Bây giờ tuổi tác của bà lão Cố cũng không nhỏ, mắt thấy năm người con trai đều có con, bé gái mà bà vẫn luôn tâm tâm niệm niệm thì giờ cũng đã có, ôm bé con mềm mại vào trong ngực, lòng bà cũng như muốn tan ra, càng nhìn càng yêu thích không thôi, phải nói là cực kì vừa lòng.
“Đứa nhỏ này giống ai cũng được, bố mẹ nó đều có ngoại hình ưa nhìn, chắc chắn tương lai cũng sẽ không kém. Mẹ cũng không trông cậy vào cái khác, chỉ mong đứa nhỏ này có thể bình an mà lớn lên, như vậy là mẹ cũng đã thỏa lòng!”
Đang nói chuyện, bé gái trong ngực khẽ lay động lông mi ướt sũng, vài giây sau liền mở mắt ra. Dù đôi mắt không lớn, có điều nhìn khóe mắt liền biết sau này đôi mắt chắc chắn sẽ rất to tròn.
Bà lão Cố liền vui vẻ, hận không thể đem bé con ôm chặt vào trong ngực mãi không buông ra: “Nhìn con bé xem, thật là làm người khác thương! Đời này mẹ có một cháu gái như này thì không cầu gì hơn!”
Mấy cô con dâu cùng con trai ở bên cạnh cũng vây quanh để nhìn đứa bé.
Một màn này ở trong mắt con dâu tư Tô Xảo Hồng lại có chút không được tự nhiên.
Cô vào cửa sớm hơn Đồng Vận ba năm, bây giờ con trai lớn hai tuổi, con trai thứ được tám tháng, cả hai đều là bé trai.
Tô Xảo Hồng cũng biết mẹ chồng không hề giống với người bình thường, lúc nào cũng ngóng trông bé gái, cho nên thời điểm mang thai hai đứa con trai, trong lòng cô vẫn luôn hi vọng mình sẽ sinh con gái, ai biết lại toàn là con trai.
Lúc đầu còn suy nghĩ, để một hai năm nữa rồi sẽ sinh tiếp thêm đứa nữa, đạt được cái huy chương quân công kia, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại bị vợ chồng chú năm nẫng tay trên.
Coi như lần kế tiếp cô có sinh được con gái, thì con gái của mình cũng không được coi trọng bằng con bé kia rồi?
Tô Xảo Hồng nhìn mấy chị dâu cùng mẹ chồng đều vây quanh bé con mới sinh, liền giơ tay lên cố ý véo cái mông của con trai thứ nhà mình một cái.
Tô Xảo Hồng vô cùng tức giận.
Cô biết mẹ chồng của cô sớm đã chán ngán việc có cháu trai rồi, một lòng chỉ mong có một cô cháu gái, mẹ chồng rất là trông mong vào cái thai của cô có thể sinh cho bà một đứa cháu gái, nhưng ai mà có ngờ lần này cô sinh ra lại là con trai nữa cơ chứ.
Mẹ ruột của Tô Xảo Hồng vừa nghe tin con gái mình sinh con trai, vì bà ấy vốn không rõ sự tình ở đây, nên rất là vui mừng, còn cô thì ngược lại bị làm cho tức điên.
Gia đình nhà họ Cố này so với gia đình người ta không giống nhau, gia đình này thích có cháu gái hơn, là cháu gái chứ không phải cháu trai!
Tô Xảo Hồng đã từng gặp qua cha chồng của mình, trước kia ông là lính tham gia kháng chiến, mà cha chồng cô nhờ có công liền trở thành người đặc biệt.
Cô sớm đã nghe nói, mẹ chồng cô trước kia đã làm nha hoàn cho nhà địa chủ, quá khứ cũng không được trong trắng lắm, cũng may nhờ có cha chồng cô là liệt sĩ nên được cái huân chương, lại còn còn có giấy chứng minh là anh hùng cách mạng liệt sĩ, nên mẹ chồng cô cũng được những đại đội bên trên che chở, nhờ vậy mới xem như được sống yên ổn trong thời gian đó, chứ không cũng không biết bị biến thành người như thế nào rồi.
Tô Xảo Hồng cô cũng không ngu ngốc, cô cũng hiểu được cái chiến công huân chương đó vô cùng lợi hại.
Nghĩ kỹ lại, trong nhà có anh cả không phải cũng dựa vào quan hệ với cha chồng năm đó, nên được tiến vào trong huyện làm công nhân đấy sao, sau này không biết làm như thế nào lại từng bước trở thành cán bộ trong huyện luôn.
Nếu như lần này cô mà sinh con gái, biết đâu chừng cũng được giống anh cả, hẳn là tương lai cũng rất là xán lạn đi.
Chỉ là hận một việc, cô vậy mà lại sinh con trai.
Làm sao mà cô cam tâm chứ, Tô Xảo Hồng không vui, liền véo một cái vào mông con trai của mình để trút giận.
Đáng thương cho Nha Cẩu, nhóc con vẫn ngây thơ mở to hai con mắt nhìn về phía trước, đang hít hai hàng nước mũi sắp chảy ra, tự nhiên cảm thấy mông đau, lập tức không suy nghĩ gì cả, liền “Oa” một cái khóc lên thật to.
Bên này mẹ chồng cô nghe thấy tiếng khóc liền ngẩng đầu lên hỏi: “ Đang yên đang lành sao tự nhiên lại khóc rồi?”
Tô Xảo Hồng nghe mẹ chồng hỏi, liền nở nụ cười vội đáp: “Chắc là tại vì nhìn thấy em gái vui quá nên khóc thôi ạ.”
Bà Cố liếc mắt nhìn qua đứa cháu trai thứ tám của mình, cuối cùng nói: “Cũng không cần tập trung đông ở đây làm gì, con đi giúp chị dâu của con đi qua bên kia nấu cơm đi.”
Con dâu ba Phùng Cúc Hoa nghe vậy cũng vội vàng cười nói: "Đúng vậy, chúng ta nhanh đi làm cơm đi, đợt lát nữa anh em trong nhà cũng sắp trở về rồi.”
Con dâu thứ Trần Tú Vân nhịn không được lại quay qua xem xét đứa nhỏ vừa mới ra đời, xong cũng đi ra cửa, vừa đi vừa nói: “Chúng ta cũng mau chóng đem quần áo đi giặt với đi cho gà ăn thôi.”
“Đứa nhỏ này giống ai cũng được, bố mẹ nó đều có ngoại hình ưa nhìn, chắc chắn tương lai cũng sẽ không kém. Mẹ cũng không trông cậy vào cái khác, chỉ mong đứa nhỏ này có thể bình an mà lớn lên, như vậy là mẹ cũng đã thỏa lòng!”
Đang nói chuyện, bé gái trong ngực khẽ lay động lông mi ướt sũng, vài giây sau liền mở mắt ra. Dù đôi mắt không lớn, có điều nhìn khóe mắt liền biết sau này đôi mắt chắc chắn sẽ rất to tròn.
Bà lão Cố liền vui vẻ, hận không thể đem bé con ôm chặt vào trong ngực mãi không buông ra: “Nhìn con bé xem, thật là làm người khác thương! Đời này mẹ có một cháu gái như này thì không cầu gì hơn!”
Mấy cô con dâu cùng con trai ở bên cạnh cũng vây quanh để nhìn đứa bé.
Một màn này ở trong mắt con dâu tư Tô Xảo Hồng lại có chút không được tự nhiên.
Cô vào cửa sớm hơn Đồng Vận ba năm, bây giờ con trai lớn hai tuổi, con trai thứ được tám tháng, cả hai đều là bé trai.
Tô Xảo Hồng cũng biết mẹ chồng không hề giống với người bình thường, lúc nào cũng ngóng trông bé gái, cho nên thời điểm mang thai hai đứa con trai, trong lòng cô vẫn luôn hi vọng mình sẽ sinh con gái, ai biết lại toàn là con trai.
Lúc đầu còn suy nghĩ, để một hai năm nữa rồi sẽ sinh tiếp thêm đứa nữa, đạt được cái huy chương quân công kia, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại bị vợ chồng chú năm nẫng tay trên.
Coi như lần kế tiếp cô có sinh được con gái, thì con gái của mình cũng không được coi trọng bằng con bé kia rồi?
Tô Xảo Hồng nhìn mấy chị dâu cùng mẹ chồng đều vây quanh bé con mới sinh, liền giơ tay lên cố ý véo cái mông của con trai thứ nhà mình một cái.
Tô Xảo Hồng vô cùng tức giận.
Cô biết mẹ chồng của cô sớm đã chán ngán việc có cháu trai rồi, một lòng chỉ mong có một cô cháu gái, mẹ chồng rất là trông mong vào cái thai của cô có thể sinh cho bà một đứa cháu gái, nhưng ai mà có ngờ lần này cô sinh ra lại là con trai nữa cơ chứ.
Mẹ ruột của Tô Xảo Hồng vừa nghe tin con gái mình sinh con trai, vì bà ấy vốn không rõ sự tình ở đây, nên rất là vui mừng, còn cô thì ngược lại bị làm cho tức điên.
Gia đình nhà họ Cố này so với gia đình người ta không giống nhau, gia đình này thích có cháu gái hơn, là cháu gái chứ không phải cháu trai!
Tô Xảo Hồng đã từng gặp qua cha chồng của mình, trước kia ông là lính tham gia kháng chiến, mà cha chồng cô nhờ có công liền trở thành người đặc biệt.
Cô sớm đã nghe nói, mẹ chồng cô trước kia đã làm nha hoàn cho nhà địa chủ, quá khứ cũng không được trong trắng lắm, cũng may nhờ có cha chồng cô là liệt sĩ nên được cái huân chương, lại còn còn có giấy chứng minh là anh hùng cách mạng liệt sĩ, nên mẹ chồng cô cũng được những đại đội bên trên che chở, nhờ vậy mới xem như được sống yên ổn trong thời gian đó, chứ không cũng không biết bị biến thành người như thế nào rồi.
Tô Xảo Hồng cô cũng không ngu ngốc, cô cũng hiểu được cái chiến công huân chương đó vô cùng lợi hại.
Nghĩ kỹ lại, trong nhà có anh cả không phải cũng dựa vào quan hệ với cha chồng năm đó, nên được tiến vào trong huyện làm công nhân đấy sao, sau này không biết làm như thế nào lại từng bước trở thành cán bộ trong huyện luôn.
Nếu như lần này cô mà sinh con gái, biết đâu chừng cũng được giống anh cả, hẳn là tương lai cũng rất là xán lạn đi.
Chỉ là hận một việc, cô vậy mà lại sinh con trai.
Làm sao mà cô cam tâm chứ, Tô Xảo Hồng không vui, liền véo một cái vào mông con trai của mình để trút giận.
Đáng thương cho Nha Cẩu, nhóc con vẫn ngây thơ mở to hai con mắt nhìn về phía trước, đang hít hai hàng nước mũi sắp chảy ra, tự nhiên cảm thấy mông đau, lập tức không suy nghĩ gì cả, liền “Oa” một cái khóc lên thật to.
Bên này mẹ chồng cô nghe thấy tiếng khóc liền ngẩng đầu lên hỏi: “ Đang yên đang lành sao tự nhiên lại khóc rồi?”
Tô Xảo Hồng nghe mẹ chồng hỏi, liền nở nụ cười vội đáp: “Chắc là tại vì nhìn thấy em gái vui quá nên khóc thôi ạ.”
Bà Cố liếc mắt nhìn qua đứa cháu trai thứ tám của mình, cuối cùng nói: “Cũng không cần tập trung đông ở đây làm gì, con đi giúp chị dâu của con đi qua bên kia nấu cơm đi.”
Con dâu ba Phùng Cúc Hoa nghe vậy cũng vội vàng cười nói: "Đúng vậy, chúng ta nhanh đi làm cơm đi, đợt lát nữa anh em trong nhà cũng sắp trở về rồi.”
Con dâu thứ Trần Tú Vân nhịn không được lại quay qua xem xét đứa nhỏ vừa mới ra đời, xong cũng đi ra cửa, vừa đi vừa nói: “Chúng ta cũng mau chóng đem quần áo đi giặt với đi cho gà ăn thôi.”
/820
|