ó lẽ Jame Carney và Will Turner sẽ không ngờ rằng tất cả mọi người ở đây đều bị August Martin mua chuộc. Họ lơ đi khi mà sự việc Will Turner bị Lucius đâm được làm sáng tỏ. Không một ai thắc mắc, tò mò vì sự biến mất của hai cha con nhà Martin. Tất cả cũng chỉ vì... Họ đã trở thành người dưới quyền của August Martin.
Chỉ còn lại Edward, bà Amanda và hơn mười người học trò của Jame Carney đứng về phía họ.
Vài tháng sau.
Tuyết rơi phủ trắng cả cánh rừng, Sirius Black cũng đang trong cơn hấp hối. Lão không thể làm gì khi mà tất cả những người ở đây đều phản bội lão. Thứ lão muốn cho Jame Carney là quyền lực cũng không được. Hiện tại, lão chỉ có thể để mặc mọi thứ.
- Jame...ta...ta thật..thật xin lỗi anh!_ Lão thều thào.
- Đừng nói vậy, chỉ trách August tham vọng quá nhiều._ Jame Carney khẽ lắc đầu.
- Chúng...chúng tới đâu rồi?
- Dưới chân núi Sói.
Giọng của Jame Carney bất đắc dĩ, nhỏ như muỗi nhưng phía bên ngoài cửa Will Turner vẫn nghe rõ. Hắn hiểu hai người trong phòng đang nói điều gì. Edward thông báo, August dẫn một đoàn quân sắp kéo đến đây. Xem ra ông ta muốn cho Sirius Black chết không nhắm mắt.
Quyền lực đúng là thứ đáng sợ!
Dù sao hắn và Jame Carney không có hứng thú với quyền lực. Họ sẽ rời đi sau khi tiễn Sirius Black một đoạn đường. Không thể để lão chết mà không ai trôn, không thể để lão lại một mình.
- Có lẽ điều này nói ra là dư thừa. Nhưng Will Turner...ta chỉ có thể xin lỗi thay cho anh trai và cháu ta, cho dù họ không đáng được tha thứ. Nhưng mà...họ đều là máu mủ của ta.
Edward thở dài áy náy. Vài tháng nay, vì chuyện của August Martin mà ông gầy hẳn đi. Quyết định chống lại anh trai mình, ông đã khổ sở rất nhiều. Đứng giữa lằn ranh máu mủ và chính nghĩa, luôn là một quyết định khó khăn. Mặc dù ông biết, đối với em trai cùng cha khác mẹ là ông, August Martin cũng không bận tâm nhiều. Nhưng ông...vẫn coi August Martin như anh trai để kính trọng.
Đôi mắt hổ phách nhìn xa xăm, dường như hắn đang muốn nhìn xem khi nào thì đoàn quân của August Martin kéo đến. Lời nói của Edward vốn không làm hắn mảy may lay động, bởi hắn không quan tâm ai đúng, ai sai nữa. Nhưng khi vài giây nhìn thấy đôi mắt xụp xuống vì áy náy, hắn lại không muốn người đàn ông này đau lòng.
- August Martin, tôi không quan tâm đó là anh trai ông hay không. Cũng không quan tâm hành động này của ông ta. Tôi và chú Jame sẽ rời khỏi đây ngay khi hoàng hôn xuống. Mà ông...tôi chỉ có thể nói cảm ơn.
Đó là lần đầu tiên hắn nói với ông dài như vậy. Edward hơi ngỡ ngàng nhưng nụ cười hé mở. Có lẽ ông đã biết vì sao con gái ông lại thích hắn đến như vậy.
Đang lúc hai người chuyện trò, bà Amanda hớt hải chạy vào, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt.
- Họ..họ..họ đã tới. August đã kéo quân đến..
- Sao? Tại sao lại nhanh như vậy?_ Edward giật mình gấp gáp.
Tất nhiên những lời này Sirius Black và Jame Carney cũng đã nghe thấy. Sirius Black có chút kích động nhưng Jame Carney lại bình tĩnh không ngờ.
Dù sao ông cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn.
- Tôi sẽ ra ngoài xem sao._ Ông trấn an lão Sirius sau đó bước ra ngoài.
Lúc Jame Carney từ trong phòng bước ra, bên ngoài mọi người đã tập hợp đầy đủ. Tuy nhiên, bao vây họ chính giữa sân, là người của bộ tộc và quân của Don Diaz viện trợ cho August Martin.
Trông thấy Jame Carney xuất hiện, August Martin nở một nụ cười trào phúng. Chậm rãi tiến lại gần, ông ta hếch mặt.
- Đã lâu không gặp, bạn hiền! Có lẽ tôi cũng phải vào chào hỏi vị thủ lĩnh đáng kính một chút chứ nhỉ? Thuận tiện...TIỄN ÔNG TA ĐI MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG.
- AUGUST MARTIN._Jame Carney quát lên. Liền sau đó bị người của August Martin dí súng vào đầu.
August Martin cười ha hả, ông ta khinh thường nhìn Jame Carney một cái, nghênh ngang bước vào trong phòng.
- Anh August, tại sao anh lại có thể như thế? Lẽ nào vì quyền lực mà anh mất hết nhân tính như thế sao?_ Edward hét lên.
Lúc này Lucius từ phía sau bước lại gần, Bốp..p anh ta đấm vào mặt ông một cái, Edward ngã xuống nền tuyết. Tất cả mọi người, già, trẻ, gái, trai ai nấy đều kinh ngạc, trợn tròn mắt.
- Tên khốn Lucius, sao mày dám đánh chú Ed như thế?
- Tên khốn kiếp...tên đáng chết
Những thanh niên bị bao vây chứng kiến hành động của Lucius, nhất thời bị anh ta làm cho sôi máu. Họ bất chấp những nòng súng đang hướng vào mình mà lao lên, họ muốn giết Lucius.
Đoàng...đoàng..đoàng những phát súng liên tiếp vang lên. Máu bắn ra xối xả, những thanh niên đó trợn mắt ngã xuống.
- KHÔ..O.ONN.GGG_ Jame Carney hét lên thê lương.
- Không ..đừng.....đừng...xi...xin..xin đừng.
Edward bàng hoàng, khuôn mặp tái nhợt nhìn những xác chết dưới đất vẻ không tin vào mắt mình. Máu từ trong miệng ông chảy ra, thân hình run rẩy được bà Amanda đỡ lên, miệng không ngừng lắp bắp.
- Đừng mà...đừng mà..
- Ed..._ Bà Amanda đỡ ông bật khóc.
Lòng bàn tay Will Turner nắm chặt lại, đôi mắt hổ phách sắc lạnh bắn về phía Lucius, miệng lạnh lùng. - Từ trước đến giờ mọi người thật bất hạnh khi coi cậu là bạn.
- Haha...tôi có bao giờ chấp nhận ông ta là chú? Will, trước giờ cậu có tôi là bạn sao?_ Lucius cười trào phúng nói.
Ánh mắt August Martin nhìn Lucius vô cùng hài lòng. Ông ta phấn chấn tiếp tục bước vào gian phòng của Sirius Black. - Tốt lắm con trai!
- August! Đừng động vào thủ lĩnh._ Jame Carney từ phía sau vọng lên, giọng nói như van xin.
Tuy nhiên...lời Jame Carney vừa dứt, hành động sau đó của August Martin vô cùng khiến mọi người không kịp sửng sốt. Ông ta cầm súng bắn liên tiếp vào người Sirius Bkack, không kịp cho Sirius Black chuẩn bị tâm lý, không kịp để lão kêu lên một tiếng...cứ như vậy mà ra đi. Đôi mắt không kịp nhắm..
- Rất tiếc anh bạn!
August Martin tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó bật cười như điên dại. Đám người của ông ta như xem chuyện hài, cũng đồng loạt bật cười ha hả chế giễu. Họ khinh bỉ nhìn đám người mặt tái nhợt mà trong lòng vui sướng.
Jame Carney run rẩy ngã ngồi xuống mặt đất, đôi mắt xanh lơ nhìn trân trân vào August Martin vẻ oán hận. Đôi bàn tay túm chặt lấy lớp tuyết dưới đất.
- Au..August Martin..._ Ông nghiến răng
Nhưng đáp lại ánh nhìn lạnh lẽo của Jame Carney, August Martin chỉ nhếch miệng lên trêu ngươi, tàn nhẫn ra lệnh.
- Giữ lại Will Turner, Jame Carney, Edward và Amanda. Những người còn lại, giết!
Nhưng những chiếc súng chưa kịp lên nòng, một tiếng hú tru lên. Will Turner hoá Sói nhảy chồm lên quật ngã những người đó. Mà Jame Carney, Edward, Amanda và những người còn lại nhanh chóng biến hình chia ra các ngả chạy vụt đi.
- GIẾT....GIẾT CHÚNG NÓ....GIẾT CHẾT CHÚNG CHO TA._ August Martin gầm lên.
Đám quân của August Martin ngay lập tức ào ào đuổi theo, nã súng bắn về phía họ không ngừng.
Đoàng..đoàng..đoàng
- Áaaaa...aaa
Những tiếng súng không ngừng vang lên, những tiếng kêu tuyệt vọng...vang vọng khắp các nơi trong khu rừng.
- BẮT SỐNG WILL TURNER, JAME CARNEY, AMANDA VÀ EDWARD._Lucius gầm lên ra lệnh, anh ta chạy vụt đi về phía Will Turner.
Giữa lúc hỗn loạn, Edward bị chúng đạn. Ông ngã phịch xuống đất. Máu không ngừng tuôn ra xối xả....những vết bắn trên thân thể bỏng rát làm cơ thể ông run lên.
Will Turner từ phía sau chạy lại, hắn ngồi xuống muốn kéo ông trèo lên lưng mình. Từ phía xa...bóng dáng Lucius đang đuổi sắp tới.
- Kh...khô..ngg..ta..ta không thể đi tiếp....
Edward đã trở về hình người, khắp người ông bê bết máu, hô hấp cũng dần khó khăn.
Hắn nhìn ông...vẫn muốn lôi kéo ông.
- Will...cậu có thể...có thể..giúp ta một chuyện?_ Edward khó nhọc nói ra tiếng, bàn tay vươn ra chạm vào tai hắn. Ánh mắt tràn ngập mong chờ.
Hắn khẽ gật đầu, đôi mắt nhìn vào ông chăm chú, chờ ông nói ra.
- Cậu có thể...thay..thay ta chăm sóc cho Sally?..có thể..ha..hay không...phụtt..tt_ Một ngụm máu trào ra khoé miệng. Ông đau đớn rên rỉ nhưng tầm mắt vẫn mong chờ đáp án của hắn.
Ông ra đi nhưng còn Sally - con gái của ông. Ngoài ông ra thì nó yêu qúy Will Turner nhất. Mà Will Turner...là một người có thể dựa vào. Ông chỉ có thể nhờ hắn.
- Có..có được không?_ Ông nắm chặt chân hắn.
Hắn đồng ý, đôi mắt hổ phách loé lên tia chắc chắn. Hắn đáp ứng ông, sẽ chăm sóc cho con gái của ông. Hắn có thể hiểu được sự lo lắng của ông đối với con gái như thế nào. Hai cha con họ đều có ơn với hắn, hắn làm sao có thể từ chối được!
Chỉ chờ có thế Edward mới nở một nụ cười thanh thản, từ từ khép mắt lại ra đi. Mà hắn không thể làm gì khác...nhìn Edward một cái, xoay thân thể chạy vụt đi. Phía sau là Lucius bám theo sát nút.
Cùng lúc đó, Jame Carney và bà Amanda không thể thoát khỏi đám quân của August Martin, đã bị chế ngự lôi đến trước mặt ông ta.
- Tôi sẽ không giết anh đâu, Jame!_ August Martin cười nguy hiểm, lại gần Jame Carney.
- August Martin...muốn giết thì giết._ Jame Carney mặt lạnh tanh cứng cỏi nói.
August Martin cười lắc đầu, đôi mắt híp lại.
- Anh đã từng nói, Will Turner là người có thể thay đổi vận mệnh người Sói. Jame, tôi sẽ cho anh thấy điều đó là sai...haha... Hậu quả của việc phát ngôn sai là như thế nào.
Nói rồi, không kịp để Jane Carney phản ứng, ông ta vươn hai ngón tay có móng sắc nhọn ra đâm vào đôi mắt của Jame Carney.
Hết (8). Hú...còn 1c nữa là kết thúc truyện xưa rồi m.n ơi.
Chỉ còn lại Edward, bà Amanda và hơn mười người học trò của Jame Carney đứng về phía họ.
Vài tháng sau.
Tuyết rơi phủ trắng cả cánh rừng, Sirius Black cũng đang trong cơn hấp hối. Lão không thể làm gì khi mà tất cả những người ở đây đều phản bội lão. Thứ lão muốn cho Jame Carney là quyền lực cũng không được. Hiện tại, lão chỉ có thể để mặc mọi thứ.
- Jame...ta...ta thật..thật xin lỗi anh!_ Lão thều thào.
- Đừng nói vậy, chỉ trách August tham vọng quá nhiều._ Jame Carney khẽ lắc đầu.
- Chúng...chúng tới đâu rồi?
- Dưới chân núi Sói.
Giọng của Jame Carney bất đắc dĩ, nhỏ như muỗi nhưng phía bên ngoài cửa Will Turner vẫn nghe rõ. Hắn hiểu hai người trong phòng đang nói điều gì. Edward thông báo, August dẫn một đoàn quân sắp kéo đến đây. Xem ra ông ta muốn cho Sirius Black chết không nhắm mắt.
Quyền lực đúng là thứ đáng sợ!
Dù sao hắn và Jame Carney không có hứng thú với quyền lực. Họ sẽ rời đi sau khi tiễn Sirius Black một đoạn đường. Không thể để lão chết mà không ai trôn, không thể để lão lại một mình.
- Có lẽ điều này nói ra là dư thừa. Nhưng Will Turner...ta chỉ có thể xin lỗi thay cho anh trai và cháu ta, cho dù họ không đáng được tha thứ. Nhưng mà...họ đều là máu mủ của ta.
Edward thở dài áy náy. Vài tháng nay, vì chuyện của August Martin mà ông gầy hẳn đi. Quyết định chống lại anh trai mình, ông đã khổ sở rất nhiều. Đứng giữa lằn ranh máu mủ và chính nghĩa, luôn là một quyết định khó khăn. Mặc dù ông biết, đối với em trai cùng cha khác mẹ là ông, August Martin cũng không bận tâm nhiều. Nhưng ông...vẫn coi August Martin như anh trai để kính trọng.
Đôi mắt hổ phách nhìn xa xăm, dường như hắn đang muốn nhìn xem khi nào thì đoàn quân của August Martin kéo đến. Lời nói của Edward vốn không làm hắn mảy may lay động, bởi hắn không quan tâm ai đúng, ai sai nữa. Nhưng khi vài giây nhìn thấy đôi mắt xụp xuống vì áy náy, hắn lại không muốn người đàn ông này đau lòng.
- August Martin, tôi không quan tâm đó là anh trai ông hay không. Cũng không quan tâm hành động này của ông ta. Tôi và chú Jame sẽ rời khỏi đây ngay khi hoàng hôn xuống. Mà ông...tôi chỉ có thể nói cảm ơn.
Đó là lần đầu tiên hắn nói với ông dài như vậy. Edward hơi ngỡ ngàng nhưng nụ cười hé mở. Có lẽ ông đã biết vì sao con gái ông lại thích hắn đến như vậy.
Đang lúc hai người chuyện trò, bà Amanda hớt hải chạy vào, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt.
- Họ..họ..họ đã tới. August đã kéo quân đến..
- Sao? Tại sao lại nhanh như vậy?_ Edward giật mình gấp gáp.
Tất nhiên những lời này Sirius Black và Jame Carney cũng đã nghe thấy. Sirius Black có chút kích động nhưng Jame Carney lại bình tĩnh không ngờ.
Dù sao ông cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn.
- Tôi sẽ ra ngoài xem sao._ Ông trấn an lão Sirius sau đó bước ra ngoài.
Lúc Jame Carney từ trong phòng bước ra, bên ngoài mọi người đã tập hợp đầy đủ. Tuy nhiên, bao vây họ chính giữa sân, là người của bộ tộc và quân của Don Diaz viện trợ cho August Martin.
Trông thấy Jame Carney xuất hiện, August Martin nở một nụ cười trào phúng. Chậm rãi tiến lại gần, ông ta hếch mặt.
- Đã lâu không gặp, bạn hiền! Có lẽ tôi cũng phải vào chào hỏi vị thủ lĩnh đáng kính một chút chứ nhỉ? Thuận tiện...TIỄN ÔNG TA ĐI MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG.
- AUGUST MARTIN._Jame Carney quát lên. Liền sau đó bị người của August Martin dí súng vào đầu.
August Martin cười ha hả, ông ta khinh thường nhìn Jame Carney một cái, nghênh ngang bước vào trong phòng.
- Anh August, tại sao anh lại có thể như thế? Lẽ nào vì quyền lực mà anh mất hết nhân tính như thế sao?_ Edward hét lên.
Lúc này Lucius từ phía sau bước lại gần, Bốp..p anh ta đấm vào mặt ông một cái, Edward ngã xuống nền tuyết. Tất cả mọi người, già, trẻ, gái, trai ai nấy đều kinh ngạc, trợn tròn mắt.
- Tên khốn Lucius, sao mày dám đánh chú Ed như thế?
- Tên khốn kiếp...tên đáng chết
Những thanh niên bị bao vây chứng kiến hành động của Lucius, nhất thời bị anh ta làm cho sôi máu. Họ bất chấp những nòng súng đang hướng vào mình mà lao lên, họ muốn giết Lucius.
Đoàng...đoàng..đoàng những phát súng liên tiếp vang lên. Máu bắn ra xối xả, những thanh niên đó trợn mắt ngã xuống.
- KHÔ..O.ONN.GGG_ Jame Carney hét lên thê lương.
- Không ..đừng.....đừng...xi...xin..xin đừng.
Edward bàng hoàng, khuôn mặp tái nhợt nhìn những xác chết dưới đất vẻ không tin vào mắt mình. Máu từ trong miệng ông chảy ra, thân hình run rẩy được bà Amanda đỡ lên, miệng không ngừng lắp bắp.
- Đừng mà...đừng mà..
- Ed..._ Bà Amanda đỡ ông bật khóc.
Lòng bàn tay Will Turner nắm chặt lại, đôi mắt hổ phách sắc lạnh bắn về phía Lucius, miệng lạnh lùng. - Từ trước đến giờ mọi người thật bất hạnh khi coi cậu là bạn.
- Haha...tôi có bao giờ chấp nhận ông ta là chú? Will, trước giờ cậu có tôi là bạn sao?_ Lucius cười trào phúng nói.
Ánh mắt August Martin nhìn Lucius vô cùng hài lòng. Ông ta phấn chấn tiếp tục bước vào gian phòng của Sirius Black. - Tốt lắm con trai!
- August! Đừng động vào thủ lĩnh._ Jame Carney từ phía sau vọng lên, giọng nói như van xin.
Tuy nhiên...lời Jame Carney vừa dứt, hành động sau đó của August Martin vô cùng khiến mọi người không kịp sửng sốt. Ông ta cầm súng bắn liên tiếp vào người Sirius Bkack, không kịp cho Sirius Black chuẩn bị tâm lý, không kịp để lão kêu lên một tiếng...cứ như vậy mà ra đi. Đôi mắt không kịp nhắm..
- Rất tiếc anh bạn!
August Martin tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó bật cười như điên dại. Đám người của ông ta như xem chuyện hài, cũng đồng loạt bật cười ha hả chế giễu. Họ khinh bỉ nhìn đám người mặt tái nhợt mà trong lòng vui sướng.
Jame Carney run rẩy ngã ngồi xuống mặt đất, đôi mắt xanh lơ nhìn trân trân vào August Martin vẻ oán hận. Đôi bàn tay túm chặt lấy lớp tuyết dưới đất.
- Au..August Martin..._ Ông nghiến răng
Nhưng đáp lại ánh nhìn lạnh lẽo của Jame Carney, August Martin chỉ nhếch miệng lên trêu ngươi, tàn nhẫn ra lệnh.
- Giữ lại Will Turner, Jame Carney, Edward và Amanda. Những người còn lại, giết!
Nhưng những chiếc súng chưa kịp lên nòng, một tiếng hú tru lên. Will Turner hoá Sói nhảy chồm lên quật ngã những người đó. Mà Jame Carney, Edward, Amanda và những người còn lại nhanh chóng biến hình chia ra các ngả chạy vụt đi.
- GIẾT....GIẾT CHÚNG NÓ....GIẾT CHẾT CHÚNG CHO TA._ August Martin gầm lên.
Đám quân của August Martin ngay lập tức ào ào đuổi theo, nã súng bắn về phía họ không ngừng.
Đoàng..đoàng..đoàng
- Áaaaa...aaa
Những tiếng súng không ngừng vang lên, những tiếng kêu tuyệt vọng...vang vọng khắp các nơi trong khu rừng.
- BẮT SỐNG WILL TURNER, JAME CARNEY, AMANDA VÀ EDWARD._Lucius gầm lên ra lệnh, anh ta chạy vụt đi về phía Will Turner.
Giữa lúc hỗn loạn, Edward bị chúng đạn. Ông ngã phịch xuống đất. Máu không ngừng tuôn ra xối xả....những vết bắn trên thân thể bỏng rát làm cơ thể ông run lên.
Will Turner từ phía sau chạy lại, hắn ngồi xuống muốn kéo ông trèo lên lưng mình. Từ phía xa...bóng dáng Lucius đang đuổi sắp tới.
- Kh...khô..ngg..ta..ta không thể đi tiếp....
Edward đã trở về hình người, khắp người ông bê bết máu, hô hấp cũng dần khó khăn.
Hắn nhìn ông...vẫn muốn lôi kéo ông.
- Will...cậu có thể...có thể..giúp ta một chuyện?_ Edward khó nhọc nói ra tiếng, bàn tay vươn ra chạm vào tai hắn. Ánh mắt tràn ngập mong chờ.
Hắn khẽ gật đầu, đôi mắt nhìn vào ông chăm chú, chờ ông nói ra.
- Cậu có thể...thay..thay ta chăm sóc cho Sally?..có thể..ha..hay không...phụtt..tt_ Một ngụm máu trào ra khoé miệng. Ông đau đớn rên rỉ nhưng tầm mắt vẫn mong chờ đáp án của hắn.
Ông ra đi nhưng còn Sally - con gái của ông. Ngoài ông ra thì nó yêu qúy Will Turner nhất. Mà Will Turner...là một người có thể dựa vào. Ông chỉ có thể nhờ hắn.
- Có..có được không?_ Ông nắm chặt chân hắn.
Hắn đồng ý, đôi mắt hổ phách loé lên tia chắc chắn. Hắn đáp ứng ông, sẽ chăm sóc cho con gái của ông. Hắn có thể hiểu được sự lo lắng của ông đối với con gái như thế nào. Hai cha con họ đều có ơn với hắn, hắn làm sao có thể từ chối được!
Chỉ chờ có thế Edward mới nở một nụ cười thanh thản, từ từ khép mắt lại ra đi. Mà hắn không thể làm gì khác...nhìn Edward một cái, xoay thân thể chạy vụt đi. Phía sau là Lucius bám theo sát nút.
Cùng lúc đó, Jame Carney và bà Amanda không thể thoát khỏi đám quân của August Martin, đã bị chế ngự lôi đến trước mặt ông ta.
- Tôi sẽ không giết anh đâu, Jame!_ August Martin cười nguy hiểm, lại gần Jame Carney.
- August Martin...muốn giết thì giết._ Jame Carney mặt lạnh tanh cứng cỏi nói.
August Martin cười lắc đầu, đôi mắt híp lại.
- Anh đã từng nói, Will Turner là người có thể thay đổi vận mệnh người Sói. Jame, tôi sẽ cho anh thấy điều đó là sai...haha... Hậu quả của việc phát ngôn sai là như thế nào.
Nói rồi, không kịp để Jane Carney phản ứng, ông ta vươn hai ngón tay có móng sắc nhọn ra đâm vào đôi mắt của Jame Carney.
Hết (8). Hú...còn 1c nữa là kết thúc truyện xưa rồi m.n ơi.
/141
|