THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 39 - Chương 39

/100


Edit: hoacodat

Hạ Viên thấy cửa sổ hình như có người đứng, ngẩng đầu nhìn thấy Tống Thiểu Dương đứng ngẩn người ở đằng kia, không khỏi ngẩn ra, bật thốt lời nói: “Sao lại không vào? Ca ca muội vừa nói đi đại sảnh tìm huynh, trên đường không gặp huynh sao?”

“Ta quanh quẩn trong phòng Bồi ca ca, sau đó mới tới đây, nên không gặp.” Tống Thiểu Dương thấy Hạ Viên nhìn thấy hắn, vội vòng qua cửa sổ đi vào phòng. Nhìn thấy Hạ Viên mặc y phục thường ngày váy màu xanh nhạt thêu sợi, trên đầu búi một búi tóc nhỏ, gương mặt trắng nõn lộ ra chút phiếm hồng, càng cảm thấy xinh đẹp hơn lúc trước nhìn thấy, chẳng biết tại sao, đột nhiên có chút vô thố, ngồi cũng không xong, đứng cũng không được.

Vì An Bình Hầu phu nhân thường đến Hạ phủ, Tống Thiểu Dương lại quan hệ rất tốt với Hạ Từ, cũng thường gặp mặt Hạ Viên. Hạ Viên nhìn thấy trên mặt hắn đỏ bừng, không khỏi thấy là lạ, bỏ bái thiếp trong tay, ân cần nói với Tống Thiểu Dương: “Thiểu Dương ca ca làm sao thế? Mặt đỏ cả lên rồi, có phải trời quá nóng hay không, trên đường phơi nắng nhiều?”

“Là phơi nắng nhiều!” Tống Thiểu Dương thấy Hạ Viên thân thiết nhìn lại đây, vội ngồi xuống ghế dựa đối diện nàng, cầm cây quạt quạt gió. Quạt rất mạnh mẽ, làm mấy bái thiếp trên án bay xuống đất, đành phải buông cây quạt nhặt lấy bái thiếp, tay chân luống cuống. Hạ Viên thấy hành vi của hắn không giống thường ngày, cũng khá kinh ngạc, chỉ có điều hắn cũng chỉ là một tiểu nam hài mười một tuổi, nhiều nhất chính là học quá nhiều nên ức chế, hoặc trong nhà bị cha nương quở trách mấy câu, còn có thể là chuyện gì, nên cũng không để trong lòng, chỉ cho là hắn gặp nóng. Đợi hắn lấy xong bái thiếp, cầm cây quạt qua giúp hắn quạt vài cái, ai ngờ mặt Tống Thiểu Dương càng đỏ hơn, không khỏi thấy lạ.

Đợi Anh Đào bưng trà đi vào, nhìn thấy mặt Tống Thiểu Dương đỏ lên cũng giật mình, vội hỏi: “Đây có chè mát đậu xanh, ăn một chén giải nóng đi ạ?”

“Được!” Tống Thiểu Dương đáp ứng, thấy Anh Đào đi xuống, vẫn cảm thấy mặt mình nóng lợi hại, cũng không dám nhìn Hạ Viên nữa, chỉ cúi đầu làm bộ xem nàng viết bái thiếp, thấy được phía trên viết tên đám người Tưởng Hoa An Tưởng Hoa Khoan, cười nói: “Đầu xuân miếu Tử Mẫu bố thí quần áo vật dụng, vì là khai quang (lễ mở vải phủ tượng Phật), người đến nhiều lắm, rất lộn xộn, sau lại thỉnh An ca ca và Khoan ca ca đi duy trì trật tự, thế này mới thuận lợi bố thí xong. Nghe đâu trước sau vài ngày tiết Đoan Ngọ lại muốn bố thí bánh ú (hoặc bánh chưng), còn muốn thỉnh An ca ca và Khoan ca ca đi qua, chỉ sợ không có thời gian đến chúc thọ thần (sinh nhật) cho các ngươi đâu!”

Miếu Tử Mẫu là miếu có hương khói thịnh nhất trong kinh thành, ông Từ trong đó là đường đệ của Hạ lão thái gia, đạo trong huyền học cũng không kém hơn Hạ lão thái gia, vì thời trẻ có một một đoạn chuyện thương tâm, thế này mới vào miếu. Sau khi tân hoàng đăng cơ, cũng đả kích vài huynh đệ di mẫu, trong đó có một vị Vương gia lại vào miếu Tử Mẫu cắt tóc làm tăng. Hoàng đế vì tỏ rõ mình rộng lượng, đơn giản đem chu vị trăm dặm quanh miếu Tử Mẫu ban cho, trong miếu ngoại trừ thu tô, cũng có khách hành hương dâng hương lễ cúng bạc vàng, cực kỳ giàu có. Hàng năm nơi này đều có ngày hội bố thí quần áo vật dụng, cảm tạ ân đức trời cho.

Đang nói chuyện, lại nghe thấy tiếng của Hạ Từ và Đào Linh Kiệt, hai người vén mành trúc đi vào, thấy Tống Thiểu Dương và Hạ Viên đang ngồi nói chuyện, cười nói: “Chúng ta qua hoa viên vòng đến đây tìm ngươi, còn ngươi từ con đường kia đến trong phòng này, thế này mới không gặp, quả nhiên tới phòng trước rồi.”

Đào Linh Kiệt nói chuyện, lại đánh giá Hạ Viên, tuy nói lớn lên giống với Hạ Từ, nhưng nữ hài tử cũng đẹp mắt hơn chút, nhất thời nhìn nhiều hơn.

Tống Thiểu Dương thấy Đào Linh Kiệt và Hạ Từ vào tới, ửng đỏ trên mặt cũng dần tản đi, lập tức khôi phục vẻ bình thường.

Hạ Viên thấy Hạ Từ vội vã quay lại, lúc này mặt trời có hơi gắt, vội lấy khăn lau cho hắn, vừa cười nói: “Ca ca, hôm nay nóng, huynh cũng đừng cả ngày chạy tới chạy lui, có việc kêu nha đầu đi một chuyến là được.”

“Muội muội, khăn tay con này thêu tốt như vậy lấy ra lau mồ hôi thật đáng tiếc quá.” Hạ Từ liếc thấy Hạ Viên lấy khăn tay thêu tinh xảo, không khỏi cười nói: “Lần trước làm cho ta khăn tay con trứng muối, mọi người đều khen đẹp mắt, ai ngờ đi một chuyến đến phủ Tướng quân, lại bị Hoa Cái đổi đi, hắn lấy khăn tay cũ cường ngạnh đổi lấy rồi. Hừ, lần tới mà đi, sẽ lấy khăn tay con cũ đi, cũng không dám lấy khăn tay con mới muội muội làm mang đi qua.”

Truyện được chuyển ngữ bởi nhóm editor diendanlequydon.com...

Tống Thiểu Dương và Đào Linh Kiệt nghe Tưởng Hoa Cái đổi khăn tay con với Hạ Từ, khăn tay con kia còn là Hạ Viên làm ra, không khỏi đồng thanh nói: “Đã đổi khăn tay con với ngươi, sao không thấy hắn đeo? Hắn có thứ tốt gì đều thích khoe khoang, chẳng lẽ lúc này lại giấu đi không muốn nữa sao?”

“Hắn cường ngạnh đổi khăn tay con với ta, cũng không phải để mình đeo, lại cài lên thắt lưng An ca ca, còn nói cái gì mà cái khăn tay con kia thật xứng với xiêm y An ca ca.” Hạ Từ thấy Anh Đào bưng chè đậu xanh lên, vội gọi nàng bưng lên thêm hai chén, lại quay đầu nói chuyện với Tống Thiểu Dương và Đào Linh Kiệt: “Càng buồn cười là, An ca ca vừa buộc khăn tay


/100

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status