Dường như nhận thấy hiệu ứng gây ấn tượng mà mình tạo ra đã đủ, chàng trai khẽ vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người.
Phí Hoắc Nghiêu lúc này mới chậm rãi, đi từ từ lên lễ đài. Nhưng nhìn nụ cười đến mép tai của lão, mọi người cũng phần nào hiểu được thân phận của người đứng trên lễ đài.
Phí Hoắc Nghiêu nắm lấy bàn tay của chàng trai, mỉm cười từ tốn nhìn tất cả quan khách nói:
-Chắc mọi người cũng chờ đợi lâu rồi, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, vị này tên là Phí Thiên Kiêu, cháu đích tôn của Phí Hoắc Nghiêu bị thất lạc trước đó, và cũng là người thừa kế tập đoàn Thanh Phong kể từ giờ phút này.
Mọi người đồng loạt vỗ tay chúc mừng.
Phí Thiên Kiêu lúc này mới mỡ miệng nói chuyện, giọng nói của cậu tuy lạnh lùng nhưng rất dõng dạc:
-Tôi Phí Thiên Kiêu sẽ là chủ tịch đời thứ mười của tập đoàn Thanh Phong, mong mọi người sẽ nhiều giúp đỡ.
Một tràn pháo tay lại tiếp tục diễn ra, lúc này một phóng viên bỗng nhiên đặt câu hỏi, hướng về phía Phí Thiên Kiêu:
-Không biết người đứng bên cạnh Phí thiếu là ai? Có phải là Phí phu nhân tương lai không vậy?
Một người mở màng, những người khác cũng không chịu thua kém, lúc này tất cả dư luận tò mò đều hướng về cô gái thần bí đứng bên cạnh Phí Thiên Kiêu.
Những câu hỏi về thân phận, và quan hệ của hai người không ngừng được đặt ra, câu này nói câu khác.
Nếu mọi người chú ý, sẽ thấy trong mắt Phí Thiên Kiêu vừa léo ra sự đắc thắng sau đó, nhanh chóng biến mất.
Anh mỉm cười nhìn mọi người nói:
-Vị tiểu thư xinh đẹp đây, tên là Nhã Thuần là tỷ tỷ của tôi, và cũng là đại tiểu thư nhà họ Phí. Nên nếu có bất kỳ ai có hành vi xúc phạm hay vô lễ với cô ấy cũng tất nhiên là chấp nhận đối đầu với nhà họ Phí. Phí Thiên Kiêu tôi nhất định sẽ làm cho kẻ không biết tốt xấu ấy sống giở chết giở. Tôi tin với thực lực hiện tại của nhà họ Phí thì mọi người cũng hiểu là nó khả thi hay không khả thi chứ.
Toàn trường rơi vào khoảng không im lặng, mọi người biết Phí Thiên Kiêu tuy còn trẻ nhưng thực lực chắc chắn cũng không kém gì Phí Hoắc Nghiêu.
Nếu như muốn sống yên ổn tại cái X thị này thì tốt nhất đừng nên đụng tới hắn và cả cái cô tỏ ra như thiên sứ Nhã Thuần kia.
**************************
Nhìn thái độ của mọi người, anh biết lời đe dọa của anh đã có hiệu lực.
Thay vì che dấu cho Nhã Thuần như trước đây, nay anh không lực chọn biện pháp đó nữa.
Tại sao đồng là người như nhau nhưng Nam Cung Hạo Thiên lại có thể ung dung mà sống, mà Lý Nhã Thuần lại phải lẫn trốn như chuột vậy chứ.
Nếu mọi việc không thể che dấu được nữa, thì anh sẽ công khai luôn, anh tin với thực lực hiện giờ của nhà họ Phí nhất định có thể bảo vệ Lý Nhã Thuần và Hàn nhi được an toàn.
***************************
Kể từ khi nhìn thấy Nhã Thuần xuất hiện, ánh mắt của Hoa Thương không ngừng toát ra sát khí, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, nắm chặc lấy cánh tay của người đàn ông bên cạnh.
Nhưng người đàn ông dường như không hài lòng, ngược lại còn có phần hơi chán ghét, anh hất tay mình ra khỏi tay cô.
-Hoa Thương cô đừng nên quá đáng.
Hoa Thương khẽ nhíu mi, tay cô siết chặt thành nắm đấm, những đốt tay trắng bệch.
“Tiện tì, tao không ngờ mày lại hành động sớm như vậy. Thật đáng chết mà, bây giờ còn trở thành thiên kim Phí gia à. Tao tưởng mày thanh cao lắm chứ, thì ra chỉ là con điếm rẽ tiền. Muốn giành tình nhân với tao, mày vẫn còn chưa đủ trình độ đâu. Hãy chóng mắt lên coi, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng.”
*****************************
Ly rượu đang cầm trên tay không biết đã bị bốp nát từ lúc nào, mùi rượu hòa lẫn mùi tanh của máu, những vết cắt thủy tinh lạnh lùng xuyên thấu da thịt anh.
Phí Hoắc Nghiêu lúc này mới chậm rãi, đi từ từ lên lễ đài. Nhưng nhìn nụ cười đến mép tai của lão, mọi người cũng phần nào hiểu được thân phận của người đứng trên lễ đài.
Phí Hoắc Nghiêu nắm lấy bàn tay của chàng trai, mỉm cười từ tốn nhìn tất cả quan khách nói:
-Chắc mọi người cũng chờ đợi lâu rồi, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, vị này tên là Phí Thiên Kiêu, cháu đích tôn của Phí Hoắc Nghiêu bị thất lạc trước đó, và cũng là người thừa kế tập đoàn Thanh Phong kể từ giờ phút này.
Mọi người đồng loạt vỗ tay chúc mừng.
Phí Thiên Kiêu lúc này mới mỡ miệng nói chuyện, giọng nói của cậu tuy lạnh lùng nhưng rất dõng dạc:
-Tôi Phí Thiên Kiêu sẽ là chủ tịch đời thứ mười của tập đoàn Thanh Phong, mong mọi người sẽ nhiều giúp đỡ.
Một tràn pháo tay lại tiếp tục diễn ra, lúc này một phóng viên bỗng nhiên đặt câu hỏi, hướng về phía Phí Thiên Kiêu:
-Không biết người đứng bên cạnh Phí thiếu là ai? Có phải là Phí phu nhân tương lai không vậy?
Một người mở màng, những người khác cũng không chịu thua kém, lúc này tất cả dư luận tò mò đều hướng về cô gái thần bí đứng bên cạnh Phí Thiên Kiêu.
Những câu hỏi về thân phận, và quan hệ của hai người không ngừng được đặt ra, câu này nói câu khác.
Nếu mọi người chú ý, sẽ thấy trong mắt Phí Thiên Kiêu vừa léo ra sự đắc thắng sau đó, nhanh chóng biến mất.
Anh mỉm cười nhìn mọi người nói:
-Vị tiểu thư xinh đẹp đây, tên là Nhã Thuần là tỷ tỷ của tôi, và cũng là đại tiểu thư nhà họ Phí. Nên nếu có bất kỳ ai có hành vi xúc phạm hay vô lễ với cô ấy cũng tất nhiên là chấp nhận đối đầu với nhà họ Phí. Phí Thiên Kiêu tôi nhất định sẽ làm cho kẻ không biết tốt xấu ấy sống giở chết giở. Tôi tin với thực lực hiện tại của nhà họ Phí thì mọi người cũng hiểu là nó khả thi hay không khả thi chứ.
Toàn trường rơi vào khoảng không im lặng, mọi người biết Phí Thiên Kiêu tuy còn trẻ nhưng thực lực chắc chắn cũng không kém gì Phí Hoắc Nghiêu.
Nếu như muốn sống yên ổn tại cái X thị này thì tốt nhất đừng nên đụng tới hắn và cả cái cô tỏ ra như thiên sứ Nhã Thuần kia.
**************************
Nhìn thái độ của mọi người, anh biết lời đe dọa của anh đã có hiệu lực.
Thay vì che dấu cho Nhã Thuần như trước đây, nay anh không lực chọn biện pháp đó nữa.
Tại sao đồng là người như nhau nhưng Nam Cung Hạo Thiên lại có thể ung dung mà sống, mà Lý Nhã Thuần lại phải lẫn trốn như chuột vậy chứ.
Nếu mọi việc không thể che dấu được nữa, thì anh sẽ công khai luôn, anh tin với thực lực hiện giờ của nhà họ Phí nhất định có thể bảo vệ Lý Nhã Thuần và Hàn nhi được an toàn.
***************************
Kể từ khi nhìn thấy Nhã Thuần xuất hiện, ánh mắt của Hoa Thương không ngừng toát ra sát khí, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, nắm chặc lấy cánh tay của người đàn ông bên cạnh.
Nhưng người đàn ông dường như không hài lòng, ngược lại còn có phần hơi chán ghét, anh hất tay mình ra khỏi tay cô.
-Hoa Thương cô đừng nên quá đáng.
Hoa Thương khẽ nhíu mi, tay cô siết chặt thành nắm đấm, những đốt tay trắng bệch.
“Tiện tì, tao không ngờ mày lại hành động sớm như vậy. Thật đáng chết mà, bây giờ còn trở thành thiên kim Phí gia à. Tao tưởng mày thanh cao lắm chứ, thì ra chỉ là con điếm rẽ tiền. Muốn giành tình nhân với tao, mày vẫn còn chưa đủ trình độ đâu. Hãy chóng mắt lên coi, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng.”
*****************************
Ly rượu đang cầm trên tay không biết đã bị bốp nát từ lúc nào, mùi rượu hòa lẫn mùi tanh của máu, những vết cắt thủy tinh lạnh lùng xuyên thấu da thịt anh.
/130
|