Lôi Kình Thiên nghe tiếng gào thét của Vu Càn thì cười khảy, sát thần nhất kiếm chết tiệt? Chiêu này chính là chiêu kiếm Lôi Kình Thiên hắn tham ngộ được khi tàn sát vô số cường giả Ma Tộc trong địa ngục.
Nếu không phải bây giờ hắn bị hạn chế bởi thực lực thì một kiếm có thể khiến Thiên Man Vị Diện, thậm chí cả Xích Thành Tinh Vực này thành khu vực chết.
- Lôi Kình Thiên, ta không tin ta không giết được ngươi!
Hai mắt Vu Càn đỏ ngầu, định ra tay tiếp thì đột nhiên từ phía xa có tiếng quát lớn:
- Đủ rồi!
Âm thanh này như tiếng sấm vang dội trong quảng trường, những cường giả thực lực yếu như Đế Cấp thậm chí bị ngất đi.
Chỉ thấy một đạo ma ảnh khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.
Ma ảnh này lại là một con rùa khổng lồ!
Đầu của nó là đầu rồng, cái mai giống như một lục địa nhỏ, trên đó phủ đầy hoa văn xanh đen, bốn cái chân màu kim khổng lồ như bốn cái cột đình.
Nổi bật nhất là đằng sau nó có chín cái đuôi.
Chín cái đuôi này khác với đuôi của Cửu Vĩ Thiên Miêu. Đuôi của Cửu Vĩ Thiên Miêu mang đầy linh tính, còn chính cái đuôi này đầy hàn quang và mùi tanh của máu.
Phía trên con rùa khổng lồ là một người trung niên mặc phục sức của Man Hoang Thần Miếu. Người này gương mặt thô kệch, trên người phát ra thứ uy lực vô hình khiến không gian như biến sắc.
- Man Hoang Thần Miếu, thủ hộ thần thú, Cửu Vĩ Long Quy!
- Là Cửu Vĩ Long Quy!
- Còn cả giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Vũ!
Các cường giả trên quảng trường không kìm được kêu lên kinh ngạc, sắc mặt đại biến.
Man Hoang Thần Miếu đệ nhất cường giả, giáo chủ Vu Vũ, thủ hộ thần thú Cửu Vĩ Long Quy chính là chiến sủng của hắn.
Giáo chủ và phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu cùng xuất hiện, bao gồm cả Cửu Vĩ Long Quy nữa thì là ba cường giả Cổ Thần!
Điều khiến các cường giả ở đây đại kinh đó vài vạn đệ tử Man Hoang Thần Miếu theo sau Cửu Vĩ Long Quy, khí tức ai cũng vô cùng cường hãn!
Tất cả đều là cường giả từ Đế Cấp trở lên!
Man Hoang Thần Miếu đã dốc toàn bộ lực lượng rồi!
Mọi người bất giác nhớ lại lời Kim Bào lão tổ nói lúc trước, tất cả sẽ phải chết ở đây!
- Man Hoang Thần Miếu đến tấn công Băng Sơn Hải Vực!
- Mọi người đừng hốt hoảng, nhanh chóng trở về thông báo cho lão tổ!
- Tất cả mọi người thông báo cho cường giả các đảo tới đây!
Trên quảng trường tất cả cường giả cùng hô lên đầy kinh hoàng.
Cường giả Man Hoang Thần Miếu đã đến tấn công Băng Sơn Hải Vực hiến đệ tử các đảo kinh hoàng, hoảng loạn. Lần này Thánh Sơn khai khởi, tuy có không ít cường giả đến đây nhưng với thực lực của họ căn bản không thể chống chọi được cường giả của Man Hoang Thần Miếu.
Chỉ ba cường giả Cổ Thần của Man Hoang Thần Miếu cũng đủ khiến người ta sợ hãi.
Ở đây, ngoài Kim Bào lão tổ đã chết thì chỉ còn hai vị Cổ Thần mà thôi.
Trâu Nhất Phàm và cường giả Trâu gia cũng kinh hãi.
- Phụ thân đại nhân, chúng ta...
Trâu Vân kinh hoàng nói.
- Thông báo cho lão tổ đang bế quan, nhanh lên!
Trâu Nhất Phàm nói với đại trưởng lão Trâu gia. Vị đại trưởng lão kia lấy ra phù lục, vận bí pháp, nhưng rồi sắc mặt tái đi., nói:
- Tộc trưởng, phù lục không thể truyền đi được!
- Cái gì? Không thể truyền được, chuyện gì vậy?
Sắc mặt Trâu Nhất Phàm biến đổi.
- Không biết nữa, hình như xung quanh đây bị đặt cấm chế!
Đại trưởng lão nói.
- Đặt cấm chế?!
Sắc mặt Trâu Nhất Phàm đại biến.
- Không xong rồi, chúng ta mau chạy, rời khỏi quảng trường.
Nói rồi hắn phi thân đem theo người Trâu gia rời đi. Nhưng khi bay đến ven quảng trường thì đột nhiên có ánh sáng bắn lên từ dưới mặt đất, lực phản chấn khiến hắn bị đánh bật trở lại.
Tất cả người của Trâu gia cũng vậy.
Ở chỗ khác, những đệ tử đang định tháo chạy cũng gặp tình huống tương tự.
Lúc này giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Vũ cưỡi trên Cửu Vĩ Long Quy đã tới phía trên quảng trường, thấy thế cười khảy:
- Muốn chạy sao? Muộn rồi! Cho các ngươi hay, bọn ta đã đặt cấm chế bao trùm toàn bộ quảng trường, còn cả Thánh Sơn và trăm dặm quanh Thánh Sơn rồi. Giờ cấm chế đã khai khởi các ngươi đừng hòng có ai thoát được!
Các cường giả nghe thế thì càng hỗn loạn.
- Mọi người đừng hoảng hốt, Man Hoang Thần Miếu đến chắc chắn lão tổ của chúng ta sẽ phát hiện và tới ngay!
- Đúng thế, đây là Thánh Sơn, rất gần Băng Xà Thành. Đến khi kịch chiến thì cường giả Băng Xà Thành sẽ phát hiện ra, chắc chắn sẽ thông báo cho cường giả các thành tới đây.
- Man Hoang Thần Miếu xâm nhập Băng Sơn Hải Vực của chúng ta, khi lão tổ của chúng ta tới, chúng muốn chạy cũng không chạy được, đó chính là lúc chúng phải chết!
Lần này đến Thánh Sơn có không ít gia chủ, nhưng gia chủ này hô lên, tình hình ổn định hơn không ít.
- Ha ha ha!
Vu Càn cười lớn.
- Lúc bọn ta phải chết? Xung quanh đây đã bị cấm chế tách biệt hoàn toàn với bên ngoài, dù ở đây có đánh giết thế nào cũng không truyền được dao động ra bên ngoài. Vì thế các ngươi đừng mong cường giả các đảo đến cứu.
Lúc này Vu Càn đã lùi đến bên cạnh giáo chủ Man Hoang Thần Miếu.
Lời nói của Vu Càn không nghi ngờ gì đã dập tắt hy vọng cuối cùng của mọi người trong quảng trường.
- Tách biệt hoàn toàn với bên ngoài?
Ngay một số gia chủ cũng không thể giữ bình tĩnh được, không khí tử vong bao trùm toàn bộ quảng trường.
- Làm thế nào đây gia chủ?
- Đại trưởng lão, lẽ nào chúng ta đợi chết sao?
- Ta chưa muốn chết!
Một số trưởng lão và đệ tử hoảng loạn
Lôi Kình Thiên cũng nhíu mày, hắn không ngờ Man Hoang Thần Miếu lại bố trí đại trận ở đây. Đại trận này là Huyết Hồn Luyện Thần Trận, có cường giả của Man Hoang Thần Miếu duy trì, dù là Cổ Thần cường giả cũng khó thoát được.
Vu Càn nhìn sự hoảng loạn dưới quảng trường không khỏi cười khảy, rồi quay sang nói:
- Đại ca, tên tiểu tư Lôi Kình Thiên kia có chút khó nhằn!
Vu Vũ gật đầu nhìn về Lôi Kình Thiên, ánh mắt lạnh băng:
- Tiểu tử, đầu hàng Man Hoang Thần Miếu ta sẽ cho ngươi làm thái thượng trưởng lão, tay nắm trọng quyền. Lúc đó Man Hoang Thần Miếu ta nhất thống Thiên Man Vị Diện, ngươi chính là dưới một người mà trên vạn người!
Vu Càn không ngờ đại ca hắn lại muốn Lôi Kình Thiên về với Man Hoang Thần Miếu và làm thái thượng trưởng lão, không khỏi cuống lên:
- Đại ca...
Vu Vũ giơ tay lên:
- Được rồi, tự ta có cách giải quyết!
- Thế nào?
Vu Vũ nói tiếp:
- Đầu hàng Man Hoang Thần Miếu, làm thái thượng trưởng lão dưới một người trên vạn người hay là chết? Ngươi suy nghĩ cho kỹ đi! Đương nhiên sau khi về Man Hoang Thần Miếu thì ngươi không cần lo về Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, nó vẫn là của ngươi, mọi thứ của ngươi vẫn là của ngươi.
Nếu không phải bây giờ hắn bị hạn chế bởi thực lực thì một kiếm có thể khiến Thiên Man Vị Diện, thậm chí cả Xích Thành Tinh Vực này thành khu vực chết.
- Lôi Kình Thiên, ta không tin ta không giết được ngươi!
Hai mắt Vu Càn đỏ ngầu, định ra tay tiếp thì đột nhiên từ phía xa có tiếng quát lớn:
- Đủ rồi!
Âm thanh này như tiếng sấm vang dội trong quảng trường, những cường giả thực lực yếu như Đế Cấp thậm chí bị ngất đi.
Chỉ thấy một đạo ma ảnh khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.
Ma ảnh này lại là một con rùa khổng lồ!
Đầu của nó là đầu rồng, cái mai giống như một lục địa nhỏ, trên đó phủ đầy hoa văn xanh đen, bốn cái chân màu kim khổng lồ như bốn cái cột đình.
Nổi bật nhất là đằng sau nó có chín cái đuôi.
Chín cái đuôi này khác với đuôi của Cửu Vĩ Thiên Miêu. Đuôi của Cửu Vĩ Thiên Miêu mang đầy linh tính, còn chính cái đuôi này đầy hàn quang và mùi tanh của máu.
Phía trên con rùa khổng lồ là một người trung niên mặc phục sức của Man Hoang Thần Miếu. Người này gương mặt thô kệch, trên người phát ra thứ uy lực vô hình khiến không gian như biến sắc.
- Man Hoang Thần Miếu, thủ hộ thần thú, Cửu Vĩ Long Quy!
- Là Cửu Vĩ Long Quy!
- Còn cả giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Vũ!
Các cường giả trên quảng trường không kìm được kêu lên kinh ngạc, sắc mặt đại biến.
Man Hoang Thần Miếu đệ nhất cường giả, giáo chủ Vu Vũ, thủ hộ thần thú Cửu Vĩ Long Quy chính là chiến sủng của hắn.
Giáo chủ và phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu cùng xuất hiện, bao gồm cả Cửu Vĩ Long Quy nữa thì là ba cường giả Cổ Thần!
Điều khiến các cường giả ở đây đại kinh đó vài vạn đệ tử Man Hoang Thần Miếu theo sau Cửu Vĩ Long Quy, khí tức ai cũng vô cùng cường hãn!
Tất cả đều là cường giả từ Đế Cấp trở lên!
Man Hoang Thần Miếu đã dốc toàn bộ lực lượng rồi!
Mọi người bất giác nhớ lại lời Kim Bào lão tổ nói lúc trước, tất cả sẽ phải chết ở đây!
- Man Hoang Thần Miếu đến tấn công Băng Sơn Hải Vực!
- Mọi người đừng hốt hoảng, nhanh chóng trở về thông báo cho lão tổ!
- Tất cả mọi người thông báo cho cường giả các đảo tới đây!
Trên quảng trường tất cả cường giả cùng hô lên đầy kinh hoàng.
Cường giả Man Hoang Thần Miếu đã đến tấn công Băng Sơn Hải Vực hiến đệ tử các đảo kinh hoàng, hoảng loạn. Lần này Thánh Sơn khai khởi, tuy có không ít cường giả đến đây nhưng với thực lực của họ căn bản không thể chống chọi được cường giả của Man Hoang Thần Miếu.
Chỉ ba cường giả Cổ Thần của Man Hoang Thần Miếu cũng đủ khiến người ta sợ hãi.
Ở đây, ngoài Kim Bào lão tổ đã chết thì chỉ còn hai vị Cổ Thần mà thôi.
Trâu Nhất Phàm và cường giả Trâu gia cũng kinh hãi.
- Phụ thân đại nhân, chúng ta...
Trâu Vân kinh hoàng nói.
- Thông báo cho lão tổ đang bế quan, nhanh lên!
Trâu Nhất Phàm nói với đại trưởng lão Trâu gia. Vị đại trưởng lão kia lấy ra phù lục, vận bí pháp, nhưng rồi sắc mặt tái đi., nói:
- Tộc trưởng, phù lục không thể truyền đi được!
- Cái gì? Không thể truyền được, chuyện gì vậy?
Sắc mặt Trâu Nhất Phàm biến đổi.
- Không biết nữa, hình như xung quanh đây bị đặt cấm chế!
Đại trưởng lão nói.
- Đặt cấm chế?!
Sắc mặt Trâu Nhất Phàm đại biến.
- Không xong rồi, chúng ta mau chạy, rời khỏi quảng trường.
Nói rồi hắn phi thân đem theo người Trâu gia rời đi. Nhưng khi bay đến ven quảng trường thì đột nhiên có ánh sáng bắn lên từ dưới mặt đất, lực phản chấn khiến hắn bị đánh bật trở lại.
Tất cả người của Trâu gia cũng vậy.
Ở chỗ khác, những đệ tử đang định tháo chạy cũng gặp tình huống tương tự.
Lúc này giáo chủ Man Hoang Thần Miếu, Vu Vũ cưỡi trên Cửu Vĩ Long Quy đã tới phía trên quảng trường, thấy thế cười khảy:
- Muốn chạy sao? Muộn rồi! Cho các ngươi hay, bọn ta đã đặt cấm chế bao trùm toàn bộ quảng trường, còn cả Thánh Sơn và trăm dặm quanh Thánh Sơn rồi. Giờ cấm chế đã khai khởi các ngươi đừng hòng có ai thoát được!
Các cường giả nghe thế thì càng hỗn loạn.
- Mọi người đừng hoảng hốt, Man Hoang Thần Miếu đến chắc chắn lão tổ của chúng ta sẽ phát hiện và tới ngay!
- Đúng thế, đây là Thánh Sơn, rất gần Băng Xà Thành. Đến khi kịch chiến thì cường giả Băng Xà Thành sẽ phát hiện ra, chắc chắn sẽ thông báo cho cường giả các thành tới đây.
- Man Hoang Thần Miếu xâm nhập Băng Sơn Hải Vực của chúng ta, khi lão tổ của chúng ta tới, chúng muốn chạy cũng không chạy được, đó chính là lúc chúng phải chết!
Lần này đến Thánh Sơn có không ít gia chủ, nhưng gia chủ này hô lên, tình hình ổn định hơn không ít.
- Ha ha ha!
Vu Càn cười lớn.
- Lúc bọn ta phải chết? Xung quanh đây đã bị cấm chế tách biệt hoàn toàn với bên ngoài, dù ở đây có đánh giết thế nào cũng không truyền được dao động ra bên ngoài. Vì thế các ngươi đừng mong cường giả các đảo đến cứu.
Lúc này Vu Càn đã lùi đến bên cạnh giáo chủ Man Hoang Thần Miếu.
Lời nói của Vu Càn không nghi ngờ gì đã dập tắt hy vọng cuối cùng của mọi người trong quảng trường.
- Tách biệt hoàn toàn với bên ngoài?
Ngay một số gia chủ cũng không thể giữ bình tĩnh được, không khí tử vong bao trùm toàn bộ quảng trường.
- Làm thế nào đây gia chủ?
- Đại trưởng lão, lẽ nào chúng ta đợi chết sao?
- Ta chưa muốn chết!
Một số trưởng lão và đệ tử hoảng loạn
Lôi Kình Thiên cũng nhíu mày, hắn không ngờ Man Hoang Thần Miếu lại bố trí đại trận ở đây. Đại trận này là Huyết Hồn Luyện Thần Trận, có cường giả của Man Hoang Thần Miếu duy trì, dù là Cổ Thần cường giả cũng khó thoát được.
Vu Càn nhìn sự hoảng loạn dưới quảng trường không khỏi cười khảy, rồi quay sang nói:
- Đại ca, tên tiểu tư Lôi Kình Thiên kia có chút khó nhằn!
Vu Vũ gật đầu nhìn về Lôi Kình Thiên, ánh mắt lạnh băng:
- Tiểu tử, đầu hàng Man Hoang Thần Miếu ta sẽ cho ngươi làm thái thượng trưởng lão, tay nắm trọng quyền. Lúc đó Man Hoang Thần Miếu ta nhất thống Thiên Man Vị Diện, ngươi chính là dưới một người mà trên vạn người!
Vu Càn không ngờ đại ca hắn lại muốn Lôi Kình Thiên về với Man Hoang Thần Miếu và làm thái thượng trưởng lão, không khỏi cuống lên:
- Đại ca...
Vu Vũ giơ tay lên:
- Được rồi, tự ta có cách giải quyết!
- Thế nào?
Vu Vũ nói tiếp:
- Đầu hàng Man Hoang Thần Miếu, làm thái thượng trưởng lão dưới một người trên vạn người hay là chết? Ngươi suy nghĩ cho kỹ đi! Đương nhiên sau khi về Man Hoang Thần Miếu thì ngươi không cần lo về Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, nó vẫn là của ngươi, mọi thứ của ngươi vẫn là của ngươi.
/605
|