Bên trong Hoàng cung của Tân Luyện Quốc.
Hai chị em song sinh Thất Thải Nữ Thần Long đang ngồi trong một tòa lương đình ở hoa viên phía sau, nhìn chằm chằm về một cái hồ nước dập dờn bập bềnh trước mặt, ngây người xuất thần.
- Tỷ tỷ, ngươi như thế nào lại nghĩ tới tên gia hỏa đê tiện kia?
Long Ngọc Nhị đột nhiên đánh vỡ sự trầm mặc:
- Ta và ngươi có liên hệ tinh thần trời sinh, trong lòng ngươi nghĩ cái gì, ta đại khái cũng biết được. Ta nghĩ không ra, ngươi vì cái gì luôn nhớ tới cái gã kia chứ?
Long Ngọc Nhất liếc mắt nhìn Long Ngọc Nhị một cái:
- Đã biết chúng ta có liên hệ tinh thần trời sinh, ngươi chẳng phải cũng giống ta sao? Cả ngày hôm nay, ngươi cũng đã mấy lần nhớ tới tên kia rồi!
Long Ngọc Nhị phản đối:
- Ta nhớ đến hắn, bởi vì hắn vẫn còn chưa thực hiện lời hứa hẹn! Chúng ta cần hắn hỗ trợ tìm kiếm chí bảo Long Tộc của chúng ta, Thiên Long Bí Luyện Thuật!
- Vậy thì ngươi còn nói ta làm gì? Ta nghĩ đến tên kia, chẳng phải cũng bởi vì nguyên nhân đồng dạng hay sao?
Long Ngọc Nhất nói.
- Được rồi! Được rồi! Hai tỷ muội chúng ta cũng không cần phải cãi nhau vì tên kia… Đúng rồi! Tên kia hiện tại cùng với tộc nhân của Ngư Nhân Tộc ở dưới đáy biển đến tột cùng như thế nào rồi? Có cần đi xem một chút không?
Long Ngọc Nhị nói.
Long Ngọc Nhất lắc đầu:
- Đi xem hắn làm gì? Nếu đi, hắn sẽ lại lấy cái cớ đó mà trêu chọc chúng ta. So với đi tự tìm mất mặt, chúng ta không bằng cứ ở đây chờ hắn trở về thôi!
Long Ngọc Nhị cười nói:
- Tỷ tỷ nói thử xem, cái tên kia lúc nào cũng có bộ dáng vô lại như vậy, thật không nghĩ ra được cái nàng Mỹ nhân ngư kia vì cái gì luôn ở cùng một chỗ với hắn. Mỹ nhân ngư chính là nữ nhân của đại hải ai, cái này ta cũng biết mà!
- Vô lại sao?
Trong đầu Long Ngọc Nhất chợt hiện ra bộ dáng của Phó Thư Bảo. Cái tên kia, quả thật đúng là không thể nói nổi. Bất luận thời điểm nào, trường hợp nào, ánh mắt nhìn tỷ muội các nàng cũng luôn luôn rực cháy như vậy, một bộ dáng tham lam háo sắc cùng cực.
- Quên đi! Chúng ta cũng không nên đàm luận về cái tên gia hỏa đáng ghét kia nữa! Hay là chúng ta nói về chuyện Thiên Long Bí Luyện Thuật của Long Tộc chúng ta đi?
Long Ngọc Nhị hít sâu một hơi.
Long Ngọc Nhất cười nói:
- Cái đó thì có gì mà nói? Những gì ngươi biết được cũng giống như ta thôi. Truyền thuyết trong tộc chính là bên trong Thiên Long Bí Luyện Thuật kia có được bản đồ đi đến Long mộ của Long Tộc chúng ta. Đó chính là thứ mà chúng ta muốn tìm, còn về cái bí thuật luyện chế kia, cái đó đối với Long Tộc chúng ta mà nói cũng không quan trọng.
- Ước định của Phó Thư Bảo với chúng ta chính là sau khi tìm được Thiên Long Bí Luyện Thuật sẽ để cho hắn mượn xem một ngày. Ta lo lắng một kẻ thông minh như hắn vậy, sẽ phát hiện ra bí mật bên trong của nó!
Long Ngọc Nhị có chút lo lắng nói.
- Phát hiện ra thì như thế nào? Thần Long Tộc chúng ta vẫn luôn xem danh dự cùng hứa hẹn còn quan trọng hơn tính mạng của mình. Đã đáp ứng hắn xem một ngày, chúng ta liền để cho hắn xem một ngày. Chẳng qua, ta cũng không có nói là để hắn đem ra khỏi tầm mắt của chúng ta mà xem! Thời gian một ngày đó, hai người chúng ta liền nửa bước cũng không rời khỏi hắn, để xem hắn có thể giở trò gì được?
- Ha ha ha… Vẫn là tỷ tỷ thông minh nhất!
Hai nàng Thất Thải Nữ Thần Long nhất thời cười rộ lên, ngay cả trong hồ nước cũng truyền đến từng phiến gợn sóng.
Đúng lúc này, một trận thanh âm bước chân rất nhỏ chợt truyền đến. Long Ngọc Nhất vội vàng biến thành hình dáng của Đại Thanh Thiên Vương. Nàng vừa thay đổi hình dáng xong, Thánh Giới liền xuất hiện trên con đường mòn dẫn tới chỗ của lương đình. Tốc độ đi tới của hắn không nhanh không chậm, bộ dáng cẩn cẩn thận thận, sợ tiếng bước chân quá lớn, sẽ ảnh hưởng đến Đại Thanh Thiên Vương cùng với Quân Đoàn trưởng Long Ngọc Nhị đang giải trí bên trong lương đình.
Cặp mày của Long Ngọc Nhị khẽ nhăn lại:
- Tên gia hỏa vô dụng này, lúc này lại đến đây làm gì? Hiến thân cũng chỉ có thể hiến thân cho phân thân lực lượng của Luyện Thánh Y, lại còn bị mông muội trong loại tình cảm vô ích nữa, thật sự là quá vô dụng rồi!
Long Ngọc Nhất thoáng suy nghĩ một chút:
- Ngày hôm nay đến phiên hắn làm việc, phụ trách công tác thủ vệ của Hoàng cung! Chẳng lẽ đã xuất hiện chuyện gì rồi?
Long Ngọc Nhị khẽ lắc lắc đầu, tỏ vẻ không biết. Nàng nghĩ không ra, hiện tại Tổng Hội sở Luyện Lực sĩ Đế Quốc đã bị phá hủy rồi, những thuộc hạ của Luyện Thánh Y cũng đã bị bắt giữ, còn có tình hình gì có thể xảy ra nữa? Nếu như Luyện Thánh Y xuất hiện mà nói, chỉ sợ hiện tại sớm đã giết đến đây rồi, còn cần Thanh Giới đến bẩm báo hay sao?
- Ty chức tham kiến Đại Thanh Thiên Vương bệ hạ, tham kiến Quân Đoàn trưởng đại nhân!
Đi đến trước mặt hai tỷ muội, Thanh Giới vô cùng cung kính hành lễ.
Long Ngọc Nhất nhàn nhạt nói:
- Đứng lên đi, có chuyện gì vậy?
Thanh Giới nói:
- Phó Thư Bảo cầu kiến, ty chức đến đây bẩm báo!
- Phó Thư Bảo đã đến?
Phản ứng của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long phi thường mãnh liệt. Vẻ mặt của các nàng vô cùng kinh ngạc, thậm chí khiến cho Thanh Giới nhìn thấy cũng phải lâm vào hồ đồ. Chẳng phải chỉ là một tên Phó Thư Bảo thôi sao, vì cái gì phải kích động đến như vậy?
- Hiện tại hắn đang ở nơi nào?
Tính tình của Long Ngọc Nhị dù sao cũng gấp gáp hơn Long Ngọc Nhất một chút.
Thanh Giới lại cung kính nói:
- Hắn đã đến bên ngoài đại điện…
Đúng lúc này, một cái thanh âm quen thuộc đột nhiên từ phía sau truyền tới:
- Ta đã không còn ở tại cái địa phương chán chết kia! Thậm chí ngay cả một người để trò chuyện cũng không có! Cho nên ta đã tự mình đến đây rồi! Đúng rồi! Thanh Tướng quân, trong này không có chuyện của ngươi nữa, ngươi có thể lui ra đi!
Cái này là khẩu khí gì đây?
Cho dù chỉ là một tiểu quốc nhân khẩu chỉ có hơn hai trăm vạn người, nhưng mà đây cũng là Đại tướng của một quốc gia a! Thống lĩnh đại đội thị vệ Hoàng cung, quyền lợi phi thường to lớn. Những người có thể nói lời như vậy cũng chỉ có Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị, lại không nghĩ tới, một cái gã rảnh rỗi ngoại lai nào đó không ngờ lại cũng dám nói lời như vậy. Sắc mặt của Thanh Giới nhất thời trở nên khó nhìn, liếc mắt nhìn về phía Phó Thư Bảo, trong ánh mắt tràn ngập tức giận cùng với sát khí.
Lại không nghĩ tới, ngay lúc này Long Ngọc Nhất lại nói tiếp một câu khiến cho lửa giận cùng với sát khí của hắn hoàn toàn biến mất sạch sẽ, cũng là phi thường ngoài dự kiến.
- Thanh Tướng quân, chẳng lẽ ngươi không nghe Phó công tử nói cái gì hay sao? Còn không mau lui xuống đi, đứng ở đây làm gì nữa?
Long Ngọc Nhất một chút cũng không cấp mặt mũi cho Đại tướng của mình. Cho dù có một kẻ ngoại nhân như Phó Thư Bảo ở đây cũng không hề lưu lại chút đường sống.
- Bệ hạ, hắn… ta…
Khuôn mặt tuấn tú của Thanh Giới lúc này sớm đã đỏ bừng. Một nam nhân mất hết mặt mũi chính là nam nhân đáng thương nhất.
- Khốn kiếp! Không nghe thấy mệnh lệnh của bổn vương hay sao?
Long Ngọc Nhất nhất thời nổi giận.
- Tuân mệnh!
Thanh Giới xám xịt lui xuống. Hắn nghĩ mãi cũng không rõ, vì cái gì những thời điểm nghe hai người Bệ hạ cùng Quân Đoàn trưởng đàm luận về tên Phó Thư Bảo này, cả hai cũng không ngừng nói móc, châm chọc cùng với chửi bới cái tên gia hỏa kia. Hiện tại thì hắn đã ở nơi này, lại ở trước mặt một vị Đại tướng trung tâm cảnh cảnh là hắn mà cấp mặt mũi cho tên gia hỏa kia, đây là chuyện gì xảy ra?
Kỳ thật, tâm tư của nữ nhân chính là khó đoán nhất. Thanh Giới chỉ cần biết được điểm này, như vậy trong lòng của hắn cũng sẽ không còn chút nghi hoặc nào nữa. Nhưng đáng tiếc chính là, hắn vĩnh viễn không có cơ hội biết được, cái gã Bệ hạ mà hắn từng phụng sự, giờ phút này đang không ngừng gào thét bên trong lòng đất lạnh, mà vị Bệ hạ trước mặt hắn này, thân phận chân chính, chính là vị Thất Thải Nữ Thần Long trong truyền thuyết kia!
Chẳng thèm để ý đến Thanh Giới mang theo lửa giận ngập trời lướt ngang vai mà qua, vẻ mặt Phó Thư Bảo mang theo nụ cười nhàn nhạt bước vào trong cái lương đình kia. Thân thể hắn phảng phất như là không có chút sức nặng nào cả, cước bộ đặt nhẹ lên trên mặt đất, liền thậm chí ngay cả một chút bụi bặm không hề xao động. Ở trên người của hắn lúc nào cũng có một cỗ khí chất khó có thể nói nên lời.
Bản thân hắn như vậy, nhìn ở bề ngoài, rõ ràng là một tên lưu manh du thủ du thực ở đầu đường xó chợ, nhưng mà khí chất thì lại hoàn toàn ngược lại, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí tuyệt vời, làm cho người ta nhịn không được nghĩ muốn tiếp cận hắn, thích hắn.
Bằng vào mối liên hệ tinh thần trời sinh độc hữu giữa hai nàng tỷ muội song sinh, Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị thầm trao đổi trong lòng với nhau, cả hai cũng đều kinh ngạc không nhỏ. Lần đầu tiên gặp mặt, tu vi lực lượng của Phó Thư Bảo chẳng qua chỉ là vừa mới tiến nhập cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Nhất trọng mà thôi, thậm chí bất cứ người nào trong hai nàng cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Nhưng mà hiện tại, cả hai nàng cho dù có liên hợp lại, cũng chưa chắc làm gì được Phó Thư Bảo.
Nảy sinh sự chuyển biến lớn như vậy, khiến cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cảm thấy không chỉ là khiếp sợ, mà còn có phẫn nộ nữa. Thật rõ ràng, thực lực của Phó Thư Bảo tăng vọt lên như vậy, đối với các nàng không hề nghi ngờ gì chính là một sự đả kích tâm lý thật lớn.
- Như thế nào? Thật thích hình dáng của ta sao? Các ngươi ai cũng đều dùng loại ánh mắt khát cầu này mà nhìn ta là có ý gì?
Thân hình nhìn như chậm rãi, nhưng chỉ thoáng lóe lên một chút thôi, hư không rung lên, Phó Thư Bảo đã đi tới trước mặt hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long.
Long Ngọc Nhất phun ra một cái:
- Chú ý lời nói của ngươi đó! Ngươi chẳng qua chỉ là một tên nhân loại hèn mọn mà thôi! Còn chúng ta, chúng ta chính là Thiên Long Tộc cao quý nhất thế gian, là Thất Thải Nữ Thần Long đó!
- Được rồi! Được rồi! Ta hèn mọn, các ngươi cao quý a! Các tỷ tỷ Thất Thải Nữ Thần Long cao quý đắt tiền ơi, các ngươi có kế hoạch gì để đối phó Luyện Thánh Y hay không? Ngày hôm nay ta đến đây, chính là muốn nói chuyện này!
Phó Thư Bảo một chút cũng chẳng thèm để ý đến lời nói móc của Long Ngọc Nhất, trên mặt của hắn, vẫn như cũ là nụ cười nhàn nhạt đáng khinh kia.
- Chúng ta thì có biện pháp gì? Biện phái đối phó với Luyện Thánh Y không phải là do ngươi nghĩ ra hay sao?
Long Ngọc Nhất cả giận nói.
- Ách? Là do ta nghĩ ra à?
Phó Thư Bảo làm ra bộ dáng kinh ngạc vô cùng.
Long Ngọc Nhị nói:
- Ngày hôm nay ngươi đến đây, liền là vì muốn hỏi xem chúng ta có biện pháp gì hay không à? Nhưng mà bên phía của ngươi, chuyện tình của tộc nhân Ngư Nhân Tộc kia đã giải quyết đến đâu rồi? Nàng người hầu Mỹ nhân ngư của ngươi đâu? Như thế nào không cùng ngươi đến đây?
Phó Thư Bảo cười nói:
- Chuyện tình của Ngư Nhân Tộc đã giải quyết hoàn mỹ rồi! Mỹ nhân ngư của ta đã mang theo tộc nhân của nàng rời khỏi thế giới này, quay trở về cố hương rồi!
- Cái gì?
Long Ngọc Nhất vốn dĩ là đang ngồi, nhưng nghe thấy câu nói kia, nàng liền nhịn không được đứng thẳng lên.
- Đi trở về chính là đi trở về, ta không thể giải thích cho các ngươi hiểu a!
Phó Thư Bảo căn bản là không định nói cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long biết chuyện tình của Khởi Nguyên Chi Thụ cùng với Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn. Đó là bí mật của hắn, cũng là sự bảo đảm để rời khỏi thế giới này.
Thời điểm này Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị liếc mắt nhìn nhau, hai tỷ muội thông qua ánh mắt mà trao đổi tin tức.
<Để ta nghĩ xem, ngươi trước ổn định hắn đi…>
Những lời nói này, là hai tỷ muội các nàng dùng phương thức liên hệ tinh thần đặc biệt mà trao đổi.
- Phó công tử, ngày hôm nay khí sắc của ngươi không tệ a! Có chuyện tình gì cao hứng hay sao? Nói ra nghe một chút đi, để cho chúng ta cũng cao hứng cùng với ngươi một thể!
Phản ứng của Long Ngọc Nhị rất nhanh, liền lập tức phối hợp hành động với tỷ tỷ.
Phó Thư Bảo khẽ bĩu môi khinh thường một cái:
- Muốn từ miệng ta nói lời khách sáo? Ngươi tìm cớ thật tốt đấy a! Trình độ nghiệp dư như vậy, cũng muốn từ miệng của ta biết được những tin tức cần biết hay sao?
- Ngươi…
Long Ngọc Nhị nhất thời sững người tại đương trường.
- Nói cho ta biết biện pháp đám người Mỹ nhân ngư rời khỏi thế giới này, chúng ta nguyện ý dùng bảo tàng của chúng ta trao đổi!
Long Ngọc Nhất nói.
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu cười nói:
- Tiền của ta nhiều đến mức xài hoài không hết, ta muốn bảo tàng của các ngươi làm gì?
- Ngươi…
Lần này đến phiên Long Ngọc Nhất sững sờ tại đương trường.
Hai tỷ muội lại một lần nữa dùng liên hệ tinh thần mà trao đổi.
Long Ngọc Nhị nói:
Long Ngọc Nhất quả quyết phản bác:
Phó Thư Bảo cười lớn nhìn hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đang im lặng không nói gì trước mặt, đột nhiên xoay người đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói:
- Tập họp nhân mã của các người đi! Ngày hôm nay chúng ta cùng Luyện Thánh Y kết thúc mọi chuyện luôn một lần! Ta đến đây, chính là muốn cùng các ngươi nói chuyện này.
- Cái gì?
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị lại một lần nữa sững sờ tại đương trường. Chỉ bằng một mình hắn, cho dù là đem toàn bộ dân chúng của Tân Luyện Quốc tiến hành võ trang lên, cũng không có khả năng đánh thắng được phân thân lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn, huống chi còn có Luyện Thánh Y cùng với đám chiến sĩ của hắn a!
Cái tên này, dựa vào cái gì lại tự tin như vậy?
Hắn uống lộn thuốc rồi sao?
Mới sáng sớm a, chạy đến đây gạt người à?
Hai cái đầu xinh đẹp, tràn ngập những nghi hoặc loạn thất bát tao.
Hai chị em song sinh Thất Thải Nữ Thần Long đang ngồi trong một tòa lương đình ở hoa viên phía sau, nhìn chằm chằm về một cái hồ nước dập dờn bập bềnh trước mặt, ngây người xuất thần.
- Tỷ tỷ, ngươi như thế nào lại nghĩ tới tên gia hỏa đê tiện kia?
Long Ngọc Nhị đột nhiên đánh vỡ sự trầm mặc:
- Ta và ngươi có liên hệ tinh thần trời sinh, trong lòng ngươi nghĩ cái gì, ta đại khái cũng biết được. Ta nghĩ không ra, ngươi vì cái gì luôn nhớ tới cái gã kia chứ?
Long Ngọc Nhất liếc mắt nhìn Long Ngọc Nhị một cái:
- Đã biết chúng ta có liên hệ tinh thần trời sinh, ngươi chẳng phải cũng giống ta sao? Cả ngày hôm nay, ngươi cũng đã mấy lần nhớ tới tên kia rồi!
Long Ngọc Nhị phản đối:
- Ta nhớ đến hắn, bởi vì hắn vẫn còn chưa thực hiện lời hứa hẹn! Chúng ta cần hắn hỗ trợ tìm kiếm chí bảo Long Tộc của chúng ta, Thiên Long Bí Luyện Thuật!
- Vậy thì ngươi còn nói ta làm gì? Ta nghĩ đến tên kia, chẳng phải cũng bởi vì nguyên nhân đồng dạng hay sao?
Long Ngọc Nhất nói.
- Được rồi! Được rồi! Hai tỷ muội chúng ta cũng không cần phải cãi nhau vì tên kia… Đúng rồi! Tên kia hiện tại cùng với tộc nhân của Ngư Nhân Tộc ở dưới đáy biển đến tột cùng như thế nào rồi? Có cần đi xem một chút không?
Long Ngọc Nhị nói.
Long Ngọc Nhất lắc đầu:
- Đi xem hắn làm gì? Nếu đi, hắn sẽ lại lấy cái cớ đó mà trêu chọc chúng ta. So với đi tự tìm mất mặt, chúng ta không bằng cứ ở đây chờ hắn trở về thôi!
Long Ngọc Nhị cười nói:
- Tỷ tỷ nói thử xem, cái tên kia lúc nào cũng có bộ dáng vô lại như vậy, thật không nghĩ ra được cái nàng Mỹ nhân ngư kia vì cái gì luôn ở cùng một chỗ với hắn. Mỹ nhân ngư chính là nữ nhân của đại hải ai, cái này ta cũng biết mà!
- Vô lại sao?
Trong đầu Long Ngọc Nhất chợt hiện ra bộ dáng của Phó Thư Bảo. Cái tên kia, quả thật đúng là không thể nói nổi. Bất luận thời điểm nào, trường hợp nào, ánh mắt nhìn tỷ muội các nàng cũng luôn luôn rực cháy như vậy, một bộ dáng tham lam háo sắc cùng cực.
- Quên đi! Chúng ta cũng không nên đàm luận về cái tên gia hỏa đáng ghét kia nữa! Hay là chúng ta nói về chuyện Thiên Long Bí Luyện Thuật của Long Tộc chúng ta đi?
Long Ngọc Nhị hít sâu một hơi.
Long Ngọc Nhất cười nói:
- Cái đó thì có gì mà nói? Những gì ngươi biết được cũng giống như ta thôi. Truyền thuyết trong tộc chính là bên trong Thiên Long Bí Luyện Thuật kia có được bản đồ đi đến Long mộ của Long Tộc chúng ta. Đó chính là thứ mà chúng ta muốn tìm, còn về cái bí thuật luyện chế kia, cái đó đối với Long Tộc chúng ta mà nói cũng không quan trọng.
- Ước định của Phó Thư Bảo với chúng ta chính là sau khi tìm được Thiên Long Bí Luyện Thuật sẽ để cho hắn mượn xem một ngày. Ta lo lắng một kẻ thông minh như hắn vậy, sẽ phát hiện ra bí mật bên trong của nó!
Long Ngọc Nhị có chút lo lắng nói.
- Phát hiện ra thì như thế nào? Thần Long Tộc chúng ta vẫn luôn xem danh dự cùng hứa hẹn còn quan trọng hơn tính mạng của mình. Đã đáp ứng hắn xem một ngày, chúng ta liền để cho hắn xem một ngày. Chẳng qua, ta cũng không có nói là để hắn đem ra khỏi tầm mắt của chúng ta mà xem! Thời gian một ngày đó, hai người chúng ta liền nửa bước cũng không rời khỏi hắn, để xem hắn có thể giở trò gì được?
- Ha ha ha… Vẫn là tỷ tỷ thông minh nhất!
Hai nàng Thất Thải Nữ Thần Long nhất thời cười rộ lên, ngay cả trong hồ nước cũng truyền đến từng phiến gợn sóng.
Đúng lúc này, một trận thanh âm bước chân rất nhỏ chợt truyền đến. Long Ngọc Nhất vội vàng biến thành hình dáng của Đại Thanh Thiên Vương. Nàng vừa thay đổi hình dáng xong, Thánh Giới liền xuất hiện trên con đường mòn dẫn tới chỗ của lương đình. Tốc độ đi tới của hắn không nhanh không chậm, bộ dáng cẩn cẩn thận thận, sợ tiếng bước chân quá lớn, sẽ ảnh hưởng đến Đại Thanh Thiên Vương cùng với Quân Đoàn trưởng Long Ngọc Nhị đang giải trí bên trong lương đình.
Cặp mày của Long Ngọc Nhị khẽ nhăn lại:
- Tên gia hỏa vô dụng này, lúc này lại đến đây làm gì? Hiến thân cũng chỉ có thể hiến thân cho phân thân lực lượng của Luyện Thánh Y, lại còn bị mông muội trong loại tình cảm vô ích nữa, thật sự là quá vô dụng rồi!
Long Ngọc Nhất thoáng suy nghĩ một chút:
- Ngày hôm nay đến phiên hắn làm việc, phụ trách công tác thủ vệ của Hoàng cung! Chẳng lẽ đã xuất hiện chuyện gì rồi?
Long Ngọc Nhị khẽ lắc lắc đầu, tỏ vẻ không biết. Nàng nghĩ không ra, hiện tại Tổng Hội sở Luyện Lực sĩ Đế Quốc đã bị phá hủy rồi, những thuộc hạ của Luyện Thánh Y cũng đã bị bắt giữ, còn có tình hình gì có thể xảy ra nữa? Nếu như Luyện Thánh Y xuất hiện mà nói, chỉ sợ hiện tại sớm đã giết đến đây rồi, còn cần Thanh Giới đến bẩm báo hay sao?
- Ty chức tham kiến Đại Thanh Thiên Vương bệ hạ, tham kiến Quân Đoàn trưởng đại nhân!
Đi đến trước mặt hai tỷ muội, Thanh Giới vô cùng cung kính hành lễ.
Long Ngọc Nhất nhàn nhạt nói:
- Đứng lên đi, có chuyện gì vậy?
Thanh Giới nói:
- Phó Thư Bảo cầu kiến, ty chức đến đây bẩm báo!
- Phó Thư Bảo đã đến?
Phản ứng của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long phi thường mãnh liệt. Vẻ mặt của các nàng vô cùng kinh ngạc, thậm chí khiến cho Thanh Giới nhìn thấy cũng phải lâm vào hồ đồ. Chẳng phải chỉ là một tên Phó Thư Bảo thôi sao, vì cái gì phải kích động đến như vậy?
- Hiện tại hắn đang ở nơi nào?
Tính tình của Long Ngọc Nhị dù sao cũng gấp gáp hơn Long Ngọc Nhất một chút.
Thanh Giới lại cung kính nói:
- Hắn đã đến bên ngoài đại điện…
Đúng lúc này, một cái thanh âm quen thuộc đột nhiên từ phía sau truyền tới:
- Ta đã không còn ở tại cái địa phương chán chết kia! Thậm chí ngay cả một người để trò chuyện cũng không có! Cho nên ta đã tự mình đến đây rồi! Đúng rồi! Thanh Tướng quân, trong này không có chuyện của ngươi nữa, ngươi có thể lui ra đi!
Cái này là khẩu khí gì đây?
Cho dù chỉ là một tiểu quốc nhân khẩu chỉ có hơn hai trăm vạn người, nhưng mà đây cũng là Đại tướng của một quốc gia a! Thống lĩnh đại đội thị vệ Hoàng cung, quyền lợi phi thường to lớn. Những người có thể nói lời như vậy cũng chỉ có Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị, lại không nghĩ tới, một cái gã rảnh rỗi ngoại lai nào đó không ngờ lại cũng dám nói lời như vậy. Sắc mặt của Thanh Giới nhất thời trở nên khó nhìn, liếc mắt nhìn về phía Phó Thư Bảo, trong ánh mắt tràn ngập tức giận cùng với sát khí.
Lại không nghĩ tới, ngay lúc này Long Ngọc Nhất lại nói tiếp một câu khiến cho lửa giận cùng với sát khí của hắn hoàn toàn biến mất sạch sẽ, cũng là phi thường ngoài dự kiến.
- Thanh Tướng quân, chẳng lẽ ngươi không nghe Phó công tử nói cái gì hay sao? Còn không mau lui xuống đi, đứng ở đây làm gì nữa?
Long Ngọc Nhất một chút cũng không cấp mặt mũi cho Đại tướng của mình. Cho dù có một kẻ ngoại nhân như Phó Thư Bảo ở đây cũng không hề lưu lại chút đường sống.
- Bệ hạ, hắn… ta…
Khuôn mặt tuấn tú của Thanh Giới lúc này sớm đã đỏ bừng. Một nam nhân mất hết mặt mũi chính là nam nhân đáng thương nhất.
- Khốn kiếp! Không nghe thấy mệnh lệnh của bổn vương hay sao?
Long Ngọc Nhất nhất thời nổi giận.
- Tuân mệnh!
Thanh Giới xám xịt lui xuống. Hắn nghĩ mãi cũng không rõ, vì cái gì những thời điểm nghe hai người Bệ hạ cùng Quân Đoàn trưởng đàm luận về tên Phó Thư Bảo này, cả hai cũng không ngừng nói móc, châm chọc cùng với chửi bới cái tên gia hỏa kia. Hiện tại thì hắn đã ở nơi này, lại ở trước mặt một vị Đại tướng trung tâm cảnh cảnh là hắn mà cấp mặt mũi cho tên gia hỏa kia, đây là chuyện gì xảy ra?
Kỳ thật, tâm tư của nữ nhân chính là khó đoán nhất. Thanh Giới chỉ cần biết được điểm này, như vậy trong lòng của hắn cũng sẽ không còn chút nghi hoặc nào nữa. Nhưng đáng tiếc chính là, hắn vĩnh viễn không có cơ hội biết được, cái gã Bệ hạ mà hắn từng phụng sự, giờ phút này đang không ngừng gào thét bên trong lòng đất lạnh, mà vị Bệ hạ trước mặt hắn này, thân phận chân chính, chính là vị Thất Thải Nữ Thần Long trong truyền thuyết kia!
Chẳng thèm để ý đến Thanh Giới mang theo lửa giận ngập trời lướt ngang vai mà qua, vẻ mặt Phó Thư Bảo mang theo nụ cười nhàn nhạt bước vào trong cái lương đình kia. Thân thể hắn phảng phất như là không có chút sức nặng nào cả, cước bộ đặt nhẹ lên trên mặt đất, liền thậm chí ngay cả một chút bụi bặm không hề xao động. Ở trên người của hắn lúc nào cũng có một cỗ khí chất khó có thể nói nên lời.
Bản thân hắn như vậy, nhìn ở bề ngoài, rõ ràng là một tên lưu manh du thủ du thực ở đầu đường xó chợ, nhưng mà khí chất thì lại hoàn toàn ngược lại, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí tuyệt vời, làm cho người ta nhịn không được nghĩ muốn tiếp cận hắn, thích hắn.
Bằng vào mối liên hệ tinh thần trời sinh độc hữu giữa hai nàng tỷ muội song sinh, Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị thầm trao đổi trong lòng với nhau, cả hai cũng đều kinh ngạc không nhỏ. Lần đầu tiên gặp mặt, tu vi lực lượng của Phó Thư Bảo chẳng qua chỉ là vừa mới tiến nhập cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Nhất trọng mà thôi, thậm chí bất cứ người nào trong hai nàng cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Nhưng mà hiện tại, cả hai nàng cho dù có liên hợp lại, cũng chưa chắc làm gì được Phó Thư Bảo.
Nảy sinh sự chuyển biến lớn như vậy, khiến cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cảm thấy không chỉ là khiếp sợ, mà còn có phẫn nộ nữa. Thật rõ ràng, thực lực của Phó Thư Bảo tăng vọt lên như vậy, đối với các nàng không hề nghi ngờ gì chính là một sự đả kích tâm lý thật lớn.
- Như thế nào? Thật thích hình dáng của ta sao? Các ngươi ai cũng đều dùng loại ánh mắt khát cầu này mà nhìn ta là có ý gì?
Thân hình nhìn như chậm rãi, nhưng chỉ thoáng lóe lên một chút thôi, hư không rung lên, Phó Thư Bảo đã đi tới trước mặt hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long.
Long Ngọc Nhất phun ra một cái:
- Chú ý lời nói của ngươi đó! Ngươi chẳng qua chỉ là một tên nhân loại hèn mọn mà thôi! Còn chúng ta, chúng ta chính là Thiên Long Tộc cao quý nhất thế gian, là Thất Thải Nữ Thần Long đó!
- Được rồi! Được rồi! Ta hèn mọn, các ngươi cao quý a! Các tỷ tỷ Thất Thải Nữ Thần Long cao quý đắt tiền ơi, các ngươi có kế hoạch gì để đối phó Luyện Thánh Y hay không? Ngày hôm nay ta đến đây, chính là muốn nói chuyện này!
Phó Thư Bảo một chút cũng chẳng thèm để ý đến lời nói móc của Long Ngọc Nhất, trên mặt của hắn, vẫn như cũ là nụ cười nhàn nhạt đáng khinh kia.
- Chúng ta thì có biện pháp gì? Biện phái đối phó với Luyện Thánh Y không phải là do ngươi nghĩ ra hay sao?
Long Ngọc Nhất cả giận nói.
- Ách? Là do ta nghĩ ra à?
Phó Thư Bảo làm ra bộ dáng kinh ngạc vô cùng.
Long Ngọc Nhị nói:
- Ngày hôm nay ngươi đến đây, liền là vì muốn hỏi xem chúng ta có biện pháp gì hay không à? Nhưng mà bên phía của ngươi, chuyện tình của tộc nhân Ngư Nhân Tộc kia đã giải quyết đến đâu rồi? Nàng người hầu Mỹ nhân ngư của ngươi đâu? Như thế nào không cùng ngươi đến đây?
Phó Thư Bảo cười nói:
- Chuyện tình của Ngư Nhân Tộc đã giải quyết hoàn mỹ rồi! Mỹ nhân ngư của ta đã mang theo tộc nhân của nàng rời khỏi thế giới này, quay trở về cố hương rồi!
- Cái gì?
Long Ngọc Nhất vốn dĩ là đang ngồi, nhưng nghe thấy câu nói kia, nàng liền nhịn không được đứng thẳng lên.
- Đi trở về chính là đi trở về, ta không thể giải thích cho các ngươi hiểu a!
Phó Thư Bảo căn bản là không định nói cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long biết chuyện tình của Khởi Nguyên Chi Thụ cùng với Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn. Đó là bí mật của hắn, cũng là sự bảo đảm để rời khỏi thế giới này.
Thời điểm này Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị liếc mắt nhìn nhau, hai tỷ muội thông qua ánh mắt mà trao đổi tin tức.
<Để ta nghĩ xem, ngươi trước ổn định hắn đi…>
Những lời nói này, là hai tỷ muội các nàng dùng phương thức liên hệ tinh thần đặc biệt mà trao đổi.
- Phó công tử, ngày hôm nay khí sắc của ngươi không tệ a! Có chuyện tình gì cao hứng hay sao? Nói ra nghe một chút đi, để cho chúng ta cũng cao hứng cùng với ngươi một thể!
Phản ứng của Long Ngọc Nhị rất nhanh, liền lập tức phối hợp hành động với tỷ tỷ.
Phó Thư Bảo khẽ bĩu môi khinh thường một cái:
- Muốn từ miệng ta nói lời khách sáo? Ngươi tìm cớ thật tốt đấy a! Trình độ nghiệp dư như vậy, cũng muốn từ miệng của ta biết được những tin tức cần biết hay sao?
- Ngươi…
Long Ngọc Nhị nhất thời sững người tại đương trường.
- Nói cho ta biết biện pháp đám người Mỹ nhân ngư rời khỏi thế giới này, chúng ta nguyện ý dùng bảo tàng của chúng ta trao đổi!
Long Ngọc Nhất nói.
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu cười nói:
- Tiền của ta nhiều đến mức xài hoài không hết, ta muốn bảo tàng của các ngươi làm gì?
- Ngươi…
Lần này đến phiên Long Ngọc Nhất sững sờ tại đương trường.
Hai tỷ muội lại một lần nữa dùng liên hệ tinh thần mà trao đổi.
Long Ngọc Nhị nói:
Long Ngọc Nhất quả quyết phản bác:
Phó Thư Bảo cười lớn nhìn hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đang im lặng không nói gì trước mặt, đột nhiên xoay người đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói:
- Tập họp nhân mã của các người đi! Ngày hôm nay chúng ta cùng Luyện Thánh Y kết thúc mọi chuyện luôn một lần! Ta đến đây, chính là muốn cùng các ngươi nói chuyện này.
- Cái gì?
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị lại một lần nữa sững sờ tại đương trường. Chỉ bằng một mình hắn, cho dù là đem toàn bộ dân chúng của Tân Luyện Quốc tiến hành võ trang lên, cũng không có khả năng đánh thắng được phân thân lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn, huống chi còn có Luyện Thánh Y cùng với đám chiến sĩ của hắn a!
Cái tên này, dựa vào cái gì lại tự tin như vậy?
Hắn uống lộn thuốc rồi sao?
Mới sáng sớm a, chạy đến đây gạt người à?
Hai cái đầu xinh đẹp, tràn ngập những nghi hoặc loạn thất bát tao.
/693
|