Mạc Ly Khanh vốn là con ngựa hoang, làm sao có thể dễ dàng tròng dây cương cho nó được. Điều này có thể làm khó bất kỳ ai, nhưng đối với Nam Cung Hạo Thiên anh, chỉ là chuyện nhỏ.
Nam Cumg Hạo Thiên chỉ việc đánh cuộc điện thoại cho cha hắn, Mạc Kha. Một trong những đối tác của mình, và yêu cầu ông thu hồi chiếc xe đua cao cấp của con trai ông ta lại, nếu như con ông không chịu đến lớp. Một người yêu xe như yêu mạng của mình, thì anh chắc chắn Mạc Ly Khanh sẽ phải đầu hàng chịu thua.
Về phần Chu Uyển Nhi thì còn dễ hơn, anh yêu cầu tất cả các trung tâm thời trang nổi tiếng của mình hủy tất cả các thẻ hội viên và không bán cho cô bất kỳ một bộ trang phục nào. Một người thích mua sắm, chưng diện đến nỗi mang bệnh công chúa như cô, thì việc không được mua sắm cứ như là tận thế không bằng.
Trần Triều Hi và Lâm Nhược Mai có chung một nhược điểm trí mạng đó là Lý Nhã Thuần, anh biết họ là bạn thân của Lý Nhã Thuần từ nhỏ đến lớn, nên nếu….. Vì vậy anh chỉ gửi cho họ một tin nhắn ngắn ngủ,i nhưng lực công phá thì như bom nguyên tử “ Nếu ngày mai em vắng mặt, thì tất cả mọi học bổng và hỗ trợ của trường dành cho Lý Nhã Thuần sẽ bị cắt đứt hoàn toàn”.
Nhưng Nam Cung Hạo Thiên thừa biết đây chỉ là kế sách tạm thời, chỉ trị được phần ngọn. Nếu muốn tiêu diệt tận gốc thì còn phải chờ một thời gian nữa. Nam Cung Hạo Thiên anh không phải là người làm việc nóng vội, ngủ vùi trên chiến thắng, nếu dễ dàng thu phục được tụi nhóc đó như vậy thì Hoắc Kiến Phong đâu việc gì phải cầu cạnh đến anh.
Tại một quán café sang trọng, ngay tại trung tâm thành phố.
Lâm Nhược Mai nhìn bốn người đối diện nói:
- Mình không ngờ gã ấy lại nham hiểm đến vậy. Các cậu tính sao?
Chu Uyển Nhi giọng bực tức vang lên:
- Tất nhiên là phải phản kháng lại rồi. Mình không thể nhịn như vậy được.
Mạc Ly Khanh đập tay xuống bàn, phát ra âm thanh thu hút sự chú ý của người khác, nhưng khi họ nhìn thấy ánh mắt đỏ rực khát máu kia của hắn thì nhanh chóng xoay người chuyển ánh mắt qua chổ khác.
Mạc Ly Khanh từ trước đến nay, chưa bao giờ tham gia vào việc chỉnh các giáo viên, cậu không có hứng thú, vì tất cả thời giờ của cậu là dành cho xe và đánh nhau, nhưng nay nếu đã đụng đến cậu rồi thì đừng mong có kết quả đẹp.
Trần Triều Hi tuy là con người bình tĩnh, nhưng bây giờ anh không thể bình tĩnh nữa rồi. Chưa có ai dám uy hiếp anh, vậy mà Nam Cunng Hạo Thiên dám làm việc đó thì anh phải bắt hắn trả giá đại giới cho điều đó.
Lý Nhã Thuần nói:
- Lâm Nhược Mai cậu đã nghĩ ra cách chưa nói mau đi
Nhã Thuần là thảm nhất trước đây vì để có thời gian chăm sóc và ở bên Nhã Dịch cô mới nghĩ học làm ca sáng, để buổi tối bên cạnh Nhã Dịch. Bây giờ thì chỉ có thể làm thê vào buổi tối thôi, nên khiến Nhã Thuần rất uất ức.
Lâm Nhược Mai, nở một nụ cười đầy nguy hiểm nói:
- Cách không phải không có. Nhưng không biết các cậu có dám làm không thôi.
Mạc Ly Khanh nôn nóng nói:
- Cậu bớt dài dòng đi. Có cách gì nói đi.
- Thật ra là @##@#$%&*&*^%#############
Cả nhóm đều bật cười khi nghe xong cái kế hoạch của Nhược Mai. Cậu ta không hổ là quân sư phúc hắc nhất trong nhóm.
Nam Cumg Hạo Thiên chỉ việc đánh cuộc điện thoại cho cha hắn, Mạc Kha. Một trong những đối tác của mình, và yêu cầu ông thu hồi chiếc xe đua cao cấp của con trai ông ta lại, nếu như con ông không chịu đến lớp. Một người yêu xe như yêu mạng của mình, thì anh chắc chắn Mạc Ly Khanh sẽ phải đầu hàng chịu thua.
Về phần Chu Uyển Nhi thì còn dễ hơn, anh yêu cầu tất cả các trung tâm thời trang nổi tiếng của mình hủy tất cả các thẻ hội viên và không bán cho cô bất kỳ một bộ trang phục nào. Một người thích mua sắm, chưng diện đến nỗi mang bệnh công chúa như cô, thì việc không được mua sắm cứ như là tận thế không bằng.
Trần Triều Hi và Lâm Nhược Mai có chung một nhược điểm trí mạng đó là Lý Nhã Thuần, anh biết họ là bạn thân của Lý Nhã Thuần từ nhỏ đến lớn, nên nếu….. Vì vậy anh chỉ gửi cho họ một tin nhắn ngắn ngủ,i nhưng lực công phá thì như bom nguyên tử “ Nếu ngày mai em vắng mặt, thì tất cả mọi học bổng và hỗ trợ của trường dành cho Lý Nhã Thuần sẽ bị cắt đứt hoàn toàn”.
Nhưng Nam Cung Hạo Thiên thừa biết đây chỉ là kế sách tạm thời, chỉ trị được phần ngọn. Nếu muốn tiêu diệt tận gốc thì còn phải chờ một thời gian nữa. Nam Cung Hạo Thiên anh không phải là người làm việc nóng vội, ngủ vùi trên chiến thắng, nếu dễ dàng thu phục được tụi nhóc đó như vậy thì Hoắc Kiến Phong đâu việc gì phải cầu cạnh đến anh.
Tại một quán café sang trọng, ngay tại trung tâm thành phố.
Lâm Nhược Mai nhìn bốn người đối diện nói:
- Mình không ngờ gã ấy lại nham hiểm đến vậy. Các cậu tính sao?
Chu Uyển Nhi giọng bực tức vang lên:
- Tất nhiên là phải phản kháng lại rồi. Mình không thể nhịn như vậy được.
Mạc Ly Khanh đập tay xuống bàn, phát ra âm thanh thu hút sự chú ý của người khác, nhưng khi họ nhìn thấy ánh mắt đỏ rực khát máu kia của hắn thì nhanh chóng xoay người chuyển ánh mắt qua chổ khác.
Mạc Ly Khanh từ trước đến nay, chưa bao giờ tham gia vào việc chỉnh các giáo viên, cậu không có hứng thú, vì tất cả thời giờ của cậu là dành cho xe và đánh nhau, nhưng nay nếu đã đụng đến cậu rồi thì đừng mong có kết quả đẹp.
Trần Triều Hi tuy là con người bình tĩnh, nhưng bây giờ anh không thể bình tĩnh nữa rồi. Chưa có ai dám uy hiếp anh, vậy mà Nam Cunng Hạo Thiên dám làm việc đó thì anh phải bắt hắn trả giá đại giới cho điều đó.
Lý Nhã Thuần nói:
- Lâm Nhược Mai cậu đã nghĩ ra cách chưa nói mau đi
Nhã Thuần là thảm nhất trước đây vì để có thời gian chăm sóc và ở bên Nhã Dịch cô mới nghĩ học làm ca sáng, để buổi tối bên cạnh Nhã Dịch. Bây giờ thì chỉ có thể làm thê vào buổi tối thôi, nên khiến Nhã Thuần rất uất ức.
Lâm Nhược Mai, nở một nụ cười đầy nguy hiểm nói:
- Cách không phải không có. Nhưng không biết các cậu có dám làm không thôi.
Mạc Ly Khanh nôn nóng nói:
- Cậu bớt dài dòng đi. Có cách gì nói đi.
- Thật ra là @##@#$%&*&*^%#############
Cả nhóm đều bật cười khi nghe xong cái kế hoạch của Nhược Mai. Cậu ta không hổ là quân sư phúc hắc nhất trong nhóm.
/130
|