Phốc phốc!
Hai tiếng vang nhỏ phát ra, từ trong miệng Đan Thư Thần Thú phun ra hai tờ giấy màu sắc xưa cũ, phong cách tạo hình cổ xưa. Bên trên hai tờ giấy còn vẽ mờ một con thuyền buồm, cùng với một đường viền hoa tinh mỹ, còn có một chuỗi văn tự Luyện Quốc: Phiếu chứng nhận lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền!
Tờ giấy làm ra hai tờ vé tàu này chính là dùng trang giấy trắng của Bí kíp Luyện Nhân mà tạo thành, bản thân có được lịch sử cả vạn năm. Hơn nữa Đan Thư Thần Thú cũng đã xử lý một chút màu sắc nữa, càng trông có vẻ cũ kỹ hơn. Cho nên, về mặt ngoại hình cùng với màu sắc mà nói, thì cho dù những người sưu tầm đồ cổ Luyện Quốc kinh nghiệm lão luyện cũng không có cách nào phán đoán thật giả được.
Hơn nữa, nội dung của hai cái vé tàu này cũng đều là do Phó Thư Bảo tự mình thiết kế, mọi phương diện cũng đều lo nghĩ cẩn thận. Hai cái vé tàu như vậy muốn để cho người ta nghĩ rằng nó là đồ giả cùng thật sự khó khăn.
Cuối cùng lại là một quyển họa trục chiều dài ba thước, chiều rộng một thước rưỡi, cũng được phun ra từ trong miệng của Đan Thư Thần Thú. Người ở trên quyển họa trục này chính là Công chúa Luyện Quốc mà Phó Thư Bảo lợi dụng phân thân lực lượng ở bên trong trụ năng lượng nhìn thấy qua. Khuôn mặt như tạc bằng ngọc thạch, cặp mắt xanh thu thủy, dáng người thanh nhã cao quý, đem toàn bộ những chỗ tuyệt vời của vóc dáng hoàn toàn hiện rõ ra. Một người như vậy, khí chất quý tộc không cần cố ý thể hiện ra, không cần tân trang, cũng đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng, không kém chút nào.
Chi Ni Nhã cũng có khí chất Công chúa quý tộc như vậy, nhưng mà so sánh với Công chúa Luyện Quốc, tựa hồ vẫn còn kém hơn rất nhiều.
- Ba ba, còn cần sửa chữa gì nữa không? Ví dụ như là đem bộ váy trắng trên người Công chúa biến thành cái gì mà… bikini hai mảnh mà ngươi đã thiết kế ra đó chẳng hạn? Như vậy mà nói, sẽ càng mê người hơn nhiều a!
Đan Thư Thần Thú bộ dáng lấy lòng nói.
- Ngươi cút sang một bên đi! Người ta là Công chúa Luyện Quốc, ăn mặc cái loại đó thì ra cái giống gì nữa?
Phó Thư Bảo cười khổ một tiếng:
- Chẳng qua, một bức họa trục, cần phải có thêm đề từ gì nữa mới được! Ngươi hãy dùng văn tự Luyện Quốc viết vào dưới góc trái của nó một câu đề từ như thế này đi: Xuân hoa thu nguyệt, mỹ nhân như ngọc!
- Được, ba ba!
Đan Thư Thần Thú rất nhanh dựa theo chỉ thị của Phó Thư Bảo, ở dưới góc trái của quyển họa trục tám chữ đề tự: Xuân hoa thu nguyệt, mỹ nhân như ngọc. Những thứ viết lên cũng đều là văn tự Luyện Quốc.
Cẩn thận kiểm tra một chút cái gọi là vé tàu cùng với họa trụ của Công chúa Luyện Quốc, Phó Thư Bảo vừa lòng gật gật đầu mấy cái. Nhìn xuống mấy thứ cầm trên tay này, ngay cả bản thân hắn cũng nhịn không được phải tin tưởng rằng, trên hế giới thật sự có loại vé tàu này, Công chúa Luyện Quốc cũng là tồn tại chân thật!
Vừa mới chế tạo hàng giả xong, Thánh An Na liền dẫn theo đại đội nhân mã từ Quy Vân Cung chạy xuống. Dẫn trước đoàn người, chính là Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ mang theo sát khí nghiêm nghị, chỉnh tề xuất hiện đối diện với đám người của Phó Thư Bảo.
Ở ngay sau lưng Thánh An Na, Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng nhìn thấy được người mà hắn muốn gặp nhất, Chi Ni Nhã. Bốn mắt nhìn nhau, giữa hai người cũng không cần bất cứ trao đổi ngôn ngữ nào cả, cũng đã có thể hiểu được lòng đối phương. Thiên ngôn vạn ngữ cũng đều ẩn chứa trong một ánh mắt.
Một ánh mắt nhìn qua, như vậy cũng đã đủ rồi.
- Phó Thư Bảo, người ta đã mang đến rồi, vé tàu cùng với họa trục của ngươi đây? Cũng nên lấy ra cho ta xem được rồi!
Thánh An Na từ phía sau Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ đi ra.
Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ ngay khi Thánh An Na bước ra, cũng đồng thời di chuyển theo. Bọn họ tạo thành một sự bảo hộ hoàn mỹ đối với Thánh An Na.
Bên này Phó Thư Bảo cũng đồng dạng tạo thành trường hợp khoa trương y như vậy. Hắn hướng về phía Thánh An Na trực tiếp bước ra. Ngay khi bước một bước đầu tiên, một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng cũng đồng dạng bước lên một ước. Tiếng bước chân ầm ầm đùng đùng từ dưới chân bọn họ truyền ra, hình thành nên một thanh thế khổng lồ. Đối phương chẳng qua cũng chỉ có bốn người, nhưng mà bọn hắn lại có đến cả ngàn người a! Trận thế lớn nhỏ, khí thế mạnh yếu ra sao, liếc mắt một cái liền phán đoán ra được.
Như vậy gần nhất, khí thế của Phó Thư Bảo nhất thời đè ép hẳn khí thế của Thánh An Na, những sự phô trương thanh thế này nọ, từ trước đến giờ hắn chưa từng nhường ai cả.
- Hừ! Cái tên gia hỏa này, chẳng lẽ không rêu rao một chút liền khó chịu mà chết à?
Trong lòng Thánh An Na hừ lạnh một tiếng.
Nếu như lấy sức chiến đấu mạnh yếu mà nói, thì mỗi một Thiên Không kỵ sĩ liền có thể cùng với năm sáu chục đầu Chiến sĩ Thạch Tượng chiến đấu ngang tay. Nhưng mà số lượng của đối phương có đến cả ngàn, hơn nữa, đám Chiến sĩ Thạch Tượng nhìn như thấp bé, trên thực tế còn mạnh mẽ hơn rất nhiều kia lại càng khó nhằn hơn nữa, bọn họ chỉ có thể lấy một địch mười mà thôi. Như thế mà nói, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ có lòng một phen muốn làm gì Phó Thư Bảo mà nói, cũng không có khả năng làm được.
Căn bản không tồn tại khả năng bất ngờ tập kích, Phó Thư Bảo liền càng an tâm hơn. Hắn đem quyển họa trục của Công chúa Luyện Quốc quẳng về phía Thánh An Na, nói:
- Ta biết trong lòng ngươi vẫn còn có chút hoài nghi! Đây chính là quyển họa trục của Công chúa Luyện Quốc, ngươi tự xem đi! Là thật hay giả, liếc mắt liền có thể nhìn ra được.
Quyển họa trục hình ảnh Công chúa Luyện Quốc được làm giả phi thường tỉ mỉ nhẹ nhàng phiêu đãng bay đến trong tay của Thánh An Na. Nàng ta bắt lấy, mở ra, cẩn thận xem xét. Khuôn mặt quen thuộc nhất thời đập vào trong mắt của nàng, cũng không chỉ có hình dáng giống như đúc, thậm chí ngay cả khí chất cùng với thần vận cũng không kém chút nào.
Trong lòng Thánh An Na vốn dĩ cũng còn một chút tâm lý hoài nghi, nhưng mà thời điểm này nhìn thấy quyển họa trục, tất cả hoài nghi toàn bộ đều tiêu thất hết. Một người, có thể giả tạo ra được hình dáng bên ngoài, nhưng mà cũng không có cách nào giả tạo được thần vận của người khác. Một họa trục như vậy, chỉ có thể là họa sư mặt đối mặt, cẩn thận quan sát, chậm rãi vẽ ra mới có khả năng tạo ra một tác phẩm xuất sắc tuyệt thế như vậy. Một tác phẩm như vậy, bất luận là kẻ nào cũng không thể nào giả tạo ra được.
Nàng ta lại không biết rằng, đây cũng là do Đan Thư Thần Thú dựa theo chỉ thị của Phó Thư Bảo, cố tình làm giảm thấp xuống trình độ ‘vẽ tranh’ của mình, cố tình vẽ ra một bức họa hơi kém một chút. Nếu như toàn lực làm mà nói, hắn có thể một phen đem từng sợi lông mày của Công chúa cũng vẽ một cách phi thường sinh động nữa.
- Cái này quả thật chính là họa trục của Công chúa Luyện Quốc! Phó Thư Bảo, ngươi không biết đã đạt được vận khí phân chó gì nữa, không ngờ lại có thể lọt vào mắt xanh của Công chúa Luyện Quốc. Thôi được, chuyện tình này ta một chút cũng không cảm thấy hứng thú. Điều khiến ta cảm thấy hứng thú chính là, ngươi nói rằng ngươi đã từng gặp mặt Vương tử Luyện Quốc, vậy hắn thông qua con đường gì mà đến được nơi đây?
Cái này, chính là vấn đề cuối cùng mà Thánh An Na vẫn chưa thể giải thích được, đây cũng là nghi vấn cuối cùng trong lòng nàng.
Phó Thư Bảo cười ha ha, nói:
- Thánh An Na, ta thấy ngươi đã hồ đồ rồi a! Ngươi cho rằng trên thế giới này cũng chỉ có mình ngươi có loại bảo bối như là Thần Thông Bàn vậy sao? Là Vương tử của Luyện Quốc, có cái bảo bối gì mà hắn không thể có được chứ? Hắn cùng với ta gặp nhau, chính là dùng một loại bảo bối giống như Thần Thông Bàn vậy, chẳng qua cái thứ đó cũng không gọi là Thần Thông Bàn, mà gọi là Thần Quang Bàn! Thần quang một đường, tạo thành thông đạo, trong ngoài vũ trụ, ngay lập tức là đến, so với Thần Thông Bàn trong tay của ngươi không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Đặt bừa một cái tên, chính là để cho Thánh An Na càng dễ dàng tưởng tượng ra một chút. Mà khuếch đại năng lực của nó lên đến cực điểm, cũng chỉ là đánh rắm mà thôi! Trong ngoài vũ trụ, ngay lập tức liền đến, đó là cái khái niệm gì?
- Được rồi! Ta đã tin tưởng ngươi rồi! Mau đem vé tàu của ngươi đưa cho ta!
Thánh An Na đến lúc này đã hoàn toàn tiến vào trong cái bẫy dối trá của Phó Thư Bảo.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Ta ngốc nghếch như vậy hay sao? Ngươi không một phen đem người giao cho ta, ta như thế nào đưa vé tàu cho ngươi? Vạn nhất ngươi đổi ý thì ta làm sao bây giờ?
Thánh An Na cả giận nói:
- Ta nhân nhượng như vậy là đã cấp mặt mũi cho ngươi rất nhiều rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa? Không cần được voi đòi tiên, nếu không thì… Hừ!
Ánh mắt của nàng liếc nhìn về phía Chi Ni Nhã một cái, hàn quang lóe lên, toát ra một tia sát ý nồng đậm.
- Như vậy đi, mỗi người chúng ta cùng phái ra một người trung gian. Người của ta cầm vé tàu đi về phía các ngươi, người của các ngươi dẫn theo Chi Ni Nhã hướng về phía chúng ta mà đi. Thời điểm khi bọn họ đi đến trung gian, đều tự mình trao đổi người và vé tàu, thế nào?
Cái đề nghị này, Phó Thư Bảo đã sớm lên kế hoạch từ trước.
- Được rồi! Cứ làm như vậy đi!
Thánh An Na hiểu rõ ràng loại người như Phó Thư Bảo. Hắn so với con chuột còn thông minh giảo hoạt hơn rất nhiều. Muốn dưới trường hợp này mà bắt được hắn, đó cơ hồ là chuyện tình không có khả năng. Cho nên cũng chỉ có thể lui lại một bước, hoàn thành giao dịch trước, đạt được thứ mình muốn có trước rồi tính tiếp.
- Thất Luyện Mãng, ngươi cầm vé tàu qua đó đi!
Phó Thư Bảo đối với thực lực của Thất Luyện Mãng tương đối yên tâm một chút. Hắn vốn dĩ định để cho Độc Âm Nhi hoặc là Hồ Nguyệt Thiền đi làm chuyện này, nhưng mà lại lo lắng đến chuyện nữ nhân trong lúc đó bị ăn giấm chua, chuyện tình gì cũng đều có thể làm được, chỉ đành phải bỏ qua. Cái loại sự tình này, vẫn là để cho thủ hạ đắc lực nhất của mình đi làm là tốt nhất.
Thất Luyện Mãng mang theo một tấm vé tàu mà Phó Thư Bảo đưa cho mình hướng về phía chính giữa đi tới.
Thánh An Na lại nói:
- Không phải là một tấm, Phó Thư Bảo, ngươi lầm rồi, là hai tấm!
Phó Thư Bảo kêu lên:
- Ngươi cái ả nữ nhân lòng tham không đáy này! Đầu óc của ngươi hồ đồ rồi sao? Đưa hết toàn bộ hai tấm cho ngươi, ta như thế nào lên thuyền đây?
Thánh An Na cười lạnh nói:
- Ngươi là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, tuyệt đối không cần phải có vé tàu! Vương tử Luyện Quốc cấp cho ngươi hai cái vé tàu, đơn giản là muốn bán cho ngươi một cái nhân tình thật lớn, cho phép ngươi dẫn theo hai người bên cạnh mình cùng lên Thánh Đảo! Hừ! Đừng cho rằng ta là kẻ ngốc, ta biết hết thảy mọi thứ đó!
- Ngươi…
Phó Thư Bảo bày ra bộ dáng chán nản cùng cực, thế nhưng trong lòng thì lại cười nhạo một mảnh:
- Con mẹ ngươi, ngươi không ngốc chẳng lẽ là lão tử ngốc sao? Đừng nói cấp cho ngươi toàn bộ hai tấm, cho dù là hai trăm tấm, lão tử cũng có thể bảo Đan Thư Thần Thú vẽ ra cấp cho ngươi! Cái bộ dáng lòng tham quá lố của ngươi, thật khiến cho người ta ghê tởm a! Thậm chí cái thứ hàng giả như vậy cũng tham! Ta khinh!
Loại người mà ngay cả hàng giả cũng tham, quả thật là khiến cho người ta ghê tởm. Chẳng qua, Thánh An Na căn bản là không biết cái mà nàng ta tham chính là vé tàu giả, căn bản là thứ không có tồn tại. Cho nên, bản thân nàng ta đã bị rơi vào trong cái bẫy giả dối, một chút cũng không biết rằng nàng ta rất buồn cười, ngược lại nghĩ thấy nàng ta đủ thủ đoạn, đủ thông minh.
- Nếu như ngươi đồng ý đưa cho ta, Chi Ni Nhã rất nhanh sẽ trở về với ngươi, còn ngươi không chịu đưa mà nói, ngươi đừng mơ tưởng nàng ta sẽ quay trở lại bên cạnh ngươi!
Thánh An Na tựa hồ đã bắt được mệnh môn của Phó Thư Bảo, một tia ý cười đắc ý cũng đã hiện lên trên khóe miệng của nàng.
- Được rồi! Xem như ngươi lợi hại! Lần này đây trong số người đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, ta xem như là thân cô thế cô rồi! Ngươi lại có thể mang theo một gã tùy tùng đắc lực nữa! Hừ! Ngươi nhất định sẽ gặp báo ứng a!
Một bên vừa mắng, một bên phất phất tay, Phó Thư Bảo cắn răng nghiến lợi đưa thêm một tấm vé tàu nữa cho Thất Luyện Mãng cầm đi đến chính giữa, hoàn thành việc trao đổi.
Bên này Thánh An Na cũng vung tay lên, Mạc Sầu dẫn theo Chi Ni Nhã hướng đến chính giữa đi tới.
- Chi Ni Nhã…
Thời điểm đi ngang qua bên cạnh, Thánh An Na nói nhỏ:
- Ta làm như vậy là bất đắc dĩ mà thôi! Nhớ kỹ những lời ta đã nói, trở về bên cạnh Phó Thư Bảo, ngươi tốt nhất là nên khai đạo một chút tên tiểu tử kia, để cho hắn ngoan ngoãn hợp tác với ta. Phải biết rằng, hết thảy những gì ta làm cũng đều là vì hồi sinh lại Thiên Không Nữ Thần, hiểu chưa?
Chi Ni Nhã khẽ gật đầu, nói:
- Thánh chủ, ta hiểu rồi! Ta sẽ không trách người đâu! Ta cũng sẽ hảo hảo khuyên bảo lão công của ta!
Thánh An Na thương tổn Chi Ni Nhã như vậy, đem Chi Ni Nhã xem như là một món hàng hỏa mà trao đổi, thế nhưng trong lòng lại không có một chút áy náy nào cả, ngược lại ở tại thời điểm này vẫn còn bảo Chi Ni Nhã không nên trách cứ nàng ta, tiếp tục làm việc cho nàng ta. Cũng không biết là nàng ta quá mức tự tinh, cũng không biết rằng bằng cách nào lại có thể dưỡng thành cái loại tính cách cường thế như vậy.
Chẳng qua, lời đáp lại của Chi Ni Nhã cũng là một lời đáp lại hư tình giả ý mà thôi. Ngay tại thời điểm Thánh An Na xem nàng như là món hàng hóa trao đổi, nàng ta đối với Thánh An Na đã không còn nửa điểm kính ý nào nữa. Thậm chí, trong lòng của nàng cũng còn tồn tại một loại tâm lý khinh bỉ nữa.
- Bảo ta giúp ngươi nói chuyện, tiếp tục giúp ngươi làm thương tổn nam nhân yêu quý nhất trong lòng ta, ngươi cho rằng ta là đứa ngốc hay sao? Kỳ thật, ngươi mới là kẻ ngốc nhất trên thế gian này!
Trong lòng Chi Ni Nhã âm thầm nói. Thế nhưng ngoài mặt cũng là hình dạng vô cùng khiêm tốn, không lộ ra chút thanh sắc nào cả.
Những người một phen xem người khác là kẻ ngốc, thông thường mới chân chính là kẻ ngốc thật sự. Bất luận kẻ đó có thông minh đến đâu, có tinh linh đến đâu cũng vậy.
Giao dịch rất nhanh hoàn thành. Mạc Sầu cầu lấy hai tấm vé tàu, rất nhanh bay lui về phía sau, giống như sợ Phó Thư Bảo đột nhiên nhảy ra đoạt lại vậy. Mà Thất Luyện Mãng thì lại sử dụng tốc độ còn nhanh hơn nữa mà mang theo Chi Ni Nhã quay ngược trở lại bên người Phó Thư Bảo. Một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng trong khoảnh khắc di động, ngăn cản trước mặt của Phó Thư Bảo, hình thành nên một đạo bình chướng không thể nào vượt qua nổi. Cái đạo bình chướng này, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ cùng với Thánh An Na đồng thời ra tay, cũng không thể nào vượt qua nổi.
- Tốt lắm! Ngươi đã đạt được vé tàu rồi, ta cũng đã đạt được người của ta, chuyện tình ngày hôm nay liền tới đây chấm dứt đi. Chúng ta đều trở về, cùng chờ đợi sự xuất hiện của Tiếp Dẫn Chi Thuyền!
Phó Thư Bảo nói.
- Đó là đương nhiên! Đến thời điểm đó, ha ha… ngươi sẽ nhìn thấy một cái Đế quốc mới sinh ra trên mảnh địa phương này!
Thánh An Na tràn ngập hào khí nói.
Hai tiếng vang nhỏ phát ra, từ trong miệng Đan Thư Thần Thú phun ra hai tờ giấy màu sắc xưa cũ, phong cách tạo hình cổ xưa. Bên trên hai tờ giấy còn vẽ mờ một con thuyền buồm, cùng với một đường viền hoa tinh mỹ, còn có một chuỗi văn tự Luyện Quốc: Phiếu chứng nhận lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền!
Tờ giấy làm ra hai tờ vé tàu này chính là dùng trang giấy trắng của Bí kíp Luyện Nhân mà tạo thành, bản thân có được lịch sử cả vạn năm. Hơn nữa Đan Thư Thần Thú cũng đã xử lý một chút màu sắc nữa, càng trông có vẻ cũ kỹ hơn. Cho nên, về mặt ngoại hình cùng với màu sắc mà nói, thì cho dù những người sưu tầm đồ cổ Luyện Quốc kinh nghiệm lão luyện cũng không có cách nào phán đoán thật giả được.
Hơn nữa, nội dung của hai cái vé tàu này cũng đều là do Phó Thư Bảo tự mình thiết kế, mọi phương diện cũng đều lo nghĩ cẩn thận. Hai cái vé tàu như vậy muốn để cho người ta nghĩ rằng nó là đồ giả cùng thật sự khó khăn.
Cuối cùng lại là một quyển họa trục chiều dài ba thước, chiều rộng một thước rưỡi, cũng được phun ra từ trong miệng của Đan Thư Thần Thú. Người ở trên quyển họa trục này chính là Công chúa Luyện Quốc mà Phó Thư Bảo lợi dụng phân thân lực lượng ở bên trong trụ năng lượng nhìn thấy qua. Khuôn mặt như tạc bằng ngọc thạch, cặp mắt xanh thu thủy, dáng người thanh nhã cao quý, đem toàn bộ những chỗ tuyệt vời của vóc dáng hoàn toàn hiện rõ ra. Một người như vậy, khí chất quý tộc không cần cố ý thể hiện ra, không cần tân trang, cũng đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng, không kém chút nào.
Chi Ni Nhã cũng có khí chất Công chúa quý tộc như vậy, nhưng mà so sánh với Công chúa Luyện Quốc, tựa hồ vẫn còn kém hơn rất nhiều.
- Ba ba, còn cần sửa chữa gì nữa không? Ví dụ như là đem bộ váy trắng trên người Công chúa biến thành cái gì mà… bikini hai mảnh mà ngươi đã thiết kế ra đó chẳng hạn? Như vậy mà nói, sẽ càng mê người hơn nhiều a!
Đan Thư Thần Thú bộ dáng lấy lòng nói.
- Ngươi cút sang một bên đi! Người ta là Công chúa Luyện Quốc, ăn mặc cái loại đó thì ra cái giống gì nữa?
Phó Thư Bảo cười khổ một tiếng:
- Chẳng qua, một bức họa trục, cần phải có thêm đề từ gì nữa mới được! Ngươi hãy dùng văn tự Luyện Quốc viết vào dưới góc trái của nó một câu đề từ như thế này đi: Xuân hoa thu nguyệt, mỹ nhân như ngọc!
- Được, ba ba!
Đan Thư Thần Thú rất nhanh dựa theo chỉ thị của Phó Thư Bảo, ở dưới góc trái của quyển họa trục tám chữ đề tự: Xuân hoa thu nguyệt, mỹ nhân như ngọc. Những thứ viết lên cũng đều là văn tự Luyện Quốc.
Cẩn thận kiểm tra một chút cái gọi là vé tàu cùng với họa trụ của Công chúa Luyện Quốc, Phó Thư Bảo vừa lòng gật gật đầu mấy cái. Nhìn xuống mấy thứ cầm trên tay này, ngay cả bản thân hắn cũng nhịn không được phải tin tưởng rằng, trên hế giới thật sự có loại vé tàu này, Công chúa Luyện Quốc cũng là tồn tại chân thật!
Vừa mới chế tạo hàng giả xong, Thánh An Na liền dẫn theo đại đội nhân mã từ Quy Vân Cung chạy xuống. Dẫn trước đoàn người, chính là Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ mang theo sát khí nghiêm nghị, chỉnh tề xuất hiện đối diện với đám người của Phó Thư Bảo.
Ở ngay sau lưng Thánh An Na, Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng nhìn thấy được người mà hắn muốn gặp nhất, Chi Ni Nhã. Bốn mắt nhìn nhau, giữa hai người cũng không cần bất cứ trao đổi ngôn ngữ nào cả, cũng đã có thể hiểu được lòng đối phương. Thiên ngôn vạn ngữ cũng đều ẩn chứa trong một ánh mắt.
Một ánh mắt nhìn qua, như vậy cũng đã đủ rồi.
- Phó Thư Bảo, người ta đã mang đến rồi, vé tàu cùng với họa trục của ngươi đây? Cũng nên lấy ra cho ta xem được rồi!
Thánh An Na từ phía sau Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ đi ra.
Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ ngay khi Thánh An Na bước ra, cũng đồng thời di chuyển theo. Bọn họ tạo thành một sự bảo hộ hoàn mỹ đối với Thánh An Na.
Bên này Phó Thư Bảo cũng đồng dạng tạo thành trường hợp khoa trương y như vậy. Hắn hướng về phía Thánh An Na trực tiếp bước ra. Ngay khi bước một bước đầu tiên, một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng cũng đồng dạng bước lên một ước. Tiếng bước chân ầm ầm đùng đùng từ dưới chân bọn họ truyền ra, hình thành nên một thanh thế khổng lồ. Đối phương chẳng qua cũng chỉ có bốn người, nhưng mà bọn hắn lại có đến cả ngàn người a! Trận thế lớn nhỏ, khí thế mạnh yếu ra sao, liếc mắt một cái liền phán đoán ra được.
Như vậy gần nhất, khí thế của Phó Thư Bảo nhất thời đè ép hẳn khí thế của Thánh An Na, những sự phô trương thanh thế này nọ, từ trước đến giờ hắn chưa từng nhường ai cả.
- Hừ! Cái tên gia hỏa này, chẳng lẽ không rêu rao một chút liền khó chịu mà chết à?
Trong lòng Thánh An Na hừ lạnh một tiếng.
Nếu như lấy sức chiến đấu mạnh yếu mà nói, thì mỗi một Thiên Không kỵ sĩ liền có thể cùng với năm sáu chục đầu Chiến sĩ Thạch Tượng chiến đấu ngang tay. Nhưng mà số lượng của đối phương có đến cả ngàn, hơn nữa, đám Chiến sĩ Thạch Tượng nhìn như thấp bé, trên thực tế còn mạnh mẽ hơn rất nhiều kia lại càng khó nhằn hơn nữa, bọn họ chỉ có thể lấy một địch mười mà thôi. Như thế mà nói, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ có lòng một phen muốn làm gì Phó Thư Bảo mà nói, cũng không có khả năng làm được.
Căn bản không tồn tại khả năng bất ngờ tập kích, Phó Thư Bảo liền càng an tâm hơn. Hắn đem quyển họa trục của Công chúa Luyện Quốc quẳng về phía Thánh An Na, nói:
- Ta biết trong lòng ngươi vẫn còn có chút hoài nghi! Đây chính là quyển họa trục của Công chúa Luyện Quốc, ngươi tự xem đi! Là thật hay giả, liếc mắt liền có thể nhìn ra được.
Quyển họa trục hình ảnh Công chúa Luyện Quốc được làm giả phi thường tỉ mỉ nhẹ nhàng phiêu đãng bay đến trong tay của Thánh An Na. Nàng ta bắt lấy, mở ra, cẩn thận xem xét. Khuôn mặt quen thuộc nhất thời đập vào trong mắt của nàng, cũng không chỉ có hình dáng giống như đúc, thậm chí ngay cả khí chất cùng với thần vận cũng không kém chút nào.
Trong lòng Thánh An Na vốn dĩ cũng còn một chút tâm lý hoài nghi, nhưng mà thời điểm này nhìn thấy quyển họa trục, tất cả hoài nghi toàn bộ đều tiêu thất hết. Một người, có thể giả tạo ra được hình dáng bên ngoài, nhưng mà cũng không có cách nào giả tạo được thần vận của người khác. Một họa trục như vậy, chỉ có thể là họa sư mặt đối mặt, cẩn thận quan sát, chậm rãi vẽ ra mới có khả năng tạo ra một tác phẩm xuất sắc tuyệt thế như vậy. Một tác phẩm như vậy, bất luận là kẻ nào cũng không thể nào giả tạo ra được.
Nàng ta lại không biết rằng, đây cũng là do Đan Thư Thần Thú dựa theo chỉ thị của Phó Thư Bảo, cố tình làm giảm thấp xuống trình độ ‘vẽ tranh’ của mình, cố tình vẽ ra một bức họa hơi kém một chút. Nếu như toàn lực làm mà nói, hắn có thể một phen đem từng sợi lông mày của Công chúa cũng vẽ một cách phi thường sinh động nữa.
- Cái này quả thật chính là họa trục của Công chúa Luyện Quốc! Phó Thư Bảo, ngươi không biết đã đạt được vận khí phân chó gì nữa, không ngờ lại có thể lọt vào mắt xanh của Công chúa Luyện Quốc. Thôi được, chuyện tình này ta một chút cũng không cảm thấy hứng thú. Điều khiến ta cảm thấy hứng thú chính là, ngươi nói rằng ngươi đã từng gặp mặt Vương tử Luyện Quốc, vậy hắn thông qua con đường gì mà đến được nơi đây?
Cái này, chính là vấn đề cuối cùng mà Thánh An Na vẫn chưa thể giải thích được, đây cũng là nghi vấn cuối cùng trong lòng nàng.
Phó Thư Bảo cười ha ha, nói:
- Thánh An Na, ta thấy ngươi đã hồ đồ rồi a! Ngươi cho rằng trên thế giới này cũng chỉ có mình ngươi có loại bảo bối như là Thần Thông Bàn vậy sao? Là Vương tử của Luyện Quốc, có cái bảo bối gì mà hắn không thể có được chứ? Hắn cùng với ta gặp nhau, chính là dùng một loại bảo bối giống như Thần Thông Bàn vậy, chẳng qua cái thứ đó cũng không gọi là Thần Thông Bàn, mà gọi là Thần Quang Bàn! Thần quang một đường, tạo thành thông đạo, trong ngoài vũ trụ, ngay lập tức là đến, so với Thần Thông Bàn trong tay của ngươi không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Đặt bừa một cái tên, chính là để cho Thánh An Na càng dễ dàng tưởng tượng ra một chút. Mà khuếch đại năng lực của nó lên đến cực điểm, cũng chỉ là đánh rắm mà thôi! Trong ngoài vũ trụ, ngay lập tức liền đến, đó là cái khái niệm gì?
- Được rồi! Ta đã tin tưởng ngươi rồi! Mau đem vé tàu của ngươi đưa cho ta!
Thánh An Na đến lúc này đã hoàn toàn tiến vào trong cái bẫy dối trá của Phó Thư Bảo.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Ta ngốc nghếch như vậy hay sao? Ngươi không một phen đem người giao cho ta, ta như thế nào đưa vé tàu cho ngươi? Vạn nhất ngươi đổi ý thì ta làm sao bây giờ?
Thánh An Na cả giận nói:
- Ta nhân nhượng như vậy là đã cấp mặt mũi cho ngươi rất nhiều rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa? Không cần được voi đòi tiên, nếu không thì… Hừ!
Ánh mắt của nàng liếc nhìn về phía Chi Ni Nhã một cái, hàn quang lóe lên, toát ra một tia sát ý nồng đậm.
- Như vậy đi, mỗi người chúng ta cùng phái ra một người trung gian. Người của ta cầm vé tàu đi về phía các ngươi, người của các ngươi dẫn theo Chi Ni Nhã hướng về phía chúng ta mà đi. Thời điểm khi bọn họ đi đến trung gian, đều tự mình trao đổi người và vé tàu, thế nào?
Cái đề nghị này, Phó Thư Bảo đã sớm lên kế hoạch từ trước.
- Được rồi! Cứ làm như vậy đi!
Thánh An Na hiểu rõ ràng loại người như Phó Thư Bảo. Hắn so với con chuột còn thông minh giảo hoạt hơn rất nhiều. Muốn dưới trường hợp này mà bắt được hắn, đó cơ hồ là chuyện tình không có khả năng. Cho nên cũng chỉ có thể lui lại một bước, hoàn thành giao dịch trước, đạt được thứ mình muốn có trước rồi tính tiếp.
- Thất Luyện Mãng, ngươi cầm vé tàu qua đó đi!
Phó Thư Bảo đối với thực lực của Thất Luyện Mãng tương đối yên tâm một chút. Hắn vốn dĩ định để cho Độc Âm Nhi hoặc là Hồ Nguyệt Thiền đi làm chuyện này, nhưng mà lại lo lắng đến chuyện nữ nhân trong lúc đó bị ăn giấm chua, chuyện tình gì cũng đều có thể làm được, chỉ đành phải bỏ qua. Cái loại sự tình này, vẫn là để cho thủ hạ đắc lực nhất của mình đi làm là tốt nhất.
Thất Luyện Mãng mang theo một tấm vé tàu mà Phó Thư Bảo đưa cho mình hướng về phía chính giữa đi tới.
Thánh An Na lại nói:
- Không phải là một tấm, Phó Thư Bảo, ngươi lầm rồi, là hai tấm!
Phó Thư Bảo kêu lên:
- Ngươi cái ả nữ nhân lòng tham không đáy này! Đầu óc của ngươi hồ đồ rồi sao? Đưa hết toàn bộ hai tấm cho ngươi, ta như thế nào lên thuyền đây?
Thánh An Na cười lạnh nói:
- Ngươi là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, tuyệt đối không cần phải có vé tàu! Vương tử Luyện Quốc cấp cho ngươi hai cái vé tàu, đơn giản là muốn bán cho ngươi một cái nhân tình thật lớn, cho phép ngươi dẫn theo hai người bên cạnh mình cùng lên Thánh Đảo! Hừ! Đừng cho rằng ta là kẻ ngốc, ta biết hết thảy mọi thứ đó!
- Ngươi…
Phó Thư Bảo bày ra bộ dáng chán nản cùng cực, thế nhưng trong lòng thì lại cười nhạo một mảnh:
- Con mẹ ngươi, ngươi không ngốc chẳng lẽ là lão tử ngốc sao? Đừng nói cấp cho ngươi toàn bộ hai tấm, cho dù là hai trăm tấm, lão tử cũng có thể bảo Đan Thư Thần Thú vẽ ra cấp cho ngươi! Cái bộ dáng lòng tham quá lố của ngươi, thật khiến cho người ta ghê tởm a! Thậm chí cái thứ hàng giả như vậy cũng tham! Ta khinh!
Loại người mà ngay cả hàng giả cũng tham, quả thật là khiến cho người ta ghê tởm. Chẳng qua, Thánh An Na căn bản là không biết cái mà nàng ta tham chính là vé tàu giả, căn bản là thứ không có tồn tại. Cho nên, bản thân nàng ta đã bị rơi vào trong cái bẫy giả dối, một chút cũng không biết rằng nàng ta rất buồn cười, ngược lại nghĩ thấy nàng ta đủ thủ đoạn, đủ thông minh.
- Nếu như ngươi đồng ý đưa cho ta, Chi Ni Nhã rất nhanh sẽ trở về với ngươi, còn ngươi không chịu đưa mà nói, ngươi đừng mơ tưởng nàng ta sẽ quay trở lại bên cạnh ngươi!
Thánh An Na tựa hồ đã bắt được mệnh môn của Phó Thư Bảo, một tia ý cười đắc ý cũng đã hiện lên trên khóe miệng của nàng.
- Được rồi! Xem như ngươi lợi hại! Lần này đây trong số người đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, ta xem như là thân cô thế cô rồi! Ngươi lại có thể mang theo một gã tùy tùng đắc lực nữa! Hừ! Ngươi nhất định sẽ gặp báo ứng a!
Một bên vừa mắng, một bên phất phất tay, Phó Thư Bảo cắn răng nghiến lợi đưa thêm một tấm vé tàu nữa cho Thất Luyện Mãng cầm đi đến chính giữa, hoàn thành việc trao đổi.
Bên này Thánh An Na cũng vung tay lên, Mạc Sầu dẫn theo Chi Ni Nhã hướng đến chính giữa đi tới.
- Chi Ni Nhã…
Thời điểm đi ngang qua bên cạnh, Thánh An Na nói nhỏ:
- Ta làm như vậy là bất đắc dĩ mà thôi! Nhớ kỹ những lời ta đã nói, trở về bên cạnh Phó Thư Bảo, ngươi tốt nhất là nên khai đạo một chút tên tiểu tử kia, để cho hắn ngoan ngoãn hợp tác với ta. Phải biết rằng, hết thảy những gì ta làm cũng đều là vì hồi sinh lại Thiên Không Nữ Thần, hiểu chưa?
Chi Ni Nhã khẽ gật đầu, nói:
- Thánh chủ, ta hiểu rồi! Ta sẽ không trách người đâu! Ta cũng sẽ hảo hảo khuyên bảo lão công của ta!
Thánh An Na thương tổn Chi Ni Nhã như vậy, đem Chi Ni Nhã xem như là một món hàng hỏa mà trao đổi, thế nhưng trong lòng lại không có một chút áy náy nào cả, ngược lại ở tại thời điểm này vẫn còn bảo Chi Ni Nhã không nên trách cứ nàng ta, tiếp tục làm việc cho nàng ta. Cũng không biết là nàng ta quá mức tự tinh, cũng không biết rằng bằng cách nào lại có thể dưỡng thành cái loại tính cách cường thế như vậy.
Chẳng qua, lời đáp lại của Chi Ni Nhã cũng là một lời đáp lại hư tình giả ý mà thôi. Ngay tại thời điểm Thánh An Na xem nàng như là món hàng hóa trao đổi, nàng ta đối với Thánh An Na đã không còn nửa điểm kính ý nào nữa. Thậm chí, trong lòng của nàng cũng còn tồn tại một loại tâm lý khinh bỉ nữa.
- Bảo ta giúp ngươi nói chuyện, tiếp tục giúp ngươi làm thương tổn nam nhân yêu quý nhất trong lòng ta, ngươi cho rằng ta là đứa ngốc hay sao? Kỳ thật, ngươi mới là kẻ ngốc nhất trên thế gian này!
Trong lòng Chi Ni Nhã âm thầm nói. Thế nhưng ngoài mặt cũng là hình dạng vô cùng khiêm tốn, không lộ ra chút thanh sắc nào cả.
Những người một phen xem người khác là kẻ ngốc, thông thường mới chân chính là kẻ ngốc thật sự. Bất luận kẻ đó có thông minh đến đâu, có tinh linh đến đâu cũng vậy.
Giao dịch rất nhanh hoàn thành. Mạc Sầu cầu lấy hai tấm vé tàu, rất nhanh bay lui về phía sau, giống như sợ Phó Thư Bảo đột nhiên nhảy ra đoạt lại vậy. Mà Thất Luyện Mãng thì lại sử dụng tốc độ còn nhanh hơn nữa mà mang theo Chi Ni Nhã quay ngược trở lại bên người Phó Thư Bảo. Một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng trong khoảnh khắc di động, ngăn cản trước mặt của Phó Thư Bảo, hình thành nên một đạo bình chướng không thể nào vượt qua nổi. Cái đạo bình chướng này, cho dù Tứ Đại Thiên Không kỵ sĩ cùng với Thánh An Na đồng thời ra tay, cũng không thể nào vượt qua nổi.
- Tốt lắm! Ngươi đã đạt được vé tàu rồi, ta cũng đã đạt được người của ta, chuyện tình ngày hôm nay liền tới đây chấm dứt đi. Chúng ta đều trở về, cùng chờ đợi sự xuất hiện của Tiếp Dẫn Chi Thuyền!
Phó Thư Bảo nói.
- Đó là đương nhiên! Đến thời điểm đó, ha ha… ngươi sẽ nhìn thấy một cái Đế quốc mới sinh ra trên mảnh địa phương này!
Thánh An Na tràn ngập hào khí nói.
/693
|