Ra đến bên ngoài bầu tinh không, Long Kình Thiên nhìn thì thấy thỉnh thoảng thấy những khóm tinh vân giống như linh vụ, bên trong là những đốm sáng màu lam.
U tịch, thâm viễn, vô biên giới, con người đứng trong bầu tinh không chỉ như một hạt cát nhỏ bé.
Long Kình Thiên thu tâm thần về, nhìn về hướng Thiên Man Vị Diện.
Thiên Man Vị Diện ở phía dưới chân Long Kình Thiên, nhìn từ xa giống như quả trứng khổng lộ khảm sâu trong bầu tinh không rộng lớn, quả trứng này toả ra thứ ánh sáng nhàn nhạt.
Long Kình Thiên dùng thần thức nhận ra bản nguyên lực của Thiên Man Vị Diện giống như bộ rễ ăn sâu vào bầu tinh không.
Một lát sau, Long Kình Thiên lấy ra một tấm bản đồ tinh vực.
Phi hành không phương hướng trong bầu tinh không cũng như đi trong sa mạc vô tận, nếu không có bản đồ thì rất dễ mất phương hướng. Hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra bão tinh trần, giống như bão cát ở sa mạc vậy. Ngay Cổ Thần cường giả gặp phải cũng sẽ mất mạng!
Long Kình Thiên nhìn thì thấy phía trên bản đồ có một đốm đỏ không ngừng nhấp nháy. Là vị trí hiện tại của hắn, xung quanh đốm đỏ là vô số tia sáng chỉ về bốn phía. Mỗi tia sáng chỉ rõ là hướng dẫn đến Vị Diện nào.
Long Kình Thiên nhận biết phương hướng rồi bay về phía đông bắc, thân thể lao vút đi như ngôi sao băng bay qua bầu trời.
Tuy Vạn Bảo Vị Diện là Vị Diện giao dịch lớn nhất Xích Thành Tinh Vực nhưng cách Thiên Man Vị Diện không xa, hơn nữa tốc độ phi hành của Long Kình Thiên còn nhanh hơn cả Thần Cấp thất trùng cường giả, cộng với linh khí của nhất phẩm linh mạch, Long Kình Thiên dự đoán khoảng nửa tháng là có thể tới Vạn Bảo Vị Diện.
Đương nhiên đó là khi đi đường không gặp bất cứ trở ngại nào.
Long Kình Thiên không ngừng phi hành, trong bầy tinh không rất hiếm gặp sinh vật khác. Nhưng thỉnh thoảng quét thần thức Long Kình Thiên phát hiện cũng có một số cường giả phi hành trong bầu tinh không.
Long Kình Thiên không muốn gây rắc rối nên tránh những người này đi.
Phi hành được trong bầu tinh không thường là Thần Cấp cường giả. Còn Thánh Giới, thường không dám đơn độc phi hành trong bầu tinh không, có đi cũng đi theo đoàn đội.
Trong bầu tinh không bao la, ngoài Vị Diện còn có một số tinh cầu.
Những phần lớn đều là tinh cầu không người, cảnh vật hoang tàn, môi trường khắc nghiệt, không có sinh vật nào tồn tại.
Năm ngày sau, Long Kình Thiên đáp xuống một tinh cầu không người.
Phi hành liên tục năm ngày, tuy có linh khí của nhất phẩm linh mạch nhưng chân khí tiêu hao vẫn rất lớn. Long Kình Thiên định nghỉ lại ở đây một chút.
Đáp xuống tinh cầu, Long Kình Thiên tìm đến một sơn động kín đáo của một đỉnh đồi trọc, vào trong bày trận pháp rồi ngồi xuống, nuốt một viên thần đan sau đó vận công pháp điều tức.
Vài tiếng sau, Long Kình Thiên tỉnh lại, thở ra một hơi rồi đứng dậy. Đúng lúc hắn ra khỏi sơn động thì phía xa có tiếng xé gió.
Rồi năm thân ảnh xuất hiện.
- Bách Vân trưởng lão, Thương Lan Thú thật sự ở tinh cầu không người này sao?
Một người trung niên nói.
- Đúng vậy.
Một lão đầu gầy gò gật đầu nói.
- Chúng ta nhận được tin chính xác, con Thương Lan Thú đó trốn trên tinh cầu không người này.
Nói đến đây giọng nghiêm lại:
- Các ngươi cũng biết Thương Lan Thú quan trọng với thiếu chủ Vô Chân của chúng ta thế nào. Vì thế lần này tuyệt đối không được để nó thoát mất!
- Bách Vân trưởng lão yên tâm, điều này đương nhiên bọn ta biết.
Một người trung niên khác nói.
- Con Thương Lan Thú này đã bị thương, năm Thần Cấp chúng ta lại có Kim Tàm Tơ Võng, nó không thoát nổi đâu.
- Không sợ gì, chỉ sợ chữ nhỡ.
Bách Vân gật đầu.
- Chắc nó ở phía trước, chúng ta cẩn thận thu khí tức về, lại đó xem sao.
- Vâng, Bách Vân trưởng lão!
Năm người thu khí tức lại, thận trọng bay về phía trước.
Long Kình Thiên nghe vậy, trong lòng khẽ rung lên, Thương Lan Thú? Đó là một loại kỳ thú trong trời đất.
Da của Thương Lan Thú là một loại tài liệu cực quý giá dùng để luyện khí. Nếu khi luyện chế Tiên Thiên Huyền Khí, Long Kình Thiên cho thêm da nó vào thì không chỉ có thể tăng uy ực cho Trấn Thiên Tháp mà còn tăng gấp đôi sức phòng ngự!
Nếu vậy thì Tiên Thiên Huyền Khí hoàn toàn có thể chịu được công kích của Cổ Thần cường giả.
Hơn nữa, huyết mạch của Thương Lan Thú vô cùng quan trọng đối với Côn Bằng thần thú, khí linh của Trấn Thiên Tháp. Hồi đó Long Kình Thiên phong ấn thú hồn Côn Bằng vào Trấn Thiên Tháp, thì thú hồn còn yếu. Một năm nay tuy hắn dùng mọi biện pháp tăng cường nhưng so với thú hồn Kỳ Lân của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vẫn còn kém rất xa.
Nhưng nếu thú hồn Côn Bằng thôn phệ huyết mạch của Thương Lan Thú, dùng hợp tinh nguyên trong huyết mạch Thương Lan Thú thì có thể trong thời gian ngắn nâng cao đến mức của thú hồn Kỳ Lân.
Đến lúc đó, Trấn Thiên Tháp thăng cấp lên tiên khí, thú hồn Côn Bằng cũng miễn cưỡng xứng với nó.
Nếu không, Trấn Thiên Tháp thăng cấp tiên khí mà khí linh quá yếu thì sẽ ảnh hưởng đến uy lực của nó.
Nhìn bóng lưng năm người, Long Kình Thiên thu khí tức lại, theo sau năm người đó.
Năm người này đều là Thần Cấp cường giả, Bách Vân là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, đã là bán bộ Cổ Thần cường giả nhưng Long Kình Thiên thu khí tức về thì năm người căn bản không phát hiện được.
Năm người bọn Bách Vân phi hành nửa tiếng thì đến một sơn cốc.
Sơn cốc này thanh u, cảnh sắc mê người, linh khí lại đậm đặc. Long Kình Thiên phát hiện bên trong có không ít kỳ hoa dị thảo, đều là linh dược luyện đan hiếm có.
Cả tinh cầu này một cảnh hoang vu nhưng trong sơn cốc lại sinh trưởng linh dưởng luyện đan!
Long Kình Thiên có phần kinh ngạc.
- Súc sinh dó đang ở phía dưới trị thương. Mọi người cẩn thận, không được để nó chạy mất!
Bách Vân truyền âm cho bốn người còn lại.
- Bách Vân trưởng lão yên tâm!
Một người truyền âm cười nói.
- Nó cũng thật biết chọn địa điểm để trốn.
Rồi Bách Vân ra hiệu cho bốn người, mỗi người đứng ở một góc sơn cốc, còn Bách Vân thì bay lên phía trên.
Năm người chọn xong vị trí, Bách Vân bùng phát khí tức bao trùm cả bốn phía.
Grào!
Ngay lập tức, từ phía dưới sơn cốc vọng lên tiếng gầm của hung thú, rồi một đạo thân ảnh bay lên định trốn chạy.
Bách Vân thấy thế hừ lạnh một tiếng, bàn tay toả sáng, cùng bốn người kia tung ra một đạo Kim Tàm Tơ Võng chụp lấy thân ảnh kia.
Thân ảnh kia giật mình, hoảng hốt lùi lại, rơi xuống sơn cốc.
Long Kình Thiên nhìn thì thấy một con yêu thú cao hơn chục trượng, hai mắt màu lam, toàn thân là những đường hoa văn màu vàng đất đứng dưới sơn cốc, trừng mắt nhìn năm người bọn Bách Vân.
U tịch, thâm viễn, vô biên giới, con người đứng trong bầu tinh không chỉ như một hạt cát nhỏ bé.
Long Kình Thiên thu tâm thần về, nhìn về hướng Thiên Man Vị Diện.
Thiên Man Vị Diện ở phía dưới chân Long Kình Thiên, nhìn từ xa giống như quả trứng khổng lộ khảm sâu trong bầu tinh không rộng lớn, quả trứng này toả ra thứ ánh sáng nhàn nhạt.
Long Kình Thiên dùng thần thức nhận ra bản nguyên lực của Thiên Man Vị Diện giống như bộ rễ ăn sâu vào bầu tinh không.
Một lát sau, Long Kình Thiên lấy ra một tấm bản đồ tinh vực.
Phi hành không phương hướng trong bầu tinh không cũng như đi trong sa mạc vô tận, nếu không có bản đồ thì rất dễ mất phương hướng. Hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra bão tinh trần, giống như bão cát ở sa mạc vậy. Ngay Cổ Thần cường giả gặp phải cũng sẽ mất mạng!
Long Kình Thiên nhìn thì thấy phía trên bản đồ có một đốm đỏ không ngừng nhấp nháy. Là vị trí hiện tại của hắn, xung quanh đốm đỏ là vô số tia sáng chỉ về bốn phía. Mỗi tia sáng chỉ rõ là hướng dẫn đến Vị Diện nào.
Long Kình Thiên nhận biết phương hướng rồi bay về phía đông bắc, thân thể lao vút đi như ngôi sao băng bay qua bầu trời.
Tuy Vạn Bảo Vị Diện là Vị Diện giao dịch lớn nhất Xích Thành Tinh Vực nhưng cách Thiên Man Vị Diện không xa, hơn nữa tốc độ phi hành của Long Kình Thiên còn nhanh hơn cả Thần Cấp thất trùng cường giả, cộng với linh khí của nhất phẩm linh mạch, Long Kình Thiên dự đoán khoảng nửa tháng là có thể tới Vạn Bảo Vị Diện.
Đương nhiên đó là khi đi đường không gặp bất cứ trở ngại nào.
Long Kình Thiên không ngừng phi hành, trong bầy tinh không rất hiếm gặp sinh vật khác. Nhưng thỉnh thoảng quét thần thức Long Kình Thiên phát hiện cũng có một số cường giả phi hành trong bầu tinh không.
Long Kình Thiên không muốn gây rắc rối nên tránh những người này đi.
Phi hành được trong bầu tinh không thường là Thần Cấp cường giả. Còn Thánh Giới, thường không dám đơn độc phi hành trong bầu tinh không, có đi cũng đi theo đoàn đội.
Trong bầu tinh không bao la, ngoài Vị Diện còn có một số tinh cầu.
Những phần lớn đều là tinh cầu không người, cảnh vật hoang tàn, môi trường khắc nghiệt, không có sinh vật nào tồn tại.
Năm ngày sau, Long Kình Thiên đáp xuống một tinh cầu không người.
Phi hành liên tục năm ngày, tuy có linh khí của nhất phẩm linh mạch nhưng chân khí tiêu hao vẫn rất lớn. Long Kình Thiên định nghỉ lại ở đây một chút.
Đáp xuống tinh cầu, Long Kình Thiên tìm đến một sơn động kín đáo của một đỉnh đồi trọc, vào trong bày trận pháp rồi ngồi xuống, nuốt một viên thần đan sau đó vận công pháp điều tức.
Vài tiếng sau, Long Kình Thiên tỉnh lại, thở ra một hơi rồi đứng dậy. Đúng lúc hắn ra khỏi sơn động thì phía xa có tiếng xé gió.
Rồi năm thân ảnh xuất hiện.
- Bách Vân trưởng lão, Thương Lan Thú thật sự ở tinh cầu không người này sao?
Một người trung niên nói.
- Đúng vậy.
Một lão đầu gầy gò gật đầu nói.
- Chúng ta nhận được tin chính xác, con Thương Lan Thú đó trốn trên tinh cầu không người này.
Nói đến đây giọng nghiêm lại:
- Các ngươi cũng biết Thương Lan Thú quan trọng với thiếu chủ Vô Chân của chúng ta thế nào. Vì thế lần này tuyệt đối không được để nó thoát mất!
- Bách Vân trưởng lão yên tâm, điều này đương nhiên bọn ta biết.
Một người trung niên khác nói.
- Con Thương Lan Thú này đã bị thương, năm Thần Cấp chúng ta lại có Kim Tàm Tơ Võng, nó không thoát nổi đâu.
- Không sợ gì, chỉ sợ chữ nhỡ.
Bách Vân gật đầu.
- Chắc nó ở phía trước, chúng ta cẩn thận thu khí tức về, lại đó xem sao.
- Vâng, Bách Vân trưởng lão!
Năm người thu khí tức lại, thận trọng bay về phía trước.
Long Kình Thiên nghe vậy, trong lòng khẽ rung lên, Thương Lan Thú? Đó là một loại kỳ thú trong trời đất.
Da của Thương Lan Thú là một loại tài liệu cực quý giá dùng để luyện khí. Nếu khi luyện chế Tiên Thiên Huyền Khí, Long Kình Thiên cho thêm da nó vào thì không chỉ có thể tăng uy ực cho Trấn Thiên Tháp mà còn tăng gấp đôi sức phòng ngự!
Nếu vậy thì Tiên Thiên Huyền Khí hoàn toàn có thể chịu được công kích của Cổ Thần cường giả.
Hơn nữa, huyết mạch của Thương Lan Thú vô cùng quan trọng đối với Côn Bằng thần thú, khí linh của Trấn Thiên Tháp. Hồi đó Long Kình Thiên phong ấn thú hồn Côn Bằng vào Trấn Thiên Tháp, thì thú hồn còn yếu. Một năm nay tuy hắn dùng mọi biện pháp tăng cường nhưng so với thú hồn Kỳ Lân của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vẫn còn kém rất xa.
Nhưng nếu thú hồn Côn Bằng thôn phệ huyết mạch của Thương Lan Thú, dùng hợp tinh nguyên trong huyết mạch Thương Lan Thú thì có thể trong thời gian ngắn nâng cao đến mức của thú hồn Kỳ Lân.
Đến lúc đó, Trấn Thiên Tháp thăng cấp lên tiên khí, thú hồn Côn Bằng cũng miễn cưỡng xứng với nó.
Nếu không, Trấn Thiên Tháp thăng cấp tiên khí mà khí linh quá yếu thì sẽ ảnh hưởng đến uy lực của nó.
Nhìn bóng lưng năm người, Long Kình Thiên thu khí tức lại, theo sau năm người đó.
Năm người này đều là Thần Cấp cường giả, Bách Vân là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, đã là bán bộ Cổ Thần cường giả nhưng Long Kình Thiên thu khí tức về thì năm người căn bản không phát hiện được.
Năm người bọn Bách Vân phi hành nửa tiếng thì đến một sơn cốc.
Sơn cốc này thanh u, cảnh sắc mê người, linh khí lại đậm đặc. Long Kình Thiên phát hiện bên trong có không ít kỳ hoa dị thảo, đều là linh dược luyện đan hiếm có.
Cả tinh cầu này một cảnh hoang vu nhưng trong sơn cốc lại sinh trưởng linh dưởng luyện đan!
Long Kình Thiên có phần kinh ngạc.
- Súc sinh dó đang ở phía dưới trị thương. Mọi người cẩn thận, không được để nó chạy mất!
Bách Vân truyền âm cho bốn người còn lại.
- Bách Vân trưởng lão yên tâm!
Một người truyền âm cười nói.
- Nó cũng thật biết chọn địa điểm để trốn.
Rồi Bách Vân ra hiệu cho bốn người, mỗi người đứng ở một góc sơn cốc, còn Bách Vân thì bay lên phía trên.
Năm người chọn xong vị trí, Bách Vân bùng phát khí tức bao trùm cả bốn phía.
Grào!
Ngay lập tức, từ phía dưới sơn cốc vọng lên tiếng gầm của hung thú, rồi một đạo thân ảnh bay lên định trốn chạy.
Bách Vân thấy thế hừ lạnh một tiếng, bàn tay toả sáng, cùng bốn người kia tung ra một đạo Kim Tàm Tơ Võng chụp lấy thân ảnh kia.
Thân ảnh kia giật mình, hoảng hốt lùi lại, rơi xuống sơn cốc.
Long Kình Thiên nhìn thì thấy một con yêu thú cao hơn chục trượng, hai mắt màu lam, toàn thân là những đường hoa văn màu vàng đất đứng dưới sơn cốc, trừng mắt nhìn năm người bọn Bách Vân.
/605
|