Nghe Tứ Dực Kình Vương kêu lên như vậy, chúng nhân giật mình nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
- Đúng vậy, ta là vương thú của Dị Thú Tộc năm đó, Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Cửu Vĩ Thiên Miêu gật đầu.
Ngoài mấy người Tử Thiên Long Hoàng, Lục Dực Tử Phụng ra, bnj Uông Phong ai cũng kinh ngạc.
- Năm đó Nhân Tộc và Dị Thú Tộc đại chiến, ta bị thủ lĩnh Nhân Tộc, Ngạo Thiên dùng Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đánh trọng thương yêu hạch. Yêu hạch vỡ tan, bị hắn dùng Vô Cực Lôi Quang Trận trấn áp dưới đáy hồ.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp.
- Là lão đại đã cứu ta.
Nói đến đây Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến đến trước mặt Long Kình Thiên, cúi gập người:
- Lão đại!
Nếu không có Long Kình Thiên thì có lẽ Cửu Vĩ Thiên Miêu vẫn bị giam dưới đáy hồ tối tăm, mọi thứ của hắn bây giờ là do Long Kình Thiên ban cho.
- Đứng dậy đi.
Long Kình Thiên đỡ Cửu Vĩ Thiên Miêu dậy.
Đúng lúc ấy, đột nhiên một luồng khí tức mạnh mẽ truyền tới từ phía xa, hết trận này đến trận khác, tuy cách xa vài nghìn dặm nhưng chúng nhân vẫn thấy vô cùng áp lực.
- Đó là…
- Có người đột phá Cổ Thần!
Tứ Dực Kình Vương sững người, buột miệng nói.
Hắn đột phá Cổ Thần không lâu nên rất rõ thứ năng lượng này, chính là dấu hiệu khi có người đột phá Cổ Thần.
Chúng nhân giật mình.
- Đi, chúng ta qua đó xem.
Long Kình Thiên phi thân về phía đó, chúng nhân theo phía sau.
Nơi phát ra năng lượng là phía bắc Thánh Cảnh.
- Chủ nhân, có lẽ nó được truyền tới từ Băng Tuyết Thần Sơn, cấm địa của Thánh Cảnh.
Trên đường đi, các nguyên lão, thái thượng trưởng lão Võ Thần Điện đột nhiên nhớ ra, buột miệng nói.
- Ồ, cấm địa Thánh Cảnh, Băng Tuyết Thần Sơn?
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân. Băng Tuyết Thần Sơn là nơi ở của một vị tiền bối, vai vế còn cao hơn lão tổ Trác Thường. Chỉ là ngài vẫn luôn tiềm phục ở đó tu luyện, thường không hỏi đến việc của Võ Thần Điện.
Một vị nguyên lão cung kính đáp.
Long Kình Thiên gật đầu.
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu cảm ứng được sức mạnh quen thuộc từ phía trước, vẻ mặt không khỏi hân hoan, nghi hoặc, xúc động.
Rất nhanh mọi người đã tới Băng Tuyết Thần Sơn.
Tất cả đứng trên không trung, băng sơn trùng trùng điệp nhìn không thấy tận cùng.
Đến đây thì sức mạnh càng thêm mạnh mẽ, áp lực tăng lên, một số Thánh Cấp, thậm chí Thần Cấp cũng thấy hít thở khó khăn.
Chỉ thấy ở phía xa tít, lôi quang lấp lánh, lôi long không ngừng đánh xuống, đó rõ ràng là kiếp lôi Cổ Thần.
Thấp thoáng còn có tiếng long ngâm.
- Long Tộc?!
Chúng nhân giật mình.
Là Long Tộc cường giả độ Cổ Thần Kiếp.
Mọi người bất giác nhìn Tử Thiên Long Hoàng, nhưng hắn lúc này vẻ mặt cũng đầy nghi hoặc.
- Chủ nhân, giờ chúng ta?
Tử Thiên Long Hoàng hỏi.
- Không cần, chúng ta đợi ở đây.
Long Kình Thiên nói.
Cổ Thần kiếp lôi không ngừng oanh kích xuống, tuy cách rất xa nhưng chúng nhân vẫn run rẩy trước sức mạnh kinh người mang tính huỷ diệt ấy. Đặc biệt là Uông Phong, Đỗ Niên đang là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, trong lòng nghĩ không biết liệu mình có vượt qua được kiếp lôi không.
Hết lượt này đến lượt khác, kiếp lôi đánh xuống ngày một mạnh hơn.
Grào!
Tiếng long ngâm từ phía xa mang theo nộ ý, dường như đã bị thương, nhưng Long Kình Thiên không nói gì, chúng nhân đương nhiên không dám tiến tới xem.
Một lát sau cuối cùng kiếp lôi cũng ngừng lại, mọi thứ trở lại yên tĩnh.
- Chúng ta qua đó.
Long Kình Thiên nói.
Sau khi đến đó, chỉ thấy trên mảnh đất đầy tuyết phía trước là một con băng long khổng lồ đang nằm. Nó dài đến hơn hai trượng, có hai đầu, mỗi đầu có hai cái sừng, toàn thân phủ đầy vảy rồng trắng toát, giống như những mảnh thần giáp khổng lồ.
Chỉ là trên đất cũng có không ít vảy rơi ra, xem ra là tróc ra do vượt Cổ Thần Kiếp.
- Các ngươi?!
Con cự long hiển nhiên không ngờ lại có nhiều cường giả đến như vậy.
Phần lớn lại không phải người của Võ Thần Điện.
- Lão băng đầu, là ngươi?!
Cửu Vĩ Thiên Miêu đột nhiên kinh hỷ kêu lên.
Nghe thấy cái tên lão băng đầu, con cự long run lên, nhìn lại thì hai mắt mở to:
- Ngươi…ngươi…mèo lười?!
Mèo lười?!
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhìn mình, mặt Cửu Vĩ Thiên Miêu đỏ lên.
- Mèo lười, không phải năm đó ngươi bị Ngạo Thiên…
Cự long buột miệng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thở dài:
- Chuyện nói ra dài lắm, năm đó ta bị Ngạo Thiên khiến yêu hạch trọng thương, suýt nữa thì chết.
- Thế ngươi?!
Cự long nghi hoặc, hắn có thể nhận ra Cửu Vĩ Thiên Miêu không những không bị thương mà dường như còn mạnh hơn xưa.
- Lão đại đã cứu ta, còn giúp ta hồi phục thực lực.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói, chỉ Long Kình Thiên.
Cự long nhìn Long Kình Thiên:
- Lão đại?
- Đúng thế, lão băng đầu, lão đại đã khống chế Võ Thần Điện, tất cả nguyên lão, thái thượng trưởng lão, trưởng lão đều đã đi theo lão đại ta. Giờ lão đại là chủ nhân Võ Thần Điện.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
- Cái gì?
Cự long kinh ngạc nhìn người của Võ Thần Điện ở phía sau Long Kình Thiên.
- Lão đại không chỉ khống chế Võ Thần Điện mà cả Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn, Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện, Quy Hư Học Viện cũng vậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp.
Trong mắt cự long đầy sự chấn kinh.
Tuy hắn nhiều năm tu luyện ở đây nhưng vẫn nhận ra mấy người Uông Phong, Đỗ Niên.
- Đây là Tứ Dực Kình Vương, một trong Tứ đại vương giả Loạn Hải, cũng đi theo lão đại ta rồi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ Tứ Dực Kình Vương.
Đầu óc cự long trống rỗng.
- Lão đại, lão băng đầu là đệ ngũ Vương Thú của Dị Thú Tộc bọn ta, Băng Tuyết Cự Long.
Cửu Vĩ Thiên Miêu quay lại nói với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên gật đầu, thật ra từ cuộc đối thoại giữa hai người, Long Kình Thiên cũng đoán được thân phận của con cự long kia.
Nhưng những người khác thì giật mình, kia chính là Vương Thú của Dị Thú Tộc, Băng Tuyết Cự Long sao?
- Lão băng đầu, thế nào? Ngươi cũng theo lão đại ta chứ. Phàm là cường giả từ Thánh Cấp trở lên đều sẽ được Thần Cấp đỉnh giới công pháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lại nói với Băng Tuyết Cự Long.
- Cái gì? Thần Cấp đỉnh giới công pháp?!
Băng Tuyết Cự Long lại một lần nữa chấn kinh.
- Đúng vậy, ta là vương thú của Dị Thú Tộc năm đó, Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Cửu Vĩ Thiên Miêu gật đầu.
Ngoài mấy người Tử Thiên Long Hoàng, Lục Dực Tử Phụng ra, bnj Uông Phong ai cũng kinh ngạc.
- Năm đó Nhân Tộc và Dị Thú Tộc đại chiến, ta bị thủ lĩnh Nhân Tộc, Ngạo Thiên dùng Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đánh trọng thương yêu hạch. Yêu hạch vỡ tan, bị hắn dùng Vô Cực Lôi Quang Trận trấn áp dưới đáy hồ.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp.
- Là lão đại đã cứu ta.
Nói đến đây Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến đến trước mặt Long Kình Thiên, cúi gập người:
- Lão đại!
Nếu không có Long Kình Thiên thì có lẽ Cửu Vĩ Thiên Miêu vẫn bị giam dưới đáy hồ tối tăm, mọi thứ của hắn bây giờ là do Long Kình Thiên ban cho.
- Đứng dậy đi.
Long Kình Thiên đỡ Cửu Vĩ Thiên Miêu dậy.
Đúng lúc ấy, đột nhiên một luồng khí tức mạnh mẽ truyền tới từ phía xa, hết trận này đến trận khác, tuy cách xa vài nghìn dặm nhưng chúng nhân vẫn thấy vô cùng áp lực.
- Đó là…
- Có người đột phá Cổ Thần!
Tứ Dực Kình Vương sững người, buột miệng nói.
Hắn đột phá Cổ Thần không lâu nên rất rõ thứ năng lượng này, chính là dấu hiệu khi có người đột phá Cổ Thần.
Chúng nhân giật mình.
- Đi, chúng ta qua đó xem.
Long Kình Thiên phi thân về phía đó, chúng nhân theo phía sau.
Nơi phát ra năng lượng là phía bắc Thánh Cảnh.
- Chủ nhân, có lẽ nó được truyền tới từ Băng Tuyết Thần Sơn, cấm địa của Thánh Cảnh.
Trên đường đi, các nguyên lão, thái thượng trưởng lão Võ Thần Điện đột nhiên nhớ ra, buột miệng nói.
- Ồ, cấm địa Thánh Cảnh, Băng Tuyết Thần Sơn?
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân. Băng Tuyết Thần Sơn là nơi ở của một vị tiền bối, vai vế còn cao hơn lão tổ Trác Thường. Chỉ là ngài vẫn luôn tiềm phục ở đó tu luyện, thường không hỏi đến việc của Võ Thần Điện.
Một vị nguyên lão cung kính đáp.
Long Kình Thiên gật đầu.
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu cảm ứng được sức mạnh quen thuộc từ phía trước, vẻ mặt không khỏi hân hoan, nghi hoặc, xúc động.
Rất nhanh mọi người đã tới Băng Tuyết Thần Sơn.
Tất cả đứng trên không trung, băng sơn trùng trùng điệp nhìn không thấy tận cùng.
Đến đây thì sức mạnh càng thêm mạnh mẽ, áp lực tăng lên, một số Thánh Cấp, thậm chí Thần Cấp cũng thấy hít thở khó khăn.
Chỉ thấy ở phía xa tít, lôi quang lấp lánh, lôi long không ngừng đánh xuống, đó rõ ràng là kiếp lôi Cổ Thần.
Thấp thoáng còn có tiếng long ngâm.
- Long Tộc?!
Chúng nhân giật mình.
Là Long Tộc cường giả độ Cổ Thần Kiếp.
Mọi người bất giác nhìn Tử Thiên Long Hoàng, nhưng hắn lúc này vẻ mặt cũng đầy nghi hoặc.
- Chủ nhân, giờ chúng ta?
Tử Thiên Long Hoàng hỏi.
- Không cần, chúng ta đợi ở đây.
Long Kình Thiên nói.
Cổ Thần kiếp lôi không ngừng oanh kích xuống, tuy cách rất xa nhưng chúng nhân vẫn run rẩy trước sức mạnh kinh người mang tính huỷ diệt ấy. Đặc biệt là Uông Phong, Đỗ Niên đang là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, trong lòng nghĩ không biết liệu mình có vượt qua được kiếp lôi không.
Hết lượt này đến lượt khác, kiếp lôi đánh xuống ngày một mạnh hơn.
Grào!
Tiếng long ngâm từ phía xa mang theo nộ ý, dường như đã bị thương, nhưng Long Kình Thiên không nói gì, chúng nhân đương nhiên không dám tiến tới xem.
Một lát sau cuối cùng kiếp lôi cũng ngừng lại, mọi thứ trở lại yên tĩnh.
- Chúng ta qua đó.
Long Kình Thiên nói.
Sau khi đến đó, chỉ thấy trên mảnh đất đầy tuyết phía trước là một con băng long khổng lồ đang nằm. Nó dài đến hơn hai trượng, có hai đầu, mỗi đầu có hai cái sừng, toàn thân phủ đầy vảy rồng trắng toát, giống như những mảnh thần giáp khổng lồ.
Chỉ là trên đất cũng có không ít vảy rơi ra, xem ra là tróc ra do vượt Cổ Thần Kiếp.
- Các ngươi?!
Con cự long hiển nhiên không ngờ lại có nhiều cường giả đến như vậy.
Phần lớn lại không phải người của Võ Thần Điện.
- Lão băng đầu, là ngươi?!
Cửu Vĩ Thiên Miêu đột nhiên kinh hỷ kêu lên.
Nghe thấy cái tên lão băng đầu, con cự long run lên, nhìn lại thì hai mắt mở to:
- Ngươi…ngươi…mèo lười?!
Mèo lười?!
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhìn mình, mặt Cửu Vĩ Thiên Miêu đỏ lên.
- Mèo lười, không phải năm đó ngươi bị Ngạo Thiên…
Cự long buột miệng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thở dài:
- Chuyện nói ra dài lắm, năm đó ta bị Ngạo Thiên khiến yêu hạch trọng thương, suýt nữa thì chết.
- Thế ngươi?!
Cự long nghi hoặc, hắn có thể nhận ra Cửu Vĩ Thiên Miêu không những không bị thương mà dường như còn mạnh hơn xưa.
- Lão đại đã cứu ta, còn giúp ta hồi phục thực lực.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói, chỉ Long Kình Thiên.
Cự long nhìn Long Kình Thiên:
- Lão đại?
- Đúng thế, lão băng đầu, lão đại đã khống chế Võ Thần Điện, tất cả nguyên lão, thái thượng trưởng lão, trưởng lão đều đã đi theo lão đại ta. Giờ lão đại là chủ nhân Võ Thần Điện.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
- Cái gì?
Cự long kinh ngạc nhìn người của Võ Thần Điện ở phía sau Long Kình Thiên.
- Lão đại không chỉ khống chế Võ Thần Điện mà cả Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn, Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện, Quy Hư Học Viện cũng vậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp.
Trong mắt cự long đầy sự chấn kinh.
Tuy hắn nhiều năm tu luyện ở đây nhưng vẫn nhận ra mấy người Uông Phong, Đỗ Niên.
- Đây là Tứ Dực Kình Vương, một trong Tứ đại vương giả Loạn Hải, cũng đi theo lão đại ta rồi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ Tứ Dực Kình Vương.
Đầu óc cự long trống rỗng.
- Lão đại, lão băng đầu là đệ ngũ Vương Thú của Dị Thú Tộc bọn ta, Băng Tuyết Cự Long.
Cửu Vĩ Thiên Miêu quay lại nói với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên gật đầu, thật ra từ cuộc đối thoại giữa hai người, Long Kình Thiên cũng đoán được thân phận của con cự long kia.
Nhưng những người khác thì giật mình, kia chính là Vương Thú của Dị Thú Tộc, Băng Tuyết Cự Long sao?
- Lão băng đầu, thế nào? Ngươi cũng theo lão đại ta chứ. Phàm là cường giả từ Thánh Cấp trở lên đều sẽ được Thần Cấp đỉnh giới công pháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lại nói với Băng Tuyết Cự Long.
- Cái gì? Thần Cấp đỉnh giới công pháp?!
Băng Tuyết Cự Long lại một lần nữa chấn kinh.
/605
|