Cả Võ Thần Điện là một bầu không khí ngột ngạt.
Lão tổ Võ Thần Điện, Trác Thường ngồi trên bảo toạ trong đại điện, sắc mặt tối tăm, thể tử là Bích Dao ngồi bên cạnh, sắc mặt cũng không tốt cho lắm.
Trên đại điện, rất nhiều cao thủ từ Võ Thần Điện, Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn, Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện và Quy Hư Học Viện ngồi hai bên, không ai nói gì.
- Các vị, chắc hẳn các vị cũng biết về tin Tà Thần Luân và Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm xuất thế.
Sau một lúc lâu trầm mặc, Trác Thường lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong đại điện.
Sắc mặt của mấy người Uông Phong của Thông Thiên Kiếm Môn, và Đỗ Niên của Vạn Thú Môn mỗi người một kiểu.
Đương nhiên họ biết về thông tin này, hơn nữa biết từ một tháng trước rồi. Khi biết tin họ đã vô cùng chấn kinh.
- Tà Thần Luân đã nằm trong tay phó giáo chủ Man Hoang Thần MIếu, Vu Càn, hắn còn có cả Tà Thần công pháp!
Trác Thường trầm giọng.
- Man Hoang Thần Miếu từ trước vẫn luôn muốn thống nhất Man Hoang Đại Lục và từ đó thống trị của Thiên Man Vị Diện.
Tất cả mọi người tim như trùng xuống.
Tà Thần Luân, Tà Thần công pháp rơi vào tay Vu Càn, điều này với họ đúng là thông tin vô cùng xấu.
- Còn Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm thì bị Long Kình Thiên có được!
Nói đến đây giọng nói của Trác Thường càng thêm nặng nề, ai cũng nhận ra sự phẫn nộ và sát ý trong giọng nói ấy.
So với tin Vu Càn có được Tà Thần Luân và Tà Thần công pháp, tin Long Kình Thiên có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm càng xấu hơn đối với Lục đại siêu cấp thế lực Võ Thần Điện.
- Hoắc Lực!
Đột nhiên Trác Thường quát.
- Có..có đệ tử! Lão tổ!
Phía dưới đại điện, một trưởng lão Võ Thần Điện đứng dậy, run rẩy đáp.
Nhưng hắn vừa đứng dậy thì bị Trác Thường một chưởng đánh bay.
Hắn rơi xuống giữa đại điện, nhanh chóng bò dậy mặc kệ vết thương trên người, khóc lóc:
- Lão tổ tha mạng!
- Phế vật! Tất cả đều là phế vật!
Trác Thường giận dữ gầm lên.
Chính Hoắc Lực trưởng lão phụ trách cho người giám sát động tĩnh ở Long Viêm Cốc.
- Không phải mấy hôm trước ngươi nói Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng vẫn ở Long Viêm Cốc sao? Sao giờ chúng lại ở Man Hoang Đại Lục? Sao Long Kình Thiên lại có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm?!
Trác Thường quát lớn.
Trưởng lão Hoắc Lực sắc mặt trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh:
- Lão…lão tổ…Con…con không biết.
Cao thủ lục phái giám sát ở Long Viêm Cốc cứ một khoảng thời gian lại bẩm báo tình hình về. Mấy ngày trước còn nói Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng vẫn ở trong Long Viêm Cốc.
- Không biết?! Một câu không biết là ngươi rũ bỏ trách nhiệm sao?
Trác Thường nổi giận.
- Người đâu, nhốt hắn vào địa ngục lao!
Trưởng lão Hoắc Lực sắc mặt tái đi, địa ngục lao là nơi giam giữ trọng hình, vào đó rồi có ra được cũng thành tàn phế.
- Lão tổ, xin tha mạng, lão tổ tha mạng!
Nhưng mặc hắn gào thét xé cổ thì vẫn bị chấp pháp trưởng lão Dương Thanh Sơn cùng chấp sự kéo đi.
Khi áp giải Hoắc Lực đi, Dương Thanh Sơn thầm cảm thán, “đứa nhỏ” hắn từng muốn thu nhận làm đồ đệ giờ lại trở thành sự uy hiếp của Lục đại thế lực Võ Thần Điện rồi.
Long Kình Thiên vào Võ Thần Điện trở thành đệ tử, tính đến giờ cũng chưa tới ba năm.
Ba năm, tốc độ trưởng thành của Long Kình Thiên thật khiến Dương Thanh Sơn cũng phải sợ hãi.
Không ai cầu xin cho Hoắc Lực, cũng chẳng ai dám chọc giận Trác Thường vào lúc này.
Đương nhiên, đúng là do Hoắc Lực thất trách mới khiến Võ Thần Điện trở nên bị động thế này.
Hoắc Lực bị kéo đi, tiếng cầu xin ngày một xa dần, cuối cùng biến mất, đại điện lại trở nên yên tĩnh, còn yên tĩnh hơn cả lúc trước.
Chưởng giáo Võ Thần Điện, Hồng Biệt, cũng như mọi người ngồi yên không nói.
- Các vị, giờ đã xác định Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng đã ra khỏi Long Viêm Cốc, tên Long Kình Thiên có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, nghe nói hợp thể với tma thú có thể kịch chiến với phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Càn.
Trác Thường quét mắt nhìn xung quanh rồi nói.
- Vu Càn là Cổ Thần trung kỳ cường giả đó!
- Tên Long Kình Thiên lại có thể đánh ngang ngửa với Vu Càn!
Tuy các thế lực đã nghe thấy tin này rồi, nhưng giờ Trác Thường nhắc lại, vẫn có chút xao động.
Cổ Thần cường giả!
Tuy đó là khi Long Kình Thiên hợp thể với tam thú, nhưng dù thế nào cũng khiến lục phái vô cùng chấn kinh.
- Hôm nay ta triệu tập mọi người tới là để bàn bạc cách đối phó với Long Viêm Cốc.
Trác Thường nói tiếp:
- Phản đổ Long Kình Thiên nếu không chết, cứ để hắn trưởng thành thì Lục đại siêu cấp thế lực chúng ta chắc chắn sẽ bị huỷ hoại dưới tay hắn!
Mọi người không nói gì.
Với tốc độ trưởng thành của Long Kình Thiên thì điều này không phải nói quá.
- Hiện giờ tuy Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng không ở Long Viêm Cốc, sức phòng thủ của Long Viêm Cốc giảm mạnh. Lục phái chúng ta công kích chắc chắn sẽ phá vỡ được Băng Phách Nam Lý Thái Minh Trận đáng chết đó!
Uông Phong của Thông Thiên Kiếm Môn cứ nhắc đến Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận là vừa kinh hãi vừa giận dữ. Hắn mãi mãi không thể quên được cảnh tượng chín mươi vị Thánh Cấp cường giả của Lục phái đã chết vì cái trận pháp này!
- Đúng vậy, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng không có thì chắc chắn Lục phái chúng ta phá vỡ được Băng Phách Nam Cực Thái Minh Trận!
Đỗ Niên của Vạn Thú Môn cũng nói, rồi hắn hầm hè:
- Lần này ta phải đích thân chém chết Long Kình Thiên!
- Khi Băng Phách Nam Cực Thái Minh Trận bị phá vỡ, chúng ta sẽ tàn sát Long Tộc, giữ lại long hoàng Ngạo Bạch là được rồi. Đến lúc đó dùng để dụ Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng tới.
- Cường giả Lục phái chúng ta vây giết, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng có cánh cũng không bay được!
Chúng trưởng lão Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện và Quy Hư Học Viện cũng phụ hoạ theo.
Một lát sau, Trác Thường giơ tay ra hiệu tất cả im lặng.
- Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng tuy không có ở đây, nhưng khi đi chắc chắn sẽ liệu được việc chúng ta tấn công Long Viêm Cốc một lần nữa.
Trác Thường trầm ngâm:
- Chỉ e Lục phái chúng ta khó lòng công phá Băng Phách Nam Cực Ly Thái Minh Trận.
- Ý của Trác Thường tiền bối là?
Uông Phong của Thông Thiên hỏi.
- Chúng ta phải liên thủ với những thế lực khác. Ta tìm hiểu được, Tứ Dực Kình Vương của Loạn Hại tứ đại vương giả vẫn chưa tu luyện viên mãn được Kình Thiên Bích Thuỷ công pháp. Hắn vẫn luôn muốn có được mọt viên long châu, chỉ cần có nó là hắn sẽ tu luyện được Kình Thiên Bích Thuỷ Quyết đến trạng thái viên mãn.
Trác Thường nói.
- Nếu sáu thế lực chúng ta vây công Long Viêm Cốc, lấy long châu làm vật dẫn dụ, Tứ Dực Kình Vương chắc chắn sẽ hợp tác với chúng ta.
- ĐƯợc.
Đỗ Niên của Vạn Thú Môn nói.
- Trác Thường tiền bối nói rất đúng. Rồi chúng ta lấy Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm dụ một số Thần Cấp lão tổ ẩn dật nhiều năm hợp tác nữa, chắc chắn họ sẽ có hứng thú với Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
Lão tổ Võ Thần Điện, Trác Thường ngồi trên bảo toạ trong đại điện, sắc mặt tối tăm, thể tử là Bích Dao ngồi bên cạnh, sắc mặt cũng không tốt cho lắm.
Trên đại điện, rất nhiều cao thủ từ Võ Thần Điện, Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn, Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện và Quy Hư Học Viện ngồi hai bên, không ai nói gì.
- Các vị, chắc hẳn các vị cũng biết về tin Tà Thần Luân và Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm xuất thế.
Sau một lúc lâu trầm mặc, Trác Thường lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong đại điện.
Sắc mặt của mấy người Uông Phong của Thông Thiên Kiếm Môn, và Đỗ Niên của Vạn Thú Môn mỗi người một kiểu.
Đương nhiên họ biết về thông tin này, hơn nữa biết từ một tháng trước rồi. Khi biết tin họ đã vô cùng chấn kinh.
- Tà Thần Luân đã nằm trong tay phó giáo chủ Man Hoang Thần MIếu, Vu Càn, hắn còn có cả Tà Thần công pháp!
Trác Thường trầm giọng.
- Man Hoang Thần Miếu từ trước vẫn luôn muốn thống nhất Man Hoang Đại Lục và từ đó thống trị của Thiên Man Vị Diện.
Tất cả mọi người tim như trùng xuống.
Tà Thần Luân, Tà Thần công pháp rơi vào tay Vu Càn, điều này với họ đúng là thông tin vô cùng xấu.
- Còn Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm thì bị Long Kình Thiên có được!
Nói đến đây giọng nói của Trác Thường càng thêm nặng nề, ai cũng nhận ra sự phẫn nộ và sát ý trong giọng nói ấy.
So với tin Vu Càn có được Tà Thần Luân và Tà Thần công pháp, tin Long Kình Thiên có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm càng xấu hơn đối với Lục đại siêu cấp thế lực Võ Thần Điện.
- Hoắc Lực!
Đột nhiên Trác Thường quát.
- Có..có đệ tử! Lão tổ!
Phía dưới đại điện, một trưởng lão Võ Thần Điện đứng dậy, run rẩy đáp.
Nhưng hắn vừa đứng dậy thì bị Trác Thường một chưởng đánh bay.
Hắn rơi xuống giữa đại điện, nhanh chóng bò dậy mặc kệ vết thương trên người, khóc lóc:
- Lão tổ tha mạng!
- Phế vật! Tất cả đều là phế vật!
Trác Thường giận dữ gầm lên.
Chính Hoắc Lực trưởng lão phụ trách cho người giám sát động tĩnh ở Long Viêm Cốc.
- Không phải mấy hôm trước ngươi nói Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng vẫn ở Long Viêm Cốc sao? Sao giờ chúng lại ở Man Hoang Đại Lục? Sao Long Kình Thiên lại có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm?!
Trác Thường quát lớn.
Trưởng lão Hoắc Lực sắc mặt trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh:
- Lão…lão tổ…Con…con không biết.
Cao thủ lục phái giám sát ở Long Viêm Cốc cứ một khoảng thời gian lại bẩm báo tình hình về. Mấy ngày trước còn nói Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng vẫn ở trong Long Viêm Cốc.
- Không biết?! Một câu không biết là ngươi rũ bỏ trách nhiệm sao?
Trác Thường nổi giận.
- Người đâu, nhốt hắn vào địa ngục lao!
Trưởng lão Hoắc Lực sắc mặt tái đi, địa ngục lao là nơi giam giữ trọng hình, vào đó rồi có ra được cũng thành tàn phế.
- Lão tổ, xin tha mạng, lão tổ tha mạng!
Nhưng mặc hắn gào thét xé cổ thì vẫn bị chấp pháp trưởng lão Dương Thanh Sơn cùng chấp sự kéo đi.
Khi áp giải Hoắc Lực đi, Dương Thanh Sơn thầm cảm thán, “đứa nhỏ” hắn từng muốn thu nhận làm đồ đệ giờ lại trở thành sự uy hiếp của Lục đại thế lực Võ Thần Điện rồi.
Long Kình Thiên vào Võ Thần Điện trở thành đệ tử, tính đến giờ cũng chưa tới ba năm.
Ba năm, tốc độ trưởng thành của Long Kình Thiên thật khiến Dương Thanh Sơn cũng phải sợ hãi.
Không ai cầu xin cho Hoắc Lực, cũng chẳng ai dám chọc giận Trác Thường vào lúc này.
Đương nhiên, đúng là do Hoắc Lực thất trách mới khiến Võ Thần Điện trở nên bị động thế này.
Hoắc Lực bị kéo đi, tiếng cầu xin ngày một xa dần, cuối cùng biến mất, đại điện lại trở nên yên tĩnh, còn yên tĩnh hơn cả lúc trước.
Chưởng giáo Võ Thần Điện, Hồng Biệt, cũng như mọi người ngồi yên không nói.
- Các vị, giờ đã xác định Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng đã ra khỏi Long Viêm Cốc, tên Long Kình Thiên có được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, nghe nói hợp thể với tma thú có thể kịch chiến với phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Càn.
Trác Thường quét mắt nhìn xung quanh rồi nói.
- Vu Càn là Cổ Thần trung kỳ cường giả đó!
- Tên Long Kình Thiên lại có thể đánh ngang ngửa với Vu Càn!
Tuy các thế lực đã nghe thấy tin này rồi, nhưng giờ Trác Thường nhắc lại, vẫn có chút xao động.
Cổ Thần cường giả!
Tuy đó là khi Long Kình Thiên hợp thể với tam thú, nhưng dù thế nào cũng khiến lục phái vô cùng chấn kinh.
- Hôm nay ta triệu tập mọi người tới là để bàn bạc cách đối phó với Long Viêm Cốc.
Trác Thường nói tiếp:
- Phản đổ Long Kình Thiên nếu không chết, cứ để hắn trưởng thành thì Lục đại siêu cấp thế lực chúng ta chắc chắn sẽ bị huỷ hoại dưới tay hắn!
Mọi người không nói gì.
Với tốc độ trưởng thành của Long Kình Thiên thì điều này không phải nói quá.
- Hiện giờ tuy Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng không ở Long Viêm Cốc, sức phòng thủ của Long Viêm Cốc giảm mạnh. Lục phái chúng ta công kích chắc chắn sẽ phá vỡ được Băng Phách Nam Lý Thái Minh Trận đáng chết đó!
Uông Phong của Thông Thiên Kiếm Môn cứ nhắc đến Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận là vừa kinh hãi vừa giận dữ. Hắn mãi mãi không thể quên được cảnh tượng chín mươi vị Thánh Cấp cường giả của Lục phái đã chết vì cái trận pháp này!
- Đúng vậy, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng không có thì chắc chắn Lục phái chúng ta phá vỡ được Băng Phách Nam Cực Thái Minh Trận!
Đỗ Niên của Vạn Thú Môn cũng nói, rồi hắn hầm hè:
- Lần này ta phải đích thân chém chết Long Kình Thiên!
- Khi Băng Phách Nam Cực Thái Minh Trận bị phá vỡ, chúng ta sẽ tàn sát Long Tộc, giữ lại long hoàng Ngạo Bạch là được rồi. Đến lúc đó dùng để dụ Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng tới.
- Cường giả Lục phái chúng ta vây giết, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng có cánh cũng không bay được!
Chúng trưởng lão Thái Huyền Học Viện, Càn Khôn Học Viện và Quy Hư Học Viện cũng phụ hoạ theo.
Một lát sau, Trác Thường giơ tay ra hiệu tất cả im lặng.
- Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng tuy không có ở đây, nhưng khi đi chắc chắn sẽ liệu được việc chúng ta tấn công Long Viêm Cốc một lần nữa.
Trác Thường trầm ngâm:
- Chỉ e Lục phái chúng ta khó lòng công phá Băng Phách Nam Cực Ly Thái Minh Trận.
- Ý của Trác Thường tiền bối là?
Uông Phong của Thông Thiên hỏi.
- Chúng ta phải liên thủ với những thế lực khác. Ta tìm hiểu được, Tứ Dực Kình Vương của Loạn Hại tứ đại vương giả vẫn chưa tu luyện viên mãn được Kình Thiên Bích Thuỷ công pháp. Hắn vẫn luôn muốn có được mọt viên long châu, chỉ cần có nó là hắn sẽ tu luyện được Kình Thiên Bích Thuỷ Quyết đến trạng thái viên mãn.
Trác Thường nói.
- Nếu sáu thế lực chúng ta vây công Long Viêm Cốc, lấy long châu làm vật dẫn dụ, Tứ Dực Kình Vương chắc chắn sẽ hợp tác với chúng ta.
- ĐƯợc.
Đỗ Niên của Vạn Thú Môn nói.
- Trác Thường tiền bối nói rất đúng. Rồi chúng ta lấy Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm dụ một số Thần Cấp lão tổ ẩn dật nhiều năm hợp tác nữa, chắc chắn họ sẽ có hứng thú với Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
/605
|