Phong Long như sao băng từ trên cao rớt xuống, đập mạnh vào quảng trường đại điện Tử Tiêu cung.
*Ầm!*
Một tiếng nổ vang. Trong đại điện Tử Tiêu cung, các đệ tử cảm thấy thanh âm này tựa như đập vào trái tim mình, run lên.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Như nghe có tiếng gió thổi.
*Phù*
*Phù*
Nhưng đây không phải tiếng gió mà là tiếng hít thở dồn dập của họ, không thể ức chế ngực phập phồng, tim đập nhanh.
Lúc này Long Kình Thiên từ trên trời chậm rãi đáp xuống.
Bọn họ nhìn Phong Long té xuống quảng trường phía xa thật lâu không nhúc nhích, thu lại tầm mắt, vẻ mặt kinh hoàng, không, thậm chí là sợ hãi nhìn Long Kình Thiên.
Một chiêu! Chỉ dùng một chiêu!
Một chiêu đã đánh bại Phong Long hiện tại là hạng tám Thiên Địa bảng nội điện!
Hai tháng nay, Phong Long gặp kỳ ngộ rèn luyện, nuốt quang tâm hoa, thực lực tăng nhiều, có vẻ đột phá võ vương, Phong Long sư huynh của họ vẫn thua, còn thua hoàn toàn.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới gần Phong Long, gã giãy dụa bò dậy nhưng lại ngã xuống đất, miệng không ngừng tràn máu tươi.
Phong Long giọng khào khào:
- Ngươi...ngươi...
Phong Long không dám tin gã lại thua, bị Long Kình Thiên một chiêu đánh bại, thua thảm hơn cả lúc trước!
Phong Long căm hận nhìn Long Kình Thiên, đương nhiên hận thì ít mà sợ thì nhiều, vô cùng kinh hoàng. Bởi vì đến lúc này Phong Long mới nhận rõ thực lực của Long Kình Thiên rốt cuộc mạnh tới đâu.
- Thôn phục quan tâm hoa? Còn được cường giả võ tông chỉ điểm?
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh lùng nhìn đối phương.
Một kích biến ảo của Phong Long đúng là không yếu, e rằng cường giả sơ kỳ võ vương rất khó phá vỡ, tiếc rằng gã gặp phải Long Kình Thiên, những chiêu thức này ở trong mắt hắn như con ntis múa may.
Phong Long ngoài mạnh trong yếu nói:
- Long Kình Thiên, ta sẽ không thua! Ta không tin! Sau bốn tháng, trên lôi đài khảo hạch đệ tử tinh anh, ta sẽ đánh bại ngươi!
Bốn tháng sau Phong Long thật sự có thể đánh bại Long Kình Thiên không?
Sâu trong đáy lòng chính Phong Long cũng không tin tưởng.
Phong Long chẳng qua là ở trước mặt đám đệ tử nói một giữ mặt mũi.
- Bốn tháng sau?
Long Kình Thiên mặt lạnh như tiền, nói:
- Tiếc rằng ngươi không có cơ hội này.
Không có cơ hội này?
Phong Long giật mình, biến sắc mặt, không lẽ Long Kình Thiên dám giết chết gã trước mặt các đệ tử?
Võ Thần Điện cho phép các đệ tử tỷ thí với nhau nhưng không cho phép đấu xong đánh chết đối phương, trừ phi là trên lôi đài các loại tỷ thí Võ Thần Điện cử hành.
Trong khi Phong Long, các đệ tử trong đại điện nghĩ vậy thì Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu lướt qua người Phong Long, bay hướng chân núi Tử Tiêu phong.
- Đi rồi?
Phong Long và đệ tử khác ngơ ngác nhìn bóng lưng Long Kình Thiên.
Rất nhanh, bóng dáng của Long Kình Thiên biến mất trong mắt mọi người.
Phong Long cố gắng đứng dậy, lau máu nơi khóe miệng, vẫn còn nhiệt độ.
Sau khi Long Kình Thiên rời khỏi Tử Tiêu phong thì đi hướng phía đông Đại Lục Thiên Lam.
Long Viêm cốc ở phía đông Đại Lục Thiên Lam.
Trên đường đi Cửu Vĩ Thiên Miêu khinh thường cười nói:
- Phong Long này còn có ý định lần tới tính sổ với ngươi.
Người khác không nhìn ra nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu đương nhiên thấy được, Long Kình Thiên đánh một kích kia hoàn toàn cắt đứt sức sống của Phong Long. Cho dù Phong Long có thể sống thì gã không có khả năng đột phá đến võ vương.
Lần trước Long Kình Thiên đã cho Phong Long cơ hội, tiếc rằng gã không biết quý trọng, lại lần nữa đến khiêu khích hắn. Lần này tất nhiên Long Kình Thiên sẽ không nương tay nữa.
Hơn nữa lần này Phong Long đến khiêu khích Long Kình Thiên có hơn phân nửa là bị Thiết gia xúi giục.
- Nhưng mà đại ca, mặc dù Long Viêm cốc gần lại rất nguy hiểm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:
- Long Viêm cốc là nơi Long tộc sinh sản, hơn nữa chỉ có Long Mộ mới mọc Sinh Tử thảo.
- Long Mộ là chỗ táng của các đời Long Vương, trưởng lão Long tộc, là cấm địa của Long tộc.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Ta biết.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói những lời này tất nhiên Long Kình Thiên cũng biết.
Mặc dù ltrường kiếm đi tới Đại Lục Thiên Lam này chưa tới nửa năm nhưng biết chút ít những chỗ đặc biệt ở đây.
Ví dụ như Long Viêm cốc.
Mặc kệ là vị diện nào thì Long tộc đều là một chủng tộc cường đại, Đại Lục Thiên Lam đương nhiên sẽ không ngoại lệ.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cảm thấy khó hiểu hỏi:
- Ngươi biết? Vậy thì đại ca, cái này...
Long Kình Thiên nói:
- Yên tâm đi.
Thật ra lần này Long Kình Thiên đi chỉ là tới Long Mộ lấy một gốc Sinh Tử thảo, không phải đấu cùng Long tộc. Người khác thấy nhiệm vụ rất nguy hiểm, nhưng với Long Kình Thiên có thuật tiên độn thì nguy hiểm không lớn.
Đó cũng là lý do Long Kình Thiên chọn nhiệm vụ Long Viêm cốc.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy Long Kình Thiên không quan tâm thì không khuyên nhủ thêm, mấy ngày nay nó đi theo hắn, bất giác có niềm tin mù quáng vào hắn.
Sau khi ra khỏi phạm vi Tề Thiên sơn mạch, Long Kình Thiên kêu Cửu Vĩ Thiên Miêu biến ra bản thể, giống như lúc đi Loạn Hải, hắn ngồi trên lưng Cửu Vĩ Thiên Miêu bản thể đi làm nhiệm vụ.
Cứ thế một người một thú ban ngày chạy, ban đêm ngừng lại tu luyện, một tháng rất nhanh qua đi.
Một tháng sau, rốt cuộc chạy tới Long Viêm cốc.
Trên bầu trời, Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào phía xa xôi trước mắt, nói:
- Chắc chỗ đó là Long Viêm cốc!
Long Kình Thiên nhìn qua, thấy một sơn cốc cực lớn.
Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng Long Kình Thiên có thể cảm ứng được bên trong sơn cốc từng khí thế cường đại lúc ẩn lúc hiện.
- Chúng ta đi.
Long Kình Thiên bay xuống đất, áp sát mặt đất tới gần Long Viêm cốc. Cửu Vĩ Thiên Miêu biến trở về hình dạng con mèo, đáp trên vai Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu thu lại hơi thở, không ngừng tới gần Long Viêm cốc, hơn hai canh giờ sau đã tới bên ngoài Long Viêm cốc.
Sau đó Long Kình Thiên thu Cửu Vĩ Thiên Miêu vào Trấn Thiên tháp, khắp người hắn tỏa ánh sáng vàng, hoàn toàn biến mất tại chỗ.
Long Kình Thiên lần nữa xuất hiện thì đã tới trước một cái hang to lớn.
Cửa hang cao cỡ vài chục thước, bên trong toát ra từng đợt khí lạnh lẽo, tử vong.
Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi Trấn Thiên tháp, nói:
- Đây chính là lối vào mộ địa của Long tộc.
Long Kình Thiên gật đầu, nhìn chằm chằm vào cửa hang to lớn.
Lối vào mộ địa của Long tộc không có Long tộc thủ hộ, nhưng Long Kình Thiên nhìn ra được cửa hang này không đơn giản.
- Quần Long Tù Thiên trận!
Đúng vậy, ngoài cửa hang bày một trận pháp Quần Long Tù Thiên trận.
Trận pháp này mượn long lực của Long tộc hình thành, tụ tập âm khí thiên địa, sát khí oanh giết kẻ nào xúc động trận pháp, là một trân pháp ó uy lực không nhỏ.
Đương nhiên nếu đặt Quần Long Tù Thiên trận này ở Tiên Giới thì chỉ xem như là tiểu trận cấp thấp, nếu đặt ở vị diện thấp kém Đại Lục Thiên Lam này thì là đại trận cực mạnh.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe Long Kình Thiên nói thì kinh kêu:
- Quần Long Tù Thiên trận!
Hiển nhiên Cửu Vĩ Thiên Miêu có nghe nói về trận pháp này.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta đi vào.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng định nhắc nhở Long Kình Thiên cẩn thận:
- Đại ca, cái này, Quần Long Tù Thiên trận là một đại trận lợi hại của Long tộc. Trong Long tộc cổ điển có ghi chép một vạn năm trước Long tộc không biết đại trận này, không ngờ bây giờ có thể bày trận thành, ngươi...
*Ầm!*
Một tiếng nổ vang. Trong đại điện Tử Tiêu cung, các đệ tử cảm thấy thanh âm này tựa như đập vào trái tim mình, run lên.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Như nghe có tiếng gió thổi.
*Phù*
*Phù*
Nhưng đây không phải tiếng gió mà là tiếng hít thở dồn dập của họ, không thể ức chế ngực phập phồng, tim đập nhanh.
Lúc này Long Kình Thiên từ trên trời chậm rãi đáp xuống.
Bọn họ nhìn Phong Long té xuống quảng trường phía xa thật lâu không nhúc nhích, thu lại tầm mắt, vẻ mặt kinh hoàng, không, thậm chí là sợ hãi nhìn Long Kình Thiên.
Một chiêu! Chỉ dùng một chiêu!
Một chiêu đã đánh bại Phong Long hiện tại là hạng tám Thiên Địa bảng nội điện!
Hai tháng nay, Phong Long gặp kỳ ngộ rèn luyện, nuốt quang tâm hoa, thực lực tăng nhiều, có vẻ đột phá võ vương, Phong Long sư huynh của họ vẫn thua, còn thua hoàn toàn.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới gần Phong Long, gã giãy dụa bò dậy nhưng lại ngã xuống đất, miệng không ngừng tràn máu tươi.
Phong Long giọng khào khào:
- Ngươi...ngươi...
Phong Long không dám tin gã lại thua, bị Long Kình Thiên một chiêu đánh bại, thua thảm hơn cả lúc trước!
Phong Long căm hận nhìn Long Kình Thiên, đương nhiên hận thì ít mà sợ thì nhiều, vô cùng kinh hoàng. Bởi vì đến lúc này Phong Long mới nhận rõ thực lực của Long Kình Thiên rốt cuộc mạnh tới đâu.
- Thôn phục quan tâm hoa? Còn được cường giả võ tông chỉ điểm?
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh lùng nhìn đối phương.
Một kích biến ảo của Phong Long đúng là không yếu, e rằng cường giả sơ kỳ võ vương rất khó phá vỡ, tiếc rằng gã gặp phải Long Kình Thiên, những chiêu thức này ở trong mắt hắn như con ntis múa may.
Phong Long ngoài mạnh trong yếu nói:
- Long Kình Thiên, ta sẽ không thua! Ta không tin! Sau bốn tháng, trên lôi đài khảo hạch đệ tử tinh anh, ta sẽ đánh bại ngươi!
Bốn tháng sau Phong Long thật sự có thể đánh bại Long Kình Thiên không?
Sâu trong đáy lòng chính Phong Long cũng không tin tưởng.
Phong Long chẳng qua là ở trước mặt đám đệ tử nói một giữ mặt mũi.
- Bốn tháng sau?
Long Kình Thiên mặt lạnh như tiền, nói:
- Tiếc rằng ngươi không có cơ hội này.
Không có cơ hội này?
Phong Long giật mình, biến sắc mặt, không lẽ Long Kình Thiên dám giết chết gã trước mặt các đệ tử?
Võ Thần Điện cho phép các đệ tử tỷ thí với nhau nhưng không cho phép đấu xong đánh chết đối phương, trừ phi là trên lôi đài các loại tỷ thí Võ Thần Điện cử hành.
Trong khi Phong Long, các đệ tử trong đại điện nghĩ vậy thì Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu lướt qua người Phong Long, bay hướng chân núi Tử Tiêu phong.
- Đi rồi?
Phong Long và đệ tử khác ngơ ngác nhìn bóng lưng Long Kình Thiên.
Rất nhanh, bóng dáng của Long Kình Thiên biến mất trong mắt mọi người.
Phong Long cố gắng đứng dậy, lau máu nơi khóe miệng, vẫn còn nhiệt độ.
Sau khi Long Kình Thiên rời khỏi Tử Tiêu phong thì đi hướng phía đông Đại Lục Thiên Lam.
Long Viêm cốc ở phía đông Đại Lục Thiên Lam.
Trên đường đi Cửu Vĩ Thiên Miêu khinh thường cười nói:
- Phong Long này còn có ý định lần tới tính sổ với ngươi.
Người khác không nhìn ra nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu đương nhiên thấy được, Long Kình Thiên đánh một kích kia hoàn toàn cắt đứt sức sống của Phong Long. Cho dù Phong Long có thể sống thì gã không có khả năng đột phá đến võ vương.
Lần trước Long Kình Thiên đã cho Phong Long cơ hội, tiếc rằng gã không biết quý trọng, lại lần nữa đến khiêu khích hắn. Lần này tất nhiên Long Kình Thiên sẽ không nương tay nữa.
Hơn nữa lần này Phong Long đến khiêu khích Long Kình Thiên có hơn phân nửa là bị Thiết gia xúi giục.
- Nhưng mà đại ca, mặc dù Long Viêm cốc gần lại rất nguy hiểm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:
- Long Viêm cốc là nơi Long tộc sinh sản, hơn nữa chỉ có Long Mộ mới mọc Sinh Tử thảo.
- Long Mộ là chỗ táng của các đời Long Vương, trưởng lão Long tộc, là cấm địa của Long tộc.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Ta biết.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói những lời này tất nhiên Long Kình Thiên cũng biết.
Mặc dù ltrường kiếm đi tới Đại Lục Thiên Lam này chưa tới nửa năm nhưng biết chút ít những chỗ đặc biệt ở đây.
Ví dụ như Long Viêm cốc.
Mặc kệ là vị diện nào thì Long tộc đều là một chủng tộc cường đại, Đại Lục Thiên Lam đương nhiên sẽ không ngoại lệ.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cảm thấy khó hiểu hỏi:
- Ngươi biết? Vậy thì đại ca, cái này...
Long Kình Thiên nói:
- Yên tâm đi.
Thật ra lần này Long Kình Thiên đi chỉ là tới Long Mộ lấy một gốc Sinh Tử thảo, không phải đấu cùng Long tộc. Người khác thấy nhiệm vụ rất nguy hiểm, nhưng với Long Kình Thiên có thuật tiên độn thì nguy hiểm không lớn.
Đó cũng là lý do Long Kình Thiên chọn nhiệm vụ Long Viêm cốc.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy Long Kình Thiên không quan tâm thì không khuyên nhủ thêm, mấy ngày nay nó đi theo hắn, bất giác có niềm tin mù quáng vào hắn.
Sau khi ra khỏi phạm vi Tề Thiên sơn mạch, Long Kình Thiên kêu Cửu Vĩ Thiên Miêu biến ra bản thể, giống như lúc đi Loạn Hải, hắn ngồi trên lưng Cửu Vĩ Thiên Miêu bản thể đi làm nhiệm vụ.
Cứ thế một người một thú ban ngày chạy, ban đêm ngừng lại tu luyện, một tháng rất nhanh qua đi.
Một tháng sau, rốt cuộc chạy tới Long Viêm cốc.
Trên bầu trời, Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào phía xa xôi trước mắt, nói:
- Chắc chỗ đó là Long Viêm cốc!
Long Kình Thiên nhìn qua, thấy một sơn cốc cực lớn.
Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng Long Kình Thiên có thể cảm ứng được bên trong sơn cốc từng khí thế cường đại lúc ẩn lúc hiện.
- Chúng ta đi.
Long Kình Thiên bay xuống đất, áp sát mặt đất tới gần Long Viêm cốc. Cửu Vĩ Thiên Miêu biến trở về hình dạng con mèo, đáp trên vai Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu thu lại hơi thở, không ngừng tới gần Long Viêm cốc, hơn hai canh giờ sau đã tới bên ngoài Long Viêm cốc.
Sau đó Long Kình Thiên thu Cửu Vĩ Thiên Miêu vào Trấn Thiên tháp, khắp người hắn tỏa ánh sáng vàng, hoàn toàn biến mất tại chỗ.
Long Kình Thiên lần nữa xuất hiện thì đã tới trước một cái hang to lớn.
Cửa hang cao cỡ vài chục thước, bên trong toát ra từng đợt khí lạnh lẽo, tử vong.
Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi Trấn Thiên tháp, nói:
- Đây chính là lối vào mộ địa của Long tộc.
Long Kình Thiên gật đầu, nhìn chằm chằm vào cửa hang to lớn.
Lối vào mộ địa của Long tộc không có Long tộc thủ hộ, nhưng Long Kình Thiên nhìn ra được cửa hang này không đơn giản.
- Quần Long Tù Thiên trận!
Đúng vậy, ngoài cửa hang bày một trận pháp Quần Long Tù Thiên trận.
Trận pháp này mượn long lực của Long tộc hình thành, tụ tập âm khí thiên địa, sát khí oanh giết kẻ nào xúc động trận pháp, là một trân pháp ó uy lực không nhỏ.
Đương nhiên nếu đặt Quần Long Tù Thiên trận này ở Tiên Giới thì chỉ xem như là tiểu trận cấp thấp, nếu đặt ở vị diện thấp kém Đại Lục Thiên Lam này thì là đại trận cực mạnh.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe Long Kình Thiên nói thì kinh kêu:
- Quần Long Tù Thiên trận!
Hiển nhiên Cửu Vĩ Thiên Miêu có nghe nói về trận pháp này.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta đi vào.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng định nhắc nhở Long Kình Thiên cẩn thận:
- Đại ca, cái này, Quần Long Tù Thiên trận là một đại trận lợi hại của Long tộc. Trong Long tộc cổ điển có ghi chép một vạn năm trước Long tộc không biết đại trận này, không ngờ bây giờ có thể bày trận thành, ngươi...
/605
|