Tu vi gì? Mấy trưởng lão khác ngây ra, cùng nhìn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình do dự nhưng vẫn thành thật trả lời:
- Hai người kia mặt ngoài là hoàng cấp nhưng sợ là có thực lực thánh cấp.
Trưởng lão tộc người lùn khác kinh ngạc:
- Cái gì? Thực lực thánh cấp?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình nghiêm túc nói:
- Trong số họ ít nhất có một vị thị thánh cấp cường giả, bọn họ ra tay trọng thương Vi Phương như thế nào thì ta thấy không rõ, thậm chí không biết trong họ là ai ra tay.
Ngay cả ai ra tay cũng không biết?
Người có mặt trừ trưởng lão Vi Trang ra đều hít ngụm khí lạnh.
Mới nãy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói sự việc nhưng không kể chuyện này cho nên bây giờ mọi người mới giật mình như vậy.
Trong đó bao gồm Đại trưởng lão Vi Hải.
Mọi người mới giật mình hiểu tại sao lúc trước nhị đệ tử Vi Sơ nói không biết.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói xong đại sảnh yên lặng.
Dù thiên phú luyện khí của tộc người lùn rất cao nhưng thiên phú tu luyện lại không bằng luyện khí, hiện tại toàn tộc người lùn không có ai là cường giả thần cấp.
Cho nên tộc người lùn đối xử với cường giả từ thánh cấp trở lên là trừ phi đến đường cùng, nếu không thì sẽ không đối địch.
- Nếu vậy thì sau này đừng nhắc lại chuyện này nữa.
Một lát sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên mở miệng quyét định:
- Hơn nữa chuyện này vốn là chúng ta có sai trước.
Đại trưởng lão Vi Hải định mở miệng nhưng thấy mấy người khác không phản đối thì đành im lặng.
Một đêm qua đi.
Màn đêm vén lên, ngày thứ hai đến.
Long Kình Thiên đi ra khỏi thạch thất, ánh mặt trời chiếu lên người ấm áp. Long Kình Thiên đi tới đại sảnh, thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu,
người lùn Vi Ân đều có mặt.
Mọi người thấy Long Kình Thiên đi ra thì đều đứng dậy.
Người lùn Vi Ân ấp úng nói:
- Long Kình Thiên huynh đệ, ngày hôm qua, ngày hôm qua công pháp kia, ta, ta...
Hiển nhiên ngày hôm qua người lùn Vi Ân trở lại nghiên cứu công pháp Long Kình Thiên đưa cho, nhìn thấy ra điều lạ.
Long Kình Thiên cười nói:
- Không cần nói gì cả, đi thôi.
Long Kình Thiên nói xong đi hướng quảng trường đại hình
Người lùn Vi Ân thấy vậy chỉ đành im lặng, vẻ mặt cảm kích theo đuôi Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cùng đi quảng trường so đấu.
Khi Long Kình Thiên đến quảng trường đại hình thì đã đông đúc biển người, dù chỉ có hơn sáu trăm người có thể bước vào vòng thứ hai nhưng hôm nay người xem càng
nhiều hơn hôm qua.
Long Kình Thiên đi tới quảng trường đại hình, đụng phải thiên tài tộc người lùn Vi Hàn.
Vi Hàn thấy Long Kình Thiên, người lùn Vi Ân đi theo sau lưng hắn thì vẻ mặt xụ xuống nhưng không nói gì, còn cố ý vô tình kéo giãn khoảng cách với Long Kình Thiên.
Hiển nhiên Vi Hàn cũng biết chuyện tối hôm qua Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thu đồ đệ.
Trong lúc Long Kình Thiên tiến vào quảng trường đại hình thì phía xa vang lên giọng nói khiến người nghe khó chịu:
- Tiểu tử, nghe nói ngươi chính là người ngày hôm qua vỗ lung tung đỉnh lô ra một vũ khí huyền phẩm đỉnh giai?
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương vẻ mặt kiêu ngạo nhìn mình.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt nói:
- Có chuyện gì sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn cho rằng thanh niên tóc đen này thấy mình thì sẽ cung kính khom lưng, nhưng phản ứng của Long Kình Thiên ngoài ý muốn của gã.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười nói:
- Tiểu tử, ngươi đại khái không biết bổn thiếu chủ là ai đi? Bổn thiếu chủ chính là một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương! Chắc ngươi chưa từng gặp ta!
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Loạn Hải tứ thiếu chủ? Rồi sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn là vẻ mặt kiêu ngạo cứng đờ, nụ cười đông lại, mắt lóe tia sáng lạnh, nhìn chằm chằm Long Kình Thiên. Thấy ra được Tất Phương thiếu chủ Đông Hải khó chịu biểu tình của Long Kình Thiên.
- Tiểu tử, xem ra ngươi chưa nghe qua danh tiếng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải của ta.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười lạnh nói:
- Nếu không thì ngươi nên biết hậu quả nghiêm trọng dám nói điều đó với ta!
Hậu quả nghiêm trọng?
Long Kình Thiên lười nói chuyện với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, trực tiếp xoay người đi vào quảng trường đại hình.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thấy vậy sắc mặt càng thêm âm trầm.
Gã là thiếu chủ đông hải!
Là nhi tử của Kình Vương bốn cánh!
Tại Loạn Hải này muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho dù là tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên cũng không dám nói kiểu đó với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, Long Kình Thiên khiến gã nổi lên sát tâm.
Nếu không phải bây giờ đang so đấu thì gã đã sớm ra tay rồi.
Nhưng trong mắt Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thì Long Kình Thiên đã là người chết.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nhìn bóng dáng Long Kình Thiên, nén không được lửa giận, trào phúng nói:
- Tiểu tử, ngày hôm qua bị ngươi vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, đó là ngươi gặp vận may từ trên trời rơi xuống, không đại biểu lúc nào ngươi cũng may mắn như vậy!
Mặc dù Tất Phương thiếu chủ Đông Hải biết Long Kình Thiên vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, không phải vì gặp vận may từ trên trời rơi xuống nhưng gã không tin hắn có thể thông qua tỷ thí hôm nay.
Long Kình Thiên ngoái đầu liếc Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, cười nhạt.
Ánh mắt trào phúng như nhìn con kiến khiến Tất Phương thiếu chủ Đông Hải càng tức giận hơn.
Một lát sau, hơn sáu trăm thí sinh đều đến đông đủ.
Trên đài chủ tịch, các trưởng lão tộc người lùn liếc nhìn thí sinh bên dưới, đến thân hình Long Kình Thiên thì ánh mắt quái dị.
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài đi lên trước, ho khan một tiếng, nói:
- Quy tắc vòng đấu thứ hai hôm nay là trong vòng ba canh giờ các ngươi phải luyện chế ra một chiến giáp có tính phòng ngự, hơn nữa phẩm cấp chiến giáp phải là huyền phẩm đỉnh giai. Cùng lúc đó, các ngươi chỉ có thể dùng đỉnh lô của tộc người lùn chúng ta cấp cho, không thể dùng đỉnh lô của mình, còn tài liệu cũng phải dùng chúng ta chuẩn bị cho các ngươi!
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài kia nói xong, chỉ thấy hơn sáu trăm người lùn đi vài quảng trường đại hình, đưa lên đỉnh lô, tài liệu trước mặt mỗi thí sinh.
Mỗi đỉnh lô đều giống nhau, đều là huyền phẩm trung giai.
Mỗi tài liệu giống nhau, đều cực kỳ bình thường.
Mọi người thấy thế đều xôn xao lên, dù là thí sinh hay khán giả.
- Không lầm đi? Ba canh giờ muốn luyện chế ra huyền phẩm đỉnh giai chiến giáp, còn là loại phòng ngự?
- Hơn nữa phải dùng đỉnh lô của họ, huyền phẩm trung giai? Những tài liệu cũng là loại bình thường, khó khăn quá lớn.
- Ta xem ra lần này không có bao nhiêu người có thể tiến nhập vòng thứ ba.
Toàn quảng trường đại hình ồn ào lên.
Vòng đấu thứ nhất quy định mười canh giờ, bây giờ cổ thần rút lại còn ba canh giờ, không bằng cả một phần ba.
Còn nữa, vòng thứ nhất chỉ cần luyện chế ra huyền phẩm vũ khí là được, hiện tại lại là chiến giáp tính phòng ngự, còn là huyền phẩm đỉnh giai!
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình do dự nhưng vẫn thành thật trả lời:
- Hai người kia mặt ngoài là hoàng cấp nhưng sợ là có thực lực thánh cấp.
Trưởng lão tộc người lùn khác kinh ngạc:
- Cái gì? Thực lực thánh cấp?
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biểu tình nghiêm túc nói:
- Trong số họ ít nhất có một vị thị thánh cấp cường giả, bọn họ ra tay trọng thương Vi Phương như thế nào thì ta thấy không rõ, thậm chí không biết trong họ là ai ra tay.
Ngay cả ai ra tay cũng không biết?
Người có mặt trừ trưởng lão Vi Trang ra đều hít ngụm khí lạnh.
Mới nãy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói sự việc nhưng không kể chuyện này cho nên bây giờ mọi người mới giật mình như vậy.
Trong đó bao gồm Đại trưởng lão Vi Hải.
Mọi người mới giật mình hiểu tại sao lúc trước nhị đệ tử Vi Sơ nói không biết.
Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nói xong đại sảnh yên lặng.
Dù thiên phú luyện khí của tộc người lùn rất cao nhưng thiên phú tu luyện lại không bằng luyện khí, hiện tại toàn tộc người lùn không có ai là cường giả thần cấp.
Cho nên tộc người lùn đối xử với cường giả từ thánh cấp trở lên là trừ phi đến đường cùng, nếu không thì sẽ không đối địch.
- Nếu vậy thì sau này đừng nhắc lại chuyện này nữa.
Một lát sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên mở miệng quyét định:
- Hơn nữa chuyện này vốn là chúng ta có sai trước.
Đại trưởng lão Vi Hải định mở miệng nhưng thấy mấy người khác không phản đối thì đành im lặng.
Một đêm qua đi.
Màn đêm vén lên, ngày thứ hai đến.
Long Kình Thiên đi ra khỏi thạch thất, ánh mặt trời chiếu lên người ấm áp. Long Kình Thiên đi tới đại sảnh, thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu,
người lùn Vi Ân đều có mặt.
Mọi người thấy Long Kình Thiên đi ra thì đều đứng dậy.
Người lùn Vi Ân ấp úng nói:
- Long Kình Thiên huynh đệ, ngày hôm qua, ngày hôm qua công pháp kia, ta, ta...
Hiển nhiên ngày hôm qua người lùn Vi Ân trở lại nghiên cứu công pháp Long Kình Thiên đưa cho, nhìn thấy ra điều lạ.
Long Kình Thiên cười nói:
- Không cần nói gì cả, đi thôi.
Long Kình Thiên nói xong đi hướng quảng trường đại hình
Người lùn Vi Ân thấy vậy chỉ đành im lặng, vẻ mặt cảm kích theo đuôi Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cùng đi quảng trường so đấu.
Khi Long Kình Thiên đến quảng trường đại hình thì đã đông đúc biển người, dù chỉ có hơn sáu trăm người có thể bước vào vòng thứ hai nhưng hôm nay người xem càng
nhiều hơn hôm qua.
Long Kình Thiên đi tới quảng trường đại hình, đụng phải thiên tài tộc người lùn Vi Hàn.
Vi Hàn thấy Long Kình Thiên, người lùn Vi Ân đi theo sau lưng hắn thì vẻ mặt xụ xuống nhưng không nói gì, còn cố ý vô tình kéo giãn khoảng cách với Long Kình Thiên.
Hiển nhiên Vi Hàn cũng biết chuyện tối hôm qua Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thu đồ đệ.
Trong lúc Long Kình Thiên tiến vào quảng trường đại hình thì phía xa vang lên giọng nói khiến người nghe khó chịu:
- Tiểu tử, nghe nói ngươi chính là người ngày hôm qua vỗ lung tung đỉnh lô ra một vũ khí huyền phẩm đỉnh giai?
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương vẻ mặt kiêu ngạo nhìn mình.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt nói:
- Có chuyện gì sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn cho rằng thanh niên tóc đen này thấy mình thì sẽ cung kính khom lưng, nhưng phản ứng của Long Kình Thiên ngoài ý muốn của gã.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười nói:
- Tiểu tử, ngươi đại khái không biết bổn thiếu chủ là ai đi? Bổn thiếu chủ chính là một trong tứ thiếu chủ của Loạn Hải, Tất Phương! Chắc ngươi chưa từng gặp ta!
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Loạn Hải tứ thiếu chủ? Rồi sao?
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải vốn là vẻ mặt kiêu ngạo cứng đờ, nụ cười đông lại, mắt lóe tia sáng lạnh, nhìn chằm chằm Long Kình Thiên. Thấy ra được Tất Phương thiếu chủ Đông Hải khó chịu biểu tình của Long Kình Thiên.
- Tiểu tử, xem ra ngươi chưa nghe qua danh tiếng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải của ta.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cười lạnh nói:
- Nếu không thì ngươi nên biết hậu quả nghiêm trọng dám nói điều đó với ta!
Hậu quả nghiêm trọng?
Long Kình Thiên lười nói chuyện với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, trực tiếp xoay người đi vào quảng trường đại hình.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thấy vậy sắc mặt càng thêm âm trầm.
Gã là thiếu chủ đông hải!
Là nhi tử của Kình Vương bốn cánh!
Tại Loạn Hải này muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho dù là tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên cũng không dám nói kiểu đó với Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, Long Kình Thiên khiến gã nổi lên sát tâm.
Nếu không phải bây giờ đang so đấu thì gã đã sớm ra tay rồi.
Nhưng trong mắt Tất Phương thiếu chủ Đông Hải thì Long Kình Thiên đã là người chết.
Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nhìn bóng dáng Long Kình Thiên, nén không được lửa giận, trào phúng nói:
- Tiểu tử, ngày hôm qua bị ngươi vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, đó là ngươi gặp vận may từ trên trời rơi xuống, không đại biểu lúc nào ngươi cũng may mắn như vậy!
Mặc dù Tất Phương thiếu chủ Đông Hải biết Long Kình Thiên vỗ lung tung ra vũ khí huyền phẩm đỉnh giai, không phải vì gặp vận may từ trên trời rơi xuống nhưng gã không tin hắn có thể thông qua tỷ thí hôm nay.
Long Kình Thiên ngoái đầu liếc Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, cười nhạt.
Ánh mắt trào phúng như nhìn con kiến khiến Tất Phương thiếu chủ Đông Hải càng tức giận hơn.
Một lát sau, hơn sáu trăm thí sinh đều đến đông đủ.
Trên đài chủ tịch, các trưởng lão tộc người lùn liếc nhìn thí sinh bên dưới, đến thân hình Long Kình Thiên thì ánh mắt quái dị.
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài đi lên trước, ho khan một tiếng, nói:
- Quy tắc vòng đấu thứ hai hôm nay là trong vòng ba canh giờ các ngươi phải luyện chế ra một chiến giáp có tính phòng ngự, hơn nữa phẩm cấp chiến giáp phải là huyền phẩm đỉnh giai. Cùng lúc đó, các ngươi chỉ có thể dùng đỉnh lô của tộc người lùn chúng ta cấp cho, không thể dùng đỉnh lô của mình, còn tài liệu cũng phải dùng chúng ta chuẩn bị cho các ngươi!
Trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài kia nói xong, chỉ thấy hơn sáu trăm người lùn đi vài quảng trường đại hình, đưa lên đỉnh lô, tài liệu trước mặt mỗi thí sinh.
Mỗi đỉnh lô đều giống nhau, đều là huyền phẩm trung giai.
Mỗi tài liệu giống nhau, đều cực kỳ bình thường.
Mọi người thấy thế đều xôn xao lên, dù là thí sinh hay khán giả.
- Không lầm đi? Ba canh giờ muốn luyện chế ra huyền phẩm đỉnh giai chiến giáp, còn là loại phòng ngự?
- Hơn nữa phải dùng đỉnh lô của họ, huyền phẩm trung giai? Những tài liệu cũng là loại bình thường, khó khăn quá lớn.
- Ta xem ra lần này không có bao nhiêu người có thể tiến nhập vòng thứ ba.
Toàn quảng trường đại hình ồn ào lên.
Vòng đấu thứ nhất quy định mười canh giờ, bây giờ cổ thần rút lại còn ba canh giờ, không bằng cả một phần ba.
Còn nữa, vòng thứ nhất chỉ cần luyện chế ra huyền phẩm vũ khí là được, hiện tại lại là chiến giáp tính phòng ngự, còn là huyền phẩm đỉnh giai!
/605
|