Ngoại trừ Thanh Huyền Ba, đương nhiên Tả Mạc không thể tránh khỏi việc hỏi thêm một số vấn đề khác, ví dụ như bố trí của Đồ Đằng khôi tràng hay chỗ nào có nguy hiểm chẳng hạn. Chỉ tiếc rằng cái gã Quỷ Vụ đồng này cũng chỉ là một đứa lập dị và cô độc. Hơn nữa nó dù vẫn ở đây hơn vạn năm rồi nhưng đúng là siêu cấp lập dị và cô độc mà. Ngoại trừ cái mảnh đất một mẫu ba phân ở Vụ điện, nó chưa từng đặt chân đến địa phương khác bao giờ.
Đương nhiên, gã này cũng biểu hiện ra mình cũng có một ít đây mơ dẫy má ở đây(nhân mạch), nó bảo ở những nơi khác trong khôi tràng này nó cũng có mấy tên tri kỉ là lão đại một phương vân vân và vân vân. . .
Bạn tri kỉ lâu năm. . .
Thiếu chút nữa Tả Mạc đã chửi ầm lên, chỉ cần nghe cái danh từ đấy thôi là đã biết nó chả có giao tình gì với ai.
“ Tên này chắc là khai hết rồi, giờ tính sao với nó đây?” Tả Mạc liếc qua Bồ Yêu và Vệ rồi hỏi:” Giữ hắn lại có khi mang đến nhiều phiền toái, không chừng hắn lại âm thầm giở ngáng chân chúng ta, ta thấy giết người diệt khẩu vẫn dễ dàng và sạch sẽ hơn”
Quỷ Vụ đồng gào lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn mầu tuyết trắng của nó lại trắng bệch thêm vài phần :” Đừng giết ta ! Giết ta rồi các ngươi không ra khỏi đây được đâu!”
“ Ồ, chẳng lẽ pháp quyết lúc nãy của ngươi là đồ giả?” Trên mặt Tả Mạc hiện lên vẻ sát khí đằng đằng.
Thân thể Quỷ Vụ đồng cứng đờ, sắc mặt xám như tro tàn, chẳng lẽ lúc này mình có nói ra pháp quyết để thoát ra khỏi đây sao? Nó nhớ lại vừa nãy mình bị Tả Mạc dùng đủ loại thủ đoạn đe dọa, uy hiếp, khiến đầu óc của nó đần ra, cuối cùng mồm nó nói ra những gì thì chính nó cũng chẳng nhớ rõ nữa.
“ Hay là cứ giết quách đi cho xong chuyện!” Bồ Yêu không thèm nhìn Quỷ Vụ đồng mà chỉ ngoảnh mặt thưởng thức khung cảnh sương khói đầy trời của biển sương:” Cái Vụ Nhãn Khuê này cũng là chỗ không tồi a”
Trong lời nói của hắn toát lên ý định chiếm địa bàn.
Vệ cũng cười mỉm nói:” Đúng vậy, không tồi a!”
Quỷ Vụ đồng hoàn toàn choáng váng : “ Không muốn! Đừng giết ta a!”
Tả Mạc đứng từ trên cao nhìn xuống nói : “ Mạc Vân Hải ta chưa bao giờ chứa chấp loại người vô dụng không có chút giá trị gì, như vậy ngươi có lí do gì để sống không?”
“ Giá trị sao?” Quỷ Vụ đồng như bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, liền giật mình một cái rồi liên tục nói: “ Có giá trị! Có giá trị! Ta có giá trị!”
“ Ah, vậy ngươi có giá trị như thế nào, nói thử xem sao” Tả Mạc nhìn thấy bộ dạng của nó, trong lòng hắn mừng thầm nhưng bề ngoài thì vẫn làm ra vẻ chẳng thèm để ý.
“ Ta nguyện ý dâng lên Vụ Thần Quyết của Quỷ Vụ bộ lạc” Quỷ Vụ đồng vội vã cầu xin.
“ Vụ Thần Quyết?” Tả Mạc 'ah' một tiếng, rồi lập tức hỏi lại : “ So Thái Dương Thần Quyết thì nó như thế nào?”
Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ, cái thần quyết này có tác dụng với Dã Lăng a!
Quỷ Vụ đồng tự nhiên đần cái mặt, sau đó nó lắc đầu, chua chát nói:” Không bằng. ”
“ Đấy là điều đương nhiên rồi. Chỉ với Quỷ Vụ thần quyết mà ngươi cũng dám động thủ với ta à, ngươi cũng quá coi thường ta rồi!” Tả Mạc làm ra cái vẻ mặt khinh thường.
Quỷ Vụ đồng cắn răng nói:” Tiểu nhân nguyện ý đi theo đại nhân”
Nghe được câu này, con mắt Tả Mạc liền sáng ngời lên.
Quỷ Vụ đồng nói tiếp : “ Tuy hai vị này cũng có thể chiếm được Vụ Nhãn Khuê, nhưng dù sao Vụ Nhãn Khuê này cũng là vật mà tiểu nhân tế luyện năm xưa, cho lên kể cả hai vị kia có thể phát huy tác dụng của nó, nhưng dù sao công pháp cũng khác nhau cho nên không cách nào phát huy được uy lực chính thức của Vụ Nhãn Khuê”
Tả Mạc thấy nó nói ra câu mình mong chờ nẫy giờ, liền ra vẻ trầm ngâm nói:” Ngươi nói cũng có lí, ta biết chỉ có ngươi mới phát huy uy lực lớn nhất của Vụ Nhãn Khuê, nhưng mà nếu ngươi trốn vào biển sương thì chẳng phải ta mất cả ngươi lẫn vật à?”
Quỷ Vụ đồng nghe thấy câu nói này của Tiểu Mạc Ca liền cuống quýt nói :” Cả người lẫn vật đều còn a!” Nó vừa nói, mồ hôi lạnh chảy đầy trán. Nó nhanh nhảu nịnh đầm:” Tiểu nhân nguyện ý để đại nhân lưu lại ấn kí trong người, chỉ cần đại nhân dùng thần quyết này để lưu lại cấm chế thì tiểu nhân không có cách nào để trốn đi a”
Tả Mạc tiếp nhận Quỷ Vụ đồng thần quyết, sau khi xem xét qua, hắn liền dùng cái bộ mặt giống như cười mà không phải cười (tiếu phi tiếu) nhìn Quỷ Vụ đồng.
Quỷ Vụ đồng bị Tả Mạc nhìn đến dựng tóc gáy, trong lòng cũng cảm thấy chột dạ.
“ Trên trời có đức hiếu sinh, nếu ngươi đã có ý quy thuận thì đương nhiên ta cũng thuận theo thiên ý, dù sao ta cũng là người tốt bụng a” Tả Mạc cười cười, hắn nhìn Quỷ Vụ đồng bảo:” Tuy ngươi đã đọc cái pháp quyết này, nhưng nó quá phức tạp, ta thấy cũng chẳng cần làm gì. Chỉ cần dùng Định Phách Thần Quang có phải đơn giản hơn không!”
Quỷ Vụ đồng vừa nghe thấy bốn chữ Định Phách Thần Quang, thân hình của nó liền đơ ra như phỗng.
“ Thế nào ?chẳng lẽ không muốn à?” Tiểu Mạc Ca làm ra khuôn mặt buồn rười rượi hỏi.
Quỷ Vụ đồng cảm thấy khóc không ra nước mắt, nhưng nó cũng biết rằng, lúc này không phải lúc do dự. Vị Tiểu ca trước mặt nó chắc chắn là một nhân vật cực kì tàn nhẫn, giết người như ngóe.
“ Nguyện theo ý định của đại nhân!” Nó liền cúi đầu bái phục.
Sau khi cởi bỏ mọi khúc mắc, suy nghĩ của nó cũng thông thoáng hẳn. Chủ nhân hiện tại không phải cũng giống chủ nhân lúc trước sao, cả hai đều có cái tính giảo quyệt và thâm sâu khó dò sao? Hơn nữa cao thủ bên cạnh chủ nhân cũng nhiều như mây, bản thân đã tu luyện Thái Dương thần lực, lại có trọng bảo như Thanh Ba Huyền .
Người như chủ nhân nếu ở vạn năm trước cũng tuyệt đối là một nhân vật phong vân a!
Có thể làm thủ hạ của nhân vật như vây, nói không chừng lại có một ngày khôi phục được chân thân. . .
Trong nội tâm Quỷ Vụ đồng cũng nóng rực.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※\
Tiếng sấm trên đỉnh đầu đang nổ ầm ầm, những con điện xà mầu bạc sáng chói mắt thỉnh thoảng lại đánh xuống như xé tan không gian tạo thành một vệt sáng cuối chân trời, có những thứ chết đi lại có những thứ sinh ra, cứ như vậy luân chuyển không ngừng.
Vi Thắng đang bước từng bước về phía trước, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía trước mặt, bước những bước đầy kiên định. Con mắt đỏ như huyết lưu li tràn ngập chiến ý. Đằng sau lưng hắn là năm tên thiết vệ đang im lặng đi theo, bọn hắn ngước nhìn thân ảnh thẳng tắp như một thanh kiếm phía trước, trong mắt lộ lên vẻ tôn kính và sùng bái.
Số lượng thiết vệ bị đưa đến Lôi Điện đạt con số tối đa, đó là năm người.
Năm người đi đường hết sức cẩn thận, không ngờ lại gặp được Vi Thắng. Điều này khiến bọn họ thở ra được một hơi nhẹ nhóm.
Kế hoạch của Tả Mạc hoàn toàn bị tan vỡ, thiết vệ không còn chiếm ưu thế về quân số cho nên không thể phát huy hết tác dụng của chiến trận, vì thế tình cảnh của những thiết vệ ở Đồ Đằng khôi tràng là cực kì nguy hiểm.
May mà bọn họ gặp được Vi Thắng.
Vi Thắng có địa vị siêu nhiên tại Mạc Vân Hải, không phải vì hắn là đại sư huynh của Tả Mạc, mà danh vọng của Vi Thắng đều do hắn dùng kiếm để tạo lên.
Vi Thắng của hôm nay không còn là một nhân vật vô danh như trước kia .
Hiện tại hắn chính là một trong những kiếm tu có tiềm lực nhất thiên hạ, ngay cả Lâm Khiêm, kẻ có cấp bậc cao như vậy cũng phải khen không tiếc lời.
Vô Không Kiếm Môn, đã trở thành một cái tên truyền kỳ.
Môn phái đó đã bồi dưỡng ra được một vị thủ lĩnh của một phương có tư cách tranh dành thiên hạ, và bồi dưỡng được một tuyệt thế Chiến tướng có thể ngồi vững trên ngôi vị thứ tư trong thập đại danh tướng của Tu Chân giới, nó lại còn bồi dưỡng ra một vị Kiếm Tu tuyệt thế có tư cách vấn đỉnh cấp bậc kiếm đạo Chí Tôn, và còn Thuần Vu Thành hay La Ly. . . nữa.
Ai có thể ngờ được, một môn phái nhỏ bé nơi hoang dã đó lại có thể lợi hại đến mức độ như vậy.
Vi Thắng đã dùng kiếm của hắn để khẳng định địa vị của mình.
Đây chính là địa vị mà ngay cả thánh địa Kiếm Tu như Côn Luân không thể không thừa nhận.
Bỗng nhiên Vi Thắng dừng bước.
Trước mắt hắn bỗng xuất hiện một thân ảnh khôi ngô.
“ Ngươi là Vi Thắng sao?” Người mới đến trầm giọng hỏi, y không hề che dấu thân phận Ma tộc. Thân thể y cứng rắn như sắt thép và tràn ngập sức mạnh cuồng bạo hoang dã. Nửa thân trên của y để trần, trên cái đầu trọc có một ấn kí hồng vân ( mây hồng) ở giữa trán, trên tai và các đầu ngón tay thô ráp có đeo những vòng đồng nhỏ. Y mặc một chiếc quần đùi bằng da thú, hai chân để trần.
“ Ta là Vi Thắng. ” Vi Thắng không hề né tránh ánh mắt đối phương mà chỉ thong dong hỏi lại: “ Ngươi là ai?”
Vi Thắng thấy rõ ràng, khi hắn tự nhận mình là Vi Thắng, hai con mắt của đối phương bắn ra hai đạo tinh quang.
Vi Thắng rất quen thuộc loại ánh mắt này, đó chính là ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Đối phương nhếch miệng cười lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết(close up).
“ Đệ ngũ Ma thần của Ma Thần Điện, Ô Lặc!”
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※
Tông Như và Long Nham đang giao chiến kịch liệt.
Còn Nguyễn Hữu Tiên và Tằng Liên Nhi cũng không thảnh thơi, hai người cũng đang giao chiến với nhau. Thế nhưng càng đánh thì trong lòng Nguyễn Hữu Tiên càng khiếp sợ, lúc trước hắn cũng ước lượng sức mạnh của Tằng Liên Nhi, nhưng không ngờ thực lực của đối phương lại vượt qua dự đoán của hắn nhiều đến vậy.
Thần lực của Tằng Liên Nhi cũng không quá mạnh mẽ to lớn, nhưng lại kéo dài vô cùng. Hai người đánh nhau từ đầu đến tận bây giờ, mà nàng vẫn chưa có dấu hiệu suy kiệt thần lực. Hơn nữa thần thuật của nàng còn thay đổi liên tục.
Ai nói Viễn Cổ thần quyết không trọng biến hóa, chỉ dùng lực để thủ thắng?
Nguyễn Hữu Tiên cũng bị đánh đến mức muốn hộc máu, từ xưa đên nay thần thuật của Thiên Hoàn đều chú trọng biến hóa, vậy mà vẫn bị Tằng Liên Nhi đè xuống thế hạ phong.
Luân Loan Nguyệt của Tằng Liên Nhi vô cùng biến hóa, thủ đoạn vận dụng thì nhiều vô số kể.
Làm cho Nguyễn Hữu Tiên càng thêm buồn bực chính là, công kích của đối phương không chỉ biến hóa mà còn sắc bén vô cùng. Nhất là chiêu Nguyệt Hoa Trảm, bất kể hắn dùng thần thuật nào đều bị chiêu này chém hai nửa, quá thần kì và sắc bén mà.
Nguyễn Hữu Tiên cũng đâu biết rằng, Nguyệt Lượng thần lực mà Tằng Liên Nhi tu luyện không phải xuất xứ từ cái tiểu thần điện vớ vẩn nào đó. Mặc dù Nguyệt Lượng Thần Điện không mạnh mẽ bằng Thái Dương thần điện, nhưng điều này chỉ tính trên phương diện lực công kích mà thôi, công kích của Nguyệt Lượng Thần Điện không mạnh mẽ và mãnh liệt như Thái Dương thần điện, nhưng biến hóa thì chưa hẳn đã như vậy. Bản thân Nguyệt Lượng Thần Điện cũng có thực lực cực kì kinh người, cho nên Nguyệt Lượng thần quyết mà nó truyền thừa sao có thể là một thần quyết tầm thường được.
Những năm gần đây Tằng Liên Nhi đều ở cạnh Tả Mạc, cho nên trình độ của nàng tiến triển cực nhanh, chẳng qua bình thường nàng ít có cơ hội để động thủ, cho nên ít người biết trình độ của nàng sâu cạn cỡ nào.
Người duy nhất biết được thực lực của nàng chính là Tả Mạc.
Nguyễn Hữu Tiên là người được Thiên Hoàn ủy thác trách nhiệm to lớn như vậy, đương nhiên thực lực của hắn cũng không tầm thường.
Thần lực của Thiên Hoàn lấy Thần Văn làm trung tâm, thực lực mạnh hay yếu dựa vào mức độ lĩnh ngộ Thần Văn. Nếu như chỉ bàn về phương diện uy mãnh thì Nguyễn Hữu Tiên kém hơn Long Nham, nhưng nói về phương diện lĩnh ngộ Thần Văn thì hắn chính là một trong ba người đứng đầu thế hệ trẻ của Thiên Hoàn.
Nói một cách khác, hắn chính là một trong ba người mạnh nhất thế hệ trẻ.
Đột nhiên Thần Văn trên ngực hắn hiện lên những ánh hào quang sáng ngời, còn khí thế của hắn cũng đột nhiên biến đổi hẳn. Chỉ trong nháy mắt, dường như hắn biến thành một con người khác hẳn, trên thân thể hắn tỏa ra khí tức tràn ngập cảm giác áp bức khó tả, bao phủ lấy Tằng Liên Nhi.
Thần Văn trên ngực của Nguyễn Hữu Tiên đầy đủ hơn Thần Văn của Long Nham.
Khác với Tuyên vân chi thuật của Mạc Vân Hải, Thần Văn của Thiên Hoàn đi theo con đường lĩnh ngộ Thần Văn mà đi lên. Càng lĩnh ngộ sâu về Thần Văn thì Thần Văn trên cơ thể càng hoàn thiện, đồng thời thần lực sinh ra từ Thần Văn cũng nhiều hơn, vì thế có thể vận dụng nhiều Thần Thuật hơn.
Thần Văn của Nguyễn Hữu Tiên chính là Thần Văn 'Sơn' của Thiên Hoàn.
Đây chính là loại Thần Văn mà người cổ đại dùng để diễn giải tác dụng của đại hải( biển cả rộng lớn), bản thân nó cũng ẩn chưa chút ảo diệu, có uy lực vô cùng cường đại.
Đó cũng là Thần Văn hoàn chỉnh đầu tiên mà Thiên Hoàn nắm giữ trọn vẹn, cũng là lựa chọn đầu tiên của những đệ tử tu luyện thần lực.
Ở giai đoạn nhập môn, 'Sơn “ Thần Văn hề không khó học, đó chính là lí do mà nhiều đệ tự chọn nó để học, tuy nhiên dễ học khó tinh(dễ học nhưng khó tinh thông). Cho nên, mặc dù đệ tử Thiên Hoàn học Thần văn này có vô số, nhưng người có thể tu luyện tới cảnh giới cao thâm thì chỉ tính được trên đầu ngón tay.
Và Nguyễn Hữu Tiên là một trong những người đó.
Hắn có những lí giải hết sức độc đáo về 'Sơn' Thần văn, đây cũng là lí do mà Sơn Thần Văn của hắn lại khác với mọi người.
Thậm chí những vị có năng lực phi phàm trong môn phái cũng phải khen ngợi Sơn Thần Văn của hắn không hết lời.
Vì thế hắn vô cùng tin tưởng vào thực lực của mình, cho dù hắn không thắng được Tằng Liên Nhi thì vẫn có khả năng tự bảo hộ mình. Trong đầu hắn lại nhớ đến những lời dặn dò của trưởng bối trước khi đi khiến chiến ý trong người hắn càng thêm sôi sục !
Đương nhiên, gã này cũng biểu hiện ra mình cũng có một ít đây mơ dẫy má ở đây(nhân mạch), nó bảo ở những nơi khác trong khôi tràng này nó cũng có mấy tên tri kỉ là lão đại một phương vân vân và vân vân. . .
Bạn tri kỉ lâu năm. . .
Thiếu chút nữa Tả Mạc đã chửi ầm lên, chỉ cần nghe cái danh từ đấy thôi là đã biết nó chả có giao tình gì với ai.
“ Tên này chắc là khai hết rồi, giờ tính sao với nó đây?” Tả Mạc liếc qua Bồ Yêu và Vệ rồi hỏi:” Giữ hắn lại có khi mang đến nhiều phiền toái, không chừng hắn lại âm thầm giở ngáng chân chúng ta, ta thấy giết người diệt khẩu vẫn dễ dàng và sạch sẽ hơn”
Quỷ Vụ đồng gào lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn mầu tuyết trắng của nó lại trắng bệch thêm vài phần :” Đừng giết ta ! Giết ta rồi các ngươi không ra khỏi đây được đâu!”
“ Ồ, chẳng lẽ pháp quyết lúc nãy của ngươi là đồ giả?” Trên mặt Tả Mạc hiện lên vẻ sát khí đằng đằng.
Thân thể Quỷ Vụ đồng cứng đờ, sắc mặt xám như tro tàn, chẳng lẽ lúc này mình có nói ra pháp quyết để thoát ra khỏi đây sao? Nó nhớ lại vừa nãy mình bị Tả Mạc dùng đủ loại thủ đoạn đe dọa, uy hiếp, khiến đầu óc của nó đần ra, cuối cùng mồm nó nói ra những gì thì chính nó cũng chẳng nhớ rõ nữa.
“ Hay là cứ giết quách đi cho xong chuyện!” Bồ Yêu không thèm nhìn Quỷ Vụ đồng mà chỉ ngoảnh mặt thưởng thức khung cảnh sương khói đầy trời của biển sương:” Cái Vụ Nhãn Khuê này cũng là chỗ không tồi a”
Trong lời nói của hắn toát lên ý định chiếm địa bàn.
Vệ cũng cười mỉm nói:” Đúng vậy, không tồi a!”
Quỷ Vụ đồng hoàn toàn choáng váng : “ Không muốn! Đừng giết ta a!”
Tả Mạc đứng từ trên cao nhìn xuống nói : “ Mạc Vân Hải ta chưa bao giờ chứa chấp loại người vô dụng không có chút giá trị gì, như vậy ngươi có lí do gì để sống không?”
“ Giá trị sao?” Quỷ Vụ đồng như bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, liền giật mình một cái rồi liên tục nói: “ Có giá trị! Có giá trị! Ta có giá trị!”
“ Ah, vậy ngươi có giá trị như thế nào, nói thử xem sao” Tả Mạc nhìn thấy bộ dạng của nó, trong lòng hắn mừng thầm nhưng bề ngoài thì vẫn làm ra vẻ chẳng thèm để ý.
“ Ta nguyện ý dâng lên Vụ Thần Quyết của Quỷ Vụ bộ lạc” Quỷ Vụ đồng vội vã cầu xin.
“ Vụ Thần Quyết?” Tả Mạc 'ah' một tiếng, rồi lập tức hỏi lại : “ So Thái Dương Thần Quyết thì nó như thế nào?”
Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ, cái thần quyết này có tác dụng với Dã Lăng a!
Quỷ Vụ đồng tự nhiên đần cái mặt, sau đó nó lắc đầu, chua chát nói:” Không bằng. ”
“ Đấy là điều đương nhiên rồi. Chỉ với Quỷ Vụ thần quyết mà ngươi cũng dám động thủ với ta à, ngươi cũng quá coi thường ta rồi!” Tả Mạc làm ra cái vẻ mặt khinh thường.
Quỷ Vụ đồng cắn răng nói:” Tiểu nhân nguyện ý đi theo đại nhân”
Nghe được câu này, con mắt Tả Mạc liền sáng ngời lên.
Quỷ Vụ đồng nói tiếp : “ Tuy hai vị này cũng có thể chiếm được Vụ Nhãn Khuê, nhưng dù sao Vụ Nhãn Khuê này cũng là vật mà tiểu nhân tế luyện năm xưa, cho lên kể cả hai vị kia có thể phát huy tác dụng của nó, nhưng dù sao công pháp cũng khác nhau cho nên không cách nào phát huy được uy lực chính thức của Vụ Nhãn Khuê”
Tả Mạc thấy nó nói ra câu mình mong chờ nẫy giờ, liền ra vẻ trầm ngâm nói:” Ngươi nói cũng có lí, ta biết chỉ có ngươi mới phát huy uy lực lớn nhất của Vụ Nhãn Khuê, nhưng mà nếu ngươi trốn vào biển sương thì chẳng phải ta mất cả ngươi lẫn vật à?”
Quỷ Vụ đồng nghe thấy câu nói này của Tiểu Mạc Ca liền cuống quýt nói :” Cả người lẫn vật đều còn a!” Nó vừa nói, mồ hôi lạnh chảy đầy trán. Nó nhanh nhảu nịnh đầm:” Tiểu nhân nguyện ý để đại nhân lưu lại ấn kí trong người, chỉ cần đại nhân dùng thần quyết này để lưu lại cấm chế thì tiểu nhân không có cách nào để trốn đi a”
Tả Mạc tiếp nhận Quỷ Vụ đồng thần quyết, sau khi xem xét qua, hắn liền dùng cái bộ mặt giống như cười mà không phải cười (tiếu phi tiếu) nhìn Quỷ Vụ đồng.
Quỷ Vụ đồng bị Tả Mạc nhìn đến dựng tóc gáy, trong lòng cũng cảm thấy chột dạ.
“ Trên trời có đức hiếu sinh, nếu ngươi đã có ý quy thuận thì đương nhiên ta cũng thuận theo thiên ý, dù sao ta cũng là người tốt bụng a” Tả Mạc cười cười, hắn nhìn Quỷ Vụ đồng bảo:” Tuy ngươi đã đọc cái pháp quyết này, nhưng nó quá phức tạp, ta thấy cũng chẳng cần làm gì. Chỉ cần dùng Định Phách Thần Quang có phải đơn giản hơn không!”
Quỷ Vụ đồng vừa nghe thấy bốn chữ Định Phách Thần Quang, thân hình của nó liền đơ ra như phỗng.
“ Thế nào ?chẳng lẽ không muốn à?” Tiểu Mạc Ca làm ra khuôn mặt buồn rười rượi hỏi.
Quỷ Vụ đồng cảm thấy khóc không ra nước mắt, nhưng nó cũng biết rằng, lúc này không phải lúc do dự. Vị Tiểu ca trước mặt nó chắc chắn là một nhân vật cực kì tàn nhẫn, giết người như ngóe.
“ Nguyện theo ý định của đại nhân!” Nó liền cúi đầu bái phục.
Sau khi cởi bỏ mọi khúc mắc, suy nghĩ của nó cũng thông thoáng hẳn. Chủ nhân hiện tại không phải cũng giống chủ nhân lúc trước sao, cả hai đều có cái tính giảo quyệt và thâm sâu khó dò sao? Hơn nữa cao thủ bên cạnh chủ nhân cũng nhiều như mây, bản thân đã tu luyện Thái Dương thần lực, lại có trọng bảo như Thanh Ba Huyền .
Người như chủ nhân nếu ở vạn năm trước cũng tuyệt đối là một nhân vật phong vân a!
Có thể làm thủ hạ của nhân vật như vây, nói không chừng lại có một ngày khôi phục được chân thân. . .
Trong nội tâm Quỷ Vụ đồng cũng nóng rực.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※\
Tiếng sấm trên đỉnh đầu đang nổ ầm ầm, những con điện xà mầu bạc sáng chói mắt thỉnh thoảng lại đánh xuống như xé tan không gian tạo thành một vệt sáng cuối chân trời, có những thứ chết đi lại có những thứ sinh ra, cứ như vậy luân chuyển không ngừng.
Vi Thắng đang bước từng bước về phía trước, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía trước mặt, bước những bước đầy kiên định. Con mắt đỏ như huyết lưu li tràn ngập chiến ý. Đằng sau lưng hắn là năm tên thiết vệ đang im lặng đi theo, bọn hắn ngước nhìn thân ảnh thẳng tắp như một thanh kiếm phía trước, trong mắt lộ lên vẻ tôn kính và sùng bái.
Số lượng thiết vệ bị đưa đến Lôi Điện đạt con số tối đa, đó là năm người.
Năm người đi đường hết sức cẩn thận, không ngờ lại gặp được Vi Thắng. Điều này khiến bọn họ thở ra được một hơi nhẹ nhóm.
Kế hoạch của Tả Mạc hoàn toàn bị tan vỡ, thiết vệ không còn chiếm ưu thế về quân số cho nên không thể phát huy hết tác dụng của chiến trận, vì thế tình cảnh của những thiết vệ ở Đồ Đằng khôi tràng là cực kì nguy hiểm.
May mà bọn họ gặp được Vi Thắng.
Vi Thắng có địa vị siêu nhiên tại Mạc Vân Hải, không phải vì hắn là đại sư huynh của Tả Mạc, mà danh vọng của Vi Thắng đều do hắn dùng kiếm để tạo lên.
Vi Thắng của hôm nay không còn là một nhân vật vô danh như trước kia .
Hiện tại hắn chính là một trong những kiếm tu có tiềm lực nhất thiên hạ, ngay cả Lâm Khiêm, kẻ có cấp bậc cao như vậy cũng phải khen không tiếc lời.
Vô Không Kiếm Môn, đã trở thành một cái tên truyền kỳ.
Môn phái đó đã bồi dưỡng ra được một vị thủ lĩnh của một phương có tư cách tranh dành thiên hạ, và bồi dưỡng được một tuyệt thế Chiến tướng có thể ngồi vững trên ngôi vị thứ tư trong thập đại danh tướng của Tu Chân giới, nó lại còn bồi dưỡng ra một vị Kiếm Tu tuyệt thế có tư cách vấn đỉnh cấp bậc kiếm đạo Chí Tôn, và còn Thuần Vu Thành hay La Ly. . . nữa.
Ai có thể ngờ được, một môn phái nhỏ bé nơi hoang dã đó lại có thể lợi hại đến mức độ như vậy.
Vi Thắng đã dùng kiếm của hắn để khẳng định địa vị của mình.
Đây chính là địa vị mà ngay cả thánh địa Kiếm Tu như Côn Luân không thể không thừa nhận.
Bỗng nhiên Vi Thắng dừng bước.
Trước mắt hắn bỗng xuất hiện một thân ảnh khôi ngô.
“ Ngươi là Vi Thắng sao?” Người mới đến trầm giọng hỏi, y không hề che dấu thân phận Ma tộc. Thân thể y cứng rắn như sắt thép và tràn ngập sức mạnh cuồng bạo hoang dã. Nửa thân trên của y để trần, trên cái đầu trọc có một ấn kí hồng vân ( mây hồng) ở giữa trán, trên tai và các đầu ngón tay thô ráp có đeo những vòng đồng nhỏ. Y mặc một chiếc quần đùi bằng da thú, hai chân để trần.
“ Ta là Vi Thắng. ” Vi Thắng không hề né tránh ánh mắt đối phương mà chỉ thong dong hỏi lại: “ Ngươi là ai?”
Vi Thắng thấy rõ ràng, khi hắn tự nhận mình là Vi Thắng, hai con mắt của đối phương bắn ra hai đạo tinh quang.
Vi Thắng rất quen thuộc loại ánh mắt này, đó chính là ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Đối phương nhếch miệng cười lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết(close up).
“ Đệ ngũ Ma thần của Ma Thần Điện, Ô Lặc!”
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※
Tông Như và Long Nham đang giao chiến kịch liệt.
Còn Nguyễn Hữu Tiên và Tằng Liên Nhi cũng không thảnh thơi, hai người cũng đang giao chiến với nhau. Thế nhưng càng đánh thì trong lòng Nguyễn Hữu Tiên càng khiếp sợ, lúc trước hắn cũng ước lượng sức mạnh của Tằng Liên Nhi, nhưng không ngờ thực lực của đối phương lại vượt qua dự đoán của hắn nhiều đến vậy.
Thần lực của Tằng Liên Nhi cũng không quá mạnh mẽ to lớn, nhưng lại kéo dài vô cùng. Hai người đánh nhau từ đầu đến tận bây giờ, mà nàng vẫn chưa có dấu hiệu suy kiệt thần lực. Hơn nữa thần thuật của nàng còn thay đổi liên tục.
Ai nói Viễn Cổ thần quyết không trọng biến hóa, chỉ dùng lực để thủ thắng?
Nguyễn Hữu Tiên cũng bị đánh đến mức muốn hộc máu, từ xưa đên nay thần thuật của Thiên Hoàn đều chú trọng biến hóa, vậy mà vẫn bị Tằng Liên Nhi đè xuống thế hạ phong.
Luân Loan Nguyệt của Tằng Liên Nhi vô cùng biến hóa, thủ đoạn vận dụng thì nhiều vô số kể.
Làm cho Nguyễn Hữu Tiên càng thêm buồn bực chính là, công kích của đối phương không chỉ biến hóa mà còn sắc bén vô cùng. Nhất là chiêu Nguyệt Hoa Trảm, bất kể hắn dùng thần thuật nào đều bị chiêu này chém hai nửa, quá thần kì và sắc bén mà.
Nguyễn Hữu Tiên cũng đâu biết rằng, Nguyệt Lượng thần lực mà Tằng Liên Nhi tu luyện không phải xuất xứ từ cái tiểu thần điện vớ vẩn nào đó. Mặc dù Nguyệt Lượng Thần Điện không mạnh mẽ bằng Thái Dương thần điện, nhưng điều này chỉ tính trên phương diện lực công kích mà thôi, công kích của Nguyệt Lượng Thần Điện không mạnh mẽ và mãnh liệt như Thái Dương thần điện, nhưng biến hóa thì chưa hẳn đã như vậy. Bản thân Nguyệt Lượng Thần Điện cũng có thực lực cực kì kinh người, cho nên Nguyệt Lượng thần quyết mà nó truyền thừa sao có thể là một thần quyết tầm thường được.
Những năm gần đây Tằng Liên Nhi đều ở cạnh Tả Mạc, cho nên trình độ của nàng tiến triển cực nhanh, chẳng qua bình thường nàng ít có cơ hội để động thủ, cho nên ít người biết trình độ của nàng sâu cạn cỡ nào.
Người duy nhất biết được thực lực của nàng chính là Tả Mạc.
Nguyễn Hữu Tiên là người được Thiên Hoàn ủy thác trách nhiệm to lớn như vậy, đương nhiên thực lực của hắn cũng không tầm thường.
Thần lực của Thiên Hoàn lấy Thần Văn làm trung tâm, thực lực mạnh hay yếu dựa vào mức độ lĩnh ngộ Thần Văn. Nếu như chỉ bàn về phương diện uy mãnh thì Nguyễn Hữu Tiên kém hơn Long Nham, nhưng nói về phương diện lĩnh ngộ Thần Văn thì hắn chính là một trong ba người đứng đầu thế hệ trẻ của Thiên Hoàn.
Nói một cách khác, hắn chính là một trong ba người mạnh nhất thế hệ trẻ.
Đột nhiên Thần Văn trên ngực hắn hiện lên những ánh hào quang sáng ngời, còn khí thế của hắn cũng đột nhiên biến đổi hẳn. Chỉ trong nháy mắt, dường như hắn biến thành một con người khác hẳn, trên thân thể hắn tỏa ra khí tức tràn ngập cảm giác áp bức khó tả, bao phủ lấy Tằng Liên Nhi.
Thần Văn trên ngực của Nguyễn Hữu Tiên đầy đủ hơn Thần Văn của Long Nham.
Khác với Tuyên vân chi thuật của Mạc Vân Hải, Thần Văn của Thiên Hoàn đi theo con đường lĩnh ngộ Thần Văn mà đi lên. Càng lĩnh ngộ sâu về Thần Văn thì Thần Văn trên cơ thể càng hoàn thiện, đồng thời thần lực sinh ra từ Thần Văn cũng nhiều hơn, vì thế có thể vận dụng nhiều Thần Thuật hơn.
Thần Văn của Nguyễn Hữu Tiên chính là Thần Văn 'Sơn' của Thiên Hoàn.
Đây chính là loại Thần Văn mà người cổ đại dùng để diễn giải tác dụng của đại hải( biển cả rộng lớn), bản thân nó cũng ẩn chưa chút ảo diệu, có uy lực vô cùng cường đại.
Đó cũng là Thần Văn hoàn chỉnh đầu tiên mà Thiên Hoàn nắm giữ trọn vẹn, cũng là lựa chọn đầu tiên của những đệ tử tu luyện thần lực.
Ở giai đoạn nhập môn, 'Sơn “ Thần Văn hề không khó học, đó chính là lí do mà nhiều đệ tự chọn nó để học, tuy nhiên dễ học khó tinh(dễ học nhưng khó tinh thông). Cho nên, mặc dù đệ tử Thiên Hoàn học Thần văn này có vô số, nhưng người có thể tu luyện tới cảnh giới cao thâm thì chỉ tính được trên đầu ngón tay.
Và Nguyễn Hữu Tiên là một trong những người đó.
Hắn có những lí giải hết sức độc đáo về 'Sơn' Thần văn, đây cũng là lí do mà Sơn Thần Văn của hắn lại khác với mọi người.
Thậm chí những vị có năng lực phi phàm trong môn phái cũng phải khen ngợi Sơn Thần Văn của hắn không hết lời.
Vì thế hắn vô cùng tin tưởng vào thực lực của mình, cho dù hắn không thắng được Tằng Liên Nhi thì vẫn có khả năng tự bảo hộ mình. Trong đầu hắn lại nhớ đến những lời dặn dò của trưởng bối trước khi đi khiến chiến ý trong người hắn càng thêm sôi sục !
/915
|