Trên ngọc bội, chữ Hoa được khắc thật to.
Hoa Tích Dung một thân màu đỏ diễm lệ, ngọc bội màu trắng vô cùng nổi bật, khiến người ta liếc mắt là có thể nhìn thấy chữ Hoa được khắc trên bên trên.
Hoa gia, Hoa gia. Mọi người đều đứng dậy, ánh mắt nịnh nọt.
Thật có lỗi! Để chư vị phải đợi lâu. Hoa Tích Dung khoan thai tiến đến, dáng đi tuyệt đẹp, mị hoặc nói: Gia tối qua hơi mệt mỏi, nên mới đến chậm.
Không ngại, không ngại, Hoa gia ngài vất vả rồi. Mọi người đều lập tức chắp tay tỏ vẻ không sao.
Chư vị mời ngồi. Hoa Tích Dung tiêu sái vung áo ngoài, tao nhã ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tô Mặc, đắc ý quơ quơ ngọc bội, Tiểu Mạch thấy ngọc bội của gia như thế nào?
Hoa gia, ngọc bội của người rất đẹp! Tô Mặc mỉm cười.
Xem ra thợ thủ công gia đích thân tìm làm cũng khá tốt, nhưng gia vẫn thấy chưa hài lòng, Tiểu Mạch lần sau ngươi phải làm phụ tá cho gia nha! Hoa Tích Dung mặt dày ngồi đối diện, ý cười trên môi chứa vài phần đắc ý, khóe mắt cực kì tà mị, phong tình vạn chủng nói: Chi bằng lần sau gia bảo Sư Anh làm cho ta một cái, hẳn là không chênh lệch quá lớn.
Hửm? Tô Mặc có chút khó chịu nhìn hắn, mệt cho hắn còn nghĩ đến Sư Anh.
Ngọc bội của hắn giống y đúc cái kia, thậm chí còn sắc sảo hơn vài bậc.
Xem ra nàng nên sớm đưa ngọc đến chỗ Sư Anh, khỏi phiền Sư Anh làm ngọc bội cho hắn. Nàng nhíu mày, xem như đã quyết định trong lòng.
Hoa Tích Dung sờ sờ cằm, hai mắt nhíu lại, nhớ tới lúc trước trên thuyền Yêu Cơ cho hắn một cái chậu điêu khắc, hắn cố tình cự tuyệt, giờ cực kì hối hận. Lần sau, hắn sẽ đòi nàng cho hắn cái khác, nhưng đây là lần đầu tiên hắn làm việc mâu thuẫn như vậy, trong lòng hắn suy nghĩ rất nhiều. Hiện tại, ánh mắt mọi người đều dán vào hắn và Tô Mặc.
Đúng rồi, Tiểu Mạch sao nhìn ngươi như không có sức sống vậy? Hoa Tích Dung mỉm cười tà mị hỏi.
Đêm qua ngủ không ngon giấc cho lắm. Tô Mặc vỗ vỗ nhẹ thắt lưng, khuôn mặt đỏ ửng, nàng đâu ngờ được Thần Sử đại nhân điên cuồng lên thì không phải người như vây, gân cốt nàng có mềm dẻo cũng không thể chịu được sự giày vò của hắn.
Hoa Tích Dung nhìn động tác của nàng, lập tức nhíu mày, Thì ra ngươi là người như vậy, giường của gia tuy hơi lộng lẫy, nhưng gia nghĩ ngươi hẳn là rất thích.
Giường tốt lắm. Tô Mặc ăn ngay nói thật, nàng chưa bao giờ ngủ trên chiếc giường nào sang quý như vậy.
Thích là tốt rồi, tối qua nhìn ngươi nằm thật thoải mái, gia rong ruổi cũng vất vả, không ngờ hai chúng ta đều mệt mỏi, đêm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt. Hoa Tích Dung nói là hành quân đánh giặc rất vất vả, nhưng cố ý nói theo cách khác, làm mọi người ai cũng suy nghĩ bay xa, thì ra hai người này sớm ở cùng nhau rồi, còn nằm chung một giường, cùng nhau ngủ!
Lại thấy hai người mặc trang phục như nhau, giống như một cặp tình nhân, ai cũng nghĩ đến cảnh tượng cả hai đi ra từ thánh địa, ta ta khanh khanh, ôm ấp nhau, rõ ràng là quan hệ đoạn tụ. Chỉ chốc lát, vài tiếng xầm xì đã vang lên, mọi người ai cũng suy đoán lung tung. Hoa Tích Dung có công tử Tiểu Mạch hỗ trợ, càng như hổ thêm cánh. Nhưng Tiểu Mạch là người của Nhân giới, thân phận bí ẩn, nhìn không giống nhân vật tầm thường, lại là người thừa kế Thánh nữ thành.
Một người biểu hiện càng thần bí, càng dễ làm người khác suy đoán lung tung.
Hoa Tích Dung cầm cây quạt nhẹ nhàng phẩy qua lại, thoải mái tự tại nói: Đúng rồi, chư vị không có việc sẽ không vô cớ đến đây, rốt cuộc là việc gì?
Chúng ta muốn cùng gia hợp tác. Hai vị lão giả dẫn đầu tỏ vẻ thành kính.
Hửm? Tứ đại gia tộc các ngươi từ trước đến nay đều tự làm theo ý mình, lần này lại ngoại lệ yêu cầu hợp tác. Nhưng mà, hợp tác cũng chia làm nhiều loại, quân sự, buôn bán, chính trị, không biết hai vị muốn hợp tác cái gì? Hoa Tích Dung nghiêm túc hỏi.
Hai người kia nhìn nhau cười, tuy rằng họ bắt đầu xem trọng Hoa Tích Dung, nhưng hợp tác quân sự đương nhiên là không thể. Bọn họ đã tìm hiểu trước khi đến đây, dù sao Hoa Tích Dung cũng là người mang huyết mạch đế vương, nếu ngày sau Hoa Tích Dung thống nhất Ma giới, như vậy họ nhất định sẽ vì sự quy phục hôm nay mà nhận được không ít lợi ích.
Về phần lão phu nhân, thực lực của bọn họ cũng ngang bà ta, nên cũng chẳng có gì đáng sợ.
Tóm lại họ không phục lão bà kia thống lĩnh Ma giới, còn một lý do là họ không muốn trở thành thuộc hạ của bà ta.
Hoa gia, kỳ thật bọn ta hy vọng trước tiên có thể cùng Hoa gia hợp tác buôn bán, bọn ta đồng ý tam giới liên thông, về sau quyết định của Hoa gia cũng chính là quyết định của chúng ta. Hai lão giả chậm rãi nói.
Hửm? Hoa Tích Dung thở dài, ánh mắt trầm xuống, hai người này suy tư lâu như vậy, tuyệt đối không phải là bất chợt nghĩ ra.
Tứ đại gia tộc đều cao ngại, được họ ủng hộ, tương đương với việc được một nửa thế lực chống lưng.
Lão phu nhân kia tuy rằng khống chế được triều đình Ma giới, khống chế được thế lực lớn nhất, nhưng với Tứ đại gia tộc, bà ta lại không thể động đến.
Thương nhân của tứ đại giai tộc cũng rất lợi hại, trong đó ở đây đã có mười vị có danh tiếng lớn, còn lại là một vài tiểu thương. Về mặt buôn bán, những người này rất kính nể Hoa Tích Dung, đã sớm mong có cơ hội được cùng hắn hợp tác.
Hoa Tích Dung liếc nhìn mọi người, hắn biết những thương nhân này rất có tiếng tăm, chỉ cần cùng bọn họ hợp tác tương đương với việc nắm trong tay huyết mạch buôn bán cả Ma giới. Nhưng, trong tổ chức này khó đảm bảo không có thám tử trà trộn, thủ đoạn của lão bà kia thế nào hắn đã quá quen thuộc rồi. Bà ta luôn biết tận dụng mọi thứ, thần không hay quỷ không biết an bài vài tên thám tử là chuyện thường.
Một thương nhân ân cần nói: Hoa gia, ta chuyên mua bán vũ khí nóng, còn bọn họ buôn châu báu, có người buôn thảo dược.
Tốt lắm, rất tốt. Hoa Tích Dung gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Về sau chúng ta sẽ theo Hoa gia lăn lộn. Mọi người cùng chắp tay.
Không tệ, lần này các ngươi bằng lòng cùng gia hợp tác, chẳng lẽ không có chút thành ý? Mắt Hoa Tích Dung lóe lên, bỡn cợt hỏi.
Mọi người ai nấy đều dâng lễ vật đã chuẩn bị lên, có các loại vũ khí, có châu báu, cũng có dược liệu.
Hoa Tích Dung cầm lên nhìn một chút, cảm thấy cũng được, đủ nhìn ra thành ý của bọn họ, nhưng hắn lại không hiểu dược liệu, liền hỏi: Thảo dược này là thế nào?
Tên thương nhân bán dược lập tức nịnh nọt cười: Thảo dược này rất hiếm có, chúng ta chuẩn bị mở tiệm thuốc, sau đó đưa đến Nhân giới chắc chắn sẽ bán rất được giá, sau đó chúng ta lại mang thảo dược ở Nhân giới về... Hắn nói rất có
Hoa Tích Dung một thân màu đỏ diễm lệ, ngọc bội màu trắng vô cùng nổi bật, khiến người ta liếc mắt là có thể nhìn thấy chữ Hoa được khắc trên bên trên.
Hoa gia, Hoa gia. Mọi người đều đứng dậy, ánh mắt nịnh nọt.
Thật có lỗi! Để chư vị phải đợi lâu. Hoa Tích Dung khoan thai tiến đến, dáng đi tuyệt đẹp, mị hoặc nói: Gia tối qua hơi mệt mỏi, nên mới đến chậm.
Không ngại, không ngại, Hoa gia ngài vất vả rồi. Mọi người đều lập tức chắp tay tỏ vẻ không sao.
Chư vị mời ngồi. Hoa Tích Dung tiêu sái vung áo ngoài, tao nhã ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tô Mặc, đắc ý quơ quơ ngọc bội, Tiểu Mạch thấy ngọc bội của gia như thế nào?
Hoa gia, ngọc bội của người rất đẹp! Tô Mặc mỉm cười.
Xem ra thợ thủ công gia đích thân tìm làm cũng khá tốt, nhưng gia vẫn thấy chưa hài lòng, Tiểu Mạch lần sau ngươi phải làm phụ tá cho gia nha! Hoa Tích Dung mặt dày ngồi đối diện, ý cười trên môi chứa vài phần đắc ý, khóe mắt cực kì tà mị, phong tình vạn chủng nói: Chi bằng lần sau gia bảo Sư Anh làm cho ta một cái, hẳn là không chênh lệch quá lớn.
Hửm? Tô Mặc có chút khó chịu nhìn hắn, mệt cho hắn còn nghĩ đến Sư Anh.
Ngọc bội của hắn giống y đúc cái kia, thậm chí còn sắc sảo hơn vài bậc.
Xem ra nàng nên sớm đưa ngọc đến chỗ Sư Anh, khỏi phiền Sư Anh làm ngọc bội cho hắn. Nàng nhíu mày, xem như đã quyết định trong lòng.
Hoa Tích Dung sờ sờ cằm, hai mắt nhíu lại, nhớ tới lúc trước trên thuyền Yêu Cơ cho hắn một cái chậu điêu khắc, hắn cố tình cự tuyệt, giờ cực kì hối hận. Lần sau, hắn sẽ đòi nàng cho hắn cái khác, nhưng đây là lần đầu tiên hắn làm việc mâu thuẫn như vậy, trong lòng hắn suy nghĩ rất nhiều. Hiện tại, ánh mắt mọi người đều dán vào hắn và Tô Mặc.
Đúng rồi, Tiểu Mạch sao nhìn ngươi như không có sức sống vậy? Hoa Tích Dung mỉm cười tà mị hỏi.
Đêm qua ngủ không ngon giấc cho lắm. Tô Mặc vỗ vỗ nhẹ thắt lưng, khuôn mặt đỏ ửng, nàng đâu ngờ được Thần Sử đại nhân điên cuồng lên thì không phải người như vây, gân cốt nàng có mềm dẻo cũng không thể chịu được sự giày vò của hắn.
Hoa Tích Dung nhìn động tác của nàng, lập tức nhíu mày, Thì ra ngươi là người như vậy, giường của gia tuy hơi lộng lẫy, nhưng gia nghĩ ngươi hẳn là rất thích.
Giường tốt lắm. Tô Mặc ăn ngay nói thật, nàng chưa bao giờ ngủ trên chiếc giường nào sang quý như vậy.
Thích là tốt rồi, tối qua nhìn ngươi nằm thật thoải mái, gia rong ruổi cũng vất vả, không ngờ hai chúng ta đều mệt mỏi, đêm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt. Hoa Tích Dung nói là hành quân đánh giặc rất vất vả, nhưng cố ý nói theo cách khác, làm mọi người ai cũng suy nghĩ bay xa, thì ra hai người này sớm ở cùng nhau rồi, còn nằm chung một giường, cùng nhau ngủ!
Lại thấy hai người mặc trang phục như nhau, giống như một cặp tình nhân, ai cũng nghĩ đến cảnh tượng cả hai đi ra từ thánh địa, ta ta khanh khanh, ôm ấp nhau, rõ ràng là quan hệ đoạn tụ. Chỉ chốc lát, vài tiếng xầm xì đã vang lên, mọi người ai cũng suy đoán lung tung. Hoa Tích Dung có công tử Tiểu Mạch hỗ trợ, càng như hổ thêm cánh. Nhưng Tiểu Mạch là người của Nhân giới, thân phận bí ẩn, nhìn không giống nhân vật tầm thường, lại là người thừa kế Thánh nữ thành.
Một người biểu hiện càng thần bí, càng dễ làm người khác suy đoán lung tung.
Hoa Tích Dung cầm cây quạt nhẹ nhàng phẩy qua lại, thoải mái tự tại nói: Đúng rồi, chư vị không có việc sẽ không vô cớ đến đây, rốt cuộc là việc gì?
Chúng ta muốn cùng gia hợp tác. Hai vị lão giả dẫn đầu tỏ vẻ thành kính.
Hửm? Tứ đại gia tộc các ngươi từ trước đến nay đều tự làm theo ý mình, lần này lại ngoại lệ yêu cầu hợp tác. Nhưng mà, hợp tác cũng chia làm nhiều loại, quân sự, buôn bán, chính trị, không biết hai vị muốn hợp tác cái gì? Hoa Tích Dung nghiêm túc hỏi.
Hai người kia nhìn nhau cười, tuy rằng họ bắt đầu xem trọng Hoa Tích Dung, nhưng hợp tác quân sự đương nhiên là không thể. Bọn họ đã tìm hiểu trước khi đến đây, dù sao Hoa Tích Dung cũng là người mang huyết mạch đế vương, nếu ngày sau Hoa Tích Dung thống nhất Ma giới, như vậy họ nhất định sẽ vì sự quy phục hôm nay mà nhận được không ít lợi ích.
Về phần lão phu nhân, thực lực của bọn họ cũng ngang bà ta, nên cũng chẳng có gì đáng sợ.
Tóm lại họ không phục lão bà kia thống lĩnh Ma giới, còn một lý do là họ không muốn trở thành thuộc hạ của bà ta.
Hoa gia, kỳ thật bọn ta hy vọng trước tiên có thể cùng Hoa gia hợp tác buôn bán, bọn ta đồng ý tam giới liên thông, về sau quyết định của Hoa gia cũng chính là quyết định của chúng ta. Hai lão giả chậm rãi nói.
Hửm? Hoa Tích Dung thở dài, ánh mắt trầm xuống, hai người này suy tư lâu như vậy, tuyệt đối không phải là bất chợt nghĩ ra.
Tứ đại gia tộc đều cao ngại, được họ ủng hộ, tương đương với việc được một nửa thế lực chống lưng.
Lão phu nhân kia tuy rằng khống chế được triều đình Ma giới, khống chế được thế lực lớn nhất, nhưng với Tứ đại gia tộc, bà ta lại không thể động đến.
Thương nhân của tứ đại giai tộc cũng rất lợi hại, trong đó ở đây đã có mười vị có danh tiếng lớn, còn lại là một vài tiểu thương. Về mặt buôn bán, những người này rất kính nể Hoa Tích Dung, đã sớm mong có cơ hội được cùng hắn hợp tác.
Hoa Tích Dung liếc nhìn mọi người, hắn biết những thương nhân này rất có tiếng tăm, chỉ cần cùng bọn họ hợp tác tương đương với việc nắm trong tay huyết mạch buôn bán cả Ma giới. Nhưng, trong tổ chức này khó đảm bảo không có thám tử trà trộn, thủ đoạn của lão bà kia thế nào hắn đã quá quen thuộc rồi. Bà ta luôn biết tận dụng mọi thứ, thần không hay quỷ không biết an bài vài tên thám tử là chuyện thường.
Một thương nhân ân cần nói: Hoa gia, ta chuyên mua bán vũ khí nóng, còn bọn họ buôn châu báu, có người buôn thảo dược.
Tốt lắm, rất tốt. Hoa Tích Dung gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Về sau chúng ta sẽ theo Hoa gia lăn lộn. Mọi người cùng chắp tay.
Không tệ, lần này các ngươi bằng lòng cùng gia hợp tác, chẳng lẽ không có chút thành ý? Mắt Hoa Tích Dung lóe lên, bỡn cợt hỏi.
Mọi người ai nấy đều dâng lễ vật đã chuẩn bị lên, có các loại vũ khí, có châu báu, cũng có dược liệu.
Hoa Tích Dung cầm lên nhìn một chút, cảm thấy cũng được, đủ nhìn ra thành ý của bọn họ, nhưng hắn lại không hiểu dược liệu, liền hỏi: Thảo dược này là thế nào?
Tên thương nhân bán dược lập tức nịnh nọt cười: Thảo dược này rất hiếm có, chúng ta chuẩn bị mở tiệm thuốc, sau đó đưa đến Nhân giới chắc chắn sẽ bán rất được giá, sau đó chúng ta lại mang thảo dược ở Nhân giới về... Hắn nói rất có
/222
|