Chủ nhân, đây là đại đế và lão tổ vương triều Ô Dương.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói với Long Kình Thiên.
Người gầy, mặt vuông là đại đế, người cao lớn, tóc màu bạc là lão tổ vương triều Ô Dương.
- Vương triều Ô Dương, Ô Dương Thanh, Ô Dương Cửu bái kiến chủ nhân!
Hai người cung kính chào.
Ô Dương Thanh là lão tổ, Ô Dương Cửu là đại đế.
Ô Dương là một họ kép hiếm thấy ở Thiên Lam Đại Lục.
- Các ngươi đứng dậy đi.
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân!
Hai người đứng dậy, lúc này họ mới dám ngẩng lên thận trọng nhìn Long Kình Thiên. Tuy biết Long Kình Thiên còn trẻ nhưng khi nhìn thấy hắn họ vẫn rất chấn kinh.
Nhưng hai người chỉ nhìn qua một cái rồi vội thu ánh mắt về, cúi đầu xuống.
- Thực lực không tồi, Thần Cấp thất trùng, tam trùng.
Long Kình Thiên nói. Dùng thần thức quét qua là hắn biết được thực lực hai người.
Hai người họ giật mình, cung kính nói vâng, cũng không dám nói thêm gì.
- Các ngươi mở linh hồn hải ra.
Long Kình Thiên nói. Hai người làm theo, để Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải.
Rồi Long Kình Thiên cũng ban cho họ Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Hai người họ đương nhiên cung kính bái tạ, vẻ mặt hân hoan dị thường.
Không lâu sau, Bằng Chinh, Tứ Dực Kình Vương cũng dẫn quân trở về. đại đế và lão tổ vương triều Vĩnh Phong cũng thần phục Long Kình Thiên. Hắn cũng trồng tín ngưỡng chủng tử, ban Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Nhưng mấy ngày sau vẫn chưa thấy Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long trở về, Tử Thiên Long Hoàng nhíu mày:
- Chủ nhân, liệu có phải có gì ngoài ý muốn không?
- Không vội.
Long Kình Thiên nói.
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long không bẩm báo điều gì thì chắc không có vấn đề.
Lại mấy ngày nữa trôi qua, khi Long Kình Thiên định bảo Tử Thiên Long Hoàng đến vương triều Tứ Hải thì hai người kia dẫn quân trở về.
Thì ra khi hai người đến đế đô vương triều Tứ Hải thì không biết họ từ bao giờ lại có thêm một Cổ Thần cường giả và ba Thần Cấp cường giả toạ trấn.
Do vậy mà thêm chút trở ngại.
Cuối cùng, ba vị Thần Cấp cường giả, đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải bị mấy người Chung Mục bắt được, chỉ là Cổ Thần cường giả thì chạy thoát mất.
Thông qua thẩm vấn, Chung Mục, Băng Tuyết Cự Long được biết ba Thần Cấp cường giả là người của Bắc Thần Thần Tông.
- Ồ, Bắc Thần Thần Tông?
Long Kình Thiên nói.
- Chủ nhân, Bắc Thần Thần Tông là tôg phái lớn nhất Bắc Thần Vị Diện.
Băng Tuyết Cự Long nói.
- Thực lực rất mạnh, xếp thứ ba trong Cửu đại tông phái Xích Thành Tinh Vị.
- Ồ, một trong Cửu đại tông phái của Xích Thành Tinh Vực?!
Long Kình Thiên hơi bất ngờ.
- Đúng vậy, chủ nhân. Nghe nói tông chủ Bắc Thần Thần Tông là một vị Thiên Thần cường giả.
Chung Mục nói tiếp.
- Bắc Thần Thần Tông không chỉ thống nhất Bắc Thần Vị Diện mà ở rất nhiều Vị Diện khác trong Xích Thành Tinh Vực đều có thế lực của chúng.
Tông chủ Bắc Thần Thần Tông, Thiên Thần cường giả!
Bắc Thần Thần Tông thống nhất Bắc Thần Vị Diện, hơn nữa ở các Vị Diện khác cũng có thế lực! Có thể thấy được thế lực của Bắc Thần Thần Tông mạnh đến mức nào.
Thế lực hiện tại của Long Kình Thiên tuy không hề yếu nhưng so với Bắc Thần Thần Tông vẫn còn kém xa.
Long Kình Thiên trầm ngâm, nói:
- Đưa đại đế, lão tổ vủa Tứ Hải và cả ba người Bắc Thần Thần Tông lên đây!
- Vâng, chủ nhân!
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long đáp, rồi truyền lệnh giải mấy người đó lên.
Trên đại điện, Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương, Lục Dực Tử Phụng nhìn nhau, không ngờ lại có thêm một Bắc Thần Thần Tông.
Tử Thiên Long Hoàng tuy không biết Bắc Thần Thần Tông nhưng nghe Chung Mục Băng Tuyết Cự Long nói cũng tưởng tượng được thế lực của Bắc Thần Thần Tông.
Xếp thứ ba trong Cửu đại tông môn Xích Thành Tinh Vực!
Rất nhanh, mấy người kia đã được giải lên đại điện.
Chúng cường giả đều nhìn về phía năm người họ.
- Quỳ xuống!
Năm người lên điện không quỳ, Huyết Vô Nhai thấy thế quát.
- Quỳ? Đám thổ dân các ngươi dám bắt bọn ta đúng là gan to tày trời. Thái thượng trưởng lão bọn ta trở về, dẫn cường giả Bắc Thần Thần Tông đến thì các ngươi sẽ phải chết!
Một vị Thần Cấp cường giả ngạo nghễ quát.
Thiên Man Vị Diện, thực lực xếp thứ hơn năm trăm trong số hơn một nghìn Vị Diện ở Xích Thành Tinh Vực.
Trong mắt họ, người của Thiên Man Vị Diện chính là thổ dân!
Cái này giống như đệ tử hoàng thất của một vương triều bị một thế lực nhỏ bé bắt cóc, lại còn bắt họ quỷ, nộ hoả trong lòng họ có thể không nghĩ cũng biết.
Nhưng cường giả Bắc Thần Thần Tông vừa nói xong thì bị Huyết Vô Nhai tung một chưởng vào mặt:
- Hỗn xược!
Do chân khí bị cấm cố nên cường giả Bắc Thần Thần Tông căn bản không có khả năng phản kháng. Bị Huyết Vô Nhai đánh bay, bò dậy nhưng khí thế không hề giảm mà hai mắt còn đầy sát ý, trừng mắt nhìn Huyết Vô Nhai:
- Khi cường giả Bắc Thần Thần Tông đến, ta nhất định sẽ bắt ngươi quỳ trước mặt mà ăn cứt ta! Cho ngươi sống không bằng chết.
Ánh mắt Huyết Vô Nhai lạnh băng.
- Được rồi.
Long Kình Thiên nói.
- Huyết Vô Nhai, ngươi lui sang bên đi.
Huyết Vô Nhai đáp vâng.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông quay lại nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Ngươi chính là chủ nhân của chúng? Một Thánh Cấp nhỏ bé, còn không có tư cách làm nô tài cho ta!
- Chết!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng thấy hắn ta dám nhục mạ Long Kình Thiên thì hàn quang loé lên, đều định ra tay với hắn.
- Không cần.
Long Kình Thiên giơ tay.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông không hề sợ hãi trước sát ý của bọn Tử Thiên Long Hoàng, ngược lại còn châm chích:
- Tiểu tử ngươi dám giết ta? Ta chết rồi Bắc Thần Thần Tông sẽ biết. Tất cả các ngươi sẽ phải bồi táng theo ta! Hơn nữa chết còn thảm hơn ta trăm lần!
Long Kình Thiên vung tay, một đạo kim quang chui vào trong cơ thể cường giả Bắc Thần Thần Tông.
Kẻ đó chỉ thấy chân khí đột nhiên thông suốt, bất giác cười lớn, hắn nghĩ Long Kình Thiên đã bị cái danh Bắc Thần Thần Tông doạ cho sợ, sắp thả hắn rồi.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói với Long Kình Thiên.
Người gầy, mặt vuông là đại đế, người cao lớn, tóc màu bạc là lão tổ vương triều Ô Dương.
- Vương triều Ô Dương, Ô Dương Thanh, Ô Dương Cửu bái kiến chủ nhân!
Hai người cung kính chào.
Ô Dương Thanh là lão tổ, Ô Dương Cửu là đại đế.
Ô Dương là một họ kép hiếm thấy ở Thiên Lam Đại Lục.
- Các ngươi đứng dậy đi.
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân!
Hai người đứng dậy, lúc này họ mới dám ngẩng lên thận trọng nhìn Long Kình Thiên. Tuy biết Long Kình Thiên còn trẻ nhưng khi nhìn thấy hắn họ vẫn rất chấn kinh.
Nhưng hai người chỉ nhìn qua một cái rồi vội thu ánh mắt về, cúi đầu xuống.
- Thực lực không tồi, Thần Cấp thất trùng, tam trùng.
Long Kình Thiên nói. Dùng thần thức quét qua là hắn biết được thực lực hai người.
Hai người họ giật mình, cung kính nói vâng, cũng không dám nói thêm gì.
- Các ngươi mở linh hồn hải ra.
Long Kình Thiên nói. Hai người làm theo, để Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải.
Rồi Long Kình Thiên cũng ban cho họ Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Hai người họ đương nhiên cung kính bái tạ, vẻ mặt hân hoan dị thường.
Không lâu sau, Bằng Chinh, Tứ Dực Kình Vương cũng dẫn quân trở về. đại đế và lão tổ vương triều Vĩnh Phong cũng thần phục Long Kình Thiên. Hắn cũng trồng tín ngưỡng chủng tử, ban Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Nhưng mấy ngày sau vẫn chưa thấy Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long trở về, Tử Thiên Long Hoàng nhíu mày:
- Chủ nhân, liệu có phải có gì ngoài ý muốn không?
- Không vội.
Long Kình Thiên nói.
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long không bẩm báo điều gì thì chắc không có vấn đề.
Lại mấy ngày nữa trôi qua, khi Long Kình Thiên định bảo Tử Thiên Long Hoàng đến vương triều Tứ Hải thì hai người kia dẫn quân trở về.
Thì ra khi hai người đến đế đô vương triều Tứ Hải thì không biết họ từ bao giờ lại có thêm một Cổ Thần cường giả và ba Thần Cấp cường giả toạ trấn.
Do vậy mà thêm chút trở ngại.
Cuối cùng, ba vị Thần Cấp cường giả, đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải bị mấy người Chung Mục bắt được, chỉ là Cổ Thần cường giả thì chạy thoát mất.
Thông qua thẩm vấn, Chung Mục, Băng Tuyết Cự Long được biết ba Thần Cấp cường giả là người của Bắc Thần Thần Tông.
- Ồ, Bắc Thần Thần Tông?
Long Kình Thiên nói.
- Chủ nhân, Bắc Thần Thần Tông là tôg phái lớn nhất Bắc Thần Vị Diện.
Băng Tuyết Cự Long nói.
- Thực lực rất mạnh, xếp thứ ba trong Cửu đại tông phái Xích Thành Tinh Vị.
- Ồ, một trong Cửu đại tông phái của Xích Thành Tinh Vực?!
Long Kình Thiên hơi bất ngờ.
- Đúng vậy, chủ nhân. Nghe nói tông chủ Bắc Thần Thần Tông là một vị Thiên Thần cường giả.
Chung Mục nói tiếp.
- Bắc Thần Thần Tông không chỉ thống nhất Bắc Thần Vị Diện mà ở rất nhiều Vị Diện khác trong Xích Thành Tinh Vực đều có thế lực của chúng.
Tông chủ Bắc Thần Thần Tông, Thiên Thần cường giả!
Bắc Thần Thần Tông thống nhất Bắc Thần Vị Diện, hơn nữa ở các Vị Diện khác cũng có thế lực! Có thể thấy được thế lực của Bắc Thần Thần Tông mạnh đến mức nào.
Thế lực hiện tại của Long Kình Thiên tuy không hề yếu nhưng so với Bắc Thần Thần Tông vẫn còn kém xa.
Long Kình Thiên trầm ngâm, nói:
- Đưa đại đế, lão tổ vủa Tứ Hải và cả ba người Bắc Thần Thần Tông lên đây!
- Vâng, chủ nhân!
Chung Mục và Băng Tuyết Cự Long đáp, rồi truyền lệnh giải mấy người đó lên.
Trên đại điện, Tử Thiên Long Hoàng, Tứ Dực Kình Vương, Lục Dực Tử Phụng nhìn nhau, không ngờ lại có thêm một Bắc Thần Thần Tông.
Tử Thiên Long Hoàng tuy không biết Bắc Thần Thần Tông nhưng nghe Chung Mục Băng Tuyết Cự Long nói cũng tưởng tượng được thế lực của Bắc Thần Thần Tông.
Xếp thứ ba trong Cửu đại tông môn Xích Thành Tinh Vực!
Rất nhanh, mấy người kia đã được giải lên đại điện.
Chúng cường giả đều nhìn về phía năm người họ.
- Quỳ xuống!
Năm người lên điện không quỳ, Huyết Vô Nhai thấy thế quát.
- Quỳ? Đám thổ dân các ngươi dám bắt bọn ta đúng là gan to tày trời. Thái thượng trưởng lão bọn ta trở về, dẫn cường giả Bắc Thần Thần Tông đến thì các ngươi sẽ phải chết!
Một vị Thần Cấp cường giả ngạo nghễ quát.
Thiên Man Vị Diện, thực lực xếp thứ hơn năm trăm trong số hơn một nghìn Vị Diện ở Xích Thành Tinh Vực.
Trong mắt họ, người của Thiên Man Vị Diện chính là thổ dân!
Cái này giống như đệ tử hoàng thất của một vương triều bị một thế lực nhỏ bé bắt cóc, lại còn bắt họ quỷ, nộ hoả trong lòng họ có thể không nghĩ cũng biết.
Nhưng cường giả Bắc Thần Thần Tông vừa nói xong thì bị Huyết Vô Nhai tung một chưởng vào mặt:
- Hỗn xược!
Do chân khí bị cấm cố nên cường giả Bắc Thần Thần Tông căn bản không có khả năng phản kháng. Bị Huyết Vô Nhai đánh bay, bò dậy nhưng khí thế không hề giảm mà hai mắt còn đầy sát ý, trừng mắt nhìn Huyết Vô Nhai:
- Khi cường giả Bắc Thần Thần Tông đến, ta nhất định sẽ bắt ngươi quỳ trước mặt mà ăn cứt ta! Cho ngươi sống không bằng chết.
Ánh mắt Huyết Vô Nhai lạnh băng.
- Được rồi.
Long Kình Thiên nói.
- Huyết Vô Nhai, ngươi lui sang bên đi.
Huyết Vô Nhai đáp vâng.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông quay lại nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Ngươi chính là chủ nhân của chúng? Một Thánh Cấp nhỏ bé, còn không có tư cách làm nô tài cho ta!
- Chết!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng thấy hắn ta dám nhục mạ Long Kình Thiên thì hàn quang loé lên, đều định ra tay với hắn.
- Không cần.
Long Kình Thiên giơ tay.
Cường giả Bắc Thần Thần Tông không hề sợ hãi trước sát ý của bọn Tử Thiên Long Hoàng, ngược lại còn châm chích:
- Tiểu tử ngươi dám giết ta? Ta chết rồi Bắc Thần Thần Tông sẽ biết. Tất cả các ngươi sẽ phải bồi táng theo ta! Hơn nữa chết còn thảm hơn ta trăm lần!
Long Kình Thiên vung tay, một đạo kim quang chui vào trong cơ thể cường giả Bắc Thần Thần Tông.
Kẻ đó chỉ thấy chân khí đột nhiên thông suốt, bất giác cười lớn, hắn nghĩ Long Kình Thiên đã bị cái danh Bắc Thần Thần Tông doạ cho sợ, sắp thả hắn rồi.
/605
|