Trong hộp ngọc bày một gốc thủy thảo màu lam nhạt cấp 3, ẩn ước có ánh sáng lưu chuyển, tán ra hàn khí nhàn nhạt.
Băng vân thảo, là một loại thủy hình linh thảo phi thường hiếm thấy, nó có mặt trong phối phương của rất nhiều các loại linh đan cao cấp. Không nói đâu xa, Tả Mạc biết, ngay cả trong linh phố của sư phó, cũng không có băng vân thảo. Băng vân thảo sinh trưởng tại nơi cực lạnh, sinh trưởng không dễ, rất khó tìm kiếm.
Dù tại Đông Phù e rằng cũng không mua được băng vân thảo phẩm chất cao như thế, có thể thấy rõ sự quý trọng của nó.
“Thứ này quá quý giá.” Tả Mạc cố nén tham niệm, đẩy hộp ngọc lại trước mặt đại sư tỷ.
Công Tôn Tinh mắt chớp lên tia tán thưởng, lại đẩy hộp ngọc lại phía Tả Mạc: “Sư đệ chớ chối từ, cây băng vân thảo này, tính hàn lại thuộc hành thủy, đan dược luyện ra cũng hẳn là thủy hành linh đan. Trên dưới bản môn, trừ sư đệ, những người khác cũng không thích dùng.”
Tả Mạc suy nghĩ một chút, nói: “Hai trăm viên. Một trăn viên kia tính là chút tâm ý của tiểu đệ.”
Công Tôn Tinh cũng không chối từ, thoải mái cười nói: “Đa tạ sư đệ.’
Chúng nhân lại tán gẫu đôi chút, nhưng là lời không hợp ý, đặc biệt Tu Y Hạ, Tả Mạc tương đương không có thiện cảm. Ba người lập tức đứng dậy từ biệt, Tả Mạc tiễn bọn ho ra miệng cốc, Hứa Dật trước khi đi cũng lại đề tỉnh Tả Mạc rằng mình đã sớm ký xuống hiệp nghị kim ô hoàn, Tả Mạc tự nhiên lập tức gật đầu đáp ứng.
Tả Mạc cuối cùng cũng có thể thoải mái một chút. Về tới tiểu viện, hắn không làm cái gì, hôm nay thay thay đổi đổi, chỉ khiến hắn mệt muốn chết.
Bất quá hắn vẫn trước tiên dời băng vân thảo tới linh tuyền trong thạch thất, , linh tuyền kề cận linh mạch, linh khí nồng nặc, hết sức thích hợp băng vân thảo sinh trưởng. Hắn vui mừng khi thấy băng vân thảo, không hoàn toàn vì nó trân quý, mà là vì trong ngọc giản của tiền bối Ngụy Nam, ghi chép một loại linh đan dùng thủy luyện pháp, nguyên liệu chủ yếu là băng vân thảo. loại linh đan này gọi là băng vân đan, có thể tăng cường độ lớn thủy hành lực của tu giả.
Nhưng “độ lớn” có thể là bao lớn, ngọc giản cũng không có ghi chép tỉ mỉ. Chẳng qua, đối với Tả Mạc mà nói, vẫn rất có ích. Hắn không phải kiếm tu, không cần suy xét vấn đề ngũ hành hỗn tạp, ngũ hành mặc kệ hành nào, đối với hắn mà nói đều cực kỳ hữu dụng. Nếu như thủy hành của hắn tăng mạnh, uy lực “ly thủy kiếm quyết” cũng sẽ càng lớn, khống chế cũng càng thêm tùy tâm sở dục.
Nhưng hắn tạm thời không có thời gian đi luyện chế băng vân đan, hắn hiện nay gánh nợ chồng chất!
Kim ô hoàn…
Vừa nghĩ tới số lượng khổng lồ kim ô hoàn, Tả Mạc suýt trực tiếp hôn mê.
Nhưng hôm nay, vẫn thôi đi, hắn gục đầu là ngủ.
Ngày thứ hai, sáng sớm, Tả Mạc liền thức dậy, bắt đầu kiếp sống luyện đan điên cuồng. Hứa Tinh tựa hồ đối việc này cũng biết, sớm đã chuẩn bị lượng lớn tài liệu cho tích cốc hoàn.
Nhìn vào nguyện liệu chất trước mắt như núi, Tả Mạc muốn khóc, cắn răng bắt đầu luyện chế!
Một đám người xuất hiện tại một sơn cốc không xa Đông Phù, bọn họ y phục mỗi người mỗi khác, thần thái cũng không tương đồng.
“Là phụ cận nơi này.’ Một người trong đó nói, thần sắc ngưng trọng: “Nhưng vị trí cụ thể rất khó tra.”
“Ta dự tính cũng chỉ có nơi này.” Một vị đạo nhân áo vàng hừ lạnh tiếp lời: “mười hai trấn khác chúng ta đều chạy qua, trừ nơi này, còn có thể là nơi nào?’
Ánh mắt những người khác đều nhìn vào một nam tử y phục màu bạc. Nam tử này thần sắc đạm mạc, trường bào trên thân tựa như ngân ti dệt thành, ngân quang sáng lóe, cực kỳ chói mắt trong đám người.
Ngân y nam tử trầm ngâm đôi chút, mở miệng: “Trước ở lại, chầm chậm tra.”
Một đám người liền bay hướng Đông Phù.
Hai canh giờ sau, tại trí đám người vừa rồi mới rời đi, một loạt quang ảnh vặn vẹo, một nhóm hắc y nhân hiện lên, bọn họ người người mặt nạ thành đồng, hoa văn mặt nạ lộ vẻ nanh ác, chỉ lộ ra hai trong mắt.
‘Tại vùng này, vị trí cụ thể còn không rõ ràng.” Một tên hắc y nhân nhỏ giọng nói, đột nhiên hắn kinh ngạc: “Nơi này vừa rồi có người đi qua, số lượng không ít.”
Hắc y nhân dẫn đầu khoogn nói gì, chỉ khẽ vung tay, nhóm hắc y nhâ liền tan biến.
Một lát sau, một bạch y nam tử xuất hiện, nếu Tả Mạc nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, không ngờ chính là Lâm Khiêm mà hắn cho là phú gia công tử. Hắn chỉ nhìn liếc qua rồi biến mất không thấy.
Tả Mạc biểu hiện tại khảo hạch thật khiến người khác chấn kinh, liên tiếp mấy ngày, khách tới thăm nườm nượp. Bó tay, Tả mạc chỉ có thể đặt tại miệng cốc một cái bảng “bế quan”. Những ngày này, hắn luyện đan nhiều tới mức cơ hồ sắp luyện cả mình. Đại sư tỷ, sư huynh Hứa Dật, giao cho Lý Anh Phượng bán, sau đó hắn mới nhớ tới mình còn không có hỏa chủng, hỏa chủng cấp 4 a. Nếu cả mình đều không có, vậy còn luyện làm cái gì?
Theo giám định, có nhất định khả năng luyện thành kim ô hỏa, hắn suy đoán hẳn là liên quan tới số lượng. Hạ quyết tâm, Tả Mạc quyết định luyện cho mình 500 viên, dù ăn nhiều cũng chẳng chết người, nếu có thể luyện thành kim ô hỏa, vậy phát đạt. hỏa chủng cấp 4, linh đan mình luyện ra có thể thăng lên cấp 1.
Vừa nghĩ tới, hắn dứt khoát tiếp tục nấp trong phòng luyện đan.
Hứa Tinh hiện tại cơ hồ thành người bận bịu nhất, cũng cơ hồ thành người đại diện của Tả Mạc. Mỗi ngày, đều chuẩn bị tốt nguyên liệu luyện đan cho Tả Mạc, lại còn giúp Tả Mạc phân phát kim ô hoàn. Mỗi ngày số lượng kim ô hoàn luyện ra sẽ không có dao động quá lớn, nhưng là cho ai? Lại là vấn đề. Tả Mạc vô cùng đau đầu, liền ném vấn đề này cho Hứa Tinh, trước hắn còn thiếu Hứa Tinh chút nhân tình, có thể giúp đỡ nàng, Tả Mạc tương đương nguyện ý.
Kết quả dạng này, địa vị Hứa Tinh trong môn phái lập tức nước lên thuyền lên.
Nàng là thủ tọa ngoại môn đệ tử tại Hành Phương viện đã lâu, am hiểu nhất là gairi quyết các loại quan hệ, lại hiểu nhìn sắc mặt các dạng nhân vật, ai sẽ dễ dàng đắc tội? Mà nàng nắm giữ quyền phân phối kim ô hoàn, mọi người lúc này sẽ không đắc tội nàng. Hỏa chủng cấp 4 dụ hoặc quá lớn. Trừ Hách Mẫn, bởi vì Tả Mạc, nhìn Hứa Tinh không thuận mắt. Nhưng vừa nghĩ tới Tả Mạc tại khảo hạch biểu hiện ra thực lực, nàng không dám làm loạn.
Tả Mạc lần trước còn dám tát nàng, nếu như mình lại chọc giận hắn, Tả Mạc tuyết đối dám tát tiếp.
Hứa Tinh sao không biết Tả Mạc trợ giúp nàng? Trong lòng thầm cảm kích, cũng dung fheets tâm tư làm chuyện càng xinh đẹp. biểu hiện kinh diễm của sư huynh Tả Mạc tại khảo hạch khiến nàng vô cùng chấn động, nhưng chân chính khiến nàng bội phục, là sư huynh những ngày này luyện đan điên cuồng.
Mỗi ngày, nàng đưa vào bao nhiêu nguyên liệu, nàng rất rõ ràng.
Có lẽ thiên phsu đối với ngoại môn đệ tử mà nói, khả ngộ không thể cầu, nhưng nỗ lực cùng khắc khổ, lại là người người đều có thể có, cũng càng khiến người khác kính phục!
Không riên gì nàng, toàn bộ Hành Phương viện, đều bị sự điên cuồng cùng liều mạng của Tả Mạc hù dọa. Ngay cả Thi Phượng Dung đều khoogn chỉ một lần gọi Hứa Tinh lại hỏi tình hình. Mà Hứa Tinh trong phạm vi quyền lực, cấp sư huynh trợ giúp lớn nhất. Ví như rất nhiều người vì cầu kim ô hoàn, đều tặng chút linh cốc linh thái, Hứa Tinh chuyên môn nhờ sư muội thiện trường luyện thực chế thành linh thực, sau đó đưa cho Tả Mạc.
Thế là, nàng rất nhanh liền phát hiện, sư huynh Tả Mạc mỗi ngày số lượng luyện ra nhiều hơn mấy khỏa, nàng biết, đây là Tả Mạc tặng nàng.
Gần hai mươi ngày, Tả Mạc lần thứ nhất từ luyện đan phòng đi ra, đẩy cửa ra, ánh mặt trời khiến hắn nheo mắt lại.
Hứa Tinh đang bận xử lý đống dược tài thấy thế vội chạy qua: “sư huynh.”
“Không có gì, ta đi ra ngoài hít thở không khí.” Tả Mạc tỏ ý không làm phiền nàng.
Điên cuồng luyện đan gần 20 ngày, hắn cuối cùng cũng hoàn thành đại bộ phận nợ nần, hắn cũng có thể thở ra một hơi. Ánh mặt trời chiếu lên thâm, ấm áp, Tả Mạc thấy thoải mái vô cùng. Hắn chạy lại hỏi Hứa Tinh: “có âm khuê không?’
Hứa Tinh tuy có chút khó hiểu, nhưng cũng chạy vào nhà, lấy ra một cái âm khuê đưa cho Tả Mạc.
Tả Mạc tiếp nhận âm khuê cũng không để ý vẻ kinh ngạc của các sư muội khác, nhảy lên nóc nhà, rót linh lực vào âm khuê, đặt bên cạnh, nằm xuống, tắm năng, thì thầm hát.
Thật lâu khong có nhàn rỗi như này, Tả Mạc vô cùng thích ý.
Đang lúc thảnh thơi, mắt hắn đột nhiên tối sầm. Làn điệu cùng im bặt, Tả Mạc mở mắt ra, chỉ thấy trên trời, một chiếc thuyền khổng lồ bay qua. Chiếc thuyền lớn này không kém nhiều so với chiếc thiên vũ phúc thuyền bao nhiêu, nhưng đầu thuyền càng bén nhọn, thân thuyền chung quanh có dây cuốn, mầu sắc đa dạng, vô cùng rực rỡ.
Di, Tả Mạc ngồi dậy, ngửa mặt nhìn vào cự thuyền bay qua đỉnh đầu, lòng lại suy nghĩ, lại có đại nhân vật gì đó chạy tới Đông phù.
Chiếc cự thuyền này cũng kinh động rất nhiều người, các nữ đệ tử trong viện dồn đập dừng công việc trên tay, rôm rả bàn luận.
Thi Phượng Dung vừa lúc đi ra, cũng chú ý tới chiếc cự thuyền, mắt chớp qua chút kinh ngạc, miệng lại quát: “náo cái gì.”
Chúng nhân nghe thấy Thi Phượng Dung quát, tức thì im ắng, kinh hoảng lại bắt đầu làm việc. Thi Phượng Dung lập tức quát bảo Tả Mạc trên nóc nhà; “thành thực đi luyện đan đi.” Nõi xong liền vội vã lao về phía Vô Không đường. Tả Mạc bị giáo huấn, không chút để ý, ngược lại thầm suy đáon, chẳng lẽ cự thuyền này có liên hệ với bản môn?
Hắn cảm giác thái độ sư phó hôm nay có gì đó bất thường, khẳng định có chuyện!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể đoán bừa. Đừng nhìn sư phó là nữ lưu, tu vi kim đan kỳ, nhìn khắp Đông Phù, cũng tuyệt đối là cao thủ nhất lưu.
Dù có việc, hắn cũng không giúp được gì, mình chỉ cần không gây loạn thê là được ròi, nghĩ tới đây, hắn lui về tiểu viện của mình.
Đi kiếm tra băng vân thảo một phen, thấy nó phát triển tốt, hắn đả tọa 2 giờ tại thạch thất. Được ích từ linh khí nồng nặc do linh mạch trong thạch thất, còn có linh thực do Hứa Tinh đưa tới, tu vi Tả Mạc gần đây tăng trưởng hết sức rõ rệt. Dự tính qua chút thời gian, hán có thể đạt tới trúc cơ tầng 2.
Những ngày này bận rộn luyện đan, ngọc giản Tân Nham sư bá cho hắn, hắn còn không xem qua. Linh thảo linh dược trong linh điền, thời gian này cũng ít quản lý, cấm chế ngoài cốc cũng phải thiết trí lần nữa. kim ô hoàn còn cần tiếp tục luyện chế, hắn cũng rất thèm thuồng kim ô hỏa cấp 4 kia.
Bận nha bận nha!
Hắn hiện tại lại rất ưa thích loại bận rộn này, sinh hoạt sung túc a.
Hắn đột nhiên nghĩ tới, thật lâu không có đi tới thức hải gặp Bồ yêu, cũng không biết tên này đang nghịch gì.
Tiến vào thức hải, bên trong vẫn như cũ, Tả Mạc thả lỏng, hắn sợ nhất là mỗi lần tiến tới có biến hóa. Dù biến hóa là gì, hắn đều không rõ.
Lúc nhìn thấy bộ dạng Bồ yêu, hắn bị dọa nhảy dựng.
Băng vân thảo, là một loại thủy hình linh thảo phi thường hiếm thấy, nó có mặt trong phối phương của rất nhiều các loại linh đan cao cấp. Không nói đâu xa, Tả Mạc biết, ngay cả trong linh phố của sư phó, cũng không có băng vân thảo. Băng vân thảo sinh trưởng tại nơi cực lạnh, sinh trưởng không dễ, rất khó tìm kiếm.
Dù tại Đông Phù e rằng cũng không mua được băng vân thảo phẩm chất cao như thế, có thể thấy rõ sự quý trọng của nó.
“Thứ này quá quý giá.” Tả Mạc cố nén tham niệm, đẩy hộp ngọc lại trước mặt đại sư tỷ.
Công Tôn Tinh mắt chớp lên tia tán thưởng, lại đẩy hộp ngọc lại phía Tả Mạc: “Sư đệ chớ chối từ, cây băng vân thảo này, tính hàn lại thuộc hành thủy, đan dược luyện ra cũng hẳn là thủy hành linh đan. Trên dưới bản môn, trừ sư đệ, những người khác cũng không thích dùng.”
Tả Mạc suy nghĩ một chút, nói: “Hai trăm viên. Một trăn viên kia tính là chút tâm ý của tiểu đệ.”
Công Tôn Tinh cũng không chối từ, thoải mái cười nói: “Đa tạ sư đệ.’
Chúng nhân lại tán gẫu đôi chút, nhưng là lời không hợp ý, đặc biệt Tu Y Hạ, Tả Mạc tương đương không có thiện cảm. Ba người lập tức đứng dậy từ biệt, Tả Mạc tiễn bọn ho ra miệng cốc, Hứa Dật trước khi đi cũng lại đề tỉnh Tả Mạc rằng mình đã sớm ký xuống hiệp nghị kim ô hoàn, Tả Mạc tự nhiên lập tức gật đầu đáp ứng.
Tả Mạc cuối cùng cũng có thể thoải mái một chút. Về tới tiểu viện, hắn không làm cái gì, hôm nay thay thay đổi đổi, chỉ khiến hắn mệt muốn chết.
Bất quá hắn vẫn trước tiên dời băng vân thảo tới linh tuyền trong thạch thất, , linh tuyền kề cận linh mạch, linh khí nồng nặc, hết sức thích hợp băng vân thảo sinh trưởng. Hắn vui mừng khi thấy băng vân thảo, không hoàn toàn vì nó trân quý, mà là vì trong ngọc giản của tiền bối Ngụy Nam, ghi chép một loại linh đan dùng thủy luyện pháp, nguyên liệu chủ yếu là băng vân thảo. loại linh đan này gọi là băng vân đan, có thể tăng cường độ lớn thủy hành lực của tu giả.
Nhưng “độ lớn” có thể là bao lớn, ngọc giản cũng không có ghi chép tỉ mỉ. Chẳng qua, đối với Tả Mạc mà nói, vẫn rất có ích. Hắn không phải kiếm tu, không cần suy xét vấn đề ngũ hành hỗn tạp, ngũ hành mặc kệ hành nào, đối với hắn mà nói đều cực kỳ hữu dụng. Nếu như thủy hành của hắn tăng mạnh, uy lực “ly thủy kiếm quyết” cũng sẽ càng lớn, khống chế cũng càng thêm tùy tâm sở dục.
Nhưng hắn tạm thời không có thời gian đi luyện chế băng vân đan, hắn hiện nay gánh nợ chồng chất!
Kim ô hoàn…
Vừa nghĩ tới số lượng khổng lồ kim ô hoàn, Tả Mạc suýt trực tiếp hôn mê.
Nhưng hôm nay, vẫn thôi đi, hắn gục đầu là ngủ.
Ngày thứ hai, sáng sớm, Tả Mạc liền thức dậy, bắt đầu kiếp sống luyện đan điên cuồng. Hứa Tinh tựa hồ đối việc này cũng biết, sớm đã chuẩn bị lượng lớn tài liệu cho tích cốc hoàn.
Nhìn vào nguyện liệu chất trước mắt như núi, Tả Mạc muốn khóc, cắn răng bắt đầu luyện chế!
Một đám người xuất hiện tại một sơn cốc không xa Đông Phù, bọn họ y phục mỗi người mỗi khác, thần thái cũng không tương đồng.
“Là phụ cận nơi này.’ Một người trong đó nói, thần sắc ngưng trọng: “Nhưng vị trí cụ thể rất khó tra.”
“Ta dự tính cũng chỉ có nơi này.” Một vị đạo nhân áo vàng hừ lạnh tiếp lời: “mười hai trấn khác chúng ta đều chạy qua, trừ nơi này, còn có thể là nơi nào?’
Ánh mắt những người khác đều nhìn vào một nam tử y phục màu bạc. Nam tử này thần sắc đạm mạc, trường bào trên thân tựa như ngân ti dệt thành, ngân quang sáng lóe, cực kỳ chói mắt trong đám người.
Ngân y nam tử trầm ngâm đôi chút, mở miệng: “Trước ở lại, chầm chậm tra.”
Một đám người liền bay hướng Đông Phù.
Hai canh giờ sau, tại trí đám người vừa rồi mới rời đi, một loạt quang ảnh vặn vẹo, một nhóm hắc y nhân hiện lên, bọn họ người người mặt nạ thành đồng, hoa văn mặt nạ lộ vẻ nanh ác, chỉ lộ ra hai trong mắt.
‘Tại vùng này, vị trí cụ thể còn không rõ ràng.” Một tên hắc y nhân nhỏ giọng nói, đột nhiên hắn kinh ngạc: “Nơi này vừa rồi có người đi qua, số lượng không ít.”
Hắc y nhân dẫn đầu khoogn nói gì, chỉ khẽ vung tay, nhóm hắc y nhâ liền tan biến.
Một lát sau, một bạch y nam tử xuất hiện, nếu Tả Mạc nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, không ngờ chính là Lâm Khiêm mà hắn cho là phú gia công tử. Hắn chỉ nhìn liếc qua rồi biến mất không thấy.
Tả Mạc biểu hiện tại khảo hạch thật khiến người khác chấn kinh, liên tiếp mấy ngày, khách tới thăm nườm nượp. Bó tay, Tả mạc chỉ có thể đặt tại miệng cốc một cái bảng “bế quan”. Những ngày này, hắn luyện đan nhiều tới mức cơ hồ sắp luyện cả mình. Đại sư tỷ, sư huynh Hứa Dật, giao cho Lý Anh Phượng bán, sau đó hắn mới nhớ tới mình còn không có hỏa chủng, hỏa chủng cấp 4 a. Nếu cả mình đều không có, vậy còn luyện làm cái gì?
Theo giám định, có nhất định khả năng luyện thành kim ô hỏa, hắn suy đoán hẳn là liên quan tới số lượng. Hạ quyết tâm, Tả Mạc quyết định luyện cho mình 500 viên, dù ăn nhiều cũng chẳng chết người, nếu có thể luyện thành kim ô hỏa, vậy phát đạt. hỏa chủng cấp 4, linh đan mình luyện ra có thể thăng lên cấp 1.
Vừa nghĩ tới, hắn dứt khoát tiếp tục nấp trong phòng luyện đan.
Hứa Tinh hiện tại cơ hồ thành người bận bịu nhất, cũng cơ hồ thành người đại diện của Tả Mạc. Mỗi ngày, đều chuẩn bị tốt nguyên liệu luyện đan cho Tả Mạc, lại còn giúp Tả Mạc phân phát kim ô hoàn. Mỗi ngày số lượng kim ô hoàn luyện ra sẽ không có dao động quá lớn, nhưng là cho ai? Lại là vấn đề. Tả Mạc vô cùng đau đầu, liền ném vấn đề này cho Hứa Tinh, trước hắn còn thiếu Hứa Tinh chút nhân tình, có thể giúp đỡ nàng, Tả Mạc tương đương nguyện ý.
Kết quả dạng này, địa vị Hứa Tinh trong môn phái lập tức nước lên thuyền lên.
Nàng là thủ tọa ngoại môn đệ tử tại Hành Phương viện đã lâu, am hiểu nhất là gairi quyết các loại quan hệ, lại hiểu nhìn sắc mặt các dạng nhân vật, ai sẽ dễ dàng đắc tội? Mà nàng nắm giữ quyền phân phối kim ô hoàn, mọi người lúc này sẽ không đắc tội nàng. Hỏa chủng cấp 4 dụ hoặc quá lớn. Trừ Hách Mẫn, bởi vì Tả Mạc, nhìn Hứa Tinh không thuận mắt. Nhưng vừa nghĩ tới Tả Mạc tại khảo hạch biểu hiện ra thực lực, nàng không dám làm loạn.
Tả Mạc lần trước còn dám tát nàng, nếu như mình lại chọc giận hắn, Tả Mạc tuyết đối dám tát tiếp.
Hứa Tinh sao không biết Tả Mạc trợ giúp nàng? Trong lòng thầm cảm kích, cũng dung fheets tâm tư làm chuyện càng xinh đẹp. biểu hiện kinh diễm của sư huynh Tả Mạc tại khảo hạch khiến nàng vô cùng chấn động, nhưng chân chính khiến nàng bội phục, là sư huynh những ngày này luyện đan điên cuồng.
Mỗi ngày, nàng đưa vào bao nhiêu nguyên liệu, nàng rất rõ ràng.
Có lẽ thiên phsu đối với ngoại môn đệ tử mà nói, khả ngộ không thể cầu, nhưng nỗ lực cùng khắc khổ, lại là người người đều có thể có, cũng càng khiến người khác kính phục!
Không riên gì nàng, toàn bộ Hành Phương viện, đều bị sự điên cuồng cùng liều mạng của Tả Mạc hù dọa. Ngay cả Thi Phượng Dung đều khoogn chỉ một lần gọi Hứa Tinh lại hỏi tình hình. Mà Hứa Tinh trong phạm vi quyền lực, cấp sư huynh trợ giúp lớn nhất. Ví như rất nhiều người vì cầu kim ô hoàn, đều tặng chút linh cốc linh thái, Hứa Tinh chuyên môn nhờ sư muội thiện trường luyện thực chế thành linh thực, sau đó đưa cho Tả Mạc.
Thế là, nàng rất nhanh liền phát hiện, sư huynh Tả Mạc mỗi ngày số lượng luyện ra nhiều hơn mấy khỏa, nàng biết, đây là Tả Mạc tặng nàng.
Gần hai mươi ngày, Tả Mạc lần thứ nhất từ luyện đan phòng đi ra, đẩy cửa ra, ánh mặt trời khiến hắn nheo mắt lại.
Hứa Tinh đang bận xử lý đống dược tài thấy thế vội chạy qua: “sư huynh.”
“Không có gì, ta đi ra ngoài hít thở không khí.” Tả Mạc tỏ ý không làm phiền nàng.
Điên cuồng luyện đan gần 20 ngày, hắn cuối cùng cũng hoàn thành đại bộ phận nợ nần, hắn cũng có thể thở ra một hơi. Ánh mặt trời chiếu lên thâm, ấm áp, Tả Mạc thấy thoải mái vô cùng. Hắn chạy lại hỏi Hứa Tinh: “có âm khuê không?’
Hứa Tinh tuy có chút khó hiểu, nhưng cũng chạy vào nhà, lấy ra một cái âm khuê đưa cho Tả Mạc.
Tả Mạc tiếp nhận âm khuê cũng không để ý vẻ kinh ngạc của các sư muội khác, nhảy lên nóc nhà, rót linh lực vào âm khuê, đặt bên cạnh, nằm xuống, tắm năng, thì thầm hát.
Thật lâu khong có nhàn rỗi như này, Tả Mạc vô cùng thích ý.
Đang lúc thảnh thơi, mắt hắn đột nhiên tối sầm. Làn điệu cùng im bặt, Tả Mạc mở mắt ra, chỉ thấy trên trời, một chiếc thuyền khổng lồ bay qua. Chiếc thuyền lớn này không kém nhiều so với chiếc thiên vũ phúc thuyền bao nhiêu, nhưng đầu thuyền càng bén nhọn, thân thuyền chung quanh có dây cuốn, mầu sắc đa dạng, vô cùng rực rỡ.
Di, Tả Mạc ngồi dậy, ngửa mặt nhìn vào cự thuyền bay qua đỉnh đầu, lòng lại suy nghĩ, lại có đại nhân vật gì đó chạy tới Đông phù.
Chiếc cự thuyền này cũng kinh động rất nhiều người, các nữ đệ tử trong viện dồn đập dừng công việc trên tay, rôm rả bàn luận.
Thi Phượng Dung vừa lúc đi ra, cũng chú ý tới chiếc cự thuyền, mắt chớp qua chút kinh ngạc, miệng lại quát: “náo cái gì.”
Chúng nhân nghe thấy Thi Phượng Dung quát, tức thì im ắng, kinh hoảng lại bắt đầu làm việc. Thi Phượng Dung lập tức quát bảo Tả Mạc trên nóc nhà; “thành thực đi luyện đan đi.” Nõi xong liền vội vã lao về phía Vô Không đường. Tả Mạc bị giáo huấn, không chút để ý, ngược lại thầm suy đáon, chẳng lẽ cự thuyền này có liên hệ với bản môn?
Hắn cảm giác thái độ sư phó hôm nay có gì đó bất thường, khẳng định có chuyện!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể đoán bừa. Đừng nhìn sư phó là nữ lưu, tu vi kim đan kỳ, nhìn khắp Đông Phù, cũng tuyệt đối là cao thủ nhất lưu.
Dù có việc, hắn cũng không giúp được gì, mình chỉ cần không gây loạn thê là được ròi, nghĩ tới đây, hắn lui về tiểu viện của mình.
Đi kiếm tra băng vân thảo một phen, thấy nó phát triển tốt, hắn đả tọa 2 giờ tại thạch thất. Được ích từ linh khí nồng nặc do linh mạch trong thạch thất, còn có linh thực do Hứa Tinh đưa tới, tu vi Tả Mạc gần đây tăng trưởng hết sức rõ rệt. Dự tính qua chút thời gian, hán có thể đạt tới trúc cơ tầng 2.
Những ngày này bận rộn luyện đan, ngọc giản Tân Nham sư bá cho hắn, hắn còn không xem qua. Linh thảo linh dược trong linh điền, thời gian này cũng ít quản lý, cấm chế ngoài cốc cũng phải thiết trí lần nữa. kim ô hoàn còn cần tiếp tục luyện chế, hắn cũng rất thèm thuồng kim ô hỏa cấp 4 kia.
Bận nha bận nha!
Hắn hiện tại lại rất ưa thích loại bận rộn này, sinh hoạt sung túc a.
Hắn đột nhiên nghĩ tới, thật lâu không có đi tới thức hải gặp Bồ yêu, cũng không biết tên này đang nghịch gì.
Tiến vào thức hải, bên trong vẫn như cũ, Tả Mạc thả lỏng, hắn sợ nhất là mỗi lần tiến tới có biến hóa. Dù biến hóa là gì, hắn đều không rõ.
Lúc nhìn thấy bộ dạng Bồ yêu, hắn bị dọa nhảy dựng.
/915
|