*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hầu Thành nghĩ tới những nơi Mạch Manh Manh có thể đi, đi đến căn hộ đơn Manh Manh ở trước khi kết hôn xem qua, phòng còn cho thuê, Manh Manh sẽ không đuổi người khác đi. Chỗ bạn thân Manh Manh...... Hầu Thành cầm sổ ghi chép thông tin trong nhà, ở trong đó Mạch Manh Manh rất nghiêm túc ghi xuống tất cả phương thức liên lạc của mọi người, tất cả lớn nhỏ, vụn vặt, không một chút sai sót, có thể thấy rõ Mạch Manh Manh bỏ công sức vào cuốn sổ này như thế nào, ủng hộ mình như thế nào. Hầu Thành theo địa chỉ trong sổ ghi chép thông tin tìm được chỗ Lý Nguyên Bình thì Lý Nguyên Bình ngáp một cái thật to, "Anh Hầu có việc gì à?"
"Manh Manh có ở chỗ cậu hay không?"
"Cắt...... Chuyện cười, Mạch Manh Manh là vợ của anh, cũng không phải là vợ của tôi, làm sao tôi biết được cô ấy đang ở đâu?" Lý Nguyên Bình xoa khóe mắt ngáp đến chảy nước mắt một chút.
"Cậu......" Hầu Thành cố giữ bản thân bình tĩnh, rõ ràng thái độ của đối phương không tốt, nhưng mà bây giờ là mình có việc muốn nhờ người ta, "Chắc chắn cậu biết Manh Manh ở đâu."
"Tôi biết rõ thì thế nào? Biết cũng không nói cho anh biết!" Lý Nguyên Bình rõ ràng cố ý chọc người tức chết không đền mạng.
"Xin nói cho tôi biết, Manh Manh ở đâu. Cám ơn......" Cho dù là trong công việc, Hầu Thành vẫn là người nổi bật nhất, chưa từng phải hạ thấp giọng như vậy.
"Anh cũng không thích Manh Manh, cần gì phải biết cô ấy ở đâu?" Có chút không đành lòng, Lý Nguyên Bình mềm giọng.
"Sao cậu biết tôi không thích Manh Manh......" Hầu Thành che mặt, khóe miệng cười mang theo chút khổ sở, "Manh Manh thích ăn tất cả các loại ngọt đồ, thích động vật nhỏ có lông, thích vẽ nhân vật truyện tranh vẽ bản thiết kế không cần thiết...... Thật ra thì tính khí khi rời giường của Manh Manh có hơi nghiêm trọng, cô ấy còn tưởng rằng tôi không biết......"
"Cô ấy cho rằng anh rất chán ghét cô ấy." Lý Nguyên Bình nói ra sự thật.
"Tôi cho là Manh Manh không có tôi sẽ không thể sống được, nhưng hóa ra là tôi, xa cô ấy, chuyện gì cũng trở nên rối loạn. Tôi không ôm được Manh Manh vào lòng mà chỉ còn là không khí lạnh lẽo, không có Manh Manh thắt cà vạt cho tôi tôi liền không biết có thể đi ra ngoài gặp khách hàng hay không......"
"Có người cho tới bây giờ vẫn không biết mình đã từng có cuộc sống tốt đẹp đến mức nào."
"Tôi rất hối hận. Tôi chưa từng làm gì cho Manh Manh. Điều Manh Manh muốn vốn không hề nhiều, tôi một chút cũng không muốn cho, a...... Manh Manh muốn có con, đây vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa (hiển nhiên) giữa vợ chồng, tôi cũng từ chối...... Manh Manh oán trách tôi, tôi cũng không có gì để thanh minh."
"Manh Manh trách bất kỳ ai, cũng sẽ không trách anh. Có lẽ anh vẫn không biết, sống với anh, cho tới bây giờ Manh Manh chỉ lo lắng mình làm không đủ tốt khiến anh không hài lòng."
"Manh Manh như vậy...... Tôi sẽ không buông tay......"
"Cô ấy ở trong căn hộ đơn của cô ấy." Lý Nguyên Bình đột nhiên nói.
"Không phải căn hộ kia vẫn còn đang cho thuê sao?"
Lý Nguyên Bình cười cười, "Quả nhiên anh đã ghé qua, tôi không có nhìn lầm anh mà. Người thuê phòng mới đi mấy ngày trước."
"Tốt, cảm ơn cậu." Hầu Thành đứng dậy muốn đi.
"Không gấp được, bây giờ Manh Manh cũng đã ngủ. Trước tiên anh có thể về nhà, à, còn có thể thuận tiện kiểm tra bao cao su anh đang dùng một chút."
"Cảm ơn." Mặc dù có hơi không hiểu, Hầu Thành vẫn tạm biệt rồi rời đi.
Từ nhà Lý Nguyên Bình ra ngoài, lái xe ngang qua căn hộ đơn của Manh Manh, từ rèm cửa sổ lầu 3 loáng thoáng lộ ra ánh sáng hơi yếu, không phải Manh Manh lại mở đèn ngủ chứ? Nhớ có một lần mình đi công tác, nửa đêm mới trở về nhà, Manh Manh mở đèn co người tròn lại rồi ngủ. Ngồi ở trong xe hơn một tiếng, nhìn cửa sổ căn hộ của Manh Manh đến ngẩn người, Hầu Thành đạp chân ga, trở về ngôi nhà không có Manh Manh.
********** Diễn đàn L = ê Q - úy Đ / ôn
Hầu Thành ôm Sư Tử thật chặt, "Tao sẽ tìm Manh Manh trở về, sau đó chúng ta cùng ra ngoài đi dạo có được hay không? Mày cũng rất nhớ cô ấy phải không......"
Căn nhà lớn thiếu đi hơi thở một người có vẻ trống trải đi không ít. Trong tủ treo quần áo vẫn còn quần áo của Manh Manh, tỏa ra mùi thơm dịu dàng, giống mùi trên quần áo của mình. Tắm rửa nằm ở trên giường, xem từng tấm hình. Những hình
Hầu Thành nghĩ tới những nơi Mạch Manh Manh có thể đi, đi đến căn hộ đơn Manh Manh ở trước khi kết hôn xem qua, phòng còn cho thuê, Manh Manh sẽ không đuổi người khác đi. Chỗ bạn thân Manh Manh...... Hầu Thành cầm sổ ghi chép thông tin trong nhà, ở trong đó Mạch Manh Manh rất nghiêm túc ghi xuống tất cả phương thức liên lạc của mọi người, tất cả lớn nhỏ, vụn vặt, không một chút sai sót, có thể thấy rõ Mạch Manh Manh bỏ công sức vào cuốn sổ này như thế nào, ủng hộ mình như thế nào. Hầu Thành theo địa chỉ trong sổ ghi chép thông tin tìm được chỗ Lý Nguyên Bình thì Lý Nguyên Bình ngáp một cái thật to, "Anh Hầu có việc gì à?"
"Manh Manh có ở chỗ cậu hay không?"
"Cắt...... Chuyện cười, Mạch Manh Manh là vợ của anh, cũng không phải là vợ của tôi, làm sao tôi biết được cô ấy đang ở đâu?" Lý Nguyên Bình xoa khóe mắt ngáp đến chảy nước mắt một chút.
"Cậu......" Hầu Thành cố giữ bản thân bình tĩnh, rõ ràng thái độ của đối phương không tốt, nhưng mà bây giờ là mình có việc muốn nhờ người ta, "Chắc chắn cậu biết Manh Manh ở đâu."
"Tôi biết rõ thì thế nào? Biết cũng không nói cho anh biết!" Lý Nguyên Bình rõ ràng cố ý chọc người tức chết không đền mạng.
"Xin nói cho tôi biết, Manh Manh ở đâu. Cám ơn......" Cho dù là trong công việc, Hầu Thành vẫn là người nổi bật nhất, chưa từng phải hạ thấp giọng như vậy.
"Anh cũng không thích Manh Manh, cần gì phải biết cô ấy ở đâu?" Có chút không đành lòng, Lý Nguyên Bình mềm giọng.
"Sao cậu biết tôi không thích Manh Manh......" Hầu Thành che mặt, khóe miệng cười mang theo chút khổ sở, "Manh Manh thích ăn tất cả các loại ngọt đồ, thích động vật nhỏ có lông, thích vẽ nhân vật truyện tranh vẽ bản thiết kế không cần thiết...... Thật ra thì tính khí khi rời giường của Manh Manh có hơi nghiêm trọng, cô ấy còn tưởng rằng tôi không biết......"
"Cô ấy cho rằng anh rất chán ghét cô ấy." Lý Nguyên Bình nói ra sự thật.
"Tôi cho là Manh Manh không có tôi sẽ không thể sống được, nhưng hóa ra là tôi, xa cô ấy, chuyện gì cũng trở nên rối loạn. Tôi không ôm được Manh Manh vào lòng mà chỉ còn là không khí lạnh lẽo, không có Manh Manh thắt cà vạt cho tôi tôi liền không biết có thể đi ra ngoài gặp khách hàng hay không......"
"Có người cho tới bây giờ vẫn không biết mình đã từng có cuộc sống tốt đẹp đến mức nào."
"Tôi rất hối hận. Tôi chưa từng làm gì cho Manh Manh. Điều Manh Manh muốn vốn không hề nhiều, tôi một chút cũng không muốn cho, a...... Manh Manh muốn có con, đây vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa (hiển nhiên) giữa vợ chồng, tôi cũng từ chối...... Manh Manh oán trách tôi, tôi cũng không có gì để thanh minh."
"Manh Manh trách bất kỳ ai, cũng sẽ không trách anh. Có lẽ anh vẫn không biết, sống với anh, cho tới bây giờ Manh Manh chỉ lo lắng mình làm không đủ tốt khiến anh không hài lòng."
"Manh Manh như vậy...... Tôi sẽ không buông tay......"
"Cô ấy ở trong căn hộ đơn của cô ấy." Lý Nguyên Bình đột nhiên nói.
"Không phải căn hộ kia vẫn còn đang cho thuê sao?"
Lý Nguyên Bình cười cười, "Quả nhiên anh đã ghé qua, tôi không có nhìn lầm anh mà. Người thuê phòng mới đi mấy ngày trước."
"Tốt, cảm ơn cậu." Hầu Thành đứng dậy muốn đi.
"Không gấp được, bây giờ Manh Manh cũng đã ngủ. Trước tiên anh có thể về nhà, à, còn có thể thuận tiện kiểm tra bao cao su anh đang dùng một chút."
"Cảm ơn." Mặc dù có hơi không hiểu, Hầu Thành vẫn tạm biệt rồi rời đi.
Từ nhà Lý Nguyên Bình ra ngoài, lái xe ngang qua căn hộ đơn của Manh Manh, từ rèm cửa sổ lầu 3 loáng thoáng lộ ra ánh sáng hơi yếu, không phải Manh Manh lại mở đèn ngủ chứ? Nhớ có một lần mình đi công tác, nửa đêm mới trở về nhà, Manh Manh mở đèn co người tròn lại rồi ngủ. Ngồi ở trong xe hơn một tiếng, nhìn cửa sổ căn hộ của Manh Manh đến ngẩn người, Hầu Thành đạp chân ga, trở về ngôi nhà không có Manh Manh.
********** Diễn đàn L = ê Q - úy Đ / ôn
Hầu Thành ôm Sư Tử thật chặt, "Tao sẽ tìm Manh Manh trở về, sau đó chúng ta cùng ra ngoài đi dạo có được hay không? Mày cũng rất nhớ cô ấy phải không......"
Căn nhà lớn thiếu đi hơi thở một người có vẻ trống trải đi không ít. Trong tủ treo quần áo vẫn còn quần áo của Manh Manh, tỏa ra mùi thơm dịu dàng, giống mùi trên quần áo của mình. Tắm rửa nằm ở trên giường, xem từng tấm hình. Những hình
/22
|