Trên đường đi Long Kình Thiên gặp cũng khá nhiều quân đội ma tộc.
Những quân đội ma tộc bình thường là Tu La, đối với Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu thì giải quyết quân đội ma tộc chỉ là chuyện trong giây lát.
Một đường tiến lên không bị cản trở.
Từng nhóm quân đội ma tộc chết trong tay Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, số điểm và thứ hạng của hắn không ngừng tăng lên.
Long Kình Thiên từ mười chín chén vào mười hàng đầu, từ hạng chín đế hạng tám, bảy, sáu.
Vài canh giờ sau, Long Kình Thiên đã vọt lên hạng ba.
Ngoài lối vào Ma Vực, Lôi Hạo Hiên nhìn danh sách trên trời không ngừng chớp lóe tỏa ánh sáng, cái tên Long Kình Thiên không ngừng tăng lên, khuôn mặt vốn hờ hững nay biến âm trầm.
Hoắc Phong nhìn danh sách thay đổi, tiến lên nói:
- Long Kình Thiên này đạt được đệ nhất khảo hạch đệ tử nội điện, so tài đệ tử tinh anh đúng là có chút bản lĩnh. Nhưng bằng vào chút thực lực như hắn tuyệt đối trốn không thoát số phận bị đệ tử Cổ gia, Thiết gia giết chết.
Lôi Hạo Hiên ừ một tiếng, nói:
- Đương nhiên ta sẽ không lo lắng.
Lôi Hạo Hiên nói xong nhìn hướng cái tên Mộ Dung Thiến xếp cách Long Kình Thiên không xa.
Hai mươi lăm!
Đây là thứ hạng hiện tại của Mộ Dung Thiến.
Hoắc Phong nịnh nọt nói:
- Lôi Hạo Hiên sư huynh nhìn trúng Mộ Dung Thiến là may mắn của nàng ta. Đến khi thánh cấp đột phá thánh cấp, tiếp nhận vị trí chưởng giáo thì đại hôn với Mộ Dung Thiến, đúng là song hỷ lâm môn.
- Khi đó Võ Thần Điện rầm rộ chúc mừng, các môn các phái trên đại lục Thiên Lam sẽ tiến đến chúc mừng.
Lôi Hạo Hiên nghe vậy cười to.
Lôi Hạo Hiên ngừng cười, nói:
- Mấy năm nay, ngươi trung tâm với ta thế nào thì ta đều nhìn trong mắt, đợi khi ta làm chưởng giáo đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Hoắc Phong vẻ mặt hớn hở nói:
- Đa tạ Lôi Hạo Hiên sư huynh!
Màn đêm dần buông xuống.
Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến sâu vào Ma Vực đáp xuống một ngọn núi.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta nghỉ ngơi ở đây qua đêm đi.
Hiện tại Long Kình Thiên xếp hạng ba, còn hai mươi chín ngàn nữa, thời gian đầy đủ nên hắn không vội tìm giết.
Long Kình Thiên đi tới một góc rừng rậm, hai tay hút lấy, gỗ khô xung quanh bay tới trước mặt hắn. Long Kình Thiên chỉ vào, ánh lửa lóe lên, một đống lửa bập bùng cháy.
Dù đêm khuya nhưng đống lửa dễ bị người chú ý, tuy nhiên Long Kình Thiên không để bụng.
Bên cạnh đống lửa, Long Kình Thiên cầm ra hồ lô rượu, mở rượu, rót vào cổ họng, mùi rượu thơm nức.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nuốt nước miếng cái ực:
- Ừng ực.
Long Kình Thiên thấy thế chợt cười, từ trong Trấn Thiên tháp lấy ra một cái bình ném qua. Cmv đón lấy, vội mở bình.
Rót một hơi, Cửu Vĩ Thiên Miêu thở dài nói:
- Đại ca, rượu của ngươi dùng cái gì ủ vậy? Ta chưa từng uống rượu ngon như vậy.
Long Kình Thiên nghe thế chỉ cười không nói.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lại uống ừng ực.
Một lát sau Cửu Vĩ Thiên Miêu ngừng lại, lau miệng mèo.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn sắc mặt Long Kình Thiên, cẩn thận hỏi:
- Đại ca, lần này Mộ Dung Thiến cũng tiến vào rèn luyện ở Ma Vực, ngươi thật sự không định...?
Long Kình Thiên im lặng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Ta thấy ra được Mộ Dung Thiến tụet đối có ý với ngươi, căn bản không tình nguyện ở chung với Lôi Hạo Hiên, ngươi không thấy nàng theo sau lưng Lôi Hạo Hiên thì có biểu tình u oán sao? Ngươi nhìn không đau lòng chứ ta đau lắm!
Nói đến phần sau Cửu Vĩ Thiên Miêu càng kích động.
Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Con mèo lười này, nó kích động cái gì?
Uống say?
Cửu Vĩ Thiên Miêu bị Long Kình Thiên liếc khiến ngại ngùng, gãi đầu mèo, nói:
- Ta chỉ nói ra ý tưởng trong lòng, hơn nữa đại ca, Mộ Dung Thiến có được băng cơ tuyết cốt thần thể, cho dù ngươi không thích nàng cũng không thể để tiểu tử Lôi Hạo Hiên được lợi!
- Cái gì viễn cổ chiến thần chuyển thế, ta thấy khí chất vương bát trên người Lôi Hạo Hiên là khó chịu.
Long Kình Thiên ngạc nhiên.
Khí chất vương bát?
Long Kình Thiên nhớ lại Lôi Hạo Hiên giơ tay nhấc chân bá khí, lại liên tưởng khí chất vương bát nói, cười to.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy vậy cũng cười hì hì.
Bên cạnh đống lửa trong rừng tràn ngập tiếng cười.
Ánh trăng rơi rụng.
Ánh trăng trong Ma Vực có ánh sáng màu xanh nhạt.
Long Kình Thiên ở xung quanh bày tiểu trận pháp, cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xếp bằng, nuốt Cửu Dương đan tu luyện.
Khi Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xếp bằng tu luyện thì trong sơn động một góc Ma Vực, một bóng dáng yêu kiều nhìn ma nguyệt trên bầu trời, lẩm bẩm.
- Không biết hắn đang ở đâu? Hạng ba?
Trong hạng động vang tiếng than thở.
Một đêm bình yên.
Màn đêm rất nhanh qua đi.
Khi Long Kình Thiên mở mắt ra thì trời đã sáng, Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng tỉnh lại.
Long Kình Thiên cảm ứng thứ hạng ngọc bài.
Hạng sáu.
Đêm qua đi, Long Kình Thiên rớt xuống hạng sáu.
- Chúng ta đi thôi!
Long Kình Thiên đứng dậy, một ngày mới bắt đầu, cuộc giết chóc mới cũng bắt đầu.
Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, tiến sâu vào Ma Vực.
Giống như ngày hôm qua, trên đường đi Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu gặp phải quân đội ma tộc. Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu trực tiếp diệt ngay lập tức, không ngừng tiến tới, xếp hạng của Long Kình Thiên lại tăng lên.
Nửa ngày sau, Long Kình Thiên lại trở về hạng ba.
Một ngày qua đi.
Long Kình Thiên ngừng ở hạng hai.
Khi bóng đêm lại buông xuống, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu đáp xuống một ngọn núi, uống rượu, tu luyện.
Mấy ngày sau đều giống nhau.
Sáu ngày nhanh chóng trôi qua, dù buổi tối Long Kình Thiên không đánh chết ma tộc nhưng điểm xếp hạng vượt người khác rất xa, đã xếp hạng nhất, đè ép Hồng Mộc vốn xếp hạng nhất gắt gao.
Điểm của Long Kình Thiên là hơn một vạn một ngàn điểm, Hồng Mộc hạng hai thì chỉ có hơn tám ngàn sáu trăm điểm.
Trên danh sách, cái tên Long Kình Thiên chói mắt như mặt trời.
Trong một góc Ma Vực, Cổ Thừa biểu tình cực kỳ âm trầm:
- Đáng ghét, sáu ngày, đã sáu ngày, Long Kình Thiên lại có thể giết chết nhiều ma tộc như vậy, sao hắn có thể kiếm được một vạn một ngàn điểm?
Thiết Bất Động đứng bên cạnh Cổ Thừa, ánh mắt cũng âm lãnh:
- Chúng ta phải mau chóng tìm ra tiểu tử đó.
- Đúng vậy nhìn tiểu tử này đè đầu chúng ta là lòng ta khó chịu, đặc biệt khó chịu.
Sát ý trong mắt Cổ Thừa giống như thực chất:
- Tìm được tiểu tử này thì ta phải hai chân đạp hắn dẹp lép trên mặt đất, khiến hắn ăn cứt chó, để tiểu tử này biết kết cuộc đối đầu với Cổ gia ta! Để hắn sống không bằng chết!
Thiết Bất Động liếc Cổ Thừa biểu tình dữ tợn, nói:
- Long Kình Thiên xếp hạng nhất chứng minh thực lực của hắn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều.
Cổ Thừa cười lạnh nói:
- Vậy thì sao? Dù thực lực của Long Kình Thiên mạnh hơn thì không lẽ đối kháng được đệ tử Cổ gia và Thiết gia vây sát sao?
Rèn luyện ở Ma Vực lần này đệ tử Cổ gia và Thiết gia có tổng cộng hơn ba ngàn người.
Hoàng cấp cường giả đến mười chín người.
Môt bóng người bay nhanh tới, đáp xuống trước mặt hai người.
Người tới cung kính bẩm báo nói:
- Cổ Thừa sư huynh, chúng ta đã tra ra tung kích của Long Kình Thiên.
Những quân đội ma tộc bình thường là Tu La, đối với Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu thì giải quyết quân đội ma tộc chỉ là chuyện trong giây lát.
Một đường tiến lên không bị cản trở.
Từng nhóm quân đội ma tộc chết trong tay Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, số điểm và thứ hạng của hắn không ngừng tăng lên.
Long Kình Thiên từ mười chín chén vào mười hàng đầu, từ hạng chín đế hạng tám, bảy, sáu.
Vài canh giờ sau, Long Kình Thiên đã vọt lên hạng ba.
Ngoài lối vào Ma Vực, Lôi Hạo Hiên nhìn danh sách trên trời không ngừng chớp lóe tỏa ánh sáng, cái tên Long Kình Thiên không ngừng tăng lên, khuôn mặt vốn hờ hững nay biến âm trầm.
Hoắc Phong nhìn danh sách thay đổi, tiến lên nói:
- Long Kình Thiên này đạt được đệ nhất khảo hạch đệ tử nội điện, so tài đệ tử tinh anh đúng là có chút bản lĩnh. Nhưng bằng vào chút thực lực như hắn tuyệt đối trốn không thoát số phận bị đệ tử Cổ gia, Thiết gia giết chết.
Lôi Hạo Hiên ừ một tiếng, nói:
- Đương nhiên ta sẽ không lo lắng.
Lôi Hạo Hiên nói xong nhìn hướng cái tên Mộ Dung Thiến xếp cách Long Kình Thiên không xa.
Hai mươi lăm!
Đây là thứ hạng hiện tại của Mộ Dung Thiến.
Hoắc Phong nịnh nọt nói:
- Lôi Hạo Hiên sư huynh nhìn trúng Mộ Dung Thiến là may mắn của nàng ta. Đến khi thánh cấp đột phá thánh cấp, tiếp nhận vị trí chưởng giáo thì đại hôn với Mộ Dung Thiến, đúng là song hỷ lâm môn.
- Khi đó Võ Thần Điện rầm rộ chúc mừng, các môn các phái trên đại lục Thiên Lam sẽ tiến đến chúc mừng.
Lôi Hạo Hiên nghe vậy cười to.
Lôi Hạo Hiên ngừng cười, nói:
- Mấy năm nay, ngươi trung tâm với ta thế nào thì ta đều nhìn trong mắt, đợi khi ta làm chưởng giáo đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Hoắc Phong vẻ mặt hớn hở nói:
- Đa tạ Lôi Hạo Hiên sư huynh!
Màn đêm dần buông xuống.
Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến sâu vào Ma Vực đáp xuống một ngọn núi.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta nghỉ ngơi ở đây qua đêm đi.
Hiện tại Long Kình Thiên xếp hạng ba, còn hai mươi chín ngàn nữa, thời gian đầy đủ nên hắn không vội tìm giết.
Long Kình Thiên đi tới một góc rừng rậm, hai tay hút lấy, gỗ khô xung quanh bay tới trước mặt hắn. Long Kình Thiên chỉ vào, ánh lửa lóe lên, một đống lửa bập bùng cháy.
Dù đêm khuya nhưng đống lửa dễ bị người chú ý, tuy nhiên Long Kình Thiên không để bụng.
Bên cạnh đống lửa, Long Kình Thiên cầm ra hồ lô rượu, mở rượu, rót vào cổ họng, mùi rượu thơm nức.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nuốt nước miếng cái ực:
- Ừng ực.
Long Kình Thiên thấy thế chợt cười, từ trong Trấn Thiên tháp lấy ra một cái bình ném qua. Cmv đón lấy, vội mở bình.
Rót một hơi, Cửu Vĩ Thiên Miêu thở dài nói:
- Đại ca, rượu của ngươi dùng cái gì ủ vậy? Ta chưa từng uống rượu ngon như vậy.
Long Kình Thiên nghe thế chỉ cười không nói.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lại uống ừng ực.
Một lát sau Cửu Vĩ Thiên Miêu ngừng lại, lau miệng mèo.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn sắc mặt Long Kình Thiên, cẩn thận hỏi:
- Đại ca, lần này Mộ Dung Thiến cũng tiến vào rèn luyện ở Ma Vực, ngươi thật sự không định...?
Long Kình Thiên im lặng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Ta thấy ra được Mộ Dung Thiến tụet đối có ý với ngươi, căn bản không tình nguyện ở chung với Lôi Hạo Hiên, ngươi không thấy nàng theo sau lưng Lôi Hạo Hiên thì có biểu tình u oán sao? Ngươi nhìn không đau lòng chứ ta đau lắm!
Nói đến phần sau Cửu Vĩ Thiên Miêu càng kích động.
Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Con mèo lười này, nó kích động cái gì?
Uống say?
Cửu Vĩ Thiên Miêu bị Long Kình Thiên liếc khiến ngại ngùng, gãi đầu mèo, nói:
- Ta chỉ nói ra ý tưởng trong lòng, hơn nữa đại ca, Mộ Dung Thiến có được băng cơ tuyết cốt thần thể, cho dù ngươi không thích nàng cũng không thể để tiểu tử Lôi Hạo Hiên được lợi!
- Cái gì viễn cổ chiến thần chuyển thế, ta thấy khí chất vương bát trên người Lôi Hạo Hiên là khó chịu.
Long Kình Thiên ngạc nhiên.
Khí chất vương bát?
Long Kình Thiên nhớ lại Lôi Hạo Hiên giơ tay nhấc chân bá khí, lại liên tưởng khí chất vương bát nói, cười to.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy vậy cũng cười hì hì.
Bên cạnh đống lửa trong rừng tràn ngập tiếng cười.
Ánh trăng rơi rụng.
Ánh trăng trong Ma Vực có ánh sáng màu xanh nhạt.
Long Kình Thiên ở xung quanh bày tiểu trận pháp, cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xếp bằng, nuốt Cửu Dương đan tu luyện.
Khi Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xếp bằng tu luyện thì trong sơn động một góc Ma Vực, một bóng dáng yêu kiều nhìn ma nguyệt trên bầu trời, lẩm bẩm.
- Không biết hắn đang ở đâu? Hạng ba?
Trong hạng động vang tiếng than thở.
Một đêm bình yên.
Màn đêm rất nhanh qua đi.
Khi Long Kình Thiên mở mắt ra thì trời đã sáng, Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng tỉnh lại.
Long Kình Thiên cảm ứng thứ hạng ngọc bài.
Hạng sáu.
Đêm qua đi, Long Kình Thiên rớt xuống hạng sáu.
- Chúng ta đi thôi!
Long Kình Thiên đứng dậy, một ngày mới bắt đầu, cuộc giết chóc mới cũng bắt đầu.
Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, tiến sâu vào Ma Vực.
Giống như ngày hôm qua, trên đường đi Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu gặp phải quân đội ma tộc. Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu trực tiếp diệt ngay lập tức, không ngừng tiến tới, xếp hạng của Long Kình Thiên lại tăng lên.
Nửa ngày sau, Long Kình Thiên lại trở về hạng ba.
Một ngày qua đi.
Long Kình Thiên ngừng ở hạng hai.
Khi bóng đêm lại buông xuống, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu đáp xuống một ngọn núi, uống rượu, tu luyện.
Mấy ngày sau đều giống nhau.
Sáu ngày nhanh chóng trôi qua, dù buổi tối Long Kình Thiên không đánh chết ma tộc nhưng điểm xếp hạng vượt người khác rất xa, đã xếp hạng nhất, đè ép Hồng Mộc vốn xếp hạng nhất gắt gao.
Điểm của Long Kình Thiên là hơn một vạn một ngàn điểm, Hồng Mộc hạng hai thì chỉ có hơn tám ngàn sáu trăm điểm.
Trên danh sách, cái tên Long Kình Thiên chói mắt như mặt trời.
Trong một góc Ma Vực, Cổ Thừa biểu tình cực kỳ âm trầm:
- Đáng ghét, sáu ngày, đã sáu ngày, Long Kình Thiên lại có thể giết chết nhiều ma tộc như vậy, sao hắn có thể kiếm được một vạn một ngàn điểm?
Thiết Bất Động đứng bên cạnh Cổ Thừa, ánh mắt cũng âm lãnh:
- Chúng ta phải mau chóng tìm ra tiểu tử đó.
- Đúng vậy nhìn tiểu tử này đè đầu chúng ta là lòng ta khó chịu, đặc biệt khó chịu.
Sát ý trong mắt Cổ Thừa giống như thực chất:
- Tìm được tiểu tử này thì ta phải hai chân đạp hắn dẹp lép trên mặt đất, khiến hắn ăn cứt chó, để tiểu tử này biết kết cuộc đối đầu với Cổ gia ta! Để hắn sống không bằng chết!
Thiết Bất Động liếc Cổ Thừa biểu tình dữ tợn, nói:
- Long Kình Thiên xếp hạng nhất chứng minh thực lực của hắn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều.
Cổ Thừa cười lạnh nói:
- Vậy thì sao? Dù thực lực của Long Kình Thiên mạnh hơn thì không lẽ đối kháng được đệ tử Cổ gia và Thiết gia vây sát sao?
Rèn luyện ở Ma Vực lần này đệ tử Cổ gia và Thiết gia có tổng cộng hơn ba ngàn người.
Hoàng cấp cường giả đến mười chín người.
Môt bóng người bay nhanh tới, đáp xuống trước mặt hai người.
Người tới cung kính bẩm báo nói:
- Cổ Thừa sư huynh, chúng ta đã tra ra tung kích của Long Kình Thiên.
/605
|