Sau khi kẻ địch rút lui, Triệu Quan triệu tập đệ tử, sắc mặt nghiêm nghị, nói: “Nơi ở của chúng ta đã bị lộ, bây giờ việc cần nhất là tìm nơi ẩn náu. Các vị nghe theo hiệu lệnh của ta, nhặt nhạnh những thứ quan trọng thiết yếu cùng lương thực trong Thanh Thủy Các, chúng ta lập tức đến Bách Hoa Cốc lẩn tránh.”
Mọi người nghe sẽ tới Bách Hoa Cốc đều ngây người kinh ngạc, sau đó phân nhau thực hiện nhiệm vụ. Triệu Quan thuật qua chuyện dạo chơi ở Thiên Xích Luyện, tìm ra thủy đạo dưới đáy hồ đến Bách Hoa Cốc một lượt. Cậu biết rõ U Vi Cốc đã bị cuộc tấn công của mười lăm bang phái làm lộ, những kẻ đã ra tay thảm sát Tình Phong Quán nhất định sẽ nhanh chóng tìm đến, bọn chúng chắc chắn không vô dụng như lũ người vừa rồi, nên lập tức hạ lệnh cho Bách Hoa môn nhân lẩn tránh vào Bách Hoa Cốc.
Triệu Quan dẫn mọi người đến hồ nước dưới Thiên Xích Luyện, xuyên qua thủy đạo, vòng qua khối đá lớn, đến Bách Hoa Cốc, những người không biết bơi được đồng môn sư tỷ nâng đỡ vượt qua đoạn đường dưới nước.
Chỉ trong buổi sớm hôm đó, hơn ba trăm đệ tử Bách Hoa Môn đã rời khỏi U Vi Cốc. Triệu Quan, Thanh Trúc, Tiêu Mai Khôi là những người ở lại sau cùng, một mặt hỏa thiêu Thanh Thủy Các, một mặt xóa sạch dấu vết dẫn đến bờ hồ. Triệu Quan dặn hai cô gái ở lại trong một thạch động bên sườn núi, giám thị động tĩnh, lại yêu cầu cả hai cẩn thận ẩn nấp, tuyệt đối tránh giao chiến với kẻ địch, hôm sau sẽ đến Bách Hoa Cốc gặp mặt.
Lại nói Bách Hoa môn hạ khi đến Bách Hoa Cốc, thấy khung cảnh như chốn bồng lai, lần đầu biết được thánh địa bản môn, cũng là nơi sư tổ ẩn cư khi tuổi già, đều than thở không dứt. Triệu Quan thấy chúng môn đệ bận rộn suốt cả đêm, nên đưa mọi người đến thạch thất nơi để linh cữu của Bách Hoa bà bà. Chúng nhân dập đầu trước linh cữu sư tổ, không ai là không rơi lệ thương cảm. Cậu lại phái Lan Nhi đưa người đi tìm thêm lối xuất nhập Bách Hoa Cốc, tăng cường phòng thủ.
Chiều hôm sau, Thanh Trúc và Tiêu Mai Khôi xuất hiện từ dưới nước, sắc mặt trắng bệch. Triệu Quan vội vàng đến hỏi han tình hình.
Thanh Trúc nói: “Bọn tỷ ẩn trong sơn động bình an vô sự, có điều hôm qua thấy xuất hiện hơn mười người xông vào U Vi Cốc, bọn chúng khinh công xuất thần nhập hóa, đều là cao thủ. Có điều chúng dùng mặt nạ che kín khuôn mặt. Những kẻ đó tay lăm lăm binh khí, tra xét trong cốc hồi lâu, đến trưa nay mới rời khỏi.”
Tiêu Mai Khôi nói tiếp: “Lũ chó chết này đích thực võ công không kém, nhưng không thể nhận ra chúng thuộc môn phái nào. Tỷ chú ý trong đó có ba người dùng đao, chí ít cũng có điểm đặc biệt có thể để ý”.
Triệu Quan biết những kẻ mới đến quá nửa có lẽ là kẻ thù đã thảm sát Tình Phong Quan và Bắc Sơn sơn trại, bất giác siết chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn đuổi theo giết hết bọn chúng. Nhưng cậu cũng biết kẻ địch võ công cực kỳ lợi hại, Bách Hoa môn hạ tuy đông người, nhưng không chắc đã là đối thủ của bọn chúng, may mà nhanh chóng đưa mọi người ẩn nấp vào đây, tránh khỏi một trận tai kiếp.
Cậu ra lệnh triệu tập đệ tử, để Thanh Trúc và Tiêu Mai Khôi nói qua một lượt hình dáng và vũ khí của kẻ địch, lưu ý mọi người về sau chú ý tìm kiếm, chỉ cần phát hiện chân tướng của chúng, sẽ tính chuyện báo thù.
Triệu Quan lại nói: “Cũng nhờ Bách Hoa bà bà trên trời linh thiêng phù hộ bổn môn, nên ta hôm trước mới phát hiện đường đến Bách Hoa Cốc. Bổn môn chủ có thể đánh lui kẻ địch ở mười lăm bang hội, chẳng qua là nhờ trước đó đã tham khảo qua “Hiệp Độc Phân Công Pháp” trong độc thuật của bà bà. Môn công phu này đã được người lưu lại trong sách, bổn môn chủ chỉ là biến hóa một chút, thành thứ chuyên đối phó với độc thuật của Chu Tiên Phái, Thanh Xà Động và Ngũ Độc Đảo ba phái.”
Cậu ngưng lại một chút rồi tiếp: “Chia ra thì chết, đoàn kết là sức mạnh, trải qua chuyện vừa rồi, ta chắc mọi người đều ý thức được điều đó. Bổn môn chủ hôm nay tuyên bố, từ nay về sau, đệ tử Bách Hoa Môn phải tương thân trợ giúp lẫn nhau, tuyệt đối không vì những ân oán cá nhân mà tranh chấp. Bách Hoa bà bà để lại di huấn, muốn chúng ta không được tranh đấu nội bộ. Đệ tử Bách Hoa Môn nhất định không được làm trái.” Đồng thời đưa ra di thư của Bách Hoa bà bà, chỉ ra ba điều di huấn là; “Không được lạm dụng độc thuật’, “Không được sát nhân vô cớ” và “Không được nội bộ tương tàn” cùng với tinh thần “Cứu trợ những kẻ cô khổ trên đời, hành động thuận theo hiệp nghĩa”, lệnh cho Tử Khương lấy đó làm tiêu chí giám sát môn hạ, ai vi phạm sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Mọi người thấy đó là di mệnh của sư tổ, nhất loạt tuân theo.
Triệu Quan nói tiếp: ‘Bách Hoa bà bà để lại tam bảo, cuốn “Cổ San tiên thuật” là tinh hoa một đời của người về độc thuật, từ nay giao cho Truyền Công trưởng lão giữ gìn. Xin Lan sư tỷ nghiên cứu kỹ lưỡng, rồi truyền lại cho các trưởng lão. Cuốn “Bách Hoa thần công” bao hàm theo bí quyết võ công của sư tổ, nay giao cho Hộ Pháp Trưởng Lão bảo quản, sau này Mai Khôi sư tỷ luyện thành, cùng với Tiểu Cúc sư tỷ nghiên cứu kỹ lưỡng, tuyển chọn những đệ tử tư chất tốt truyền thụ, xây dựng lực lượng bảo hộ bổn môn. Cuối cùng là “Thiên Dung Bách Biến Bí Quyết” ghi lại dịch dung diệu thuật của sư tổ, nay giao cho Thiện Tài Trưởng Lão bảo quản, xin Thanh Trúc sư tỷ truyền lại cho đệ tử bổn môn.”
Mọi người nghe Triệu Quan nói, không ai là không mừng rỡ. Môn đồ Bách Hoa môn biết cậu đã lấy được bí kíp tam bảo, Triệu Quan thân là chưởng môn, hoàn toàn có thể giữ lại cho riêng mình, không ngờ cậu lại giao cho các trưởng lão bảo quản, về sau hễ ai có khả năng đều có cơ hội tham luyện, hết thảy đều hưng phấn, đối với sự vô tư phóng khoáng của cậu càng thêm khâm phục.
Tử Khương hỏi cậu lý do phải cải nữ trang. Triệu Quan đáp: “Kẻ thù thủ đoạn vô cùng thâm hiểm, tiểu điệt quyết định che giấu thân phận, vì thế cố ý hóa trang xuất hiện trước mặt bọn mười lăm bang hội đó. Về sau Thượng Thiên Hủy sẽ là hóa thân của chưởng môn, môn hạ Bách Hoa Môn khi xuất ngoại cũng gọi tiểu điệt như vậy, không được đề cập đến hai chữ Triệu Quan.”
Tử Khương khâm phục cậu tính toán sâu xa, chỉ biết gật đầu nhận lệnh.
Sau chiến dịch Huyền Vũ Bang, mấy người Tử Khương, Mai Khôi, Tiểu Cúc, Lan Nhi trong lòng bội phục Triệu Quan, bao nhiêu ý nghĩ mưu phản đều tiêu biến. Triệu Quan thấy mọi người một lòng, liền họp các vị trưởng lão thảo luận kế sách dài lâu. Nhân vì Bắc Sơn sơn trại và Tình Phong Quán đều đã bị phá hủy, U Vi Cốc lại bị lộ, Bách Hoa Cốc tuy kín đáo nhưng không thể nương thân lâu dài, Bách Hoa Môn nhất định phải tìm nơi khác.
Trong cuộc họp, mọi người đều thấy Bách Hoa môn đồ vốn dĩ là những người cơ khổ vô gia cư, chỉ có thể ẩn mình trong thanh lâu, ni am, đạo quán, hoặc giả ẩn trong thâm sơn cùng cốc mới tránh khỏi người khác nghi ngờ. Vì sự an toàn của môn nhân, Triệu Quan đề nghị mở rộng các cứ điểm của Bách Hoa Môn, đưa môn nhân phân tán các nơi tương hỗ lẫn nhau. Bách Hợp Đường vốn là cường đạo, đã tích lũy được một khối tài sản lớn, nay toàn bộ giao ra để mọi người sử dụng. Cuối cùng, mọi người quyết định giao Thanh Trúc đến các thành thị lớn, mua một vài tòa kỹ viện không có tên tuổi để tiếp đón những đệ tử còn trẻ. Những người lớn tuổi theo Tử Khương đến các ni am đạo quán, phụng thờ đức Quán Thế Âm.
Mọi người phân chia hành động, sau khi các cứ điểm hoàn thành, Thanh Trúc tại Hàng Châu mua một tòa gia trang, xưng là Giang gia trang, dùng làm tổng đàn của Bách Hoa Môn, là nơi cư ngụ của các vị đầu não bổn môn.
Triệu Quan hàng ngày đi lại khắp nơi, giúp các trưởng lão thành lập nơi cư ngụ mới ở các địa phương, sau đó lưu lại Hàng Châu một thời gian dài, cậu hàng ngày nhàn rỗi, cùng với Tử Khương, Tiêu Mai Khôi nghiên cứu Bách Hoa thần công, cuối cùng luyện thành Tứ Thời Chưởng Pháp, Di Nhị Cầm Nã Thủ cùng với hai loại công phu binh khí là Hạt Vĩ Tiên và Ngô Công Tác. Võ công Bách Hoa Môn đều là dành cho phụ nữ, chiêu thức thiên về âm nhu kỳ hiểm, binh khí đa phần là những loại mềm như roi, xích, Triệu Quan sức lực mạnh mẽ, luyện các loại võ công đó, dần dần đạt đến cảnh giới trong nhu có cương, chiêu thức lại càng hiểm hóc hơn nữa. Lan Nhi toàn tâm nghiên cứu độc thuật, thường cùng Triệu Quan thảo luận rất tương đắc.
Bách Hoa Môn dưới sự lãnh đạo của Triệu Quan, những tranh đấu nội bộ giữa các hệ phái đều biến mất, khôi phục được phong quang thủa nào dưới thời Bách Hoa bà bà tại thế.
Nhiền năm sau, đầu não Bách Hoa Môn chỉnh đốn lại chiến lược hành động, thâm nhập vào các địa phương, che dấu hành tung, thế lực tài lực đều mạnh lên nhiều, tập trung vào việc giúp đỡ những người cơ khổ điêu linh. Triệu Quan theo mẹ đã lĩnh hội được khí chất hào hiệp trượng nghĩa, không tiếc sức ra tay bảo vệ những kẻ mang tai mắc nạn, khiến đệ tử bên dưới vô cùng ngưỡng phục, đều gọi là “Hộ sử gia”
Đến năm Triệu Quan tròn mười tám tuổi, vì bảo vệ bí mật bản thân, đổi tên thành Giang Hạ, định cư tại Giang gia trang Hàng Châu. Cậu thường lộ diện tại những thanh lâu trong thành, cũng trở thành nhân vật có chút danh tiếng đất Hàng Châu. Có điều người ta chỉ biết đến một Giang công tử con nhà giàu có, tham luyến phong lưu hoa nguyệt, không biết đó chính là nhân vật bí hiểm truyền kỳ vang danh trong giới hắc đạo, Bách Hoa Môn Chủ.
--- Xem tiếp hồi 54 ----
Mọi người nghe sẽ tới Bách Hoa Cốc đều ngây người kinh ngạc, sau đó phân nhau thực hiện nhiệm vụ. Triệu Quan thuật qua chuyện dạo chơi ở Thiên Xích Luyện, tìm ra thủy đạo dưới đáy hồ đến Bách Hoa Cốc một lượt. Cậu biết rõ U Vi Cốc đã bị cuộc tấn công của mười lăm bang phái làm lộ, những kẻ đã ra tay thảm sát Tình Phong Quán nhất định sẽ nhanh chóng tìm đến, bọn chúng chắc chắn không vô dụng như lũ người vừa rồi, nên lập tức hạ lệnh cho Bách Hoa môn nhân lẩn tránh vào Bách Hoa Cốc.
Triệu Quan dẫn mọi người đến hồ nước dưới Thiên Xích Luyện, xuyên qua thủy đạo, vòng qua khối đá lớn, đến Bách Hoa Cốc, những người không biết bơi được đồng môn sư tỷ nâng đỡ vượt qua đoạn đường dưới nước.
Chỉ trong buổi sớm hôm đó, hơn ba trăm đệ tử Bách Hoa Môn đã rời khỏi U Vi Cốc. Triệu Quan, Thanh Trúc, Tiêu Mai Khôi là những người ở lại sau cùng, một mặt hỏa thiêu Thanh Thủy Các, một mặt xóa sạch dấu vết dẫn đến bờ hồ. Triệu Quan dặn hai cô gái ở lại trong một thạch động bên sườn núi, giám thị động tĩnh, lại yêu cầu cả hai cẩn thận ẩn nấp, tuyệt đối tránh giao chiến với kẻ địch, hôm sau sẽ đến Bách Hoa Cốc gặp mặt.
Lại nói Bách Hoa môn hạ khi đến Bách Hoa Cốc, thấy khung cảnh như chốn bồng lai, lần đầu biết được thánh địa bản môn, cũng là nơi sư tổ ẩn cư khi tuổi già, đều than thở không dứt. Triệu Quan thấy chúng môn đệ bận rộn suốt cả đêm, nên đưa mọi người đến thạch thất nơi để linh cữu của Bách Hoa bà bà. Chúng nhân dập đầu trước linh cữu sư tổ, không ai là không rơi lệ thương cảm. Cậu lại phái Lan Nhi đưa người đi tìm thêm lối xuất nhập Bách Hoa Cốc, tăng cường phòng thủ.
Chiều hôm sau, Thanh Trúc và Tiêu Mai Khôi xuất hiện từ dưới nước, sắc mặt trắng bệch. Triệu Quan vội vàng đến hỏi han tình hình.
Thanh Trúc nói: “Bọn tỷ ẩn trong sơn động bình an vô sự, có điều hôm qua thấy xuất hiện hơn mười người xông vào U Vi Cốc, bọn chúng khinh công xuất thần nhập hóa, đều là cao thủ. Có điều chúng dùng mặt nạ che kín khuôn mặt. Những kẻ đó tay lăm lăm binh khí, tra xét trong cốc hồi lâu, đến trưa nay mới rời khỏi.”
Tiêu Mai Khôi nói tiếp: “Lũ chó chết này đích thực võ công không kém, nhưng không thể nhận ra chúng thuộc môn phái nào. Tỷ chú ý trong đó có ba người dùng đao, chí ít cũng có điểm đặc biệt có thể để ý”.
Triệu Quan biết những kẻ mới đến quá nửa có lẽ là kẻ thù đã thảm sát Tình Phong Quan và Bắc Sơn sơn trại, bất giác siết chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn đuổi theo giết hết bọn chúng. Nhưng cậu cũng biết kẻ địch võ công cực kỳ lợi hại, Bách Hoa môn hạ tuy đông người, nhưng không chắc đã là đối thủ của bọn chúng, may mà nhanh chóng đưa mọi người ẩn nấp vào đây, tránh khỏi một trận tai kiếp.
Cậu ra lệnh triệu tập đệ tử, để Thanh Trúc và Tiêu Mai Khôi nói qua một lượt hình dáng và vũ khí của kẻ địch, lưu ý mọi người về sau chú ý tìm kiếm, chỉ cần phát hiện chân tướng của chúng, sẽ tính chuyện báo thù.
Triệu Quan lại nói: “Cũng nhờ Bách Hoa bà bà trên trời linh thiêng phù hộ bổn môn, nên ta hôm trước mới phát hiện đường đến Bách Hoa Cốc. Bổn môn chủ có thể đánh lui kẻ địch ở mười lăm bang hội, chẳng qua là nhờ trước đó đã tham khảo qua “Hiệp Độc Phân Công Pháp” trong độc thuật của bà bà. Môn công phu này đã được người lưu lại trong sách, bổn môn chủ chỉ là biến hóa một chút, thành thứ chuyên đối phó với độc thuật của Chu Tiên Phái, Thanh Xà Động và Ngũ Độc Đảo ba phái.”
Cậu ngưng lại một chút rồi tiếp: “Chia ra thì chết, đoàn kết là sức mạnh, trải qua chuyện vừa rồi, ta chắc mọi người đều ý thức được điều đó. Bổn môn chủ hôm nay tuyên bố, từ nay về sau, đệ tử Bách Hoa Môn phải tương thân trợ giúp lẫn nhau, tuyệt đối không vì những ân oán cá nhân mà tranh chấp. Bách Hoa bà bà để lại di huấn, muốn chúng ta không được tranh đấu nội bộ. Đệ tử Bách Hoa Môn nhất định không được làm trái.” Đồng thời đưa ra di thư của Bách Hoa bà bà, chỉ ra ba điều di huấn là; “Không được lạm dụng độc thuật’, “Không được sát nhân vô cớ” và “Không được nội bộ tương tàn” cùng với tinh thần “Cứu trợ những kẻ cô khổ trên đời, hành động thuận theo hiệp nghĩa”, lệnh cho Tử Khương lấy đó làm tiêu chí giám sát môn hạ, ai vi phạm sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Mọi người thấy đó là di mệnh của sư tổ, nhất loạt tuân theo.
Triệu Quan nói tiếp: ‘Bách Hoa bà bà để lại tam bảo, cuốn “Cổ San tiên thuật” là tinh hoa một đời của người về độc thuật, từ nay giao cho Truyền Công trưởng lão giữ gìn. Xin Lan sư tỷ nghiên cứu kỹ lưỡng, rồi truyền lại cho các trưởng lão. Cuốn “Bách Hoa thần công” bao hàm theo bí quyết võ công của sư tổ, nay giao cho Hộ Pháp Trưởng Lão bảo quản, sau này Mai Khôi sư tỷ luyện thành, cùng với Tiểu Cúc sư tỷ nghiên cứu kỹ lưỡng, tuyển chọn những đệ tử tư chất tốt truyền thụ, xây dựng lực lượng bảo hộ bổn môn. Cuối cùng là “Thiên Dung Bách Biến Bí Quyết” ghi lại dịch dung diệu thuật của sư tổ, nay giao cho Thiện Tài Trưởng Lão bảo quản, xin Thanh Trúc sư tỷ truyền lại cho đệ tử bổn môn.”
Mọi người nghe Triệu Quan nói, không ai là không mừng rỡ. Môn đồ Bách Hoa môn biết cậu đã lấy được bí kíp tam bảo, Triệu Quan thân là chưởng môn, hoàn toàn có thể giữ lại cho riêng mình, không ngờ cậu lại giao cho các trưởng lão bảo quản, về sau hễ ai có khả năng đều có cơ hội tham luyện, hết thảy đều hưng phấn, đối với sự vô tư phóng khoáng của cậu càng thêm khâm phục.
Tử Khương hỏi cậu lý do phải cải nữ trang. Triệu Quan đáp: “Kẻ thù thủ đoạn vô cùng thâm hiểm, tiểu điệt quyết định che giấu thân phận, vì thế cố ý hóa trang xuất hiện trước mặt bọn mười lăm bang hội đó. Về sau Thượng Thiên Hủy sẽ là hóa thân của chưởng môn, môn hạ Bách Hoa Môn khi xuất ngoại cũng gọi tiểu điệt như vậy, không được đề cập đến hai chữ Triệu Quan.”
Tử Khương khâm phục cậu tính toán sâu xa, chỉ biết gật đầu nhận lệnh.
Sau chiến dịch Huyền Vũ Bang, mấy người Tử Khương, Mai Khôi, Tiểu Cúc, Lan Nhi trong lòng bội phục Triệu Quan, bao nhiêu ý nghĩ mưu phản đều tiêu biến. Triệu Quan thấy mọi người một lòng, liền họp các vị trưởng lão thảo luận kế sách dài lâu. Nhân vì Bắc Sơn sơn trại và Tình Phong Quán đều đã bị phá hủy, U Vi Cốc lại bị lộ, Bách Hoa Cốc tuy kín đáo nhưng không thể nương thân lâu dài, Bách Hoa Môn nhất định phải tìm nơi khác.
Trong cuộc họp, mọi người đều thấy Bách Hoa môn đồ vốn dĩ là những người cơ khổ vô gia cư, chỉ có thể ẩn mình trong thanh lâu, ni am, đạo quán, hoặc giả ẩn trong thâm sơn cùng cốc mới tránh khỏi người khác nghi ngờ. Vì sự an toàn của môn nhân, Triệu Quan đề nghị mở rộng các cứ điểm của Bách Hoa Môn, đưa môn nhân phân tán các nơi tương hỗ lẫn nhau. Bách Hợp Đường vốn là cường đạo, đã tích lũy được một khối tài sản lớn, nay toàn bộ giao ra để mọi người sử dụng. Cuối cùng, mọi người quyết định giao Thanh Trúc đến các thành thị lớn, mua một vài tòa kỹ viện không có tên tuổi để tiếp đón những đệ tử còn trẻ. Những người lớn tuổi theo Tử Khương đến các ni am đạo quán, phụng thờ đức Quán Thế Âm.
Mọi người phân chia hành động, sau khi các cứ điểm hoàn thành, Thanh Trúc tại Hàng Châu mua một tòa gia trang, xưng là Giang gia trang, dùng làm tổng đàn của Bách Hoa Môn, là nơi cư ngụ của các vị đầu não bổn môn.
Triệu Quan hàng ngày đi lại khắp nơi, giúp các trưởng lão thành lập nơi cư ngụ mới ở các địa phương, sau đó lưu lại Hàng Châu một thời gian dài, cậu hàng ngày nhàn rỗi, cùng với Tử Khương, Tiêu Mai Khôi nghiên cứu Bách Hoa thần công, cuối cùng luyện thành Tứ Thời Chưởng Pháp, Di Nhị Cầm Nã Thủ cùng với hai loại công phu binh khí là Hạt Vĩ Tiên và Ngô Công Tác. Võ công Bách Hoa Môn đều là dành cho phụ nữ, chiêu thức thiên về âm nhu kỳ hiểm, binh khí đa phần là những loại mềm như roi, xích, Triệu Quan sức lực mạnh mẽ, luyện các loại võ công đó, dần dần đạt đến cảnh giới trong nhu có cương, chiêu thức lại càng hiểm hóc hơn nữa. Lan Nhi toàn tâm nghiên cứu độc thuật, thường cùng Triệu Quan thảo luận rất tương đắc.
Bách Hoa Môn dưới sự lãnh đạo của Triệu Quan, những tranh đấu nội bộ giữa các hệ phái đều biến mất, khôi phục được phong quang thủa nào dưới thời Bách Hoa bà bà tại thế.
Nhiền năm sau, đầu não Bách Hoa Môn chỉnh đốn lại chiến lược hành động, thâm nhập vào các địa phương, che dấu hành tung, thế lực tài lực đều mạnh lên nhiều, tập trung vào việc giúp đỡ những người cơ khổ điêu linh. Triệu Quan theo mẹ đã lĩnh hội được khí chất hào hiệp trượng nghĩa, không tiếc sức ra tay bảo vệ những kẻ mang tai mắc nạn, khiến đệ tử bên dưới vô cùng ngưỡng phục, đều gọi là “Hộ sử gia”
Đến năm Triệu Quan tròn mười tám tuổi, vì bảo vệ bí mật bản thân, đổi tên thành Giang Hạ, định cư tại Giang gia trang Hàng Châu. Cậu thường lộ diện tại những thanh lâu trong thành, cũng trở thành nhân vật có chút danh tiếng đất Hàng Châu. Có điều người ta chỉ biết đến một Giang công tử con nhà giàu có, tham luyến phong lưu hoa nguyệt, không biết đó chính là nhân vật bí hiểm truyền kỳ vang danh trong giới hắc đạo, Bách Hoa Môn Chủ.
--- Xem tiếp hồi 54 ----
/213
|