Võ vương một khi có dị động, đám người Bạch Khung dĩ nhiên phát hiện. Sau đó Nữ hoàng bệ hạ đương nhiên sẽ không chờ bà xuất binh, trực tiếp quay về Phong Lăng Hề mượn Dạ Tinh ám sát Võ vương.
Kết quả tự nhiên là rất thành công, chỉ tiếc ai cũng không có phát hiện tất cả những chuyện này đều có người trong bóng tối điều khiển.
Ha ha... mọi chuyện đã giải quyết, Phong Lăng Hề, ngươi có phải là nên thả lỏng cảnh giác hay không? Âm thanh sâu kín nương theo mùi máu tanh nhẹ nhàng vang lên, nhưng không có người nào nghe thấy.
Ả sẽ không ngây thơ giống như Hoàng Kỳ Anh vậy, chuyện thích khách một ngày không giải quyết hoàn toàn, phòng vệ bên cạnh Nữ hoàng bệ hạ liền một ngày sẽ không giảm xuống. Hiện tại Phong Lăng Hề không biết bởi vì nguyên nhân gì co đầu rụt cổ lên, phòng vệ bên cạnh Nữ hoàng bệ hạ chỉ có thể càng thêm nghiêm ngặt. Ả cũng sẽ không ngốc đến mức đi ám sát Nữ hoàng, ả không sợ là kẻ thù với Nữ hoàng, thế nhưng ả lại không nghĩ cứng đối cứng với Phong Lăng Hề.
Vốn là người bịt mặt dự định vừa giao phó Nữ hoàng bệ hạ xong, một bên thừa dịp Phong Lăng Hề không đề phòng tìm cơ hội cho nàng một đòn trí mạng. Thế nhưng Hoàng Ngọc Quỳnh bởi vì kiêng kỵ Phong Lăng Hề, rõ ràng khi ám sát Nữ hoàng bệ hạ thì mưu toan ám sát Phong Lăng Hề. Người bịt mặt ý thức được đánh rắn động cỏ, Phong Lăng Hề sẽ có phòng bị, cho nên cổ động Hoàng Kỳ Anh tăng nhanh hành động. Kỳ thật vốn là cố ý làm cho bà đi chịu chết, muốn lợi dụng bà chết đi để cho Phong Lăng Hề thả lỏng cảnh giác, quả nhiên đủ tàn nhẫn.
Phong Lăng Hề tự nhiên không biết có người đang tính kế cô, chỉ là một lòng ở bên cạnh Vân Tư Vũ chờ sinh nên vẫn chưa từng ra khỏi. Mặc dù tin tức chỗ đó của Nữ hoàng bệ hạ vẫn sẽ truyền tới chỗ cô nơi này, nhưng cô hoàn toàn không có để ở trong lòng.
Khí trời dần dần trở lạnh, ngày hôm đó rốt cục tuyết bay bồng bềnh rơi xuống. Vân Tư Vũ nâng cao bụng lớn không phải muốn ra ngoài chơi tuyết, bất quá hắn cũng biết đường trơn rất nguy hiểm. Cho nên rất nghe lời ngoan ngoãn ngồi ở một bên, ôm lò sưởi ấm áp nhìn Phong Lăng Hề chồng người tuyết.
Sau đó khi Phong Lăng Hề đang chồng ra một người tuyết nhỏ đáng yêu thì Vân Tư Vũ đột nhiên đổi sắc mặt, Phong Lăng Hề nhận ra được hắn khác lạ, có chút sốt sắng hỏi: Làm sao vậy?
Vân Tư Vũ cầm lấy nàng tay, ngây ngốc hỏi: Hề, nàng nói bánh bao nhỏ có phải là thích người tuyết này không?
Phong Lăng Hề còn chưa kịp hiểu rõ ràng sắc mặt hắn không tốt và bánh bao nhỏ thích người tuyết có quan hệ gì, Vân Tư Vũ đã kêu lên a a: Đau đau đau đau quá... bánh bao nhỏ có phải là muốn đi ra hay không...
Sắc mặt Phong Lăng Hề trong nháy mắt trở nên nghiêm nghị, trực tiếp ôm hắn trở về phòng. Khởi Vân lập tức cho người chuẩn bị, vương phủ trong nháy mắt náo nhiệt lên. Thế nhưng lại đâu vào đấy, không thấy chút nào hỗn loạn, giống như đã luyện tập qua vô số lần vậy, mỗi người đều toàn tâm toàn ý làm tốt chuyện mình nên làm.
Mà trên thực tế, khoảng thời gian này bọn họ đúng là luyện tập qua rất nhiều lần.
Sản công* cũng là đã sớm tìm kỹ, kinh nghiệm tuyệt đối tốt vô cùng, hơn nữa gia đình trong sạch, từ sớm đã vào ở trong phủ Nhàn vương chờ ngày này.
(*Sản công: ông đỡ đẻ.)
Chớ Huyên ầm ĩ kêu gào kéo sản công xông tới, thấy đầu Vân Tư Vũ đầy mồ hôi không khỏi an ủi: Công tử, ngài nhịn một chút, tiểu thế nữ đi ra là tốt rồi. Đây đơn thuần là phí lời.
Sản công liếc nhìn Phong Lăng Hề, thấy nàng không có ý muốn đi ra ngoài cũng không có nói nhiều, khoảng thời gian này y cũng nhìn ra được Nhàn vương điện hạ sủng Nhàn vương quân bao nhiêu.
Phong Lăng Hề đưa tay ra lau mồ hôi trên trán Vân Tư Vũ, sắc mặt có chút không dễ nhìn, giọng nói cũng rất dịu dàng: Đau đớn liền nói ra.
Vân Tư Vũ lắc lắc đầu, chỉ là cầm lấy nàng tay trừng mắt, nhưng là không kêu đau.
Được rồi, Nhàn vương quân đại nhân bây giờ còn có tâm tình cân nhắc vấn đề tiền đồ của bánh bao nhỏ. Hắn hiện tại nếu là làm cho rất thê thảm, tiền đồ bánh bao nhỏ nhất định sẽ một mảnh tối tăm. Nếu là vừa sinh ra liền bị mẫu thân của mình ghét bỏ, vậy đáng thương biết bao chứ!
Ngoại trừ chuyện này, hắn thật sự cũng là không muốn để cho Phong Lăng Hề đau lòng. Bất quá dáng vẻ của hắn hiện tại đầu đầy mồ hôi, muốn làm cho người tin tưởng hắn một chút cũng không đau, thật sự là không có sức thuyết phục. Vì vậy, Phong Lăng Hề ngược lại càng thêm đau lòng.
Vì vậy, trong một mảnh yên tĩnh kỳ dị, quỷ dị nhất thì đỡ đẻ đã bắt đầu.
Ngoài phòng sinh một đám người vây quanh, lúc này lại đối mặt nhìn nhau, Vương quân đây là đang sinh con phải không? Tại sao một chút động tĩnh cũng không có?
Sau đó trong lúc bọn họ các loại suy
Kết quả tự nhiên là rất thành công, chỉ tiếc ai cũng không có phát hiện tất cả những chuyện này đều có người trong bóng tối điều khiển.
Ha ha... mọi chuyện đã giải quyết, Phong Lăng Hề, ngươi có phải là nên thả lỏng cảnh giác hay không? Âm thanh sâu kín nương theo mùi máu tanh nhẹ nhàng vang lên, nhưng không có người nào nghe thấy.
Ả sẽ không ngây thơ giống như Hoàng Kỳ Anh vậy, chuyện thích khách một ngày không giải quyết hoàn toàn, phòng vệ bên cạnh Nữ hoàng bệ hạ liền một ngày sẽ không giảm xuống. Hiện tại Phong Lăng Hề không biết bởi vì nguyên nhân gì co đầu rụt cổ lên, phòng vệ bên cạnh Nữ hoàng bệ hạ chỉ có thể càng thêm nghiêm ngặt. Ả cũng sẽ không ngốc đến mức đi ám sát Nữ hoàng, ả không sợ là kẻ thù với Nữ hoàng, thế nhưng ả lại không nghĩ cứng đối cứng với Phong Lăng Hề.
Vốn là người bịt mặt dự định vừa giao phó Nữ hoàng bệ hạ xong, một bên thừa dịp Phong Lăng Hề không đề phòng tìm cơ hội cho nàng một đòn trí mạng. Thế nhưng Hoàng Ngọc Quỳnh bởi vì kiêng kỵ Phong Lăng Hề, rõ ràng khi ám sát Nữ hoàng bệ hạ thì mưu toan ám sát Phong Lăng Hề. Người bịt mặt ý thức được đánh rắn động cỏ, Phong Lăng Hề sẽ có phòng bị, cho nên cổ động Hoàng Kỳ Anh tăng nhanh hành động. Kỳ thật vốn là cố ý làm cho bà đi chịu chết, muốn lợi dụng bà chết đi để cho Phong Lăng Hề thả lỏng cảnh giác, quả nhiên đủ tàn nhẫn.
Phong Lăng Hề tự nhiên không biết có người đang tính kế cô, chỉ là một lòng ở bên cạnh Vân Tư Vũ chờ sinh nên vẫn chưa từng ra khỏi. Mặc dù tin tức chỗ đó của Nữ hoàng bệ hạ vẫn sẽ truyền tới chỗ cô nơi này, nhưng cô hoàn toàn không có để ở trong lòng.
Khí trời dần dần trở lạnh, ngày hôm đó rốt cục tuyết bay bồng bềnh rơi xuống. Vân Tư Vũ nâng cao bụng lớn không phải muốn ra ngoài chơi tuyết, bất quá hắn cũng biết đường trơn rất nguy hiểm. Cho nên rất nghe lời ngoan ngoãn ngồi ở một bên, ôm lò sưởi ấm áp nhìn Phong Lăng Hề chồng người tuyết.
Sau đó khi Phong Lăng Hề đang chồng ra một người tuyết nhỏ đáng yêu thì Vân Tư Vũ đột nhiên đổi sắc mặt, Phong Lăng Hề nhận ra được hắn khác lạ, có chút sốt sắng hỏi: Làm sao vậy?
Vân Tư Vũ cầm lấy nàng tay, ngây ngốc hỏi: Hề, nàng nói bánh bao nhỏ có phải là thích người tuyết này không?
Phong Lăng Hề còn chưa kịp hiểu rõ ràng sắc mặt hắn không tốt và bánh bao nhỏ thích người tuyết có quan hệ gì, Vân Tư Vũ đã kêu lên a a: Đau đau đau đau quá... bánh bao nhỏ có phải là muốn đi ra hay không...
Sắc mặt Phong Lăng Hề trong nháy mắt trở nên nghiêm nghị, trực tiếp ôm hắn trở về phòng. Khởi Vân lập tức cho người chuẩn bị, vương phủ trong nháy mắt náo nhiệt lên. Thế nhưng lại đâu vào đấy, không thấy chút nào hỗn loạn, giống như đã luyện tập qua vô số lần vậy, mỗi người đều toàn tâm toàn ý làm tốt chuyện mình nên làm.
Mà trên thực tế, khoảng thời gian này bọn họ đúng là luyện tập qua rất nhiều lần.
Sản công* cũng là đã sớm tìm kỹ, kinh nghiệm tuyệt đối tốt vô cùng, hơn nữa gia đình trong sạch, từ sớm đã vào ở trong phủ Nhàn vương chờ ngày này.
(*Sản công: ông đỡ đẻ.)
Chớ Huyên ầm ĩ kêu gào kéo sản công xông tới, thấy đầu Vân Tư Vũ đầy mồ hôi không khỏi an ủi: Công tử, ngài nhịn một chút, tiểu thế nữ đi ra là tốt rồi. Đây đơn thuần là phí lời.
Sản công liếc nhìn Phong Lăng Hề, thấy nàng không có ý muốn đi ra ngoài cũng không có nói nhiều, khoảng thời gian này y cũng nhìn ra được Nhàn vương điện hạ sủng Nhàn vương quân bao nhiêu.
Phong Lăng Hề đưa tay ra lau mồ hôi trên trán Vân Tư Vũ, sắc mặt có chút không dễ nhìn, giọng nói cũng rất dịu dàng: Đau đớn liền nói ra.
Vân Tư Vũ lắc lắc đầu, chỉ là cầm lấy nàng tay trừng mắt, nhưng là không kêu đau.
Được rồi, Nhàn vương quân đại nhân bây giờ còn có tâm tình cân nhắc vấn đề tiền đồ của bánh bao nhỏ. Hắn hiện tại nếu là làm cho rất thê thảm, tiền đồ bánh bao nhỏ nhất định sẽ một mảnh tối tăm. Nếu là vừa sinh ra liền bị mẫu thân của mình ghét bỏ, vậy đáng thương biết bao chứ!
Ngoại trừ chuyện này, hắn thật sự cũng là không muốn để cho Phong Lăng Hề đau lòng. Bất quá dáng vẻ của hắn hiện tại đầu đầy mồ hôi, muốn làm cho người tin tưởng hắn một chút cũng không đau, thật sự là không có sức thuyết phục. Vì vậy, Phong Lăng Hề ngược lại càng thêm đau lòng.
Vì vậy, trong một mảnh yên tĩnh kỳ dị, quỷ dị nhất thì đỡ đẻ đã bắt đầu.
Ngoài phòng sinh một đám người vây quanh, lúc này lại đối mặt nhìn nhau, Vương quân đây là đang sinh con phải không? Tại sao một chút động tĩnh cũng không có?
Sau đó trong lúc bọn họ các loại suy
/129
|