Trong lúc đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu cực kỳ giật mình thì bỗng không gian bão tố biến mất, không còn không gian loạn lưu, mọi người ngừng lại.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chợt thấy bên dưới có thành trì to lớn, kêu lên:
- Hoang Dã thành trì!
Lúc trước bọn họ đi ra Tà Thần phong, tới tòa thành trì to lớn ở hoang dã đại lục bên dưới, sau đó bọn họ có mâu thuẫn với Vượng Tài thương hội trong thành trì.
Chỉ mới một lúc mà họ đã từ đại lục Thiên Lam vượt qua Loạn Hải,. Thượng cổ thần ma chiến trường đi tới hoang dã đại lục?
Nghe Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch kinh kêu, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn sang, cũng nhận ra Hoang Dã thành trì họ từng ở. Đá, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đều nhận ra thành trì bên dưới là gần với thượng cổ thần ma chiến trường ở hoang dã đại lục.
Trong lúc đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ giật mình thì giọng Long Kình Thiên vang lên:
- Vu vũ!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ tỉnh táo lại, vội tiến lên nói:
- Có, chủ nhân!
Long Kình Thiên hỏi:
- Hoang Dã Thần Cung ở cực đông hoang dã đại lục đúng không?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cung kính nói:
- Đúng vậy. Chủ nhân, Hoang Dã Thần Cung của Hoang Dã Thần Miếu chúng ta ở trên Man Thần phong tại cực đông hoang dã đại lục.
Long Kình Thiên gật đầu, hai tay vung, một đoàn sáng bao phủ đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, sau đó lại biến mất tại chỗ.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đằng vân giá vũ, nhìn thấy không gian bão tố lại xuất hiện, họ vẫn khá là giật mình.
Một lát sau, Long Kình Thiên ngừng lại.
Không đợi Long Kình Thiên mở miệng thì giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đã tiến lên, cung kính nói:
- Chủ nhân, phía trước không xa chính là Man Thần phong, cách chỗ này một ngàn dặm.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Một ngàn dặm?
Nếu chỉ có một ngàn dặm thì Long Kình Thiên không mang đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu thuấn di nữa, khiến giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền dẫn đường bay đi.
Không lâu sau, Long Kình Thiên trông thấy Man Thần phong to lớn.
Từ xa nhìn lại, diện tích của Man Thần phong cực kỳ khổng lồ, ngọn núi toát ra hơi thở quái dị. Long Kình Thiên rất quen thuộc hơi thở này, là của man thần chùy.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ giải thích rằng:
- Chủ nhân, trên Man Thần phong có khá nhiều Trận pháp, do Hoang Dã lão tổ của chúng ta bố trí, vì vậy Man Thần phong có hơi thở của lão tổ.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ vừa giải thích vừa mang Long Kình Thiên bay hướng Man Thần phong.
Mọi người đáp xuống Hoang Dã Thần Cung trên đỉnh Man Thần phong.
Long Kình Thiên đứng trước Hoang Dã Thần Cung, nhìn nó như tuyệt thế mãnh thú, hỏi:
- Hoang Dã Thần Cung cũng là Hoang Dã lão tổ của các ngươi luyện chế ra?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cung kính nói:
- Đúng vậy. Chủ nhân.
Long Kình Thiên gật gù. Bề ngoài của Hoang Dã Thần Cung dù bình thường, thậm chí là xấu, nhưng cách luyện chế không sai, ấn chứa nhiều loại công kích trận pháp và phòng ngự trận pháp.
Ở vị diện thấp kém này xem như cách luyện khí không tệ, so với Hoắc Đô Bạo Loạn tinh vực tại so tài luyện khí đại tái cao mình hơn nhiều.
Thủ vệ trước cửa điện Hoang Dã Thần Miếu thấy giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, vội tiến lên bái:
- Bái kiến giáo chủ, phó giáo chủ!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy sốt ruột quát:
- Các ngươi tới đây bái kiến thiếu chủ!
Mấy chục thủ vệ nghe vậy ngẩng đầu, vẻ mặt giật mình, không phản ứng lại, hoặc nên nói là không hiểu ý của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
Khi mấy chục thủ vệ kinh ngạc đến ngây người thì giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ ngoái đầu, nói với Long Kình Thiên:
- Chủ nhân, thủ vệ của thuộc hạ chậm trễ, xin chủ nhân trị tội!
Mấy chục thủ vệ trợn to mắt nhìn Long Kình Thiên.
Chủ nhân?
Giáo chủ của họ gọi thanh niên tóc đen này là chủ nhân? Cái này...
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đứng một bên sốt ruột quát:
- Các ngươi không mau tới bái kiến chủ nhân!
Mấy chục thủ vệ vẻ mặt ngơ ngác.
Dù không hiểu có chuyện gì nhưng một thủ vệ vái Long Kình Thiên:
- Khấu, khấu kiến, thiếu chủ!"
Thủ vệ khác cũn bắt chước khấu kiến.
Long Kình Thiên nói với hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền:
- Đứng lên hết đi.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu nghe vậy thở phào, vâng dạ rồi mới đứng lên.
- Chủ nhân, mời!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đứng dậy, mời Long Kình Thiên vào Hoang Dã Thần Cung.
Long Kình Thiên cùng đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đi vào Hoang Dã Thần Cung. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền theo sát phía sau. Mấy chục thủ vệ đứng ngây như phỗng tại chỗ.
Sau khi vào đại điện, Long Kình Thiên ngồi trên bảo tọa đại điện.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đứng dưới đại điện cung kính nói:
- Chủ nhân, ta đã sai người đi gọi tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão đến đại điện này, xin chủ nhân chờ giây lát, họ sẽ tới ngay!
Long Kình Thiên nghe giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nói đã bao cho tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu tiến đến, hắn ngồi trên bảo tọa, gật đầu.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đứng dưới tay Long Kình Thiên.
Dưới đại điện, lòng bàn tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền siết chặt, cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ chậm.
Ngay khi giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu cảm thấy thời gian dài dặt thì bỗng nhiên bên ngoài vang thanh âm của thủ vệ.
- Bái kiến năm vị pháp vương đại nhân!
Nghe giọng của thủ vệ, đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền ngoái đầu lại, biểu tình kinh hoảng.
Lúc này chỉ thấy năm ông lão mặc cẩm báo từ bên ngoài Hoang Dã Thần Cung đi vào trong. Trên cẩm bào của họ thêu một đồ đằng toàn thân màu đen, đầu tròn, thân rắn, có bốn cánh tay cầm man thần chùy.
Năm người đi vào cung điện, nhìn hướng bảo tọa đại điện.
Trong đó một ông lão tức giận quát:
- To gan, dám can đảm ngồi vào bảo tọa của giáo chủ!
Ông lão đánh một chưởng vào Long Kình Thiên:
- Cút xuống cho ta!
Một chưởng ấn to lớn xé gió ập hướng ngực Long Kình Thiên.
Chưởng lãng cuồn cuộn, đại điện rền rĩ. Năm người đều là cường giả cổ thần, hơn nữa ông lão ra tay với Long Kình Thiên có thực lực mạnh nhất, đạt tới đỉnh cổ thần lục trọng.
Hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền thấy vậy mặt trắng bệch, vội quát:
- Dừng tay!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chợt thấy bên dưới có thành trì to lớn, kêu lên:
- Hoang Dã thành trì!
Lúc trước bọn họ đi ra Tà Thần phong, tới tòa thành trì to lớn ở hoang dã đại lục bên dưới, sau đó bọn họ có mâu thuẫn với Vượng Tài thương hội trong thành trì.
Chỉ mới một lúc mà họ đã từ đại lục Thiên Lam vượt qua Loạn Hải,. Thượng cổ thần ma chiến trường đi tới hoang dã đại lục?
Nghe Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch kinh kêu, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn sang, cũng nhận ra Hoang Dã thành trì họ từng ở. Đá, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đều nhận ra thành trì bên dưới là gần với thượng cổ thần ma chiến trường ở hoang dã đại lục.
Trong lúc đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ giật mình thì giọng Long Kình Thiên vang lên:
- Vu vũ!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ tỉnh táo lại, vội tiến lên nói:
- Có, chủ nhân!
Long Kình Thiên hỏi:
- Hoang Dã Thần Cung ở cực đông hoang dã đại lục đúng không?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cung kính nói:
- Đúng vậy. Chủ nhân, Hoang Dã Thần Cung của Hoang Dã Thần Miếu chúng ta ở trên Man Thần phong tại cực đông hoang dã đại lục.
Long Kình Thiên gật đầu, hai tay vung, một đoàn sáng bao phủ đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, sau đó lại biến mất tại chỗ.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đằng vân giá vũ, nhìn thấy không gian bão tố lại xuất hiện, họ vẫn khá là giật mình.
Một lát sau, Long Kình Thiên ngừng lại.
Không đợi Long Kình Thiên mở miệng thì giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đã tiến lên, cung kính nói:
- Chủ nhân, phía trước không xa chính là Man Thần phong, cách chỗ này một ngàn dặm.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Một ngàn dặm?
Nếu chỉ có một ngàn dặm thì Long Kình Thiên không mang đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu thuấn di nữa, khiến giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền dẫn đường bay đi.
Không lâu sau, Long Kình Thiên trông thấy Man Thần phong to lớn.
Từ xa nhìn lại, diện tích của Man Thần phong cực kỳ khổng lồ, ngọn núi toát ra hơi thở quái dị. Long Kình Thiên rất quen thuộc hơi thở này, là của man thần chùy.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ giải thích rằng:
- Chủ nhân, trên Man Thần phong có khá nhiều Trận pháp, do Hoang Dã lão tổ của chúng ta bố trí, vì vậy Man Thần phong có hơi thở của lão tổ.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ vừa giải thích vừa mang Long Kình Thiên bay hướng Man Thần phong.
Mọi người đáp xuống Hoang Dã Thần Cung trên đỉnh Man Thần phong.
Long Kình Thiên đứng trước Hoang Dã Thần Cung, nhìn nó như tuyệt thế mãnh thú, hỏi:
- Hoang Dã Thần Cung cũng là Hoang Dã lão tổ của các ngươi luyện chế ra?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cung kính nói:
- Đúng vậy. Chủ nhân.
Long Kình Thiên gật gù. Bề ngoài của Hoang Dã Thần Cung dù bình thường, thậm chí là xấu, nhưng cách luyện chế không sai, ấn chứa nhiều loại công kích trận pháp và phòng ngự trận pháp.
Ở vị diện thấp kém này xem như cách luyện khí không tệ, so với Hoắc Đô Bạo Loạn tinh vực tại so tài luyện khí đại tái cao mình hơn nhiều.
Thủ vệ trước cửa điện Hoang Dã Thần Miếu thấy giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, vội tiến lên bái:
- Bái kiến giáo chủ, phó giáo chủ!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy sốt ruột quát:
- Các ngươi tới đây bái kiến thiếu chủ!
Mấy chục thủ vệ nghe vậy ngẩng đầu, vẻ mặt giật mình, không phản ứng lại, hoặc nên nói là không hiểu ý của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
Khi mấy chục thủ vệ kinh ngạc đến ngây người thì giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ ngoái đầu, nói với Long Kình Thiên:
- Chủ nhân, thủ vệ của thuộc hạ chậm trễ, xin chủ nhân trị tội!
Mấy chục thủ vệ trợn to mắt nhìn Long Kình Thiên.
Chủ nhân?
Giáo chủ của họ gọi thanh niên tóc đen này là chủ nhân? Cái này...
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đứng một bên sốt ruột quát:
- Các ngươi không mau tới bái kiến chủ nhân!
Mấy chục thủ vệ vẻ mặt ngơ ngác.
Dù không hiểu có chuyện gì nhưng một thủ vệ vái Long Kình Thiên:
- Khấu, khấu kiến, thiếu chủ!"
Thủ vệ khác cũn bắt chước khấu kiến.
Long Kình Thiên nói với hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền:
- Đứng lên hết đi.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu nghe vậy thở phào, vâng dạ rồi mới đứng lên.
- Chủ nhân, mời!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đứng dậy, mời Long Kình Thiên vào Hoang Dã Thần Cung.
Long Kình Thiên cùng đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đi vào Hoang Dã Thần Cung. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền theo sát phía sau. Mấy chục thủ vệ đứng ngây như phỗng tại chỗ.
Sau khi vào đại điện, Long Kình Thiên ngồi trên bảo tọa đại điện.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đứng dưới đại điện cung kính nói:
- Chủ nhân, ta đã sai người đi gọi tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão đến đại điện này, xin chủ nhân chờ giây lát, họ sẽ tới ngay!
Long Kình Thiên nghe giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nói đã bao cho tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu tiến đến, hắn ngồi trên bảo tọa, gật đầu.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đứng dưới tay Long Kình Thiên.
Dưới đại điện, lòng bàn tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền siết chặt, cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ chậm.
Ngay khi giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu cảm thấy thời gian dài dặt thì bỗng nhiên bên ngoài vang thanh âm của thủ vệ.
- Bái kiến năm vị pháp vương đại nhân!
Nghe giọng của thủ vệ, đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền ngoái đầu lại, biểu tình kinh hoảng.
Lúc này chỉ thấy năm ông lão mặc cẩm báo từ bên ngoài Hoang Dã Thần Cung đi vào trong. Trên cẩm bào của họ thêu một đồ đằng toàn thân màu đen, đầu tròn, thân rắn, có bốn cánh tay cầm man thần chùy.
Năm người đi vào cung điện, nhìn hướng bảo tọa đại điện.
Trong đó một ông lão tức giận quát:
- To gan, dám can đảm ngồi vào bảo tọa của giáo chủ!
Ông lão đánh một chưởng vào Long Kình Thiên:
- Cút xuống cho ta!
Một chưởng ấn to lớn xé gió ập hướng ngực Long Kình Thiên.
Chưởng lãng cuồn cuộn, đại điện rền rĩ. Năm người đều là cường giả cổ thần, hơn nữa ông lão ra tay với Long Kình Thiên có thực lực mạnh nhất, đạt tới đỉnh cổ thần lục trọng.
Hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền thấy vậy mặt trắng bệch, vội quát:
- Dừng tay!
/605
|