Nhà hàng Cung Nguyệt
Một chiếc xe BMW vừa đậu lại, người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen số lượng có hạn của nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, lạnh lùng bước xuống.
Phía sau là một người phụ nữ mặc dạ phục màu lam, với những đường xẻ táo bạo phá cách, làm tôn lên những đường nét hoàn mĩ, xinh đẹp của cô, nhanh chóng xảy bước đuổi theo.
Lúc này đột nhiên, hàng loạt ánh đèn óng kính của bọn ký giả, ánh sáng của những chiếc đèn let chớp nhoáng liên tục.
“Thưa ngày nghe đồn hình như ngày và tiểu thư Hoa Thương dự định kết hôn phải khôn?” ; “Hình như hai người đã có quan hệ vượt rào, và chuẩn bị tiến tới hôn nhân phải không?” ; “Xin ngày hãy tiết lộ”……
Người đàn vẫn giữ thay độ lạnh lùng như thế, không hề lên tiến giải thích nhưng cũng không phản bác.
Còn người phụ nữ thì nở nụ cười dịu dàng, khuôn mặt đỏ ửng tỏ vẽ ngường ngùng tựa vào người đàn ông.
Nam Cung Hạo Thiên, tôi không tin dưới áp lực của báo chí và dư luận xã hội, sẽ khiến anh không khuất phục trước tôi.
Vã lại tôi vẫn còn đang giữ một điểm yếu của anh đó sao? Tôi thách anh cũng không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.
“Dady…………”
Một âm thanh vang lên, xé rách cả một khoảng không náo nhiệt. Tiếng nói non nớt không quá lớn, cũng không quá mức nhỏ, nhưng đủ sức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Cả không gian ồn ào, lâm vào một mãnh tĩnh mịch chỉ có thể nghe được tiếng hô hấp đều đều.
Khi mọi người chưa kịp hoàn hồn, một bóng dáng nhỏ nhắn nhào vào lòng Nam Cung Hạo Thiên khóc như hoa rơi lệ vũ:
-Dady, sao người lại bỏ con, người không thương bảo bảo sao, Dady…ô ô ô... –
Nó quay sang nhìn người đàn bà bên cạnh Nam Cung Hạo Thiên hét to – Là bà, chắc chắn là bà đã quyến rũ ba tôi, cái đồ tiểu tam khốn khiếp, đồ hồ ly tinh chính đuôi, cáo già…..
Nó vùng ra khỏi người Nam Cung Hạo Thiên, xong vào người phụ nữ, vừa chửi, vừa quyền đấm cước đá, cào cấu vào người ả ta, không quên xé thêm vài cái làm cái bộ lễ phục vốn mỏng manh nay càng thêm thảm hại, muốn hở chỗ nào thì hở chỗ đó, chỗ không muốn cũng hở tuốt.
“Mi muốn kheo hàng chứ gì, ta giúp mi. Giúp miễn phí không tính tiền luôn hahaa”
-Á a…
Hoa Thương ôm lấy cơ thể, hung hắn đẩy đứa bé ra, muốn tát cho nó một cái, nhưng một người mang đôi guốc cao gần tất rưỡi làm sao di chuyển nhanh bằng một đôi giày ba ta đế thấp.
Sự thật đã chứng minh, nó nhanh chóng tránh thoát khỏi móng vuốt Hoa Thương, núp sao lưng Nam Cung Hạo Thiên, chì ló cái đầu nho nhỏ ra ngoài.
-Bạo lực trẻ em, bạo lực trẻ vị thành niên, Hồ ly muốn cắn người, ….ô ô ô ….. hồ ly xấu, dady phải bảo vệ bảo bảo, bảo bảo không muốn bị tiểu tam đánh. Dady bảo bảo không cần kế mẫu, kế mẫu hội ăn hiếp người ta, bảo bảo chỉ cần mẹ thôi. Ba ba mình về với mẹ đi, mẹ đang đợi chúng ta đấy…. ô ô ô….
Giọng nói run run mangtheo mười phần sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch, muốn đáng thương bao nhiêu có bấy nhiêu. Không ngừng lôi kéo tay áo của Nam Cung Hạo Thiên, lui về sao, hòa lẫn vào đám đông.
Đến khi mọi người hoàn hồn thì bóng dáng của Nam Cung Hạo Thiên và thằng nhóc bí ẩn đã biến mất.
Tiếng khóc nức nỡ nghẹn ngào nức nở của đứa nhỏ, làm tâm của mọi người ở đây như chết lặng, cảm thấy đồng tình không thôi. Bất đầu không ngừng có những tiếng xì xào bàn tán nổi lên, nếu không phải là trỉ trích Hoa Thương là tiểu tam phá vở gia đình người khác, hay oán trách Nam Cung Hạo Thiên có mới nới cũ, hay là nghi ngờ không biết đứa bé đó ở đâu mà ra, ……
Hoa Thương khí đến muốn hộc máu, hai mắt đỏ rực, khí thế như muốn hủy thiên diệt địa gào thét:
-Các người làm gì thế, người bị hại là tôi không phải thằng nhóc đó, nó bị điên các người cũng điên theo à. Đúng là mọi người đều tâm thần, hết thuốc chữa hết rồi.
Đáp trả lại Hoa Thương chỉ là hàng loạt ánh mắt khinh bì, nếu khi nãy có người còn có lòng đồng tình với cô, nhưng bây giờ nhìn cách ứng xử của cô cứ như kẻ thất học, mấy bà bán rau ngoài đường, càng làm cho mọi người tin rằng lời nói của đứa bé là thật.
Chỉ trong một đêm hình ảnh của Hoa Thương bấy lâu tạo thành, bị phá hủy triệt để, giống như xe hơi xuống dốc không phanh.
Hoa Thương lấy điện thoại ra điện cho Nick, thư ký của cô nói:
-Điều tra tất cả về thằng nhóc tự xưng là con của Nam Cung Hạo Thiên cho tôi. Tôi muốn tất cả tư liệu về nó – dám đắc tội với Hoa Thương ta, thật chê ngày qua quá nhàn rỗi mà.
Một chiếc xe BMW vừa đậu lại, người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen số lượng có hạn của nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, lạnh lùng bước xuống.
Phía sau là một người phụ nữ mặc dạ phục màu lam, với những đường xẻ táo bạo phá cách, làm tôn lên những đường nét hoàn mĩ, xinh đẹp của cô, nhanh chóng xảy bước đuổi theo.
Lúc này đột nhiên, hàng loạt ánh đèn óng kính của bọn ký giả, ánh sáng của những chiếc đèn let chớp nhoáng liên tục.
“Thưa ngày nghe đồn hình như ngày và tiểu thư Hoa Thương dự định kết hôn phải khôn?” ; “Hình như hai người đã có quan hệ vượt rào, và chuẩn bị tiến tới hôn nhân phải không?” ; “Xin ngày hãy tiết lộ”……
Người đàn vẫn giữ thay độ lạnh lùng như thế, không hề lên tiến giải thích nhưng cũng không phản bác.
Còn người phụ nữ thì nở nụ cười dịu dàng, khuôn mặt đỏ ửng tỏ vẽ ngường ngùng tựa vào người đàn ông.
Nam Cung Hạo Thiên, tôi không tin dưới áp lực của báo chí và dư luận xã hội, sẽ khiến anh không khuất phục trước tôi.
Vã lại tôi vẫn còn đang giữ một điểm yếu của anh đó sao? Tôi thách anh cũng không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.
“Dady…………”
Một âm thanh vang lên, xé rách cả một khoảng không náo nhiệt. Tiếng nói non nớt không quá lớn, cũng không quá mức nhỏ, nhưng đủ sức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Cả không gian ồn ào, lâm vào một mãnh tĩnh mịch chỉ có thể nghe được tiếng hô hấp đều đều.
Khi mọi người chưa kịp hoàn hồn, một bóng dáng nhỏ nhắn nhào vào lòng Nam Cung Hạo Thiên khóc như hoa rơi lệ vũ:
-Dady, sao người lại bỏ con, người không thương bảo bảo sao, Dady…ô ô ô... –
Nó quay sang nhìn người đàn bà bên cạnh Nam Cung Hạo Thiên hét to – Là bà, chắc chắn là bà đã quyến rũ ba tôi, cái đồ tiểu tam khốn khiếp, đồ hồ ly tinh chính đuôi, cáo già…..
Nó vùng ra khỏi người Nam Cung Hạo Thiên, xong vào người phụ nữ, vừa chửi, vừa quyền đấm cước đá, cào cấu vào người ả ta, không quên xé thêm vài cái làm cái bộ lễ phục vốn mỏng manh nay càng thêm thảm hại, muốn hở chỗ nào thì hở chỗ đó, chỗ không muốn cũng hở tuốt.
“Mi muốn kheo hàng chứ gì, ta giúp mi. Giúp miễn phí không tính tiền luôn hahaa”
-Á a…
Hoa Thương ôm lấy cơ thể, hung hắn đẩy đứa bé ra, muốn tát cho nó một cái, nhưng một người mang đôi guốc cao gần tất rưỡi làm sao di chuyển nhanh bằng một đôi giày ba ta đế thấp.
Sự thật đã chứng minh, nó nhanh chóng tránh thoát khỏi móng vuốt Hoa Thương, núp sao lưng Nam Cung Hạo Thiên, chì ló cái đầu nho nhỏ ra ngoài.
-Bạo lực trẻ em, bạo lực trẻ vị thành niên, Hồ ly muốn cắn người, ….ô ô ô ….. hồ ly xấu, dady phải bảo vệ bảo bảo, bảo bảo không muốn bị tiểu tam đánh. Dady bảo bảo không cần kế mẫu, kế mẫu hội ăn hiếp người ta, bảo bảo chỉ cần mẹ thôi. Ba ba mình về với mẹ đi, mẹ đang đợi chúng ta đấy…. ô ô ô….
Giọng nói run run mangtheo mười phần sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch, muốn đáng thương bao nhiêu có bấy nhiêu. Không ngừng lôi kéo tay áo của Nam Cung Hạo Thiên, lui về sao, hòa lẫn vào đám đông.
Đến khi mọi người hoàn hồn thì bóng dáng của Nam Cung Hạo Thiên và thằng nhóc bí ẩn đã biến mất.
Tiếng khóc nức nỡ nghẹn ngào nức nở của đứa nhỏ, làm tâm của mọi người ở đây như chết lặng, cảm thấy đồng tình không thôi. Bất đầu không ngừng có những tiếng xì xào bàn tán nổi lên, nếu không phải là trỉ trích Hoa Thương là tiểu tam phá vở gia đình người khác, hay oán trách Nam Cung Hạo Thiên có mới nới cũ, hay là nghi ngờ không biết đứa bé đó ở đâu mà ra, ……
Hoa Thương khí đến muốn hộc máu, hai mắt đỏ rực, khí thế như muốn hủy thiên diệt địa gào thét:
-Các người làm gì thế, người bị hại là tôi không phải thằng nhóc đó, nó bị điên các người cũng điên theo à. Đúng là mọi người đều tâm thần, hết thuốc chữa hết rồi.
Đáp trả lại Hoa Thương chỉ là hàng loạt ánh mắt khinh bì, nếu khi nãy có người còn có lòng đồng tình với cô, nhưng bây giờ nhìn cách ứng xử của cô cứ như kẻ thất học, mấy bà bán rau ngoài đường, càng làm cho mọi người tin rằng lời nói của đứa bé là thật.
Chỉ trong một đêm hình ảnh của Hoa Thương bấy lâu tạo thành, bị phá hủy triệt để, giống như xe hơi xuống dốc không phanh.
Hoa Thương lấy điện thoại ra điện cho Nick, thư ký của cô nói:
-Điều tra tất cả về thằng nhóc tự xưng là con của Nam Cung Hạo Thiên cho tôi. Tôi muốn tất cả tư liệu về nó – dám đắc tội với Hoa Thương ta, thật chê ngày qua quá nhàn rỗi mà.
/130
|