Mắt của đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá sáng lên.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng tiến lên rút trường kiếm ra, tay phải búng, tiếng vù vù vang lên. Chỉ thấy thân kiếm cong thành một trăm tám mươi độ, bật hướng khác.
Một lúc sau, Ma Thủ Ý Thiên Trọng tán thán nói:
- Kiếm tốt, thanh trường kiếm chính là tuyệt phẩm cao giai!
Bắc Thần Vũ luyện chế ra trường kiếm này dù không sánh bằng búa to của Kha Dạ nhưng trong ba ngày có thể luyện ra một trường kiếm tuyệt phẩm cao giai thì cũng khiến người khen không dứt.
Bảy người Kỳ Lân Tí Vương Bá phẩm định, khen không dứt miệng.
Cuối cùng tổng số điểm của Bắc Thần Vũ là bảy trăm bốn mươi lăm điểm.
Người xung quanh nghe nói số điểm của Bắc Thần Vũ thì lại xì xầm xôn xao lên. Người vốn cho rằng Bắc Thần Vũ sẽ đoạt được đệ nhất thì lắc đầu, than thở.
Bắc Thần Vũ nghe mọi người bàn tán, thầm thở dài.
- Ta thua.
Bắc Thần Vũ nhìn Kha Dạ, nói:
- Đệ nhất, là của ngươi.
Mặc dù bây giờ Bắc Thần Vũ đứng hạng hai, nhưng không được đệ nhất thì gã thấy đó là mình thua.
Kha Dạ mở miệng định nói cái gì thì bỗng trên lôi đài đột nhiên vang tiếng nổ, giật nảy mình, cùng với mọi người quay đầu đi.
Chỉ thấy trên lôi đài, Hoắc Đô đại đế Thương Sinh Thủ đột nhiên chộp hướng hư không, tiếp theo bàn tay khổng lồ nổ tung, xuất hiện hai thanh trường kiếm.
Không ngờ là hai thanh trường kiếm!
Một long, một phượng, một thư, một hùng.
Hai thanh trường kiếm như hoàng giả trong kiếm, toát ra uy thế kiếm lăng thiên hạ. Trên thân kiếm quấn quanh một long, một phượng. Tiếng rồng ngâm phượng hót vang vọng thiên địa.
Mỗi một thanh trường kiếm đều khiến đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá cảm giác áp lực rất lớn.
Loại áp lực này giống như lúc trước khi Kha Dạ luyện chế búa to.
Đám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá hoảng sợ:
- Đây là!?
- Tuyệt phẩm đỉnh giai!
- Hai cái!
Mặc dù chưa chân chính đánh giá hai thanh trường kiếm nhưng xem áp lực thì giống như Kha Dạ luyện chế búa to, cùng là tuyệt phẩm đỉnh giai.
Trong ba ngày Kha Dạ luyện chế ra búa to tuyệt phẩm đỉnh giai đã khiến họ giật mình rồi, hiện tại Hoắc Đô đại đế Thương Sinh Thủ nhưng lại luyện ra hai thứ!
Không chỉ là tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá, bao gồm Vực Chủ phủ Trần Lôi Động, rất nhiều cường giả chín thần tông cũng cực kỳ giật mình. Trình độ luyện khí của họ dù không bằng tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, nhưng ánh mắt không kém. Nghe tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng kinh kêu, làm sao họ không hiểu?
Kha Dạ nhìn trên bầu trời xuất hiện hai thanh trường kiếm, sắc mặt biến khó xem.
Nhưng vẫn chưa xong. Chỉ thấy hai thanh trường kiếm xuất hiện, một long, một phượng quấn quanh, hai thanh trường kiếm dung hợp lại.
Khi hai trường kiếm dung hợp với nhau thì thiên địa tạm mất đi ánh sáng.
Khi hai thanh trường kiếm tuyệt phẩm đỉnh giai dung hợp lại, rồng ngâm phượng hót vang vọng thiên địa, ngay cả người trong một số vạn bảo vị diện bên ngoài Lam Băng hải vực cũng nghe thấy thanh âm này.
- Là... Là bán thần khí?
- Thế nhưng là bán thần khí?
Nhìn hai thanh kiếm trên cao dung hợp phát ra áp lực mạnh gấp đôi, Ma Thủ Ý Thiên Trọng vẻ mặt cứng đờ lầm bầm.
Cường giả thiên thần ở Thần Giới sử dụng vũ khí gọi là thần khí. Những vị diện thấp kém như Xích Thành tinh vực cái gọi là vũ khí tuyệt phẩm giống như vũ khí thánh phẩm, đều thuộc phạm trù phàm khí.
Nhưng trên tuyệt phẩm đỉnh giai còn có loại bán thần khí.
vũ khí rất gần với thần khí.
- Bán thần khí?
Trên đài chủ tịch, đám Vực Chủ phủ Trần Lôi Động nghe Ma Thủ Ý Thiên Trọng lầm bầm thì vẻ mặt kinh sợ, lắp bắp nhìn trường kiếm trên bầu trời.
Hai người Kha Dạ, Bắc Thần Vũ thân thể run lên, trợn to mắt, giống như thí sinh khác, đám cường giả trên Lam Băng hải vực, đều không dám tin nhìn thanh trường kiếm.
Toàn Lam Băng hải vực dường như chỉ còn lại thanh trường kiếm kia.
Trong mắt mọi người chỉ có trường kiếm đó.
Thanh trường kiếm kia, kim long, hỏa phượng không quấn quanh. Chỉ thấy bên dưới Lam Băng hải vực cũng dấy lên tầng tầng sóng, sóng cuốn ngàn trượng, vạn trượng, hình thành cột sóng nâng tanh trường kiếm.
Cột sóng không ngừng mở rộng, cuối cùng lan ra trăm dặm.
Thanh trường kiếm này giống như thần linh ở trên chúng sinh.
Cột sóng chậm rãi di chuyển hướng đài chủ tịch, cuối cùng đi tới đằng trước đài chủ tịch. Cột sóng to bùm một tiếng nổ tung, trường kiếm rớt xuống đài chủ tịch.
Khi trường kiếm rớt xuống, kiếm khí tung hoành, trên đài chủ tịch, đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng sợ hãi vội vàng vạn chuyển chân khí bảo vệ xung quanh. Nhưng rồi đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng hoảng sợ phát hiện những kiếm khí xuyên qua cương khí hộ thể của họ, đâm hướng họ.
Bọn họ hoảng hốt nâng tay lên vỗ đập, lùi bước ra thật xa, nhưng kiếm khí rốt cuộc tán đi.
trường kiếm rớt xuống đài chủ tịch, kêu 'keng' một tiếng. Chỉ thấy chỗ mũi kiếm, đài chủ tịch đầu tiên là xuất hiện một khe nứt rồi nó mở rộng ra, ngày càng nhiều giống như mạng nhện, trải rộng, kéo dài mấy ngàn thước.
Mọi người cổ họng lăn lộn, hút ngụm khí lạnh.
Trường kiếm chỉ nhẹ nhàng đáp xuống đã tạo thành hiệu quả khủng bố như vậy, nếu là một vị cổ cường giả nắm thanh trường kiếm này đánh ra một kích hết sức lực thì sao? Sợ là lôi đài này sẽ không tồn tại.
Lam Băng hải vực hoàn toàn yên tĩnh, mọi người khó nén nỗi lòng giật mình.
- Bán thần khí!
Trong đầu họ liên tục lặp lại ba chữ kia.
Long Kình Thiên còn ở trên lôi đài luyện khí thì đã không ai thèm chú ý.
Thật lâu sau, Kỳ Lân Tí Vương Bá kịp phản ứng lại trước tiên, cười to nói:
- ỷ Thiên Trọng huynh, xem ra ta thắng!
Kỳ Lân Tí Vương Bá đã thắng!
Kỳ Lân Tí Vương Bá đánh cuộc với Ma Thủ Ý Thiên Trọng.
Bán thần khí!
Hoắc Đô luyện chế a bán thần khí hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của Kỳ Lân Tí Vương Bá, điều ngoài ý muốn này là niềm vui quá lớn.
Sắc mặt của Ma Thủ Ý Thiên Trọng khó xem, gã nhìn người cuối cùng ở trên lôi đài vẫn đang kiên trì luyện khí, Long Kình Thiên, thầm thở dài. Dù Ma Thủ Ý Thiên Trọng luôn tin vào trực giác của mình, nhưng lần này thì...
Hoắc Đô luyện chế ra bán thần khí là điều mọi người không ai ngờ.
Đệ nhất này đã có kết quả trong lòng mọi người, đó chính là Hoắc Đô.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng đi đến trước thanh trường kiếm, hút nó vào tay, nhẹ vung. Rồng ngâm phượng hót, bóng kiếm như núi, không gian trước mặt giống tờ giấy bị cắt.
Đây chính là uy lực của bán thần khí.
Không gian vị diện thấp kém giống như Xích Thành tinh vực ở trước mặt bán thần khí không khác gì tờ giấy.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng nói:
- Thanh trường kiếm này, là, bán thần khí!
Khi nói ra kết quả, nỗi lòng Ma Thủ Ý Thiên Trọng phức tạp.
Khi Ma Thủ Ý Thiên Trọng dứt lời, trên Lam Băng hải vực dấy lên tiếng bão tố, từng tiếng xôn xao, chấn kinh, kích động.
- Không ngờ, không ngờ là Hoắc Đô đoạt được đệ nhất!
- Đây là so tài luyện khí đại tái của Xích Thành tinh vực ta tổ chức lại bị thiếu chủ Bạo Loạn tinh vực được đệ nhất!
- Nhưng Hoắc Đô luyện chế ra bán thần khí, hắn đoạt đệ nhất, Xích Thành tinh vực chúng ta không quá mất mặt.
Mọi người xì xầm bàn tán.
Hoắc Đô thở phào một hơi, giống như Kha Dạ, Bắc Thần Vũ sau khi thành công luyện khí thì mặt trắng bệch, người lảo đảo.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng tiến lên rút trường kiếm ra, tay phải búng, tiếng vù vù vang lên. Chỉ thấy thân kiếm cong thành một trăm tám mươi độ, bật hướng khác.
Một lúc sau, Ma Thủ Ý Thiên Trọng tán thán nói:
- Kiếm tốt, thanh trường kiếm chính là tuyệt phẩm cao giai!
Bắc Thần Vũ luyện chế ra trường kiếm này dù không sánh bằng búa to của Kha Dạ nhưng trong ba ngày có thể luyện ra một trường kiếm tuyệt phẩm cao giai thì cũng khiến người khen không dứt.
Bảy người Kỳ Lân Tí Vương Bá phẩm định, khen không dứt miệng.
Cuối cùng tổng số điểm của Bắc Thần Vũ là bảy trăm bốn mươi lăm điểm.
Người xung quanh nghe nói số điểm của Bắc Thần Vũ thì lại xì xầm xôn xao lên. Người vốn cho rằng Bắc Thần Vũ sẽ đoạt được đệ nhất thì lắc đầu, than thở.
Bắc Thần Vũ nghe mọi người bàn tán, thầm thở dài.
- Ta thua.
Bắc Thần Vũ nhìn Kha Dạ, nói:
- Đệ nhất, là của ngươi.
Mặc dù bây giờ Bắc Thần Vũ đứng hạng hai, nhưng không được đệ nhất thì gã thấy đó là mình thua.
Kha Dạ mở miệng định nói cái gì thì bỗng trên lôi đài đột nhiên vang tiếng nổ, giật nảy mình, cùng với mọi người quay đầu đi.
Chỉ thấy trên lôi đài, Hoắc Đô đại đế Thương Sinh Thủ đột nhiên chộp hướng hư không, tiếp theo bàn tay khổng lồ nổ tung, xuất hiện hai thanh trường kiếm.
Không ngờ là hai thanh trường kiếm!
Một long, một phượng, một thư, một hùng.
Hai thanh trường kiếm như hoàng giả trong kiếm, toát ra uy thế kiếm lăng thiên hạ. Trên thân kiếm quấn quanh một long, một phượng. Tiếng rồng ngâm phượng hót vang vọng thiên địa.
Mỗi một thanh trường kiếm đều khiến đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá cảm giác áp lực rất lớn.
Loại áp lực này giống như lúc trước khi Kha Dạ luyện chế búa to.
Đám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá hoảng sợ:
- Đây là!?
- Tuyệt phẩm đỉnh giai!
- Hai cái!
Mặc dù chưa chân chính đánh giá hai thanh trường kiếm nhưng xem áp lực thì giống như Kha Dạ luyện chế búa to, cùng là tuyệt phẩm đỉnh giai.
Trong ba ngày Kha Dạ luyện chế ra búa to tuyệt phẩm đỉnh giai đã khiến họ giật mình rồi, hiện tại Hoắc Đô đại đế Thương Sinh Thủ nhưng lại luyện ra hai thứ!
Không chỉ là tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, Kỳ Lân Tí Vương Bá, bao gồm Vực Chủ phủ Trần Lôi Động, rất nhiều cường giả chín thần tông cũng cực kỳ giật mình. Trình độ luyện khí của họ dù không bằng tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng, nhưng ánh mắt không kém. Nghe tám người Ma Thủ Ý Thiên Trọng kinh kêu, làm sao họ không hiểu?
Kha Dạ nhìn trên bầu trời xuất hiện hai thanh trường kiếm, sắc mặt biến khó xem.
Nhưng vẫn chưa xong. Chỉ thấy hai thanh trường kiếm xuất hiện, một long, một phượng quấn quanh, hai thanh trường kiếm dung hợp lại.
Khi hai trường kiếm dung hợp với nhau thì thiên địa tạm mất đi ánh sáng.
Khi hai thanh trường kiếm tuyệt phẩm đỉnh giai dung hợp lại, rồng ngâm phượng hót vang vọng thiên địa, ngay cả người trong một số vạn bảo vị diện bên ngoài Lam Băng hải vực cũng nghe thấy thanh âm này.
- Là... Là bán thần khí?
- Thế nhưng là bán thần khí?
Nhìn hai thanh kiếm trên cao dung hợp phát ra áp lực mạnh gấp đôi, Ma Thủ Ý Thiên Trọng vẻ mặt cứng đờ lầm bầm.
Cường giả thiên thần ở Thần Giới sử dụng vũ khí gọi là thần khí. Những vị diện thấp kém như Xích Thành tinh vực cái gọi là vũ khí tuyệt phẩm giống như vũ khí thánh phẩm, đều thuộc phạm trù phàm khí.
Nhưng trên tuyệt phẩm đỉnh giai còn có loại bán thần khí.
vũ khí rất gần với thần khí.
- Bán thần khí?
Trên đài chủ tịch, đám Vực Chủ phủ Trần Lôi Động nghe Ma Thủ Ý Thiên Trọng lầm bầm thì vẻ mặt kinh sợ, lắp bắp nhìn trường kiếm trên bầu trời.
Hai người Kha Dạ, Bắc Thần Vũ thân thể run lên, trợn to mắt, giống như thí sinh khác, đám cường giả trên Lam Băng hải vực, đều không dám tin nhìn thanh trường kiếm.
Toàn Lam Băng hải vực dường như chỉ còn lại thanh trường kiếm kia.
Trong mắt mọi người chỉ có trường kiếm đó.
Thanh trường kiếm kia, kim long, hỏa phượng không quấn quanh. Chỉ thấy bên dưới Lam Băng hải vực cũng dấy lên tầng tầng sóng, sóng cuốn ngàn trượng, vạn trượng, hình thành cột sóng nâng tanh trường kiếm.
Cột sóng không ngừng mở rộng, cuối cùng lan ra trăm dặm.
Thanh trường kiếm này giống như thần linh ở trên chúng sinh.
Cột sóng chậm rãi di chuyển hướng đài chủ tịch, cuối cùng đi tới đằng trước đài chủ tịch. Cột sóng to bùm một tiếng nổ tung, trường kiếm rớt xuống đài chủ tịch.
Khi trường kiếm rớt xuống, kiếm khí tung hoành, trên đài chủ tịch, đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng sợ hãi vội vàng vạn chuyển chân khí bảo vệ xung quanh. Nhưng rồi đám Ma Thủ Ý Thiên Trọng hoảng sợ phát hiện những kiếm khí xuyên qua cương khí hộ thể của họ, đâm hướng họ.
Bọn họ hoảng hốt nâng tay lên vỗ đập, lùi bước ra thật xa, nhưng kiếm khí rốt cuộc tán đi.
trường kiếm rớt xuống đài chủ tịch, kêu 'keng' một tiếng. Chỉ thấy chỗ mũi kiếm, đài chủ tịch đầu tiên là xuất hiện một khe nứt rồi nó mở rộng ra, ngày càng nhiều giống như mạng nhện, trải rộng, kéo dài mấy ngàn thước.
Mọi người cổ họng lăn lộn, hút ngụm khí lạnh.
Trường kiếm chỉ nhẹ nhàng đáp xuống đã tạo thành hiệu quả khủng bố như vậy, nếu là một vị cổ cường giả nắm thanh trường kiếm này đánh ra một kích hết sức lực thì sao? Sợ là lôi đài này sẽ không tồn tại.
Lam Băng hải vực hoàn toàn yên tĩnh, mọi người khó nén nỗi lòng giật mình.
- Bán thần khí!
Trong đầu họ liên tục lặp lại ba chữ kia.
Long Kình Thiên còn ở trên lôi đài luyện khí thì đã không ai thèm chú ý.
Thật lâu sau, Kỳ Lân Tí Vương Bá kịp phản ứng lại trước tiên, cười to nói:
- ỷ Thiên Trọng huynh, xem ra ta thắng!
Kỳ Lân Tí Vương Bá đã thắng!
Kỳ Lân Tí Vương Bá đánh cuộc với Ma Thủ Ý Thiên Trọng.
Bán thần khí!
Hoắc Đô luyện chế a bán thần khí hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của Kỳ Lân Tí Vương Bá, điều ngoài ý muốn này là niềm vui quá lớn.
Sắc mặt của Ma Thủ Ý Thiên Trọng khó xem, gã nhìn người cuối cùng ở trên lôi đài vẫn đang kiên trì luyện khí, Long Kình Thiên, thầm thở dài. Dù Ma Thủ Ý Thiên Trọng luôn tin vào trực giác của mình, nhưng lần này thì...
Hoắc Đô luyện chế ra bán thần khí là điều mọi người không ai ngờ.
Đệ nhất này đã có kết quả trong lòng mọi người, đó chính là Hoắc Đô.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng đi đến trước thanh trường kiếm, hút nó vào tay, nhẹ vung. Rồng ngâm phượng hót, bóng kiếm như núi, không gian trước mặt giống tờ giấy bị cắt.
Đây chính là uy lực của bán thần khí.
Không gian vị diện thấp kém giống như Xích Thành tinh vực ở trước mặt bán thần khí không khác gì tờ giấy.
Ma Thủ Ý Thiên Trọng nói:
- Thanh trường kiếm này, là, bán thần khí!
Khi nói ra kết quả, nỗi lòng Ma Thủ Ý Thiên Trọng phức tạp.
Khi Ma Thủ Ý Thiên Trọng dứt lời, trên Lam Băng hải vực dấy lên tiếng bão tố, từng tiếng xôn xao, chấn kinh, kích động.
- Không ngờ, không ngờ là Hoắc Đô đoạt được đệ nhất!
- Đây là so tài luyện khí đại tái của Xích Thành tinh vực ta tổ chức lại bị thiếu chủ Bạo Loạn tinh vực được đệ nhất!
- Nhưng Hoắc Đô luyện chế ra bán thần khí, hắn đoạt đệ nhất, Xích Thành tinh vực chúng ta không quá mất mặt.
Mọi người xì xầm bàn tán.
Hoắc Đô thở phào một hơi, giống như Kha Dạ, Bắc Thần Vũ sau khi thành công luyện khí thì mặt trắng bệch, người lảo đảo.
/605
|