Khi xông ra thì thần niệm của Địch Cửu đã quét thấy có một tên tu sĩ kim đan đi theo, sau tu sĩ Kim đan kia chính là chủ tiệm mập mạp và tên gia hỏa trúc cơ tầng chín.
Địch Cửu lại thở phào nhẹ nhỏm, chỉ sợ lão mập này không đi ra, nếu mập đ-t này ra theo thì hắn cũng không phải sợ gì nữa.
Bời vì lấy được rất nhiều thứ tốt của Thương Lâu Thích Gia, nên bây giờ trên người Địch Cửu mặc nguyên bộ hộ giáp pháp khí cực phẩm. Đối phó loại thú triều như này thì hộ giáp chính là thứ đồ tốt nhất.
- Cậu ta muốn làm gì?
Nhìn thấy Địch Cửu xông lên đầu đội hình, tên Kim đan đi theo sau Địch Cửu không khỏi nghi hoặc hỏi lại.
Mặc dù không có người nào dám ở lại trên thuyền, nhưng người xông ra ngoài cũng không ngu tới mức lao thẳng vào bầy thú như vậy.
- Người này ỷ vào thực lực của mình là muốn nổi tiếng sao?
Tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia hơi khó hiểu trả lời.
Lão mập cười lạnh:
- Cậu ta không phải là người thích nổi tiếng…
Nói đến đây thì lão mập cũng không nói tiếp nữa, hắn vốn cho rằng Địch Cửu không phải là một người thích nổi tiếng. Nhưng trên thực tế lại cho thấy đúng là như vậy, Địch Cửu ra mặt vì Trịnh Phi Sinh không phải là muốn nổi tiếng sao. Hắn đã điều tra, quan hệ giữa Địch Cửu và Trịnh Phi Sinh cũng không có gì, chỉ là trên đường gặp nhau rồi kết thành một đội.
- Không cần biết là hắn có muốn nổi tiếng hay không, trước tiên cứ giết hắn giấu xác đi rồi tính sau.
Tu sĩ Kim đan hừ một tiếng.
Bất kể là Địch Cửu muốn làm gì, đối với một tu sĩ Kim đan muốn thì giết hắn nhẹ nhàng giống như là làm gỏi mà thôi.
Hai tay Địch Cửu cầm hai cây Bát Giác đại chùy(chùy có tám cạnh), lao tới hàng đầu tiên, đánh cho hai con yêu thú Ngũ Cước Lang cấp một đỉnh phong thành mảnh vụn, cứu một tên tu sĩ trúc cơ viên mãn ra.
- Đa Tạ tiền bối...
Tên tu sĩ này vội vàng cám ơn Địch Cửu rồi nhanh chóng lui về phía sau.
Địch Cửu cười ha ha, cuồng vọng nói:
- Các ngươi tu vi quá thấp, nên hãy tránh ra đi, cứ để cho người có tu vi trúc cơ như ta là được rồi.
- Vâng, đúng đúng….
Trong tình huống thú triều như thế này, mọi người thích nhất là những tên như Địch Cửu vậy.
Ngay sao đó tên tu sĩ luyện khí này thấy Địch Cửu vọt vào trong đám yêu thú, đôi đại chùy điên cuồng vung tới đảo lui, không ngừng có một ít yêu thú cấp thấp bị Địch Cửu đánh cho nát bét.
- Vị tiến bối này tính tình thật….
Tu sĩ luyện khí được Địch Cửu cứu không khỏi lắc đầu thầm than.
Ở bên trong thú triều thì người chết trước nhất là những người như Địch Cửu vậy. Cũng là bởi vì có người như thế tồn tại, cho nên mỗi lần thú triều đều có người xông lên hàng đầu.
Người có thần niệm mạnh mẽ như Địch Cửu sao lại ngu như thế được. Nhìn như hắn đang đánh giết yêu thú. Nhưng trên thực tế số yêu thú bị hắn giết cũng không nhiều, hơn nữa nơi mà hắn lao vào là chỗ tụ tập của đám yêu thú cấp một, cho dù là nơi có yêu thú cấp hai chỉ mạnh hơn một chút thôi thì hắn cũng không đi qua.
Đã đọc rất nhiều ngọc giản liên quan đến yêu thú, nên Địch Cửu biết rất rõ, chỉ cần sát thương của hắn với yêu thú trong phạm vi không lớn, thậm chí tương đối yếu, thì cho dù có vào sâu hơn nữa, cũng sẽ không khiến cho yêu thú cấp cao chú ý.
Nếu là hắn giết yêu thú quá nhiều trong phạm vi quá rộng, yêu thú cấp cao chẳng mấy chốc sẽ chú ý hắn. Cho nên lúc này hắn đang ở trong một đám yêu thú cấp một nhưng lại rất an toàn. Nếu như hắn xuất toàn lực thì tất cả yêu thú vây quanh người hắn sẽ bị thanh trừ sạch sẽ rất nhanh. Hắn tụ tập những này yêu thú cấp thấp lại, qua một đoạn thời gian mới vung đại chùy mới đánh giết một hai con, thực ra là đang câu giờ chờ lão chủ tiệm mập đ-t kia dẫn người tới giết hắn.
- Ngươi đi cuốn lấy hắn, ta sẽ lấy thời gian ngắn nhất giết cái này con kiến hôi này.
Tu sĩ kim đan nhìn thấy Địch Cửu bị một đám yêu thú cấp một khốn trụ, trầm giọng nói.
- Được.
Ông chủ mập ra hiệu với tên tu sĩ trúc cơ tầng chín, hai người chia làm hai hướng xông về Địch Cửu.
Cũng là tu sĩ trúc cơ, cho dù không được thoải mái tung hoành như Địch Cửu. Nhưng trong tình huống đám yêu thú cấp một bao vây thì giữ mạng nhỏ cũng không có vấn đề gì.
Thần niệm của Địch Cửu đã sớm phát hiện ông chủ tiệm mập mạp và tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia. Nhưng hắn vẫn luân phiên vung chùy giết yêu thú.
Cái hắn cần để ý là tên tu sĩ kim đan, nhưng mà tên tu sĩ kim đan này hắn cũng không coi ra gì. Cũng chỉ là Kim đan tầng hai mà thôi, trước đây lúc hắn trúc cơ tầng bốn đã giết qua kim đan tầng sáu rồi, kim đan tầng hai này thì hắn cũng không cần phí sức làm gì.
- Nhóc con, ta xem hôm nay mi trốn nơi nào…
Sau khi ông chủ mập đến bên cạnh Địch Cửu thì không còn kiêng dè gì nữa, lấy ra móc sắt quăng về phía Địch Cửu.
Động thủ ở nơi như thế này thì cũng không cần cố kị gì nữa.
Đồng thời lúc đó tên tu sĩ trúc cơ kia cũng móc ra một thanh Khôn Vân Đao.
Hai người nghĩ rất đơn giản, sau khi Đánh lén Địch Cửu, thì Địch Cửu sẽ rút lui ở hướng ngược lại vừa vặn chỗ đó là nơi tu sĩ tầng chín kia.
Trên thực tế thì bọn họ đều không biết thực lực của Địch Cửu. Người thực sự giết Địch Cửu là người tu sĩ kim đan đang theo phía sau, chờ hai người họ cuốn lấy Địch Cửu rồi mới ra tay.
Đáng tiếc là bọn họ đã đánh giá cao chính mình mà hạ thấp Địch Cửu rồi. Địch Cửu đối mặt với đòn đánh lén của ông chủ tiệm mập đ-t này, thì hắn cũng không cần lui lại, đại chùy trong tay hóa thành cự phong, gầm thét đánh về phía ông chủ mập.
Khí thế cường đại nghiền ép đánh tới, thậm chí ông chủ mập có thể cảm nhận được hô hấp của mình đều khó khăn, trong lòng của hắn kinh hãi không thôi. Hắn đã cố hết sức đánh giá cao Địch Cửu rồi, không nghĩ tới Địch Cửu ở ngay trước mặt mà cả năng lực trả thù hắn cũng không có.
Một chùy này của Địch Cửu đập về phía hắn, quả thực là sau khi mất đi hậu thủ, Địch Cửu sẽ bị đồng bọn của hắn giết. Nhưng điều đó không còn ý nghĩa nào nữa nếu hắn bị giết. Thứ tốt gì thì cũng không có phần của mập mạp hắn.
Giờ khắc này trong lòng mập mạp đã cảm thấy chút hối hận, hắn không nghĩ tới Địch Cửu lại điên cuồng như vậy, loại người mà ngay cả an nguy của mình đều không màng đến, chỉ tập trung đánh ra chiêu thức cơ chứ.
Ông chủ mập này chỉ có tu vi trúc cơ thầng hai, một chùy này Địch Cửu cho cả quyền ý Núi Non của quyền kia vào, hắn khẳng định mập mạp không thể tránh được.
Sau khi đánh một chùy này ra, thì cùng lúc đó chùy còn lại cũng nện vào tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia.
Nếu như không có tên kia tu sĩ kim đan tới, Địch Cửu có thể trong mấy hơi thở ngắn ngủi giết chủ tiệm mập đ-t và cái tên tu sĩ trúc cơ tầng chín.
Bởi vì có một tên tu sĩ kim đan đi theo vồ tới, nên sau khi Địch Cửu đánh ra hay chùy đó, trong tay đột ngột xuất hiện một thanh đại đao.
Đao thế cuốn theo cuồng phong, đao ảnh đầy trời giống như từng cơn sóng lao về phía tu sĩ Kim đan tầng hai.
Đỡ lấy một đòn của Địch Cửu, tên tu sĩ Kim đan lập tức cảm thấy không đúng, đao ảnh trông rất bình thường, dưới sự điên cuồng của Địch Cửu, một vài yêu thú cấp một giống như giấy bị xé rách toạt ra. Mà khi thần niệm của hắn tiến vào trong đợt sóng đao kia càng thêm kích động, đã hoàn toàn biến thành dạng sóng bất quy tắc.
Hai tu sĩ trúc cơ đánh lén Địch Cửu, không ảnh hưởng chút nào tới Địch Cửu. Người này tuyệt đối không phải là tu sĩ trúc cơ, hơn nữa pháp bảo chân chính không phải đại chùy mà là đao. Tên tu sĩ đan tầng hai sợ thần hồn câu liệt, lúc này nào dám xem thường Địch Cửu nữa.
Lấy ra một ống sáo đen nhánh, không gian xung quanh bỗng bao trùm bằng âm thanh đáng sợ.
Nhìn đợt sóng đao của Địch Cửu trong tiếng sáo như thập chờn không ổn định, nhìn giống như muốn tán loạn.
Nhưng tên này tu sĩ kim đan không có vui mừng một chút nào, hắn khẳng định tiếng sáo này của mình còn thua xa uy lực của đợt sóng đao.
Hắn huy động chân nguyên quanh thân, điên cuồng tránh né phạm vi công kích đao ảnh của Địch Cửu.
Thình thịch oành!
Từng đường đợt sóng đao ảnh vọt tới, sau khi đụng vào trên người của tu sĩ kim đan, xé rách chân nguyên hộ thân quanh người.
Kim đan tu sĩ này thở phào nhẹ nhõm, những này đợt sóng cắt vòa trên người hắn tạo ra vô số đường máu, chỉ có điều những vết thương này cũng không trí mạng.
“Trốn đi thôi!”
Đây là suy nghĩ duy nhất hiện tại của tu sĩ kim đan, chỉ cùng Địch Cửu đối một chiêu, trong lòng của đã biết là vô dụng. Một chiêu kia mới vừa rồi thật sự là hắn đúng là xem thường Địch Cửu, nhưng trên thực tế là như vậy, dù cho hắn không coi thường Địch Cửu, hắn cũng sẽ ở thế yếu.
Ken két rắc!
Tên tu sĩ kim đan mới vừa thở phào nhẹ nhõm, thì từng đạo sát cơ đáng sợ từ những đao ảnh đánh trên người hắn kích mở, nhưng sau khi vọt vào thân thể của hắn thì nỏ tung bên trong mạch lạc.
Tất cả mạch lạc và xương cốt đều vỡ vụn, một loại cảm giác sinh cơ đang dần mất đi truyền tới, tên tu sĩ kim đan tuyệt vọng nhìn Địch Cửu, lúc này đã hiểu Địch Cửu đúng là tu sĩ trúc cơ, chứ không phải là kim đan. Từ lúc hắn tu đạo đến nay, còn chưa từng thấy tu sĩ trúc cơ nào đáng sợ như Địch Cửu vậy.
Không đúng, hình như là có một người như vậy, giờ khắc này hắn đã nhận ra, dùng tay chỉ Địch Cửu.
- Hoá ra là ngươi...
Địch Cửu biết rõ hắn nhận ra mình là tu sĩ của Thích gia đang tìm kiếm, nhưng cái này đã không còn quan hệ nữa rồi. Đao trong tay của hắn cuốn lên, lúc tên tu sĩ kim đan này bị giết, túi trữ vật cũng lọt vào tay Địch Cửu.
Ầm!
Lại một tiếng nổ vang truyền tới, tên tu sĩ trúc cơ tầng chín khó khăn lắm mới chặn lại được đại chùy Địch Cửu, nhưng hắn lại nhìn thấy thấy đại chùy của Địch Cửu đánh chết ông chủ mập mạp, từng đạo đao ảnh chém tới tu sĩ kim đan theo hắn lúc đầu.
Đá trúng thiết bản rồi, tên tu sĩ trúc cơ tầng chín đâu còn nhớ tới thương thế của mình nữa, hắn xoay người bỏ chạy điên cuồng.
- Muốn chạy sao?
Địch Cửu lao vọt qua mười mấy con yêu thú cấp thấp, ngăn cản tên trúc cơ này, đồng thời đấm ra một quyền.
Lúc này mà còn muốn chạy lấy mạng, không có cửa đâu.
- Không nên động thủ, ta nhận thua, cho ngươi một món bảo vật...
Tu sĩ trúc cơ sợ đến vỡ mật, đáng tiếc là lấy ra thêm bao nhiêu bảo vật đi nữa, thì quyền của Địch Cửu cũng sẽ không dừng lại.
Oành!
Dưới một quyền này, tu sĩ trúc cơ đã hóa thành huyết vụ.
Địch Cửu lại thở phào nhẹ nhỏm, chỉ sợ lão mập này không đi ra, nếu mập đ-t này ra theo thì hắn cũng không phải sợ gì nữa.
Bời vì lấy được rất nhiều thứ tốt của Thương Lâu Thích Gia, nên bây giờ trên người Địch Cửu mặc nguyên bộ hộ giáp pháp khí cực phẩm. Đối phó loại thú triều như này thì hộ giáp chính là thứ đồ tốt nhất.
- Cậu ta muốn làm gì?
Nhìn thấy Địch Cửu xông lên đầu đội hình, tên Kim đan đi theo sau Địch Cửu không khỏi nghi hoặc hỏi lại.
Mặc dù không có người nào dám ở lại trên thuyền, nhưng người xông ra ngoài cũng không ngu tới mức lao thẳng vào bầy thú như vậy.
- Người này ỷ vào thực lực của mình là muốn nổi tiếng sao?
Tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia hơi khó hiểu trả lời.
Lão mập cười lạnh:
- Cậu ta không phải là người thích nổi tiếng…
Nói đến đây thì lão mập cũng không nói tiếp nữa, hắn vốn cho rằng Địch Cửu không phải là một người thích nổi tiếng. Nhưng trên thực tế lại cho thấy đúng là như vậy, Địch Cửu ra mặt vì Trịnh Phi Sinh không phải là muốn nổi tiếng sao. Hắn đã điều tra, quan hệ giữa Địch Cửu và Trịnh Phi Sinh cũng không có gì, chỉ là trên đường gặp nhau rồi kết thành một đội.
- Không cần biết là hắn có muốn nổi tiếng hay không, trước tiên cứ giết hắn giấu xác đi rồi tính sau.
Tu sĩ Kim đan hừ một tiếng.
Bất kể là Địch Cửu muốn làm gì, đối với một tu sĩ Kim đan muốn thì giết hắn nhẹ nhàng giống như là làm gỏi mà thôi.
Hai tay Địch Cửu cầm hai cây Bát Giác đại chùy(chùy có tám cạnh), lao tới hàng đầu tiên, đánh cho hai con yêu thú Ngũ Cước Lang cấp một đỉnh phong thành mảnh vụn, cứu một tên tu sĩ trúc cơ viên mãn ra.
- Đa Tạ tiền bối...
Tên tu sĩ này vội vàng cám ơn Địch Cửu rồi nhanh chóng lui về phía sau.
Địch Cửu cười ha ha, cuồng vọng nói:
- Các ngươi tu vi quá thấp, nên hãy tránh ra đi, cứ để cho người có tu vi trúc cơ như ta là được rồi.
- Vâng, đúng đúng….
Trong tình huống thú triều như thế này, mọi người thích nhất là những tên như Địch Cửu vậy.
Ngay sao đó tên tu sĩ luyện khí này thấy Địch Cửu vọt vào trong đám yêu thú, đôi đại chùy điên cuồng vung tới đảo lui, không ngừng có một ít yêu thú cấp thấp bị Địch Cửu đánh cho nát bét.
- Vị tiến bối này tính tình thật….
Tu sĩ luyện khí được Địch Cửu cứu không khỏi lắc đầu thầm than.
Ở bên trong thú triều thì người chết trước nhất là những người như Địch Cửu vậy. Cũng là bởi vì có người như thế tồn tại, cho nên mỗi lần thú triều đều có người xông lên hàng đầu.
Người có thần niệm mạnh mẽ như Địch Cửu sao lại ngu như thế được. Nhìn như hắn đang đánh giết yêu thú. Nhưng trên thực tế số yêu thú bị hắn giết cũng không nhiều, hơn nữa nơi mà hắn lao vào là chỗ tụ tập của đám yêu thú cấp một, cho dù là nơi có yêu thú cấp hai chỉ mạnh hơn một chút thôi thì hắn cũng không đi qua.
Đã đọc rất nhiều ngọc giản liên quan đến yêu thú, nên Địch Cửu biết rất rõ, chỉ cần sát thương của hắn với yêu thú trong phạm vi không lớn, thậm chí tương đối yếu, thì cho dù có vào sâu hơn nữa, cũng sẽ không khiến cho yêu thú cấp cao chú ý.
Nếu là hắn giết yêu thú quá nhiều trong phạm vi quá rộng, yêu thú cấp cao chẳng mấy chốc sẽ chú ý hắn. Cho nên lúc này hắn đang ở trong một đám yêu thú cấp một nhưng lại rất an toàn. Nếu như hắn xuất toàn lực thì tất cả yêu thú vây quanh người hắn sẽ bị thanh trừ sạch sẽ rất nhanh. Hắn tụ tập những này yêu thú cấp thấp lại, qua một đoạn thời gian mới vung đại chùy mới đánh giết một hai con, thực ra là đang câu giờ chờ lão chủ tiệm mập đ-t kia dẫn người tới giết hắn.
- Ngươi đi cuốn lấy hắn, ta sẽ lấy thời gian ngắn nhất giết cái này con kiến hôi này.
Tu sĩ kim đan nhìn thấy Địch Cửu bị một đám yêu thú cấp một khốn trụ, trầm giọng nói.
- Được.
Ông chủ mập ra hiệu với tên tu sĩ trúc cơ tầng chín, hai người chia làm hai hướng xông về Địch Cửu.
Cũng là tu sĩ trúc cơ, cho dù không được thoải mái tung hoành như Địch Cửu. Nhưng trong tình huống đám yêu thú cấp một bao vây thì giữ mạng nhỏ cũng không có vấn đề gì.
Thần niệm của Địch Cửu đã sớm phát hiện ông chủ tiệm mập mạp và tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia. Nhưng hắn vẫn luân phiên vung chùy giết yêu thú.
Cái hắn cần để ý là tên tu sĩ kim đan, nhưng mà tên tu sĩ kim đan này hắn cũng không coi ra gì. Cũng chỉ là Kim đan tầng hai mà thôi, trước đây lúc hắn trúc cơ tầng bốn đã giết qua kim đan tầng sáu rồi, kim đan tầng hai này thì hắn cũng không cần phí sức làm gì.
- Nhóc con, ta xem hôm nay mi trốn nơi nào…
Sau khi ông chủ mập đến bên cạnh Địch Cửu thì không còn kiêng dè gì nữa, lấy ra móc sắt quăng về phía Địch Cửu.
Động thủ ở nơi như thế này thì cũng không cần cố kị gì nữa.
Đồng thời lúc đó tên tu sĩ trúc cơ kia cũng móc ra một thanh Khôn Vân Đao.
Hai người nghĩ rất đơn giản, sau khi Đánh lén Địch Cửu, thì Địch Cửu sẽ rút lui ở hướng ngược lại vừa vặn chỗ đó là nơi tu sĩ tầng chín kia.
Trên thực tế thì bọn họ đều không biết thực lực của Địch Cửu. Người thực sự giết Địch Cửu là người tu sĩ kim đan đang theo phía sau, chờ hai người họ cuốn lấy Địch Cửu rồi mới ra tay.
Đáng tiếc là bọn họ đã đánh giá cao chính mình mà hạ thấp Địch Cửu rồi. Địch Cửu đối mặt với đòn đánh lén của ông chủ tiệm mập đ-t này, thì hắn cũng không cần lui lại, đại chùy trong tay hóa thành cự phong, gầm thét đánh về phía ông chủ mập.
Khí thế cường đại nghiền ép đánh tới, thậm chí ông chủ mập có thể cảm nhận được hô hấp của mình đều khó khăn, trong lòng của hắn kinh hãi không thôi. Hắn đã cố hết sức đánh giá cao Địch Cửu rồi, không nghĩ tới Địch Cửu ở ngay trước mặt mà cả năng lực trả thù hắn cũng không có.
Một chùy này của Địch Cửu đập về phía hắn, quả thực là sau khi mất đi hậu thủ, Địch Cửu sẽ bị đồng bọn của hắn giết. Nhưng điều đó không còn ý nghĩa nào nữa nếu hắn bị giết. Thứ tốt gì thì cũng không có phần của mập mạp hắn.
Giờ khắc này trong lòng mập mạp đã cảm thấy chút hối hận, hắn không nghĩ tới Địch Cửu lại điên cuồng như vậy, loại người mà ngay cả an nguy của mình đều không màng đến, chỉ tập trung đánh ra chiêu thức cơ chứ.
Ông chủ mập này chỉ có tu vi trúc cơ thầng hai, một chùy này Địch Cửu cho cả quyền ý Núi Non của quyền kia vào, hắn khẳng định mập mạp không thể tránh được.
Sau khi đánh một chùy này ra, thì cùng lúc đó chùy còn lại cũng nện vào tên tu sĩ trúc cơ tầng chín kia.
Nếu như không có tên kia tu sĩ kim đan tới, Địch Cửu có thể trong mấy hơi thở ngắn ngủi giết chủ tiệm mập đ-t và cái tên tu sĩ trúc cơ tầng chín.
Bởi vì có một tên tu sĩ kim đan đi theo vồ tới, nên sau khi Địch Cửu đánh ra hay chùy đó, trong tay đột ngột xuất hiện một thanh đại đao.
Đao thế cuốn theo cuồng phong, đao ảnh đầy trời giống như từng cơn sóng lao về phía tu sĩ Kim đan tầng hai.
Đỡ lấy một đòn của Địch Cửu, tên tu sĩ Kim đan lập tức cảm thấy không đúng, đao ảnh trông rất bình thường, dưới sự điên cuồng của Địch Cửu, một vài yêu thú cấp một giống như giấy bị xé rách toạt ra. Mà khi thần niệm của hắn tiến vào trong đợt sóng đao kia càng thêm kích động, đã hoàn toàn biến thành dạng sóng bất quy tắc.
Hai tu sĩ trúc cơ đánh lén Địch Cửu, không ảnh hưởng chút nào tới Địch Cửu. Người này tuyệt đối không phải là tu sĩ trúc cơ, hơn nữa pháp bảo chân chính không phải đại chùy mà là đao. Tên tu sĩ đan tầng hai sợ thần hồn câu liệt, lúc này nào dám xem thường Địch Cửu nữa.
Lấy ra một ống sáo đen nhánh, không gian xung quanh bỗng bao trùm bằng âm thanh đáng sợ.
Nhìn đợt sóng đao của Địch Cửu trong tiếng sáo như thập chờn không ổn định, nhìn giống như muốn tán loạn.
Nhưng tên này tu sĩ kim đan không có vui mừng một chút nào, hắn khẳng định tiếng sáo này của mình còn thua xa uy lực của đợt sóng đao.
Hắn huy động chân nguyên quanh thân, điên cuồng tránh né phạm vi công kích đao ảnh của Địch Cửu.
Thình thịch oành!
Từng đường đợt sóng đao ảnh vọt tới, sau khi đụng vào trên người của tu sĩ kim đan, xé rách chân nguyên hộ thân quanh người.
Kim đan tu sĩ này thở phào nhẹ nhõm, những này đợt sóng cắt vòa trên người hắn tạo ra vô số đường máu, chỉ có điều những vết thương này cũng không trí mạng.
“Trốn đi thôi!”
Đây là suy nghĩ duy nhất hiện tại của tu sĩ kim đan, chỉ cùng Địch Cửu đối một chiêu, trong lòng của đã biết là vô dụng. Một chiêu kia mới vừa rồi thật sự là hắn đúng là xem thường Địch Cửu, nhưng trên thực tế là như vậy, dù cho hắn không coi thường Địch Cửu, hắn cũng sẽ ở thế yếu.
Ken két rắc!
Tên tu sĩ kim đan mới vừa thở phào nhẹ nhõm, thì từng đạo sát cơ đáng sợ từ những đao ảnh đánh trên người hắn kích mở, nhưng sau khi vọt vào thân thể của hắn thì nỏ tung bên trong mạch lạc.
Tất cả mạch lạc và xương cốt đều vỡ vụn, một loại cảm giác sinh cơ đang dần mất đi truyền tới, tên tu sĩ kim đan tuyệt vọng nhìn Địch Cửu, lúc này đã hiểu Địch Cửu đúng là tu sĩ trúc cơ, chứ không phải là kim đan. Từ lúc hắn tu đạo đến nay, còn chưa từng thấy tu sĩ trúc cơ nào đáng sợ như Địch Cửu vậy.
Không đúng, hình như là có một người như vậy, giờ khắc này hắn đã nhận ra, dùng tay chỉ Địch Cửu.
- Hoá ra là ngươi...
Địch Cửu biết rõ hắn nhận ra mình là tu sĩ của Thích gia đang tìm kiếm, nhưng cái này đã không còn quan hệ nữa rồi. Đao trong tay của hắn cuốn lên, lúc tên tu sĩ kim đan này bị giết, túi trữ vật cũng lọt vào tay Địch Cửu.
Ầm!
Lại một tiếng nổ vang truyền tới, tên tu sĩ trúc cơ tầng chín khó khăn lắm mới chặn lại được đại chùy Địch Cửu, nhưng hắn lại nhìn thấy thấy đại chùy của Địch Cửu đánh chết ông chủ mập mạp, từng đạo đao ảnh chém tới tu sĩ kim đan theo hắn lúc đầu.
Đá trúng thiết bản rồi, tên tu sĩ trúc cơ tầng chín đâu còn nhớ tới thương thế của mình nữa, hắn xoay người bỏ chạy điên cuồng.
- Muốn chạy sao?
Địch Cửu lao vọt qua mười mấy con yêu thú cấp thấp, ngăn cản tên trúc cơ này, đồng thời đấm ra một quyền.
Lúc này mà còn muốn chạy lấy mạng, không có cửa đâu.
- Không nên động thủ, ta nhận thua, cho ngươi một món bảo vật...
Tu sĩ trúc cơ sợ đến vỡ mật, đáng tiếc là lấy ra thêm bao nhiêu bảo vật đi nữa, thì quyền của Địch Cửu cũng sẽ không dừng lại.
Oành!
Dưới một quyền này, tu sĩ trúc cơ đã hóa thành huyết vụ.
/162
|