Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 806: Ma Đà độc kế (kế sách độc của Ma Đà)

/1109


Không lâu sau, Ma Phật Huyền Túc dẫn bốn người đến một nơi kỳ diệu, chỉ lối vào nói: - Đây là một nơi rất kỳ dị đặc biệt, chính là tuyệt địa ngũ âm hiếm có trên thế gian, bên trong ẩn chứa năm khí âm, tà, độc, sát, hàn, đối với cao thủ tu luyện pháp quyết tà phái có lợi ích rất lớn. Trước mắt, Sát Huyết Diêm La đang ở trong đó, nhưng hắn bị trọng thương, đang bị Vô Nhân Tọa khống chế. Trần Ngọc Loan vẻ mặt hơi lạnh lại, vừa vuốt ve Không Linh điểu đang quấy đảo trên vai, vừa cất tiếng chất vấn: - Đại sư, ngươi trước đây chưa từng nói với bọn ta, Sát Huyết Diêm La đã rơi vào tay Vô Nhân Tọa. Bây giờ đến đây ngươi mới nói những chuyện đó, hẳn cũng phải giải thích một chút chứ? Ma Phật Huyền Túc trầm ngâm một lát, mở miệng nói: - Về điểm này, ta trước đây đúng là có giấu đi, nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào đến các vị, các vị chỉ muốn tiêu diệt bọn hắn, còn ta chỉ muốn thu hồi lại vật ta cần, chỉ đơn giản vậy thôi. Trần Ngọc Loan không vui nói: - Phải vậy chăng? Đó là ngươi nói với ta, Vô Nhân Tọa nếu như đã thụ thương, vì sao còn ra tay cầm giữ Sát Huyết Diêm La đây? Ma Phật Huyền Túc đáp: - Về điểm này, đạo lý rất đơn giản. Vô Nhân Tọa bị Hậu Nghệ thần cung của Kiếm Vô Trần đã thương nặng rồi, hiện nay nguyên khí thương tổn lớn, cầm giữ Sát Huyết Diêm La chỉ để dung hợp với khí huyết sát của hắn, như thế không những có thể khôi phục thực lực, tu vi còn tăng lên rất mạnh. Trần Ngọc Loan tiếp tục nói: - Như vậy, ngươi muốn lấy cái gì ở trên người bọn họ? Ma Phật Huyền Túc thản nhiên đáp: - Mỗi người đều có bí mật của mình, điểm này ta không thể nào nói cho ngươi được. Trần Ngọc Loan thấy lão không nói cũng không quá ép buộc, điềm nhiên nói: - Nếu là như vậy, bắt đầu thôi. Ma Phật Huyền Túc nghe thế gật đầu, sau đó bay lên dẫn đường đi vào. Bốn người Trần Ngọc Loan khẩn trương theo sau, từ từ bay vào trong cốc, dùng ý thức dò xét bốn bề. Hạ xuống được trăm trượng, Ma Phật Huyền Túc mở miệng nói: - Để phòng ngừa Vô Nhân Tọa bỏ chạy, tốt nhất nên phái người canh giữ nơi đây. Tư Đồ Thần Phong nghe thế, tự mình anh dũng xung phong: - Nơi đây giao cho ta, bảo đảm không người nào có thể thoát được. Trần Ngọc Loan nhìn Tư Đồ Thần Phong, cười điềm đạm, cũng không nói thêm, theo Ma Phật Huyền Túc tiếp tục hạ xuống. Khi đến trên mặt đất, Ma Phật Huyền Túc chỉ vào một số những cửa hang nói: - Vô Nhân Tọa hẳn ẩn nấp trong đó, bây giờ cần phải ép hắn hiện thân, chỉ cần có một luồng khí thần thánh sẽ có thể làm được như vậy. Trần Ngọc Loan nhìn bốn phía, ánh mắt dừng lại ở năm khe hở, miệng điềm nhiên lên tiếng: - Nơi đây còn chưa tính là ở tuyệt địa, đúng không đại sư? Ma Phật Huyền Túc hiểu rõ ý nàng, nhưng lại thản nhiên không đáp, bởi vì có khi phải im lặng. Đi một vòng loanh quanh đáy cốc, Phần Thiên cau mày nói: - Minh chủ, nơi này sợ là không phải đơn giản như lời lão nói, ta cảm thấy có một luồng khí tức kỳ dị đặc biệt, phảng phất như có thể dung hợp các loại sức mạnh, lại có công hiệu tịnh hóa chân nguyên. Nếu như suy đoán của ta không sai, tại nơi đây tu luyện một số pháp quyết kỳ dị đặc biệt, sẽ có hiệu quả bất ngờ. Trần Ngọc Loan hơi kinh ngạc, nhẹ giọng nói: - Ta chỉ cảm thấy rất tà ác, Không Linh điểu liên tục nóng nảy không an, còn nhưng cái khác chưa từng nghĩ đến. Bách Linh nhìn khắp bốn phương, sau khi đã dò xét cẩn thận rồi, mở miệng nói: - Hoàn cảnh nơi đây rất đặc thù, khí địa linh âm tà quỷ dị, có công hiệu che giấu khí tức tiết ra, hẳn là đã nhiều năm không có nhiều người biết. Hôm nay chúng ta đến nơi đây, vốn có thể phá hủy nguyên nhân tà ác của nơi đây, nhưng trước mắt Thái Âm Tế Nhật đã xuất hiện, khí âm tà thế gian phân bố mọi nơi, có hủy cũng chẳng được gì mà còn lãng phí mất tinh lực. Nghe những lời này, Trần Ngọc Loan đáp: - Nếu đã như vậy, chúng ta hãy bắt đầu làm chuyện chính. Để muội ép cho Vô Nhân Tọa hiện hình, sau đó mới tiêu diệt lão. Bách Linh lắc đầu nói: - Không cần phải phiền phức như vậy, chuyện này để giao cho Tam Đầu linh xà của tỷ, nó sẽ tìm ra nơi ẩn núp của Vô Nhân Tọa. Nói rồi phát ra một tiếng kêu nhẹ, Tam Đầu linh xà từ trên vai nàng bay ra, lắc lên đã biến mất vào trong một huyệt động nhỏ bé ở giữa vách đá. Đứng yên bất động, Trần Ngọc Loan, Bách Linh, Phần Thiên cùng với Ma Phật Huyền Túc đều tập trung toàn bộ tinh thần chú ý động tĩnh bốn bề, đợi chờ Tam Đầu linh xà ép Vô Nhân Tọa xông ra. Quá trình này kéo dài cũng không lâu, khoảng chừng hai câu nói, một luồng ánh sáng sắc xanh lam thẫm cùng với một luồng sáng đỏ đồng thời bay ra từ vách đó, hiện ra trước mặt mọi người. Ánh xanh lam lóe lên, một chiếc ghế xuất hiện, Vô Nhân Tọa quét mắt nhìn mọi người một lượt, trừng Ma Phật Huyền Túc rống lên: - Ma Đà, ngươi thật sự là đủ tàn độc, kế hoạch âm độc loại này cũng có thể nghĩ ra được. Ma Phật Huyền Túc lạnh nhạt nói: - Mắc cười. Kiểu cách này so với thủ đoạn của ngươi lúc trước cũng như múa rìu trước mắt thợ thôi, không đáng để nhắc đến. Vô Nhân Tọa giận dữ rống lên: - Câm miệng, Ma Đà ngươi thật âm hiểm, ta đã tin nhầm ngươi. Hôm nay đây, thật ra ngươi muốn thế nào? Ma Phật Huyền Túc cười lạnh nói: - Ta đến không phải vì chuyện khác, chỉ là quen thuộc một ít ở đây, đến đưa tiễn ngươi lên đường. Hơn nữa còn tiện thể cho ngươi biết, đây là bốn cao thủ của Trừ Ma liên minh, bọn họ đặc biệt đến đây để tiêu diệt Sát Huyết Diêm La và ngươi, ngươi cũng nên chào bọn họ đi. - Ma Đà đáng ghét, ta sẽ không tha cho ngươi. Trong tiếng rống giận dữ, ánh xanh lam lóe lên, Vô Nhân Tọa xuất hiện bên cạnh Ma Phật Huyền Túc, chiếc ghế phát ra một luồng sáng xanh lam kỳ lạ, tuôn đến Ma Phật Huyền Túc. Lắc mình, Ma Phật Huyền Túc vội vàng né tránh, miệng quát lên: - Trần Ngọc Loan, người đã tìm thấy, bây giờ hẳn là lúc các vị ra tay rồi. Thản nhiên bất động, Trần Ngọc Loan đáp: - Ta còn chưa nhìn thấy Sát Huyết Diêm La, cảm thấy có chút bị lừa gạt, ngươi không chừng cố ý gạt ta rồi. Ma Phật Huyền Túc vội vàng nói: - Sát Huyết Diêm La kia phần lớn là đã bị Vô Nhân Tọa luyện hóa rồi, ngươi bây giờ nếu không ra tay, một khi hắn dung hợp được sức mạnh Diêm La, hậu quả thế nào khó mà tưởng tượng được. Trần Ngọc Loan vẻ mặt biến hẳn, hừ giọng nói: - Không đến lúc cuối cùng ngươi còn không nói thật, giao dịch với ngươi thật sự là không thoải mái. Nói rồi lắc mình tiến ra, lập tức ngăn lấy Vô Nhân Tọa, chưởng múa lên lóe sáng ánh xanh, một lưới sáng xuất hiện trước mặt Vô Nhân Tọa. Quát giận một tiếng, Vô Nhân Tọa rống lên: - Trần Ngọc Loan, đây là chuyện giữa ta và Ma Đà, ta không muốn động thủ với ngươi, hãy tránh ra. Vẻ mặt điềm nhiên, Trần Ngọc Loan đáp: - Muốn ta tránh ra cũng được, ngươi hãy giao Sát Huyết Diêm La ra, ta sẽ tạm thời tha cho ngươi. Vô Nhân Tọa hùng hổ nói: - Ngươi uy hiếp ta chăng? Nếu ta không đáp ứng thì sao? Trần Ngọc Loan lạnh lùng tàn khốc đáp: - Không đáp ứng, ta sẽ tiêu diệt ngươi, để trừ hại cho nhân gian. Vô Nhân Tọa không thèm để ý nói: - Tu vi ngươi cố nhiên rất mạnh, nhưng ngươi đừng quên, thần khí cực mạnh Hậu Nghệ thần cung cũng không diệt được ta, ngươi làm sao có thể diệt được ta đây? Trần Ngọc Loan vẻ mặt lạnh lại, nghiêm túc lên tiếng: - Ngươi sẽ nhanh chóng biết thôi, ta sẽ khiến ngươi như thế nào. Xem chiêu. Bóng xanh lóe lên, ngàn vạn bóng chưởng, ảo ảnh dày đặc tầng tầng trùng điệp hình thành một kết giới sắc xanh lục trong đáy cốc, vây khốn Vô Nhân Tọa vào giữa. Bốn bề, hình bóng Trần Ngọc Loan từ từ giảm chậm, một hình bóng đều có một vẻ, thi triển chiêu thức khác nhau, pháp quyết khác nhau, liên kết lại với nhau, đem sức mạnh phụ vào trên kết giới. Bị vây ở giữa Vô Nhân Tọa không chút kinh hoàng, toàn thân xoay chuyển vùn vụt, ánh sáng sắc xanh lam mơ hồ lộ ra ánh máu, đang từ từ bành trước, kịch liệt đối kháng với khí thần thánh do Trần Ngọc Loan phát ra. Sức mạnh chánh tà không chút nhượng bộ, ánh xanh lam và ánh xanh gặp nhau, ma sát vào nhau phát ra hoa lửa, nhưng ánh xanh gặp phải ánh máu liền có sấm chớp chói lòa, hoa lửa chói mắt bay tứ tung. Đang giao chiến, Trần Ngọc Loan cảm thấy hơi kinh ngạc, phản kháng của Vô Nhân Tọa mạnh mẽ vô cùng, lại càng lúc càng mạnh hơn, điểm này thật sự khác thường. Gia tăng chân nguyên, Trần Ngọc Loan cũng tăng thêm sức lực, nhưng mà lúc này dường như sức mạnh của Vô Nhân Tọa đã tăng đến cực điểm, khi bị chân nguyên mạnh mẽ của Trần Ngọc Loan đè nén, đột nhiên phát nổ, lập tức phá hủy kết giới Trần Ngọc Loan tạo ra, hất nàng bắn đi. Lắc lư lùi lại vài trượng, Trần Ngọc Loan vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Phần Thiên đang bay đến, nhắc nhở: - Cẩn thận, Vô Nhân Tọa hơi cổ quái, dường như trên người hắn đang phát sinh một loại biến hóa nào đó. Phần Thiên đáp lại đã biết, hai tay múa lên lửa bốc thành ngọn, ánh sáng đỏ hồng chiếu sáng toàn đáy cốc, khí âm trầm chớp mắt liền bị lửa đốt mất. Nhìn trận đấu, Bách Linh vẻ mặt nặng nề, miệng ngâm lên nho nhỏ: - Ngọc Loan, tỷ trong lòng hơi thắc thỏm, dường như có chuyện gì đó hẳn đã phát sinh, nhưng tỷ lại không thể nào nắm bắt được. Trần Ngọc Loan cau đôi mày xinh đẹp, nghi hoặc nói: - Cảm giác này muội cũng có, hơn nữa còn rất mạnh mẽ, muội suy đoán có quan hệ với Vô Nhân Tọa. Bên cạnh, Ma Phật Huyền Túc trầm giọng nói: - Các vị cảm giác không sai, ta vừa gặp mặt Vô Nhân Tọa, cũng có cảm giác tâm thần không yên. Vừa rồi, khi ngươi và hắn giao chiến, trên người hắn ngoại trừ ánh xanh lam còn lộ ra ánh máu, ta suy đoán hẳn chính là sức mạnh của Sát Huyết Diêm La. Nhưng chỉ mới trong một ngày, hắn thật sự hoàn toàn dung hợp được sức mạnh của kẻ mạnh Quỷ vực, thôn tính được nguyên thần của đối phương chăng? Vấn đề này không thể nào nói rõ được, bởi vì không ai biết rõ nên cũng không thể phân tích rõ ràng. Trong cốc, Phần Thiên di động rất nhanh hợp như một luồng lửa đỏ, không những bởi vì toàn thân hắn y phục đỏ, quanh trọng hơn chính là lửa đỏ rực cháy quanh thân hắn. Vô Nhân Tọa hơi úy kị Phần Thiên, vẫn không chịu giao chiến chính diện, dường như biết được thiếu niên trước mặt không phải là đối tượng coi thường được. Phần Thiên đối với chuyện này hơi nổi giận, liên tục ba lần tăng tốc, điên cuồng đuổi theo Vô Nhân Tọa, đáng tiếc vẫn còn thiếu một chút. Giao chiến kiểu này khiến người ta phiền lòng, cả hai một tiến một thối, một né một đuổi, hệt như đang du hí, lúc nào mới có kết quả đây? Hơi nóng vội, Trần Ngọc Loan dự tính ra tay đả phá cục diện này. Nhưng đúng lúc đó, Vô Nhân Tọa cứ mãi né tránh đột nhiên dừng lại, chiếc ghế phát ra cột sáng đỏ xanh lam đón lấy ngọn lửa giận dữ của Phần Thiên. Hai sức mạnh gặp nhau, gió và sấm rung trời, khí lưu đáng sợ va chạm nhanh chóng, sinh ra cơn lốc xoay tròn, có sắc thái chói mắt, lập tức bao phủ Phần Thiên và Vô Nhân Tọa vào trong. Lúc đó, tình hình bên trong cơn lốc người ngoài không cách gì nhìn rõ được, mấy người Trần Ngọc Loan chỉ có thể dùng linh thức để cảm ứng, đáng tiếc không phát hiện được chút gì. Một âm thanh to lớn vang lên, khí lưu nhanh chóng tan biến, cột gió xoay tròn đột nhiên nát vỡ, sức mạnh to lớn của nó ép những người đứng xem phải thối lui.

/1109

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status