Trong một gian mật thất được đóng chặt hết tất cả các cửa, có hai người đang ngồi đối diện với nhau.
- Ngươi đúng là Lam Tạp Tây con trai của Ba Tạp Ti? - Người lên tiếng chính là mục sư Đặc Ni Tư.
Ngồi đối diện với gã là một người thanh niên tướng mạo anh tuấn, nhìn nhỏ hơn vài tuổi nhưng có một thứ khí chất nghiêm nghị.
- Đúng vậy! Ta là con của Ba Tạp Ti. Mặc dù ngài chưa gặp qua ta. Nhưng qua cha ta, ta cũng nghe được rất nhiều chuyện về ngài.
Người thanh niên Lam Tạp Tây vừa nói, vừa cầm thanh trường kiếm đeo sau lưng rồi đặt lên bàn mà nói:
- Cha đưa ta tới thần điện Chiến thần để luyện tập. Vốn được một năm liền trở thành thánh võ sĩ. Sau khi ta ở thần điện nghe được tin tức của cha ta liền nhanh chóng trở về. Nhưng cái chết của cha ta có rất nhiều cách nói, ngài có thể nói ra cho ta biết cha của ta chết như thế nào không? Tại sao cha ta bị người giết lại còn bị gán cho nhiều tội đến vậy? Còn cái kẻ giết người tại sao lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Theo như trước đây cha ta nói với ta thì La Mông cũng không phải là một quý tộc mà chỉ là một bình dân vậy mà lại dám giết một người quý tộc. Cuối cùng thì hắn dựa vào cái gì?
Như lời người thanh niên đó nói thì người này đúng là con trai của quan thuế vụ Ba Tạp Ti, từ lúc tám tuổi đã được đưa tới thần điện Chiến Thần để luyện tập vì vậy mà người dân trong trấn không biết. Lần này, gã qua một người trong tộc biết được chuyện nhà liền nhanh chóng trở về. Kết quả khi trở về chuyện của cha y được người ta nói thành rất nhiều kiểu, nhưng đều là làm ác như thế nào rồi bị La Mông một kiếm giết chết ra sao.
Lam Tạp Tây cũng biết đến La Mông. Lần trước, khi y gặp cha mình cũng đã được nói về chuyện đó. Cha y nói rằng người thiếu niên kia có ân oán với mình, sớm hay muộn phải đuổi đi mới yên tâm. Ai ngờ được lần này lại nhận được tin cha y đã bị giết.
Y chỉ biết rằng cha mình bị người tên La Mông giết chết. Mà người đó vẫn còn nhởn nhơ bên ngoài vòng pháp luật.
Không chỉ có vậy, cha y còn bị người ta cài lên đầu vô số tội danh. Nhớ tới cha mình có nhắc tới một vị mục sư ở trấn. Cả hai từng kết hợp với nhau đối phó với La Mông. Cảm thấy đối phương rất có khả năng là chỗ mà mình có thể biết tất cả mọi chuyện nên y tìm tới mục sư Đặc Ni Tư.
Sau khi giới thiệu về bản thân một chút, Lam Tạp Tây im lặng, ánh mắt sáng ngời quan sát phản ứng của đối phương.
Ngồi đối diện với gã, mục sư Đặc Ni Tư mất một lúc mới tiêu hóa nổi tin tức đó. Nhưng y vẫn nghi ngờ hỏi lại:
- Nếu ngươi là con của Ba Tạp Nhĩ thì tại sao ta chưa từng gặp ngươi?
Người thanh niên Lam Tạp Tây cười nói:
- Bởi vì khi ta tám tuổi đã được đưa tới thần điện Chiến Thần để học. Mẹ của ta qua đời rất sớm nên ngoài trừ việc phụ thân tới thần điện gặp ta ra, những năm qua, ta chưa hề trở về đây. Tất cả chỉ nhờ vào sự cung cấp của cha ta.
Nói tới đây, ánh mắt của y trở nên lạnh lùng:
- Cho dù cha ta có làm gì thì cũng vì việc học tập của ta mà vơ vét của cái. Khi nghe được tin, trở về thấy thần điện vẫn không thay đổi còn cha ta thì không thấy đâu nữa. Ngươi vẫn còn chưa tin thân phận của ta?
Sau khi nói một lúc, thấy nét mặt của đối phương vẫn do dự như vậy, Lam Tạp Tây nhíu mày.
Mục sư Đặc Ni Tư cười khổ, nói:
- Không phải ta không tin ngươi. Thực sự tình hình bây giờ rất phức tạp. Ba Tạp Nhĩ mới chết, rất nhiều chuyện còn chưa điều tra được. Đột nhiên có một người chạy tới nói với ta rằng mình là con của Ba Tạp Nhĩ. Chuyện này khiến cho ta phải hoài nghi. Có điều...
Y nhìn thanh kiếm mà người thanh niên đặt trên bàn:
- Thanh kiếm này là của điện Chiến thần đưa cho ngươi đúng không? Trên vỏ kiếm có dấu hiệu đặc biệt của thần điện. Như vậy xem ra cho dù La Mông còn muốn hại ta cũng không có thực lực đi tìm một người của thần điện Chiến Thần tới. Được rồi! Ta tin tưởng thân phận của ngươi. Trước tiên ta sẽ nói cho ngươi biết về cái chết của cha ngươi.
Trong chuyện này, mục sư Đặc Ni Tư cũng không có nói nhiều tới những chuyện linh tinh. Dù sao thì những chuyện này, đối phương cũng chỉ cần đi hỏi trên trấn là có thể biết được sự thật.
Huống chi, bản thân mục sư Đặc Ni Tư cũng không hiểu rõ lúc ấy xảy ra như thế nào. Vì vậy mà y chỉ mang những tin tức ở quảng trường kể lại cho Lam Tạp Tây.
Cuối cùng, mục sư Đặc Ni Tư dường như thấy không thêm chút mắm muối thì không cam lòng nên thở dài nói:
- Cha của ngươi cũng tín ngưỡng nữ thần Đất. Nhưng do có những tội danh đó nên lễ tang đơn giản đi nhiều. Còn hiện tại bây giờ, La Mông ở trong trấn rất là đắc ý.
Lam Tạp Tây nghe xong, sắc mặt vẫn thản nhiên nhưng trong mắt lóe lên sát ý. Hắn có thể thấy được sự thay đổi trong phong cách của mục sư Đặc Ni Tư nên cảm thấy khinh miệt. Y có thể thấy tính cách của người này không vững vàng, có thể cả đời cũng chỉ dừng lại ở cấp bốn. Tuy nhiên, suy nghĩ một chút, Lam Tạp Tây lại nói:
- Nữ thần nông nghiệp Y Tịch Địch Ti là một người trung lập, lương thiện. La Mông giết chết cha của ta, còn bày ra nhiều tội như vậy thì sau khi hắn chết khó có thể bình yên. Chủ nhân của ta là chiến thần Ai Đức Mông coi chiến đấu là một sự rửa tội. Người chiến thắng là kẻ chiếm được nghĩa. Vừa lúc ta đang ở trong giai đoạn thăng cấp, nếu ta giết hắn rồi, trải qua khảo nghiệm mà có được thần ân. Ngươi yên tâm, ta và hắn là hai kẻ không đội trởi chung.
Thấy thái độ của Lam Tạp Tây như vậy, mục sư Đặc Ni Tư liền nở nụ cười thỏa mãn. Có điều, y nhanh chóng che giấu mà hỏi:
- Tiếp theo ngươi định như thế nào? Hiện giờ La Mông không còn như xưa, không chỉ là một Đức Lỗ Y cấp hai mà còn có một đám người vây quanh. Hắn lại còn mở được một cửa hàng dược phẩm nên có mối quan hệ rất tốt với kẻ mạo hiểm. Nên muốn gây rắc rối cho hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Y ngừng lại một chút rồi nói:
- Ít nhất thì về mặt pháp luật, hiện tại đối với La Mông thì việc giết người phải đền mạng. Có điều, mặc dù La Mông rất đáng chết nhưng ngươi cảm thấy rằng sau khi giết hắn rồi, ngươi có thể tránh được pháp luật hay không? Muốn báo thù, ta có một vài suy nghĩ có thể nói cho ngươi. Ngươi có muốn nghe không?
Cũng chẳng phải mục sư Đặc Ni Tư suy nghĩ cho Lam Tạp Tây. Thực sự vừa xảy ra chuyện của Ba Tạp Nhĩ, nếu La Mông mà chết rất có khả năng sẽ liên lụy tới y. Vì vậy mà y cũng không có ý định đi báo thù ngay.
Nghe đến đó, Lam Tạp Tây nở nụ cười lạnh như băng, nhếch môi mà nói:
- Điều đó không cần ngươi dạy cho ta. Thần điện chúng ta vẫn là những người tuân thủ luật pháp. Ít nhất thì về bề ngoài... Có điều ngươi có ý kiến gì?
Nếu như đối phương không muốn cho y đi báo thù thì cũng chẳng có nói ra biện pháp nào khác.
Quả nhiên sau khi biết được Lam Tạp Tây là một thánh võ sĩ dự bị. Mục sư Đặc Ni Tư có tính toán trong lòng. Y là một mục sư, đối với tình hình được nhiên cũng hiểu biết. Ở trên cái thế giới này, thánh võ sĩ không phải là kẻ giữ gìn cái gọi là công lý mà chỉ là kẻ nhận được ân của thần, là chiến sĩ đi theo con đường đấu tranh cho thần, vì con đường và ích lợi của thần mà chiến đấu.
Thánh võ sĩ dự bị được ở trong thần điện tu luyện kỹ năng chiến đấu. Sau khi đạt tới cấp năm, nhận thần ân rồi thăng chức hóa thành thánh võ sĩ. Mà nhìn tình hình hiện tại thì người thanh niên này ít nhất cũng là chiến sĩ cấp ba.
Một cái kế hoạch nhanh chóng được y vạch ra trong đầu.
- Ngươi nên như thế này... - Mục sư Đặc Ni Tư nở nụ cười sau đó nghiên người về phía trước. Mặc dù biết không có người nghe lén nhưng y vẫn nhỏ giọng nói cái kế hoạch của mình cho đối phương nghe.
Còn Lam Tạp Tây sau khi nghe được cái kế hoạch đó, từ từ ánh mắt trở nên sáng ngời, trong lòng suy nghĩ:" Người này không nên là mục sư của nữ thần nông nghiệp Y Tịch Địch Ti. Nếu như là mục sư của Phúc Nhĩ Khắc Nạp thì chắc chắn là có tương lai."
Chú thích: Phúc Nhĩ Khắp Nạp là một vị thần chuyên lừa gạt, âm mưu...
Một tuần sau ở trấn Lý Tạp.
Nếu như nói tới các tin tức ở trong trấn Lý Tạp thời gian này, thì đáng chú ý nhất chính là cái thông báo:
- Lam Tạp Tây ta là thánh võ sĩ dự bị của thần điện Chiến Thần. Chiến sĩ cấp bốn. Ta muốn tổ chức một buổi kiểm tra, để thành lập một đội mạo hiểm cùng nhau đi vào trong rừng rậm thăm dò...
Thông báo đó được dán bên ngoài nhà trọ Mặc Đặc. Mỗi người tới đó đều tò mò nhìn xem. Có vài người biết chữ liền đọc to nội dung của bảng thông báo, còn người không biết chữ sẽ đứng trong đám người tò mò mà nghe.
Người tới ghi tên chắc chắn là có. Bởi vì thần điện của Chiến thần trên khắp đại lục có danh dự rất cao. Hơn nữa phần lớn dong binh là chiến sĩ, có tới một nửa theo tín ngưỡng của Chiến thần. Vì vậy mà rất nhiều kẻ mạo hiểm chẳng cần phải xem nói đãi ngộ như thế nào, mới chỉ biết rằng đội trưởng xuất thân là một thánh võ sĩ dự bị của thần điện Chiến Thần cũng đã đi ghi tên.
Có điều, do đối phương lựa chọn thành viên nghiêm khắc, mặc dù có rất nhiều người tới hỏi nhưng cuối cùng người được giữ lại cũng chỉ có ba người. Cũng chính bởi vì đối phương lựa chọn nghiêm khắc nên khơi dậy sự hứng thú của kẻ mạo hiểm đơn độc.
- Hãy nhìn ta đây. - Một người đàn ông khôi ngô cầm một cây búa lớn nhảy dựng lên vung búa chém một hòn đá thành hai nửa.
Đó là một trong những cách lựa chọn thành viên của Lam Tạp Tây. Ngoại trừ kỹ năng chiến đấu ra, nếu có người trội hơn thì cũng được tuyển chọn.
- Hay! Tốt lắm. - Liên tục có người ở trong đám đông hò hét, trầm trồ khen ngợi.
Một người thanh niên từ trong đám đông đi ra. Nhìn y cũng không có gì anh tuấn nhưng có một thứ khí chất được huấn luyện nghiêm ngặt của quân nhân:
- Ta là Lam Tạp Tây! Đội trưởng mới thành lập đội mạo hiểm. Hoan nghênh sự gia nhập của ngươi.
Nói xong, Lam Tạp Tây giơ tay, người kia cười ha ha, xoa tay vào y phục sau đó đưa ra.
Lúc bắt tay với gã, Lam Tạp Tây hơi nhíu mày. Có điều, y nhanh chóng nở nụ cười rồi kéo vị đại hán đó tới chỗ đội của mình. Nơi này đã có ba người gồm hai nam và một nữ. Bọn họ vẫn đứng đó quan sát mọi người thi triển kỹ năng nên có chút hiểu biết với thực lực của người đó. Thấy y đi lại, cả ba đều nở nụ cười hoan nghênh.
Lam Tạp Tây để cho họ giới thiệu với nhau, sau đó tất cả quay trở về nhà trọ Mặc Đặc. Tiến vào trong nhà trọ, ngay lập tức có rất nhiều người chủ động chào hỏi Lam Tạp Tây.
Lam Tạp Tây cũng đáp lễ lại tất cả. Cho tới khi ngồi được vào chỗ cũng phải mất một lúc.
- Đội trưởng! Sức hấp dẫn của ngài đúng là không người nào có thể chống lại. - Một tên đội viên cười nói.
Lam Tạp Tây lắc đầu rồi cười nói:
- Đó chỉ là chút lễ phép cơ bản, chẳng có sức hút gì hết. Uống rượu thôi...
- A! Các ngươi có nghe nói không, đội hình của La Mông hôm qua gặp phải ma trư nên có vài đội viên bị thương. May là có La Mông ở đó, chữa trị cho họ kịp thời.... - Nơi bàn bên chợt có người nói chuyện.
Mấy bàn khác nghe thấy vậy cũng có người khơi mào:
- Lạ thật! Cái tên La Mông đó là ai. Ta tới đây vài ngày nhưng luôn thấy người ta nói tới hắn. Có điều, cho tới giờ ta vẫn chưa gặp được hắn a.
Những người gia nhập vào đội ngũ của người thanh niên đều là những kẻ mạo hiểm đơn độc mới tới trấn Lý Tạp trong mấy ngày qua. Mặc dù bọn họ có nghe tới cái tên La Mông nhưng lại chưa từng gặp mặt vì vậy mà rất tò mò.
Lam Tạp Tây nghe thấy cái tên La Mông, ánh mắt hơi trở nên lạnh lùng. Có điều, y nhanh chóng nở nụ cười uống một hớp rượu rồi nghe người ta nói về La Mông.
- Ngươi đúng là Lam Tạp Tây con trai của Ba Tạp Ti? - Người lên tiếng chính là mục sư Đặc Ni Tư.
Ngồi đối diện với gã là một người thanh niên tướng mạo anh tuấn, nhìn nhỏ hơn vài tuổi nhưng có một thứ khí chất nghiêm nghị.
- Đúng vậy! Ta là con của Ba Tạp Ti. Mặc dù ngài chưa gặp qua ta. Nhưng qua cha ta, ta cũng nghe được rất nhiều chuyện về ngài.
Người thanh niên Lam Tạp Tây vừa nói, vừa cầm thanh trường kiếm đeo sau lưng rồi đặt lên bàn mà nói:
- Cha đưa ta tới thần điện Chiến thần để luyện tập. Vốn được một năm liền trở thành thánh võ sĩ. Sau khi ta ở thần điện nghe được tin tức của cha ta liền nhanh chóng trở về. Nhưng cái chết của cha ta có rất nhiều cách nói, ngài có thể nói ra cho ta biết cha của ta chết như thế nào không? Tại sao cha ta bị người giết lại còn bị gán cho nhiều tội đến vậy? Còn cái kẻ giết người tại sao lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Theo như trước đây cha ta nói với ta thì La Mông cũng không phải là một quý tộc mà chỉ là một bình dân vậy mà lại dám giết một người quý tộc. Cuối cùng thì hắn dựa vào cái gì?
Như lời người thanh niên đó nói thì người này đúng là con trai của quan thuế vụ Ba Tạp Ti, từ lúc tám tuổi đã được đưa tới thần điện Chiến Thần để luyện tập vì vậy mà người dân trong trấn không biết. Lần này, gã qua một người trong tộc biết được chuyện nhà liền nhanh chóng trở về. Kết quả khi trở về chuyện của cha y được người ta nói thành rất nhiều kiểu, nhưng đều là làm ác như thế nào rồi bị La Mông một kiếm giết chết ra sao.
Lam Tạp Tây cũng biết đến La Mông. Lần trước, khi y gặp cha mình cũng đã được nói về chuyện đó. Cha y nói rằng người thiếu niên kia có ân oán với mình, sớm hay muộn phải đuổi đi mới yên tâm. Ai ngờ được lần này lại nhận được tin cha y đã bị giết.
Y chỉ biết rằng cha mình bị người tên La Mông giết chết. Mà người đó vẫn còn nhởn nhơ bên ngoài vòng pháp luật.
Không chỉ có vậy, cha y còn bị người ta cài lên đầu vô số tội danh. Nhớ tới cha mình có nhắc tới một vị mục sư ở trấn. Cả hai từng kết hợp với nhau đối phó với La Mông. Cảm thấy đối phương rất có khả năng là chỗ mà mình có thể biết tất cả mọi chuyện nên y tìm tới mục sư Đặc Ni Tư.
Sau khi giới thiệu về bản thân một chút, Lam Tạp Tây im lặng, ánh mắt sáng ngời quan sát phản ứng của đối phương.
Ngồi đối diện với gã, mục sư Đặc Ni Tư mất một lúc mới tiêu hóa nổi tin tức đó. Nhưng y vẫn nghi ngờ hỏi lại:
- Nếu ngươi là con của Ba Tạp Nhĩ thì tại sao ta chưa từng gặp ngươi?
Người thanh niên Lam Tạp Tây cười nói:
- Bởi vì khi ta tám tuổi đã được đưa tới thần điện Chiến Thần để học. Mẹ của ta qua đời rất sớm nên ngoài trừ việc phụ thân tới thần điện gặp ta ra, những năm qua, ta chưa hề trở về đây. Tất cả chỉ nhờ vào sự cung cấp của cha ta.
Nói tới đây, ánh mắt của y trở nên lạnh lùng:
- Cho dù cha ta có làm gì thì cũng vì việc học tập của ta mà vơ vét của cái. Khi nghe được tin, trở về thấy thần điện vẫn không thay đổi còn cha ta thì không thấy đâu nữa. Ngươi vẫn còn chưa tin thân phận của ta?
Sau khi nói một lúc, thấy nét mặt của đối phương vẫn do dự như vậy, Lam Tạp Tây nhíu mày.
Mục sư Đặc Ni Tư cười khổ, nói:
- Không phải ta không tin ngươi. Thực sự tình hình bây giờ rất phức tạp. Ba Tạp Nhĩ mới chết, rất nhiều chuyện còn chưa điều tra được. Đột nhiên có một người chạy tới nói với ta rằng mình là con của Ba Tạp Nhĩ. Chuyện này khiến cho ta phải hoài nghi. Có điều...
Y nhìn thanh kiếm mà người thanh niên đặt trên bàn:
- Thanh kiếm này là của điện Chiến thần đưa cho ngươi đúng không? Trên vỏ kiếm có dấu hiệu đặc biệt của thần điện. Như vậy xem ra cho dù La Mông còn muốn hại ta cũng không có thực lực đi tìm một người của thần điện Chiến Thần tới. Được rồi! Ta tin tưởng thân phận của ngươi. Trước tiên ta sẽ nói cho ngươi biết về cái chết của cha ngươi.
Trong chuyện này, mục sư Đặc Ni Tư cũng không có nói nhiều tới những chuyện linh tinh. Dù sao thì những chuyện này, đối phương cũng chỉ cần đi hỏi trên trấn là có thể biết được sự thật.
Huống chi, bản thân mục sư Đặc Ni Tư cũng không hiểu rõ lúc ấy xảy ra như thế nào. Vì vậy mà y chỉ mang những tin tức ở quảng trường kể lại cho Lam Tạp Tây.
Cuối cùng, mục sư Đặc Ni Tư dường như thấy không thêm chút mắm muối thì không cam lòng nên thở dài nói:
- Cha của ngươi cũng tín ngưỡng nữ thần Đất. Nhưng do có những tội danh đó nên lễ tang đơn giản đi nhiều. Còn hiện tại bây giờ, La Mông ở trong trấn rất là đắc ý.
Lam Tạp Tây nghe xong, sắc mặt vẫn thản nhiên nhưng trong mắt lóe lên sát ý. Hắn có thể thấy được sự thay đổi trong phong cách của mục sư Đặc Ni Tư nên cảm thấy khinh miệt. Y có thể thấy tính cách của người này không vững vàng, có thể cả đời cũng chỉ dừng lại ở cấp bốn. Tuy nhiên, suy nghĩ một chút, Lam Tạp Tây lại nói:
- Nữ thần nông nghiệp Y Tịch Địch Ti là một người trung lập, lương thiện. La Mông giết chết cha của ta, còn bày ra nhiều tội như vậy thì sau khi hắn chết khó có thể bình yên. Chủ nhân của ta là chiến thần Ai Đức Mông coi chiến đấu là một sự rửa tội. Người chiến thắng là kẻ chiếm được nghĩa. Vừa lúc ta đang ở trong giai đoạn thăng cấp, nếu ta giết hắn rồi, trải qua khảo nghiệm mà có được thần ân. Ngươi yên tâm, ta và hắn là hai kẻ không đội trởi chung.
Thấy thái độ của Lam Tạp Tây như vậy, mục sư Đặc Ni Tư liền nở nụ cười thỏa mãn. Có điều, y nhanh chóng che giấu mà hỏi:
- Tiếp theo ngươi định như thế nào? Hiện giờ La Mông không còn như xưa, không chỉ là một Đức Lỗ Y cấp hai mà còn có một đám người vây quanh. Hắn lại còn mở được một cửa hàng dược phẩm nên có mối quan hệ rất tốt với kẻ mạo hiểm. Nên muốn gây rắc rối cho hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Y ngừng lại một chút rồi nói:
- Ít nhất thì về mặt pháp luật, hiện tại đối với La Mông thì việc giết người phải đền mạng. Có điều, mặc dù La Mông rất đáng chết nhưng ngươi cảm thấy rằng sau khi giết hắn rồi, ngươi có thể tránh được pháp luật hay không? Muốn báo thù, ta có một vài suy nghĩ có thể nói cho ngươi. Ngươi có muốn nghe không?
Cũng chẳng phải mục sư Đặc Ni Tư suy nghĩ cho Lam Tạp Tây. Thực sự vừa xảy ra chuyện của Ba Tạp Nhĩ, nếu La Mông mà chết rất có khả năng sẽ liên lụy tới y. Vì vậy mà y cũng không có ý định đi báo thù ngay.
Nghe đến đó, Lam Tạp Tây nở nụ cười lạnh như băng, nhếch môi mà nói:
- Điều đó không cần ngươi dạy cho ta. Thần điện chúng ta vẫn là những người tuân thủ luật pháp. Ít nhất thì về bề ngoài... Có điều ngươi có ý kiến gì?
Nếu như đối phương không muốn cho y đi báo thù thì cũng chẳng có nói ra biện pháp nào khác.
Quả nhiên sau khi biết được Lam Tạp Tây là một thánh võ sĩ dự bị. Mục sư Đặc Ni Tư có tính toán trong lòng. Y là một mục sư, đối với tình hình được nhiên cũng hiểu biết. Ở trên cái thế giới này, thánh võ sĩ không phải là kẻ giữ gìn cái gọi là công lý mà chỉ là kẻ nhận được ân của thần, là chiến sĩ đi theo con đường đấu tranh cho thần, vì con đường và ích lợi của thần mà chiến đấu.
Thánh võ sĩ dự bị được ở trong thần điện tu luyện kỹ năng chiến đấu. Sau khi đạt tới cấp năm, nhận thần ân rồi thăng chức hóa thành thánh võ sĩ. Mà nhìn tình hình hiện tại thì người thanh niên này ít nhất cũng là chiến sĩ cấp ba.
Một cái kế hoạch nhanh chóng được y vạch ra trong đầu.
- Ngươi nên như thế này... - Mục sư Đặc Ni Tư nở nụ cười sau đó nghiên người về phía trước. Mặc dù biết không có người nghe lén nhưng y vẫn nhỏ giọng nói cái kế hoạch của mình cho đối phương nghe.
Còn Lam Tạp Tây sau khi nghe được cái kế hoạch đó, từ từ ánh mắt trở nên sáng ngời, trong lòng suy nghĩ:" Người này không nên là mục sư của nữ thần nông nghiệp Y Tịch Địch Ti. Nếu như là mục sư của Phúc Nhĩ Khắc Nạp thì chắc chắn là có tương lai."
Chú thích: Phúc Nhĩ Khắp Nạp là một vị thần chuyên lừa gạt, âm mưu...
Một tuần sau ở trấn Lý Tạp.
Nếu như nói tới các tin tức ở trong trấn Lý Tạp thời gian này, thì đáng chú ý nhất chính là cái thông báo:
- Lam Tạp Tây ta là thánh võ sĩ dự bị của thần điện Chiến Thần. Chiến sĩ cấp bốn. Ta muốn tổ chức một buổi kiểm tra, để thành lập một đội mạo hiểm cùng nhau đi vào trong rừng rậm thăm dò...
Thông báo đó được dán bên ngoài nhà trọ Mặc Đặc. Mỗi người tới đó đều tò mò nhìn xem. Có vài người biết chữ liền đọc to nội dung của bảng thông báo, còn người không biết chữ sẽ đứng trong đám người tò mò mà nghe.
Người tới ghi tên chắc chắn là có. Bởi vì thần điện của Chiến thần trên khắp đại lục có danh dự rất cao. Hơn nữa phần lớn dong binh là chiến sĩ, có tới một nửa theo tín ngưỡng của Chiến thần. Vì vậy mà rất nhiều kẻ mạo hiểm chẳng cần phải xem nói đãi ngộ như thế nào, mới chỉ biết rằng đội trưởng xuất thân là một thánh võ sĩ dự bị của thần điện Chiến Thần cũng đã đi ghi tên.
Có điều, do đối phương lựa chọn thành viên nghiêm khắc, mặc dù có rất nhiều người tới hỏi nhưng cuối cùng người được giữ lại cũng chỉ có ba người. Cũng chính bởi vì đối phương lựa chọn nghiêm khắc nên khơi dậy sự hứng thú của kẻ mạo hiểm đơn độc.
- Hãy nhìn ta đây. - Một người đàn ông khôi ngô cầm một cây búa lớn nhảy dựng lên vung búa chém một hòn đá thành hai nửa.
Đó là một trong những cách lựa chọn thành viên của Lam Tạp Tây. Ngoại trừ kỹ năng chiến đấu ra, nếu có người trội hơn thì cũng được tuyển chọn.
- Hay! Tốt lắm. - Liên tục có người ở trong đám đông hò hét, trầm trồ khen ngợi.
Một người thanh niên từ trong đám đông đi ra. Nhìn y cũng không có gì anh tuấn nhưng có một thứ khí chất được huấn luyện nghiêm ngặt của quân nhân:
- Ta là Lam Tạp Tây! Đội trưởng mới thành lập đội mạo hiểm. Hoan nghênh sự gia nhập của ngươi.
Nói xong, Lam Tạp Tây giơ tay, người kia cười ha ha, xoa tay vào y phục sau đó đưa ra.
Lúc bắt tay với gã, Lam Tạp Tây hơi nhíu mày. Có điều, y nhanh chóng nở nụ cười rồi kéo vị đại hán đó tới chỗ đội của mình. Nơi này đã có ba người gồm hai nam và một nữ. Bọn họ vẫn đứng đó quan sát mọi người thi triển kỹ năng nên có chút hiểu biết với thực lực của người đó. Thấy y đi lại, cả ba đều nở nụ cười hoan nghênh.
Lam Tạp Tây để cho họ giới thiệu với nhau, sau đó tất cả quay trở về nhà trọ Mặc Đặc. Tiến vào trong nhà trọ, ngay lập tức có rất nhiều người chủ động chào hỏi Lam Tạp Tây.
Lam Tạp Tây cũng đáp lễ lại tất cả. Cho tới khi ngồi được vào chỗ cũng phải mất một lúc.
- Đội trưởng! Sức hấp dẫn của ngài đúng là không người nào có thể chống lại. - Một tên đội viên cười nói.
Lam Tạp Tây lắc đầu rồi cười nói:
- Đó chỉ là chút lễ phép cơ bản, chẳng có sức hút gì hết. Uống rượu thôi...
- A! Các ngươi có nghe nói không, đội hình của La Mông hôm qua gặp phải ma trư nên có vài đội viên bị thương. May là có La Mông ở đó, chữa trị cho họ kịp thời.... - Nơi bàn bên chợt có người nói chuyện.
Mấy bàn khác nghe thấy vậy cũng có người khơi mào:
- Lạ thật! Cái tên La Mông đó là ai. Ta tới đây vài ngày nhưng luôn thấy người ta nói tới hắn. Có điều, cho tới giờ ta vẫn chưa gặp được hắn a.
Những người gia nhập vào đội ngũ của người thanh niên đều là những kẻ mạo hiểm đơn độc mới tới trấn Lý Tạp trong mấy ngày qua. Mặc dù bọn họ có nghe tới cái tên La Mông nhưng lại chưa từng gặp mặt vì vậy mà rất tò mò.
Lam Tạp Tây nghe thấy cái tên La Mông, ánh mắt hơi trở nên lạnh lùng. Có điều, y nhanh chóng nở nụ cười uống một hớp rượu rồi nghe người ta nói về La Mông.
/113
|