THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 24 - Chương 24

/100


Đến cuối năm, Đại ca Lai Vinh của Quý Thư đến kinh thành chuẩn bị dự thi, huynh muội gặp nhau, tất nhiên vui mừng khôn tả, vì thấy Hạ Nặc rất giống mình, Lai Vinh cười nói: “Từ nhi và Viên nhi mười phần giống muội phu, khó được Nặc nhi trái lại giống người nhà Trịnh gia chúng ta.”

“Cữu mẫu (mợ) cũng nói vậy đấy!” Quý Thư nói xong, cười hỏi chuyện cha nương cùng tổ mẫu đám người thế nào. Nghe tổ mẫu Trịnh bà tử thêm tuổi, mặt lại như khai thai tróc da, không khỏi cười nói: “Không lẽ mặt A ma như loài rắn sao, sau khi lột da sẽ cải lão hoàn đồng?”

“Thật ra cũng đã mời đại phu nhìn qua rồi, nói không sao cả. Có điều tróc da trên thái dương, nhìn trắng như tuyết, gương mặt lại chẳng có gì. Ngày thu đông còn có thể lấy mũ trùm đầu cũng qua ngày được, tới mùa hạ phải tháo mũ, người nhìn hơi khó coi.” Lai Vinh cười một tràng nói: “Không biết A ma nghe từ đâu nói có một cách, mỗi ngày vào lúc sáng sớm, chạy đến ao lấy những giọt sương trên hoa sen rửa mặt, nói có thể làm làn da bị tróc không tróc da nữa. Mỗi ngày bà đều chạy tới chạy lui, vừa dẫm chân, vừa véo mặt, nhìn còn có tinh thần hơn lúc trước nữa. Vì sắp đến Tết, bà dậy sớm, thế là mang những khúc củi chất đống trong nhà bổ hết, còn oán hận nói mấy thô sử nha đầu không có sức lực gì cả, nói xách một thùng nước cũng không nổi, lẩm bẩm nói lúc trước bà còn trẻ còn có sức sống hơn mấy nha đầu này nhiều.”

Quý Thư nghe xong bật cười nói: “Muội chuẩn bị rất nhiều đồ vật cấp cho A ma, sang năm huynh về nhà, đúng lúc đưa cho bà. Còn đưa cho nương này nọ, tự muội sẽ sai người mang đến địa phương phụ thân đang nhậm chức.”

“Mồm miệng muội vẫn nhanh nhảu như xưa, thật không cần cung cấp đồ vật gì cho bọn họ đâu. Lúc này chỉ sợ bọn họ còn có nhiều bạc hơn muội nữa đấy!” Lai Vinh cười nói: “Lúc muội lên kinh thành, chẳng phải bảo thúc thúc khắc tạo hình mấy căn nhà nhỏ sao? Mấy căn nhà nhỏ đó xuất ra hải ngoại bán, người bên kia đưa vào phía dưới một cái dây cót, nhấn một cái sẽ di chuyển, căn nhà nhỏ sẽ trượt xoay quanh, sau mấy lần đổi vài lần giá mới bán đi. Nghiêm Khoa thấy tình hình như vậy cũng thật cơ trí, lặng lẽ tự mình mua dây cót, còn mua mấy cái dây cót người ta làm vừa đẹp vừa tốt trở về tân trang cho căn nhà nhỏ, cũng nhờ nó nghĩ ra cách này. Lúc này vừa khắc căn nhà nhỏ, rồi để thúc thúc bên này tự thêm dây cót mang ra hải ngoại bán, buôn bán lời rất nhiều bạc. Thúc thúc xem như phúc hậu, cũng không nghĩ nhiều, chiếu theo hình thức trước kia chỉ muốn hai thành tiền, mọi người nói thúc ấy rất công đạo. Năm nay bán tượng gỗ điêu khắc cũng phân tiền rồi, còn hơn gấp đôi năm rồi nữa đấy. Thúc thúc chúng ta lại không ở riêng, trong tay thúc thúc có tiền cũng chính là chúng ta có tiền. Hơn nữa căn nhà nhỏ khắc bằng gỗ là muội nghĩ ra, thúc thúc thẩm thẩm rất cảm kích muội. Hôm ấy lên kinh, còn âm thầm nhờ ta đưa bạc cho muội nữa đây này!” Nói xong móc ngân phiếu ra đưa cho Quý Thư.

Quý Thư nghe nói trong nhà đã tân trang lại, mấy vị tẩu tử giúp nghĩa mẫu bán son phấn trong tiệm, cũng có thu vào, cũng không thiếu bạc. Nên nhận ngân phiếu Lai Vinh đưa, cười nói: “Có ai biết muội ở trong kinh, ngược lại càng ngày càng nghèo chứ? Bây giờ còn phải dùng tiền của mọi người, nói ra chắc người ta chê cười mất.”

“Này thì có gì, muội dùng tiền, cũng giống như chúng ta dùng thôi mà.” Lai Vinh nhìn Quý Thư như lúc còn nhỏ, cười tủm tỉm: “Nhà chúng ta chỉ có muội là nữ nhi, tuy đã xuất giá rồi, trong nhà vẫn giữ lại phòng cho muội, cũng không xem muội như người ngoài, chính muội cũng đừng khách khí như người ngoài như thế.”

Huynh muội nói chuyện cùng nhau, Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên đi vào chào gọi cữu cữu. Lai Vinh bế đứa này, lại ôm đứa kia, xem xét một hồi cười nói: “Lúc trước khi lên kinh cảm thấy Từ nhi cao hơn Viên nhi một chút, thế nào bây giờ nhìn lại lại không khác biệt mấy?”

“Năm nay Viên nhi cao nhanh hơn chút, hai đứa so cùng nhau cũng không khác biệt.” Quý Thư để long phượng thai tựa lưng vào nhau so vóc dáng, cười nói: “Hai đứa bọn nó nếu mặc xiêm y giống nhau, người nào không cẩn thận sẽ nhận sai luôn đấy!”

Lai Vinh cười lại khảo một chút chuyện học hành với Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên, gật đầu nói: “Hai đứa này rất thông minh, khó có đứa nhỏ nào tuổi còn nhỏ lại nhớ nhiều như vậy. Có điều tiểu hài tử thông minh hay dễ tự kiêu, vẫn phải chỉ bảo nhiều hơn mới tốt.”

Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên đều rất thích vị cữu cữu ôn hòa hữu lễ này, cứ quấn quýt lấy bảo kể chuyện xưa, lại hỏi một chút tích xưa trong sách. Lai Vinh đều nhất nhất trả lời bọn họ. Hạ Niên đến tối muộn mới về, thật ra cả hai lại có rất nhiều chuyện nói với nhau.

Tháng ba năm sau yết bảng vừa ra, Lai Vinh lúc này lại trúng Tiến sĩ nhị giáp, Hạ phủ nhất thời cũng vui mừng theo, bày tiệc rượu chúc mừng cho hắn, kéo theo mọi người trong Hạ phủ cũng xem trọng Quý Thư thêm vài phần, cười nói: “Phụ thân thê tử Niên ca là tiến sĩ, bây giờ Đại ca lại đậu tiến sĩ, tương lai nếu nhi tử cũng đậu tiến sĩ, đó mới gọi là một cửa Tam Kiệt đấy!”

Vì có quan hệ với Hạ phủ, Lai Vinh đậu tiến sĩ, rất

/100

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status