Vâng….nó mang lên một dĩa bánh không đúng là một ngôi biệt thự bánh kẹo. Mọi người thắc mắc nó làm từ khi nào mà nhanh thế….không như mấy cái bánh của Ánh, bánh của nó mang một vẻ sáng tạo, mới lạ. Một vị giám khảo hỏi nó :
– Tại sao em lại làm chiếc bánh này mà không phải loại khác…phải nhất thiết là một ngôi biệt thự ư??!!
Nó cười tươi giải đáp :
– Vâng…nhất định phải là nó, vì….em muốn có một ngôi nhà như mơ ước để bạn bè, người thân em có thể sống chung,….để em có thể ngày nào cũng cảm nhận được hơi ấm từ mọi người, quên đi niềm đau, được mọi người an ủi động viên như vậy là em thấy vui lắm rồi!!! Và chủ đề của em là ” buổi tiệc trà tình bạn và tình thương “.
Mọi người xung quanh bàn tán….
– Thật là dễ thương…
– Mong ước thật nhỏ nhoi mà ý nghĩa…
…………
Kết thúc phần thi thứ 1, 5′ sau ban giám khảo công bố kết quả.
Ánh :
– Mùi vị : 4/5
– Sáng tạo : 4/5
– Độc đáo : 3/5
Tổng cộng : 11/15
Nó :
– Mùi vị : 5/5
– Sáng tạo : 5/5
– Độc đáo : 5/5
Tổng cộng : 15/15
Phần thứ 1 nó thắng, MC cầm micro lên hét :
– Và phần thắng thuộc về Hàn Tuyết Băng. Xin chúc mừng….hai ngày nữa sẽ tới phần thi thứ 2. Chúc mọi người may mắn!!!!
Nó quay lưng bước đi dự định về nhà ngủ, tự nhiên tay nó bị níu nhẹ lại, xoay người lại thì thấy Ánh. Ánh nói :
– Chúc mừng cậu….tớ biết mình không thể thắng được nhưng thi với cậu vui lắm!!!
Nó hời mỉm đáp lại :
– Ừ…mình cũng vậy!!! Tạm biệt…..
Ánh cười gật đầu, nó tiếp tục bước đi. Nó thầm nghĩ “có lẽ cô ta không xấu lắm, cũng được…. ”
Mấy cái bánh nó làm mà không trình cho giám khảo thì được đãi thành bữa tiệc bánh ngọt nho nhỏ cho mọi người.
—- tua lun nha!!!!
Tại nhà nó :
Hắn từ đâu bay lại ôm nó cứng ngắt, nghé sát tai nó hắn thì thầm :
– Em giỏi lắm vk à!!! Em thắng tuyệt đối lun.
Nó cười tươi như hoa :
– Hì…hì…em mà lị. Ck thấy em cao siêu hông????
Hắn cười gật đầu liên tục. Nó cười ranh mãnh, quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn đòi hỏi :
– Vậy ck thưởng cho vk đi!!!
Hắn nhíu mày đề phòng, hỏi lại nó :
– Vk muốn thưởng gì???
Một tia ranh mãnh xuất hiện dưới đáy mắt nó nhưng hắn không thấy được. Nó đáp :
– Vậy thì ck tặng cho vk khẩu Colt 1911 .45 ACP đi. Vk muốn khẩu đó!!!!
Hắn sốc,….không…là bất ngờ mới đúng vì nó đam mê về súng như vậy, hắn hỏi ngược lại nó :
– Sao vk lại muốn nó….
Nó giải thích cho hắn :
– Ủa anh Wind không nói cho anh nghe à???
Hắn nhướng mày thắc mắc :
– Nói gì….thằng đó có nói gì cái chứ…
Nó lại tiếp tục :
– Thì nói cái vụ em đam mê súng từ nhỏ, em có nguyên bộ sưu tập súng luôn. Nhưng khẩu này em chưa có,….em muốn nó!!! Anh thưởng cho em khẩu đó đi….đi mà….nha…
Nó đòi hỏi mà nắm lấy tay hắn ra sức lắc, lắc….hắn thì mềm lòng với nó, xoa đầu nó ôn nhu nói :
– Thui được rồi, ck sẽ thưởng cho vk ha!!!! Để ck lấy hàng đã…
Nó mừng nhảy cẩng lên, ôm cổ hắn hôn một cái ngay môi….một nụ hôn nhẹ lướt qua như chuồn chuồn đạp nước, dù nhẹ nhưng sự ngọt ngào nó mang lại vô cùng lớn. Hắn được nó hôn vui như nở hoa luôn, miệng cứ cười hoài….khoan đã, hắn cười nhiều ư??? Đúng rồi, từ khi gặp nó hắn cảm thấy cuộc sống nó muôn màu hơn, đó là lí do hắn nhất định phải bảo vệ nó…nhất định. Hắn chợt nhớ ra gì đó :
– À vk vòng 2 thì sao????
Nó suy nghĩ rồi nói :
– Ui xời, còn 2 ngày mà. Hôm nay ra bar chơi???
Hắn phản bác :
– Không…. vk không được đi. Ck không cho vk đi!!!
Nó chu mỏ hỏi lại :
– Tại sao cơ chứ!! Không công bằng….hu…hông chịu…vk muốn đi bar…ck không thương vk….
Hắn động lòng, tự nhủ ” một ngày chắc không sao đâu ha??? “. Hắn liền nói :
– Được rồi. Tối nay ck dẫn vk đi!!!
Nó nghe hắn nói xong nhảy lăng xăng hét :
– Ya hu….được đi chơi rồi. Yeah!!!
Hắn lại cười nhìn nó vui mà lòng còn vui hơn…..
———ta lại tua vì không có ý
Trong căn cứ tại phòng nó.
Nhỏ bắt đầu lên tiếng :
– Ice…hôm nay là ngày tái xuất, nghĩ ra cách gì chưa???
Nó cười lạnh lẽo :
– Mày nghĩ tao là ai chứ!!! Tụi mình cứ đi bar chơi như dự định, lúc mấy ảnh uống rượu thì tao sẽ lén bỏ thuốc ngủ thành phần do tao tạo vào….khi mấy ổng chở tụi mình về nhà là mấy ảnh tự lăn đùng ra ngủ hà!!! Khỏi lo…ủa mà hổng được!!! Có cái gì đó kì kì!!!
Cô nghe cái kế hoạch của nó mà tức, cốc nó một cái bảo :
– Mày ngu, mấy ảnh ngủ rồi bang Demon thì sao??! Nghĩ cái khác đi.
Nó lại một lần nữa phải vắt chất xám….
– A…tao nghĩ ra rồi. Hay là tụi mình giả vờ uống say rồi đợi mấy ảnh chở về, sau đó giả vờ ngủ. Đợi mấy ảnh đi rồi tụi mình đi sau!!! Tới đó họp xong tụi mình phóng xe về trước….tụi bây thấy sao???
Cô và nhỏ ngẫm lại. Đồng thanh đáp :
– Quá chuẩn. Vậy đi!!!
\\\\\\\bên hắn
Hắn ngồi dựa vào chiếc ghế xoay, hỏi anh :
– Sao tụi mình đi gặp Nữ Hoàng đây???
Anh trả lời kèm theo động tác xoa râu mặc dù không có cọng râu nào!!!
Cả bọn cùng suy nghĩ,…..bất chợt hắn hét lên :
– A…có rồi!!!
Cậu với anh suỵt hắn :
– SUỴT!!!……
Cũng may là phòng nào cũng là phòng cách âm nên không sao….hắn nói tiếp :
– Hay là tụi mình cứ đưa vk đi chơi trước sau đó đợi vk ngủ rồi lẻn đi…mấy em ấy ngủ rồi thì trời sập cũng chả dậy!!!
Anh với cậu đặt tay lên cằm ngẫm nghĩ. Lại đồng thanh :
– Ừ….được đó vậy đi!!!
– Tại sao em lại làm chiếc bánh này mà không phải loại khác…phải nhất thiết là một ngôi biệt thự ư??!!
Nó cười tươi giải đáp :
– Vâng…nhất định phải là nó, vì….em muốn có một ngôi nhà như mơ ước để bạn bè, người thân em có thể sống chung,….để em có thể ngày nào cũng cảm nhận được hơi ấm từ mọi người, quên đi niềm đau, được mọi người an ủi động viên như vậy là em thấy vui lắm rồi!!! Và chủ đề của em là ” buổi tiệc trà tình bạn và tình thương “.
Mọi người xung quanh bàn tán….
– Thật là dễ thương…
– Mong ước thật nhỏ nhoi mà ý nghĩa…
…………
Kết thúc phần thi thứ 1, 5′ sau ban giám khảo công bố kết quả.
Ánh :
– Mùi vị : 4/5
– Sáng tạo : 4/5
– Độc đáo : 3/5
Tổng cộng : 11/15
Nó :
– Mùi vị : 5/5
– Sáng tạo : 5/5
– Độc đáo : 5/5
Tổng cộng : 15/15
Phần thứ 1 nó thắng, MC cầm micro lên hét :
– Và phần thắng thuộc về Hàn Tuyết Băng. Xin chúc mừng….hai ngày nữa sẽ tới phần thi thứ 2. Chúc mọi người may mắn!!!!
Nó quay lưng bước đi dự định về nhà ngủ, tự nhiên tay nó bị níu nhẹ lại, xoay người lại thì thấy Ánh. Ánh nói :
– Chúc mừng cậu….tớ biết mình không thể thắng được nhưng thi với cậu vui lắm!!!
Nó hời mỉm đáp lại :
– Ừ…mình cũng vậy!!! Tạm biệt…..
Ánh cười gật đầu, nó tiếp tục bước đi. Nó thầm nghĩ “có lẽ cô ta không xấu lắm, cũng được…. ”
Mấy cái bánh nó làm mà không trình cho giám khảo thì được đãi thành bữa tiệc bánh ngọt nho nhỏ cho mọi người.
—- tua lun nha!!!!
Tại nhà nó :
Hắn từ đâu bay lại ôm nó cứng ngắt, nghé sát tai nó hắn thì thầm :
– Em giỏi lắm vk à!!! Em thắng tuyệt đối lun.
Nó cười tươi như hoa :
– Hì…hì…em mà lị. Ck thấy em cao siêu hông????
Hắn cười gật đầu liên tục. Nó cười ranh mãnh, quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn đòi hỏi :
– Vậy ck thưởng cho vk đi!!!
Hắn nhíu mày đề phòng, hỏi lại nó :
– Vk muốn thưởng gì???
Một tia ranh mãnh xuất hiện dưới đáy mắt nó nhưng hắn không thấy được. Nó đáp :
– Vậy thì ck tặng cho vk khẩu Colt 1911 .45 ACP đi. Vk muốn khẩu đó!!!!
Hắn sốc,….không…là bất ngờ mới đúng vì nó đam mê về súng như vậy, hắn hỏi ngược lại nó :
– Sao vk lại muốn nó….
Nó giải thích cho hắn :
– Ủa anh Wind không nói cho anh nghe à???
Hắn nhướng mày thắc mắc :
– Nói gì….thằng đó có nói gì cái chứ…
Nó lại tiếp tục :
– Thì nói cái vụ em đam mê súng từ nhỏ, em có nguyên bộ sưu tập súng luôn. Nhưng khẩu này em chưa có,….em muốn nó!!! Anh thưởng cho em khẩu đó đi….đi mà….nha…
Nó đòi hỏi mà nắm lấy tay hắn ra sức lắc, lắc….hắn thì mềm lòng với nó, xoa đầu nó ôn nhu nói :
– Thui được rồi, ck sẽ thưởng cho vk ha!!!! Để ck lấy hàng đã…
Nó mừng nhảy cẩng lên, ôm cổ hắn hôn một cái ngay môi….một nụ hôn nhẹ lướt qua như chuồn chuồn đạp nước, dù nhẹ nhưng sự ngọt ngào nó mang lại vô cùng lớn. Hắn được nó hôn vui như nở hoa luôn, miệng cứ cười hoài….khoan đã, hắn cười nhiều ư??? Đúng rồi, từ khi gặp nó hắn cảm thấy cuộc sống nó muôn màu hơn, đó là lí do hắn nhất định phải bảo vệ nó…nhất định. Hắn chợt nhớ ra gì đó :
– À vk vòng 2 thì sao????
Nó suy nghĩ rồi nói :
– Ui xời, còn 2 ngày mà. Hôm nay ra bar chơi???
Hắn phản bác :
– Không…. vk không được đi. Ck không cho vk đi!!!
Nó chu mỏ hỏi lại :
– Tại sao cơ chứ!! Không công bằng….hu…hông chịu…vk muốn đi bar…ck không thương vk….
Hắn động lòng, tự nhủ ” một ngày chắc không sao đâu ha??? “. Hắn liền nói :
– Được rồi. Tối nay ck dẫn vk đi!!!
Nó nghe hắn nói xong nhảy lăng xăng hét :
– Ya hu….được đi chơi rồi. Yeah!!!
Hắn lại cười nhìn nó vui mà lòng còn vui hơn…..
———ta lại tua vì không có ý
Trong căn cứ tại phòng nó.
Nhỏ bắt đầu lên tiếng :
– Ice…hôm nay là ngày tái xuất, nghĩ ra cách gì chưa???
Nó cười lạnh lẽo :
– Mày nghĩ tao là ai chứ!!! Tụi mình cứ đi bar chơi như dự định, lúc mấy ảnh uống rượu thì tao sẽ lén bỏ thuốc ngủ thành phần do tao tạo vào….khi mấy ổng chở tụi mình về nhà là mấy ảnh tự lăn đùng ra ngủ hà!!! Khỏi lo…ủa mà hổng được!!! Có cái gì đó kì kì!!!
Cô nghe cái kế hoạch của nó mà tức, cốc nó một cái bảo :
– Mày ngu, mấy ảnh ngủ rồi bang Demon thì sao??! Nghĩ cái khác đi.
Nó lại một lần nữa phải vắt chất xám….
– A…tao nghĩ ra rồi. Hay là tụi mình giả vờ uống say rồi đợi mấy ảnh chở về, sau đó giả vờ ngủ. Đợi mấy ảnh đi rồi tụi mình đi sau!!! Tới đó họp xong tụi mình phóng xe về trước….tụi bây thấy sao???
Cô và nhỏ ngẫm lại. Đồng thanh đáp :
– Quá chuẩn. Vậy đi!!!
\\\\\\\bên hắn
Hắn ngồi dựa vào chiếc ghế xoay, hỏi anh :
– Sao tụi mình đi gặp Nữ Hoàng đây???
Anh trả lời kèm theo động tác xoa râu mặc dù không có cọng râu nào!!!
Cả bọn cùng suy nghĩ,…..bất chợt hắn hét lên :
– A…có rồi!!!
Cậu với anh suỵt hắn :
– SUỴT!!!……
Cũng may là phòng nào cũng là phòng cách âm nên không sao….hắn nói tiếp :
– Hay là tụi mình cứ đưa vk đi chơi trước sau đó đợi vk ngủ rồi lẻn đi…mấy em ấy ngủ rồi thì trời sập cũng chả dậy!!!
Anh với cậu đặt tay lên cằm ngẫm nghĩ. Lại đồng thanh :
– Ừ….được đó vậy đi!!!
/87
|