Nói cách khác, hiện tại trong tay hắn, tổng cộng có mười lăm khối linh thạch (Lương Thanh Mệnh và Lâm Lung bị sách thiên đạo đập thành thịt vụn. Chiếc nhẫn trữ vật tìm khắp không thấy. Cho dù có linh thạch cũng không có được).
Số lượng mặc dù không nhiều lắm, cũng có thể đủ để thực lực của hắn nâng cao một đoạn lớn.
Răng rắc! Răng rắc!
Mỗi một linh thạch bị hấp thu sạch sẽ linh khí, biến thành bột phấn, linh khí khổng lồ lập tức dọc theo kinh mạch chạy khắp toàn thân, khiến cho khí tức của hắn không ngừng tăng lên, thực lực không ngừng tăng cường.
Ầm ầm!
Mười mấy phút sau, thân thể hắn chấn động. Tu vi từ Tông Sư đỉnh phong đột phá, đạt tới nửa bước Chí Tôn.
Đám người Khương Thư, Mạc Thiên Tuyết tu luyện cả đời, cũng không có cách nào đạt được. Nếu như biết người này chỉ dùng mười mấy phút lại dễ dàng hoàn thành, sợ rằng sẽ lập tức nôn ra máu mà chết.
Nửa bước Chí Tôn, chẳng khác nào chỉ nửa bước tiến vào cảnh giới Chí Tôn, sinh mạng đã phát sinh lột xác.
Tu vi tiến bước, Trương Huyền không có ngừng lại, tiếp tục nuốt linh khí trong linh thạch, không ngừng tăng lực lượng.
Răng rắc!
Sau nửa canh giờ, hắn lại thoáng một cái, thành công thăng cấp Chí Tôn.
Từ Tông Sư đỉnh phong, bước vào Chí Tôn, một canh giờ cũng cần dùng tới.
Không hổ danh là công pháp thiên đạo, chỉ cần linh khí sung túc, tu luyện đơn giản giống như ăn cơm uống nước, hoàn toàn không có bình chướng nào đáng nói.
Đột phá cảnh giới, chân khí dọc theo kinh mạch chuyển động ở bên trong thân thể. Hắn cẩn thận cảm thụ một chút.
Lúc này, cho dù không dùng tới thân thể, lực lượng chân khí cũng chừng một vạn đỉnh, thật sự bước chân vào hàng ngũ võ giả đỉnh phong nhất.
Một lúc lâu sau.
Trương Huyền ngừng lại, thở dài một tiếng.
Dựa theo tu vi tăng, yêu cầu đối với linh khí càng lúc càng cao. Nhu cầu lượng linh thạch cũng lại trở nên lớn hơn.
Trước đó, năm khối linh thạch thì có thể làm cho hắn đạt được Tông Sư đỉnh phong. Mà bây giờ, mười lăm cái, cũng chỉ khiến cho hắn đạt được Chí Tôn. Ngay cả Chí Tôn sơ kỳ cũng chưa từng hoàn toàn củng cố.
Đổi lại thành người khác, khẳng định không khoa trương như vậy. Chủ yếu là chân khí thiên đạo quá tinh thuần, quá nghịch thiên.
Loại linh thạch hạ phẩm này, đối với cường giả Chí Tôn khác, hiệu quả rất lớn. Có khả năng khiến cho hắn hấp thu lại không có bao nhiêu.
Tám, chín phần mười linh khí, đều bị gần như bị lãng phí.
Tuy rằng tu vi vừa đạt được Chí Tôn sơ kỳ không bao lâu, linh thạch lại tiêu hao sạch sẽ, nhưng lực lượng chân khí của hắn, cũng vẫn tăng lên năm nghìn đỉnh, đạt tới hơn một vạn năm ngàn đỉnh. So với Chí Tôn sơ kỳ bình thường cũng phải cường đại hơn không ít.
- Lại thêm thân thể ba vạn năm ngàn đỉnh, cường giả Chí Tôn đỉnh phong cũng có thể dễ dàng nghiền ép. Phối hợp với mắt Minh Lý và Thiên Đạo Đồ Thư Quán, nửa bước Hóa Phàm, cũng có thể đánh một trận!
Hai mắt tỏa sáng, Trương Huyền lộ ra vẻ tự tin nồng đậm.
Chân khí một vạn năm ngàn đỉnh, thân thể ba vạn năm ngàn đỉnh, cộng lại chừng năm vạn đỉnh, so với Chí Tôn đỉnh phong bốn vạn đỉnh, cũng phải cường đại hơn không ít.
Hơn nữa hắn có rất nhiều võ kỹ thiên đạo và thủ đoạn danh sư, nửa bước Hóa Phàm muốn thắng được, sợ rằng cũng rất khó khăn.
Ngày thứ tư đi tới Thú Đường của Hiên Viên vương thành, ngày thứ bảy Lộ Trùng vì cứu hắn trọng thương bất tỉnh, cuối cùng hắn từ Tông Sư đỉnh phong, nhảy một cái đột phá, nắm giữ lực lượng vượt qua Chí Tôn đỉnh phong!
Cũng chẳng khác nào...
Có bản lĩnh báo thù!
- Lộ Trùng, nhìn vi sư... báo thù cho ngươi!
Híp mắt lại, tiếng lẩm bẩm, từ trong cổ họng Trương Huyền phát ra.
Thực lực đạt được, cũng nên động thủ.
Chỉ có điều, trước đó còn cần hiểu rõ tình hình của đối phương.
Đi ra khỏi tĩnh thất, Trương Huyền mở cửa phòng, đã thấy Mạc Vũ công chúa đang chờ ở trong đó.
- Như thế nào?
Không hàn huyên, hắn trực tiếp mở miệng.
Trước khi bế quan, hắn bảo Tôn Cường tìm Cổ Mục, Tạ Cửu Thần tìm kiếm bí tịch, đồng thời cũng an bài Mạc Vũ đi Hiên Viên vương thành hỏi thăm tin tức của Đinh Mục.
Muốn giết vị thái tử Hiên Viên vương quốc này, không thể để cho Thú Đường biết. Nếu không, ai cũng không dám bảo đảm tin tức sẽ không tiết lộ. Một khi để cho người này chạy trốn, tìm một chỗ ẩn nấp, toàn bộ vương quốc liên minh lớn như vậy, đi nơi nào tìm?
Cho nên, hắn để cho Mạc Vũ qua hỏi thăm.
Dù sao chuyện đám người Triệu Nhã là học sinh của hắn, ở Thiên Vũ vương quốc đã truyền khắp từ lâu, rất dễ dàng điều tra ra. Để cho bọn họ đi hỏi thăm, rất dễ dàng bị phát hiện.
Lại nói, Mạc Vũ thân là danh sư nhất tinh, nắm giữ địa vị cực cao. Điều tra một người, cũng tương đối dễ dàng hơn không ít.
- Đã nghe được...
Mạc Vũ gật đầu, nhăn mày lại, sắc mặt tái xanh:
- Vị này Đinh Mục vừa về tới Hiên Viên vương quốc, lại trốn vào Danh Sư Đường, đến bây giờ chưa từng đi ra!
- Danh Sư Đường?
Lông mày hắn nhíu lại một cái.
Thực sự lo lắng cái gì thì cái đó tới.
Trước đó Mạc Vũ cũng đã nói, nếu quả thật muốn cứng rắn chống lại một vương quốc phong hào, cản trở lớn nhất không phải là bản thân vương quốc, mà là chỗ Danh Sư Đường.
Danh Sư Đường duy trì ổn định một phương, sẽ không dễ dàng để cho người ta ra tay. Nếu không, liên minh vạn quốc nhiều cao thủ như vậy, ai không muốn làm một quốc vương?
Tùy ý giết tới giết lui, hệ thống vương quốc khẳng định đã sớm sụp đổ.
Vốn muốn giết một thái tử mà thôi, cũng không phải là quốc vương, dựa vào thân phận danh sư, đối phương sẽ phải e ngại. Hiện tại xem ra, vẫn là suy nghĩ quá đơn giản.
- Có người nói đường chủ Danh Sư Đường Lạc Thiên Hồng, từng nhận ân huệ của vương thất, lại là bạn tốt tri kỉ của hắn, dự định đứng ra hòa giải!
Mạc Vũ nói ra tin tức đã sớm nghe được.
Đối phương cố ý truyền ra tin tức, hỏi thăm tới, cũng vô cùng đơn giản.
- Hừ!
Ánh mắt Trương Huyền nheo lại, một luồng sát khí sinh ra:
- Chỉ cần Đinh Mục giao mạng ra, tự nhiên cho hắn hòa giải!
Hòa giải?
Thật sự phải tiếp nhận, làm sao không khiến cho Lộ Trùng đến bây giờ còn hôn mê bất tỉnh phải thất vọng?
Làm gì có mộng đẹp như vậy!
- Trương Huyền, còn có một tin tức, không tốt lắm...
Thấy vẻ mặt của hắn, biết vị trước mắt này dĩ nhiên đã quyết tâm, muốn giết vị Đinh Mục này, trên mặt Mạc Vũ lộ ra vẻ lo lắng, nói.
- Ừ?
Trương Huyền nhìn qua.
- Quốc vương của Hiên Viên vương quốc Đinh Sùng, đã chiêu cáo thiên hạ, quyết định truyền ngôi cho Đinh Mục!
Mạc Vũ nói.
- Truyền ngôi?
Lông mày hắn nhíu lại một cái.
Đối phương chỉ là một thái tử. Thái tử, chém giết cho dù có chút phiền phức, dựa vào thân phận danh sư, chắc hẳn còn có thể hóa giải.
Một khi kế vị quốc vương, chẳng khác nào đứng đầu một nước. Lại muốn giết chết, tất nhiên khiến cho một quốc gia rung chuyển. Thậm chí vương quốc phong hào khác, cũng sẽ tùy thời lưu chuyển.
Đến lúc đó, sinh linh đồ thán, thiên hạ gặp tai họa. Cho dù Danh Sư Đường lại e ngại bộ mặt, khẳng định cũng sẽ ngăn cản.
- Xem ra hắn chuẩn bị đầy đủ!
Đối phương vừa đến lại ẩn nấp vào Danh Sư Đường, sau đó để cho quốc vương phát ra tin tức truyền ngôi, chờ kế thừa đại vị. Chỉ cần thành công, lại muốn động thủ, sẽ khó khăn.
Xem ra người này bị cảnh tượng một quyển sách của mình đập chết Lương Thanh Mệnh làm cho sợ hãi, sớm nghĩ xong biện pháp.
Chỉ có điều... Cho dù là quốc vương lại như thế nào?
Cho dù Danh Sư Đường ngăn cản lại như thế nào?
Nếu dám đánh lén, tổn thương Lộ Trùng, vậy sẽ phải chờ đợi mình trả thù!
Vương quốc ngăn cản, lại tiêu diệt vương quốc. Danh Sư Đường ngăn cản, vậy tiêu diệt Danh Sư Đường!
Cùng lắm thì lại nghĩ biện pháp hình thành trang sách màu vàng. Cho dù cùng tất cả mọi người đối địch, Trương Huyền ta...
Lại có sợ gì!
Trong lòng có quyết định, trên mặt không dao động, Trương Huyền tiếp tục hỏi:
- Hắn khi nào kế vị?
Quốc vương kế vị, không phải là chuyện nhỏ. Cần phải triệu tập dòng họ vương cung, quan lại quý nhân, thậm chí còn cần phải mời vương quốc phong hào khác xung quanh tới xem lễ... Rất nhiều quy định làm xuống, khẳng định cần thời gian.
Hiện tại cách thời điểm người này chạy trốn, chỉ có bảy ngày. Cho dù vừa về, lại tuyên bố tin tức kế vị, chắc hẳn là cũng không nhanh đăng cơ như vậy.
- Chính là... Ngày hôm nay!
Mạc Vũ cười khổ.
Làm công chúa của một vương quốc, thậm chí còn bị Mạc Thiên Tuyết dựa theo nữ đế bồi dưỡng, đối với những quy trình này, nàng biết rất rõ.
Đối phương từ Thiên Vũ vương quốc trở về, bay đủ hai ngày. Nói cách khác... năm ngày ngắn ngủi, lại làm xong xuôi tất cả mọi thủ tục, cũng thật là gấp.
Trước khi nghi thức đăng cơ chưa tiến hành, ẩn nấp ở Danh Sư Đường. Một khi nghi thức tiến hành, đăng cơ làm vương, còn muốn giết lại khó khăn...
Ngay cả nàng cũng không ngờ, người thanh niên trước mắt này, ép cho thái tử của một vương quốc phong hào, thành như vậy.
- Ngày hôm nay?
Vung ống tay áo, Trương Huyền đứng dậy, đi nhanh ra ngoài.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi... sẽ không phải xông vào nghi thức đăng cơ của hắn chứ?
Sắc mặt Mạc Vũ trắng bệch.
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
- Nhưng thực lực của ngươi... Không phải đã nói, phải đạt được Chí Tôn đỉnh phong mới có khả năng qua sao? Như vậy quá lỗ mãng...
Mạc Vũ vội hỏi.
- Chí Tôn đỉnh phong?
Cũng không quay đầu lại, khí tức trên người Trương Huyền ầm ầm nổ tung, giống như giao long bay lên trời, lại giống như mãnh hổ ra khỏi rừng, khiến người ta cảm thấy sự đè ép nồng đậm và bất lực.
- ... Ta đã đạt được!
Số lượng mặc dù không nhiều lắm, cũng có thể đủ để thực lực của hắn nâng cao một đoạn lớn.
Răng rắc! Răng rắc!
Mỗi một linh thạch bị hấp thu sạch sẽ linh khí, biến thành bột phấn, linh khí khổng lồ lập tức dọc theo kinh mạch chạy khắp toàn thân, khiến cho khí tức của hắn không ngừng tăng lên, thực lực không ngừng tăng cường.
Ầm ầm!
Mười mấy phút sau, thân thể hắn chấn động. Tu vi từ Tông Sư đỉnh phong đột phá, đạt tới nửa bước Chí Tôn.
Đám người Khương Thư, Mạc Thiên Tuyết tu luyện cả đời, cũng không có cách nào đạt được. Nếu như biết người này chỉ dùng mười mấy phút lại dễ dàng hoàn thành, sợ rằng sẽ lập tức nôn ra máu mà chết.
Nửa bước Chí Tôn, chẳng khác nào chỉ nửa bước tiến vào cảnh giới Chí Tôn, sinh mạng đã phát sinh lột xác.
Tu vi tiến bước, Trương Huyền không có ngừng lại, tiếp tục nuốt linh khí trong linh thạch, không ngừng tăng lực lượng.
Răng rắc!
Sau nửa canh giờ, hắn lại thoáng một cái, thành công thăng cấp Chí Tôn.
Từ Tông Sư đỉnh phong, bước vào Chí Tôn, một canh giờ cũng cần dùng tới.
Không hổ danh là công pháp thiên đạo, chỉ cần linh khí sung túc, tu luyện đơn giản giống như ăn cơm uống nước, hoàn toàn không có bình chướng nào đáng nói.
Đột phá cảnh giới, chân khí dọc theo kinh mạch chuyển động ở bên trong thân thể. Hắn cẩn thận cảm thụ một chút.
Lúc này, cho dù không dùng tới thân thể, lực lượng chân khí cũng chừng một vạn đỉnh, thật sự bước chân vào hàng ngũ võ giả đỉnh phong nhất.
Một lúc lâu sau.
Trương Huyền ngừng lại, thở dài một tiếng.
Dựa theo tu vi tăng, yêu cầu đối với linh khí càng lúc càng cao. Nhu cầu lượng linh thạch cũng lại trở nên lớn hơn.
Trước đó, năm khối linh thạch thì có thể làm cho hắn đạt được Tông Sư đỉnh phong. Mà bây giờ, mười lăm cái, cũng chỉ khiến cho hắn đạt được Chí Tôn. Ngay cả Chí Tôn sơ kỳ cũng chưa từng hoàn toàn củng cố.
Đổi lại thành người khác, khẳng định không khoa trương như vậy. Chủ yếu là chân khí thiên đạo quá tinh thuần, quá nghịch thiên.
Loại linh thạch hạ phẩm này, đối với cường giả Chí Tôn khác, hiệu quả rất lớn. Có khả năng khiến cho hắn hấp thu lại không có bao nhiêu.
Tám, chín phần mười linh khí, đều bị gần như bị lãng phí.
Tuy rằng tu vi vừa đạt được Chí Tôn sơ kỳ không bao lâu, linh thạch lại tiêu hao sạch sẽ, nhưng lực lượng chân khí của hắn, cũng vẫn tăng lên năm nghìn đỉnh, đạt tới hơn một vạn năm ngàn đỉnh. So với Chí Tôn sơ kỳ bình thường cũng phải cường đại hơn không ít.
- Lại thêm thân thể ba vạn năm ngàn đỉnh, cường giả Chí Tôn đỉnh phong cũng có thể dễ dàng nghiền ép. Phối hợp với mắt Minh Lý và Thiên Đạo Đồ Thư Quán, nửa bước Hóa Phàm, cũng có thể đánh một trận!
Hai mắt tỏa sáng, Trương Huyền lộ ra vẻ tự tin nồng đậm.
Chân khí một vạn năm ngàn đỉnh, thân thể ba vạn năm ngàn đỉnh, cộng lại chừng năm vạn đỉnh, so với Chí Tôn đỉnh phong bốn vạn đỉnh, cũng phải cường đại hơn không ít.
Hơn nữa hắn có rất nhiều võ kỹ thiên đạo và thủ đoạn danh sư, nửa bước Hóa Phàm muốn thắng được, sợ rằng cũng rất khó khăn.
Ngày thứ tư đi tới Thú Đường của Hiên Viên vương thành, ngày thứ bảy Lộ Trùng vì cứu hắn trọng thương bất tỉnh, cuối cùng hắn từ Tông Sư đỉnh phong, nhảy một cái đột phá, nắm giữ lực lượng vượt qua Chí Tôn đỉnh phong!
Cũng chẳng khác nào...
Có bản lĩnh báo thù!
- Lộ Trùng, nhìn vi sư... báo thù cho ngươi!
Híp mắt lại, tiếng lẩm bẩm, từ trong cổ họng Trương Huyền phát ra.
Thực lực đạt được, cũng nên động thủ.
Chỉ có điều, trước đó còn cần hiểu rõ tình hình của đối phương.
Đi ra khỏi tĩnh thất, Trương Huyền mở cửa phòng, đã thấy Mạc Vũ công chúa đang chờ ở trong đó.
- Như thế nào?
Không hàn huyên, hắn trực tiếp mở miệng.
Trước khi bế quan, hắn bảo Tôn Cường tìm Cổ Mục, Tạ Cửu Thần tìm kiếm bí tịch, đồng thời cũng an bài Mạc Vũ đi Hiên Viên vương thành hỏi thăm tin tức của Đinh Mục.
Muốn giết vị thái tử Hiên Viên vương quốc này, không thể để cho Thú Đường biết. Nếu không, ai cũng không dám bảo đảm tin tức sẽ không tiết lộ. Một khi để cho người này chạy trốn, tìm một chỗ ẩn nấp, toàn bộ vương quốc liên minh lớn như vậy, đi nơi nào tìm?
Cho nên, hắn để cho Mạc Vũ qua hỏi thăm.
Dù sao chuyện đám người Triệu Nhã là học sinh của hắn, ở Thiên Vũ vương quốc đã truyền khắp từ lâu, rất dễ dàng điều tra ra. Để cho bọn họ đi hỏi thăm, rất dễ dàng bị phát hiện.
Lại nói, Mạc Vũ thân là danh sư nhất tinh, nắm giữ địa vị cực cao. Điều tra một người, cũng tương đối dễ dàng hơn không ít.
- Đã nghe được...
Mạc Vũ gật đầu, nhăn mày lại, sắc mặt tái xanh:
- Vị này Đinh Mục vừa về tới Hiên Viên vương quốc, lại trốn vào Danh Sư Đường, đến bây giờ chưa từng đi ra!
- Danh Sư Đường?
Lông mày hắn nhíu lại một cái.
Thực sự lo lắng cái gì thì cái đó tới.
Trước đó Mạc Vũ cũng đã nói, nếu quả thật muốn cứng rắn chống lại một vương quốc phong hào, cản trở lớn nhất không phải là bản thân vương quốc, mà là chỗ Danh Sư Đường.
Danh Sư Đường duy trì ổn định một phương, sẽ không dễ dàng để cho người ta ra tay. Nếu không, liên minh vạn quốc nhiều cao thủ như vậy, ai không muốn làm một quốc vương?
Tùy ý giết tới giết lui, hệ thống vương quốc khẳng định đã sớm sụp đổ.
Vốn muốn giết một thái tử mà thôi, cũng không phải là quốc vương, dựa vào thân phận danh sư, đối phương sẽ phải e ngại. Hiện tại xem ra, vẫn là suy nghĩ quá đơn giản.
- Có người nói đường chủ Danh Sư Đường Lạc Thiên Hồng, từng nhận ân huệ của vương thất, lại là bạn tốt tri kỉ của hắn, dự định đứng ra hòa giải!
Mạc Vũ nói ra tin tức đã sớm nghe được.
Đối phương cố ý truyền ra tin tức, hỏi thăm tới, cũng vô cùng đơn giản.
- Hừ!
Ánh mắt Trương Huyền nheo lại, một luồng sát khí sinh ra:
- Chỉ cần Đinh Mục giao mạng ra, tự nhiên cho hắn hòa giải!
Hòa giải?
Thật sự phải tiếp nhận, làm sao không khiến cho Lộ Trùng đến bây giờ còn hôn mê bất tỉnh phải thất vọng?
Làm gì có mộng đẹp như vậy!
- Trương Huyền, còn có một tin tức, không tốt lắm...
Thấy vẻ mặt của hắn, biết vị trước mắt này dĩ nhiên đã quyết tâm, muốn giết vị Đinh Mục này, trên mặt Mạc Vũ lộ ra vẻ lo lắng, nói.
- Ừ?
Trương Huyền nhìn qua.
- Quốc vương của Hiên Viên vương quốc Đinh Sùng, đã chiêu cáo thiên hạ, quyết định truyền ngôi cho Đinh Mục!
Mạc Vũ nói.
- Truyền ngôi?
Lông mày hắn nhíu lại một cái.
Đối phương chỉ là một thái tử. Thái tử, chém giết cho dù có chút phiền phức, dựa vào thân phận danh sư, chắc hẳn còn có thể hóa giải.
Một khi kế vị quốc vương, chẳng khác nào đứng đầu một nước. Lại muốn giết chết, tất nhiên khiến cho một quốc gia rung chuyển. Thậm chí vương quốc phong hào khác, cũng sẽ tùy thời lưu chuyển.
Đến lúc đó, sinh linh đồ thán, thiên hạ gặp tai họa. Cho dù Danh Sư Đường lại e ngại bộ mặt, khẳng định cũng sẽ ngăn cản.
- Xem ra hắn chuẩn bị đầy đủ!
Đối phương vừa đến lại ẩn nấp vào Danh Sư Đường, sau đó để cho quốc vương phát ra tin tức truyền ngôi, chờ kế thừa đại vị. Chỉ cần thành công, lại muốn động thủ, sẽ khó khăn.
Xem ra người này bị cảnh tượng một quyển sách của mình đập chết Lương Thanh Mệnh làm cho sợ hãi, sớm nghĩ xong biện pháp.
Chỉ có điều... Cho dù là quốc vương lại như thế nào?
Cho dù Danh Sư Đường ngăn cản lại như thế nào?
Nếu dám đánh lén, tổn thương Lộ Trùng, vậy sẽ phải chờ đợi mình trả thù!
Vương quốc ngăn cản, lại tiêu diệt vương quốc. Danh Sư Đường ngăn cản, vậy tiêu diệt Danh Sư Đường!
Cùng lắm thì lại nghĩ biện pháp hình thành trang sách màu vàng. Cho dù cùng tất cả mọi người đối địch, Trương Huyền ta...
Lại có sợ gì!
Trong lòng có quyết định, trên mặt không dao động, Trương Huyền tiếp tục hỏi:
- Hắn khi nào kế vị?
Quốc vương kế vị, không phải là chuyện nhỏ. Cần phải triệu tập dòng họ vương cung, quan lại quý nhân, thậm chí còn cần phải mời vương quốc phong hào khác xung quanh tới xem lễ... Rất nhiều quy định làm xuống, khẳng định cần thời gian.
Hiện tại cách thời điểm người này chạy trốn, chỉ có bảy ngày. Cho dù vừa về, lại tuyên bố tin tức kế vị, chắc hẳn là cũng không nhanh đăng cơ như vậy.
- Chính là... Ngày hôm nay!
Mạc Vũ cười khổ.
Làm công chúa của một vương quốc, thậm chí còn bị Mạc Thiên Tuyết dựa theo nữ đế bồi dưỡng, đối với những quy trình này, nàng biết rất rõ.
Đối phương từ Thiên Vũ vương quốc trở về, bay đủ hai ngày. Nói cách khác... năm ngày ngắn ngủi, lại làm xong xuôi tất cả mọi thủ tục, cũng thật là gấp.
Trước khi nghi thức đăng cơ chưa tiến hành, ẩn nấp ở Danh Sư Đường. Một khi nghi thức tiến hành, đăng cơ làm vương, còn muốn giết lại khó khăn...
Ngay cả nàng cũng không ngờ, người thanh niên trước mắt này, ép cho thái tử của một vương quốc phong hào, thành như vậy.
- Ngày hôm nay?
Vung ống tay áo, Trương Huyền đứng dậy, đi nhanh ra ngoài.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi... sẽ không phải xông vào nghi thức đăng cơ của hắn chứ?
Sắc mặt Mạc Vũ trắng bệch.
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
- Nhưng thực lực của ngươi... Không phải đã nói, phải đạt được Chí Tôn đỉnh phong mới có khả năng qua sao? Như vậy quá lỗ mãng...
Mạc Vũ vội hỏi.
- Chí Tôn đỉnh phong?
Cũng không quay đầu lại, khí tức trên người Trương Huyền ầm ầm nổ tung, giống như giao long bay lên trời, lại giống như mãnh hổ ra khỏi rừng, khiến người ta cảm thấy sự đè ép nồng đậm và bất lực.
- ... Ta đã đạt được!
/3578
|