Thể Tôn

Chương 854: Khiêu chiến

/935


-Hỗn Hư Châu? Hỗn Hư Châu?

Lôi Cương sửng sốt, lại như nhớ tới chuyện gì. Hắn chợt nghĩ đến Thiên Tuyết, Tử Vận hình như đã nhắc đến Thiên Tuyết. Mà người này đã dùng hạt châu cứu sống Tử Vận, trong cơ thể của Tử Vận có hư hỏa, liệu có phải là Hỗn Hư Châu không? Có điều, đây cũng chỉ là suy đoán của Lôi Cương mà thôi. Hắn nhớ kỹ chuyện này, chờ ngày sau sẽ hỏi nàng xem sao. Thoáng trầm ngâm, thần thức của Lôi Cương tiến vào trong U giới, lấy ra một viên châu Cửu Long màu tím. Viên châu này chính là Hỗn Lôi Châu. Khi xưa sau khi đánh bại Đạo Hư ở Lôi Táng Chi Địa, hắn đã cất vật này ở trong U giới, định cho Tiểu Giác. Giờ nhắc đến Hỗn Hư Châu, hắn lại nhớ đến viên châu này.

Tiểu Giác thấy Hỗn Lôi Châu thì nhướng mày, thiếu chút nữa xông đến cướp lấy. Y cố gắng kìm nén lòng tham của mình, nhìn chăm chú vào Lôi Cương, muốn nói gì đó lại thôi.

-Viên Hỗn Lôi Châu này lúc trước ta đoạt được ở Vô Thượng giới, vốn định để lại cho ngươi.

Lôi Cương cảm nhận được vẻ mặt của Tiểu Giác, thở dài, xoay người lại đưa Hỗn Lôi Châu cho y. Tiểu Giác nhận lấy liền đặt vào trong trán, y nhìn Lôi Cương, biến mất. Có điều, cái liếc nhìn cuối cùng của y càng thêm phần phức tạp.

Lôi Cương nhìn Tiểu Giác biến mất, thở dài, lắc đầu. Hắn lại nhìn lão giả, trầm ngâm một lát, nói:

-Nếu tiền bối đã đồng ý ngày sau sẽ cho tại hạ trống trận Giới Hồn, thì lần này tại hạ đến giới Huyền Độn cũng đã coi như hoàn thành nhiệm vụ rồi. Có điều, tại hạ không rõ, bằng vào tu vi của tiền bối tại sao không đến giới Huyền Độn giải cứu bọn Thâm Uyên? Nếu Đạo Hoang chưa chết thì có nghĩa là tiền bối muốn thấy Huyền Độn chết sao? Chẳng lẽ người cho rằng lão sẽ không động đến người sao?

Lời nói bình thản của Lôi Cương thoáng ẩn chứa vẻ khó hiểu cùng không cam lòng. Người đứng trước mặt hắn là bạn sinh thú của Tiên Hoàng, thực lực mạnh không tưởng được. Hắn không cam lòng nhìn một cường giả như vậy chỉ đứng xem, mặc kệ mọi chuyện.

-Ha ha, ai nói lão phu không làm gì? Để Huyền Độn nhận lấy truyền thừa chính là nhiệm vụ của lão phu. Lôi Cương, ngươi không nên gánh vác tất cả mọi chuyện trên vai ngươi. Những trách nhiệm nặng nề này ngươi tạm cứ gác qua một bên đi, cứ lĩnh ngộ hư hành cho tốt đã. Còn bọn Thâm Uyên, ngươi không cần để ý tới. Nên làm sao thì làm, bằng vào thực lực của ngươi, ngươi không thể lo lắng mọi thứ được đâu.

Lão giả nhìn Lôi Cương chăm chú, thản nhiên nói.

Lôi Cương trầm ngâm, suy nghĩ. Những năm gần đây, chuyện gì hắn cũng cố gánh vác. Lời lão giả vừa nói chợt khiến hắn thoáng bối rối. Hắn không muốn chết, không muốn phải rời xa người thân của mình, nhưng để sống sót, hắn buộc phải làm mọi thứ.

-Ngươi nhớ kỹ, trong một khoảng thời gian ngắn, Đạo Hoang sẽ không động thủ đâu. Lão cần phải có thời gian để lĩnh ngộ, ngươi cũng cần thời gian để lĩnh ngộ hư hành. Chỉ có lĩnh ngộ hư hành, ngươi mới có tư cách gánh vác mọi chuyện.

Lão giả nhìn Lôi Cương chăm chú, trầm giọng nói.

Trong thời gian ngắn nữa sẽ không động thủ? Lôi Cương hít một hơi thật sâu, lời lão giả nói làm hắn chợt thấy ngạc nhiên. Vì sao lão giả lại hiểu rõ Đạo Hoang như vậy? Đạo Hoang rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Liệu có phải lão chỉ kém diễn biến hỗn độn một chút thôi không? Hơn nữa, lão cũng muốn chiến thắng Thiên Uy sao? Vì sao lão phải thắng Thiên Uy? Chẳng lẽ đây là con đường nhất định phải qua của diễn biến hỗn độn sao? Quá nhiều điều cần băn khoăn khiến Lôi Cương không thể suy nghĩ thấu suốt được. Cũng có thể đúng như lời lão giả nói, hắn chỉ có cách lĩnh ngộ hư hành mới có thể gánh vác mọi chuyện, nhưng hư hành hết sức quỷ dị, rốt cuộc phải lĩnh ngộ như thế nào đây?

-Trên người của ngươi còn huyết mạch của Tiên Hoàng, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao trước đây ngươi có thể được Huyền Độn chấp nhận. Nếu như ngươi có được thân thể của Tiên Hoàng, thì ngươi từ đâu tới đây hãy cứ về nơi đó đi. Đưa hắn rời khỏi giới Huyền Độn đi.

Lão giả thản nhiên nói, câu nói cuối cùng của lão là giành cho lão tổ tông Kỳ Lân. Tức thì, lão giả biến mất.

Lôi Cương sững người đứng đó. Lời lão giả nói làm hắn thầm giật mình. Cẩn thận suy đoán lời lão giả, hắn nghĩ liệu có phải thân thể của Tiên Hoàng đang ở tại… Lôi Cương hít sâu mấy hơi, kìm nén niềm vui trong lòng, nhìn về phía lão tổ tông Kỳ Lân.

Thú Hoàng Tinh, Thánh Giới Hồng Hoang.

Một thân ảnh cao ngất xuất hiện trên truyền tống môn của Thú Hoàng Tinh. Thân ảnh này vừa xuất hiện, đám thần thú đang ngửa mặt lên trời rít gào nháy mắt im bặt. Tất cả thần thú ở Thú Hoàng Tinh đều cảm nhận được một luồng khí tức cường đại xuất hiện. Người này chính là Lôi Cương. Kể từ khi ra khỏi giới Huyền Độn, hắn vẫn ngờ vực không biết Hạo Huyền đã đi đâu. Nhưng vừa xuất hiện, hắn đã phát hiện một thân ảnh đứng ngay trước mặt hắn. Thân ảnh này không phải là sư tôn Hạo Huyền thì là ai đây? Lôi Cương nhìn Hạo Huyền chăm chú, ngạc nhiên nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

-Sư tôn, người vẫn chưa vào trong giới Huyền Độn sao?

-Ừ, giới Huyền Độn có người cường đại ngăn cản vi sư.

Hạo Huyền gật đầu nói. Lão cẩn thận đánh giá Lôi Cương, mừng rỡ, lại nói:

-Đồ nhi, lần này đi vào giới Huyền Độn, ngươi thu hoạch cũng khá nhiều a.

Người cường đại? Chẳng lẽ là lão giả đó sao? Quả nhiên thực lực của người này thật khó tưởng tượng nổi, Cổ Hoang cũng không thể ngăn cản sư tôn, nhưng lão lại có thể! Lôi Cương hít một hơi thật sâu, gật đầu nói:

-Vâng, sư tôn. Nhiệm vụ vào giới Huyền Độn lần này cũng coi như đã hoàn thành rồi.

Hạo Huyền nhìn khuôn mặt Lôi Cương, chợt phát hiện vẻ cô đơn trên mặt hắn, nói:

-Đồ nhi, mọi chuyện bắt đầu, hy vọng của ngươi càng lớn, thất vọng sẽ càng lớn. Tất cả cứ theo ý trời đi. Lúc trước, sư tôn thiếu chút nữa hồn phi phách tán cũng giúp ta lĩnh ngộ được một chiêu cuối cùng. Thực lực của ngươi tuy mạnh nhưng trong hỗn độn có vô số cường giả, ngươi không thể thắng nổi tất cả bọn họ a.

Lôi Cương ngây người, ánh mắt phức tạp nhìn Hạo Huyền chăm chú, thở dài, nói:

-Tất cả cứ theo ý trời sao? Sư tôn, ta dù không muốn bị người điều khiển, nhưng nếu mọi chuyện đều do ý trời định trước, thì ta sống còn có ý nghĩa gì nữa đây? Ta không muốn để ông trời định đoạt. Chỉ cần có thể mạnh lên, dù cuối cùng không thể chạy trốn, thì ít ra ta vẫn có thể liều mạng được!

Lôi Cương càng nói càng thêm kiên định, khuôn mặt hắn càng ánh lên vẻ kiên quyết.

Ánh mắt Hạo Huyền run lên, nhìn chăm chú vào Lôi Cương. Lão chợt phát hiện, hắn có được thành tựu như ngày hôm nay, nguyên nhân rất lớn đều là nhờ vào sự kiên định và bất khuất của hắn. Con đường tu luyện vốn không có người cường đại nhất, chỉ có người kiên cường nhất mà thôi. Một lúc lâu sau, Hạo Huyền mới nói:

-Đồ nhi, cho dù thế nào, ngươi nhất định phải giữ lòng kiên định này. Vi sư tin tưởng ngươi, có một ngày ngươi sẽ có thể nắm trong tay số phận của mình, không bị người khác điều khiển nữa. Ngươi hãy nỗ lực hết sức, thực hiện mục tiêu trong lòng ngươi đi!

Lôi Cương gật đầu liên tục. Hắn nắm chặt song quyền, trầm giọng nói:

-Vâng, sư tôn!

-Sư tôn, giờ ta phải đến Tây Tháp Tinh đã!

Lôi Cương giãi bày tâm sự xong, liền chậm rãi nói.

Hạo Huyền khẽ gật đầu, vung tay lên, cùng biến mất với Lôi Cương. Tốc độ của lão hết sức quỷ dị, dường như di chuyển cùng không gian vậy.

Tây Tháp Tinh!

Những năm gần đây, các đệ tử vẫn liên tục đi vào Tây Tháp Tinh không dứt. Có điều, kể từ khi có chuyện động phủ Đạo Hoang, có rất nhiều đệ tử các thế lực lớn rời khỏi Tây Tháp Tinh. Dù sao, mục đích của bọn họ vẫn là động phủ này. Chín đại thành chủ của Tây Tháp Tinh từ lâu cũng đã đổi chủ. Lôi Hư bất ngờ trở thành thành chủ thành Thiên Chấn, tu vi của y đã đạt được giai đoạn đầu của hỗn độn địa giai, thế nhưng hắc hỏa trong tay y đủ khiến các cường giả hỗn độn thiên giai cũng không dám động đến y.

Không có các đệ tử trẻ tuổi của các thế lực lớn, sự cạnh tranh ở Tây Tháp Tinh rõ ràng yếu đi rất nhiều, nhưng nghĩ đến Lôi Cương, sâu trong đáy lòng hầu hết các đệ tử Tây Tháp Tinh, bọn họ đều cảm thấy lạnh cả người.

Lúc này, các thành lớn của Tây Tháp Tinh đều đang bàn tán một chuyện, chính là thành chủ thành Thiên Chấn Lôi Hư vốn được người tín nhiệm bị một gã đệ tử Tây Tháp Tinh khiêu chiến. Tên đệ tử này vốn chỉ là một người vô danh, im hơi lặng tiếng, nhưng không biết vì sao, gã chợt trở nên cường đại. Sau khi gã đánh chết một gã chấp pháp của thành Thiên Chấn liền khiêu chiến Lôi Hư. Không ít tu luyện giả nghe thấy thế mà chợt cảm thấy lạ lùng. Nghe đồn, những người quen biết tên đệ tử này đều nói gã đột nhiên thay đổi tâm tính, hơn nữa, tu vi lúc trước của gã ngay đến cương thần hỗn độn hoàng giai còn chưa được. Chuyện này làm cho không ít tu luyện giả cùng kinh ngạc. Cũng có người nói, gã che giấu tu vi của bản thân, cũng có người nói, tên đệ tử này bị người khác chiếm mất thân thể. Những lời đồn liên tục xuất hiện.


/935

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status