_Làm gì đó – hắn nhắn tin qua cho nó
_Đang ở trên phòng chơi với cục cưng – nó trả lời hắn, tay đang ôm Bạch Hổ, tính ra từ cái lần đầu tiền cho Bạch Hổ hóa lớn, đến giờ vó vẫn chưa một lần cho Bạch Hổ trở lại hình dáng thật của mình
_À… con mèo chết tiệt đó á hả – hắn nhớ lại bộ trang phục của mình bị con mèo của nó làm cho tan nát thì không khỏi tặc lưỡi, lần đầu tiên hắn thấy có một con thú cưng chưa có lệnh chủ mà đã tự có thể tấn công người chơi
_^^, ừ, thôi tắt tin nhắn, bye bye nhé – nói rồi nó ôm Bạch Hổ rồi chạy xuống lầu để ra ngoài làm nhiệm vụ, không nên bắt hắn phải đi cùng để làm tốn thời gian của hắn
Nó vui vẻ bế Bạch Hổ ra ngoài , rồi đi theo đường cũ mà làm nhiệm vụ, cái mà nó không ngờ nhất chính là Như Ý vẫn ở đó và lần này cô ta đã cẩn trọng theo dõi nó từ phía xa và biết rằng Vô Thần không hề ở cạnh nó
_^^ chào, chúng ta lại gặp – nhưng để chắc ăn, cô nàng vẫn cười tươi khi gặp nó
_Cô lại muốn gì nữa đây – nó nhíu nhíu mày, cô nàng này sao bây giờ lại cười tươi với nó, mới lúc nãy còn muốn giết nó kia mà
_Mày nghĩ sao – Như ý lập tức cầm đao bổ nhào vào người nó khiến nó bất ngờ , Bạch Hổ liền phóng ra trước cào mặt Như Ý trước khi Như Ý ra đòn rồi lại nhảy vào lòng nó , chân khều khều như muốn nó giải phong ấn
_Hiểu rồi – nó mỉm cười bấm lỗ tai Bạch Hổ 3 cái, con vật liền lớn dần trong khi Như Ý đang đau vì vệt cào có độc của Bạch Hổ
_A…. hôm nay tao phải luân bạch mày, Trúc Nhã – Như Ý càng lúc càng tức giận nhưng chợt nhận thấy trước mặt cô là một con hổ trắng rất to ngáng đường, trên đầu con vật có 2 chữ màu vàng sáng lóng lánh :” Thần Thú ”.
_Muốn luân bạch tôi thì vượt qua Bạch Hổ trước đi – nó trả lời Như Ý rồi đứng trên bông hoa sen đẫm máu của mình khoanh tay nhìn Như Ý, ánh mắt thật sự rất lạnh
_Hừ… đừng tưởng ta không vượt qua được con thần thú của ngươi – Như Ý xông vào đánh Bạch Hổ còn nó ở phía sau thì âm thầm buff máu cho Bạch Hổ liên tục, khiến Như Ý đánh mãi chẳng thấy Bạch Hổ mất máu còn cô ta thì liên tục bị trúng đòn và trúng độc của Bạch hổ nên giảm máu liên tục, vì chức nghiệp của Như Ý là chiến sĩ, lại không có thầy thuốc đi theo nên việc thêm máu rất khó khăn
_Ế… coi Như Ý kìa, đánh với thú cưng mà không thắng nổi, haha – nhiều người đi ngang đều cười Như Ý, bởi nó đã giấu 2 chữ Thần Thú của Bạch Hổ đi mất rồi
_Có ngon thì ra đây, cứ núp sau con thần thú như thế à – Như Ý còn một chút hơi tàn hét to
_vậy sao, cấp 146 cứ đòi giết cấp 60 thì sao, cấp 60 chỉ đi chung với thú cưng thôi mà, cấp 146 sao lại nói vậy chứ – nó mỉm cười một nụ cười đe dọa, Bạch Hổ cũng ra một kĩ năng duy nhất bởi từ nãy đến giờ Bạch Hổ cũng chỉ là mới đùa giỡn với Như Ý mà thôi, kỹ năng Bạch Hổ vừa sủ dụng có tên Gầm Thét, có khả năng làm sát thương 30 mục tiêu xung quanh, ngoại trừ Như Ý đã tử trận, các con quái trong phạm vi này đều “ra đi” không chút hy vọng – hớ… Bạch Hổ… mi có cả kĩ năng này sao, vậy ta đỡ phải đánh quái, nhờ mi đó
Thế là nó lôi Bạc Hổ làm nhiệm vụ đánh quái, rất nhanh chóng nó đã có thể làm xong nhiệm vụ đánh quái trong ngày, lv của nó cũng từ 60 mà lên đến 62
Đến lúc này đột nhiên Trang pm cho nó, bảo rằng bật kênh thế giới
[Thế giới] Như Ý : Trúc Nhã. con rùa rúc đầu nhà ngươi đâu, mau ra đây cho ta trị tội
[Thế giới] Trúc Nhã : từ lv 146 xuống 145 mà vẫn chưa sợ à
[Thế giới] Như Ý : sợ cái đầu nhà ngươi, có ngon ra đây 1 đấu 1 với ta xem
[Thế giới] Vô Thần : hóa ra cô vẫn đánh lén Trúc Nhã
[Thế giới] Như Ý : anh , là do cô ta kiếm chuyện trước thôi
_Mày làm gì con nhỏ Như Ý vậy Nhã – Trang gọi thầm nó
_Cái này tao hỏi cô ta mới đúng, hồi lúc có vô tình đi rồi đụng vào cô ta, 2 lần, tao cũng xin lỗi rồi mà cô ta cứ hễ gặp tao ở đâu là giết tao ở đó – nó bỏ mặc kênh thế giới để nói chuyện với Trang
_Hơ, con nhỏ đó hay nhỉ…. – màn hình gọi thầm của nó nhìn thấy Trang đang bẻ tay răng rắc
_Lão bà, còn có chuyện hay hơn nữa kìa – nó nghe thấy giọng Tử Thần gọi Trang, nó cùng Trang đều bật qua kênh thế giới thì…
[Thế giới] Như Ý : Cổ Lai, sao ngươi đánh ta, lúc trước còn nói yêu ta cơ mà
[Thế giới] Cổ Lai : ngươi nằm mơ à
[Thế giới] Vị Bầu : thông báo, hiện tại tớ đang ở bản đồ Đôn Hoàng, Cổ Lai đang đánh Như Ý không biết vì nguyên nhân gì, và tương lai Như Ý sẽ bị rớt thêm 1 cấp nữa
[Thế giới] Cá La Hán : có chuyện vui, không nên bỏ qua, anh em sang Đôn Hoàng voi chuyện vui nào, Như Ý mà rớt 2 cấp thì bị bật khỏi bảng top 10 ngay
[Thế giới] Vịt Bầu : á.. có cả đại thần Vô Thần kìa, cũng bước ra coi kịch, mọi người đến ngắm đại thần cùng chụp ảnh aaaaa
_Vô Thần là đại thần của game này à – nó gọi thầm hỏi Trang
_Này cô nương, không phải là cô nương không biết ổng là đại thần chứ – Trang toát mồ hôi nhìn nó
_Her… tại thấy tên đó cũng bình thường, đại thần phải lạnh lùng như trong truyện của tao chứ – nó cười hắc hắc trả lời Trang
_Mày mày, cái đó là truyện của mày, cũng tùy tính người nữa mà – Trang trả lời nó – thôi mày làm gì làm đi, để chuyện này tao lo, tao sẽ không cho Như Ý ngóc đầu lên cấp 150 nổi
_Ác… thôi, lạy mày, tha cho con người ta – nó đáp lời Trang – mà tao đi chơi vòng vòng quanh mấy cái bản đồ đây , biết đâu lại nhận được nhiệm vụ ẩn
_Mày được 3 cái là hên lắm rồi, cứ ngồi đó mà mơ, bỏ và đó đi luyện cấp đi để người ta không ăn hiếp được mày – Trang bĩu môi phất phất tay rồi cả 2 cùng tắt chế độ nhắn tin
Nó bây giờ cũng không cần giấu Bạch Hổ nữa, có một con thú bảo vệ được mình, đương nhiên sẽ không ôm trong lòng tự mình phải bảo vệ con vật cường đại này, tuy nhiên, nó cất tòa sen vào rồi thong thả đi bộ cùng Bạch Hổ. Nhưng được một lúc thì nó thoát game để kiếm mì tôm ăn, đúng lúc này cái điện thoại của nó lại reo vang :
_Alo, tổng biên tập đấy à , ông lại muốn mua bản quyền sao – nó áp lỗ tai vào điện thoại – được rồi, tý nữa tôi sẽ đến, hiện giờ tôi đang rảnh rỗi đây
Nói chuyện điện thoại xong nó vội tắm rửa để đến nhà xuất bản luôn,đây là nơi đã mua không biết bao nhiêu bản quyền tiểu thuyết của nó, nhờ đó mà nó cũng có thể sống ấm êm no đủ hả hê.
_Đang ở trên phòng chơi với cục cưng – nó trả lời hắn, tay đang ôm Bạch Hổ, tính ra từ cái lần đầu tiền cho Bạch Hổ hóa lớn, đến giờ vó vẫn chưa một lần cho Bạch Hổ trở lại hình dáng thật của mình
_À… con mèo chết tiệt đó á hả – hắn nhớ lại bộ trang phục của mình bị con mèo của nó làm cho tan nát thì không khỏi tặc lưỡi, lần đầu tiên hắn thấy có một con thú cưng chưa có lệnh chủ mà đã tự có thể tấn công người chơi
_^^, ừ, thôi tắt tin nhắn, bye bye nhé – nói rồi nó ôm Bạch Hổ rồi chạy xuống lầu để ra ngoài làm nhiệm vụ, không nên bắt hắn phải đi cùng để làm tốn thời gian của hắn
Nó vui vẻ bế Bạch Hổ ra ngoài , rồi đi theo đường cũ mà làm nhiệm vụ, cái mà nó không ngờ nhất chính là Như Ý vẫn ở đó và lần này cô ta đã cẩn trọng theo dõi nó từ phía xa và biết rằng Vô Thần không hề ở cạnh nó
_^^ chào, chúng ta lại gặp – nhưng để chắc ăn, cô nàng vẫn cười tươi khi gặp nó
_Cô lại muốn gì nữa đây – nó nhíu nhíu mày, cô nàng này sao bây giờ lại cười tươi với nó, mới lúc nãy còn muốn giết nó kia mà
_Mày nghĩ sao – Như ý lập tức cầm đao bổ nhào vào người nó khiến nó bất ngờ , Bạch Hổ liền phóng ra trước cào mặt Như Ý trước khi Như Ý ra đòn rồi lại nhảy vào lòng nó , chân khều khều như muốn nó giải phong ấn
_Hiểu rồi – nó mỉm cười bấm lỗ tai Bạch Hổ 3 cái, con vật liền lớn dần trong khi Như Ý đang đau vì vệt cào có độc của Bạch Hổ
_A…. hôm nay tao phải luân bạch mày, Trúc Nhã – Như Ý càng lúc càng tức giận nhưng chợt nhận thấy trước mặt cô là một con hổ trắng rất to ngáng đường, trên đầu con vật có 2 chữ màu vàng sáng lóng lánh :” Thần Thú ”.
_Muốn luân bạch tôi thì vượt qua Bạch Hổ trước đi – nó trả lời Như Ý rồi đứng trên bông hoa sen đẫm máu của mình khoanh tay nhìn Như Ý, ánh mắt thật sự rất lạnh
_Hừ… đừng tưởng ta không vượt qua được con thần thú của ngươi – Như Ý xông vào đánh Bạch Hổ còn nó ở phía sau thì âm thầm buff máu cho Bạch Hổ liên tục, khiến Như Ý đánh mãi chẳng thấy Bạch Hổ mất máu còn cô ta thì liên tục bị trúng đòn và trúng độc của Bạch hổ nên giảm máu liên tục, vì chức nghiệp của Như Ý là chiến sĩ, lại không có thầy thuốc đi theo nên việc thêm máu rất khó khăn
_Ế… coi Như Ý kìa, đánh với thú cưng mà không thắng nổi, haha – nhiều người đi ngang đều cười Như Ý, bởi nó đã giấu 2 chữ Thần Thú của Bạch Hổ đi mất rồi
_Có ngon thì ra đây, cứ núp sau con thần thú như thế à – Như Ý còn một chút hơi tàn hét to
_vậy sao, cấp 146 cứ đòi giết cấp 60 thì sao, cấp 60 chỉ đi chung với thú cưng thôi mà, cấp 146 sao lại nói vậy chứ – nó mỉm cười một nụ cười đe dọa, Bạch Hổ cũng ra một kĩ năng duy nhất bởi từ nãy đến giờ Bạch Hổ cũng chỉ là mới đùa giỡn với Như Ý mà thôi, kỹ năng Bạch Hổ vừa sủ dụng có tên Gầm Thét, có khả năng làm sát thương 30 mục tiêu xung quanh, ngoại trừ Như Ý đã tử trận, các con quái trong phạm vi này đều “ra đi” không chút hy vọng – hớ… Bạch Hổ… mi có cả kĩ năng này sao, vậy ta đỡ phải đánh quái, nhờ mi đó
Thế là nó lôi Bạc Hổ làm nhiệm vụ đánh quái, rất nhanh chóng nó đã có thể làm xong nhiệm vụ đánh quái trong ngày, lv của nó cũng từ 60 mà lên đến 62
Đến lúc này đột nhiên Trang pm cho nó, bảo rằng bật kênh thế giới
[Thế giới] Như Ý : Trúc Nhã. con rùa rúc đầu nhà ngươi đâu, mau ra đây cho ta trị tội
[Thế giới] Trúc Nhã : từ lv 146 xuống 145 mà vẫn chưa sợ à
[Thế giới] Như Ý : sợ cái đầu nhà ngươi, có ngon ra đây 1 đấu 1 với ta xem
[Thế giới] Vô Thần : hóa ra cô vẫn đánh lén Trúc Nhã
[Thế giới] Như Ý : anh , là do cô ta kiếm chuyện trước thôi
_Mày làm gì con nhỏ Như Ý vậy Nhã – Trang gọi thầm nó
_Cái này tao hỏi cô ta mới đúng, hồi lúc có vô tình đi rồi đụng vào cô ta, 2 lần, tao cũng xin lỗi rồi mà cô ta cứ hễ gặp tao ở đâu là giết tao ở đó – nó bỏ mặc kênh thế giới để nói chuyện với Trang
_Hơ, con nhỏ đó hay nhỉ…. – màn hình gọi thầm của nó nhìn thấy Trang đang bẻ tay răng rắc
_Lão bà, còn có chuyện hay hơn nữa kìa – nó nghe thấy giọng Tử Thần gọi Trang, nó cùng Trang đều bật qua kênh thế giới thì…
[Thế giới] Như Ý : Cổ Lai, sao ngươi đánh ta, lúc trước còn nói yêu ta cơ mà
[Thế giới] Cổ Lai : ngươi nằm mơ à
[Thế giới] Vị Bầu : thông báo, hiện tại tớ đang ở bản đồ Đôn Hoàng, Cổ Lai đang đánh Như Ý không biết vì nguyên nhân gì, và tương lai Như Ý sẽ bị rớt thêm 1 cấp nữa
[Thế giới] Cá La Hán : có chuyện vui, không nên bỏ qua, anh em sang Đôn Hoàng voi chuyện vui nào, Như Ý mà rớt 2 cấp thì bị bật khỏi bảng top 10 ngay
[Thế giới] Vịt Bầu : á.. có cả đại thần Vô Thần kìa, cũng bước ra coi kịch, mọi người đến ngắm đại thần cùng chụp ảnh aaaaa
_Vô Thần là đại thần của game này à – nó gọi thầm hỏi Trang
_Này cô nương, không phải là cô nương không biết ổng là đại thần chứ – Trang toát mồ hôi nhìn nó
_Her… tại thấy tên đó cũng bình thường, đại thần phải lạnh lùng như trong truyện của tao chứ – nó cười hắc hắc trả lời Trang
_Mày mày, cái đó là truyện của mày, cũng tùy tính người nữa mà – Trang trả lời nó – thôi mày làm gì làm đi, để chuyện này tao lo, tao sẽ không cho Như Ý ngóc đầu lên cấp 150 nổi
_Ác… thôi, lạy mày, tha cho con người ta – nó đáp lời Trang – mà tao đi chơi vòng vòng quanh mấy cái bản đồ đây , biết đâu lại nhận được nhiệm vụ ẩn
_Mày được 3 cái là hên lắm rồi, cứ ngồi đó mà mơ, bỏ và đó đi luyện cấp đi để người ta không ăn hiếp được mày – Trang bĩu môi phất phất tay rồi cả 2 cùng tắt chế độ nhắn tin
Nó bây giờ cũng không cần giấu Bạch Hổ nữa, có một con thú bảo vệ được mình, đương nhiên sẽ không ôm trong lòng tự mình phải bảo vệ con vật cường đại này, tuy nhiên, nó cất tòa sen vào rồi thong thả đi bộ cùng Bạch Hổ. Nhưng được một lúc thì nó thoát game để kiếm mì tôm ăn, đúng lúc này cái điện thoại của nó lại reo vang :
_Alo, tổng biên tập đấy à , ông lại muốn mua bản quyền sao – nó áp lỗ tai vào điện thoại – được rồi, tý nữa tôi sẽ đến, hiện giờ tôi đang rảnh rỗi đây
Nói chuyện điện thoại xong nó vội tắm rửa để đến nhà xuất bản luôn,đây là nơi đã mua không biết bao nhiêu bản quyền tiểu thuyết của nó, nhờ đó mà nó cũng có thể sống ấm êm no đủ hả hê.
/20
|