"

Triệu Ngọc cười ha hả nói:

" Đúng vậy, lão côn trùng. Vậy con sâu nhỏ như ngươi có biện pháp nào không?"

"Ừm... Biện pháp thì có, thật ra biện pháp đơn giản nhất chính là lập pháp!"

" Đúng! Chúng ta trước tiên lập một vài pháp lệnh các đại thần không thể phản đối, sau đó tiến hành từng bước, củng cố hoàng quyền."

"Làm sao lập pháp? Nói ra nghe thử."

Triệu Ngọc cảm thấy hào hứng.

" Lập pháp, thì phải lập hiến pháp trước. Hiến pháp, chính là pháp lệnh ngay cả bệ hạ ngài cũng không cách nào làm trái, là pháp lệnh người kế thừa Đại Tống tương lai cũng không cách nào làm trái."

"Nói xem!"

Âu Dương đem trà một hơi uống sạch nói:

"Điểm đầu tiên, quy định thể chế quốc gia. Ngài là hoàng đế, pháp lệnh ngài lập, chính là chế độ quân vương lập hiến, bởi vì ngài thông qua pháp lệnh để quản lý quốc gia."

Triệu Ngọc gật đầu:

" Tiếp tục."

" Thứ hai,, quy định quân vương làm chỉ huy cao nhất của quân đội."

Triệu Ngọc lắc đầu:

" Không hiểu lắm, cái này có tác dụng gì, ta vốn đã vậy rồi."

" Sai rồi bệ hạ. Chẳng hạn như quân có quân pháp, nếu có người hạ lệnh tấn công thì ngài phải làm sao đây? Dựa theo hiến pháp, bất kể lệnh soán vị của ai, lệnh này cũng là vô hiệu. Đương nhiên, thực sự có người soán vị sẽ không có người quan tâm hiến pháp. Nhưng chỉ cần để hiến pháp đi vào dân tâm, khiến tất cả mọi người đều biết hiến pháp là không thể thay đổi, vậy người muốn dùng quân đội soán vị sẽ phải cân nhắc cẩn thận, nhưng quan quân thuộc hạ của mình đã thề rồi.... Chính là bọn họ lúc gia nhập quân đội, phải thề tuân thủ hiến pháp, ủng hộ bệ hạ."

"Ừm, ý của ngươi là, đem hiến pháp phổ cập, để mọi người biết Đại Tống rốt cuộc là một quốc gia thế nào. Sau đó pháp lệnh cả nước cũng không thể làm trái hiến pháp, ý ngươi như vậy sao?"

" Đúng, chính là như vậy."

Triệu Ngọc hỏi:

" Nhưng mà, phổ cập như thế nào, chẳng lẽ muốn dán bố cáo?"

" Cái này không có vấn đề, vi thần chuẩn bị làm một phần báo chí."

" Báo chí?"

Âu Dương gật đầu nói:

" Đúng vậy a! Ghi lại những lời ngài nói ở trên triều đình, tỷ như pháp quy ngài chỉ định, tỷ như biện pháp chính trị của ngài, sau đó xếp chữ thành sách, phân phát đến các nơi cả nước. Tỷ như ngài nói huyện Dương Bình giảm thuế ba phần, nhưng ta không giảm lừa gạt ngài thì ngài làm thế nào đây? Lúc này báo chí xuất hiện, dân chúng xem xét, hoàng đế nói giảm thuế, huyện nha lại vẫn thu như thế, sau đó ta đi tong chắc rồi."

" Cái này hay, cái này hay."

Triệu Ngọc vui vẻ nói:

"Người ở trên cao, sợ nhất là lệnh không đạt được như mong muốn, hoàng đế nói một đàng, người phía dưới làm một nẻo, cứ như vậy, lợi cho bọn chúng, còn đem mọi tội trạng đổ hết lên trên người hoàng đế. Lát nữa ngươi đi cục chế tạo hoàng gia, làm một bảng mẫu cho trẫm xem trước, rồi ngươi nói tiếp hiến pháp đi."

"Dạ!"

Âu Dương nói:

" Quy định quốc gia của ta hiệu là Tống, quy định lãnh thổ quốc gia của ta là thần thánh không thể xâm phạm."

"Ừm!"

Triệu Ngọc bật cười lớn hỏi:

" Người ta đánh chúng ta chẳng lẽ cũng chịu ràng buộc của hiến pháp sao?"

" Không phải, quy định hiến pháp là vì phục vụ pháp lệnh khác. Tỷ như một khi Liêu quốc xâm lấn, cái này xúc phạm hiến pháp chúng ta. Lúc này, ngài có thể tuyên bố lệnh động viên cả nước cấp ba. Tất cả hương binh, sương quân, cấm quân tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Quan phủ các nơi trưng thu lương thực là quân lương, cho binh vận chuyển. Lệnh động viên cấp hai, tất cả tiệm thợ rèn dân gian đình chỉ dân dụng, ngược lại toàn lực sản xuất vũ khí quân sự, cho binh vận chuyển. Lệnh động viên cấp một, cả nước tiến vào trạng thái chiến tranh, thanh niên trai tráng tròn mười tám tuổi tất cả tòng quân, lấy huyện hoặc hương làm đơn vị, chuyển vận tác chiến khu vực, phụ nữ toàn bộ thành hậu cần tiếp tế. Cả nước đình chỉ sản xuất, toàn dân là binh."

/219

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status