Đi tới thông đạo này Long Kình Thiên liền biết, xem ra thượng cổ di tích của Thương Sinh thần tông thật sự tại đây.
Thông đạo không gian rất lớn, rộng đến vài chục dặm. Con người ở trong đó như trong thiên địa, thông đạo dài bao nhiêu, thần thức của Long Kình Thiên không thể thăm dò hết. Nhưng Long Kình Thiên quét thần thức, thông đạo không gian này không có cấm chế, cũng không có tử thú, vì vậy hắn khống chế Trấn Thiên tháp hết sức bay đi.
Một đường bay nhanh, trong thông đạo không gian trừ khí lưu màu xám ra không có gì khác.
Nhưng khiến mọi người giật mình là một canh giờ sau vẫn không thấy tận cùng thông đạo không gian.
Hơn hai canh giờ sau, ngay khi Long Kình Thiên cũng nghi hoặc thông đạo không gian này có thật là đi thông di tích của Thương Sinh thần tông thì bỗng trước mặt truyền đến thanh âm là lạ.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông lắc nghe, kinh ngạc bật thốt:
- Đây là tiếng sóng biển?
Tiếng sóng biển!
Bên dưới cổ rừng mà lại có biển!
Không lâu sau, đám Long Kình Thiên rốt cuộc nhìn thấy tận cùng thông đạo, khi Trấn Thiên tháp bay ra thì trước mắt ánh sáng rực rỡ, mọi người cảm thấy mắt bị đâm đau nhức.
Đợi khi mọi người mở mắt ra thì đã đi tới quảng trường to lớn, chính giữa quảng trường là một cự đỉnh chống trời. Cự đỉnh cao cỡ trăm trượng, giống như một ngọn núi.
Nhưng cái này chưa khiến người thấy kỳ, bên ngoài quảng trường là biển rộng mênh mang, sóng biển dồn dập, gió biển thổi phất phơ, hiển nhiên không phải ảo cảnh mà là biển thật sự.
Long Kình Thiên thấy ra xung quanh quảng trường có cấm chế, vì vậy sóng biển không thể nhấn chìm quảng trường.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn chăm chú vào cự đỉnh chống trời trên quảng trường, buột miệng kinh kêu:
- Cái này, hình như là Thương Sinh cự đỉnh!
Thương Sinh cự đỉnh!
Thần đỉnh thượng cổ Thương Sinh thần tông!
Trong xếp hạng đỉnh lô ở Xích Thành tinh vực thì đứng hạng chín.
Thương Sinh cự đỉnh? Lòng Long Kình Thiên máy động, cùng bốn người người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông đi ra khỏi Trấn Thiên tháp, tới phía trước cự đỉnh chống trời. Đứng trước cự đỉnh người ta như đứng dưới chân núi.
Cự đỉnh này chỉ có ba chân, trên chân khắc phù văn bí ẩn, thân đỉnh là từng bức tranh thời thượng cổ. Nhưngx bức tranh này có yêu thú, có thượng cổ chiến thần, như đang diễn dịch cái gì.
Chính giữa những bức tranh có hai chữ cổ 'Thương Sinh' to lớn.
Nhìn cự đỉnh trước mắt là Thương Sinh cự đỉnh trong truyền thuyết, dù là Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông thì mắt đẹp chợt sáng lên.
Thương Sinh cự đỉnh đối với Luyện Khí Sư từ ý nghĩa nào đó là bảo bối quý hơn cả thánh phẩm linh mạch.
Nhưng Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nhìn ra trên Thương Sinh cự đỉnh có cấm chế, năm người rất khó lấy đi nó.
- Long Thần, Thương Sinh cự đỉnh là đỉnh lô xếp hạng chín trong Xích Thành tinh vực chúng ta, tốt hơn Viêm không Đỉnh ngươi có được từ so tài luyện khí đại tái gấp vô số lần.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nói:
- Chúng ta bắt tay nhau phá cấm chế bên trên, cho ngươi đỉnh lô đó, sau này ngươi có Thương Sinh cự đỉnh thì luyện khí, luyện đan càng tốt.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghe Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nói vậy hé môi định nói cái gì, nhưng rồi lắc đầu. Sau này Long Thần bên Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, đưa Thương Sinh cự đỉnh cho ai cũng không sao.
Long Kình Thiên nghe nói vậy thì lắc đầu, nói:
- Không cần, ta luyện khí, luyện đan không cần thiết dùng đỉnh lô, đưa Thương Sinh cự đỉnh cho ta cũng không có tác dụng gì.
Long Kình Thiên nói sự thật.
Mặc dù Thương Sinh cự đỉnh ở Xích Thành tinh vực xếp hạng chín bảng đỉnh lô, nhưng lấy thực lực hiện tại của Long Kình Thiên thì Thương Sinh cự đỉnh có tác dụng lớn cho hắn luyện khí, luyện đan.
Hiện tại chỉ có đỉnh lô tiên khí phẩm cấp mới có tác dụng với hắn.
Lần đi Tử Vực xong, Long Kình Thiên định quay về dung hợp Viêm không Đỉnh lấy được ở so tài luyện khí đại tái với Tà Thần Đỉnh, luyện chế thành tiên khí.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông còn muốn khuyên nhủ.
Long Kình Thiên nói:
- Bây giờ chúng ta trước tiên hãy phá cấm chế bên trên, chuyện Thương Sinh cự đỉnh chờ trở về rồi nói. Người Bất Hủ Thần Phủ, ma tộc tùy thời tiến vào.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nghe Long Kình Thiên nói thế thì cuối cùng gật đầu.
Năm người bay lên, hợp tác công kích cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh, cố gắng nhanh chóng phá nó đi.
Giống như Long Kình Thiên đã nói, người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tùy thời tiến vào.
Rốt cuộc năm người cùng nhau công kích, sau một canh giờ, cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh bị phá giải. Sau khi phá cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh, Long Kình Thiên vung hai tay đánh ra các pháp quyết hình thành thiên võng to lớn từ trên cao bao phủ, nhập vào trong Thương Sinh cự đỉnh.
Trong ánh mắt chăm chú của bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, Thương Sinh cự đỉnh liên tục thu nhỏ, cuối cùng hóa thành luồng sáng rơi vào tay của Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên đẩy Thương Sinh cự đỉnh đi, nó rơi vào tay Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông. Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông liếc Long Kình Thiên, cuối cùng không cố chấp, bỏ cự đỉnh vào trong người.
Bỗng nhiên Long Kình Thiên nhướng mày nói:
- A?
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông hỏi:
- Long Thần, làm sao vậy?
Long Kình Thiên nói:
- Người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ đi vào.
Lúc trong thông đạo không gian thì Long Kình Thiên có để lại cấm chế, chỉ cần người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tiến vào hắn liền biết ngay.
Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long vẻ mặt kinh ngạc.
- Chúng ta đi!
Long Kình Thiên nói xong bay tới trước, bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long bay theo sau. Người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tiến vào, vậy thì sẽ tới đây rất nhanh. Bọn họ phải nhân lúc người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ chưa vào cố gắng tìm ra bảo bối trong kho báu của Thương Sinh thần tông.
Rất nhanh, năm người Long Kình Thiên bay ra khỏi quảng trường to lớn, đằng sau quảng trường là từng ngọn núi to lớn, trên núi có từng tòa cung điện.
Những cung điện kiến trúc cổ kính toát ra năm tháng tang thương, chắc là tông môn Thương Sinh thần tông thượng cổ. Khiến Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông kinh ngạc là những cung điện qua mấy chục vạn năm mà không bị hủy hoại.
Long Kình Thiên quét thần thức, bay lên hướng tới ngọn núi to chính giữa.
Một lát sau, năm người Long Kình Thiên đáp xuống đỉnh ngọn núi to.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nhìn ngọn núi to đó, ánh mắt nghi hoặc. Bởi vì nàng nhìn ra được, mấy trăm cung điện trên ngọn núi này trống trải, không có thứ gì, kho báu của Thương Sinh thần tông thật sự ở trong ngọn núi sao?
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long cũng làm vẻ mặt kinh ngạc.
Long Kình Thiên nhìn ra ánh mắt bống người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghi hoặc, bay tới trước một cung điện. Long Kình Thiên vung hai tay, đánh ra một luồng pháp quyết, khi pháp quyét bay vào trong cung điện thì toàn cung điện phát ra ánh sáng chóia lòa, chớp mắt bao phủ toàn ngọn núi.
Thông đạo không gian rất lớn, rộng đến vài chục dặm. Con người ở trong đó như trong thiên địa, thông đạo dài bao nhiêu, thần thức của Long Kình Thiên không thể thăm dò hết. Nhưng Long Kình Thiên quét thần thức, thông đạo không gian này không có cấm chế, cũng không có tử thú, vì vậy hắn khống chế Trấn Thiên tháp hết sức bay đi.
Một đường bay nhanh, trong thông đạo không gian trừ khí lưu màu xám ra không có gì khác.
Nhưng khiến mọi người giật mình là một canh giờ sau vẫn không thấy tận cùng thông đạo không gian.
Hơn hai canh giờ sau, ngay khi Long Kình Thiên cũng nghi hoặc thông đạo không gian này có thật là đi thông di tích của Thương Sinh thần tông thì bỗng trước mặt truyền đến thanh âm là lạ.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông lắc nghe, kinh ngạc bật thốt:
- Đây là tiếng sóng biển?
Tiếng sóng biển!
Bên dưới cổ rừng mà lại có biển!
Không lâu sau, đám Long Kình Thiên rốt cuộc nhìn thấy tận cùng thông đạo, khi Trấn Thiên tháp bay ra thì trước mắt ánh sáng rực rỡ, mọi người cảm thấy mắt bị đâm đau nhức.
Đợi khi mọi người mở mắt ra thì đã đi tới quảng trường to lớn, chính giữa quảng trường là một cự đỉnh chống trời. Cự đỉnh cao cỡ trăm trượng, giống như một ngọn núi.
Nhưng cái này chưa khiến người thấy kỳ, bên ngoài quảng trường là biển rộng mênh mang, sóng biển dồn dập, gió biển thổi phất phơ, hiển nhiên không phải ảo cảnh mà là biển thật sự.
Long Kình Thiên thấy ra xung quanh quảng trường có cấm chế, vì vậy sóng biển không thể nhấn chìm quảng trường.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn chăm chú vào cự đỉnh chống trời trên quảng trường, buột miệng kinh kêu:
- Cái này, hình như là Thương Sinh cự đỉnh!
Thương Sinh cự đỉnh!
Thần đỉnh thượng cổ Thương Sinh thần tông!
Trong xếp hạng đỉnh lô ở Xích Thành tinh vực thì đứng hạng chín.
Thương Sinh cự đỉnh? Lòng Long Kình Thiên máy động, cùng bốn người người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông đi ra khỏi Trấn Thiên tháp, tới phía trước cự đỉnh chống trời. Đứng trước cự đỉnh người ta như đứng dưới chân núi.
Cự đỉnh này chỉ có ba chân, trên chân khắc phù văn bí ẩn, thân đỉnh là từng bức tranh thời thượng cổ. Nhưngx bức tranh này có yêu thú, có thượng cổ chiến thần, như đang diễn dịch cái gì.
Chính giữa những bức tranh có hai chữ cổ 'Thương Sinh' to lớn.
Nhìn cự đỉnh trước mắt là Thương Sinh cự đỉnh trong truyền thuyết, dù là Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông thì mắt đẹp chợt sáng lên.
Thương Sinh cự đỉnh đối với Luyện Khí Sư từ ý nghĩa nào đó là bảo bối quý hơn cả thánh phẩm linh mạch.
Nhưng Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nhìn ra trên Thương Sinh cự đỉnh có cấm chế, năm người rất khó lấy đi nó.
- Long Thần, Thương Sinh cự đỉnh là đỉnh lô xếp hạng chín trong Xích Thành tinh vực chúng ta, tốt hơn Viêm không Đỉnh ngươi có được từ so tài luyện khí đại tái gấp vô số lần.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nói:
- Chúng ta bắt tay nhau phá cấm chế bên trên, cho ngươi đỉnh lô đó, sau này ngươi có Thương Sinh cự đỉnh thì luyện khí, luyện đan càng tốt.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghe Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nói vậy hé môi định nói cái gì, nhưng rồi lắc đầu. Sau này Long Thần bên Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, đưa Thương Sinh cự đỉnh cho ai cũng không sao.
Long Kình Thiên nghe nói vậy thì lắc đầu, nói:
- Không cần, ta luyện khí, luyện đan không cần thiết dùng đỉnh lô, đưa Thương Sinh cự đỉnh cho ta cũng không có tác dụng gì.
Long Kình Thiên nói sự thật.
Mặc dù Thương Sinh cự đỉnh ở Xích Thành tinh vực xếp hạng chín bảng đỉnh lô, nhưng lấy thực lực hiện tại của Long Kình Thiên thì Thương Sinh cự đỉnh có tác dụng lớn cho hắn luyện khí, luyện đan.
Hiện tại chỉ có đỉnh lô tiên khí phẩm cấp mới có tác dụng với hắn.
Lần đi Tử Vực xong, Long Kình Thiên định quay về dung hợp Viêm không Đỉnh lấy được ở so tài luyện khí đại tái với Tà Thần Đỉnh, luyện chế thành tiên khí.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông còn muốn khuyên nhủ.
Long Kình Thiên nói:
- Bây giờ chúng ta trước tiên hãy phá cấm chế bên trên, chuyện Thương Sinh cự đỉnh chờ trở về rồi nói. Người Bất Hủ Thần Phủ, ma tộc tùy thời tiến vào.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nghe Long Kình Thiên nói thế thì cuối cùng gật đầu.
Năm người bay lên, hợp tác công kích cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh, cố gắng nhanh chóng phá nó đi.
Giống như Long Kình Thiên đã nói, người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tùy thời tiến vào.
Rốt cuộc năm người cùng nhau công kích, sau một canh giờ, cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh bị phá giải. Sau khi phá cấm chế trên Thương Sinh cự đỉnh, Long Kình Thiên vung hai tay đánh ra các pháp quyết hình thành thiên võng to lớn từ trên cao bao phủ, nhập vào trong Thương Sinh cự đỉnh.
Trong ánh mắt chăm chú của bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, Thương Sinh cự đỉnh liên tục thu nhỏ, cuối cùng hóa thành luồng sáng rơi vào tay của Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên đẩy Thương Sinh cự đỉnh đi, nó rơi vào tay Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông. Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông liếc Long Kình Thiên, cuối cùng không cố chấp, bỏ cự đỉnh vào trong người.
Bỗng nhiên Long Kình Thiên nhướng mày nói:
- A?
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông hỏi:
- Long Thần, làm sao vậy?
Long Kình Thiên nói:
- Người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ đi vào.
Lúc trong thông đạo không gian thì Long Kình Thiên có để lại cấm chế, chỉ cần người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tiến vào hắn liền biết ngay.
Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long vẻ mặt kinh ngạc.
- Chúng ta đi!
Long Kình Thiên nói xong bay tới trước, bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long bay theo sau. Người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ tiến vào, vậy thì sẽ tới đây rất nhanh. Bọn họ phải nhân lúc người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ chưa vào cố gắng tìm ra bảo bối trong kho báu của Thương Sinh thần tông.
Rất nhanh, năm người Long Kình Thiên bay ra khỏi quảng trường to lớn, đằng sau quảng trường là từng ngọn núi to lớn, trên núi có từng tòa cung điện.
Những cung điện kiến trúc cổ kính toát ra năm tháng tang thương, chắc là tông môn Thương Sinh thần tông thượng cổ. Khiến Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông kinh ngạc là những cung điện qua mấy chục vạn năm mà không bị hủy hoại.
Long Kình Thiên quét thần thức, bay lên hướng tới ngọn núi to chính giữa.
Một lát sau, năm người Long Kình Thiên đáp xuống đỉnh ngọn núi to.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nhìn ngọn núi to đó, ánh mắt nghi hoặc. Bởi vì nàng nhìn ra được, mấy trăm cung điện trên ngọn núi này trống trải, không có thứ gì, kho báu của Thương Sinh thần tông thật sự ở trong ngọn núi sao?
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long cũng làm vẻ mặt kinh ngạc.
Long Kình Thiên nhìn ra ánh mắt bống người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghi hoặc, bay tới trước một cung điện. Long Kình Thiên vung hai tay, đánh ra một luồng pháp quyết, khi pháp quyét bay vào trong cung điện thì toàn cung điện phát ra ánh sáng chóia lòa, chớp mắt bao phủ toàn ngọn núi.
/605
|