Từng có một chuyên gia có tiếng đã viết một bản báo cáo, trên đó có nói ngành sản xuất có tiền đồ nhất trong tương lai chính là ngành năng lượng nước.
Thứ gọi là ngành khai thác năng lượng nước chính là bao gồm về tài nguyên nước, xử lý nước ô nhiễm, kỹ thuật lọc nước biển thành nước sinh hoạt.
Nước có thể trở thành một loại dầu mỏ.
Cách nói này cũng không khoa trương. Công ty cố vấn ở Anh đưa ra báo cáo về tình hình nước trên toàn thế giới, đến tháng 12 năm nay, quỹ quản lý tài nguyên nước đã đạt tới 200 triệu đô la, tăng trưởng 53% so với tháng 12 năm ngoái. Điều này cũng không có gì lạ. Khan hiếm sinh lợi nhuận. Công ty năng lượng GDF Suez nổi tiếng của Pháp có lợi nhuận trên toàn cầu tăng trưởng ở mức 11.7%, trong đó lợi nhuận ở Trung Quốc tăng đến 20,3%.
Hội nghị quốc tế về vấn đề môi trường nước ở Trung Quốc năm ngoái, các chuyên gia tham dự đã dự đoán hạng mục làm ngọt hóa nước biển, xử lí nước thải công nghiệp càng lúc càng phát triển lớn.
Theo Cố Trường Khanh thấy, thời hoàng kim của bất động sản đã qua đi, Cố thị muốn tiếp tục phát triển mạnh, muốn tiến thêm một bước thì phải tìm được ngành sản xuất mới có tiền đồ. Mà ngành năng lượng nước chính là lựa chọn tốt nhất không thể nghi ngờ.
Từ mấy năm trước Cố thị cũng đã thành lập một nhà máy nước nhưng mấy năm qua Trung Quốc chưa chú trọng vào ngành này nên không phát triển toàn diện. Hơn nữa Khổng Khánh Tường lại tập trung công ty vào mảng bất động sản, cho nên công ty nước kia chẳng sống cũng chẳng chết, kỹ thuật lạc hậu, tuy chẳng đến mức đóng cửa phá sản nhưng cũng chẳng có nhiều sức sống đáng kể.
Công ty như vậy làm sao so được với xí nghiệp được đầu tư từ bên ngoài, xí nghiệp liên doanh nước ngoài, sao có sức cạnh tranh? Nếu muốn chiếm giữ lấy một phần nhỏ trong bàn tiệc khổng lồ này, phải có thực lực mạnh về tài chính và kỹ thuật tiên tiến. Giờ mặt kĩ thuật của Trung Quốc so với Phương Tây tương đối lạc hậu, giờ mới đầu tư về mặt kĩ thuật đã làm chậm một bước, cách tốt nhất đương nhiên là hợp tác với công ty có kỹ thuật tiên tiến.
Mà công ti Tai Weier này nghe nói là công ty có kĩ thuật xử lí nước thải tiên tiến nhất trên thế giới. Công ty này muốn mở rộng phạm vi trên toàn thế giới nên cần đầu tư tài chính, cho nên đang tìm người hợp tác phù hợp. Nếu có thể hợp tác với công ty Tai Weier, không riêng gì có thể khiến Cố thị có thể tiến lên vũ đài thế giới mà chỉ riêng tương lai và lợi nhuận của Cố thị trong lĩnh vực tài nguyên nước ở Trung Quốc cũng không thể kể xiết được.
Đương nhiên, lý tưởng luôn tốt đẹp, nhưng sự thật, Cố Trường Khanh có thể nghĩ ra thì sao người ta lại không nghĩ ra được? Trên thế giới không thiếu người muốn đầu tư, vô số xí nghiệp hạng nhất muốn hợp tác với Tai Weier, làm sao để được lọt vào mắt xanh của công ty Tai Weier khi mà có biết bao công ty tầm cỡ thế giới có quy mô và sức ảnh hưởng lớn hơn Cố thị cũng đang dòm ngó?
Đó là một vấn đề.
Vì thế, đầu tiên Cố Trường Khanh điều tra về công ty Tai Weier, không lâu sau, trợ lí Lý Giai đã đưa kết quả điều tra đến.
Giờ Lý Giai là trợ lí hành chính đặc biệt của Cố Trường Khanh, có văn phòng riêng và có toàn quyền chỉ huy trợ lí riêng và thư kí của Cố Trường Khanh. Ngay cả giám đốc các phòng ban thấy cô đều phải mỉm cười chào đón. Sở dĩ Cố Trường Khanh trọng dụng Lý Giai chẳng những vì hai người là đồng bọn cùng lớn lên bên nhau mà cũng vì Lý Giai thực sự có năng lực, có thể giúp cô rất nhiều việc trong công ty, về cơ bản những chuyện dặn dò Lý Giai làm thì hầu như không có sai sót khiến cho Cố Trường Khanh rất tín nhiệm và an tâm.
– Công ty Tai Weier không phải là công ty được cổ phần hóa.
Lý Giai báo cáo kết quả điều tra:
– Chủ tịch công ty Weltech là Wilson là người có tính chiếm hữu cao, ông ấy sợ công ty được cổ phần hóa rồi sẽ bị người khác chiếm phần, ảnh hưởng đến quyền khống chế của ông ta, cho nên tuy công ty của ông ta phát triển lớn như vậy nhưng vẫn kiên quyết không cổ phần hóa.
Điều này Cố Trường Khanh có thể hiểu, một số nước tư bản phương tây giám sát rất nghiêm khắc về mặt tài chính, cổ đông có cổ phần lớn nhất một công ty không được quá 45%, như vậy tránh việc một người độc đoán ảnh hưởng đến lợi ích của các cổ đông. Nhưng ở Trung Quốc lại không có quy định như vậy.
Cổ phần hóa một công ty luôn có ưu và khuyết điểm của nó. Cổ phần hóa rồi thì công ty có thể nhận được đầu tư lớn trong thời gian rất ngắn nhưng đồng thời cũng bị mọi người giám thị, tình hình tài vụ cũng bại lộ trước mặt đối thủ, rất dễ dàng rơi vào tình cảnh bị thôn tính.
Tai Weier vì không cổ phần hóa nên nếu ông ta muốn được đầu tư thì nhất định phải đưa ra tin tức như vậy, tìm người hợp tác.
– Công ty Tai Weier vì tác phong bảo thủ này nên phát triển không quá nhanh, nhưng tiên sinh Tai Weire lại luôn coi trọng việc cải tiến kĩ thuật cho nên mới khiến công ty giữ được chỗ đứng trên thị trường trong nước. Lần này bọn họ tìm kiếm người hợp tác mới chính là muốn giành được nguồn đầu tư lớn để mở rộng thị trường trong nước đồng thời mở rộng toàn cầu.
Cố Trường Khanh hỏi:
– Có thể điều tra xem đã có công ty nào liên hệ với Tai Weire không?
Lý Giai cười nói:
– Chị sớm biết em sẽ hỏi cái này mà, cho nên chị đã tìm một công ty điều tra tin tức bên Anh để dò hỏi. Giờ không ít công ty đã liên lạc với công ty Tai Weire rồi, phần lớn đều là các tập đoàn lớn và một số xí nghiệp có hứng thú với tài nguyên nước, nước ta cũng có mấy công ty nước đang liên hệ với bọn họ.
Nói đến đây, cô cười cười rồi lại tiếp:
– Đến ngay cả Hoàng Thái tử của Hoa Nhã cũng là đối thủ cạnh tranh của chúng ta đó.
Cố Trường Khanh nghe vậy cũng chẳng thấy lạ, nay thị trường tài nguyên nước chính là miếng bánh mê người, phàm là người có dã tâm, có thực lực thì ai mà không muốn xông lên tranh một miếng?
Bát tiên quá hải, ai cũng thần thông!
Cố Trường Khanh nhìn nhìn tư liệu Lý Giai đưa, cười nói:
– Xem ra bất kì công ty nào cũng không phải là công ty mà Cố thị ta có thể so sánh được!
Đến ngay cả Hoa Nhã, so với Cố thị cũng vẫn hơn một chút. Hoa Nhã khởi điểm muộn hơn so với Cố thị một bước nhưng phát triển cực nhanh, khuếch trương vừa nhanh vừa mạnh khiến người ta líu lưỡi. Cố Trường Khanh biết, sự phát triển của Hoa Nhã là nhờ công lớn của đại thiếu Hoàng Thao. Người này quả thật chính là kì tài trong giới kinh doanh.
Về phần thủ đoạn anh ta đã dùng… Ai mà quan tâm? Cho tới giờ, mọi người đều chỉ xem kết quả chứ có ai xem quá trình.
Lý Giai nhíu mày:
– Quả thật là thế, luận thực lực, luận sức ảnh hưởng chúng ta đều không thể so với người ta, nhất là trong ngành này chúng ta đều không có kinh nghiệm gì đáng kể, chỉ sợ không thể lọt vào mắt Tai Weire tiên sinh được.
Sau đó cô lại mỉm cười như đã suy tính từ trước:
– Nhưng chị biết, một khi em đã hạ quyết tâm muốn làm gì thì chút khó khăn này sao khiến em chùn bước được? Giống như mấy năm trước ở Mĩ, chẳng phải em đã giành được quyền đại lí cho Hoa Tư trước mắt bao đối thủ mạnh sao?
Cố Trường Khanh nghe cô nhắc tới chuyện này, cánh cửa kí ức mở ra, những tháng năm ngọt ngào kia, phong cảnh xinh đẹp của Princeton, cô và anh cùng nhau nghĩ cách, cùng nhau cố gắng vì mục tiêu ấy, lúc cô nản lòng, anh cổ vũ cô, lúc cô muốn buông tay, anh giúp cô, lúc cô gặp nguy hiểm, anh ở bên cô, bước ra giúp đỡ cô…
Trong đầu Cố Trường Khanh hiện lên từng chút từng chút một, nhất thời lòng lại thấy xót xa.
– Trường Khanh, Trường Khanh!
Mãi đến khi Lý Giai thấy vẻ mặt cô khác thường, lên tiếng gọi thì mới kéo được Cố Trường Khanh ra khỏi kí ức.
– Trường Khanh, sao tự nhiên em lại ngây ra vậy? Lý Giai ngạc nhiên nói.
Cố Trường Khanh lật lật tài liệu trong tay để che giấu sự hỗn loạn trong đầu, một lát sau, cô ngẩng đầu nhìn Lý Giai cười nói:
– Không có gì, chỉ là nhớ lại chuyện trước kia thôi.
Cô nhẹ giọng nói:
– Lần trước có thể lấy được quyền đại lí cho Hoa Tư cũng không phải công lao của riêng em… Lần này, sẽ không còn ai giúp em một cách vô tư như vậy nữa, em chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
Cố Trường Khanh nhìn nhìn tài liệu một hồi, lại nói:
– Sao tư liệu về ngài Tai Weire lại ít như vậy?
– Tư liệu cá nhân?
Lý Giai giật mình:
– Có ít thôi, tư liệu cá nhân và thành viên gia đình của ông ấy đều có đề cập, còn cần tường tận hơn sao?
Cố Trường Khanh gật đầu cười nói:
– Đúng, tường tận một chút càng tốt, trên tài liệu nói vợ của ngài Tai Weire là người khuyết tật, tình cảm của hai người rất tốt. Em cần tài liệu kĩ càng hơn về vợ của ông ấy, nếu có quá trình yêu đương của bọn họ thì càng tốt!
– Cái này có lợi cho kế hoạch của chúng ta?
Lý Giai có chút khó hiểu, lập tức nghĩ có lẽ Cố Trường Khanh thấy tình cảm của hai người tốt nên muốn chạy đường bên vợ của ông ấy:
– Vợ ông ấy cũng không quản chuyện công ty, cho dù ông ấy và vợ có tình cảm tốt, chị nghĩ chuyện quan trọng trong công ty ông ấy cũng sẽ không nghe ý kiến vợ đâu.
– Điều này em biết, chị đừng quan tâm nhiều, chỉ cần hết sức tra ra giúp em là được, có lẽ sau này sẽ phát huy công dụng cũng chưa biết chừng!
Cố Trường Khanh xoay ghế dựa, nhìn về phía cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài, lòng rộng mở trong sáng:
– Tiên sinh Tai Weire là người cá tính mạnh mẽ, ông ấy và vợ có tình cảm tốt như vậy, có thể thấy được ông ấy cũng là người trọng tình cảm, người như vậy, muốn đánh động thì chỉ lợi ích thôi là chưa đủ! Em cũng chẳng biết có tác dụng hay không nhưng bất kì khả năng nào em cũng đều phải thử, em không muốn buông tay!
Lý Giai nhìn vẻ tự tin của cô, dường như không gì có thể làm khó cô, đối với cô mà nói, đây không phải là nhiệm vụ khó khăn mà chỉ là quá trình chinh phục.
– Chị biết nên làm thế nào. Lý Giai cười nói.
Bởi vì chuyện này còn chưa có gì tiến triển nên tạm thời Cố Trường Khanh không thông báo cho ban giám đốc, cô định đợi chuyện có chút khởi sắc thì sẽ cùng Hội đồng quản trị bàn bạc chuyện này mới càng dễ thành công hơn. Hơn nữa tiết lộ chuyện quá sớm, ai mà biết Khổng Khánh Tường có nhân cơ hội này phá rối sau lưng hay không? Đây là một cơ hội hiếm có, cô không mong vì ông ta mà xảy ra biến cố gì.
Bước đầu tiên, Cố Trường Khanh viết một bản báo cáo. Về quá trình trưởng thành, thực lực và phương hướng phát triển trong tương lai của Cố thị.
Trong tài liệu, cô đặc biệt giới thiệu xí nghiệp nhựa Sao Đỏ, xí nghiệp nhựa Sao Đỏ được công ty đầu tư, đổi mới kĩ thuật và máy móc mà một năm qua phát triển rất tốt, mức tiêu thụ tăng nhanh, đang đưa ra thị trường đầu tư, mở rộng sản xuất, thành tích rất tốt.
Cố Trường Khanh chỉ muốn cho tiên sinh Tai Weire hiểu rằng, thực lực của Cố thị tuy có thể không bằng những công ty lớn kia nhưng muốn làm tốt mọi chuyện, muốn phát triển, lòng cầu tiến lại không thua kém bất kì công ty nào khác. Cố thị tràn ngập sức sống và sức chiến đấu, giống như ánh mặt trời sáng sớm, hào quang vạn trượng. Tuyệt đối có thể trở thành người hợp tác tốt, cùng nhau phát triển.
Thứ gọi là ngành khai thác năng lượng nước chính là bao gồm về tài nguyên nước, xử lý nước ô nhiễm, kỹ thuật lọc nước biển thành nước sinh hoạt.
Nước có thể trở thành một loại dầu mỏ.
Cách nói này cũng không khoa trương. Công ty cố vấn ở Anh đưa ra báo cáo về tình hình nước trên toàn thế giới, đến tháng 12 năm nay, quỹ quản lý tài nguyên nước đã đạt tới 200 triệu đô la, tăng trưởng 53% so với tháng 12 năm ngoái. Điều này cũng không có gì lạ. Khan hiếm sinh lợi nhuận. Công ty năng lượng GDF Suez nổi tiếng của Pháp có lợi nhuận trên toàn cầu tăng trưởng ở mức 11.7%, trong đó lợi nhuận ở Trung Quốc tăng đến 20,3%.
Hội nghị quốc tế về vấn đề môi trường nước ở Trung Quốc năm ngoái, các chuyên gia tham dự đã dự đoán hạng mục làm ngọt hóa nước biển, xử lí nước thải công nghiệp càng lúc càng phát triển lớn.
Theo Cố Trường Khanh thấy, thời hoàng kim của bất động sản đã qua đi, Cố thị muốn tiếp tục phát triển mạnh, muốn tiến thêm một bước thì phải tìm được ngành sản xuất mới có tiền đồ. Mà ngành năng lượng nước chính là lựa chọn tốt nhất không thể nghi ngờ.
Từ mấy năm trước Cố thị cũng đã thành lập một nhà máy nước nhưng mấy năm qua Trung Quốc chưa chú trọng vào ngành này nên không phát triển toàn diện. Hơn nữa Khổng Khánh Tường lại tập trung công ty vào mảng bất động sản, cho nên công ty nước kia chẳng sống cũng chẳng chết, kỹ thuật lạc hậu, tuy chẳng đến mức đóng cửa phá sản nhưng cũng chẳng có nhiều sức sống đáng kể.
Công ty như vậy làm sao so được với xí nghiệp được đầu tư từ bên ngoài, xí nghiệp liên doanh nước ngoài, sao có sức cạnh tranh? Nếu muốn chiếm giữ lấy một phần nhỏ trong bàn tiệc khổng lồ này, phải có thực lực mạnh về tài chính và kỹ thuật tiên tiến. Giờ mặt kĩ thuật của Trung Quốc so với Phương Tây tương đối lạc hậu, giờ mới đầu tư về mặt kĩ thuật đã làm chậm một bước, cách tốt nhất đương nhiên là hợp tác với công ty có kỹ thuật tiên tiến.
Mà công ti Tai Weier này nghe nói là công ty có kĩ thuật xử lí nước thải tiên tiến nhất trên thế giới. Công ty này muốn mở rộng phạm vi trên toàn thế giới nên cần đầu tư tài chính, cho nên đang tìm người hợp tác phù hợp. Nếu có thể hợp tác với công ty Tai Weier, không riêng gì có thể khiến Cố thị có thể tiến lên vũ đài thế giới mà chỉ riêng tương lai và lợi nhuận của Cố thị trong lĩnh vực tài nguyên nước ở Trung Quốc cũng không thể kể xiết được.
Đương nhiên, lý tưởng luôn tốt đẹp, nhưng sự thật, Cố Trường Khanh có thể nghĩ ra thì sao người ta lại không nghĩ ra được? Trên thế giới không thiếu người muốn đầu tư, vô số xí nghiệp hạng nhất muốn hợp tác với Tai Weier, làm sao để được lọt vào mắt xanh của công ty Tai Weier khi mà có biết bao công ty tầm cỡ thế giới có quy mô và sức ảnh hưởng lớn hơn Cố thị cũng đang dòm ngó?
Đó là một vấn đề.
Vì thế, đầu tiên Cố Trường Khanh điều tra về công ty Tai Weier, không lâu sau, trợ lí Lý Giai đã đưa kết quả điều tra đến.
Giờ Lý Giai là trợ lí hành chính đặc biệt của Cố Trường Khanh, có văn phòng riêng và có toàn quyền chỉ huy trợ lí riêng và thư kí của Cố Trường Khanh. Ngay cả giám đốc các phòng ban thấy cô đều phải mỉm cười chào đón. Sở dĩ Cố Trường Khanh trọng dụng Lý Giai chẳng những vì hai người là đồng bọn cùng lớn lên bên nhau mà cũng vì Lý Giai thực sự có năng lực, có thể giúp cô rất nhiều việc trong công ty, về cơ bản những chuyện dặn dò Lý Giai làm thì hầu như không có sai sót khiến cho Cố Trường Khanh rất tín nhiệm và an tâm.
– Công ty Tai Weier không phải là công ty được cổ phần hóa.
Lý Giai báo cáo kết quả điều tra:
– Chủ tịch công ty Weltech là Wilson là người có tính chiếm hữu cao, ông ấy sợ công ty được cổ phần hóa rồi sẽ bị người khác chiếm phần, ảnh hưởng đến quyền khống chế của ông ta, cho nên tuy công ty của ông ta phát triển lớn như vậy nhưng vẫn kiên quyết không cổ phần hóa.
Điều này Cố Trường Khanh có thể hiểu, một số nước tư bản phương tây giám sát rất nghiêm khắc về mặt tài chính, cổ đông có cổ phần lớn nhất một công ty không được quá 45%, như vậy tránh việc một người độc đoán ảnh hưởng đến lợi ích của các cổ đông. Nhưng ở Trung Quốc lại không có quy định như vậy.
Cổ phần hóa một công ty luôn có ưu và khuyết điểm của nó. Cổ phần hóa rồi thì công ty có thể nhận được đầu tư lớn trong thời gian rất ngắn nhưng đồng thời cũng bị mọi người giám thị, tình hình tài vụ cũng bại lộ trước mặt đối thủ, rất dễ dàng rơi vào tình cảnh bị thôn tính.
Tai Weier vì không cổ phần hóa nên nếu ông ta muốn được đầu tư thì nhất định phải đưa ra tin tức như vậy, tìm người hợp tác.
– Công ty Tai Weier vì tác phong bảo thủ này nên phát triển không quá nhanh, nhưng tiên sinh Tai Weire lại luôn coi trọng việc cải tiến kĩ thuật cho nên mới khiến công ty giữ được chỗ đứng trên thị trường trong nước. Lần này bọn họ tìm kiếm người hợp tác mới chính là muốn giành được nguồn đầu tư lớn để mở rộng thị trường trong nước đồng thời mở rộng toàn cầu.
Cố Trường Khanh hỏi:
– Có thể điều tra xem đã có công ty nào liên hệ với Tai Weire không?
Lý Giai cười nói:
– Chị sớm biết em sẽ hỏi cái này mà, cho nên chị đã tìm một công ty điều tra tin tức bên Anh để dò hỏi. Giờ không ít công ty đã liên lạc với công ty Tai Weire rồi, phần lớn đều là các tập đoàn lớn và một số xí nghiệp có hứng thú với tài nguyên nước, nước ta cũng có mấy công ty nước đang liên hệ với bọn họ.
Nói đến đây, cô cười cười rồi lại tiếp:
– Đến ngay cả Hoàng Thái tử của Hoa Nhã cũng là đối thủ cạnh tranh của chúng ta đó.
Cố Trường Khanh nghe vậy cũng chẳng thấy lạ, nay thị trường tài nguyên nước chính là miếng bánh mê người, phàm là người có dã tâm, có thực lực thì ai mà không muốn xông lên tranh một miếng?
Bát tiên quá hải, ai cũng thần thông!
Cố Trường Khanh nhìn nhìn tư liệu Lý Giai đưa, cười nói:
– Xem ra bất kì công ty nào cũng không phải là công ty mà Cố thị ta có thể so sánh được!
Đến ngay cả Hoa Nhã, so với Cố thị cũng vẫn hơn một chút. Hoa Nhã khởi điểm muộn hơn so với Cố thị một bước nhưng phát triển cực nhanh, khuếch trương vừa nhanh vừa mạnh khiến người ta líu lưỡi. Cố Trường Khanh biết, sự phát triển của Hoa Nhã là nhờ công lớn của đại thiếu Hoàng Thao. Người này quả thật chính là kì tài trong giới kinh doanh.
Về phần thủ đoạn anh ta đã dùng… Ai mà quan tâm? Cho tới giờ, mọi người đều chỉ xem kết quả chứ có ai xem quá trình.
Lý Giai nhíu mày:
– Quả thật là thế, luận thực lực, luận sức ảnh hưởng chúng ta đều không thể so với người ta, nhất là trong ngành này chúng ta đều không có kinh nghiệm gì đáng kể, chỉ sợ không thể lọt vào mắt Tai Weire tiên sinh được.
Sau đó cô lại mỉm cười như đã suy tính từ trước:
– Nhưng chị biết, một khi em đã hạ quyết tâm muốn làm gì thì chút khó khăn này sao khiến em chùn bước được? Giống như mấy năm trước ở Mĩ, chẳng phải em đã giành được quyền đại lí cho Hoa Tư trước mắt bao đối thủ mạnh sao?
Cố Trường Khanh nghe cô nhắc tới chuyện này, cánh cửa kí ức mở ra, những tháng năm ngọt ngào kia, phong cảnh xinh đẹp của Princeton, cô và anh cùng nhau nghĩ cách, cùng nhau cố gắng vì mục tiêu ấy, lúc cô nản lòng, anh cổ vũ cô, lúc cô muốn buông tay, anh giúp cô, lúc cô gặp nguy hiểm, anh ở bên cô, bước ra giúp đỡ cô…
Trong đầu Cố Trường Khanh hiện lên từng chút từng chút một, nhất thời lòng lại thấy xót xa.
– Trường Khanh, Trường Khanh!
Mãi đến khi Lý Giai thấy vẻ mặt cô khác thường, lên tiếng gọi thì mới kéo được Cố Trường Khanh ra khỏi kí ức.
– Trường Khanh, sao tự nhiên em lại ngây ra vậy? Lý Giai ngạc nhiên nói.
Cố Trường Khanh lật lật tài liệu trong tay để che giấu sự hỗn loạn trong đầu, một lát sau, cô ngẩng đầu nhìn Lý Giai cười nói:
– Không có gì, chỉ là nhớ lại chuyện trước kia thôi.
Cô nhẹ giọng nói:
– Lần trước có thể lấy được quyền đại lí cho Hoa Tư cũng không phải công lao của riêng em… Lần này, sẽ không còn ai giúp em một cách vô tư như vậy nữa, em chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
Cố Trường Khanh nhìn nhìn tài liệu một hồi, lại nói:
– Sao tư liệu về ngài Tai Weire lại ít như vậy?
– Tư liệu cá nhân?
Lý Giai giật mình:
– Có ít thôi, tư liệu cá nhân và thành viên gia đình của ông ấy đều có đề cập, còn cần tường tận hơn sao?
Cố Trường Khanh gật đầu cười nói:
– Đúng, tường tận một chút càng tốt, trên tài liệu nói vợ của ngài Tai Weire là người khuyết tật, tình cảm của hai người rất tốt. Em cần tài liệu kĩ càng hơn về vợ của ông ấy, nếu có quá trình yêu đương của bọn họ thì càng tốt!
– Cái này có lợi cho kế hoạch của chúng ta?
Lý Giai có chút khó hiểu, lập tức nghĩ có lẽ Cố Trường Khanh thấy tình cảm của hai người tốt nên muốn chạy đường bên vợ của ông ấy:
– Vợ ông ấy cũng không quản chuyện công ty, cho dù ông ấy và vợ có tình cảm tốt, chị nghĩ chuyện quan trọng trong công ty ông ấy cũng sẽ không nghe ý kiến vợ đâu.
– Điều này em biết, chị đừng quan tâm nhiều, chỉ cần hết sức tra ra giúp em là được, có lẽ sau này sẽ phát huy công dụng cũng chưa biết chừng!
Cố Trường Khanh xoay ghế dựa, nhìn về phía cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài, lòng rộng mở trong sáng:
– Tiên sinh Tai Weire là người cá tính mạnh mẽ, ông ấy và vợ có tình cảm tốt như vậy, có thể thấy được ông ấy cũng là người trọng tình cảm, người như vậy, muốn đánh động thì chỉ lợi ích thôi là chưa đủ! Em cũng chẳng biết có tác dụng hay không nhưng bất kì khả năng nào em cũng đều phải thử, em không muốn buông tay!
Lý Giai nhìn vẻ tự tin của cô, dường như không gì có thể làm khó cô, đối với cô mà nói, đây không phải là nhiệm vụ khó khăn mà chỉ là quá trình chinh phục.
– Chị biết nên làm thế nào. Lý Giai cười nói.
Bởi vì chuyện này còn chưa có gì tiến triển nên tạm thời Cố Trường Khanh không thông báo cho ban giám đốc, cô định đợi chuyện có chút khởi sắc thì sẽ cùng Hội đồng quản trị bàn bạc chuyện này mới càng dễ thành công hơn. Hơn nữa tiết lộ chuyện quá sớm, ai mà biết Khổng Khánh Tường có nhân cơ hội này phá rối sau lưng hay không? Đây là một cơ hội hiếm có, cô không mong vì ông ta mà xảy ra biến cố gì.
Bước đầu tiên, Cố Trường Khanh viết một bản báo cáo. Về quá trình trưởng thành, thực lực và phương hướng phát triển trong tương lai của Cố thị.
Trong tài liệu, cô đặc biệt giới thiệu xí nghiệp nhựa Sao Đỏ, xí nghiệp nhựa Sao Đỏ được công ty đầu tư, đổi mới kĩ thuật và máy móc mà một năm qua phát triển rất tốt, mức tiêu thụ tăng nhanh, đang đưa ra thị trường đầu tư, mở rộng sản xuất, thành tích rất tốt.
Cố Trường Khanh chỉ muốn cho tiên sinh Tai Weire hiểu rằng, thực lực của Cố thị tuy có thể không bằng những công ty lớn kia nhưng muốn làm tốt mọi chuyện, muốn phát triển, lòng cầu tiến lại không thua kém bất kì công ty nào khác. Cố thị tràn ngập sức sống và sức chiến đấu, giống như ánh mặt trời sáng sớm, hào quang vạn trượng. Tuyệt đối có thể trở thành người hợp tác tốt, cùng nhau phát triển.
/261
|