Tạ Diễn rùng mình, vô ý thức muốn bóp nát độc bình, chỉ có điều đợi đến lúc hắn hành động lại kinh hãi phát hiện thân thể mình không nhúc nhích được, vô hình như là có vô số sợi tơ vây khốn hắn.
Pháp thuật!
Đây làlực lượng của Tu Tiên giả.
Nội tâm Tạ Diễn hoảng sợ.
Sau khi chế phục Tạ Diễn, Âm trầm lão đầu cũng không làm gì mà đưa tay đè lên khối Huyền Băng. Chỉ một thoáng, từng vòng hào quang màu xanh da trời từ bên trong Huyền Băng khuếch tán ra, màn sáng này không lan tràn xa xung quanh mà bị bàn tay Âm trầm lão đầu hấp thu, Tạ Diễn nhìn chăm chú thấy đoàn hàn khí bị áp súc ngưng luyện biến thành một khối băng phiến hình thoi.
Hưu một tiếng, không đợi Tạ Diễn kịp phản ứng, khối băng lăng bay vào trong cơ thể của hắn, biến mất vô ảnh vô tung.
Dẫn hắn đến hậu sơn!
Âm trầm lão đầu hướng về bóng tối hạ lệnh.
Chỉ thấy từng đoàn bóng dáng đen kịt từ bên trong đi ra, khi đến gần, Tạ Diễn mới phát hiện trong phong này đã sớm đứng đầy người, do trên người đám người này nồng đậm hắc vụ (khói đen), nên hắn không để mắt đến.
Hai tên Hắc y nhân đỡ Tạ Diễn, đi ra ngoài...
Phía sau Thanh Hà cổ trấn là dãy núi Liên Miên, thân núi quanh năm bị sương mù bao phủ, ở ngoài núi người dan còn nghe được một ít tiếng rồn trầm thấp vang lên, nghe nói sâu trong dãy núi này có đại yêu còn sót lại từ thời kỳ viễn cổ, nhưng đến nay chưa được chứng minh vì không người nào dám xâm nhập dãy núi này.
Mấy tên Hắc y nhân mang theo Tạ Diễn, theo đường núi tràn đầy sương mù, đi khoảng một canh giờ mới đến đích. Nơi này là một bình đài trống trải, bình đài như là tự nhiên hình thành, treo ở lưng trừng sườn núi, có một nửa ở bên ngoài, như là Ngọc Bàn. Dựa vào thân núi có một cái Cổ miếu cũ nát, mấy tên Hắc y nhân đem Tạ Diễn ném ở cửa Cổ miếu rồi quay người đi ra. Những Hắc y nhân này rõ ràng trải qua chuyên môn huấn luyện, cùng nhau đi tới đây, vậy mà không nói một chữ, thậm chí bọn hắn là nam hay nữ Tạ Diễn cũng không nhìn ra.
Tạ Diễn đứng tại cửa vào Cổ miếu, không nhúc nhích như là hóa đá.
Tuy bị phong bế nhưng Tạ Diễn vẫn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể bản thân đang giảm xuống, nhưng khi hắn dùng nội lực quan sát lại không cảm giác được bất cứ dị thường nào.
Nhất định là khối băng phiến kia!
Tạ Diễn chắc chắn, tuy hắn không biết cái kia là cái gì nhưng có thể đoán được tình trạng cơ thể hiện giờ có quan hệ với khối băng phiếnđó. Chỉ là hiện này hắn vẫn không rõ mục đích của đối phương là gì, một cái Tu Tiên giả, chắc chắn không phải là tay sai triều đình, bởi thứ mà bọn họ theo đuổi triều đình không cho được.
Nếu không phải tay sai triều đình, chắc chắn sẽ không mang hắn tới kinh thành lĩnh thưởng, kể từ đó, có lẽ còn có hi vọng, có điều không biết cơ duyên mà đối phương nói có thật hay không.
Trong khi Tạ Diễn nghĩ ngợi lung tung.
Dưới núi.
Trong tiệm rèn cũ nát.
Âm trầm lão đầu ngồi bên cạnh quan tài, bàn tay gầy guộc không ngừng vuốt ve Huyền Băng bên trong quan tài, thần thái tựa như đang vuốt ve người yêu của mình.
Sư tôn, ngài từng nói qua, người không có linh căn không cách nào trở thành Tán Tiên, ta một mực nghĩ mãi không rõ, đã không có linh căn, tại sao lại không đi tìm một cái thân thể có linh căn, chỉ cần có được thân thể linh căn, có thể tu luyện trở thành Tán Tiên, thậm chí ... trường sinh bất tử! Tất cả chẳng lẽ còn không đủ để ngươi bỏ qua đạo nghĩa đáng thương sao?
Súc sinh!
Ở trong Huyền Băng truyền ra một âm thanh già nua.
Sư tôn, ngài đã già rồi, thế giới tu tiên vốn chính là mạnh được yếu thua, những người phàm tục này chính là đối tượng chà đạp của chúng ta, lão nhân gia vì nhìn không thấu nên mới chết mà ta lại còn sống, sống ba trăm năm! Trên mặt Âm trầm lão đầu lộ ra sắc mặt điên cuồng.
Ba trăm năm, đó là thọ nguyên mà chỉ có Tán Tiên mới có được!
Âm trầm lão đầu tên đầy đủ là Nguyên Khô Hải, là đệ tử của Hoa Thanh Tông (một môn phái tu tiên nhỏtrên núiThiên Ngô) ba trăm năm trước. Hoa Thanh Tông tuy nói là tu tiêntông mônnhưng trên thực tế vẫn chưa chính thức đạt đến cấp độ này. Do điều kiện nên đệ tử Hoa Thanh Tông thu nhận hầu hết là thế tục, Nguyên Khô Hải gia nhập môn phái từ lúc đó. Vì tư chất của bản thân không tốt, hắn không cách nào trở thành tu tiên giả, chỉ có thể học tập một ít pháp thuật đơn giản. Vốn, người biết được pháp thuật, trở lại thế giới thế tục trở thành tiên sư mà mỗi người đều kính ngưỡng cung phụng, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý cả đời, nhưng Nguyên Khô Hải không cam lòng, không muốn mười năm sau chỉ còn là một nắm đất vàng,cho nên hắn học một môn tà thuật.
Yêu Linh chuyển thân!
Đây là một loại pháp thuật bị nguyền rủa, cho dù ở Hoa Thanh Tông cũng không ai biết nguồn gốc của pháp thuật này. Chỉ biết pháp thuật này cực kì ác độc, chưởng giáo Hoa Thanh Tông từng thử dùng vô số thủ đoạn cũng không thể phá hủy ngọc giản Yêu Linh chuyển thân. Cho dù vứt đi cuối cùng vẫn sẽ trở lại Tàng Kinh Các Hoa Thanh Tông. Không còn cách nào khác, chưởng giáo Hoa Thanh Tông chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt phong ấn pháp thuật này lại. Hắn nằm mơ cũng không ngờ, môn pháp thuật ác độc này bị Nguyên Khô Hảitìm được!
Sau khi luyện thành Yêu Linh chuyển thân, Nguyên Khô Hải trực tiếp đoạt xá một vị su huynh, nhờ tư chất vị sư huynh này, hắn thành công ngưng luyện ra chân nguyên, trở thành một tên Luyện Khí Cảnh tu sĩ.
Đáng tiếc, tên đệ tử này tư chất cũng có hạn, Nguyên Khô Hải tốn mười năm nhưng chỉ luyện đến Luyện Khí Cảnh sơ kỳ, về sau Nguyên Khô Hải tiếp tục lợi dụng tà thuật này đoạt xá hơn mười vị sư huynh đệ, đem tu vi nâng lên Luyên Khí Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, muốn tiến thêm một bước nhưng không thể được, dù sao Hoa Thanh tông không phải đại phái, trong môn tư chất đệ tử có hạn.
Thời gian dần trôi qua, hai trăm năm qua đi, Nguyên Khô Hải đoạt xá rất nhiều người nhưng tu vi như trước, kẹt tại sơ kỳ đỉnh phong,hắnbiết rõ, muôn đột phá lên trung kỳ, nhất định phải tìm kiếm được một người có linh căn. Những người có được linh căn đều là đệ tử tông môn, loại người này hắn không dám trêu chọc, không còn cách nào khác, Nguyên Khô Hải chỉ có thể lấy lùi cầu tiến, tự mình tại thế tục tìm kiếm linh căn hạt giống, trong hai trăm năm, vì tìm kiếm hạt giống phù hợp, Nguyên Khô Hải hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết, trước kia cũng từng tìm được ba trăm hai mươi người nhưng những người này đều không thể tiếp nhận được lực lượng của Yêu Linh chuyển thân, bạo thể mà chết.
Bây giờ Tạ Diễn lại cho Nguyên Khô Hải thấy được hi vọng, vì trong hai trăm năm này, hắn là người tìm đến duy nhất có được linh căn, lại đem vũkĩluyện đến đại thành.
Tôn giả, đã đưa tiểu tử kia qua rồi.
Cửa bị đẩy ra, một cái bóng, toàn thân bao phủ bởi áo đen nửa quỳ bên ngoài.
Phải thật cẩn thận, theo dõi hắn toàn bộ quá trình, vì để cho tiểu tử này cô đọng ra Chân Nguyên thành công, liền Băng Hồn của Cực Hàn Huyền Băng ta đều cho hắn. Nguyên Khô Hải không để ý đến thanh âm trong hòm quan tài, đem Thiết quan phong bế, đi đếncửa tiệm rènlệnh cho Hắc y nhân.
Những Hắc y nhân này là do hắn đào tạo trong hai trăm năm qua, nhờ đám người này hắn mới lừa gạt được triều đình Yến quốc, đem Thanh Hà cổ trấn khống chế trong tay mình.
Thuộc hạ đã rõ,nhưng về đêm, cổ miếu sẽ bị sương trắng bao phủ, lúc đó thuộc hạ không có cách nào tới gần.
Cổ miếu cực kì thần bí, ta cũng không dám tới quá gần chứ đừng nói là về đêm, tiểu tử kia chỉ là một tên võ giả thế tục, sau một đêm, linh hông nhất định sẽ bị đông cứng, đến lúc đó ngươi chỉ cần đem thi thể của hắn tới là được. Nói tới đây, vẻ mặt Nguyên Khô Hải không cảm xúc nói.
Cổ miếu tán hồn là Yêu Linh chuyên thân bước đầu tiên, cũng là một bước quan trọng nhất.
Lợi dụng sự âm lãnh của cổ miếu, tàn hồn trong thân thể người sắp bị chuyển thân bị đông tán, sau đó Nguyên Khô Hải mới có thể thi triển Yêu Linh chuyển thân cướp lấy tư chất đối phương. Nguyên Khô Hải có thể luyện thành môn tà công này là do hắn tìm được một cái tuyệt địa có điều kiện phù hợp.
Trước khi đêm xuống tất cả các ngươi cẩn thận cho ta. Lai lịch tiểu tử này có vấn đề, liền tuyệt diệt cổ độc cũng có, ta lo lắng trước khi đêm xuống hắn chạy trốn.
Nếu lai lịch có vấn đề, có phải hay không...
Sợ cái gì, chỉ cần ta đoạt xá thân thể tiểu tử này thành công, có thể tấn giai đến cấp độ rất cao, khi đó trời cao biển rộng, dù cho người sau lưng hắn thực sự tìm tới ta cũng không sợ.
Vâng!
Hắc y nhân lên tiếng xong liền biến mất.
Mà Nguyên Khô Hải thì ngẩng đầu nhìn ra bầu trời, bên ngoài bắt đầu tối, nhấc lên tấm ván gỗ, lần nữa đóng kín tiệm thợ rèn...
Ngoài Cổ miếu.
Độ ấm thân thể Tạ Diễn ngày càng thấp, trên sợi tóc ngưng kết một tầng sương mỏng, trên lông mày bắt đầu xuất hiện Băng Lăng.
Tiếp tục như vậy nhất định sẽ bị đông chết. Tạ Diễn run rẩy thân thể, bắt đầu thử khống chế nội lực trong cơ thể. Thân thể hắn hoàn toàn bị phong bế, không những thế, ngay cả nội lực cũng bị Phong Tuyệt, trừ nội thị đơn giản, căn bản không có biện pháp vận chuyển, chứ đừng nói là khu hàn.
Nhưng đến tình trạng như bây giờ, Tạ Diễn không có lựa chọn khác, hắn bắt đầu niệm nội công tâm pháp mà Huyết Kiếm Khách truyền thụ.
Một lần, hai lần...
Nửa nén hương qua đi, độ ấm thân thể Tạ Diễn ngày càng thấp, tóc của hắn hoàn toàn bị sương lạnh bao phủ, biến thành màu trắng, quần áo cũng xuất hiện băng phiến, tiếp tục như vậy, tối đa một nén nhang nữa hắn sẽ bị đông thành tượng băng
Pháp thuật!
Đây làlực lượng của Tu Tiên giả.
Nội tâm Tạ Diễn hoảng sợ.
Sau khi chế phục Tạ Diễn, Âm trầm lão đầu cũng không làm gì mà đưa tay đè lên khối Huyền Băng. Chỉ một thoáng, từng vòng hào quang màu xanh da trời từ bên trong Huyền Băng khuếch tán ra, màn sáng này không lan tràn xa xung quanh mà bị bàn tay Âm trầm lão đầu hấp thu, Tạ Diễn nhìn chăm chú thấy đoàn hàn khí bị áp súc ngưng luyện biến thành một khối băng phiến hình thoi.
Hưu một tiếng, không đợi Tạ Diễn kịp phản ứng, khối băng lăng bay vào trong cơ thể của hắn, biến mất vô ảnh vô tung.
Dẫn hắn đến hậu sơn!
Âm trầm lão đầu hướng về bóng tối hạ lệnh.
Chỉ thấy từng đoàn bóng dáng đen kịt từ bên trong đi ra, khi đến gần, Tạ Diễn mới phát hiện trong phong này đã sớm đứng đầy người, do trên người đám người này nồng đậm hắc vụ (khói đen), nên hắn không để mắt đến.
Hai tên Hắc y nhân đỡ Tạ Diễn, đi ra ngoài...
Phía sau Thanh Hà cổ trấn là dãy núi Liên Miên, thân núi quanh năm bị sương mù bao phủ, ở ngoài núi người dan còn nghe được một ít tiếng rồn trầm thấp vang lên, nghe nói sâu trong dãy núi này có đại yêu còn sót lại từ thời kỳ viễn cổ, nhưng đến nay chưa được chứng minh vì không người nào dám xâm nhập dãy núi này.
Mấy tên Hắc y nhân mang theo Tạ Diễn, theo đường núi tràn đầy sương mù, đi khoảng một canh giờ mới đến đích. Nơi này là một bình đài trống trải, bình đài như là tự nhiên hình thành, treo ở lưng trừng sườn núi, có một nửa ở bên ngoài, như là Ngọc Bàn. Dựa vào thân núi có một cái Cổ miếu cũ nát, mấy tên Hắc y nhân đem Tạ Diễn ném ở cửa Cổ miếu rồi quay người đi ra. Những Hắc y nhân này rõ ràng trải qua chuyên môn huấn luyện, cùng nhau đi tới đây, vậy mà không nói một chữ, thậm chí bọn hắn là nam hay nữ Tạ Diễn cũng không nhìn ra.
Tạ Diễn đứng tại cửa vào Cổ miếu, không nhúc nhích như là hóa đá.
Tuy bị phong bế nhưng Tạ Diễn vẫn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể bản thân đang giảm xuống, nhưng khi hắn dùng nội lực quan sát lại không cảm giác được bất cứ dị thường nào.
Nhất định là khối băng phiến kia!
Tạ Diễn chắc chắn, tuy hắn không biết cái kia là cái gì nhưng có thể đoán được tình trạng cơ thể hiện giờ có quan hệ với khối băng phiếnđó. Chỉ là hiện này hắn vẫn không rõ mục đích của đối phương là gì, một cái Tu Tiên giả, chắc chắn không phải là tay sai triều đình, bởi thứ mà bọn họ theo đuổi triều đình không cho được.
Nếu không phải tay sai triều đình, chắc chắn sẽ không mang hắn tới kinh thành lĩnh thưởng, kể từ đó, có lẽ còn có hi vọng, có điều không biết cơ duyên mà đối phương nói có thật hay không.
Trong khi Tạ Diễn nghĩ ngợi lung tung.
Dưới núi.
Trong tiệm rèn cũ nát.
Âm trầm lão đầu ngồi bên cạnh quan tài, bàn tay gầy guộc không ngừng vuốt ve Huyền Băng bên trong quan tài, thần thái tựa như đang vuốt ve người yêu của mình.
Sư tôn, ngài từng nói qua, người không có linh căn không cách nào trở thành Tán Tiên, ta một mực nghĩ mãi không rõ, đã không có linh căn, tại sao lại không đi tìm một cái thân thể có linh căn, chỉ cần có được thân thể linh căn, có thể tu luyện trở thành Tán Tiên, thậm chí ... trường sinh bất tử! Tất cả chẳng lẽ còn không đủ để ngươi bỏ qua đạo nghĩa đáng thương sao?
Súc sinh!
Ở trong Huyền Băng truyền ra một âm thanh già nua.
Sư tôn, ngài đã già rồi, thế giới tu tiên vốn chính là mạnh được yếu thua, những người phàm tục này chính là đối tượng chà đạp của chúng ta, lão nhân gia vì nhìn không thấu nên mới chết mà ta lại còn sống, sống ba trăm năm! Trên mặt Âm trầm lão đầu lộ ra sắc mặt điên cuồng.
Ba trăm năm, đó là thọ nguyên mà chỉ có Tán Tiên mới có được!
Âm trầm lão đầu tên đầy đủ là Nguyên Khô Hải, là đệ tử của Hoa Thanh Tông (một môn phái tu tiên nhỏtrên núiThiên Ngô) ba trăm năm trước. Hoa Thanh Tông tuy nói là tu tiêntông mônnhưng trên thực tế vẫn chưa chính thức đạt đến cấp độ này. Do điều kiện nên đệ tử Hoa Thanh Tông thu nhận hầu hết là thế tục, Nguyên Khô Hải gia nhập môn phái từ lúc đó. Vì tư chất của bản thân không tốt, hắn không cách nào trở thành tu tiên giả, chỉ có thể học tập một ít pháp thuật đơn giản. Vốn, người biết được pháp thuật, trở lại thế giới thế tục trở thành tiên sư mà mỗi người đều kính ngưỡng cung phụng, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý cả đời, nhưng Nguyên Khô Hải không cam lòng, không muốn mười năm sau chỉ còn là một nắm đất vàng,cho nên hắn học một môn tà thuật.
Yêu Linh chuyển thân!
Đây là một loại pháp thuật bị nguyền rủa, cho dù ở Hoa Thanh Tông cũng không ai biết nguồn gốc của pháp thuật này. Chỉ biết pháp thuật này cực kì ác độc, chưởng giáo Hoa Thanh Tông từng thử dùng vô số thủ đoạn cũng không thể phá hủy ngọc giản Yêu Linh chuyển thân. Cho dù vứt đi cuối cùng vẫn sẽ trở lại Tàng Kinh Các Hoa Thanh Tông. Không còn cách nào khác, chưởng giáo Hoa Thanh Tông chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt phong ấn pháp thuật này lại. Hắn nằm mơ cũng không ngờ, môn pháp thuật ác độc này bị Nguyên Khô Hảitìm được!
Sau khi luyện thành Yêu Linh chuyển thân, Nguyên Khô Hải trực tiếp đoạt xá một vị su huynh, nhờ tư chất vị sư huynh này, hắn thành công ngưng luyện ra chân nguyên, trở thành một tên Luyện Khí Cảnh tu sĩ.
Đáng tiếc, tên đệ tử này tư chất cũng có hạn, Nguyên Khô Hải tốn mười năm nhưng chỉ luyện đến Luyện Khí Cảnh sơ kỳ, về sau Nguyên Khô Hải tiếp tục lợi dụng tà thuật này đoạt xá hơn mười vị sư huynh đệ, đem tu vi nâng lên Luyên Khí Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, muốn tiến thêm một bước nhưng không thể được, dù sao Hoa Thanh tông không phải đại phái, trong môn tư chất đệ tử có hạn.
Thời gian dần trôi qua, hai trăm năm qua đi, Nguyên Khô Hải đoạt xá rất nhiều người nhưng tu vi như trước, kẹt tại sơ kỳ đỉnh phong,hắnbiết rõ, muôn đột phá lên trung kỳ, nhất định phải tìm kiếm được một người có linh căn. Những người có được linh căn đều là đệ tử tông môn, loại người này hắn không dám trêu chọc, không còn cách nào khác, Nguyên Khô Hải chỉ có thể lấy lùi cầu tiến, tự mình tại thế tục tìm kiếm linh căn hạt giống, trong hai trăm năm, vì tìm kiếm hạt giống phù hợp, Nguyên Khô Hải hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết, trước kia cũng từng tìm được ba trăm hai mươi người nhưng những người này đều không thể tiếp nhận được lực lượng của Yêu Linh chuyển thân, bạo thể mà chết.
Bây giờ Tạ Diễn lại cho Nguyên Khô Hải thấy được hi vọng, vì trong hai trăm năm này, hắn là người tìm đến duy nhất có được linh căn, lại đem vũkĩluyện đến đại thành.
Tôn giả, đã đưa tiểu tử kia qua rồi.
Cửa bị đẩy ra, một cái bóng, toàn thân bao phủ bởi áo đen nửa quỳ bên ngoài.
Phải thật cẩn thận, theo dõi hắn toàn bộ quá trình, vì để cho tiểu tử này cô đọng ra Chân Nguyên thành công, liền Băng Hồn của Cực Hàn Huyền Băng ta đều cho hắn. Nguyên Khô Hải không để ý đến thanh âm trong hòm quan tài, đem Thiết quan phong bế, đi đếncửa tiệm rènlệnh cho Hắc y nhân.
Những Hắc y nhân này là do hắn đào tạo trong hai trăm năm qua, nhờ đám người này hắn mới lừa gạt được triều đình Yến quốc, đem Thanh Hà cổ trấn khống chế trong tay mình.
Thuộc hạ đã rõ,nhưng về đêm, cổ miếu sẽ bị sương trắng bao phủ, lúc đó thuộc hạ không có cách nào tới gần.
Cổ miếu cực kì thần bí, ta cũng không dám tới quá gần chứ đừng nói là về đêm, tiểu tử kia chỉ là một tên võ giả thế tục, sau một đêm, linh hông nhất định sẽ bị đông cứng, đến lúc đó ngươi chỉ cần đem thi thể của hắn tới là được. Nói tới đây, vẻ mặt Nguyên Khô Hải không cảm xúc nói.
Cổ miếu tán hồn là Yêu Linh chuyên thân bước đầu tiên, cũng là một bước quan trọng nhất.
Lợi dụng sự âm lãnh của cổ miếu, tàn hồn trong thân thể người sắp bị chuyển thân bị đông tán, sau đó Nguyên Khô Hải mới có thể thi triển Yêu Linh chuyển thân cướp lấy tư chất đối phương. Nguyên Khô Hải có thể luyện thành môn tà công này là do hắn tìm được một cái tuyệt địa có điều kiện phù hợp.
Trước khi đêm xuống tất cả các ngươi cẩn thận cho ta. Lai lịch tiểu tử này có vấn đề, liền tuyệt diệt cổ độc cũng có, ta lo lắng trước khi đêm xuống hắn chạy trốn.
Nếu lai lịch có vấn đề, có phải hay không...
Sợ cái gì, chỉ cần ta đoạt xá thân thể tiểu tử này thành công, có thể tấn giai đến cấp độ rất cao, khi đó trời cao biển rộng, dù cho người sau lưng hắn thực sự tìm tới ta cũng không sợ.
Vâng!
Hắc y nhân lên tiếng xong liền biến mất.
Mà Nguyên Khô Hải thì ngẩng đầu nhìn ra bầu trời, bên ngoài bắt đầu tối, nhấc lên tấm ván gỗ, lần nữa đóng kín tiệm thợ rèn...
Ngoài Cổ miếu.
Độ ấm thân thể Tạ Diễn ngày càng thấp, trên sợi tóc ngưng kết một tầng sương mỏng, trên lông mày bắt đầu xuất hiện Băng Lăng.
Tiếp tục như vậy nhất định sẽ bị đông chết. Tạ Diễn run rẩy thân thể, bắt đầu thử khống chế nội lực trong cơ thể. Thân thể hắn hoàn toàn bị phong bế, không những thế, ngay cả nội lực cũng bị Phong Tuyệt, trừ nội thị đơn giản, căn bản không có biện pháp vận chuyển, chứ đừng nói là khu hàn.
Nhưng đến tình trạng như bây giờ, Tạ Diễn không có lựa chọn khác, hắn bắt đầu niệm nội công tâm pháp mà Huyết Kiếm Khách truyền thụ.
Một lần, hai lần...
Nửa nén hương qua đi, độ ấm thân thể Tạ Diễn ngày càng thấp, tóc của hắn hoàn toàn bị sương lạnh bao phủ, biến thành màu trắng, quần áo cũng xuất hiện băng phiến, tiếp tục như vậy, tối đa một nén nhang nữa hắn sẽ bị đông thành tượng băng
/19
|