Có Tả Mạc gia nhập, tốc độ luyện chế thuyền lớn tăng mạnh. Lục phẩm đại nhật văn diễm luyện hoá ngũ phẩm cát Kim Lưu thật dễ dàng. Mà Tả Mạc sau vài lần bỡ ngỡ đã tìm được cảm giác, tốc độ tăng nhanh!
Chính bởi vậy nên Kim Ô doanh chỉ có thể ở bên để trợ giúp hắn.
Một vạn tấn kim lưu!
Một trăm cân cát Kim Lưu mới có thể luyện chế ra một cân kim lưu, một vạn tấn kim lưu nghĩa là phải một trăm vạn tấn cát Kim Lưu!
Vốn Tả Mạc tính luyện chế một ngàn tấn kim lưu, không nghĩ tới quái thi lại nảy sinh hứng thú, cũng học Tả Mạc luyện chế kim lưu. Tu vi của quái thi thật thâm hậu, một ngón tay dí xuống, cả cồn cát đổ vỡ chỉ còn lại tinh hoa kim lưu.
Quái thi nhấc tay ba lần là luyện chế được ba cồn cát, đều là những cồn cát cao tới hơn năm mươi trượng!
Tất cả còn lại là ba kim lưu cầu vô cùng to lớn!
Tả Mạc cười toe toét, như điên chạy đi chạy lại, đem ba kim lưu cầu mang về! Tới tận bây giờ hắn mới phát hiện ra sức mạnh của ma thể mà dùng để luyện chế pháp bảo thì thật là tuyệt hảo. Nếu không, hắn chẳng thể di chuyển nổi ba kim lưu cầu này.
Nhìn kim lưu cảm thấy giống thuỷ tinh trộn vàng, vừa trong sáng như thuỷ tinh vừa có ánh vàng, cực kì nặng. Một vạn tấn kim lưu để cùng một chỗ chỉ tạo thành một cồn cát cao chưa tới ba trượng.
Kim Ô doanh từ trên xuống dưới há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi, thủ pháp luyện khí của ông chủ khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ, mà thủ đoạn của quái thi càng khiến bọn họ tắt tiếng luôn.
Không ai ngờ được, một bước tiêu tốn bao nhiêu thời gian lại dễ dàng hoàn thành như vậy!
Một lúc sau, khi Cát Vĩ Tôn bảo đã tỉnh lại, vội vàng chỉ huy mọi người bắt đầu phân giải kim lưu.
Công việc còn lại Tả Mạc không nhúng tay vào, hắn biết rõ Tôn Bảo sẽ có cách của bọn họ. Đối với luyện khí, thủ pháp tương đối trọng yếu nhưng cách nghĩ lại càng trọng yếu hơn. Nếu như hắn nhúng tay vào, suy nghĩ của bọn Tôn Bảo sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa hắn đối với phương thức hoạt động của Kim Ô doanh không quá quen thuộc, tuỳ tiện nhúng tay vào chỉ sợ sẽ đem lại hiệu quả không tốt.
Tả Mạc rảnh rỗi dứt khoát dùng cát Kim Lưu luyện chế để nâng tay nghề.
Không lâu sau, trên tay hắn xuất hiện một thanh kim sắc đại kiếm, thanh kim sắc đại kiếm này là hắn nhái theo thanh hắc kiếm trong tay Vi Thắng, giống nhau đều là trảm mã kiếm. Kim lưu óng ánh trong suốt điều đó khiến nó giống như một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải một thanh hung khí chuyên dùng để giết chóc.
Nói thật, tay nghề luyện chế của Tả Mạc không thực sự tốt, lãng phí tài liệu vô cùng. Thanh kiếm được tạo hoàn toàn bởi kim lưu tinh chế từ cát Kim Lưu, trọng lượng của nó đạt tới mức đáng sợ, ba tấn!
Thanh kim lưu kiếm này, ngoại trừ hắn phỏng chừng không có ai dùng được.
Thụt lùi rồi, thụt lùi rồi! Hắn lắc đầu than thở.
Do tài liệu bất phàm nên phẩm giai của thanh kim lưu kiếm này mới đạt tới ngũ phẩm, khiến Tả Mạc ngạc nhiên chính là nó có ba phù trận kỹ là: vạn quân, phá tà, thiên hoả. Đương nhiên, Tả Mạc ngoài ngạc nhiên về số lượng phù trận kỹ mà còn về chất lượng của chúng. Bằng vào ba phù trận kỹ này, thanh kim lưu kiếm của hắn có thể xếp vào hàng ngũ phẩm trung giai.
Luyện chế ra một thanh ngũ phẩm trung giai trọng kiếm, Tả Mạc không những không vui mà còn lắc đầu. Kim lưu do tinh luyện cát Kim Lưu mà thành, hoàn toàn có tiềm lực luyện chế ra pháp bảo lục phẩm. Ngũ phẩm trung giai chỉ là loại bình thường thôi.
Lục phẩm và ngũ phẩm bản chất là khác nhau.
Hắn không hề biết, vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào thanh trọng kiếm trong tay hắn, cùng với đó là vô số tiếng nuốt nước bọt vang lên.
Lôi Bằng là kẻ dày mặt nhất, tiến đến gần: “Ông chủ, thanh kiếm này cấp cho ta đi! Gia hoả thô như này, ông chủ mang theo mất công, ta có sức khoẻ không sợ mệt!”
Tả Mạc hơi ngạc nhiên hỏi: “Không phải người dùng đao sao?”
“Hắc, không có vấn đề, đao và kiếm không khác nhau lắm.” Lôi Bằng cười hiền lành.
“Này, ngươi có thể nhấc được nó lên thì cầm đi.” Tả Mạc chỉ vào trọng kiếm kim lưu đang cắm ở trong cát nói.
Lôi Bằng mừng rỡ, vội vàng chạy tới, dốc hết khí lực toàn thân, cố gắng rút trọng kiếm từ trong cát ra. Không nói hai lời, đem nó đặt lên vai, khiêng như khiên ván gỗ, giống như có ai đang đuổi theo phía sau, chạy nhanh như chớp.
Mọi người đứng xem đều lộ ra vẻ mặt sầu não.
“Bị tên đen kia cướp mất rồi!”
“Da mặt Lôi Bằng dày vô đối!”
“Như vậy cũng được …”
Sau khi xử lý trọng kiếm, Tả Mạc suy nghĩ rồi lại tiếp tục động thủ.
Hắn thật không ngờ kim lưu lại nặng như vậy, cho dù luyện chế thành phi kiếm cũng quá nặng. Có kinh nghiệm từ lần trước, một lần nữa hắn bắt đầu luyện chế.
Không lâu sau, trên tay hắn xuất hiện hai thanh phi kiếm một lớn một nhỏ.
Lần này Tả Mạc rất thoả mãn, hai thanh phi kiếm này là một đôi thư hùng, hùng kiếm dài một thước rưỡi, thư kiếm dài chín tấc, thân kiếm có thể uốn cong, linh động dị thường!
Trên thanh phi kiếm có bốn phù trận kỹ: toái tiêu, hồng vụ, lược quang, kim bảo!
Ngũ phẩm thượng giai!
Thanh phi kiếm này tuyệt đối là cực phẩm trong các phi kiếm ngũ phẩm! Pháp bảo ngũ phẩm, nhiều nhất chỉ có bốn phù trận kỹ, hơn nữa bốn cái phù trận kỹ của phi kiếm đều là bất phàm, có thể nói là cực phẩm!
Mọi người đã sớm nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, thấy vẻ mặt của Tả Mạc nhất thời không khí trở nên sôi sục. Chưa đợi bọn họ làm gì thì một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Tả Mạc, đó là Tạ Sơn!
“Lại chậm rồi!” Vô số âm thanh thất vọng đồng thời vang lên.
Trong lòng Tạ Sơn đắc ý vô cùng, nhưng rất nhanh liền trở nên cung kính hành lễ với Tả Mạc nói: “Đại nhân, thanh kiếm này có thể ban cho Tạ Sơn được không?”
Tả Mạc hơi trầm ngâm, ngay lập tức gật đầu: “Thanh phi kiếm này rất thích hợp với ngươi.” Nói xong liền đem thanh phi kiếm này vất cho Tạ Sơn.
Tạ Sơn cẩn thận đón lấy phi kiếm, sau khi kiểm tra thì sắc mặt dần trở nên kích động. Thanh kiếm này giống như được tạo ra dành cho hắn, cùng với thải thận kiếm ý của hắn là tuyệt phối! Đối với bất cứ gã kiếm tu nào thì một thanh phi kiếm thích hợp với bản thân chỉ ngộ chứ không thể cầu!
Rất nhiều luyện kiếm sư nổi tiếng có thể chế tạo được nhưng giá cả quá cao khiến người ta nản lòng. Vô số lần trong mơ Tạ Sơn mong có được một thanh phi kiếm thích hợp với bản thân, khi mà thanh phi kiếm đó thực sự ở trước mặt thì hắn lại không tin vào nó.
Hắn bỗng nhiên khom người nói: “Mong đại nhân ban cho kiếm danh!”
Tả Mạc vốn định tuỳ tiện đưa ra một cái tên nhưng nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Tạ Sơn đành phải nói: “Vậy gọi là Song Thận kiếm đi!”
“Song Thận kiếm… Song Thận kiếm!” Tả Sơn khẽ nhẩm lại trong lòng, thi lễ với Tả Mạc: “Tạ ơn đại nhân ban tên!”
Song Thận kiếm khiến Tả Mạc vô cùng thoải mái, nhưng nó cũng khiến hắn nhớ tới một sự kiện. Luyện khí không thể quá tuỳ tâm sở dục, phải chiếu công dụng mà luyện chế, nếu pháp bảo luyện ra không dùng thì có ích lợi gì chứ?
Nghĩ đến đây, hắn thuận miệng hỏi một câu: “Còn ai cần phi kiếm nữa không?”
Toàn bộ doanh địa như nổ tung!
Thành viên Chu Tước doanh giống như điên lao về phía Tả Mạc, vô số cánh tay giơ lên, chỉ nghe thấy bọn họ gào to: “Đại nhân, ta cần ta cần!”
“Ta muốn!”
“Đại nhân, cho ta!”
…
Lúc này Tả Mạc mới ý thức được mình vừa đâm vào một tổ ong vò vẽ.
----------------------------
“Ha ha, đại nhân thật là nhiệt tình!” Tôn Bảo nhìn những người đang vây quanh Tả Mạc, cười sang sảng nói.
Cát Vĩ cũng cười nói: “Luyện nhiều cũng là chuyện tốt!”
Hai ngươi tuỳ ý đàm tiếu một hai câu rồi sau đó lại tập trung toàn bộ tinh thần vào việc luyện chế thuyền lớn. Chiếc thuyền lớn này là một khảo nghiệm trước nay chưa từng có đối với Kim Ô doanh.
Muốn dung nạp tất cả thì bên trong thuyền cần có đủ không gian. Nếu như dựa theo biện pháp bình thường thì chiếc thuyền lớn này sẽ to gấp ba lần thuyền vận nô. Nhưng thuyền càng lớn vậy sẽ tiêu hao càng nhiều tinh thạch, cần phải bố trí càng nhiều phù trận, mục tiêu càng rõ ràng…
Tôn Bảo bọn họ không dự định dùng phương pháp luyện chế bình thường đối với chiếc thuyền này.
Chiếc thuyền Hạt Táo của đại nhân đã gợi ý cho bọn họ quyết định dùng phương pháp giống thế để luyện chế thuyền lớn. Phù trận nạp hư đối với tài liệu yêu cầu rất cao, đây là do giá cả thị trường của Nạp Hư giới lúc nào cũng leo thanh. Rất ít người dùng phù trận nạp hư ở trên thuyền, như vậy giá tiền chế tạo sẽ tăng rất cao, không bằng phương pháp chế tạo phổ thông.
Nhưng đối với Tôn Bảo bọn họ thì tài liệu trái lại không phải là vấn đề đáng bàn.
Kim lưu chỉ thấp hơn lục phẩm chút xíu, có tính năng tuyệt hảo, hoàn toàn có thể chịu được tải của phù trận nạp hư. Nên biết rằng, cát Kim Lưu là một trong các tài liệu cao cấp để Nạp Hư giới luyện chế.
Mà bọn họ lại có hơn một vạn tấn kim lưu!
Tôn Bảo Cát Vĩ hưng phấn cực độ, Kim Ô doanh trên dưới càng hưng phấn, ai cũng hiểu rõ, có thể dùng tài liệu cao cấp như thế chính là cơ hội ngàn năm có một!
Một trận quần thật lớn được mở ra, ở giữa phù trận chính là Xích Sát đỉnh. Thể tích của Xích Sát đỉnh so với trước đây càng nhỏ hơn, từ khi luyện chế thành hình đến nay, không ngày nào nó không được rèn luyện.
Bọn họ kích phát phù trận, từng đạo quang mang sáng lên, Xích Sát đỉnh ầm ầm phun ra hoả diễm màu đỏ đáng sợ.
Tôn Bảo Cát Vĩ trực tiệp ném một phần mười kim lưu vào trong Xích Sát đỉnh.
Đủ một ngàn tấn kim lưu!
Hoả diễm màu đỏ lập tức nuốt chửng kim lưu.
Mọi người đều vô cùng khẩn trương, những người đứng ở trong trận bắt đầu không ngừng thả ra pháp quyết, từng đạo quang mang chìm vào trong Xích Sát đỉnh!
Kim quang nhè nhẹ bắt đầu thâm nhập vào bên trong đỉnh.
Hoả diễm màu đỏ bị phủ một tầng kim quang, thanh thể ngược lại không mãnh liệt như trước.
Rất nhanh, sắc mặt của những tu giả của đợt thứ nhất tái nhợt đi, linh lực tiêu hao hết, phía sau bọn họ lập tức có người tiến lên thay thế, không ngừng thả ra pháp quyết.
Vẻ mặt mọi người đầy nghiêm túc, không ai nói chuyện, không ai thất thần, ngay cả những tu giả đã mệt mỏi cũng mở to mắt nhìn chằm chằm vào Xích Sát đỉnh ở trung tâm trận.
Trong tất cả, người khẩn trương hơn ai hết chính là Tôn Bảo và Cát Vĩ.
Lúc đầu khi thiết kế Xích Sát đỉnh, bọn họ đã tính đến khả năng Xích Sát đỉnh có thể tiến giai, mà hôm nay chính là thời khắc nghiệm chứng xem thiết kế của bọn họ có đúng hay không.
Bên trong đỉnh kim quang càng ngày càng mạnh, chúng biến ảo bất định, giống như kim dịch bên trong đỉnh đang lưu động không ngừng nghỉ.
Bỗng nhiên, phù văn trên thân đỉnh từng chút một sáng lên!
Giống như có mực chảy ra từ bút, từng dòng chất lỏng chảy dọc theo phù văn. Một phù văn kim sắc chậm rãi thành hình. Từng phù văn kim sắc dần sáng lên.
Khi phù văn sau cùng được hoàn thành, trong nháy mắt hoả diễm bên trong đỉnh đang cuộn trào mãnh liệt bỗng trở nên im ắng.
Đột nhiên đại trận rơi vào im lặng!
Không khí như cô đọng lại!
Chính bởi vậy nên Kim Ô doanh chỉ có thể ở bên để trợ giúp hắn.
Một vạn tấn kim lưu!
Một trăm cân cát Kim Lưu mới có thể luyện chế ra một cân kim lưu, một vạn tấn kim lưu nghĩa là phải một trăm vạn tấn cát Kim Lưu!
Vốn Tả Mạc tính luyện chế một ngàn tấn kim lưu, không nghĩ tới quái thi lại nảy sinh hứng thú, cũng học Tả Mạc luyện chế kim lưu. Tu vi của quái thi thật thâm hậu, một ngón tay dí xuống, cả cồn cát đổ vỡ chỉ còn lại tinh hoa kim lưu.
Quái thi nhấc tay ba lần là luyện chế được ba cồn cát, đều là những cồn cát cao tới hơn năm mươi trượng!
Tất cả còn lại là ba kim lưu cầu vô cùng to lớn!
Tả Mạc cười toe toét, như điên chạy đi chạy lại, đem ba kim lưu cầu mang về! Tới tận bây giờ hắn mới phát hiện ra sức mạnh của ma thể mà dùng để luyện chế pháp bảo thì thật là tuyệt hảo. Nếu không, hắn chẳng thể di chuyển nổi ba kim lưu cầu này.
Nhìn kim lưu cảm thấy giống thuỷ tinh trộn vàng, vừa trong sáng như thuỷ tinh vừa có ánh vàng, cực kì nặng. Một vạn tấn kim lưu để cùng một chỗ chỉ tạo thành một cồn cát cao chưa tới ba trượng.
Kim Ô doanh từ trên xuống dưới há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi, thủ pháp luyện khí của ông chủ khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ, mà thủ đoạn của quái thi càng khiến bọn họ tắt tiếng luôn.
Không ai ngờ được, một bước tiêu tốn bao nhiêu thời gian lại dễ dàng hoàn thành như vậy!
Một lúc sau, khi Cát Vĩ Tôn bảo đã tỉnh lại, vội vàng chỉ huy mọi người bắt đầu phân giải kim lưu.
Công việc còn lại Tả Mạc không nhúng tay vào, hắn biết rõ Tôn Bảo sẽ có cách của bọn họ. Đối với luyện khí, thủ pháp tương đối trọng yếu nhưng cách nghĩ lại càng trọng yếu hơn. Nếu như hắn nhúng tay vào, suy nghĩ của bọn Tôn Bảo sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa hắn đối với phương thức hoạt động của Kim Ô doanh không quá quen thuộc, tuỳ tiện nhúng tay vào chỉ sợ sẽ đem lại hiệu quả không tốt.
Tả Mạc rảnh rỗi dứt khoát dùng cát Kim Lưu luyện chế để nâng tay nghề.
Không lâu sau, trên tay hắn xuất hiện một thanh kim sắc đại kiếm, thanh kim sắc đại kiếm này là hắn nhái theo thanh hắc kiếm trong tay Vi Thắng, giống nhau đều là trảm mã kiếm. Kim lưu óng ánh trong suốt điều đó khiến nó giống như một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải một thanh hung khí chuyên dùng để giết chóc.
Nói thật, tay nghề luyện chế của Tả Mạc không thực sự tốt, lãng phí tài liệu vô cùng. Thanh kiếm được tạo hoàn toàn bởi kim lưu tinh chế từ cát Kim Lưu, trọng lượng của nó đạt tới mức đáng sợ, ba tấn!
Thanh kim lưu kiếm này, ngoại trừ hắn phỏng chừng không có ai dùng được.
Thụt lùi rồi, thụt lùi rồi! Hắn lắc đầu than thở.
Do tài liệu bất phàm nên phẩm giai của thanh kim lưu kiếm này mới đạt tới ngũ phẩm, khiến Tả Mạc ngạc nhiên chính là nó có ba phù trận kỹ là: vạn quân, phá tà, thiên hoả. Đương nhiên, Tả Mạc ngoài ngạc nhiên về số lượng phù trận kỹ mà còn về chất lượng của chúng. Bằng vào ba phù trận kỹ này, thanh kim lưu kiếm của hắn có thể xếp vào hàng ngũ phẩm trung giai.
Luyện chế ra một thanh ngũ phẩm trung giai trọng kiếm, Tả Mạc không những không vui mà còn lắc đầu. Kim lưu do tinh luyện cát Kim Lưu mà thành, hoàn toàn có tiềm lực luyện chế ra pháp bảo lục phẩm. Ngũ phẩm trung giai chỉ là loại bình thường thôi.
Lục phẩm và ngũ phẩm bản chất là khác nhau.
Hắn không hề biết, vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào thanh trọng kiếm trong tay hắn, cùng với đó là vô số tiếng nuốt nước bọt vang lên.
Lôi Bằng là kẻ dày mặt nhất, tiến đến gần: “Ông chủ, thanh kiếm này cấp cho ta đi! Gia hoả thô như này, ông chủ mang theo mất công, ta có sức khoẻ không sợ mệt!”
Tả Mạc hơi ngạc nhiên hỏi: “Không phải người dùng đao sao?”
“Hắc, không có vấn đề, đao và kiếm không khác nhau lắm.” Lôi Bằng cười hiền lành.
“Này, ngươi có thể nhấc được nó lên thì cầm đi.” Tả Mạc chỉ vào trọng kiếm kim lưu đang cắm ở trong cát nói.
Lôi Bằng mừng rỡ, vội vàng chạy tới, dốc hết khí lực toàn thân, cố gắng rút trọng kiếm từ trong cát ra. Không nói hai lời, đem nó đặt lên vai, khiêng như khiên ván gỗ, giống như có ai đang đuổi theo phía sau, chạy nhanh như chớp.
Mọi người đứng xem đều lộ ra vẻ mặt sầu não.
“Bị tên đen kia cướp mất rồi!”
“Da mặt Lôi Bằng dày vô đối!”
“Như vậy cũng được …”
Sau khi xử lý trọng kiếm, Tả Mạc suy nghĩ rồi lại tiếp tục động thủ.
Hắn thật không ngờ kim lưu lại nặng như vậy, cho dù luyện chế thành phi kiếm cũng quá nặng. Có kinh nghiệm từ lần trước, một lần nữa hắn bắt đầu luyện chế.
Không lâu sau, trên tay hắn xuất hiện hai thanh phi kiếm một lớn một nhỏ.
Lần này Tả Mạc rất thoả mãn, hai thanh phi kiếm này là một đôi thư hùng, hùng kiếm dài một thước rưỡi, thư kiếm dài chín tấc, thân kiếm có thể uốn cong, linh động dị thường!
Trên thanh phi kiếm có bốn phù trận kỹ: toái tiêu, hồng vụ, lược quang, kim bảo!
Ngũ phẩm thượng giai!
Thanh phi kiếm này tuyệt đối là cực phẩm trong các phi kiếm ngũ phẩm! Pháp bảo ngũ phẩm, nhiều nhất chỉ có bốn phù trận kỹ, hơn nữa bốn cái phù trận kỹ của phi kiếm đều là bất phàm, có thể nói là cực phẩm!
Mọi người đã sớm nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, thấy vẻ mặt của Tả Mạc nhất thời không khí trở nên sôi sục. Chưa đợi bọn họ làm gì thì một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Tả Mạc, đó là Tạ Sơn!
“Lại chậm rồi!” Vô số âm thanh thất vọng đồng thời vang lên.
Trong lòng Tạ Sơn đắc ý vô cùng, nhưng rất nhanh liền trở nên cung kính hành lễ với Tả Mạc nói: “Đại nhân, thanh kiếm này có thể ban cho Tạ Sơn được không?”
Tả Mạc hơi trầm ngâm, ngay lập tức gật đầu: “Thanh phi kiếm này rất thích hợp với ngươi.” Nói xong liền đem thanh phi kiếm này vất cho Tạ Sơn.
Tạ Sơn cẩn thận đón lấy phi kiếm, sau khi kiểm tra thì sắc mặt dần trở nên kích động. Thanh kiếm này giống như được tạo ra dành cho hắn, cùng với thải thận kiếm ý của hắn là tuyệt phối! Đối với bất cứ gã kiếm tu nào thì một thanh phi kiếm thích hợp với bản thân chỉ ngộ chứ không thể cầu!
Rất nhiều luyện kiếm sư nổi tiếng có thể chế tạo được nhưng giá cả quá cao khiến người ta nản lòng. Vô số lần trong mơ Tạ Sơn mong có được một thanh phi kiếm thích hợp với bản thân, khi mà thanh phi kiếm đó thực sự ở trước mặt thì hắn lại không tin vào nó.
Hắn bỗng nhiên khom người nói: “Mong đại nhân ban cho kiếm danh!”
Tả Mạc vốn định tuỳ tiện đưa ra một cái tên nhưng nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Tạ Sơn đành phải nói: “Vậy gọi là Song Thận kiếm đi!”
“Song Thận kiếm… Song Thận kiếm!” Tả Sơn khẽ nhẩm lại trong lòng, thi lễ với Tả Mạc: “Tạ ơn đại nhân ban tên!”
Song Thận kiếm khiến Tả Mạc vô cùng thoải mái, nhưng nó cũng khiến hắn nhớ tới một sự kiện. Luyện khí không thể quá tuỳ tâm sở dục, phải chiếu công dụng mà luyện chế, nếu pháp bảo luyện ra không dùng thì có ích lợi gì chứ?
Nghĩ đến đây, hắn thuận miệng hỏi một câu: “Còn ai cần phi kiếm nữa không?”
Toàn bộ doanh địa như nổ tung!
Thành viên Chu Tước doanh giống như điên lao về phía Tả Mạc, vô số cánh tay giơ lên, chỉ nghe thấy bọn họ gào to: “Đại nhân, ta cần ta cần!”
“Ta muốn!”
“Đại nhân, cho ta!”
…
Lúc này Tả Mạc mới ý thức được mình vừa đâm vào một tổ ong vò vẽ.
----------------------------
“Ha ha, đại nhân thật là nhiệt tình!” Tôn Bảo nhìn những người đang vây quanh Tả Mạc, cười sang sảng nói.
Cát Vĩ cũng cười nói: “Luyện nhiều cũng là chuyện tốt!”
Hai ngươi tuỳ ý đàm tiếu một hai câu rồi sau đó lại tập trung toàn bộ tinh thần vào việc luyện chế thuyền lớn. Chiếc thuyền lớn này là một khảo nghiệm trước nay chưa từng có đối với Kim Ô doanh.
Muốn dung nạp tất cả thì bên trong thuyền cần có đủ không gian. Nếu như dựa theo biện pháp bình thường thì chiếc thuyền lớn này sẽ to gấp ba lần thuyền vận nô. Nhưng thuyền càng lớn vậy sẽ tiêu hao càng nhiều tinh thạch, cần phải bố trí càng nhiều phù trận, mục tiêu càng rõ ràng…
Tôn Bảo bọn họ không dự định dùng phương pháp luyện chế bình thường đối với chiếc thuyền này.
Chiếc thuyền Hạt Táo của đại nhân đã gợi ý cho bọn họ quyết định dùng phương pháp giống thế để luyện chế thuyền lớn. Phù trận nạp hư đối với tài liệu yêu cầu rất cao, đây là do giá cả thị trường của Nạp Hư giới lúc nào cũng leo thanh. Rất ít người dùng phù trận nạp hư ở trên thuyền, như vậy giá tiền chế tạo sẽ tăng rất cao, không bằng phương pháp chế tạo phổ thông.
Nhưng đối với Tôn Bảo bọn họ thì tài liệu trái lại không phải là vấn đề đáng bàn.
Kim lưu chỉ thấp hơn lục phẩm chút xíu, có tính năng tuyệt hảo, hoàn toàn có thể chịu được tải của phù trận nạp hư. Nên biết rằng, cát Kim Lưu là một trong các tài liệu cao cấp để Nạp Hư giới luyện chế.
Mà bọn họ lại có hơn một vạn tấn kim lưu!
Tôn Bảo Cát Vĩ hưng phấn cực độ, Kim Ô doanh trên dưới càng hưng phấn, ai cũng hiểu rõ, có thể dùng tài liệu cao cấp như thế chính là cơ hội ngàn năm có một!
Một trận quần thật lớn được mở ra, ở giữa phù trận chính là Xích Sát đỉnh. Thể tích của Xích Sát đỉnh so với trước đây càng nhỏ hơn, từ khi luyện chế thành hình đến nay, không ngày nào nó không được rèn luyện.
Bọn họ kích phát phù trận, từng đạo quang mang sáng lên, Xích Sát đỉnh ầm ầm phun ra hoả diễm màu đỏ đáng sợ.
Tôn Bảo Cát Vĩ trực tiệp ném một phần mười kim lưu vào trong Xích Sát đỉnh.
Đủ một ngàn tấn kim lưu!
Hoả diễm màu đỏ lập tức nuốt chửng kim lưu.
Mọi người đều vô cùng khẩn trương, những người đứng ở trong trận bắt đầu không ngừng thả ra pháp quyết, từng đạo quang mang chìm vào trong Xích Sát đỉnh!
Kim quang nhè nhẹ bắt đầu thâm nhập vào bên trong đỉnh.
Hoả diễm màu đỏ bị phủ một tầng kim quang, thanh thể ngược lại không mãnh liệt như trước.
Rất nhanh, sắc mặt của những tu giả của đợt thứ nhất tái nhợt đi, linh lực tiêu hao hết, phía sau bọn họ lập tức có người tiến lên thay thế, không ngừng thả ra pháp quyết.
Vẻ mặt mọi người đầy nghiêm túc, không ai nói chuyện, không ai thất thần, ngay cả những tu giả đã mệt mỏi cũng mở to mắt nhìn chằm chằm vào Xích Sát đỉnh ở trung tâm trận.
Trong tất cả, người khẩn trương hơn ai hết chính là Tôn Bảo và Cát Vĩ.
Lúc đầu khi thiết kế Xích Sát đỉnh, bọn họ đã tính đến khả năng Xích Sát đỉnh có thể tiến giai, mà hôm nay chính là thời khắc nghiệm chứng xem thiết kế của bọn họ có đúng hay không.
Bên trong đỉnh kim quang càng ngày càng mạnh, chúng biến ảo bất định, giống như kim dịch bên trong đỉnh đang lưu động không ngừng nghỉ.
Bỗng nhiên, phù văn trên thân đỉnh từng chút một sáng lên!
Giống như có mực chảy ra từ bút, từng dòng chất lỏng chảy dọc theo phù văn. Một phù văn kim sắc chậm rãi thành hình. Từng phù văn kim sắc dần sáng lên.
Khi phù văn sau cùng được hoàn thành, trong nháy mắt hoả diễm bên trong đỉnh đang cuộn trào mãnh liệt bỗng trở nên im ắng.
Đột nhiên đại trận rơi vào im lặng!
Không khí như cô đọng lại!
/915
|