Phó tông chủ của Bắc Thần thần cung, Dương Nguyên thấy vậy thì không dám nói gì thêm, lập tức bót nát ngọc phù.
Lúc này, thiên man vị diện, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn từng thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông bị Long Kình Thiên đánh bay trong lòng càng thêm kinh hãi, sợ hãi. Đột nhiên cảm giác ngọc phù run lên, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên hoảng hốt lấy ngọc phù ra, quét thần thức, vẻ mặt vui mừng thở phào, nhưng không cam lòng.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngẩng đầu nhìn từng thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông bị Long Kình Thiên đánh bay, hoảng hốt hét to:
- Ngừng, ngừng tay cho ta!
Nghe thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên kêu lên, còn dư chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông cùng ngừng công kích, tim đập chân run quay về bên cạnh thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên. Bọn họ nhìn Long Kình Thiên, không thể che giấu nỗi lòng kinh sợ.
Thấy đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông rút lui, Long Kình Thiên cũng không tiếp tục truy kích, ngừng lại.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn Long Kình Thiên, sắc mặt rất xấu, nhưng càng nhiều là kinh sợ.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên do dự một chút, nói với Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, chuyện hôm nay hãy dừng tại đây đi.
Mọi người kinh ngạc nhìn thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên. Dừng ở đây?
Bắc Thần Tuyên, đường đường là thiên man vị diện, một trong chín thần tông Xích Thành tinh vực thế nhưng thỏa hiệp?
Một thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông kinh ngạc nhìn thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên:
- Tam thiếu chủ?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên phất tay, nói:
- Đây là ý của phụ thân ta.
Đám người của Bắc Thần thần tông giật mình kêu lên:
- Ý của Thần Chủ?
Bao gồm đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng cũng rất kinh ngạc, chuyện này thế nhưng là ý của Thần Chủ của Bắc Thần thần tông!
Long Kình Thiên hơi bất ngờ.
Trong lúc mọi người giật mình, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên mở miệng tiếp tục bảo:
- Phụ thân của ta mời ngươi đi Bắc Thần thần sơn chúng ta làm khách.
Mọi người ngây như phỗng.
Dường như mọi chuyện diễn ra quá nhanh.
Lúc trước Long Kình Thiên đánh chết trưởng lão của Bắc Thần thần tông, bây giờ bị thương nặng rất nhiều thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, mọi người nghĩ rằng Bắc Thần thần tông không có khả năng cho qua. Nhưng bây giờ Thần Chủ của Bắc Thần thần tông không truy cứu Long Kình Thiên, ngược lại mời hắn đi Bắc Thần thần sơn làm khách?
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng nhìn hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
- Các ngươi có thể đi rồi.
Long Kình Thiên chỉ vào đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, nói:
- Bọn chúng ở lại!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nghe Long Kình Thiên nói cho mình đi thì thở phào, nhưng nghe hắn bảo đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng ở lại thì sắc mặt khó xem.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên trừng Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, ngươi có ý gì?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên không ngờ phụ thân của gã chính mồm lệnh gã thỏa hiệp Long Kình Thiên, vậy mà hắn dám giữ lại thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông?
Chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông khác cũng tức giận nhìn Long Kình Thiên.
- Có ý gì?
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Không có ý gì khác, ngươi nói cho phụ thân của ngươi, nếu hắn muốn lấy về hai mươi mốt người này thì đích thân đi thiên man vị diện của ta!
Khiến Thần Chủ của Bắc Thần thần tông tự mình đến Bắc Thần thần tông.
Mọi người ngây ra. Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng nhìn Long Kình Thiên, giật nảy mình.
Tại Xích Thành tinh vực dám làm như vậy chỉ sợ trừ Long Kình Thiên không còn ai nữa. Dám bắt con tin hai mươi mốt vị thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, còn kêu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông tự mình đến mới cho mang người về.
Ngay cả đám người của Bắc Thần thần tông cũng có cảm giác hoang đường.
Thần Chủ của họ ra lệnh tam thiếu chủ thỏa hiệp một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng nho nhỏ đã khiến họ thấy khó tin, bây giờ Long Kình Thiên đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng được một tấc tiến một thước, muốn Thần Chủ của họ tự mình tới!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngây ngốc, nhìn Long Kình Thiên, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ:
- Long- Kình- Thiên!
Mắt thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên bắn ra lửa giận như muốn nuốt Long Kình Thiên vào.
Một thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông cẩn thận nói với thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên:
- Tam thiếu chủ!
- Có cần bẩm báo cho Thần Chủ, hỏi ý người?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên vốn tức giận muốn nuốt Long Kình Thiên nghe hỏi thì ngây ra, sắc mặt âm trầm. Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên bóp nát ngọc phù, bẩm báo chuyện này.
Mọi người hoàn toàn yên tĩnh, chờ đợi ý của Thần Chủ của Bắc Thần thần tông.
Gió rít gào, thời gian trôi qua từng chút một, hình như kéo dài rất lâu.
Một lát sau, ngọc phù trong tay thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên rung lên, gã vội cầm lấy, thần thức quét qua. Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên vẻ mặt giật mình, không dám tin. Qua thật lâu sau, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngẩng đầu, hít sâu một hơi.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn Long Kình Thiên, chậm rãi nói:
- Phụ thân ta nói chờ ma tộc tấn công, rút lui thì sẽ đích thân tới thiên man vị diện một chuyến.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nói xong, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Thần Chủ của Bắc Thần thần tông thật sự đồng ý!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên phất tay với chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, kêu to:
- Chúng ta đi!
Mọi người không kịp phản ứng lại đã xoay người đi.
Chờ thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên rời đi chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông mới phản ứng lại, nhanh chóng bay theo sau.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nhìn mười người thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên hoảng hốt bỏ chạy, mặt trắng bệch, há mồm muốn kêu lại nhưng không phát ra tiếng được.
Bóng dáng mười người thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên biến mất.
Trong lòng đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền tuyệt vọng. Long Kình Thiên ngoái đầu, nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền. Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền mặt trắng bệch không còn chút máu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cứng lưỡi, run giọng nói:
- Long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi muốn thế nào?
- Ta muốn thế nào hả?
Long Kình Thiên không nói, chậm rãi đi hướng hai người lục đại thế lực Võ Thần Điện. Nhìn Long Kình Thiên tới gần, vẻ mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền kinh hoảng, thụt lùi lại.
Long Kình Thiên không ngừng đi tới, hai người thụt lùi.
Tình hình này rơi vào mắt đám đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng thì rất là lạ.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu chính là cổ thần trung kỳ cường giả, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ là đỉnh cổ thần thất trọng hậu kỳ, thế nhưng bị một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng hù sợ không ngừng thụt lùi?
Long Kình Thiên không ra tay mà luôn tới gần hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, mãi đến khi mấy thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu khác cũng kinh khủng thụt lùi theo.
Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng.
Áp lực, trầm trọng.
Cuối cùng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không chịu nỗi lòng kinh khủng, tức giận gầm lên, người tỏa ánh sáng chói lòa, sức mạnh điên cuồng toát ra khỏi cơ thể, tay xuất hiện man thần chùy.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ rống lên:
- Man thần chùy, vinh quang tái hiện!
Man thần chùy ở trong tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ phát ra ánh sáng quái dị, những ánh sáng màu xám vàng quấn quanh man thần chùy.
- Long Kình Thiên, ngươi đỡ một chùy của ta đây!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không che giấu thực lực nữa, hoàn toàn bùng phát thực lực của mình, khí thế còn mạnh hơn cả thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ bỗng vung một chùy đập hướng Long Kình Thiên, cự chùy chưa giáng xuống khí lưu không gian xung quanh nổ vang, như có kinh lôi không ngừng bạo tạc.
Phía xa, đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng cảm nhận lực lượng chùy kích khủng bố, biến sắc mặt.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch biết nếu chùy này đánh vào người gã thì dù cho chính mình biến xuất kim long chi thể cũng sẽ bị đập chết.
Bởi vì một kích chùy hiện tại của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đã rất gần với cường giả thiên thần.
Long Kình Thiên nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đập xuống một chùy, biểu tình nghiêm túc, nắm tay phải đánh một đâm vào man thần chùy. Khi Long Kình Thiên đánh ra một đấm thì vô số lôi điện sản sinh, những lôi điện màu vàng và đen, không ngừng quấn quanh như từng kim long, hắc long.
Ầm ầm!
Trong thiên địa đột nhiên có một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy thân thể Long Kình Thiên run lên, thụt lùi ra sau. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ bị chấn văng ra, ở giữa không trung quay vòng, liên tục thụt lùi. Man thần chùy trong tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ run lên, súy chút rời tay.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ mặt trắng bệch, hiển nhiên một kích vừa rồi chấn thương gã.
Long Kình Thiên lắc người đi tới trước mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Bát cực cửu thần Càn Khôn chưởng!
Long Kình Thiên vỗ ra một chưởng, chưởng kình cường đại không ngừng xoay quanh, hình thành lốc xoáy to lớn như bát quái. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nhìn Long Kình Thiên vỗ một chưởng vào ngực mình thì vẻ mặt hoảng sợ.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu sốt ruột quát:
- Đại ca!
Trong tay phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu xuất hiện một vòng tròn to lớn, đó là Tà Thần Luân đến từ Tà Thần cung.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu quát:
- Luân hồi chuyển thế!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu vung Tà Thần Luân ra. Chỉ thấy Tà Thần Luân biến thành cái vòng to lớn, ba luân liên kết xoay tít, dấy lên từng đợt sóng to lớn xé gió ập hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên không quay đầu lại, tay trái chỉ ra sau.
- Toái tinh chỉ!
Một chỉ điểm ra, vô số tinh lực bạo nổ tung.
Keng!
Một chỉ của Long Kình Thiên điểm vào Tà Thần Luân. Tà Thần Luân đột nhiên dừng lại, vô số sóng gió biến mất, bắn ngược trở lại phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu. Lúc này chưởng của Long Kình Thiên vỗ vào ngực giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, gã hoảng hốt giơ chưởng đỡ. Hai chưởng va nhau, khựng lại. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cảm thấy tay tê rần, thụt lùi.
Long Kình Thiên một chưởng vỗ vào ngực giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Phụt.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ văng ra, miệng hộc máu, té xuống đất.
- Đại ca!
- Giáo chủ!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu, đám người của Hoang Dã Thần Miếu kinh ngạc, bay tới bên cạnh giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Đại ca, ngươi sao rồi?
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu nâng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ dậy, vội vàng lấy ra một viên thần đan cho gã nuốt xuống. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nuốt thần đan, chậm rãi đứng lên, người lảo đảo. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đẩy phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu, đám người của Hoang Dã Thần Miếu ra.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ lau máu nơi khóe miệng, rít giọng:
- Long Kình Thiên, ta biết mình chết chắc, nhưng muốn xin ngươi một việc, hy vọng ngươi có thể tha cho đệ đệ của ta, còn có các đệ tử Hoang Dã Thần Miếu.
Sắc mặt phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu bi thương:
- Đại ca, ngươi!
- Tha cho các đệ tử Hoang Dã Thần Miếu?
Long Kình Thiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nhìn Long Kình Thiên, nói:
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên lắc đầu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy thì biến sắc mặt, nói:
- Long Kình Thiên, ta biết ngươi muốn thống nhất thiên man vị diện, nhưng không cần diệt sát mấy trăm ức đệ tử Hoang Dã Thần Miếu đi!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đứng bên cạnh trừng mắt:
- Long Kình Thiên, ta liều mạng với ngươi!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu nói xong Tà Thần Luân trong tay biến thành ba luồng sáng nhập vào người gã. Trong người phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu bùng phát hơi thở kỳ lạ, thân thể có vằn đỏ như máu nảy sinh, tóc dựng ngược biến thành đỏ máu, trông gã như tu la đi ra từ địa ngục.
Hai tay man thần chùy đánh hướng Long Kình Thiên, khi song chưởnge vỗ ra, từng đợt Tà Thần Luân bắn hướng hắn.
Long Kình Thiên thấy vậy thì lật tay phải, bỗng đè xuống dưới.
- Phiên vân phúc hải!
Chỉ thấy một chưởng ấn to lớn xuất hiện, rậm rạp che trời. Chưởng lãng như hỉa, chớp mắt đè xuống vô số Tà Thần Luân, như là đáy biển rút sóng.
Sau đó Long Kình Thiên chỉ vào phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu.
Xẹt!
Một tiếng trầm đục vang lên, phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu văng ra ngoài, Tà Thần Luân bay ra khỏi cơ thể. Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu ủ rũ, tóc tán loạn, đôi mắt căm hận nhìn Long Kình Thiên.
Nhưng bây giờ phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đã cảm giác được thực lực của Long Kình Thiên khủng bố.
Long Kình Thiên không để ý đến đối phương, nhìn hướng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, nói:
- Ta không có nói muốn tiêu diệt đệ tử Hoang Dã Thần Miếu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ kinh ngạc. Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu vốn đôi mắt căm hận, đầy sát khí cũng ngây ra.
- Ta không chỉ không giết đệ tử Hoang Dã Thần Miếu, hơn nữa sẽ không giết các ngươi.
Lúc này, thiên man vị diện, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn từng thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông bị Long Kình Thiên đánh bay trong lòng càng thêm kinh hãi, sợ hãi. Đột nhiên cảm giác ngọc phù run lên, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên hoảng hốt lấy ngọc phù ra, quét thần thức, vẻ mặt vui mừng thở phào, nhưng không cam lòng.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngẩng đầu nhìn từng thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông bị Long Kình Thiên đánh bay, hoảng hốt hét to:
- Ngừng, ngừng tay cho ta!
Nghe thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên kêu lên, còn dư chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông cùng ngừng công kích, tim đập chân run quay về bên cạnh thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên. Bọn họ nhìn Long Kình Thiên, không thể che giấu nỗi lòng kinh sợ.
Thấy đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông rút lui, Long Kình Thiên cũng không tiếp tục truy kích, ngừng lại.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn Long Kình Thiên, sắc mặt rất xấu, nhưng càng nhiều là kinh sợ.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên do dự một chút, nói với Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, chuyện hôm nay hãy dừng tại đây đi.
Mọi người kinh ngạc nhìn thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên. Dừng ở đây?
Bắc Thần Tuyên, đường đường là thiên man vị diện, một trong chín thần tông Xích Thành tinh vực thế nhưng thỏa hiệp?
Một thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông kinh ngạc nhìn thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên:
- Tam thiếu chủ?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên phất tay, nói:
- Đây là ý của phụ thân ta.
Đám người của Bắc Thần thần tông giật mình kêu lên:
- Ý của Thần Chủ?
Bao gồm đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng cũng rất kinh ngạc, chuyện này thế nhưng là ý của Thần Chủ của Bắc Thần thần tông!
Long Kình Thiên hơi bất ngờ.
Trong lúc mọi người giật mình, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên mở miệng tiếp tục bảo:
- Phụ thân của ta mời ngươi đi Bắc Thần thần sơn chúng ta làm khách.
Mọi người ngây như phỗng.
Dường như mọi chuyện diễn ra quá nhanh.
Lúc trước Long Kình Thiên đánh chết trưởng lão của Bắc Thần thần tông, bây giờ bị thương nặng rất nhiều thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, mọi người nghĩ rằng Bắc Thần thần tông không có khả năng cho qua. Nhưng bây giờ Thần Chủ của Bắc Thần thần tông không truy cứu Long Kình Thiên, ngược lại mời hắn đi Bắc Thần thần sơn làm khách?
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng nhìn hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
- Các ngươi có thể đi rồi.
Long Kình Thiên chỉ vào đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, nói:
- Bọn chúng ở lại!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nghe Long Kình Thiên nói cho mình đi thì thở phào, nhưng nghe hắn bảo đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng ở lại thì sắc mặt khó xem.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên trừng Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, ngươi có ý gì?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên không ngờ phụ thân của gã chính mồm lệnh gã thỏa hiệp Long Kình Thiên, vậy mà hắn dám giữ lại thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông?
Chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông khác cũng tức giận nhìn Long Kình Thiên.
- Có ý gì?
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Không có ý gì khác, ngươi nói cho phụ thân của ngươi, nếu hắn muốn lấy về hai mươi mốt người này thì đích thân đi thiên man vị diện của ta!
Khiến Thần Chủ của Bắc Thần thần tông tự mình đến Bắc Thần thần tông.
Mọi người ngây ra. Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng nhìn Long Kình Thiên, giật nảy mình.
Tại Xích Thành tinh vực dám làm như vậy chỉ sợ trừ Long Kình Thiên không còn ai nữa. Dám bắt con tin hai mươi mốt vị thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, còn kêu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông tự mình đến mới cho mang người về.
Ngay cả đám người của Bắc Thần thần tông cũng có cảm giác hoang đường.
Thần Chủ của họ ra lệnh tam thiếu chủ thỏa hiệp một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng nho nhỏ đã khiến họ thấy khó tin, bây giờ Long Kình Thiên đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng được một tấc tiến một thước, muốn Thần Chủ của họ tự mình tới!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngây ngốc, nhìn Long Kình Thiên, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ:
- Long- Kình- Thiên!
Mắt thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên bắn ra lửa giận như muốn nuốt Long Kình Thiên vào.
Một thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông cẩn thận nói với thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên:
- Tam thiếu chủ!
- Có cần bẩm báo cho Thần Chủ, hỏi ý người?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên vốn tức giận muốn nuốt Long Kình Thiên nghe hỏi thì ngây ra, sắc mặt âm trầm. Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên bóp nát ngọc phù, bẩm báo chuyện này.
Mọi người hoàn toàn yên tĩnh, chờ đợi ý của Thần Chủ của Bắc Thần thần tông.
Gió rít gào, thời gian trôi qua từng chút một, hình như kéo dài rất lâu.
Một lát sau, ngọc phù trong tay thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên rung lên, gã vội cầm lấy, thần thức quét qua. Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên vẻ mặt giật mình, không dám tin. Qua thật lâu sau, thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngẩng đầu, hít sâu một hơi.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nhìn Long Kình Thiên, chậm rãi nói:
- Phụ thân ta nói chờ ma tộc tấn công, rút lui thì sẽ đích thân tới thiên man vị diện một chuyến.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên nói xong, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Thần Chủ của Bắc Thần thần tông thật sự đồng ý!
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên phất tay với chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, kêu to:
- Chúng ta đi!
Mọi người không kịp phản ứng lại đã xoay người đi.
Chờ thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên rời đi chín thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông mới phản ứng lại, nhanh chóng bay theo sau.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nhìn mười người thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên hoảng hốt bỏ chạy, mặt trắng bệch, há mồm muốn kêu lại nhưng không phát ra tiếng được.
Bóng dáng mười người thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên biến mất.
Trong lòng đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền tuyệt vọng. Long Kình Thiên ngoái đầu, nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền. Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền mặt trắng bệch không còn chút máu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cứng lưỡi, run giọng nói:
- Long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi muốn thế nào?
- Ta muốn thế nào hả?
Long Kình Thiên không nói, chậm rãi đi hướng hai người lục đại thế lực Võ Thần Điện. Nhìn Long Kình Thiên tới gần, vẻ mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền kinh hoảng, thụt lùi lại.
Long Kình Thiên không ngừng đi tới, hai người thụt lùi.
Tình hình này rơi vào mắt đám đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng thì rất là lạ.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu chính là cổ thần trung kỳ cường giả, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ là đỉnh cổ thần thất trọng hậu kỳ, thế nhưng bị một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng hù sợ không ngừng thụt lùi?
Long Kình Thiên không ra tay mà luôn tới gần hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, mãi đến khi mấy thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu khác cũng kinh khủng thụt lùi theo.
Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng.
Áp lực, trầm trọng.
Cuối cùng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không chịu nỗi lòng kinh khủng, tức giận gầm lên, người tỏa ánh sáng chói lòa, sức mạnh điên cuồng toát ra khỏi cơ thể, tay xuất hiện man thần chùy.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ rống lên:
- Man thần chùy, vinh quang tái hiện!
Man thần chùy ở trong tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ phát ra ánh sáng quái dị, những ánh sáng màu xám vàng quấn quanh man thần chùy.
- Long Kình Thiên, ngươi đỡ một chùy của ta đây!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không che giấu thực lực nữa, hoàn toàn bùng phát thực lực của mình, khí thế còn mạnh hơn cả thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ bỗng vung một chùy đập hướng Long Kình Thiên, cự chùy chưa giáng xuống khí lưu không gian xung quanh nổ vang, như có kinh lôi không ngừng bạo tạc.
Phía xa, đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng cảm nhận lực lượng chùy kích khủng bố, biến sắc mặt.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch biết nếu chùy này đánh vào người gã thì dù cho chính mình biến xuất kim long chi thể cũng sẽ bị đập chết.
Bởi vì một kích chùy hiện tại của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đã rất gần với cường giả thiên thần.
Long Kình Thiên nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đập xuống một chùy, biểu tình nghiêm túc, nắm tay phải đánh một đâm vào man thần chùy. Khi Long Kình Thiên đánh ra một đấm thì vô số lôi điện sản sinh, những lôi điện màu vàng và đen, không ngừng quấn quanh như từng kim long, hắc long.
Ầm ầm!
Trong thiên địa đột nhiên có một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy thân thể Long Kình Thiên run lên, thụt lùi ra sau. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ bị chấn văng ra, ở giữa không trung quay vòng, liên tục thụt lùi. Man thần chùy trong tay giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ run lên, súy chút rời tay.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ mặt trắng bệch, hiển nhiên một kích vừa rồi chấn thương gã.
Long Kình Thiên lắc người đi tới trước mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Bát cực cửu thần Càn Khôn chưởng!
Long Kình Thiên vỗ ra một chưởng, chưởng kình cường đại không ngừng xoay quanh, hình thành lốc xoáy to lớn như bát quái. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nhìn Long Kình Thiên vỗ một chưởng vào ngực mình thì vẻ mặt hoảng sợ.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu sốt ruột quát:
- Đại ca!
Trong tay phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu xuất hiện một vòng tròn to lớn, đó là Tà Thần Luân đến từ Tà Thần cung.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu quát:
- Luân hồi chuyển thế!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu vung Tà Thần Luân ra. Chỉ thấy Tà Thần Luân biến thành cái vòng to lớn, ba luân liên kết xoay tít, dấy lên từng đợt sóng to lớn xé gió ập hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên không quay đầu lại, tay trái chỉ ra sau.
- Toái tinh chỉ!
Một chỉ điểm ra, vô số tinh lực bạo nổ tung.
Keng!
Một chỉ của Long Kình Thiên điểm vào Tà Thần Luân. Tà Thần Luân đột nhiên dừng lại, vô số sóng gió biến mất, bắn ngược trở lại phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu. Lúc này chưởng của Long Kình Thiên vỗ vào ngực giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, gã hoảng hốt giơ chưởng đỡ. Hai chưởng va nhau, khựng lại. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cảm thấy tay tê rần, thụt lùi.
Long Kình Thiên một chưởng vỗ vào ngực giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Phụt.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ văng ra, miệng hộc máu, té xuống đất.
- Đại ca!
- Giáo chủ!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu, đám người của Hoang Dã Thần Miếu kinh ngạc, bay tới bên cạnh giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
- Đại ca, ngươi sao rồi?
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu nâng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ dậy, vội vàng lấy ra một viên thần đan cho gã nuốt xuống. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nuốt thần đan, chậm rãi đứng lên, người lảo đảo. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đẩy phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu, đám người của Hoang Dã Thần Miếu ra.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ lau máu nơi khóe miệng, rít giọng:
- Long Kình Thiên, ta biết mình chết chắc, nhưng muốn xin ngươi một việc, hy vọng ngươi có thể tha cho đệ đệ của ta, còn có các đệ tử Hoang Dã Thần Miếu.
Sắc mặt phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu bi thương:
- Đại ca, ngươi!
- Tha cho các đệ tử Hoang Dã Thần Miếu?
Long Kình Thiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ nhìn Long Kình Thiên, nói:
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên lắc đầu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy thì biến sắc mặt, nói:
- Long Kình Thiên, ta biết ngươi muốn thống nhất thiên man vị diện, nhưng không cần diệt sát mấy trăm ức đệ tử Hoang Dã Thần Miếu đi!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đứng bên cạnh trừng mắt:
- Long Kình Thiên, ta liều mạng với ngươi!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu nói xong Tà Thần Luân trong tay biến thành ba luồng sáng nhập vào người gã. Trong người phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu bùng phát hơi thở kỳ lạ, thân thể có vằn đỏ như máu nảy sinh, tóc dựng ngược biến thành đỏ máu, trông gã như tu la đi ra từ địa ngục.
Hai tay man thần chùy đánh hướng Long Kình Thiên, khi song chưởnge vỗ ra, từng đợt Tà Thần Luân bắn hướng hắn.
Long Kình Thiên thấy vậy thì lật tay phải, bỗng đè xuống dưới.
- Phiên vân phúc hải!
Chỉ thấy một chưởng ấn to lớn xuất hiện, rậm rạp che trời. Chưởng lãng như hỉa, chớp mắt đè xuống vô số Tà Thần Luân, như là đáy biển rút sóng.
Sau đó Long Kình Thiên chỉ vào phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu.
Xẹt!
Một tiếng trầm đục vang lên, phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu văng ra ngoài, Tà Thần Luân bay ra khỏi cơ thể. Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu ủ rũ, tóc tán loạn, đôi mắt căm hận nhìn Long Kình Thiên.
Nhưng bây giờ phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu đã cảm giác được thực lực của Long Kình Thiên khủng bố.
Long Kình Thiên không để ý đến đối phương, nhìn hướng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, nói:
- Ta không có nói muốn tiêu diệt đệ tử Hoang Dã Thần Miếu.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ kinh ngạc. Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu vốn đôi mắt căm hận, đầy sát khí cũng ngây ra.
- Ta không chỉ không giết đệ tử Hoang Dã Thần Miếu, hơn nữa sẽ không giết các ngươi.
/605
|