Tả Mạc không hề biết chút gì về những phát sinh ở Quy đảo.
Hắn đang điên cuồng tu luyện. Trước đây Tả Mạc không để ý tới sức mạnh, đối với kẻ không có nhiều dã tâm như hắn thì sức mạnh không yếu vừa đủ sống là được rồi. Nhưng giờ đây, hắn theo đuổi sức mạnh tới mức cố chấp, hắn biết rõ, bất luận việc chữa bệnh của A Quỷ hay là thân thể của bản thân, tất cả đều phải dựa trên một thứ, đó chính là sức mạnh, phải có đủ sức mạnh!
Mỗi ngày đều không biết mệt mỏi chìm đắm trong tu luyện. Hắn đang đợi đám người Thúc Long tới, nếu dựa theo những gì hắn hỏi được về U Tuyền giới, nơi đó chỉ dựa vào một mình hắn là không đủ.
Thập Ô Thiên Nghi.
Tướng giai bài danh đệ tam quả nhiên có chỗ độc đáo. Đối với các loại ma công Vệ rõ như lòng bàn tay, Tả Mạc tu luyện trong mấy ngày ngắn ngủi, thực lực bạo tăng, đối với Thập Ô Thiên Nghi hắn đã hiểu được đại khái.
Thập Ô Thiên Nghi, mười vầng thái dương bố trí chằng chịt khắp nơi trên người hắn, thoáng nhìn thì chúng giống như những hình xăm, không giống ma văn chút nào.
Dễ nhìn thấy nhất chính là hoa văn thái dương ở trên trán Tả Mạc, lớn hơn móng tay một chút, bên trong hình tròn hoàn mỹ là hoa văn tinh mỹ phức tạp, bên ngoài là những hình răng cửa biểu tượng cho ánh sáng, không chút chói mắt.
Tả Mạc không đẹp trai lắm nhưng hoa văn thái dương ở giữa trán khiến hắn có thêm chút thần bí và hoa lệ.
Thập Ô Thiên Nghi, mỗi một vầng mặt trời đều đại biểu cho một sức mạnh, cần không ngừng tích lũy sức mạnh để kích hoạt chúng. Mỗi vầng mặt trời đều ẩn chứa một loại biến hóa, mười vầng mặt trời đại biểu cho mười lần biến hóa.
Nhưng theo Vệ nói, ma tự luyện thành Thập Ô Thiên Nghi vốn rất ít, mà lĩnh ngộ mười loại biến hóa lại càng ít hơn.
Mỗi loại biến hóa của Thập Ô Thiên Nghi đều có uy lực rất lớn, bá đạo vô song, càng khiến người ta sợ hãi chính là lực lượng của Thập Ô Thiên Nghi biến hóa hết sức tinh diệu, không phải dạng cậy mạnh làm càn.
Nhưng Thập Ô Thiên Nghi nổi tiếng nhất không phải là mười loại biến hóa, mà chính là tướng giai đệ nhất giới “thập ô thiên giới”!
Vừa nghe tới mấy danh từ này, Tả Mạc thèm nhỏ dãi, đáng tiếc nhất chính là việc Vệ không biết làm sao để lĩnh ngộ được ‘thập ô thiên giới’.
‘Giới’, là cảnh giới mà tu giả nguyên anh kỳ, ma tướng, la hầu yêu bắt đầu tiếp xúc với lực lượng. Đó là ‘đăng hỏa phạn giới’ của Định Chân, mà Vi Thắng chỉ ở cảnh giới kim đan đã có thể chạm tới cánh cửa của ‘giới’ khiến nhiều người trợn mắt há mồm không thôi.
Đã từng nhìn thấy ‘đăng hỏa phạm giới’ của Định Chân, Tả Mạc rất hứng thú đối với ‘giới’.
Nhưng làm thế nào để lĩnh ngộ được ‘giới’, Vệ không nói nhiều, Tả Mạc còn cách điều đó quá xa.
Tuy do trên người có chí bảo nên Tả Mạc mới luyện thành Thập Ô Thiên Nghi nhưng bây giờ thân thể hắn lại đang ở trạng thái cân bằng. Lúc trước hắn đột phá linh lực và thần thức, bây giờ lại thành cản trở. Những ngày tiếp theo Tả Mạc liều mạng luyện hóa thần lực ở tay phải, sau đó chuyển hóa thành linh lực và thần thức, lấy phương thức này để cường hóa Thập Ô Thiên Nghi.
Vốn Tả Mạc cho rằng công việc này cần rất nhiều thời gian nhưng khiến hắn không ngờ tới chính là chỉ cần mười ngày, hắn đã đem linh lực thăng cấp tới nguyên anh kì, thần thức thăng cấp tới yêu phủ.
Một mặt là thần lực sung túc, lực lượng của vòng xoáy ở tay phải Tả Mạc càng lúc càng nhanh, thần lực có thể luyện hóa mỗi ngày ngày càng nhiều. Mặc dù rất vui mừng nhưng tả Mạc cũng có chút lo lắng, với tốc độ như này, rất nhanh thần lực sản sinh sẽ vượt quá lượng hắn có thể luyện hóa mỗi ngày.
Ở phương diện khác, cảnh giới Thập Ô Thiên Nghi tuy không ổn nhưng dù sao cũng là tướng giai, so với kim đan và âm thần còn cao hơn một cấp. Tả Mạc tuy chỉ vừa mới bước qua cánh cửa này thì sự lý giải đối với lực lượng đã khác biệt rất nhiều.
Đây gọi là trăm sông đổ về biển, tuy rằng ma thể linh lực và thần thức là khác nhau nhưng vẫn mang lại cho Tả Mạc nhiều lợi ích tham khảo.
Kết thành nguyên anh, Bồ yêu và Vệ không hề giật mình, trong mắt họ đây là điều đương nhiên. Nhưng thần thức Tả Mạc luyện thành yêu phủ lại khiến Bồ yêu cảm thấy hưng phấn.
Yêu luyện thành yêu phủ được gọi là La Hầu yêu, tại yêu giới đã được xếp vào đội ngũ cao thủ.
Thiên phú về mặt yêu thuật của Tả Mạc cực tốt nhưng so với ma thể thì còn kém chút. Tả Mạc là học sinh của Bồ yêu vậy mà lại bị Vệ cướp mất tiếng tăm, điều này luôn canh cánh trong lòng gã. Bây giờ Tả Mạc luyện thành yêu phủ, điều này có nghĩa hắn có thể truyền dậy rất nhiều yêu thuật cho Tả Mạc.
Hơn nữa, cấp cổ hoang tế thuật mới là thứ thích hợp nhất cho La Hầu yêu!
Nhưng Bồ yêu không nói điều này ra, hắn đang phải làm vài việc.
-----------------------------
Đột nhiên ở một góc của Thập Chỉ Ngục truyền ra một ít tin tức kì quái.
Mấy tin tức này phải dùng từ cổ quái để diễn tả, câu cú không rõ ràng, hơn nữa vị trị phát ra đều rất hẻo lánh. Người hữu tâm để ý nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra mỗi tầng Thập Chỉ Ngục đều có những tin tương tự như này.
“Có tác dụng không?” Vệ hỏi Bồ yêu.
“Không biết.” Huyết đồng của Bồ yêu đầy bình lặng: “Quá lâu rồi, không biết bọn họ còn nhớ không nữa, còn nước còn tát vậy.”
“Người năm đó ủng hộ chủ nhân không biết còn lại bao nhiêu.” Vệ lạnh lùng nói: “Ta đã phát ra huyết triệu.”
Trong mắt Bồ yêu đầy vẻ lạnh lùng, nhếch mép cười nhạt nói: “Thời gian dù lợi hại nhưng cũng phải chừa một vài thứ.”
“Ngươi dự định để A Tả kế thừa tất cả thứ này?” Vệ nhìn Bồ yêu nói.
Bồ yêu lắc đầu: “Chưa chắc hắn đã nguyện ý kế thừa.”
“Chúng ta đều giống nhau.” Vệ gật đầu.
“Nhưng hắn cần có lực lượng.” Hắc y của Bồ yêu không gió tự bay, giọng nói cũng trở nên thâm trầm hơn: “Hắn không biết rõ về mình, chúng ta cũng không giải thích cặn kẽ. Chỉ sợ địch nhân của hắn so với tưởng tượng không chỉ là một nhà.”
Bỗng Vệ mỉm cười: “Rất giống chúng ta ngày xưa.”
Bồ yêu vì những lời này mà nhớ lại quá khứ, huyết đồng lộ vẻ hoài niệm nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại: “Hơn nữa, theo hắn cũng không thiệt thòi. Gia tộc ngàn năm không suy bại nhất định sẽ vinh quang trở lại!”
Vệ thở dài đầy yếu ớt: “Không biết còn lại gì không nữa.”
Bồ yêu cũng trầm mặc không nói, hắn không để tâm lắm.
----------------------------
Tả Mạc đột nhiên dừng tu luyện, hắn nhận ra có người đang tới gần, cả người khẽ chuyển lên trước che cho A Quỷ.
Hai bóng người giống như u linh đột nhiên xuất hiện cách đó không xa.
“Là ngươi!” Khi Tả Mạc nhìn thấy không khỏi có chút kinh ngạc.
Dưới đêm tối, khuôn mặt vốn xinh đẹp quyến rũ của Tằng Liên Nhi bỗng trở nên thần bí, hai mắt đen tuyền mang theo cảm giác huyền ảo khó nói nên lời. Bên cạnh nàng là một nữ nhân, nhìn qua trang phục thì giống như thị nữ của nàng.
Nàng đi tới cách Tả Mạc khoảng năm trượng thì dừng lại.
“Ngươi muốn đi U Tuyền giới?” Giọng nói yếu ớt theo gió truyền tới.
Không bao giờ ngừng cánh giác, Tả Mạc rất tập trung, trầm giọng nói: “Sao ngươi lại biết?”
“Nơi này là Toái Thạch giới.” Tằng Liên Nhi coi như không thấy sự phòng bị của Tả Mạc.
Tả Mạc hiểu ra, tám chín phần mười là do việc mình hỏi thăm tin tức của Tố Ảnh Hồn Ti thảo khiến đám người Tằng Dịch để ý. Nữ nhân mỹ lệ trước mặt này khiến hắn cảm thấy rất nguy hiểm. Tuy bản thân đã đột phá nhưng then chốt chính là ngân sắc thần lực lấy lại từ trên người đối phương.
Nữ nhân này, hắn nhìn không thấu.
“Ta tu luyện chính là nguyệt lượng thần lực.” Khuôn mặt quyến rũ của Tằng Liên Nhi hiện lên vẻ mê man, nàng ngẩng đầu, ánh trăng trên đỉnh đầu bỗng sáng hơn chút, một chùm ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nàng.
Lông mi dài, môi mềm, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết được ánh trắng chiểu rọi khiến người ta say mê.
“Nguyệt lượng thần lực?” Lúc này Tả Mạc mới bừng tỉnh, thảo nào thần lực của đối phương lại sinh ra cảm ứng đối với thần lực của mình.
“Ta sẽ theo ngươi đi tới U Tuyền giới.” Tằng Liên Nhi buồn bã nói.
“Ngươi đi theo ta tới U Tuyền giới?” Tả Mạc khi nghe thấy câu này thỉ sửng sốt rất lâu sau mới bình thường lại, hắn vừa buồn cười vừa khó giải thích: “Ha ha, ngươi nói cái gì? Ngươi theo ta đi U Tuyền giới? Ha ha.”
“Ừ.” Đôi mắt đẹp của Tằng Liên Nhi vẫn rất bình tĩnh nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc nghe được sự kiên định trong lời nói của đối phương, thôi không cười nữa, nhíu mày: “Không phải lúc để đùa. Ta và ngươi không quen.”
Giọng nói của Tằng Liên Nhi cực kì êm ái: “Bởi vì ngươi tu luyện chính là thái dương thần lực, ta tu luyện chính là nguyệt lượng thần lực.”
“Không hiểu.” Tả Mạc lắc đầu.
“Nếu như hai chúng ta đồng thời tu luyện, thần lực sẽ tăng trưởng rất nhanh.” Tằng Liên Nhi giải thích.
Cuối cùng Tả Mạc đã hiểu ra: “Ngươi nói chính là lực lượng cảm ứng?”
“Cũng được gọi là song tu.” Tằng Liên Nhi thản nhiên nói: “Ngươi mới là người có lợi.”
Tả Mạc bất động: “Ta không cần.”
“Bởi vì tay phải của ngươi sao?” Tằng Liên mỉm cười nói.
Tả Mạc lại thấy không buồn cười chút nào, trong lòng hắn rất cảnh giác, đối phương hiểu hắn vượt xa những gì hắn đoán, ngay cả lực lượng vòng xoáy ở tay phải cũng biết.
Nữ nhân này…
“Ta không có ác ý với ngươi. Lực lượng của vòng xoáy ở tay phải ngươi càng lúc càng lớn, thần lực ngươi có thể rút ra chỉ là số nhỏ. Khi nó bành trướng đến một trạng thái nào đó, ngươi sẽ mất đi khống chế với nó.”
Nàng nhìn Tả Mạc nói: “Song tu có thể giải quyết vấn đề này.”
Tả Mạc giang tay nói: “Ta dựa vào cái gì để tin ngươi.”
“Bởi vì thần lực của đã thức tỉnh ta, nó đã lưu lại dấu ấn ở trong cơ thể ta, ngươi chết rồi, ta cũng không sống được.” Tằng Liên Nhi coi như không có gì nói tiếp: “Ta chết rồi, thần lực của ngươi cũng sẽ mất.”
“Á! Thần điêu vừa thôi!” Tả Mạc cười nhạt.
“Song tu phải bắt đầu, nó sẽ quyết định vận mệnh của hai chúng ta. Chỉ cần ta thôi động thần lực, ngươi liền có thể cảm giác được.” Dứt lời ánh trăng xung quanh Tằng Liên Nhi sáng bừng lên.
Tả Mạc biến sắc, thần lực trong người hắn không khống chế mà tự động!
“Đây là lực lượng cảm ứng mà ngươi đã nói, ngươi thôi động thần lực, thần lực của ta cũng sẽ có cảm ứng tương tự.” Tằng Liên Nhi nói với Tả Mạc.
Chết tiệt!
“Vì không muốn tự nhiên lăn ra chết mà không hiểu vì sao nên ta cảm thấy đi theo ngươi là an toàn nhất.”
Tằng Liên Nhi không thèm nhìn Tả Mạc, chậm rãi đi tới bên rồi ngồi xuống. Thị nữ của nàng cũng đi theo, trong nháy mắt, trước mặt liền xuất hiện một chiếc bàn gỗ, một bộ trà tinh xảo, còn có một chiếc lò nhỏ để nấu trà.
Thức hải.
Tả Mạc sốt ruột hỏi Bồ yêu và Vệ: “Nữ nhân kia nói đều là thực phải không?”
Ngươi giải thích chính là Vệ: “Đúng vậy, song tu thời đại viễn cổ thường là đồng sinh cộng tử!”
“Điên mẹ nó rồi!” Tả Mạc chửi ầm lên, sắc mặt vô cùng kém.
“Kỳ thực đây cũng không phải là chuyện gì xấu…” Vệ còn chưa nói xong Tả Mạc đã thở phì phò biến khỏi thức hải.
“Nguyệt lượng thần lực?” Bồ yêu đăm chiêu nói.
Hắn đang điên cuồng tu luyện. Trước đây Tả Mạc không để ý tới sức mạnh, đối với kẻ không có nhiều dã tâm như hắn thì sức mạnh không yếu vừa đủ sống là được rồi. Nhưng giờ đây, hắn theo đuổi sức mạnh tới mức cố chấp, hắn biết rõ, bất luận việc chữa bệnh của A Quỷ hay là thân thể của bản thân, tất cả đều phải dựa trên một thứ, đó chính là sức mạnh, phải có đủ sức mạnh!
Mỗi ngày đều không biết mệt mỏi chìm đắm trong tu luyện. Hắn đang đợi đám người Thúc Long tới, nếu dựa theo những gì hắn hỏi được về U Tuyền giới, nơi đó chỉ dựa vào một mình hắn là không đủ.
Thập Ô Thiên Nghi.
Tướng giai bài danh đệ tam quả nhiên có chỗ độc đáo. Đối với các loại ma công Vệ rõ như lòng bàn tay, Tả Mạc tu luyện trong mấy ngày ngắn ngủi, thực lực bạo tăng, đối với Thập Ô Thiên Nghi hắn đã hiểu được đại khái.
Thập Ô Thiên Nghi, mười vầng thái dương bố trí chằng chịt khắp nơi trên người hắn, thoáng nhìn thì chúng giống như những hình xăm, không giống ma văn chút nào.
Dễ nhìn thấy nhất chính là hoa văn thái dương ở trên trán Tả Mạc, lớn hơn móng tay một chút, bên trong hình tròn hoàn mỹ là hoa văn tinh mỹ phức tạp, bên ngoài là những hình răng cửa biểu tượng cho ánh sáng, không chút chói mắt.
Tả Mạc không đẹp trai lắm nhưng hoa văn thái dương ở giữa trán khiến hắn có thêm chút thần bí và hoa lệ.
Thập Ô Thiên Nghi, mỗi một vầng mặt trời đều đại biểu cho một sức mạnh, cần không ngừng tích lũy sức mạnh để kích hoạt chúng. Mỗi vầng mặt trời đều ẩn chứa một loại biến hóa, mười vầng mặt trời đại biểu cho mười lần biến hóa.
Nhưng theo Vệ nói, ma tự luyện thành Thập Ô Thiên Nghi vốn rất ít, mà lĩnh ngộ mười loại biến hóa lại càng ít hơn.
Mỗi loại biến hóa của Thập Ô Thiên Nghi đều có uy lực rất lớn, bá đạo vô song, càng khiến người ta sợ hãi chính là lực lượng của Thập Ô Thiên Nghi biến hóa hết sức tinh diệu, không phải dạng cậy mạnh làm càn.
Nhưng Thập Ô Thiên Nghi nổi tiếng nhất không phải là mười loại biến hóa, mà chính là tướng giai đệ nhất giới “thập ô thiên giới”!
Vừa nghe tới mấy danh từ này, Tả Mạc thèm nhỏ dãi, đáng tiếc nhất chính là việc Vệ không biết làm sao để lĩnh ngộ được ‘thập ô thiên giới’.
‘Giới’, là cảnh giới mà tu giả nguyên anh kỳ, ma tướng, la hầu yêu bắt đầu tiếp xúc với lực lượng. Đó là ‘đăng hỏa phạn giới’ của Định Chân, mà Vi Thắng chỉ ở cảnh giới kim đan đã có thể chạm tới cánh cửa của ‘giới’ khiến nhiều người trợn mắt há mồm không thôi.
Đã từng nhìn thấy ‘đăng hỏa phạm giới’ của Định Chân, Tả Mạc rất hứng thú đối với ‘giới’.
Nhưng làm thế nào để lĩnh ngộ được ‘giới’, Vệ không nói nhiều, Tả Mạc còn cách điều đó quá xa.
Tuy do trên người có chí bảo nên Tả Mạc mới luyện thành Thập Ô Thiên Nghi nhưng bây giờ thân thể hắn lại đang ở trạng thái cân bằng. Lúc trước hắn đột phá linh lực và thần thức, bây giờ lại thành cản trở. Những ngày tiếp theo Tả Mạc liều mạng luyện hóa thần lực ở tay phải, sau đó chuyển hóa thành linh lực và thần thức, lấy phương thức này để cường hóa Thập Ô Thiên Nghi.
Vốn Tả Mạc cho rằng công việc này cần rất nhiều thời gian nhưng khiến hắn không ngờ tới chính là chỉ cần mười ngày, hắn đã đem linh lực thăng cấp tới nguyên anh kì, thần thức thăng cấp tới yêu phủ.
Một mặt là thần lực sung túc, lực lượng của vòng xoáy ở tay phải Tả Mạc càng lúc càng nhanh, thần lực có thể luyện hóa mỗi ngày ngày càng nhiều. Mặc dù rất vui mừng nhưng tả Mạc cũng có chút lo lắng, với tốc độ như này, rất nhanh thần lực sản sinh sẽ vượt quá lượng hắn có thể luyện hóa mỗi ngày.
Ở phương diện khác, cảnh giới Thập Ô Thiên Nghi tuy không ổn nhưng dù sao cũng là tướng giai, so với kim đan và âm thần còn cao hơn một cấp. Tả Mạc tuy chỉ vừa mới bước qua cánh cửa này thì sự lý giải đối với lực lượng đã khác biệt rất nhiều.
Đây gọi là trăm sông đổ về biển, tuy rằng ma thể linh lực và thần thức là khác nhau nhưng vẫn mang lại cho Tả Mạc nhiều lợi ích tham khảo.
Kết thành nguyên anh, Bồ yêu và Vệ không hề giật mình, trong mắt họ đây là điều đương nhiên. Nhưng thần thức Tả Mạc luyện thành yêu phủ lại khiến Bồ yêu cảm thấy hưng phấn.
Yêu luyện thành yêu phủ được gọi là La Hầu yêu, tại yêu giới đã được xếp vào đội ngũ cao thủ.
Thiên phú về mặt yêu thuật của Tả Mạc cực tốt nhưng so với ma thể thì còn kém chút. Tả Mạc là học sinh của Bồ yêu vậy mà lại bị Vệ cướp mất tiếng tăm, điều này luôn canh cánh trong lòng gã. Bây giờ Tả Mạc luyện thành yêu phủ, điều này có nghĩa hắn có thể truyền dậy rất nhiều yêu thuật cho Tả Mạc.
Hơn nữa, cấp cổ hoang tế thuật mới là thứ thích hợp nhất cho La Hầu yêu!
Nhưng Bồ yêu không nói điều này ra, hắn đang phải làm vài việc.
-----------------------------
Đột nhiên ở một góc của Thập Chỉ Ngục truyền ra một ít tin tức kì quái.
Mấy tin tức này phải dùng từ cổ quái để diễn tả, câu cú không rõ ràng, hơn nữa vị trị phát ra đều rất hẻo lánh. Người hữu tâm để ý nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra mỗi tầng Thập Chỉ Ngục đều có những tin tương tự như này.
“Có tác dụng không?” Vệ hỏi Bồ yêu.
“Không biết.” Huyết đồng của Bồ yêu đầy bình lặng: “Quá lâu rồi, không biết bọn họ còn nhớ không nữa, còn nước còn tát vậy.”
“Người năm đó ủng hộ chủ nhân không biết còn lại bao nhiêu.” Vệ lạnh lùng nói: “Ta đã phát ra huyết triệu.”
Trong mắt Bồ yêu đầy vẻ lạnh lùng, nhếch mép cười nhạt nói: “Thời gian dù lợi hại nhưng cũng phải chừa một vài thứ.”
“Ngươi dự định để A Tả kế thừa tất cả thứ này?” Vệ nhìn Bồ yêu nói.
Bồ yêu lắc đầu: “Chưa chắc hắn đã nguyện ý kế thừa.”
“Chúng ta đều giống nhau.” Vệ gật đầu.
“Nhưng hắn cần có lực lượng.” Hắc y của Bồ yêu không gió tự bay, giọng nói cũng trở nên thâm trầm hơn: “Hắn không biết rõ về mình, chúng ta cũng không giải thích cặn kẽ. Chỉ sợ địch nhân của hắn so với tưởng tượng không chỉ là một nhà.”
Bỗng Vệ mỉm cười: “Rất giống chúng ta ngày xưa.”
Bồ yêu vì những lời này mà nhớ lại quá khứ, huyết đồng lộ vẻ hoài niệm nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại: “Hơn nữa, theo hắn cũng không thiệt thòi. Gia tộc ngàn năm không suy bại nhất định sẽ vinh quang trở lại!”
Vệ thở dài đầy yếu ớt: “Không biết còn lại gì không nữa.”
Bồ yêu cũng trầm mặc không nói, hắn không để tâm lắm.
----------------------------
Tả Mạc đột nhiên dừng tu luyện, hắn nhận ra có người đang tới gần, cả người khẽ chuyển lên trước che cho A Quỷ.
Hai bóng người giống như u linh đột nhiên xuất hiện cách đó không xa.
“Là ngươi!” Khi Tả Mạc nhìn thấy không khỏi có chút kinh ngạc.
Dưới đêm tối, khuôn mặt vốn xinh đẹp quyến rũ của Tằng Liên Nhi bỗng trở nên thần bí, hai mắt đen tuyền mang theo cảm giác huyền ảo khó nói nên lời. Bên cạnh nàng là một nữ nhân, nhìn qua trang phục thì giống như thị nữ của nàng.
Nàng đi tới cách Tả Mạc khoảng năm trượng thì dừng lại.
“Ngươi muốn đi U Tuyền giới?” Giọng nói yếu ớt theo gió truyền tới.
Không bao giờ ngừng cánh giác, Tả Mạc rất tập trung, trầm giọng nói: “Sao ngươi lại biết?”
“Nơi này là Toái Thạch giới.” Tằng Liên Nhi coi như không thấy sự phòng bị của Tả Mạc.
Tả Mạc hiểu ra, tám chín phần mười là do việc mình hỏi thăm tin tức của Tố Ảnh Hồn Ti thảo khiến đám người Tằng Dịch để ý. Nữ nhân mỹ lệ trước mặt này khiến hắn cảm thấy rất nguy hiểm. Tuy bản thân đã đột phá nhưng then chốt chính là ngân sắc thần lực lấy lại từ trên người đối phương.
Nữ nhân này, hắn nhìn không thấu.
“Ta tu luyện chính là nguyệt lượng thần lực.” Khuôn mặt quyến rũ của Tằng Liên Nhi hiện lên vẻ mê man, nàng ngẩng đầu, ánh trăng trên đỉnh đầu bỗng sáng hơn chút, một chùm ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nàng.
Lông mi dài, môi mềm, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết được ánh trắng chiểu rọi khiến người ta say mê.
“Nguyệt lượng thần lực?” Lúc này Tả Mạc mới bừng tỉnh, thảo nào thần lực của đối phương lại sinh ra cảm ứng đối với thần lực của mình.
“Ta sẽ theo ngươi đi tới U Tuyền giới.” Tằng Liên Nhi buồn bã nói.
“Ngươi đi theo ta tới U Tuyền giới?” Tả Mạc khi nghe thấy câu này thỉ sửng sốt rất lâu sau mới bình thường lại, hắn vừa buồn cười vừa khó giải thích: “Ha ha, ngươi nói cái gì? Ngươi theo ta đi U Tuyền giới? Ha ha.”
“Ừ.” Đôi mắt đẹp của Tằng Liên Nhi vẫn rất bình tĩnh nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc nghe được sự kiên định trong lời nói của đối phương, thôi không cười nữa, nhíu mày: “Không phải lúc để đùa. Ta và ngươi không quen.”
Giọng nói của Tằng Liên Nhi cực kì êm ái: “Bởi vì ngươi tu luyện chính là thái dương thần lực, ta tu luyện chính là nguyệt lượng thần lực.”
“Không hiểu.” Tả Mạc lắc đầu.
“Nếu như hai chúng ta đồng thời tu luyện, thần lực sẽ tăng trưởng rất nhanh.” Tằng Liên Nhi giải thích.
Cuối cùng Tả Mạc đã hiểu ra: “Ngươi nói chính là lực lượng cảm ứng?”
“Cũng được gọi là song tu.” Tằng Liên Nhi thản nhiên nói: “Ngươi mới là người có lợi.”
Tả Mạc bất động: “Ta không cần.”
“Bởi vì tay phải của ngươi sao?” Tằng Liên mỉm cười nói.
Tả Mạc lại thấy không buồn cười chút nào, trong lòng hắn rất cảnh giác, đối phương hiểu hắn vượt xa những gì hắn đoán, ngay cả lực lượng vòng xoáy ở tay phải cũng biết.
Nữ nhân này…
“Ta không có ác ý với ngươi. Lực lượng của vòng xoáy ở tay phải ngươi càng lúc càng lớn, thần lực ngươi có thể rút ra chỉ là số nhỏ. Khi nó bành trướng đến một trạng thái nào đó, ngươi sẽ mất đi khống chế với nó.”
Nàng nhìn Tả Mạc nói: “Song tu có thể giải quyết vấn đề này.”
Tả Mạc giang tay nói: “Ta dựa vào cái gì để tin ngươi.”
“Bởi vì thần lực của đã thức tỉnh ta, nó đã lưu lại dấu ấn ở trong cơ thể ta, ngươi chết rồi, ta cũng không sống được.” Tằng Liên Nhi coi như không có gì nói tiếp: “Ta chết rồi, thần lực của ngươi cũng sẽ mất.”
“Á! Thần điêu vừa thôi!” Tả Mạc cười nhạt.
“Song tu phải bắt đầu, nó sẽ quyết định vận mệnh của hai chúng ta. Chỉ cần ta thôi động thần lực, ngươi liền có thể cảm giác được.” Dứt lời ánh trăng xung quanh Tằng Liên Nhi sáng bừng lên.
Tả Mạc biến sắc, thần lực trong người hắn không khống chế mà tự động!
“Đây là lực lượng cảm ứng mà ngươi đã nói, ngươi thôi động thần lực, thần lực của ta cũng sẽ có cảm ứng tương tự.” Tằng Liên Nhi nói với Tả Mạc.
Chết tiệt!
“Vì không muốn tự nhiên lăn ra chết mà không hiểu vì sao nên ta cảm thấy đi theo ngươi là an toàn nhất.”
Tằng Liên Nhi không thèm nhìn Tả Mạc, chậm rãi đi tới bên rồi ngồi xuống. Thị nữ của nàng cũng đi theo, trong nháy mắt, trước mặt liền xuất hiện một chiếc bàn gỗ, một bộ trà tinh xảo, còn có một chiếc lò nhỏ để nấu trà.
Thức hải.
Tả Mạc sốt ruột hỏi Bồ yêu và Vệ: “Nữ nhân kia nói đều là thực phải không?”
Ngươi giải thích chính là Vệ: “Đúng vậy, song tu thời đại viễn cổ thường là đồng sinh cộng tử!”
“Điên mẹ nó rồi!” Tả Mạc chửi ầm lên, sắc mặt vô cùng kém.
“Kỳ thực đây cũng không phải là chuyện gì xấu…” Vệ còn chưa nói xong Tả Mạc đã thở phì phò biến khỏi thức hải.
“Nguyệt lượng thần lực?” Bồ yêu đăm chiêu nói.
/915
|