Dưới sự thiêu đốt lặng lẽ của Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, Phó Thư Bảo huyền phù bên trong hư không bên dưới tầng đỉnh nhìn qua liền giống như một vị Thiên sứ thánh khiết vậy. Nhưng mà trong bản chất hắn cũng chỉ là một tên gia hỏa ẩn chứa đầy những suy nghĩ xấu xa mà thôi. Là Thiên sứ, cũng có thể là một Đọa Lạc Thiên Sứ có cặp cánh đen, nhưng mà ngoại hình của hắn thì lại là một loại biểu hiện dã dối vô cùng thánh khiết mà thôi.
Hết thảy những cái này cũng đều thể hiện rõ trong mắt của Thất Luyện Mãng, cảm thụ của hắn càng ngày càng phức tạp hơn. Trong lòng hắn âm thầm nói:
- Từ lực trường lực lượng của tên gia hỏa này mà xem, thì hắn chẳng qua cũng chỉ là một Lực sĩ vừa mới tiến nhập vào cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Lực mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của ta. Nhưng mà không ngờ ta lại thua ở trong tay hắn! Cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này có được kỹ thuật Phù văn từ Thời đại Khởi Nguyên, nếu như không hiểu rõ, căn bản là không thể nào phá giải nổi. Hắn vì cái gì lại có thể tự tin như thế, có thể khiến cho ta khôi phục lại tự do chứ? Nhất định là hắn đang cố ý kéo dài thời gian, muốn từ bên trong Thần Miếu phát hiện ra càng nhiều những bí mật khác! Chẳng qua, mặc dù là như vậy, ta cũng không có biện pháp nào ngăn cản hắn được… Haizzz…
Thần thú cũng có thời điểm phiền não a!
Bị giam giữ hơn một vạn năm, sự tịch mịch kia, sự buồn tẻ kia, tưởng tượng đến liền chán chết rồi, huống chi đây lại là một quá trình gần như là không có thời gian kết thúc. Trước đây đã trôi qua hơn cả vạn năm rồi, sau này rất có thể sẽ phải tốn thêm thời gian một vạn năm nữa, thậm chí còn có thể là bảy tám vạn năm nữa! Hắn thật sự hoài nghi, có một ngày nào đó hắn sẽ không thể chịu được nữa mà tự sát chết mất!
Thời gian một vạn năm qua, Phó Thư Bảo là người đầu tiên phát hiện ra nơi này, hơn nữa lại còn là người đầu tiên thành công xâm nhập vào bên trong Thần Miếu nữa, cho nên, mặc dù cũng không quá tin tưởng rằng Phó Thư Bảo có thể phá giải được phong ấn của Phù văn, nhưng mà trong lòng của Thất Luyện Mãng thật ra vẫn hy vọng hắn có thể phá giải được. Phó Thư Bảo đã từ một kẻ xâm lấn đối địch dần dần biến thành một vị sứ giả mang đến tự do cùng hy vọng. Sự biến chuyển này cũng chỉ xảy ra trong thời gian hiện lên một tia ý niệm trong đầu mà thôi. Quá trình dày vò không có hạn cuối cùng với khế ước một năm, cái nào có giá trị hơn, nên lựa chọn như thế nào, đó là chuyện tình không cần nói cũng biết.
Một trong những đặc tính lớn nhất của Thần thú chính là chú trọng lời hứa. Chỉ cần chấp nhận hứa hẹn, dù trong hoàn cảnh nào cũng sẽ nhất nhất tuân thủ. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Phó Thư Bảo không chút lo lắng sau khi Thất Luyện Mãng được giải trừ khỏi Phong Ấn Luyện Lực Khí sẽ phản bội.
Chẳng qua, động thủ phá giải Phong Ấn Luyện Lực Khí, nhìn qua giống như một chuyện tình đơn giản dùng búa đập vỡ món đồ sứ vậy, nhưng mà sau khi một phen dốc sức chín trâu hai hổ vào trong đó, Phó Thư Bảo mới phát hiện ra, cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này so với hắn tưởng tượng còn phức tạp hơn rất nhiều.
Trước kia, Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc của hắn liền giống như một thanh chìa khóa vạn năng vậy, có thể mở ra hết thảy mọi ổ khóa cấm cố trong thiên hạ, cũng cấp cho hắn một sự tự tin không việc gì không thể làm được. Trên thực tế cũng quả thật là như thế, thậm chí ngay cả Mặc Lan Lý Sự cũng phải mượn dùng Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc của hắn để chữa trị Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần. Hiện tại Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc đã hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng, biến thành Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa hoàn mỹ, uy lực của nó hẳn phải lớn hơn rất nhiều, tác dụng cũng phải lớn hơn nhiều mới đúng. Nhưng mà, lần này nó lại khiến cho hắn phải thất vọng rồi.
Trước mặt là một bức bích họa phù điêu tinh không chi hải bình thường, sau khi đã mất đi Thất Luyện Mãng, chỉnh thể bộ bích họa phù điêu này cũng không có những biến hóa gì quá lớn. Phó Thư Bảo cẩn thận quan sát lại, đám tinh tú này, kỳ thật cũng chính là một linh kiện nhỏ của toàn bộ Luyện Lực Khí! Mà thứ phát sáng lấp lánh kia, cũng chính là nhờ vào Linh Thú Lực Đan! Đám ánh sáng này, những phiến tinh vân hư vô mù mịt kia, kỳ thật chính là những thông lộ của Luyện Lực Khí, liền giống như những văn lộ huyết sắc bên ngoài các loại Luyện Lực Khí bình thường vậy. Dựa theo kinh nghiệm cùng với suy đoán của hắn, chỉ cần phá giải được những thông lộ này, lấy ra những Linh Thú Lực Đan kia, liền có thể phá giải được bộ Phong Ấn Luyện Lực Khí này.
Sự thật hoàn toàn tương phản. Phó Thư Bảo dùng Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa làm thiết đao, chặt đứt đám tinh vân này, những đường thông lộ giống như ánh sáng kia, sau khi bị hắn chặt đứt đi, liền rất nhanh khôi phục lại như cũ. Thời điểm ban đầu, hắn định dùng biện pháp so đấu tiêu hao để mà tiến hành phá giải, nhưng mà trải qua một đoạn thời gian khá lâu, hắn mới phát hiện ra, cho dù hắn một phen mệt chết, thì cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này vẫn có thể tiếp tục cường đại mà ổn định hoạt động tiếp. Cái biện pháp này căn bản là không thể nào thực hiện được.
- Ta cũng không tin, phá hủy hết đám Linh Thú Lực Đan của ngươi, phá hủy nguồn cung cấp năng lượng của ngươi, ngươi còn có thể vận chuyển được không?
Trong lòng mắng chửi một câu, Phó Thư Bảo đột nhiên đem Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa thu hồi vào trong tay phải, ầm ầm đập thẳng về phía khỏa Linh Thú Lực Đan mà hắn mới phát hiện ra. Cường quang thoáng hiện lên, lần này đầu Quyền thú đánh ra so với trước kia còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Vừa mới xuất hiện, bên trong hư không cũng đã truyền lại một đạo thanh âm mãnh thí rít gào.
Quyền thú chính là sự kéo dài của quyền ý, chính là kết quả của ý chí chiến đấu cực mạnh, hơn nữa lại còn có đặc tính tiến hóa nữa. Theo số lần sử dụng càng ngày càng nhiều của Phó Thư Bảo, nó cũng có thể trở nên càng ngày càng thành thục hơn, càng ngày càng cường đại hơn. Hiện tại nó phát ra là thanh âm gần như là thanh âm mãnh thú rít gào vậy, sau này, nó còn có thể từ hình thái mơ hồ không hoàn chỉnh dần dần hóa thành Quyền thú có hình thái cố định, hoặc là Long hoặc là Hổ! Vừa xuất quyền, phi long tại thiên! Vừa xuất quyền, hổ vương trấn sơn lâm!
Muốn thành công, liền cần phải có một quá trình lớn dần, mà điều đó cần có một khoảng thời gian.
Ầm!
Quyền thú năng lượng cường hãn cùng với nắm tay của Phó Thư Bảo lần lượt đánh thẳng vào trên viên Linh Thú Lực Đan kia. Thanh âm chấn động truyền đến. Trong nháy mắt đó, không khí bên trong hư không tựa hồ như bị thổi bay ra ngoài đến cả mười dặm. Nhưng mà, toàn bộ cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này lại một chút ba động cũng đều không có! Đừng nói là khỏa Linh Thú Lực Đan bị công kích kia bị phá hủy, thậm chí ngay cả một vài hạt bụi rơi xuống cũng chẳng có!
- Cái này… như thế nào lại có thể?
Phó Thư Bảo trợn tròn mắt. Một quyền này của hắn, dưới tình huống bình thường, một phen đem toàn bộ phần đỉnh của tòa Thần Miếu này đánh cho sụp đổ cũng không thành vấn đề, nhưng mà tình huống thực tế lại là một hạt bụi cũng không thể đánh rơi xuống!
Đúng lúc này, chợt có một cỗ lực lượng phi thường cường đại đột nhiên từ bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí tuôn trào ra, lấy vị trí mà Phó Thư Bảo vừa công kích kia làm trung tâm, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, khiến cho hắn không thể nào tránh được, bị cuốn luôn vào trong cơn lốc xoáy. Thân thể của hắn nhất thời bị bắn ngược về phía sau, nặng nề đập thẳng xuống trên mặt đất bên dưới. Sự chấn động của nội tạng, khung xương cùng với cơn đau chợt truyền ra từ trong cơ thể, một cỗ cảm giác mê muội dâng tràn trong đầu óc hắn.
Trong nháy mắt đó, hắn quả thật là đã quên mất rằng hắn chính là một Lực sĩ cấp bậc Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Cấp, mà chỉ là một phàm nhân phổ thông bình thường. Chịu phải sự phản phệ như vậy, quả thật là sắp chết mất!
- Thất bại rồi à? Vô dụng thôi! Ngươi rời khỏi nơi này đi!
Cỗ hy vọng trong lòng Thánh An Na biến, Thất Luyện Mãng ngược lại có vẻ vô cùng bình tĩnh. Lại tiếp nhận sự dày vò không có kết thúc này, phi thường bất đắc dĩ, nhưng mà lại có biện pháp gì đâu chứ?
- Ta còn muốn thử thêm một lần nữa!
Phó Thư Bảo từ mặt đất lăn lông lốc, xoay người đứng thẳng lên.
- Ngươi thật sự là một tên gia hỏa cố chấp!
Thất Luyện Mãng dùng một loại ánh mắt không thể nào hiểu nổi nhìn Phó Thư Bảo. Ở trong mắt của hắn, thậm chí còn có một tia trào phúng nhàn nhạt nữa, trào phúng hắn không biết tự lượng sức.
Lần này đây Phó Thư Bảo cũng không có lập tức bay thẳng lên đỉnh tầng, động thủ phá giải, mà là lấy ra phiến thạch điêu bạch ngọc Sinh chi Không gian Trữ vật đã bị ngụy trang thành quyển Tả Chân Tập, một phen đem Đan Thư Thần Thú triệu hồi ra.
- Cái này… hắn…
Thất Luyện Mãng đột nhiên kinh ngạc nói:
- Đan Thư Thần Thú!
- Di? Đây không phải là Tiểu Thất hay sao?
Đan Thư Thần Thú bày ra dáng vẻ trưởng bối cao cao tại thượng nhìn vãn bối, nói.
Phó Thư Bảo kinh ngạc nói:
- Như thế nào, các ngươi quen biết nhau à?
Đan Thư Thần Thú nói:
- Ba ba, ta và con tiểu xà này quả thật có biết nhau. Năm đó hắn cũng chỉ là một đầu Linh Vương, hiện tại xem ra, tựa hồ đã là một Thần thú rồi!
Dừng lại một chút, hắn đột nhiên lại kinh hô lên:
- Ái da! Tiểu Thất, da của ngươi cũng bị lột sạch rồi, ngươi chơi đùa lõa thể chạy rông hay sao thế?
- Cái này…
Thất Luyện Mãng có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Phó Thư Bảo một cái, sau đó lại xoay chuyển chủ đề, nói:
- Từ từ, Đan Thư Thần Thú, ngươi gọi hắn là cái gì?
- Ba ba a!
Đan Thư Thần Thú huyền phù đến trên đỉnh đầu của Phó Thư Bảo, nói:
- Hắn chính là ba ba của ta!
- Hóa ra là như vậy! Không nghĩ tới ngươi đã trở thành ba ba của Đan Thư Thần Thú, khó trách ngươi lại tự tin như thế!
Tựa hồ Thất Luyện Mãng đã hiểu được một chút chuyện gì đó, bày ra bộ dáng giật mình hiểu ra. Hắn lại không biết rằng, Phó Thư Bảo có được thành tựu ngày hôm nay, một là bởi vì thiên phú của hắn, thứ hai cũng là bởi vì vận khí của hắn, mà thứ ba chính là bởi vì hắn chăm chỉ hơn người khác rất nhiều. Có được ba điểm như thế này, ai cũng đều có thể thành công.
Phó Thư Bảo nói:
- Nếu như các ngươi quen biết vậy thì tốt rồi! Chẳng qua, hiện tại cũng không phải là thời điểm để các ngươi ôn chuyện! Đan Thư Thần Thú, ngươi đi xem thử cái Phong Ấn Luyện Lực Khí bên trên kia xem, nhìn xem có phương pháp gì phá giải hay không?
Đan Thư Thần Thú liếc mắt hướng về phía đỉnh tầng liếc mắt nhìn lại, sau đó lập tức nói:
- Phong Ấn Luyện Lực Khí này, ẩn chứa Phù văn, đối với ta mà nói chính là giải trừ câu đố mà thôi, chỉ là một chuyện nhỏ nhặt!
Cái thân thể giống như một quyển sách hướng về phía đỉnh tầng của Thần Miếu mà bay đi. Đan Thư Thần Thú bắt đầu quay vòng không ngớt xung quanh Phong Ấn Luyện Lực Khí, thỉnh thoảng lại phát ra những thanh âm soàn soạt nhàn nhạt, tựa hồ như là đang vẽ lại cái gì đó, bộ dáng phi thường chuyên chú.
Trong lúc chờ đợi, Phó Thư Bảo đem tầm mắt chuyển qua trên người của Thất Luyện Mãng:
- Các ngươi như thế nào quen biết nhau vậy?
Thất Luyện Mãng cười khổ nói:
- Đó là chuyện tình vô cùng xa xưa rồi! Ta từng thỉnh cầu hắn một chuyện, là vấn đề về mặt tu luyện. Ta có thể trở thành Thần thú như ngày nay, không có sự hỗ trợ của hắn căn bản là không thành công.
Dừng lại một chút, hắn còn nói thêm:
- Có sự hỗ trợ của Đan Thư Thần Thú, Phong Ấn Luyện Lực Khí này hẳn là có thể phá giải được! Thứ hắn am hiểu nhất chính là cái này!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Không nghĩ tới Đan Thư Thần Thú lại có ân với ngươi a! Như vậy thì tốt rồi! Sau khi giải trừ xong Phong Ấn Luyện Lực Khí, ngươi không chỉ phải làm việc cho ta một năm, còn có cả ân tình của Đan Thư Thần Thú con ta nữa! Ta muốn làm chuyện gì, còn muốn hỏi chuyện tình gì nữa, để cho Đan Thư Thần Thú mở miệng, hiệu quả so với ta tự mình mở miệng còn tốt hơn rất nhiều.
Lại qua thêm chốc lát nữa, Đan Thư Thần Thú từ trên đỉnh tầng bay xuống, từ bên trong miệng không ngừng phun ra vô số những tấm giấy. Bên trên đó vẫn như trước là dùng những văn tự mà Phó Thư Bảo có thể đọc hiểu được mà ghi chú.
Cẩn thận xem kỹ từng tấm từng tấm, Phó Thư Bảo có một loại cảm giác kỳ diệu như thể hồ quán đỉnh vậy:
- Không nghĩ tới, hóa ra là phải phá giải những Phù văn của Phong Ấn Luyện Lực Khí trước, sau đó mới có thể phá hủy được cấu tạo trung tâm nhất, mới có thể phá vỡ hoàn toàn Phong Ấn Luyện Lực Khí này! Ta như thế nào lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Đan Thư Thần Thú cười nói:
- Chuyện tình đơn giản lắm, ba ba lên trên đó chỉ cần điều tra ra được những Phù văn được che giấu trong đó, sau đó dựa theo trình tự sắp xếp của nó tiến hành phá giải, như vậy toàn bộ Phong Ấn Luyện Lực Khí cũng sẽ bị phá giải thôi!
Phó Thư Bảo cười nói:
- Cái này giống như là đưa vào bên trong một chiếc máy vi tính một con virus vậy! Ha ha… chính là đơn giản như vậy a!
- Cái gì mà máy vi tính? Cái gì là virus?
Đan Thư Thần Thú vẫn là lần đầu tiên nghe qua loại từ ngữ như thế này.
- Không có gì! Chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi!
Phó Thư Bảo dang rộng Băng Tuyết Lực Lượng Chi Dực, cặp cánh nhẹ nhàng phe phẩy, thân thể của hắn nhất thời bay thẳng lên trên, hướng về phía tầng đỉnh của Thần Miếu mà đi.
- Thật sự là kỳ quái! Hắn nói cái gì đó mà ta nghe mãi cũng không hiểu nổi thế này?
Đan Thư Thần Thú thì thào nói, bộ dáng mơ hồ. Tuy là hắn là một đầu Thần thú hiếm lạ đến từ Thời đại Khởi Nguyên, có được bản sự độc đáo, nhưng mà vẫn không thể nào hiểu nổi những lời mà Phó Thư Bảo nói khi nãy, bởi vì những thứ kia, căn bản không phải là thứ tồn tại trên thế giới này!
Nhưng mà đối với Phó Thư Bảo mà nói, cái Phong Ấn Luyện Lực Khí mà hắn lần đầu tiên tiếp xúc đến này, quả thật cũng giống như là một cỗ máy vi tính vậy. Những cái Phù văn ẩn chứa ytong đó, chính là hệ điều hành phụ trách biên dịch ngôn ngữ, nó duy trì quá trình vận chuyển của toàn bộ Luyện Lực Khí. Muốn phá giải một cái hệ thống như vậy, biện pháp hữu hiệu nhất chính là truyền vào bên trong nó một con virus phá hoại, khiến cho nó hỏng mất.
Phù văn, còn được gọi là Lực Chi Phù Văn, chính là một môn kỹ thuật Luyện Lực sĩ thần bí mà vĩ đại do những Luyện Lực sĩ Thời đại Khởi Nguyên sáng tạo và phát triển ra. Luyện Lực sĩ phối hợp các loại linh tài khác nhau, luyện chế thành Linh chỉ, sau đó viết lên đó Lực Chi Phù Văn, như vậy có thể tạo ra được những Lực phù tương ứng. Lực phù có rất nhiều loại, ví dụ như là ở trên Linh chỉ rót vào lực lượng Hỏa thuộc tính, cùng với sử dụng các loại Phù văn tương quan hình thành nên một hệ thống duy trì thao tác, như vậy liền có thể tạo thành một cái Hỏa phù có uy lực khủng bố. Loại Hỏa phù như vậy, cho dù là một gã Lực sĩ Thủy thuộc tính quẳng ra, cũng có thể tạo thành công kích Hỏa thuộc tính có uy lực cực đại như thường.
Hết thảy những cái này cũng đều thể hiện rõ trong mắt của Thất Luyện Mãng, cảm thụ của hắn càng ngày càng phức tạp hơn. Trong lòng hắn âm thầm nói:
- Từ lực trường lực lượng của tên gia hỏa này mà xem, thì hắn chẳng qua cũng chỉ là một Lực sĩ vừa mới tiến nhập vào cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Lực mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của ta. Nhưng mà không ngờ ta lại thua ở trong tay hắn! Cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này có được kỹ thuật Phù văn từ Thời đại Khởi Nguyên, nếu như không hiểu rõ, căn bản là không thể nào phá giải nổi. Hắn vì cái gì lại có thể tự tin như thế, có thể khiến cho ta khôi phục lại tự do chứ? Nhất định là hắn đang cố ý kéo dài thời gian, muốn từ bên trong Thần Miếu phát hiện ra càng nhiều những bí mật khác! Chẳng qua, mặc dù là như vậy, ta cũng không có biện pháp nào ngăn cản hắn được… Haizzz…
Thần thú cũng có thời điểm phiền não a!
Bị giam giữ hơn một vạn năm, sự tịch mịch kia, sự buồn tẻ kia, tưởng tượng đến liền chán chết rồi, huống chi đây lại là một quá trình gần như là không có thời gian kết thúc. Trước đây đã trôi qua hơn cả vạn năm rồi, sau này rất có thể sẽ phải tốn thêm thời gian một vạn năm nữa, thậm chí còn có thể là bảy tám vạn năm nữa! Hắn thật sự hoài nghi, có một ngày nào đó hắn sẽ không thể chịu được nữa mà tự sát chết mất!
Thời gian một vạn năm qua, Phó Thư Bảo là người đầu tiên phát hiện ra nơi này, hơn nữa lại còn là người đầu tiên thành công xâm nhập vào bên trong Thần Miếu nữa, cho nên, mặc dù cũng không quá tin tưởng rằng Phó Thư Bảo có thể phá giải được phong ấn của Phù văn, nhưng mà trong lòng của Thất Luyện Mãng thật ra vẫn hy vọng hắn có thể phá giải được. Phó Thư Bảo đã từ một kẻ xâm lấn đối địch dần dần biến thành một vị sứ giả mang đến tự do cùng hy vọng. Sự biến chuyển này cũng chỉ xảy ra trong thời gian hiện lên một tia ý niệm trong đầu mà thôi. Quá trình dày vò không có hạn cuối cùng với khế ước một năm, cái nào có giá trị hơn, nên lựa chọn như thế nào, đó là chuyện tình không cần nói cũng biết.
Một trong những đặc tính lớn nhất của Thần thú chính là chú trọng lời hứa. Chỉ cần chấp nhận hứa hẹn, dù trong hoàn cảnh nào cũng sẽ nhất nhất tuân thủ. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Phó Thư Bảo không chút lo lắng sau khi Thất Luyện Mãng được giải trừ khỏi Phong Ấn Luyện Lực Khí sẽ phản bội.
Chẳng qua, động thủ phá giải Phong Ấn Luyện Lực Khí, nhìn qua giống như một chuyện tình đơn giản dùng búa đập vỡ món đồ sứ vậy, nhưng mà sau khi một phen dốc sức chín trâu hai hổ vào trong đó, Phó Thư Bảo mới phát hiện ra, cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này so với hắn tưởng tượng còn phức tạp hơn rất nhiều.
Trước kia, Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc của hắn liền giống như một thanh chìa khóa vạn năng vậy, có thể mở ra hết thảy mọi ổ khóa cấm cố trong thiên hạ, cũng cấp cho hắn một sự tự tin không việc gì không thể làm được. Trên thực tế cũng quả thật là như thế, thậm chí ngay cả Mặc Lan Lý Sự cũng phải mượn dùng Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc của hắn để chữa trị Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần. Hiện tại Nguyên Tố Chi Hỏa ngũ sắc đã hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng, biến thành Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa hoàn mỹ, uy lực của nó hẳn phải lớn hơn rất nhiều, tác dụng cũng phải lớn hơn nhiều mới đúng. Nhưng mà, lần này nó lại khiến cho hắn phải thất vọng rồi.
Trước mặt là một bức bích họa phù điêu tinh không chi hải bình thường, sau khi đã mất đi Thất Luyện Mãng, chỉnh thể bộ bích họa phù điêu này cũng không có những biến hóa gì quá lớn. Phó Thư Bảo cẩn thận quan sát lại, đám tinh tú này, kỳ thật cũng chính là một linh kiện nhỏ của toàn bộ Luyện Lực Khí! Mà thứ phát sáng lấp lánh kia, cũng chính là nhờ vào Linh Thú Lực Đan! Đám ánh sáng này, những phiến tinh vân hư vô mù mịt kia, kỳ thật chính là những thông lộ của Luyện Lực Khí, liền giống như những văn lộ huyết sắc bên ngoài các loại Luyện Lực Khí bình thường vậy. Dựa theo kinh nghiệm cùng với suy đoán của hắn, chỉ cần phá giải được những thông lộ này, lấy ra những Linh Thú Lực Đan kia, liền có thể phá giải được bộ Phong Ấn Luyện Lực Khí này.
Sự thật hoàn toàn tương phản. Phó Thư Bảo dùng Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa làm thiết đao, chặt đứt đám tinh vân này, những đường thông lộ giống như ánh sáng kia, sau khi bị hắn chặt đứt đi, liền rất nhanh khôi phục lại như cũ. Thời điểm ban đầu, hắn định dùng biện pháp so đấu tiêu hao để mà tiến hành phá giải, nhưng mà trải qua một đoạn thời gian khá lâu, hắn mới phát hiện ra, cho dù hắn một phen mệt chết, thì cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này vẫn có thể tiếp tục cường đại mà ổn định hoạt động tiếp. Cái biện pháp này căn bản là không thể nào thực hiện được.
- Ta cũng không tin, phá hủy hết đám Linh Thú Lực Đan của ngươi, phá hủy nguồn cung cấp năng lượng của ngươi, ngươi còn có thể vận chuyển được không?
Trong lòng mắng chửi một câu, Phó Thư Bảo đột nhiên đem Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa thu hồi vào trong tay phải, ầm ầm đập thẳng về phía khỏa Linh Thú Lực Đan mà hắn mới phát hiện ra. Cường quang thoáng hiện lên, lần này đầu Quyền thú đánh ra so với trước kia còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Vừa mới xuất hiện, bên trong hư không cũng đã truyền lại một đạo thanh âm mãnh thí rít gào.
Quyền thú chính là sự kéo dài của quyền ý, chính là kết quả của ý chí chiến đấu cực mạnh, hơn nữa lại còn có đặc tính tiến hóa nữa. Theo số lần sử dụng càng ngày càng nhiều của Phó Thư Bảo, nó cũng có thể trở nên càng ngày càng thành thục hơn, càng ngày càng cường đại hơn. Hiện tại nó phát ra là thanh âm gần như là thanh âm mãnh thú rít gào vậy, sau này, nó còn có thể từ hình thái mơ hồ không hoàn chỉnh dần dần hóa thành Quyền thú có hình thái cố định, hoặc là Long hoặc là Hổ! Vừa xuất quyền, phi long tại thiên! Vừa xuất quyền, hổ vương trấn sơn lâm!
Muốn thành công, liền cần phải có một quá trình lớn dần, mà điều đó cần có một khoảng thời gian.
Ầm!
Quyền thú năng lượng cường hãn cùng với nắm tay của Phó Thư Bảo lần lượt đánh thẳng vào trên viên Linh Thú Lực Đan kia. Thanh âm chấn động truyền đến. Trong nháy mắt đó, không khí bên trong hư không tựa hồ như bị thổi bay ra ngoài đến cả mười dặm. Nhưng mà, toàn bộ cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này lại một chút ba động cũng đều không có! Đừng nói là khỏa Linh Thú Lực Đan bị công kích kia bị phá hủy, thậm chí ngay cả một vài hạt bụi rơi xuống cũng chẳng có!
- Cái này… như thế nào lại có thể?
Phó Thư Bảo trợn tròn mắt. Một quyền này của hắn, dưới tình huống bình thường, một phen đem toàn bộ phần đỉnh của tòa Thần Miếu này đánh cho sụp đổ cũng không thành vấn đề, nhưng mà tình huống thực tế lại là một hạt bụi cũng không thể đánh rơi xuống!
Đúng lúc này, chợt có một cỗ lực lượng phi thường cường đại đột nhiên từ bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí tuôn trào ra, lấy vị trí mà Phó Thư Bảo vừa công kích kia làm trung tâm, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, khiến cho hắn không thể nào tránh được, bị cuốn luôn vào trong cơn lốc xoáy. Thân thể của hắn nhất thời bị bắn ngược về phía sau, nặng nề đập thẳng xuống trên mặt đất bên dưới. Sự chấn động của nội tạng, khung xương cùng với cơn đau chợt truyền ra từ trong cơ thể, một cỗ cảm giác mê muội dâng tràn trong đầu óc hắn.
Trong nháy mắt đó, hắn quả thật là đã quên mất rằng hắn chính là một Lực sĩ cấp bậc Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Cấp, mà chỉ là một phàm nhân phổ thông bình thường. Chịu phải sự phản phệ như vậy, quả thật là sắp chết mất!
- Thất bại rồi à? Vô dụng thôi! Ngươi rời khỏi nơi này đi!
Cỗ hy vọng trong lòng Thánh An Na biến, Thất Luyện Mãng ngược lại có vẻ vô cùng bình tĩnh. Lại tiếp nhận sự dày vò không có kết thúc này, phi thường bất đắc dĩ, nhưng mà lại có biện pháp gì đâu chứ?
- Ta còn muốn thử thêm một lần nữa!
Phó Thư Bảo từ mặt đất lăn lông lốc, xoay người đứng thẳng lên.
- Ngươi thật sự là một tên gia hỏa cố chấp!
Thất Luyện Mãng dùng một loại ánh mắt không thể nào hiểu nổi nhìn Phó Thư Bảo. Ở trong mắt của hắn, thậm chí còn có một tia trào phúng nhàn nhạt nữa, trào phúng hắn không biết tự lượng sức.
Lần này đây Phó Thư Bảo cũng không có lập tức bay thẳng lên đỉnh tầng, động thủ phá giải, mà là lấy ra phiến thạch điêu bạch ngọc Sinh chi Không gian Trữ vật đã bị ngụy trang thành quyển Tả Chân Tập, một phen đem Đan Thư Thần Thú triệu hồi ra.
- Cái này… hắn…
Thất Luyện Mãng đột nhiên kinh ngạc nói:
- Đan Thư Thần Thú!
- Di? Đây không phải là Tiểu Thất hay sao?
Đan Thư Thần Thú bày ra dáng vẻ trưởng bối cao cao tại thượng nhìn vãn bối, nói.
Phó Thư Bảo kinh ngạc nói:
- Như thế nào, các ngươi quen biết nhau à?
Đan Thư Thần Thú nói:
- Ba ba, ta và con tiểu xà này quả thật có biết nhau. Năm đó hắn cũng chỉ là một đầu Linh Vương, hiện tại xem ra, tựa hồ đã là một Thần thú rồi!
Dừng lại một chút, hắn đột nhiên lại kinh hô lên:
- Ái da! Tiểu Thất, da của ngươi cũng bị lột sạch rồi, ngươi chơi đùa lõa thể chạy rông hay sao thế?
- Cái này…
Thất Luyện Mãng có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Phó Thư Bảo một cái, sau đó lại xoay chuyển chủ đề, nói:
- Từ từ, Đan Thư Thần Thú, ngươi gọi hắn là cái gì?
- Ba ba a!
Đan Thư Thần Thú huyền phù đến trên đỉnh đầu của Phó Thư Bảo, nói:
- Hắn chính là ba ba của ta!
- Hóa ra là như vậy! Không nghĩ tới ngươi đã trở thành ba ba của Đan Thư Thần Thú, khó trách ngươi lại tự tin như thế!
Tựa hồ Thất Luyện Mãng đã hiểu được một chút chuyện gì đó, bày ra bộ dáng giật mình hiểu ra. Hắn lại không biết rằng, Phó Thư Bảo có được thành tựu ngày hôm nay, một là bởi vì thiên phú của hắn, thứ hai cũng là bởi vì vận khí của hắn, mà thứ ba chính là bởi vì hắn chăm chỉ hơn người khác rất nhiều. Có được ba điểm như thế này, ai cũng đều có thể thành công.
Phó Thư Bảo nói:
- Nếu như các ngươi quen biết vậy thì tốt rồi! Chẳng qua, hiện tại cũng không phải là thời điểm để các ngươi ôn chuyện! Đan Thư Thần Thú, ngươi đi xem thử cái Phong Ấn Luyện Lực Khí bên trên kia xem, nhìn xem có phương pháp gì phá giải hay không?
Đan Thư Thần Thú liếc mắt hướng về phía đỉnh tầng liếc mắt nhìn lại, sau đó lập tức nói:
- Phong Ấn Luyện Lực Khí này, ẩn chứa Phù văn, đối với ta mà nói chính là giải trừ câu đố mà thôi, chỉ là một chuyện nhỏ nhặt!
Cái thân thể giống như một quyển sách hướng về phía đỉnh tầng của Thần Miếu mà bay đi. Đan Thư Thần Thú bắt đầu quay vòng không ngớt xung quanh Phong Ấn Luyện Lực Khí, thỉnh thoảng lại phát ra những thanh âm soàn soạt nhàn nhạt, tựa hồ như là đang vẽ lại cái gì đó, bộ dáng phi thường chuyên chú.
Trong lúc chờ đợi, Phó Thư Bảo đem tầm mắt chuyển qua trên người của Thất Luyện Mãng:
- Các ngươi như thế nào quen biết nhau vậy?
Thất Luyện Mãng cười khổ nói:
- Đó là chuyện tình vô cùng xa xưa rồi! Ta từng thỉnh cầu hắn một chuyện, là vấn đề về mặt tu luyện. Ta có thể trở thành Thần thú như ngày nay, không có sự hỗ trợ của hắn căn bản là không thành công.
Dừng lại một chút, hắn còn nói thêm:
- Có sự hỗ trợ của Đan Thư Thần Thú, Phong Ấn Luyện Lực Khí này hẳn là có thể phá giải được! Thứ hắn am hiểu nhất chính là cái này!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Không nghĩ tới Đan Thư Thần Thú lại có ân với ngươi a! Như vậy thì tốt rồi! Sau khi giải trừ xong Phong Ấn Luyện Lực Khí, ngươi không chỉ phải làm việc cho ta một năm, còn có cả ân tình của Đan Thư Thần Thú con ta nữa! Ta muốn làm chuyện gì, còn muốn hỏi chuyện tình gì nữa, để cho Đan Thư Thần Thú mở miệng, hiệu quả so với ta tự mình mở miệng còn tốt hơn rất nhiều.
Lại qua thêm chốc lát nữa, Đan Thư Thần Thú từ trên đỉnh tầng bay xuống, từ bên trong miệng không ngừng phun ra vô số những tấm giấy. Bên trên đó vẫn như trước là dùng những văn tự mà Phó Thư Bảo có thể đọc hiểu được mà ghi chú.
Cẩn thận xem kỹ từng tấm từng tấm, Phó Thư Bảo có một loại cảm giác kỳ diệu như thể hồ quán đỉnh vậy:
- Không nghĩ tới, hóa ra là phải phá giải những Phù văn của Phong Ấn Luyện Lực Khí trước, sau đó mới có thể phá hủy được cấu tạo trung tâm nhất, mới có thể phá vỡ hoàn toàn Phong Ấn Luyện Lực Khí này! Ta như thế nào lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Đan Thư Thần Thú cười nói:
- Chuyện tình đơn giản lắm, ba ba lên trên đó chỉ cần điều tra ra được những Phù văn được che giấu trong đó, sau đó dựa theo trình tự sắp xếp của nó tiến hành phá giải, như vậy toàn bộ Phong Ấn Luyện Lực Khí cũng sẽ bị phá giải thôi!
Phó Thư Bảo cười nói:
- Cái này giống như là đưa vào bên trong một chiếc máy vi tính một con virus vậy! Ha ha… chính là đơn giản như vậy a!
- Cái gì mà máy vi tính? Cái gì là virus?
Đan Thư Thần Thú vẫn là lần đầu tiên nghe qua loại từ ngữ như thế này.
- Không có gì! Chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi!
Phó Thư Bảo dang rộng Băng Tuyết Lực Lượng Chi Dực, cặp cánh nhẹ nhàng phe phẩy, thân thể của hắn nhất thời bay thẳng lên trên, hướng về phía tầng đỉnh của Thần Miếu mà đi.
- Thật sự là kỳ quái! Hắn nói cái gì đó mà ta nghe mãi cũng không hiểu nổi thế này?
Đan Thư Thần Thú thì thào nói, bộ dáng mơ hồ. Tuy là hắn là một đầu Thần thú hiếm lạ đến từ Thời đại Khởi Nguyên, có được bản sự độc đáo, nhưng mà vẫn không thể nào hiểu nổi những lời mà Phó Thư Bảo nói khi nãy, bởi vì những thứ kia, căn bản không phải là thứ tồn tại trên thế giới này!
Nhưng mà đối với Phó Thư Bảo mà nói, cái Phong Ấn Luyện Lực Khí mà hắn lần đầu tiên tiếp xúc đến này, quả thật cũng giống như là một cỗ máy vi tính vậy. Những cái Phù văn ẩn chứa ytong đó, chính là hệ điều hành phụ trách biên dịch ngôn ngữ, nó duy trì quá trình vận chuyển của toàn bộ Luyện Lực Khí. Muốn phá giải một cái hệ thống như vậy, biện pháp hữu hiệu nhất chính là truyền vào bên trong nó một con virus phá hoại, khiến cho nó hỏng mất.
Phù văn, còn được gọi là Lực Chi Phù Văn, chính là một môn kỹ thuật Luyện Lực sĩ thần bí mà vĩ đại do những Luyện Lực sĩ Thời đại Khởi Nguyên sáng tạo và phát triển ra. Luyện Lực sĩ phối hợp các loại linh tài khác nhau, luyện chế thành Linh chỉ, sau đó viết lên đó Lực Chi Phù Văn, như vậy có thể tạo ra được những Lực phù tương ứng. Lực phù có rất nhiều loại, ví dụ như là ở trên Linh chỉ rót vào lực lượng Hỏa thuộc tính, cùng với sử dụng các loại Phù văn tương quan hình thành nên một hệ thống duy trì thao tác, như vậy liền có thể tạo thành một cái Hỏa phù có uy lực khủng bố. Loại Hỏa phù như vậy, cho dù là một gã Lực sĩ Thủy thuộc tính quẳng ra, cũng có thể tạo thành công kích Hỏa thuộc tính có uy lực cực đại như thường.
/693
|